Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 149 :(a)
Đoạn Hân Duyệt:
- Nàng cùng anh trai tôi có quan hệ tốt lắm, lần này lễ quốc khánh bọn hắn cùng đi ra chơi.
Nói tới việc này oán khí của nàng vẫn còn lớn:
- Anh trai tôi là Đoạn Kỳ Thụy.
- Đoạn Kỳ Thụy?
Ngụy Diễn kinh ngạc nhìn Đoạn Hân Duyệt – chẳng thể trách hắn cảm thấy được cô bé này có khuôn mặt quen thuộc, nguyên lai lại là em gái ruột cùng cha mẹ với Nhạn Nhạn?
Về con người của Đoạn Hân Duyệt, Ngụy Diễn cũng không để trong lòng, chỉ mơ hồ nhớ đối phương là một anh trai khống.
Sau khi Ngụy Nhạn bị mang về Đoạn gia, là bị Đoạn Hân Duyệt moi móc khi dễ, bởi vì cảm thấy được nàng đoạt đi người nhà cùng gia sản của anh trai mình.
Ngụy Nhạn tính khí không phục mềm, cho nên trực tiếp giằng co với Đoạn Hân Duyệt.
Đoạn cha vốn có chút áy náy với Ngụy Nhạn, nhưng bởi vì nàng luôn cùng đứa con gái út mình thương yêu mười mấy năm luôn mâu thuẫn, dần dần làm hao mòn chút tình cảm kia, bởi vậy khi Đoạn mẹ đưa ra ý kiến vẫn lưu Đoạn Kỳ Thụy làm con nuôi cho Đoạn gia, hắn cũng không minh xác phản đối, thậm chí còn tính toán làm cho Đoạn Kỳ Thụy kết hôn Ngụy Nhạn – cứ như vậy nguyên bản con trai biến thành con rể, lại là từ nhỏ nuôi lớn nên hiểu rõ, cũng không tính mệt.
Nhưng quyết định này bị Đoạn Kỳ Thụy cùng Ngụy Nhạn đồng thời phản đối nên mới từ bỏ.
Dù sao Ngụy Nhạn lập chí cần làm ác động nữ phụ đối lập với nam chính đó thôi.
Khụ, nghĩ xa.
Cuối cùng chuyện này ở Đoạn Hân Duyệt bọn họ hướng Ngụy Nhạn xin lỗi cũng vẽ lên dấu chấm tròn.
- Nhạn Nhạn, có phải cảm thấy được chuyện này bỏ qua như vậy thật không cam lòng?
Ngụy Diễn lo lắng cô bé cảm thấy được không công bình, dù sao ở trong ấn tượng của hắn Ngụy Nhạn có tính khí cố chấp.
Tạ Bách ở một bên bổ sung:
- Nếu cảm thấy được chưa hết giận, vậy để anh làm cho Trữ Phù tỷ đem các nàng « thỉnh » ra ngoài cho xong.
- Đừng.
Ngụy Nhạn cũng không cảm thấy biệt khuất như họ nghĩ.
- Chỉ là một đám con nít mà thôi, không đáng vì các nàng làm ảnh hưởng tâm tình.
Trước kia lòng tự trọng của nàng quá cố chấp, bởi vì gia cảnh không tốt, cho nên cảm giác người khác đều khinh thường chính mình, vì thế cái gì cũng phải tranh cao thấp, muốn chứng minh chính mình trừ bỏ gia cảnh không có gì yếu hơn người khác.
Nhưng trên thực tế, quá mức tranh cường háo thắng ngược lại dễ dàng làm cho tình cảnh của mình trở nên xấu hổ cùng gian nan.
Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.
Huống chi trừ bỏ cuối cùng nàng bị đẩy một cái, trước đó nàng vẫn chiếm cứ thượng phong.
Nhìn thấy Đoạn Hân Duyệt xấu hổ cùng giận dữ không chịu nổi khi xin lỗi, loại hành vi « làm nhục mặt mũi » khẳng định so với đuổi nàng càng làm nàng khó chịu hơn.
Sự thật chính là như thế, Đoạn Hân Duyệt vốn khăng khăng không chịu xin lỗi, nhưng khi nàng tiếp xúc ánh mắt của anh trai Ngụy Nhạn thì giống như bị ngọn núi lớn đè nặng, căn bản không khởi lên ý niệm phản kháng trong đầu.
Nơm nớp lo sợ nói xin lỗi xong, khuôn mặt nàng đỏ bừng rát bỏng như bị người tát cho mười mấy bạt tai.
Khi nàng phục hồi lại tinh thần, nàng thậm chí cảm thấy người đi đường ngang qua ánh mắt đều mang theo vẻ châm chọc nhìn mình, nháy mắt cảm thấy được không mặt mũi ở chỗ này ngây người.
Mấy người bạn khác bởi vì gia thế không sánh bằng Đoạn gia, bình thường chỉ nghe theo Đoạn Hân Duyệt là chủ yếu, nhưng ngẫm lại đại minh tinh Tạ Bách đang ở chỗ này, các nàng thật sự luyến tiếc rời đi.
Nói không chừng còn có thể cùng Tạ Bách ngẫu nhiên gặp, đến lúc đó xin chữ ký, có lẽ còn có thể cùng nhau ăn cơm trưa?
Huống chi lúc ấy các nàng cũng chỉ là đi theo phía sau Đoạn Hân Duyệt, cũng không ra tay đẩy Ngụy Nhạn, nói thế nào cũng không tính sổ lên đầu các nàng đi?
Đoạn Hân Duyệt nhìn thấy bạn bè của mình đều phản chiến, chỉ cảm thấy bị chọc tức, cũng không để ý các nàng giữ lại, thì phì phì bỏ về, dù là mấy người bạn hôm sau hẹn nàng ra ngoài dạo phố nàng cũng không thèm phản ứng, rõ ràng lưu trong nhà, luôn đợi Đoạn Kỳ Thụy trở về.
Nhưng nàng không nghĩ tới vừa đợi chính là hai ba ngày.
Lúc Đoạn Kỳ Thụy trở lại phong trần mệt mỏi, nhưng nội tâm lại như đường làm quan rộng mở.
Người ngoài đều cho rằng hắn cao hứng vì lần này trở về đã cùng Tạ Toa Toa xác định quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng chỉ có hắn tự mình biết đây chỉ là cái cớ dùng để qua loa tắc trách với người khác.
Lúc trước nương công lực của sư phụ đột nhiên đại trướng, thu thập xong kẻ khi sư diệt tổ Man Thành quỷ vương, nhưng tới lúc khẩn yếu quan đầu, lực lượng sư phụ lại đột nhiên biến mất, làm cho Man Thành quỷ vương tuy rằng bị áp chế, cuối cùng lại không thể một kích giết chết.
- Nàng cùng anh trai tôi có quan hệ tốt lắm, lần này lễ quốc khánh bọn hắn cùng đi ra chơi.
Nói tới việc này oán khí của nàng vẫn còn lớn:
- Anh trai tôi là Đoạn Kỳ Thụy.
- Đoạn Kỳ Thụy?
Ngụy Diễn kinh ngạc nhìn Đoạn Hân Duyệt – chẳng thể trách hắn cảm thấy được cô bé này có khuôn mặt quen thuộc, nguyên lai lại là em gái ruột cùng cha mẹ với Nhạn Nhạn?
Về con người của Đoạn Hân Duyệt, Ngụy Diễn cũng không để trong lòng, chỉ mơ hồ nhớ đối phương là một anh trai khống.
Sau khi Ngụy Nhạn bị mang về Đoạn gia, là bị Đoạn Hân Duyệt moi móc khi dễ, bởi vì cảm thấy được nàng đoạt đi người nhà cùng gia sản của anh trai mình.
Ngụy Nhạn tính khí không phục mềm, cho nên trực tiếp giằng co với Đoạn Hân Duyệt.
Đoạn cha vốn có chút áy náy với Ngụy Nhạn, nhưng bởi vì nàng luôn cùng đứa con gái út mình thương yêu mười mấy năm luôn mâu thuẫn, dần dần làm hao mòn chút tình cảm kia, bởi vậy khi Đoạn mẹ đưa ra ý kiến vẫn lưu Đoạn Kỳ Thụy làm con nuôi cho Đoạn gia, hắn cũng không minh xác phản đối, thậm chí còn tính toán làm cho Đoạn Kỳ Thụy kết hôn Ngụy Nhạn – cứ như vậy nguyên bản con trai biến thành con rể, lại là từ nhỏ nuôi lớn nên hiểu rõ, cũng không tính mệt.
Nhưng quyết định này bị Đoạn Kỳ Thụy cùng Ngụy Nhạn đồng thời phản đối nên mới từ bỏ.
Dù sao Ngụy Nhạn lập chí cần làm ác động nữ phụ đối lập với nam chính đó thôi.
Khụ, nghĩ xa.
Cuối cùng chuyện này ở Đoạn Hân Duyệt bọn họ hướng Ngụy Nhạn xin lỗi cũng vẽ lên dấu chấm tròn.
- Nhạn Nhạn, có phải cảm thấy được chuyện này bỏ qua như vậy thật không cam lòng?
Ngụy Diễn lo lắng cô bé cảm thấy được không công bình, dù sao ở trong ấn tượng của hắn Ngụy Nhạn có tính khí cố chấp.
Tạ Bách ở một bên bổ sung:
- Nếu cảm thấy được chưa hết giận, vậy để anh làm cho Trữ Phù tỷ đem các nàng « thỉnh » ra ngoài cho xong.
- Đừng.
Ngụy Nhạn cũng không cảm thấy biệt khuất như họ nghĩ.
- Chỉ là một đám con nít mà thôi, không đáng vì các nàng làm ảnh hưởng tâm tình.
Trước kia lòng tự trọng của nàng quá cố chấp, bởi vì gia cảnh không tốt, cho nên cảm giác người khác đều khinh thường chính mình, vì thế cái gì cũng phải tranh cao thấp, muốn chứng minh chính mình trừ bỏ gia cảnh không có gì yếu hơn người khác.
Nhưng trên thực tế, quá mức tranh cường háo thắng ngược lại dễ dàng làm cho tình cảnh của mình trở nên xấu hổ cùng gian nan.
Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.
Huống chi trừ bỏ cuối cùng nàng bị đẩy một cái, trước đó nàng vẫn chiếm cứ thượng phong.
Nhìn thấy Đoạn Hân Duyệt xấu hổ cùng giận dữ không chịu nổi khi xin lỗi, loại hành vi « làm nhục mặt mũi » khẳng định so với đuổi nàng càng làm nàng khó chịu hơn.
Sự thật chính là như thế, Đoạn Hân Duyệt vốn khăng khăng không chịu xin lỗi, nhưng khi nàng tiếp xúc ánh mắt của anh trai Ngụy Nhạn thì giống như bị ngọn núi lớn đè nặng, căn bản không khởi lên ý niệm phản kháng trong đầu.
Nơm nớp lo sợ nói xin lỗi xong, khuôn mặt nàng đỏ bừng rát bỏng như bị người tát cho mười mấy bạt tai.
Khi nàng phục hồi lại tinh thần, nàng thậm chí cảm thấy người đi đường ngang qua ánh mắt đều mang theo vẻ châm chọc nhìn mình, nháy mắt cảm thấy được không mặt mũi ở chỗ này ngây người.
Mấy người bạn khác bởi vì gia thế không sánh bằng Đoạn gia, bình thường chỉ nghe theo Đoạn Hân Duyệt là chủ yếu, nhưng ngẫm lại đại minh tinh Tạ Bách đang ở chỗ này, các nàng thật sự luyến tiếc rời đi.
Nói không chừng còn có thể cùng Tạ Bách ngẫu nhiên gặp, đến lúc đó xin chữ ký, có lẽ còn có thể cùng nhau ăn cơm trưa?
Huống chi lúc ấy các nàng cũng chỉ là đi theo phía sau Đoạn Hân Duyệt, cũng không ra tay đẩy Ngụy Nhạn, nói thế nào cũng không tính sổ lên đầu các nàng đi?
Đoạn Hân Duyệt nhìn thấy bạn bè của mình đều phản chiến, chỉ cảm thấy bị chọc tức, cũng không để ý các nàng giữ lại, thì phì phì bỏ về, dù là mấy người bạn hôm sau hẹn nàng ra ngoài dạo phố nàng cũng không thèm phản ứng, rõ ràng lưu trong nhà, luôn đợi Đoạn Kỳ Thụy trở về.
Nhưng nàng không nghĩ tới vừa đợi chính là hai ba ngày.
Lúc Đoạn Kỳ Thụy trở lại phong trần mệt mỏi, nhưng nội tâm lại như đường làm quan rộng mở.
Người ngoài đều cho rằng hắn cao hứng vì lần này trở về đã cùng Tạ Toa Toa xác định quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng chỉ có hắn tự mình biết đây chỉ là cái cớ dùng để qua loa tắc trách với người khác.
Lúc trước nương công lực của sư phụ đột nhiên đại trướng, thu thập xong kẻ khi sư diệt tổ Man Thành quỷ vương, nhưng tới lúc khẩn yếu quan đầu, lực lượng sư phụ lại đột nhiên biến mất, làm cho Man Thành quỷ vương tuy rằng bị áp chế, cuối cùng lại không thể một kích giết chết.