Đam Mỹ [Edit] Tôi, Huyền Học Cải Mệnh - Sa Đề

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 13 Tháng mười 2024.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 268 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng ý nghĩ này còn chưa biến mất trong đầu hắn, bên người đột nhiên xuất hiện một cây roi, sau đó roi kéo lên, vốn tưởng rằng Soái Soái không còn thuốc chữa lại giống như con cá khô bị cuốn lên kéo tới chỗ Ngụy Diễn đang đứng.

    - Cảm, cảm ơn Diễn ca..

    Soái Soái còn có chút kinh hồn chưa định, sau đó ánh mắt nhìn thấy Đoạn Kỳ Thụy lập tức lấy lại tinh thần, lửa giận ngút trời, nghiến răng nghiến lợi:

    - Tôi vốn biết không phải thứ đồ tốt!

    Hắn rõ ràng là lặng người sau đó mới tiếp tục tránh né!

    Mặc dù là giảm thấp thanh âm nói thầm, cũng không chỉ mặt gọi tên, nhưng mọi người đều tai thính mắt tinh, hơn nữa tâm tư của Đoạn Kỳ Thụy cũng không hoàn toàn che giấu, cho nên đều lòng dạ biết rõ.

    Chẳng qua trọng yếu trước mắt là giải quyết tiểu thư Stockholm hơn nữa bắt được huân chương, ngoài ra đều tạm thời mặc kệ.

    Hiện tại trang viện hoàn toàn không giống như là trang viện, toàn bộ cửa phòng đều mở ra, đồ dùng trong nhà giống như là ám khí sưu sưu bắn tới, vách tường cùng sàn nhà lần lượt thay đổi lên, hình thành không gian bất quy tắc, làm cho cả trang viện biến thành mê cung hoặc như là cạm bẫy, thậm chí cả sông đào trầm lặng bên ngoài cũng bị chảy ngược tiến vào, theo nước sông thối rữa chảy xiết còn mang theo cá sấu cương thi chìm nổi.

    - Thẩm mỹ của ác ma thật ghê tởm.

    Tạ Bách còn có tâm tư mắng một câu, cái gì mà con chuột tang thi, rắn cương thi, nữ bộc tang thi chẳng hạn, chỉ biết giở trò trên những thứ ghê tởm kia.

    Lời tuy như thế, đường đi của bọn họ hoàn toàn không hề nhẹ nhàng.

    Ngụy Diễn còn muốn lặp lại chiêu cũ, dùng phù trọng lực phá hủy vách tường, nhưng đối phương đã có phương pháp ứng đối, hắn dỡ xuống một bức tường thì phía sau lại có hai ba tầng vách tường ngăn cản, thậm chí vách tường bị phá còn có thể khôi phục lại – dùng bàn ghế, hòn đá vỡ, thi thể, gỗ vân vân bổ sung vào.

    - Chậc.

    Ngụy Diễn nhăn mày.

    Ngay lúc hắn định tìm con đường khác, một trận tiếng xé gió đánh úp lại.

    Cảm ứng được nguy hiểm bản năng làm cho hắn không chút nghĩ ngợi nhảy qua bên cạnh, một viên cầu lướt sát qua bên người hắn, hung hăng đụng vào, bị đụng ra một cái hố rậm rạp vết nứt như mạng nhện. Có thể thấy nếu đập lên người nhất định sẽ bị đụng gãy vài cây xương cốt.

    - Đây là Toby cường hóa.

    Thanh âm Krillin vang lên từ phương hướng khác, Ngụy Diễn tập trung nhìn lại – viên cầu rõ ràng là cái đầu của Toby!

    Cách đó không xa, thi thể Toby sớm không còn chảy máu đứng thẳng lên đi về hướng bọn họ..

    Ở chỗ xa hơn, dung hợp thể tiểu thư Stockholm cùng ác ma cũng đuổi theo.

    Khi ác ma xuất hiện, hoàn cảnh phá nát sụp đổ xung quanh giống như bị đè xuống khóa tạm dừng.

    Ngụy Diễn bọn họ có thể có thời gian tìm chỗ vững chắc đứng thẳng, dù sao luôn làm cho Tạ Bách hao phí sức lực tạo thành mặt băng đứng cũng là tiêu hao không nhỏ.

    - Đó là Stockholm tiểu thư sao?

    Alice phát ra kinh hô.

    Lúc này nhìn tiểu thư Stockholm không còn vẻ xinh đẹp mê hồn như trước, thậm chí dáng người mỹ miều yểu điệu cũng không còn tồn tại.
     
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 269 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn ngoại hình miễn cưỡng còn giống một người, lại mọc ra hai cái đầu, tay chân cũng nhiều hơn người bình thường gấp đôi.

    Quả thực rất khó được xưng là một nhân loại.

    Càng giống một đại quái vật có thể hù chết người, hơn nữa còn là một đại quái vật còn chưa đủ trưởng thành – như là hai loại hàng hóa thấp kém như đất dẻo cao su làm thành, lại trải qua ngoại lực đả kích cùng cực nóng nóng chảy dính cùng một chỗ, sau đó bị đè ép, lại bị qua loa tạo thành một thứ.. đồ vật kinh tởm gì đó.

    Bởi vì có dư thừa tay chân cùng thân hình quá mức mập mạp, làm cho làn váy thật đẹp đẽ quý giá đều bị nứt vỡ, lộ ra tảng lớn da thịt.

    Đáng tiếc da thịt kia cũng sẽ không khiến cho bất luận kẻ nào mơ màng – trắng bệch, phù, vả lại còn có bọt nước màu đen thành mủ chảy ra, giống như mắc một loại bệnh cổ quái nào đó, hơn nữa còn đang không ngừng khuếch tán.

    Nhưng bộ dáng làm cho người ta nhìn phát lạnh lại khiến ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm.

    Bởi vì..

    - Huân chương!

    Trên ngực vốn trắng nộn của Stockholm tiểu thư, lại nổi lên một bọc mủ màu đen lớn cỡ nắm tay nam tử trưởng thành, huân chương lại khảm trong bọc mủ kia, bộ phận bại lộ làm cho mọi người nhìn thấy rõ đó là vật gì.

    Ngụy Diễn nuốt nước bọt:

    - Em bỗng nhiên có chút không muốn lấy cái huân chương kia.

    Sắc mặt Tạ Bách cũng có chút hốt hoảng:

    - Anh, anh đồng ý.

    Lời tuy như thế, nhưng đối mặt tiểu thư Stockholm, lại không ai lùi bước – cho dù là Đoạn Kỳ Thụy mỗi khi gặp chuyện đều trước tự bảo hộ chính mình – cũng không có ý nghĩ này.

    Trong lòng mọi người đều có nhận tri như vậy – hiện tại đã tới thời điểm cuối cùng, cũng không phải vấn đề bọn họ có muốn lấy huân chương hay không, mà là đối phương có nguyện ý hay không..

    Rất rõ ràng, nhìn tình huống hiện tại bọn họ gặp được, đối phương rõ ràng là không muốn buông tha cho bọn họ.

    Nếu như thế, vậy thì chiến – thành hay bại, ở ngay lúc này.

    Bên ngoài biến thành quái dị làm người ta sợ hãi, tiểu thư Stockholm chỉ đứng ở nơi đó lại cho người ta một loại cảm giác kinh sợ không thể chiến thắng, lại càng không cần phải nói ở phía sau của nàng, thành viên của đội Mỹ đã mất đi sinh mệnh lúc này đều biến thành tay sai cùng nanh vuốt của nàng – cường hóa thân thể của mình làm bia thịt, dù sau khi chết cũng đem đầu mình biến thành quả bóng bầu dục ném ra ngoài làm vũ khí giết người bọn họ cũng đã được kiến thức quá, còn có dị năng giả có thể đốt lửa cùng thả nước, phun khói độc, dựng tường đất..

    Kỳ thật nói tới lực lượng không bằng Ngụy Diễn bọn họ, nhưng ai bảo bọn hắn nhiều người, hơn nữa sau khi chết còn không có cảm giác đau đớn, hiện tại trong trang viện còn biến thành địa hình gập ghềnh cổ quái, nhất thời làm cho mọi người có chút không thể ứng phó kịp thời.

    - Bọn hắn đều đã chết rồi, cứu cũng không cứu sống được, không cần tiếp tục có nhiều cố kỵ.

    Krillin lãnh khốc nói, tính toán lại bọn hắn từng là đội viên của hắn, nhưng hắn không khả năng giúp bọn họ sống lại, hơn nữa trước khi đến tham gia đại hội giao lưu ai cũng chuẩn bị tâm lý sẽ tử vong.. thay vì làm cho bọn họ sau khi chết còn biến thành nối giáo cho giặc, không bằng giúp bọn họ chết được sạch sẽ gọn gàng.

    Cho dù Krillin không nói như vậy, Ngụy Diễn cũng sẽ không thả lỏng.

    Hắn nhìn thi thể, trong mắt mang theo sát ý băng sương.

    Trong một mảnh lửa nóng thiêu đốt, đừng nói là gỗ, dù là kim loại cũng đang bốc cháy hừng hực.

    Cực nóng làm cho không khí biến thành vặn vẹo.

    Xác chết dị năng giả giơ tay phóng xuất dị năng – là gió.

    Gió trợ thế lửa, rất nhanh đem xung quanh bao phủ trong biển lửa.

    Mọi người nhanh chóng né tránh dị năng quần công, nhưng ngọn lửa rất nhanh thiêu đốt hơi nước trong không khí, đồng thời sinh ra khói đặc huân người, tạo thành ảnh hưởng khó thể hô hấp.

    Ngụy Diễn liền dán phù chú gió mát cho chính mình cùng Tạ Bách – đây là tiểu phù chú thanh thần tỉnh não nhất, tùy tay có thể vẽ ra mấy chục trang.

    Cho nên khi nhìn thấy Alice bị khói đặc làm ho khan, nước mắt chảy ròng, hắn thuận tay ném phù qua cho bọn họ.

    Ánh mắt Krillin biến thành phức tạp:

    - Đa tạ.

    Ngụy Diễn cũng không thèm để ý việc này, hắn dán lên cường hóa phù cho mình cùng Tạ Bách, khi đầu lâu của Toby lại đánh tới Tạ Bách liền tiếp được sau đó ném ra – cứng rắn đem trang viện ném ra một cái động lớn, mưa to bên ngoài vẫn chưa hề dừng lại từ trong lỗ thủng kia đổ xuống.

    Xác chết Toby: ahihi, đầu của tao đâu?

    Tạ Bách đắc ý:

    - Trước kia còn trung học tôi chính là đội viên chủ lực bóng bầu dục của toàn trường đâu.

    Thanh âm rồng ngâm réo rắt vang lên, mưa to bị thổi quét, liên tục đổ xuống mảnh biển lửa hừng hực.
     
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 269 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặc dù Tạ Bách có thủy vu có thể điều tiết khống chế rất nhiều nước, nhưng sẽ thật tiêu hao tu vi, hiện tại mượn lực đả lực, so sánh với chính mình liều mạng "bơm nước" cũng tiết kiệm được 2/3 lực lượng.

    Chỉ cần mưa to cuồn cuộn không ngừng bên ngoài trang viện, như vậy ngọn lửa cũng không thể tiếp tục thiêu cháy.

    - Đám tiểu lâu la giao cho mọi người, tên kia giao cho tôi!

    Ngọn lửa giảm thấp xuống, Krillin liền đầu tàu gương mẫu xông ra ngoài, năm sáu tia chớp lớn như miệng chén từ trên trời giáng xuống, giống như là ngân xà bay múa, đem tiểu thư Stockholm vây khốn bên trong.

    Hắn đối với thực lực của chính mình thật tự tin.

    Nhưng làm cho hắn không nghĩ tới chính là, tiểu thư Stockholm tuy bị lôi điện đánh trúng, toàn thân cháy đen, nhưng chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi tầng da cháy đen đã bị bong tróc ra, giống như con rắn lột da, bên trong chui ra một "tiểu thư Stockholm" càng lớn hơn nữa, hung tàn hơn hơn nữa làn da càng thêm cứng rắn.

    - Nhìn dáng vẻ giống như chúng ta ngược lại đang trợ giúp nó?

    Hoa Khai Viện Nhất cau mày, theo lý mà nói lôi điện chính là tự mang theo công năng làm sạch trong thiên địa, đối với tà vật như quỷ hồn, yêu quái, ác ma linh tinh đều có tác dụng khắc chế.

    Sau khi "lột da", liên hệ giữa tiểu thư Stockholm cùng ác ma càng thêm chặt chẽ, hiện tại nó đã hoàn toàn thoát khỏi phạm trù của "người", bốn chân bốn tay không nói, vóc dáng còn tăng lên hơn ba thước, phần ngoài làn da đều là nổi mụt màu đen rậm rạp, phảng phất như một cục thịt tràn đầy nổi mụt.

    Cuối cùng ác ma tự mình ra tay.

    Bốn chân chẳng những không ảnh hưởng tốc độ của nó, ngược lại chạy còn nhanh hơn cả ngựa hoang.

    Bốn cánh tay còn lớn hơn chân voi mang theo phẫn nộ đập tới, nắm tay còn bám theo trận gió, đem một ít đá vụn dưới đất đều cuốn đi vào.

    Nhưng Ngụy Diễn bọn họ cũng không ngồi chờ chết, linh mẫn tránh thoát nắm tay của ác ma, nhân lúc ác ma mãnh liệt đấu đá lung tung không kịp dừng lại, sôi nổi đem toàn bộ chiêu thức sở trường của mình đánh lên người nó.

    Cũng như trước đó nó dùng chiến thuật biển người bao vây tiễu trừ Ngụy Diễn bọn họ, hiện tại đến lượt Ngụy Diễn gậy ông đập lưng ông.

    Mưa bên ngoài trang viện xâm nhập chẳng những giúp Tạ Bách càng thêm phương tiện ra chiêu, đối với dị năng giả lôi điện như Krillin cũng có trợ giúp rất lớn – dù sao nước chính là dẫn điện.

    Hoa Khai Viện Nhất triệu ra ba thức thần cùng mình ngăn địch, sức chiến đấu thật không tầm thường.

    Rất nhanh bốn bàn tay cùng bốn chân của ác ma đều bị chặt đứt, chỉ còn lại một tay một chân, điều này làm cho nó rốt cục không thể duy trì tư thế đứng thẳng, chỉ có thể chật vật cúi người.

    Sau đó nó bắt đầu bắt lấy thi thể xung quanh mồm to cắn nuốt.

    Mặt vỡ cánh tay cùng đùi của nó lại nhanh chóng khép lại, miệng vết thương dữ tợn nơi ngực bụng cũng khép lại..

    - Nó muốn mượn thứ này khôi phục!

    - Không thể để cho nó lại tiến hóa!

    Trong lòng mọi người vang lên hồi chuông báo nguy.

    Sắc mặt Tạ Bách vì lao lực quá độ nên có chút tái nhợt, không chút nghĩ ngợi thao tác rút khô làm lượng nước trong thi thể - hắn có thể gọi về nước, tự nhiên cũng có thể rút sạch nước.

    Trong nháy mắt tảng lớn thi thể bị "mất nước", biến thành bột vụn vừa đụng liền vỡ.

    Nhưng lại hoàn toàn chọc giận ác ma – đôi cẩu nam nam này quả nhiên là khắc tinh của nó!

    Nó ném qua thi đồng trong tay, rít gào bổ nhào về hướng Tạ Bách – nơi này vốn không nhiều thi thể, lực lượng lại rất nhỏ yếu, lại bị Tạ Bách phá hủy, nó căn bản không đủ lực lượng khôi phục thân thể!

    - Soái Soái bảo vệ Bách ca!

    Ngụy Diễn lập tức dùng ngọc hoàn bố trí ra phòng hộ trận, đem Tạ Bách miệng mũi đầy máu giao cho Soái Soái, chính mình rút thất tinh kiếm cắt qua lòng bàn tay, hướng ác ma một kiếm chém xuống!

    Cùng lúc đó Krillin nhân lúc ác ma bị Tạ Bách hấp dẫn lực chú ý, cũng triệu ra đạo sét màu đen, ném thẳng vào cái miệng rộng há to rít gào của ác ma, theo điện quang lóe ra, ác ma ngửa mặt lên trời kêu rên, da thịt cùng khung xương sôi nổi đứt đoạn.
     
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 270:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoa Khai Viện Nhất kiêng kỵ nhìn Krillin – không hổ là quán quân kỳ trước.

    Nhưng vừa nhìn, hắn đột nhiên mở to hai mắt:

    - Cẩn thận!

    - Xuy!

    Lưỡi dao sắc bén đâm xuyên vào cơ thể vang lên thanh âm trầm đục làm cho Krillin mở to hai mắt nhìn.

    Krillin triệu ra một đạo sét có lực sát thương rất mạnh như vậy cũng hao phí cơ hồ toàn bộ khí lực, lúc Hoa Khai Viện Nhất mở miệng nhắc nhở hắn, hắn cũng cảm thấy được nguy hiểm.

    Nhưng sau khi phát ra một đại chiêu thân thể cũng không dễ dàng nghe theo sai sử của hắn, chờ hắn kịp phản ứng một thanh chủy thủ đã hung hăng đâm vào lồng ngực của hắn.

    Nếu không phải ở thời điểm cuối cùng hắn né tránh một chút, một đao này chỉ sợ đã lấy mạng của hắn!

    Nhưng hắn vẫn bị trọng thương, máu tươi xói mòn thật lớn làm lực lượng cùng thần trí của hắn dần dần mơ hồ - nhưng hắn vẫn gắt gao bắt lấy cánh tay đầu sỏ gây nên, điện quang quấn quanh cổ tay, hắn khó thể tin nhìn người động thủ - Saivi!

    Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, đối phương cùng mình không oán không thù, cũng không có tranh cãi ích lợi, tại sao lại hạ sát thủ đối với mình?

    Đoạn Kỳ Thụy bị Krillin nắm chặt cũng vô cùng hốt hoảng, sợ hãi lại chán nản – sợ hãi là thật sự sợ hãi, chán nản cũng thật sự chán nản, nhưng không phải vì ngộ thương Krillin, mà rõ ràng hắn muốn đánh lén Ngụy Diễn cùng Tạ Bách, vì sao cuối cùng đâm trúng Krillin?

    Theo Ngụy Diễn bọn họ cùng Krillin bất tri bất giác liên thủ đối phó ác ma, mắt thấy thắng lợi nghiêng về hướng bọn họ, Đoạn Kỳ Thụy vui sướng vì có thể thoát khốn, đồng thời vì cả trang viện Stockholm cũng không giết chết được Ngụy Diễn mà nghiến răng nghiến lợi.

    Phải biết rằng, hiện tại hắn căn bản không có tinh lực cùng thời gian đi bố trí thêm cạm bẫy khác.

    Bởi vậy hán chuẩn bị làm người "bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn".

    Hơn nữa hắn hiện tại "bị bắt quả tang", tuy Krillin bị trọng thương nhưng chưa chết, hơn nữa nhìn vào lại muốn giết hắn!

    Nhưng thân thể lại không nghe sai sử!

    Đoạn Kỳ Thụy bất chấp bản thân bị điện giật cháy khét cả làn da lẫn tóc:

    - Krillin, anh nghe tôi giải thích, không phải tôi.. tôi, tôi là bị khống chế!

    Hắn vội vàng giải thích:

    - Đêm qua tôi.. có quan hệ với Sophie, khi đó nàng lưu lại tinh thần ấn ký cho tôi, hiện tại nàng biến thành con rối của ác ma, ngay tiếp theo tôi cũng thân bất do kỷ a!

    Lời này nửa thật nửa giả, Krillin lại nghe vào.

    Dị năng của Sophie là mị hoặc cùng khống chế tâm linh, dĩ nhiên đối tượng đều yếu hơn nàng, nhưng bởi vì Đoạn Kỳ Thụy háo sắc, bởi vì chuyện nam nữ nên rơi vào cạm bẫy của Sophie.

    Đoạn Kỳ Thụy thấy sát ý băng sương trong mắt Krillin sút giảm, đang muốn buông lỏng một hơi..

    - A a a a a!

    Luồng điện kịch liệt làm hai mắt hắn trắng dã, mồ hôi lạnh ướt đẫm quần áo, cả người xụi lơ trên mặt đất:

    - Vì, vì cái gì? Tôi không phải cố ý!

    Krillin miễn cưỡng chống một hơi, lạnh băng nói:

    - Không phải cố ý thì có thể triệt tiêu sự thật tôi bị thương sao?

    Trên thực tế nếu không phải hiện tại hắn sắp hôn mê, lực lượng không đủ, hắn còn muốn giết Đoạn Kỳ Thụy!

    Đoạn Kỳ Thụy cũng cực kỳ phẫn hận – hắn đều xin lỗi còn muốn thế nào? Đừng lấn thiếu niên cùng, tương lai hắn cần ở trên vạn người! Đến lúc đó hắn phải làm cho Krillin quỳ xuống cầu xin tha thứ!

    - Anh cùng hắn vô nghĩa cái gì? Không nhìn ra hắn đã nỏ mạnh hết đà sao? Hơn nữa anh không phải nói hắn là người có cừu oán sẽ báo sao? Thay vì chờ hắn khôi phục báo thù anh, không bằng hiện tại chúng ta ra tay trước vẫn hơn!

    Trên người Đoạn Kỳ Thụy hiện lên luồng khói đen, hình thành bộ dáng một con dơi, ánh mắt tham lam:

    - Nhân lúc máu của hắn còn mới mẻ, vừa lúc đưa cho bổn bá tước ăn bổ thân thể!

    Dứt lời, cũng không đợi người khác mở miệng, Govan vọt về hướng Krillin, mục tiêu là trái tim đang đổ máu – đây là máu tươi của dị năng giả cường đại!

    Bá!

    Bên cạnh hiện lên một đạo kim quang đem hắn quất bay!

    Ra tay chính là Ngụy Diễn.

    Lúc Krillin dùng lôi điện phá hủy ngũ tạng lục phủ của ác ma, động tác của ác ma cũng bị ảnh hưởng thành chậm chạp.

    Ngụy Diễn đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, vận khởi linh lực vào lòng bàn chân, nhảy lên giữa không trung, thất tinh kiếm thẳng tắp đem vùng cổ tráng kiện của ác ma chém xuống một vết thương thật sâu.

    Máu tươi phun trào như suối lại tanh hôi, Ngụy Diễn không né tránh, nhân lúc ác ma bị đau mà thân thể ngưng trệ, vung thất tinh kiếm chém đứt đầu ác ma!

    Nhưng hắn vẫn không quên ác ma có khả năng tự lành rất mạnh, Ngụy Diễn vận khởi linh lực dùng máu viết lên phù chú một chữ "Đoạn" cùng "Tịnh" thật lớn, sau đó dán lên cổ cùng cái đầu bị chém đứt của nó.

    Đầu không còn mà vẫn còn sống, cũng chỉ là Hình Thiên trong thần thoại – nhưng sở dĩ Hình Thiên nổi danh như vậy, còn không phải bởi vì bao nhiêu ngàn vạn năm cũng chỉ có một mình hắn sao?

    Yêu vật tà vật bình thường sau khi bị chặt đầu còn có thể lăn lộn một lát mới tắt thở, nhưng không thể tiếp tục sống sót trong tình trạng như thế.

    Kết quả đang chờ ác ma tắt thở, hắn lưu ý bên chỗ Đoạn Kỳ Thụy (dù sao hắn luôn đề phòng Đoạn Kỳ Thụy).

    Tuân theo quan điểm địch nhân của kẻ địch chính là bạn của mình, nhìn thấy Krillin rơi vào hạ phong, Ngụy Diễn lập tức ra tay giúp đỡ.

    Vũ khí lóe kim quang chính là một đồng tiền đại Ngũ Đế.

    Đồng tiền đại Ngũ Đế là ý nói trong bao nhiêu vương triều phong kiến, mấy vị hoàng đế có công lao tài đức lớn nhất sản xuất tiền, chất liệu là đồng thau.

    Bình thường một bộ tiền đại Ngũ Đế giá cả đều trên trăm ngàn, càng không cần phải nói có tiền cũng không mua được.

    Bộ trong tay Ngụy Diễn là Tạ Bách đấu giá được, tuy nói nhân mạch cùng tiền tài của hắn thật lớn, nhưng cũng chỉ mua được hai bộ, cũng không phải tùy tiện liền ném như thế.

    Ai bảo tình huống không còn kịp rồi, mà lực lượng của Huyết tộc kia lại không kém, đồng tiền bình thường cũng không tạo nên tác dụng, vì thế hắn đành ném ra một đồng tiền đại Ngũ Đế.

    Ném xong hắn lại xót ruột, tiền đại Ngũ Đế không rẻ nha! Không thấy được bình thường hắn đều dùng giấy vàng vẽ phù tác chiến sao?

    Người khác còn tưởng hắn linh lực quá cao nên muốn vẽ gì vẽ đó, ai ngờ được giấy vàng cùng chu sa mới là rẻ tiền nhất..

    Tạ Bách cầm kiếm đi qua:

    - A Diễn đừng lo lắng, anh luôn nhờ Hoàng ca lưu ý thu thập, trước khi lên đảo Hoàng ca cũng mới góp nhặt được thêm một bộ, còn một bộ chỉ còn thiếu một đồng.

    Trong tay hắn cầm thất tinh kiếm của Ngụy Diễn, dù sao huân chương khảm trên ngực ác ma cũng không thể dùng vũ khí bị thường cạy ra được, tuy rằng hắn cùng Ngụy Diễn ghét bỏ huân chương dơ bẩn, nhưng vì bạn trai, Tạ Bách cần chủ động giúp đỡ một chút.

    Nhưng lúc này huân chương đã nằm trong tay Soái Soái – hắn cũng không già mồm cãi láo như hai phu phu kia, đây là huân chương nha! Là bằng chứng qua cửa của bọn họ!
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng ba 2025
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 271:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Huân chương tới tay, ác ma dần dần hóa thành tro bụi, lúc thân thể cao lớn của nó tiêu tán, nguyên bản trang viện Stockholm dựa vào ảo thuật của ác ma duy trì cũng biến thành rách nát cùng thê lãnh, hơn nữa trước đó đánh nhau làm vách tường bị phá hư, vật kiến trúc biến thành đổ nát thê lương, cảnh hoang tàn khắp nơi.

    Dưới hoàn cảnh như vậy, Krillin quỳ một gối chống đỡ hết nổi, Alice ánh mắt lo lắng nâng đỡ hắn, Hoa Khai Viện Nhất bởi vì thức thần bị thương nên cũng bị ảnh hưởng ngồi khoanh chân đả tọa khôi phục, Đoạn Kỳ Thụy bị điện toàn thân tê dại nằm dưới đất, so với bọn hắn, ba người Ngụy Diễn chỉ là quần áo có chút bẩn nhưng vẫn còn đứng thẳng thật sự như là một trên trời một dưới đất.

    Sắc mặt những người khác xem như bình tĩnh, dù là Krillin cảm xúc dao động cũng không lớn, tuy rằng đích xác là hắn làm cho ác ma bị thương nặng, nhưng cuối cùng làm cho ác ma hoàn toàn tiêu tán là ba người Ngụy Diễn, huống hồ.. trái cây thắng lợi mười năm trước hắn đã nếm qua, so sánh với phần thơm ngọt kia, hiện tại hắn bị đánh lén trọng thương mà là việc chiếm cứ toàn bộ tinh thần cùng thể xác của hắn giờ phút này.

    Tâm tư Hoa Khai Viện Nhất càng đơn giản – tài nghệ không bằng người, vốn nên như thế.

    Dù sao lúc ở Đinh gia thôn hắn cũng đã hiểu rõ việc này.

    Chỉ có Đoạn Kỳ Thụy ghen ghét không chịu nổi – dù sao cạm bẫy dùng tiêu diệt đối phương chẳng những không vây khốn được đối phương ngược lại còn đẩy bọn hắn một phen, mà chính mình lại lâm vào hoàn cảnh không xong, tâm tình nếu còn có thể cân bằng, cân bằng không nổi!

    - Nhân loại hèn mọn!

    Govan hấp hối hung tợn mắng.

    Không biết là mắng Ngụy Diễn hay là Đoạn Kỳ Thụy, hoặc là cả hai người.

    Lúc này Govan bị tiền đại Ngũ Đế đè ép quỳ rạp không dậy nổi, dù sao giá trị thương tổn của tiền đại Ngũ Đế không phải thêm trên sức nặng của chất liệu tiền, mà là thêm vào "khí" của tiền.

    Đồng tiền tính cương, ngũ hành thuộc kim, có thể hóa giải sát khí, hơn nữa còn đại biểu cho triều đại trung hưng, có linh khí lịch sử càng thêm dày nặng, bình thường bọn đạo chích đều không thể ngăn cản được một viên đại Ngũ Đế trấn áp, mặc dù Govan là Huyết tộc nước ngoài, nhưng thuộc tính tà nịnh, đối với khí thế chính nghĩa cuồn cuộn tự nhiên là không gánh vác nổi.

    Tiền Đại Ngũ Đế giống như là tảng đá nặng ngàn cân, mặc dù không tới mức muốn mạng nhỏ của hắn, nhưng cũng làm cho hắn vốn đã bị thương càng thêm họa vô đơn chí, phỏng chừng chỉ có thể thông qua phương pháp ngủ say của Huyết tộc mới có thể chậm rãi tu dưỡng – đây là không có biện pháp nào.

    Thời gian ngắn thì vài chục năm, dài thì.. khó mà nói.

    Nhưng cho dù đã tới nước này Govan cũng thật sự ngạo mạn, đôi mắt đỏ lạnh lùng không hề nhân tính.

    Đối với xương cốt cứng rắn chết cũng không hối cải, Tạ Bách tươi cười, sau đó một cước giẫm lên lưng Govan – nghiền.

    Kể từ khi biết Govan chế tạo ra con dơi sương khói suýt nữa làm cho bọn họ không có cách nào, Tạ Bách luôn muốn báo thù, chỉ là hiện tại chứng cớ không đủ còn có người ngoài ở, cho nên Tạ Bách chỉ có thể thu chút lợi tức trước tiên.

    Bị nghiền áp Govan càng phát ra tiếng kêu xèo xèo thảm thiết.

    Ngụy Diễn giữ chặt Tạ Bách:

    - Đợi một chút, Bách ca!

    Ngụy Diễn:

    - Trên người hắn còn có tiền đại Ngũ Đế đâu, dính cặn của hắn, dơ thì làm sao rửa sạch!

    Govan:

    -?

    Tạ Bách dịu dàng thắm thiết:

    - Ngoan, a Diễn, chúng ta không phải nói rồi sao, đã dơ cũng không cần, ai biết trên thân cơn dơi mang bao nhiêu bệnh khuẩn nha.

    Ngụy Diễn:

    - Nếu đã như vậy, vậy anh cũng không nên đụng nó, nếu bệnh khuẩn dính vào giày cùng quần áo thì không tốt.

    Tạ Bách cười híp mắt:

    - Đều nghe a Diễn.

    Hắn dời chân, lại bổ ra hàn băng thuật, đem Govan đông lạnh thành khắc băng.

    - Dày đặc như vậy, cũng không sợ bị bệnh khuẩn khuếch tán.

    Tạ Bách nghiêm trang nói.

    Govan:

    -!

    Tuy hiện tại thân thể Đoạn Kỳ Thụy không thể động, nhưng đầu óc liên tục xoay chuyển, nói:

    - Ngụy Diễn, Tạ Bách, các anh có biết vị này chính là bá tước đại nhân của Huyết tộc Demacia nước Mỹ, nếu đắc tội hắn, sẽ khiến cho cả Huyết tộc trả thù!

    Soái Soái le lưỡi:

    - Cái gì mà Demacia, tôi chỉ biết có thánh Markus! Tôi còn là ân nhân của thánh Markucs, anh đắc tội tôi, cũng phải cẩn thận cả Huyết tộc trả thù!

    Nói xong còn dùng thanh âm đủ nghe mắng:

    - Hắn có tài đức gì đại biểu cả Huyết tộc? Heidi nha đầu còn chưa dám nói như vậy!

    Ngụy Diễn khẽ cười một tiếng, đang định dùng khổn tiên thằng trói Govan, đột nhiên sau gáy chợt lạnh, thân thể bản năng chiến đấu trực tiếp làm cho hắn đem khổn tiên thằng hóa thành cây roi dài, mặc kệ là yêu ma quỷ quái gì, nếm trước một roi nói sau!

    Nhưng làm cho Ngụy Diễn kỳ quái chính là, một roi đánh qua, rõ ràng cảm giác được đánh trúng vật gì, nhưng ánh mắt lại không nhìn thấy vật gì tồn tại..

    Ở địa phương Ngụy Diễn nhìn không tới, ngực Đoạn Kỳ Thụy chợt lạnh, sau đó một thanh âm quen thuộc vang lên trong đầu hắn:

    - Đồ nhi ngoan! Mau đem thân thể của con cho vi sư mượn dùng một chút!

    Vô Thiên tán nhân cảm giác mình thật xui xẻo – quả nhiên là cô gái cùng tiểu nhân khó nuôi! Dorothy lại động tay động chân với hắn, làm hại hắn không thể không lưu lại đối phó đám con dơi đang bao vây tiễu trừ nàng.

    Nhưng hắn lại không ngờ đám con dơi hút máu tà ác lại có quan hệ tốt như vậy với đám nhân viên thần chức!

    Sau khi biết thân phận của Dorothy còn hợp lại vây công bọn hắn.

    Trong nhân viên thần chức còn có một người lực lượng cường đại được xưng là "thánh nữ", chính là một tiểu nha đầu, lại thật sự tạo thành thương tổn không thể cứu vãn cho hắn!

    Cuối cùng Dorothy bị tiêu diệt, Vô Thiên tán nhân dựa vào pháp bảo bảo mệnh bỏ qua thân thể làm cho thần thức đào thoát – nguyên bản hắn cho rằng đồ đệ của mình số mệnh thâm hậu, bởi vậy chạy tới trạm kiểm soát của Đoạn Kỳ Thụy thì chứng kiến một người toàn thân bao phủ kim quang chói mắt, không chút nghĩ ngợi liền xông tới.

    Kết quả tới gần mới phát hiện nhận lầm người.

    Nhưng hắn tính toán đâm lao phải theo lao, muốn nhân lúc nhà cháy cướp của đoạt thân thể của thiên sư này – ai bảo lực hấp dẫn của thiên sư đối với hắn càng lớn hơn nữa.

    Ai ngờ trong tay đối phương lại có vũ khí do thần lực tế luyện, Vô Thiên tán nhân bị đánh một roi càng thêm suy yếu.

    Bảo mệnh còn chưa kịp, đoạt xá đợi ngày sau hãy nói đi!

    Vô Thiên tán nhân thấy tình thế không ổn, nhanh chóng nín thở, lao hướng Đoạn Kỳ Thụy.

    Đoạn Kỳ Thụy lại không muốn hoạn nạn chịu chung với hắn.

    Đừng nhìn hai người là thầy trò có vẻ thân thiết, nhưng việc mượn thân thể cũng chưa từng xảy ra. Nhớ ngày đó ngay cả thân thể của Đoạn cha mà Đoạn Kỳ Thụy còn không muốn làm cho Vô Thiên tán nhân chiếm, huống chi là chính mình, hắn càng không vui.

    Nhưng hiện tại hắn cũng không thể làm chủ được mình.

    Hắn bị Sophie khống chế thần trí, bị ác ma thao túng, lại bị lôi điện làm cho toàn thân tê dại, đầu óc hỗn độn.

    Lúc này liền bị Vô Thiên tán nhân tiến quân thần tốc!

    Vốn Vô Thiên tán nhân chỉ định mượn thần thức cùng khí vận của Đoạn Kỳ Thụy nuôi dưỡng thần hồn của chính mình, nhưng đợi hắn xông vào trong thức hải của Đoạn Kỳ Thụy mới phát hiện.. người này vì sao lại hỗn loạn cùng trăm ngàn chỗ hở như vậy?

    Quan trọng nhất là, vì sao số mệnh nồng hậu trên người hắn chỉ còn lại một tầng mỏng manh đây? Còn đang không ngừng xói mòn?

    Không tốt!

    Vô Thiên tán nhân đột nhiên cảm giác lực lượng của chính mình đang nhanh chóng xói mòn, chợt nhớ..

    Theo tu vi hiện tại của Đoạn Kỳ Thụy, tu luyện giữa hai thầy trò biến thành bổ trợ cho nhau, nhưng đối phương xói mòn số mệnh, mình chẳng phải cũng sẽ bị liên lụy?

    Vì cầu tự bảo vệ mình, hắn không chút nghĩ ngợi muốn chặt đứt liên hệ với Đoạn Kỳ Thụy.

    Nhưng nếu lúc thực lực của hắn còn bình thường, muốn làm vậy cũng không quá khó khăn, giờ hắn bị thương nặng, thần thức Đoạn Kỳ Thụy lại biến thành công trình bã đậu, trực tiếp làm cho Đoạn Kỳ Thụy thống khổ quay cuồng.

    Vô Thiên tán nhân cũng bất chấp hắn, thầm nghĩ tự bảo vệ mình.
     
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 272:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ai ngờ thần thức của Đoạn Kỳ Thụy đột nhiên phân ra vô số sợi tơi, đem thần hồn của hắn chặt chẽ buộc lại, sau đó sợi tơ như đàn rắn cắn nuốt tu vi của Vô Thiên tán nhân.

    - Nghiệt đồ! Ngươi tính toán làm cái gì?

    - Sư phụ! Ông quả nhiên có mưu đồ gây rối với tôi! Muốn đoạt xá tôi, đừng trách tôi không nói tình nghĩa thầy trò!

    Xâm nhập vào không gian thức hải của hắn còn muốn động tay chân với thần thức của hắn, Đoạn Kỳ Thụy biến thành điên rồ.

    Nhưng bọn hắn tranh đoạt rơi vào trong mắt người khác Đoạn Kỳ Thụy ôm đầu kêu đau, chỉ chốc lát sau toàn thân cứng ngắc quỳ rạp dưới đất không nhúc nhích, cực kỳ cổ quái.

    - Đây là.. chết rồi?

    Ngữ khí Alice kinh sợ.

    Nhưng có câu nói lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, thuyền nát còn lại ba ngàn cây đinh, Đoạn Kỳ Thụy muốn đối kháng với Vô Thiên tán nhân vẫn còn chưa đủ kinh nghiệm.

    Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu là vì Vô Thiên tán nhân chưa bao giờ toàn tâm toàn ý đối đãi một người, hơn nữa lúc trước hắn từng bị đại đồ đệ phản bội qua, cho nên dù mỗi ngày hắn đều kêu "đồ nhi ngoan" "đồ nhi tốt" bắt tại bên miệng, nhưng nội tâm vẫn có một chút lòng đề phòng Đoạn Kỳ Thụy.

    Bởi vậy Đoạn Kỳ Thụy rơi xuống hạ phong, thần thức bị áp chế, quyền khống chế thân thể cũng bị Vô Thiên tán nhân cướp đoạt!

    Alice bọn họ nhìn thấy trước đó Đoạn Kỳ Thụy luôn ôm đầu quay cuồng, là vì hắn đang cùng Vô Thiên tán nhân nội chiến, sau đó đột nhiên lặng yên, là vì hắn bị thua, cuối cùng thân thể bị Vô Thiên tán nhân đoạt xá.

    Vô Thiên tán nhân lấy được quyền khống chế thân thể của hắn vốn là ngoài ý muốn, nhưng khi hắn cảm nhận được thân thể đầy sức sống trẻ tuổi thì sửa lại chủ ý.

    Phía trước hắn phát hiện số mệnh của Đoạn Kỳ Thụy đột nhiên xói mòn, nhưng bỏ qua nhân tố lớn nhất này không nói, căn cốt của Đoạn Kỳ Thụy thật thích hợp tu luyện, là đan linh căn khó gặp, còn là thân thể thuần dương.

    Nhưng sau khi đi nước Mỹ cư trú, thân thể của hắn cũng không còn "tinh khiết" như ngày trước.

    Lúc hai người còn là thầy trò, Vô Thiên tán nhân cũng không để ý hồng nhan tri kỷ của Đoạn Kỳ Thụy, thậm chí còn có điểm thích nghe ngóng.

    Nhưng hiện tại bản thân "biến thành" Đoạn Kỳ Thụy, liền có chút hối hận lúc trước tiểu tử này lưu luyến bụi hoa mình không bảo đảm hắn một phen.

    Nhưng hiện tại có nói gì thì cũng chậm. Cũng may hiện tại hắn biến thành Đoạn Kỳ Thụy, thân thể thích hợp tu luyện này cũng không thể bị hắn nát bét.

    Nhưng hắn cùng Đoạn Kỳ Thụy đều đã quên, Ngụy Diễn sẽ không buông tha bọn họ.

    Tuy Ngụy Diễn không thể nhìn thấy hai người nội đấu, nhưng một là lão quỷ ngàn năm của tu tiên giới, một là thiếu niên dù khí vận gia tăng nhưng lại rất ít được ma luyện, chỉ từ ánh mắt cùng diễn cảm cũng bị Ngụy Diễn phân biệt được hai người bất đồng.

    Theo Ngụy Diễn xem ra, ở trong mắt người khác có lẽ là cao nhân hay lão tổ gì đó, nhưng ở trong mắt hắn chỉ là một lão quỷ, còn là cấp lệ quỷ/ ác quỷ, cũng sắp hướng quỷ vương tiến hóa.

    Nhớ tới mình từng dùng phương pháp ôm nhau cùng chết mới tiêu diệt được quỷ vương của kiếp trước (tuy trong đó mình còn bị đánh lén), Ngụy Diễn cũng không muốn ở thế giới này lại đến thêm một lần, kiếp trước hắn không có ràng buộc thì cũng thôi, nhưng ở thế giới này hắn còn có bạn bè, người nhà, người yêu của mình.

    Bởi vậy, mắt "nhìn thấy" linh khí trên người Đoạn Kỳ Thụy bắt đầu biến hóa, Ngụy Diễn cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp ra tay – thậm chí vì bảo đảm chắc chắn không sơ hở, hắn dùng thần thức quấn quanh ngọc thạch linh kiếm được hắn, Bạch Thứ, ngọc linh, Phùng bà cùng Lạc Nương hỗ trợ rèn thành, trực tiếp đâm xuyên vào gáy Đoạn Kỳ Thụy!

    Những người khác đều sợ ngây người.

    Bọn họ không ai ngờ Ngụy Diễn lại đột nhiên ra tay, còn ác độc như vậy, đâm thẳng vào sau gáy tiểu tử kia!

    Tạ Bách lập tức kịp phản ứng lạnh lùng nhìn những người khác – có ý kiến?

    Krillin đương nhiên không thấy được hồn phách, cũng không biết thần thức tranh đoạt cùng hủy diệt, nhưng bởi vì Đoạn Kỳ Thụy ám toán hắn, cho nên Ngụy Diễn công kích Đoạn Kỳ Thụy hắn cũng làm ngơ – dù sao hiện tại đã vượt qua trạm kiểm soát Stockholm, "tai đinh" cũng tạm dừng truyền ra tin tức cho ban giám khảo, có xảy ra chuyện gì đều có thể giấu diếm.

    Ngụy Diễn cũng không có tâm tư chú ý phản ứng của những người khác, dù sao cũng không cần thiết, sau khi xác định ngọc thạch linh kiếm đâm trúng mục tiêu mà mình muốn, tâm niệm vừa động, thao tác linh kiếm biến ảo thành võng, đem đạo thần thức muốn trốn ra khỏi thân thể Đoạn Kỳ thụy chặt chẽ trói buộc!

    Chính là thứ đồ chơi này cùng Đoạn Kỳ Thụy trộn gió trộn mưa, hắn nguyên bản không muốn tiếp tục quản nam chính làm gì, nhưng ai bảo bọn hắn luôn cố ý dây dưa không ngớt với bọn họ?

    Một khi đã như vậy, thay vì đợi tương lai còn gặp được cạm bẫy như trang viện Stockholm, hoặc là thủ đoạn càng tồi tệ hơn bây giờ, hắn tự nhiên chỉ có thể hóa bị động thành chủ động, trước đem đối phương hoàn toàn giết chết vẫn tốt hơn!

    Ngụy Diễn từ lúc nghe được Hoa Khai Viện Nhất kể lại sự tình thì đã có quyết định như vậy.

    Mà bây giờ hắn cũng làm như vậy.

    Vô Thiên tán nhân tự xưng nguyên anh lão tổ, nhìn ra số mệnh Đoạn Kỳ Thụy thâm hậu mới chủ động buộc cùng một chỗ với đối phương, nhưng hắn lại không biết Đoạn Kỳ Thụy là nam chính trong thế giới tiểu thuyết, khi hắn cùng Đoạn Kỳ Thụy cùng nhau sống chết, trong bất tri bất giác cũng đem mạng của mình giao cho ý thức của thế giới này.

    Nói thật, nếu lúc trước có thể một lần duy nhất phá đi liên đón số mệnh giữa Tạ Toa Toa cùng cha của nàng, rồi sau đó do Tạ Bách ra tay đối kháng Tạ Hộc cùng Tạ thị, do đó phá hư số mệnh nữ chính của Tạ Toa Toa, đã nói lên ý thức của thế giới này cũng không phải là không gì làm không được. Bằng không, từ lúc sự tình phát sinh ý thức cũng đã ra tay với Ngụy Diễn cùng Tạ Bách.

    Nhưng bởi vì từ sau khi Ngụy Diễn đi vào thế giới này, luôn không đi theo "nội dung vở kịch", vả lại nguyên nội dung vở kịch lại bị hắn vô ý thức phá hủy, làm cho ý thức thế giới cũng không còn cách nào đối phó hắn.

    Nhưng Vô Thiên tán nhân thì khác.

    Bởi vì muốn nhặt tiện nghi cho nên hắn đi theo "nội dung vở kịch", vì thế biến thành một con cờ của ý thức thế giới thao tác, hiện giờ "quân cờ" như hắn lại lựa chọn giết hại nam chính, đứa con của số mệnh được thế giới ý thức lựa chọn, còn không phải nhận được trừng phạt?

    Vì thế cho dù thực lực bản thân Vô Thiên tán nhân mạnh mẽ, nhưng bị nhân tố ông trời ảnh hưởng, đối mặt Ngụy Diễn ra tay cũng không có bao nhiêu lực phản kích.

    Ngoài ra, phía trước bởi vì muốn đạt được thực thể cho nên hắn cắn nuốt thật nhiều ác linh, kỳ thật cũng không hoàn toàn hấp thu để không lưu di chứng, lúc này vấn đề đồng loạt bùng nổ, Vô Thiên tán nhân tựa như "chó rơi xuống nước", bị Ngụy Diễn không ngừng trấn áp đè bẹp.

    Vô Thiên tán nhân tức giận nổi điên.

    Nhất là khi chứng kiến hắn vừa mới ngốn sạch linh đan của Đoạn Kỳ Thụy, còn chưa kịp tiêu hóa biến thành thực lực củng cố tu vi nguyên anh trung kỳ, lại bị Ngụy Diễn liên tục công kích khiến cho linh đan biến thành đầy vết rạn..

    Đây chính là linh đan!

    A?

    Thiên sư, thiên sư quả nhiên đều là quái vật hay sao!
     
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 273:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cái gọi là "đan", đó là tu vi tới kết đan kỳ trong đan điền hình thành một viên linh đan tròn tròn, đợi tới tiêu chuẩn nguyên anh kỳ thì "đan" sẽ "dài ra" mặt mày cùng tay chân, biến thành mini nguyên anh giống như tu luyện giả như đúc.

    Tuy Vô Thiên tán nhân luôn tự xưng là nguyên anh lão tổ, nhưng bởi vì từng chết qua một lần, nguyên anh của hắn không được đầy đủ, tu vi chính xác là vượt qua kết đan kỳ, nhưng không đủ nguyên anh – nguyên anh mini của hắn kỳ thật cũng không mọc ra tay chân, chỉ là một viên linh đan tròn căng có ngũ quan mơ hồ.

    Nguyên bản hắn hoàn chỉnh nuốt vào linh đan của Đoạn Kỳ Thụy là tính toán bổ sung cho mình, dùng mọc ra tay chân, nhưng mà bây giờ..

    Không nói tới linh đan của Đoạn Kỳ Thụy, dưới công kích của Ngụy Diễn, linh đan có ngũ quan mơ hồ của hắn cũng sắp bị ma xát thành tròn căng.

    Mắt nhìn thấy tu vi của mình không ngừng ngã xuống, lập tức sắp biến thành kết đan kỳ, thậm chí còn thấp hơn..

    Cho dù lúc này thần thức của Vô Thiên tán nhân đã kém hơn rất nhiều, nhưng vò đã mẻ lại sứt, hắn không tiếp tục phòng thủ cùng tránh né, rõ ràng ôm quyết tâm cùng chết bạo đan, chuẩn bị tự bạo mang đi mọi người – dù sao hắn sống lâu như vậy, lần này có thể mang đi nhiều thanh niên tuấn kiệt vì hắn chôn cùng, cũng là không mệt!

    - Không tốt! Ngụy tang! Đối phương chuẩn bị ôm nhau cùng chết!

    Sắc mặt Hoa Khai Viện Nhất đại biến.

    Lúc này Ngụy Diễn cũng chú ý tới, đối phương không ngờ là tính toán bạo đan!

    Hắn biến sắc, lập tức dùng thần thức ngăn cản, nhưng dù thực lực của hắn không kém hơn Vô Thiên tán nhân bao nhiêu, nhưng muốn ngăn trở hai tầng nổ mạnh của thần thức của một kết đan kỳ cùng từng nguyên anh kỳ đạo sĩ hiển nhiên đã vượt qua phạm vi lực lượng của hắn.

    Chỉ nháy mắt khóe môi Ngụy Diễn chảy ra máu tươi, làn da phiếm hồng, kinh mạch trướng lên, nứt toác, cả người biến thành huyết nhân.

    Trong lúc giật mình, Ngụy Diễn chợt nhớ tới tình hình đối kháng quỷ vương của kiếp trước.

    Chẳng lẽ hắn cần dùng tự bạo đổi lại tự bạo sao?

    Thanh âm kinh hoảng "a Diễn" cắt qua ý thức có chút sương mù của Ngụy Diễn, hắn nháy mắt phục hồi lại tinh thần, đúng rồi, hắn không còn ở kiếp trước, mà bên cạnh hắn là đồng bạn cùng người yêu, mà không phải tiểu nhân đánh lén sau lưng.

    Nhất thời ý chí chiến đấu của hắn sục sôi.

    Tạ Bách cũng không biết vì sao trong lúc Ngụy Diễn chiến đấu thì mình chợt lóe linh quang đột nhiên kêu một tiếng, nhưng phát hiện mình hô lên xong cũng không quấy rầy Ngụy Diễn ngược lại tựa hồ có trợ giúp đối với hắn, trong lòng liền an ủi – a Diễn lợi hại như vậy, kỳ thật cũng là cần sau lưng ủng hộ a?

    Tuy rằng thực lực Tạ Bách kém hơn Ngụy Diễn một chút, hiện tại chỉ dựa vào miễn cưỡng chống đỡ cũng đã cố hết sức, nhưng Tạ Bách hoàn toàn không buông bỏ, vẫn dùng thần trí của mình đem cơ thể mình cố gắng bò về hướng Ngụy Diễn, muốn trợ giúp hắn.

    Có lẽ thần thức của bọn họ từng hòa vào nhau, cho nên phần cố gắng này cũng không uổng phí. Mà khi thần thức của hắn liên tiếp cùng Ngụy Diễn, Ngụy Diễn rõ ràng cảm thấy đầu óc hiện lên một thoáng mát rượi, nguyên bản tứ chi bởi vì kinh mạch gãy mà biến thành hư mềm lúc này lại nhiều hơn một phần lực lượng.

    Nhưng mà..

    Còn chưa đủ.

    - Diễn ca! Tôi giúp anh!

    Soái Soái cũng nhận được dẫn dắt, so sánh với Tạ Bách, hắn cùng Diễn ca mới là đồng bạn linh hồn chân chính!

    Mọi người đồng tâm hiệp lực sức mạnh như thành đồng.

    Vì thế Hoa Khai Viện Nhất cũng triệu hồi ra thức thần, cùng nhau hỗ trợ chống cự.

    Krillin cũng không cam chịu yếu thế, triệu ra hàng rào điện thật lớn không ngừng nghỉ bổ lên người Đoạn Kỳ Thụy.

    Nhất thời thiên địa biến sắc, mặt đất kịch liệt rung động, sụp xuống.

    Lúc Vô Thiên tán nhân tự bạo, nhân viên cùng yêu ma quỷ quái trên đảo đều không hẹn cùng nhận lấy ảnh hưởng.

    Tu vi cường đại, ý chí kiên định còn đỡ, thực lực hơi yếu bị xung kích choáng váng đầu óc, sắc mặt trắng bệch, miệng phun máu tươi. Yêu ma quỷ quái cũng không tránh được, trực tiếp bị kích thích phát điên, chẳng những công kích nhân viên, thậm chí còn tự giết lẫn nhau.

    - Tình huống nào?

    Phoeny vây khốn một đám thực thi quỷ điên khùng, Mephis bọn họ rất nhanh thông qua trạm kiểm soát, sau khi bắt được huân chương, áp lực đè lên người càng ngày càng mạnh, thần sắc bọn họ ngưng trọng nhìn trung tâm đảo, bên kia xảy ra chuyện gì sao?

    Chính Nhất phái hai vị Từ đạo trưởng liếc nhau, lao thẳng về phương hướng kia.

    - Thánh nữ đại nhân, ngài là nói ngài cảm ứng được chân khí của ác ma dị giáo đồ sao?

    Nhân viên thần chức thấp giọng kinh hô, sau đó lập tức làm dấu chữ thập.

    Cô gái được xưng là thánh nữ mặc trường bào màu bạc, làn da trắng nõn tái nhợt, mái tóc vàng bạch kim xõa tung, cổ đeo giá chữ thập, tay cầm nước thánh ngăn cản uy áp cổ quái đang xông về hướng mọi người.

    Nàng chỉ khoảng 17 – 18 tuổi, nhưng vẻ mặt tràn ngập thương xót:

    - Cũng không phải tín đồ ác ma, mà là ác ma đến từ đông phương, chúng ta đã đánh nhau với hắn trước đó.

    Mọi người vừa nghe liền hiểu rõ, thánh kỵ sĩ vung thập tự kiếm, tràn đầy chính nghĩa cùng nghiêm túc:

    - Là Vô Thiên? Quả nhiên giảo hoạt, lại giả chết.. hừ, lần này tuyệt sẽ không tiếp tục thất thủ! Dù là ác ma cũng bị chúng ta đánh về địa ngục phong ấn, chỉ là một ác ma phương đông, không đủ gây sợ!

    - Lực lượng hệ thống của phương đông không giống như chúng ta, khu ma..

    Phản ứng quá mức mẫn tuệ làm cho thánh nữ như có mặt tại hiện trường, lực lượng dao động điên cuồng cùng hủy diệt làm cho nàng phải phí càng nhiều khí lực đi chống cự:

    - Nếu là mặc kệ, chẳng những trăm họ trên đảo lầm than, lúc sau hắn đến thế giới người thường đi gây sóng gió, sẽ là tội lỗi của chúng ta.

    Còn đang nói, thánh nữ chợt nhẹ giọng "di" một tiếng.

    - Thánh nữ đại nhân?

    Những người khác bất an, nghi hoặc lại mờ mịt hỏi.

    Ánh mắt thương xót của thánh nữ "xem" thấy ác ma phương đông bị vài thanh niên trẻ tuổi vây công, trong đó một thanh niên tuấn tú hư không vẽ một cái, liền trống rỗng xuất hiện một lỗ hổng thần kỳ, lỗ hổng giống như là một bếp lò, thâm sâu lại tối đen, vô cùng nhỏ hẹp, trong đó tràn ngập trận gió mạnh mẽ còn có vô số độc trùng rắn rết.

    Ngay sau đó thánh nữ liền "nhìn" thấy thanh niên đem vật u tối gì đó ném vào trong lỗ hổng, trong tích tắc đoàn u tối bị ngọn lửa vây quanh, thế lửa vô cùng mãnh liệt.

    Đoàn u tối phát ra tiếng kêu rên thẩm người, âm điệu quen thuộc làm thánh nữ ý thức được chính là ác ma đông phương.

    Không bao lâu đoàn u tối bị thiêu đốt hầu như không còn, sau đó thanh niên lại vẽ trong hư không, lỗ hổng được ráp lại vuốt phẳng biến mất.

    Thánh nữ chợt hiểu ra – đối phương không ngờ là xé rách không gian!

    Phương đông lại có người có thần thông lớn như vậy?

    Hơn nữa bộ dạng đối phương nhìn qua hết sức trẻ tuổi!

    Trong lòng nàng không yên, liền bị Ngụy Diễn phát hiện, theo bản năng còn lưu lại lực lượng lẫn uy lực chợt quát:

    - Ai?

    - Nha!

    Thánh nữ nhịn đau không được hô to một tiếng, đột nhiên che ánh mắt.

    - Thánh nữ đại nhân!

    - Thánh nữ đại nhân ngài thế nào?

    Mọi người vây quanh.

    Thật lâu sau thánh nữ mới buông tay, trên mặt chảy xuống hai hàng nước mắt máu.

    Thánh kỵ sĩ siết chặt trường kiếm:

    - Là ai bị thương ngài? Là ác ma đông phương sao!

    - Đừng nên vọng động.

    Thánh nữ nhẹ giọng ngăn cấm, thở dốc vài hơi, dùng khăn dính nước thánh lau mắt:

    - Ác ma.. đã đền tội.

    - A Diễn.

    Tạ Bách chạy tới trợ giúp Ngụy Diễn, đau lòng nhìn vết máu trên người hắn, lấy ra bổ máu hoàn đút cho hắn, Ngụy Diễn không có sức nuốt vào, Tạ Bách ngậm trong miệng dùng lưỡi đút vào cổ họng hắn năm sáu viên mới ngừng lại.
     
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 274:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng nhìn qua bộ dáng Ngụy Diễn vẫn thật sự thê thảm, lớp da bên ngoài đều bị vỡ ra.

    Ngụy Diễn hỗn loạn, rất muốn nói với Tạ Bách đừng sợ, đây là nhìn thấy dọa người, nhưng năng lực tự lành của hắn rất mạnh. Tổn thương thế này nghỉ ngơi hai ba ngày sẽ vô sự, chỉ là khí lực toàn thân như bị rút sạch, thậm chí trợn mắt cũng không đủ sức, lại càng không cần phải nói tới việc có thể nói chuyện.

    Tạ Bách sắp khóc:

    - A Diễn, a Diễn chúng ta rời khỏi nơi này, trở về kiểm tra được không? Anh an bài bác sĩ đỉnh cấp toàn cầu cùng giảng dạy y học..

    Đúng lúc này trên bầu trời đột nhiên giáng xuống một đạo kim quang, đạo kim quang nồng đậm gần như thực chất, dù là Krillin không phải người trong giới huyền học đều có thể rõ ràng nhìn thấy.

    Ngụy Diễn đắm chìm trong kim quang đang cùng thế giới ý thức tiến hành một buổi "nói chuyện với nhau".

    Thế giới này vốn là từ một quyển tiểu thuyết lấy Đoạn Kỳ Thụy cùng Tạ Toa Toa làm nam nữ chính phát triển lên, tuy rằng hiện giờ thế giới đang vô ý thức tự động bổ toàn bộ, Đoạn Kỳ Thụy cùng Tạ Toa Toa sinh ra tác dụng đối với thế giới đã không còn khả năng dao động căn cơ, nhưng tình tiết chim non không chỉ động vật có, thế giới ý thức cũng có.

    Thế giới ý thức cảm tạ Ngụy Diễn đem Vô Thiên tán nhân đã đoạt xá Đoạn Kỳ Thụy xử trí, bởi vì xử lý được đúng lúc, Đoạn Kỳ Thụy còn lưu được một đường sinh cơ, tuy rằng đan điền bị hủy, kinh mạch căn cốt cũng bị phá hư, đời này đừng nói là tu luyện vô vọng, dù muốn hoạt động bình thường cũng có ảnh hưởng, dù sao vẫn là.. vẫn là còn sống cũng tốt.

    Dù sao cũng đã như vậy, cho nên vì cảm tạ ân cứu mạng cùng ân không giết của Ngụy Diễn, cũng có lẽ cảm thấy Ngụy Diễn là xương cốt cứng rắn không đối phó được, thế giới ý thức cũng không hẹp hòi, khẳng khái đến xa xỉ đưa cho hắn khá nhiều công đức kim quang.

    Bị thế giới ý thức trực tiếp tặng công đức kim quang cùng công đức kim quang mà trước kia Ngụy Diễn khu ma trừ quỷ thu được vô luận là về chất hay về lượng đều không thể so sánh nổi, thậm chí còn thuần túy hơn cả thần lực mà Lạc Nương từng cho hắn.

    Ngay cả Soái Soái, Krillin cùng Hoa Khai Viện Nhất bọn họ cũng bởi vì nằm gần bên cạnh nên cũng được ban ơn, tuy không lập tức hoàn hảo như lúc ban đầu, nhưng cũng đảo qua mỏi mệt, tinh thần chấn động.

    Lại càng không cần nói Ngụy Diễn đang ở ngay trung ương, vết thương da thịt bên ngoài nhanh chóng khỏi hẳn.

    Chẳng những như thế, làn da, khung xương cùng gân mạch còn trở nên thông thấu, thân thể vân da cũng được rèn luyện cùng "rửa", tác dụng còn nhiều hơn độ kiếp.

    Ngụy Diễn không chút nghi ngờ, đợi sau khi thân thể khôi phục, hắn sẽ ở trên con đường tu luyện càng thêm như cá gặp nước.

    Đợi kim quang biến mất, Ngụy Diễn chậm rãi mở mắt, theo bản năng nhìn Tạ Bách còn đang ôm chặt mình, chứng kiến sợi tóc của hắn đều phát ra kim quang, đang định kêu hắn nhanh chóng hấp thu đừng lãng phí, lại chứng kiến Tạ Bách chảy nước mắt, lập tức đem hắn ôm càng chặt hơn:

    - A Diễn em đã tỉnh lại! Làm anh sợ muốn chết! Hiện tại em thế nào..

    Ngụy Diễn:

    -!

    Cảm giác được nước mắt ấm áp chảy xuống ngực, mặc dù không còn ô ô ô khoa trương như trước kia, ngược lại Ngụy Diễn càng thêm cảm động, hắn chỉ cảm thấy trái tim bị đốt cháy nóng hổi, vươn tay ôm ngược lại Tạ Bách:

    - Em không sao, Bách ca, em không sao, vừa rồi đạo kim quang kia chính là chữa khỏi cho em, hiện tại em hoàn toàn không có vấn đề gì, em còn có thể tiếp tục đánh thêm một lần..

    - Không được!

    Tạ Bách lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt đỏ hồng hung tợn nhìn hắn:

    - Không được tiếp tục đánh thêm một lần, cũng không còn lần nào nữa! Sau này không cho em tiếp tục đem mình dính vào nguy hiểm! Hắn đánh giỏi thì thế nào? Anh nên sớm triệu tập toàn bộ người tài ba dị sĩ trên thế giới trước đem tên kia giết chết nói sau – dù sao anh có rất nhiều tiền! Thậm chí, anh trực tiếp mua vũ khí hạt nhân.. ngô!

    Ngụy Diễn vội vàng dùng môi ngăn chặn Tạ Bách – bộ dạng tài đại khí thô thật trêu chọc hắn yêu thích vô cùng.

    Tạ Bách sửng sốt, sau đó kịp phản ứng lập tức ôm Ngụy Diễn hôn ngấu nghiến mãnh liệt – a Diễn chủ động rất khó được, phải bắt được mỗi một cơ hội!

    Mười phút trôi qua..

    Krillin, Hoa Khai Viện Nhất, Soái Soái vẻ mặt tái rồi:

    -?

    Khoan khoan, có phải hai người đã quên chúng tôi còn ở đây không?

    THE END!
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...