Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 154 :(a)
Đoạn gia?
Đoạn gia nào?
Ánh mắt Ngụy Diễn chợt lóe – bị Đoạn Hân Duyệt vênh váo đắc ý kêu anh trai, thiếu niên kia không phải là "nam diễn viên" thay đổi thân phận với Nhạn Nhạn sao?
Đoạn Kỳ Thụy, Đoạn Kỳ Thụy, chẳng thể trách bị Tạ Toa Toa kêu "Thụy ca ca".
Bởi vì không xem hết quyển tiểu thuyết kia, Ngụy Diễn từng có rất nhiều suy đoán, chỉ làm một người bị trao đổi, hẳn phải có bao nhiêu vĩ đại mới có thể được đến cha mẹ ruột, em gái, bạn bè, đồng sự vốn thuộc về Nhạn Nhạn xem trọng, cuối cùng còn có thể cùng nữ chính vạn người mê của bộ tiểu thuyết khác song túc song tê, vả lại nghe Soái Soái nói qua, hắn cũng không thiếu hồng phấn tri kỷ..
Nhưng toàn bộ nguyên nhân đợi sau khi nhìn thấy Đoạn Kỳ Thụy, toàn bộ suy đoán đều biến thành sự thật trước mắt – Đoạn Kỳ Thụy, nguyên lai là một người tu đạo.
A, cũng phải, là nam tần tiểu thuyết, vẫn là loại hình đô thị, nếu chỉ là quan tổng tài bá đạo bình thường sao có thể làm nhân vật chính đây?
Nhất định phải có được siêu năng lực trộn gió trộn mưa a.
Chẳng qua thực lực của đối phương tuy rằng đã trúc cơ, nhưng dựa theo thiên địa linh khí hiện tại có thể cung cấp cho người tu đạo hấp thu, muốn tiến vào giai đoạn kế tiếp còn không biết đợi tới khi nào.. không, hắn thật ra là "nam diễn viên", tuy rằng thế giới bị giới hạn lấy hắn làm trung tâm nhưng nam diễn viên nhất định cùng kỳ ngộ càng phối hợp.
Bằng không hắn còn tuổi nhỏ đạt được trúc cơ, cũng không phải là chuyện dễ.
Có điểm phiền toái đâu.
Đối phương nhìn qua thật có hứng thú đối với mình – đương nhiên, Ngụy Diễn cũng không cho rằng là vì dung mạo của mình.
Từ mấy ngày hôm trước ở chỗ vui chơi trên nước tại Thiên Đường điểu gặp được Đoạn Hân Duyệt, Ngụy Diễn cũng đã có chuẩn bị gặp những người khác của Đoạn gia, chẳng qua không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
Vì sao cảm giác "nội dung vở kịch" bị đẩy nhanh tới trước, dù sao hắn nhớ được đợi Nhạn Nhạn bị Đoạn gia phát hiện cũng phải đợi vài năm sau.. khoan khoan, hiện tại Đoạn Hân Duyệt bọn hắn còn chưa phát hiện thân phận của Nhạn Nhạn.
Quyết định, cứ tiếp tục che giấu tốt lắm.
Nói thật ra hắn cũng không muốn làm cho Nhạn Nhạn nhận tổ quy tông, coi như hắn ích kỷ, huống hồ nghe Soái Soái kể lại tình huống kiếp trước mà xem, Nhạn Nhạn quay về Đoạn gia cuộc sống quả thật cũng không như ý.
Tuy chỉ trở thành anh trai của Ngụy Nhạn còn chưa đầy một năm, nhưng Ngụy Diễn đã đem tiểu cô nương xem thành người một nhà, cũng không muốn nàng trải qua những chuyện này.
Cho nên sau thoáng tự hỏi ngắn ngủi, hắn quyết định tránh cho Ngụy Nhạn tiếp xúc với người Đoạn gia.
- Đừng ăn nữa! Cô tiếp tục ăn nữa sẽ ói ra!
Thanh âm mang theo vẻ sợ hãi cùng kinh hách kéo suy nghĩ của Ngụy Diễn, lúc này hắn mới phát hiện hai vị nữ sĩ còn ở nơi này.
Sau đó Chu Mộng Dao tăng nhanh tốc độ ăn uống của mình, phía trước là "ăn ngốn ngấu" hiện tại hoàn toàn biến thành ăn như hổ đói.
Không phải nói nữ sinh đều thật thích chưng diện, đối với dáng người linh tinh vô cùng xem trọng sao?
Hơn nữa Ngụy Diễn nhớ được Tạ Bách có nói qua, bởi vì váy dạ hội đặc biệt nổi bật dáng người, trên căn bản là dùng triển lãm đường cong xinh đẹp của nữ tính, vì phòng ngừa vùng bụng lồi ra hay là sẹo lồi bị lặc chen chúc, rất nhiều người vì mặc được váy dạ hội đều nhịn ăn, nhiều nhất lúc khát nước chỉ thấm môi mà thôi.
Nhưng Chu Mộng Dao.. ăn nhiều như vậy, hoàn toàn không có chút bộ dạng như ăn no.
Mắt nhìn đối phương đã ăn năm phần bánh ngọt cùng ba phần bánh bơ, còn ăn hai ly kem, thậm chí còn tính toán liên tục chiến đấu với tôm hùm, Ngụy Diễn khẽ nhíu mày – đây là gặp được đại dạ dày vương trong truyền thuyết sao?
- Tiểu Tịnh cô để cho tôi ăn đi, tôi thật sự là đói vô cùng.
Chu Mộng Đao chép miệng, nhìn khuê mật cầm thực vật trong tay mắt lộ cầu xin.
Tiết Tịnh cực kỳ lo lắng:
- Dao Dao, trước kia lúc cô béo cũng không còn ăn nhiều như vậy a, thật vất vả gầy xuống đi, bất kể là ăn uống điều độ hay là thân thể cao lên, cô cần phải chú ý tiếp tục bảo trì, đến lúc đó làm cho bản thân tái đi tái lại cân nặng đối thân thể thương tổn quá lớn.
Nàng vốn đang nghĩ khuê mật thật vất vả mới gầy xuống dưới, hôm nay là lần đầu tiên xuất hiện, có thể mang theo nàng nhiều nhận thức một ít thanh niên tuấn kiệt, hưởng thụ một chút yêu đương tốt đẹp đâu, kết quả chỉ chớp mắt không nhìn thấy người, không ngờ còn đang ăn!
Giảm béo, quả thực là huyết lệ sử của đại bộ phận nữ sinh.
Nàng tự nhận thân hình của mình không tệ rồi, nhưng chưa từng có một giây khắc nào dám tọng đồ ăn như vậy.
Vì bảo trì dáng người, nàng không dám ăn một miếng thịt, thật vất vả hẹn đi ăn cái lẩu, chỉ dựa vào ngửi hương vị cho đỡ thèm, thích ăn thịt bò cũng phải liên tục trụng nước ấm tan gia vị, dù như vậy nàng cũng chỉ dám ăn hai ba miếng.
Đoạn gia nào?
Ánh mắt Ngụy Diễn chợt lóe – bị Đoạn Hân Duyệt vênh váo đắc ý kêu anh trai, thiếu niên kia không phải là "nam diễn viên" thay đổi thân phận với Nhạn Nhạn sao?
Đoạn Kỳ Thụy, Đoạn Kỳ Thụy, chẳng thể trách bị Tạ Toa Toa kêu "Thụy ca ca".
Bởi vì không xem hết quyển tiểu thuyết kia, Ngụy Diễn từng có rất nhiều suy đoán, chỉ làm một người bị trao đổi, hẳn phải có bao nhiêu vĩ đại mới có thể được đến cha mẹ ruột, em gái, bạn bè, đồng sự vốn thuộc về Nhạn Nhạn xem trọng, cuối cùng còn có thể cùng nữ chính vạn người mê của bộ tiểu thuyết khác song túc song tê, vả lại nghe Soái Soái nói qua, hắn cũng không thiếu hồng phấn tri kỷ..
Nhưng toàn bộ nguyên nhân đợi sau khi nhìn thấy Đoạn Kỳ Thụy, toàn bộ suy đoán đều biến thành sự thật trước mắt – Đoạn Kỳ Thụy, nguyên lai là một người tu đạo.
A, cũng phải, là nam tần tiểu thuyết, vẫn là loại hình đô thị, nếu chỉ là quan tổng tài bá đạo bình thường sao có thể làm nhân vật chính đây?
Nhất định phải có được siêu năng lực trộn gió trộn mưa a.
Chẳng qua thực lực của đối phương tuy rằng đã trúc cơ, nhưng dựa theo thiên địa linh khí hiện tại có thể cung cấp cho người tu đạo hấp thu, muốn tiến vào giai đoạn kế tiếp còn không biết đợi tới khi nào.. không, hắn thật ra là "nam diễn viên", tuy rằng thế giới bị giới hạn lấy hắn làm trung tâm nhưng nam diễn viên nhất định cùng kỳ ngộ càng phối hợp.
Bằng không hắn còn tuổi nhỏ đạt được trúc cơ, cũng không phải là chuyện dễ.
Có điểm phiền toái đâu.
Đối phương nhìn qua thật có hứng thú đối với mình – đương nhiên, Ngụy Diễn cũng không cho rằng là vì dung mạo của mình.
Từ mấy ngày hôm trước ở chỗ vui chơi trên nước tại Thiên Đường điểu gặp được Đoạn Hân Duyệt, Ngụy Diễn cũng đã có chuẩn bị gặp những người khác của Đoạn gia, chẳng qua không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
Vì sao cảm giác "nội dung vở kịch" bị đẩy nhanh tới trước, dù sao hắn nhớ được đợi Nhạn Nhạn bị Đoạn gia phát hiện cũng phải đợi vài năm sau.. khoan khoan, hiện tại Đoạn Hân Duyệt bọn hắn còn chưa phát hiện thân phận của Nhạn Nhạn.
Quyết định, cứ tiếp tục che giấu tốt lắm.
Nói thật ra hắn cũng không muốn làm cho Nhạn Nhạn nhận tổ quy tông, coi như hắn ích kỷ, huống hồ nghe Soái Soái kể lại tình huống kiếp trước mà xem, Nhạn Nhạn quay về Đoạn gia cuộc sống quả thật cũng không như ý.
Tuy chỉ trở thành anh trai của Ngụy Nhạn còn chưa đầy một năm, nhưng Ngụy Diễn đã đem tiểu cô nương xem thành người một nhà, cũng không muốn nàng trải qua những chuyện này.
Cho nên sau thoáng tự hỏi ngắn ngủi, hắn quyết định tránh cho Ngụy Nhạn tiếp xúc với người Đoạn gia.
- Đừng ăn nữa! Cô tiếp tục ăn nữa sẽ ói ra!
Thanh âm mang theo vẻ sợ hãi cùng kinh hách kéo suy nghĩ của Ngụy Diễn, lúc này hắn mới phát hiện hai vị nữ sĩ còn ở nơi này.
Sau đó Chu Mộng Dao tăng nhanh tốc độ ăn uống của mình, phía trước là "ăn ngốn ngấu" hiện tại hoàn toàn biến thành ăn như hổ đói.
Không phải nói nữ sinh đều thật thích chưng diện, đối với dáng người linh tinh vô cùng xem trọng sao?
Hơn nữa Ngụy Diễn nhớ được Tạ Bách có nói qua, bởi vì váy dạ hội đặc biệt nổi bật dáng người, trên căn bản là dùng triển lãm đường cong xinh đẹp của nữ tính, vì phòng ngừa vùng bụng lồi ra hay là sẹo lồi bị lặc chen chúc, rất nhiều người vì mặc được váy dạ hội đều nhịn ăn, nhiều nhất lúc khát nước chỉ thấm môi mà thôi.
Nhưng Chu Mộng Dao.. ăn nhiều như vậy, hoàn toàn không có chút bộ dạng như ăn no.
Mắt nhìn đối phương đã ăn năm phần bánh ngọt cùng ba phần bánh bơ, còn ăn hai ly kem, thậm chí còn tính toán liên tục chiến đấu với tôm hùm, Ngụy Diễn khẽ nhíu mày – đây là gặp được đại dạ dày vương trong truyền thuyết sao?
- Tiểu Tịnh cô để cho tôi ăn đi, tôi thật sự là đói vô cùng.
Chu Mộng Đao chép miệng, nhìn khuê mật cầm thực vật trong tay mắt lộ cầu xin.
Tiết Tịnh cực kỳ lo lắng:
- Dao Dao, trước kia lúc cô béo cũng không còn ăn nhiều như vậy a, thật vất vả gầy xuống đi, bất kể là ăn uống điều độ hay là thân thể cao lên, cô cần phải chú ý tiếp tục bảo trì, đến lúc đó làm cho bản thân tái đi tái lại cân nặng đối thân thể thương tổn quá lớn.
Nàng vốn đang nghĩ khuê mật thật vất vả mới gầy xuống dưới, hôm nay là lần đầu tiên xuất hiện, có thể mang theo nàng nhiều nhận thức một ít thanh niên tuấn kiệt, hưởng thụ một chút yêu đương tốt đẹp đâu, kết quả chỉ chớp mắt không nhìn thấy người, không ngờ còn đang ăn!
Giảm béo, quả thực là huyết lệ sử của đại bộ phận nữ sinh.
Nàng tự nhận thân hình của mình không tệ rồi, nhưng chưa từng có một giây khắc nào dám tọng đồ ăn như vậy.
Vì bảo trì dáng người, nàng không dám ăn một miếng thịt, thật vất vả hẹn đi ăn cái lẩu, chỉ dựa vào ngửi hương vị cho đỡ thèm, thích ăn thịt bò cũng phải liên tục trụng nước ấm tan gia vị, dù như vậy nàng cũng chỉ dám ăn hai ba miếng.