Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 144 :(a)
Lúc này ông nội bà nội đứa nhỏ biểu hiện diễn tinh mười phần.
- Thanh niên này nhanh buông cháu trai của tôi ra!
- Cậu đừng ỷ lớn hiếp nhỏ!
- Có gì hướng tới hai người già chúng tôi!
Kiểu kêu gọi trả đũa làm cho người vây xem đều tức giận nở nụ cười.
Chẳng thể trách có câu nói rồng sinh rồng phượng sinh phượng đứa con của chuột sẽ đào thành động, có đứa trẻ hư sẽ có phụ huynh hư, người xưa thật không nói dối chúng ta!
Tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt xem thường nhìn hai ông bà già cùng đứa nhỏ, còn có vài người tính cách thẳng thừng cũng nói thẳng:
- Rõ ràng là nhi đồng nhà ông bà thiếu chút nữa gây rắc rối, làm sao lại không cho người bị hại đòi công đạo sao?
- Đúng rồi, còn bảo hướng hai ông bà tới, mặt của hai người cũng thật lớn!
Cố tình hai ông bà già hoàn toàn không xem ra gì, loại lời công kích này đối với bọn họ mà nói không chút tác dụng gì, bà nội còn trực tiếp vươn tay đoạt lại cháu mình, nàng đã nghĩ kỹ, hiện tại đều chú ý kính già yêu trẻ, nếu thanh niên này buông tay, nàng liền, nàng liền đánh bạc khuôn mặt già nua của mình là được!
Nàng giả vờ bị hắn đụng ngã!
Dù sao không thể để cho người trong nhà có hại!
Nam sinh tự nhiên không biết tính toán hiểm ác của bà già, còn muốn mang theo đứa nhỏ kéo qua một bên.
Sau đó nam sinh bị một đôi tay xen vào vỗ cho một cái.
Nhìn như nhẹ nhàng vỗ, nam sinh lại không thể khống chế buông lỏng tay ra, đứa nhỏ liền bị bà già cực nhanh ôm vào trong lòng, liên tục vỗ ngực vỗ lưng, một bộ dạng đau lòng phá hủy.
Nam sinh kia vô cùng tức giận, giận trừng thanh niên mới xen tay vào – bộ dạng mày thanh mắt sáng, nhưng nghĩ tới đối phương lại đi giúp đứa trẻ hư hỏng hắn cũng không cách nào sinh ra lòng hảo cảm:
- Anh lại là thứ người nào?
Chẳng lẽ cùng một bọn?
- Tuy anh chiếm đạo lý, nhưng dù sao hắn còn quá nhỏ, nếu xảy ra chuyện gì chỉ sợ anh phải gặp được phiền toái.
Ngụy Diễn ôn hòa nói.
Nam sinh nghe được đạo lý kia, nhưng trên mặt cảm tình không tiếp nhận được:
- Vậy bạn gái của tôi bị khi phụ uổng công sao? Người giám hộ của đứa nhỏ hư hỏng này không biết dạy con cháu mình, tôi liền giúp bọn hắn dạy!
Nói xong vung nắm đấm với bà già, hắn học võ tự do, tuyệt đối làm cho đứa nhỏ này thể hội một phen đòn hiểm của xã hội.
Đứa nhỏ vốn bị hù sợ, nhưng quay về vòng tay an toàn của bà nội sợ hãi liền sút giảm, vốn định diễu võ giương oai một phen, lại bị nam sinh vung nắm tay lại làm hoảng sợ!
Nhưng hắn rất nhanh nghĩ mình còn có người che chở!
Vừa nghĩ tới, thình lình tiếp xúc ánh mắt của Ngụy Diễn, ánh mắt lạnh như băng làm cho hắn rùng mình, bản năng cầu sinh làm cho hắn vội vàng chui vào lòng bà già, thật thật là đáng sợ! Hắn cảm thấy vị đại ca ca xinh đẹp này còn đáng sợ hơn cả nam nhân muốn đánh hắn!
Cũng may cha mẹ của hắn xem như còn biết đạo lý, mắt thấy cha mẹ mình cũng muốn bắt đầu càn quấy, những người xung quanh đều dùng ánh mắt trào phúng nhìn gia đình bọn họ, tốt xấu ở công ty hai vợ chồng còn có chút chức vị nho nhỏ chợt cảm thấy xấu hổ mặt đỏ tai hồng, cũng không nguyện tiếp tục lưu lại chỗ này.
Làm chồng thái độ càng mạnh mẽ cứng rắn hơn một chút, hắn lôi đứa con ra ngoài, nhấn đầu đứa con:
- Xin lỗi anh chị nhanh lên!
- Con không!
Đứa nhỏ tuy sợ hãi Ngụy Diễn, miệng lại rất quật cường.
- Có phải con muốn ăn đòn hay không!
Nói xong bàn tay to cao cao giơ lên.
- Đánh! Con dám đánh! Con dám đánh cháu của mẹ mẹ dám đánh con!
Bà già đưa tay ngăn cản, còn rất hoành không nói lý lẽ đem đứa nhỏ hư hỏng đoạt lại:
- Lão đầu tử chúng ta đi! Địa phương tồi tàn này chúng ta không đợi!
Nàng nói xong ôm đứa nhỏ đi ra ngoài.
Đừng nhìn bộ dáng này đùa giỡn hoành hành ngang ngược, trên thực tế cũng biết bọn hắn chiếm không được điểm tốt.
Nam sinh tức giận muốn truy theo:
- Nè, các người..
- Tiểu huynh đệ.
Cha mẹ đứa nhỏ ngăn cản hắn, người chồng rút ra tờ tiền:
- Bữa cơm này xem như tôi mời, cứ như vậy bỏ qua, được không?
Nói xong cũng không đợi đối phương cự tuyệt, nhét tiền vào trong tay hắn, sau đó lôi kéo vợ mình vội vàng rời đi – bọn hắn thật sự là không mặt mũi ở lại.
Khi gia đình kia hoàn toàn rời khỏi, khách hàng ong ong thảo luận, chủ yếu quay xung quanh vấn đề giáo dục những đứa trẻ hư hỏng trong gia đình.
Bọn hắn chạy trốn quá nhanh, thế cho nên đại bộ phận người vây xem đều không kịp phản ứng, vốn còn nghĩ sẽ có một trận đại chiến khách nhân cảm thấy tiếc nuối lại cảm thấy được vui sướng – quả nhiên phe không chiếm đạo lý không còn mặt mũi lưu lại!
- Ngượng ngùng, làm cho các vị gặp phải loại sự tình này.
Ngụy Diễn nói với đôi tiểu tình lữ:
- Tiệm xuyến xuyến này là nhà chúng tôi, tiêu phí hôm nay tôi sẽ mời.
- Thanh niên này nhanh buông cháu trai của tôi ra!
- Cậu đừng ỷ lớn hiếp nhỏ!
- Có gì hướng tới hai người già chúng tôi!
Kiểu kêu gọi trả đũa làm cho người vây xem đều tức giận nở nụ cười.
Chẳng thể trách có câu nói rồng sinh rồng phượng sinh phượng đứa con của chuột sẽ đào thành động, có đứa trẻ hư sẽ có phụ huynh hư, người xưa thật không nói dối chúng ta!
Tất cả mọi người dùng một loại ánh mắt xem thường nhìn hai ông bà già cùng đứa nhỏ, còn có vài người tính cách thẳng thừng cũng nói thẳng:
- Rõ ràng là nhi đồng nhà ông bà thiếu chút nữa gây rắc rối, làm sao lại không cho người bị hại đòi công đạo sao?
- Đúng rồi, còn bảo hướng hai ông bà tới, mặt của hai người cũng thật lớn!
Cố tình hai ông bà già hoàn toàn không xem ra gì, loại lời công kích này đối với bọn họ mà nói không chút tác dụng gì, bà nội còn trực tiếp vươn tay đoạt lại cháu mình, nàng đã nghĩ kỹ, hiện tại đều chú ý kính già yêu trẻ, nếu thanh niên này buông tay, nàng liền, nàng liền đánh bạc khuôn mặt già nua của mình là được!
Nàng giả vờ bị hắn đụng ngã!
Dù sao không thể để cho người trong nhà có hại!
Nam sinh tự nhiên không biết tính toán hiểm ác của bà già, còn muốn mang theo đứa nhỏ kéo qua một bên.
Sau đó nam sinh bị một đôi tay xen vào vỗ cho một cái.
Nhìn như nhẹ nhàng vỗ, nam sinh lại không thể khống chế buông lỏng tay ra, đứa nhỏ liền bị bà già cực nhanh ôm vào trong lòng, liên tục vỗ ngực vỗ lưng, một bộ dạng đau lòng phá hủy.
Nam sinh kia vô cùng tức giận, giận trừng thanh niên mới xen tay vào – bộ dạng mày thanh mắt sáng, nhưng nghĩ tới đối phương lại đi giúp đứa trẻ hư hỏng hắn cũng không cách nào sinh ra lòng hảo cảm:
- Anh lại là thứ người nào?
Chẳng lẽ cùng một bọn?
- Tuy anh chiếm đạo lý, nhưng dù sao hắn còn quá nhỏ, nếu xảy ra chuyện gì chỉ sợ anh phải gặp được phiền toái.
Ngụy Diễn ôn hòa nói.
Nam sinh nghe được đạo lý kia, nhưng trên mặt cảm tình không tiếp nhận được:
- Vậy bạn gái của tôi bị khi phụ uổng công sao? Người giám hộ của đứa nhỏ hư hỏng này không biết dạy con cháu mình, tôi liền giúp bọn hắn dạy!
Nói xong vung nắm đấm với bà già, hắn học võ tự do, tuyệt đối làm cho đứa nhỏ này thể hội một phen đòn hiểm của xã hội.
Đứa nhỏ vốn bị hù sợ, nhưng quay về vòng tay an toàn của bà nội sợ hãi liền sút giảm, vốn định diễu võ giương oai một phen, lại bị nam sinh vung nắm tay lại làm hoảng sợ!
Nhưng hắn rất nhanh nghĩ mình còn có người che chở!
Vừa nghĩ tới, thình lình tiếp xúc ánh mắt của Ngụy Diễn, ánh mắt lạnh như băng làm cho hắn rùng mình, bản năng cầu sinh làm cho hắn vội vàng chui vào lòng bà già, thật thật là đáng sợ! Hắn cảm thấy vị đại ca ca xinh đẹp này còn đáng sợ hơn cả nam nhân muốn đánh hắn!
Cũng may cha mẹ của hắn xem như còn biết đạo lý, mắt thấy cha mẹ mình cũng muốn bắt đầu càn quấy, những người xung quanh đều dùng ánh mắt trào phúng nhìn gia đình bọn họ, tốt xấu ở công ty hai vợ chồng còn có chút chức vị nho nhỏ chợt cảm thấy xấu hổ mặt đỏ tai hồng, cũng không nguyện tiếp tục lưu lại chỗ này.
Làm chồng thái độ càng mạnh mẽ cứng rắn hơn một chút, hắn lôi đứa con ra ngoài, nhấn đầu đứa con:
- Xin lỗi anh chị nhanh lên!
- Con không!
Đứa nhỏ tuy sợ hãi Ngụy Diễn, miệng lại rất quật cường.
- Có phải con muốn ăn đòn hay không!
Nói xong bàn tay to cao cao giơ lên.
- Đánh! Con dám đánh! Con dám đánh cháu của mẹ mẹ dám đánh con!
Bà già đưa tay ngăn cản, còn rất hoành không nói lý lẽ đem đứa nhỏ hư hỏng đoạt lại:
- Lão đầu tử chúng ta đi! Địa phương tồi tàn này chúng ta không đợi!
Nàng nói xong ôm đứa nhỏ đi ra ngoài.
Đừng nhìn bộ dáng này đùa giỡn hoành hành ngang ngược, trên thực tế cũng biết bọn hắn chiếm không được điểm tốt.
Nam sinh tức giận muốn truy theo:
- Nè, các người..
- Tiểu huynh đệ.
Cha mẹ đứa nhỏ ngăn cản hắn, người chồng rút ra tờ tiền:
- Bữa cơm này xem như tôi mời, cứ như vậy bỏ qua, được không?
Nói xong cũng không đợi đối phương cự tuyệt, nhét tiền vào trong tay hắn, sau đó lôi kéo vợ mình vội vàng rời đi – bọn hắn thật sự là không mặt mũi ở lại.
Khi gia đình kia hoàn toàn rời khỏi, khách hàng ong ong thảo luận, chủ yếu quay xung quanh vấn đề giáo dục những đứa trẻ hư hỏng trong gia đình.
Bọn hắn chạy trốn quá nhanh, thế cho nên đại bộ phận người vây xem đều không kịp phản ứng, vốn còn nghĩ sẽ có một trận đại chiến khách nhân cảm thấy tiếc nuối lại cảm thấy được vui sướng – quả nhiên phe không chiếm đạo lý không còn mặt mũi lưu lại!
- Ngượng ngùng, làm cho các vị gặp phải loại sự tình này.
Ngụy Diễn nói với đôi tiểu tình lữ:
- Tiệm xuyến xuyến này là nhà chúng tôi, tiêu phí hôm nay tôi sẽ mời.