Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 31 Tháng năm 2023.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 72:

    Chung Trì gật đầu đi theo vào phòng khám, Đào bác sĩ đang trị thương cho Chu Du Băng, hắn ở bên cạnh giúp đỡ.

    Quý Hủ nhìn Tần Nghiễn An:

    - Chỉ có hai người?

    Tần Nghiễn An gật đầu:

    - Ông nội bà nội Vạn Linh còn ở nhà hoạt động, nhưng bọn họ đã chết rồi.

    Quý Hủ:

    - Dị quái thể?

    Tần Nghiễn An không biết dị quái thể là gì, hắn chỉ có thể xác định ông bà nội Vạn Linh không còn là người. Lúc hắn tìm đi qua, không có cảm giác được cảm xúc sợ hãi, tới gần nhà thì nghe được tiếng bước chân bên trong, hắn xuyên thấu qua cửa sổ nhìn thấy trong phòng có bóng người đi lại, còn có tiếng chén bát va chạm, hai vị lão nhân còn đang sống "bình thường", Tần Nghiễn An đứng thêm chốc lát mới rời đi.

    Vạn Linh nói qua, nàng từ nhỏ sống chung với ông bà nội, cuối thời như vậy khó sống sót nhất là người già cùng nhi đồng.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Tôi dạo qua một vòng trong trấn Bạch Loan, có chừng ba cỗ thế lực lớn cùng hai cỗ thế lực trung bình, ba cỗ thế lực lớn tụ tập không ít người sống sót, hai cỗ trung thế lực cũng có mấy chục người, còn có không thiếu tiểu thế lực phân tán ôm đoàn.

    Quý Hủ kỳ quái nhìn hắn:

    - Anh đi ra ngoài là vì xác định việc này?

    Quý Hủ không biết Tần Nghiễn An là dựa vào cảm xúc sợ hãi mà phán đoán, hắn chỉ cho rằng Tần Nghiễn An tự mình lái xe đi vòng quanh trấn mới tìm ra nhiều thế lực như vậy.

    - Chỉ là thuận tiện, muốn ở lại trấn Bạch Loan phát triển, phải nắm giữ tình huống trong trấn mới tốt, không tham dự trong đó cũng phải làm được trong lòng hiểu rõ.

    - Ba cỗ thế lực lớn phân biệt ở nơi nào?

    - Siêu thị Bạch Kình, thương trường Cát Thịnh, một nhà xưởng gia công thực phẩm phía tây, bên trong có không ít người sống sót.

    Trình Kỳ Phùng nghe hai người nói chuyện, cũng nói:

    - Căn cứ chúng ta có phải cũng cần tuyển nhận người sống sót hay không?

    Bên ngoài đã có nhiều thế lực như vậy xuất hiện, căn cứ của họ chỉ có chưa đầy hai mươi người, nghĩ thế nào cũng cảm thấy bất an.

    Quý Hủ có thể thu người, nhưng không phải người gì cũng thu.

    - Nhiều người dễ dàng loạn, đến lúc đó còn muốn được an bình như hiện tại cũng không có.

    Tần Nghiễn An biết Quý Hủ không tin nhân loại, lại chủ động mời một đám mèo dị hóa đến căn cứ ở lại, thậm chí còn nguyện ý xây một trụ sở cho chúng nó cũng không để ý đàn mèo dị hóa uy hiếp, kiên trì mang đi mèo con, có lẽ ở trong lòng Quý Hủ, mèo dị hóa càng đáng tin hơn là nhân loại.

    Trình Kỳ Phùng nói:

    - Vậy vấn đề an toàn căn cứ..

    Quý Hủ:

    - Tôi đã định một lượng lớn vũ khí, ngày mai sẽ đi nói chuyện.

    Trình Kỳ Phùng nghe vậy yên tâm.

    Trì Ánh đưa người xong trở lại, cùng Trình Mạch đứng một bên nhìn chằm chằm mui xe.

    Lúc này Trình Kỳ Phùng mới chú ý tới:

    - Đây là cái gì vậy?

    Trình Mạch tích cực giới thiệu:

    - Đây là gà cùng ngỗng bị Tần ca cùng Trì ca bắt trở về!

    Trình Kỳ Phùng:

    -!

    Gia cầm lớn như vậy rõ ràng là biến dị, thứ này có thể ăn sao?

    Động vật dị hóa chia làm dị hóa hình người, dị hóa hình thể, dị hóa trí lực cùng dị hóa ngôn ngữ, chúng nó đều có một chút trí tuệ, động vật dị hóa hình người sẽ đứng thẳng đi lại như con người, sẽ nói tiếng người, người bình thường không chọn ăn chúng nó, trừ bỏ nhân tố vũ lực giá trị, còn có đặc thù của nhân loại trên người chúng nó.

    Như là dị hóa ngôn ngữ cùng trí lực, chúng nó thật thông minh, còn biết ăn nói, khả năng bị ăn thịt cũng rất nhỏ. Nhưng thật sự bắt được cũng chỉ muốn phục tùng, không ai muốn ăn thịt, bởi vì sẽ tăng thêm sức chiến đấu.

    Quý Hủ có ấn tượng khắc sâu nhất là con gà trống lớn dị hóa của thủ lĩnh chỗ tránh nạn số 17 tên Kiêu Thập Thất, người ta xưng là Hoa gia, con gà này nổi danh toàn thành, kiêu ngạo lại lời nói ác độc, rất biết kéo thù hận. Một là tọa kỵ của thủ lĩnh căn cứ Đông thành Liêu Võ, một con heo dị hóa, người ta xưng là Giới ca, là con heo thích lải nhải, đặc biệt làm phiền người.

    Đương nhiên Quý Hủ cũng rất có danh, Kiêu Thập Thất cùng Liêu Võ chủ động kết giao với hắn, dùng vật tư trao đổi mời hắn hỗ trợ xây dựng căn cứ.

    Con gà bị trói đã tỉnh, đang liều mạng giãy dụa, xe đều chớp lên, đặc biệt hung.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Còn sống, không biết có thể nuôi hay không, muốn ăn thì tiếp tục giết.

    Nghe nói sẽ bị giết chết, con gà giãy dụa càng kịch liệt, con ngỗng đã chết cũng bị nó đá văng xuống xe.

    Quý Hủ nhìn Tần Nghiễn An kinh ngạc, đây là có thực lực mạnh thế nào mới dám nói nuôi gia cầm dị hóa a!
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 73:

    Quý Hủ không có nói nuôi gia cầm, là vì cảm thấy được không đáng, thật sự hắn có thể cách trở xâm nhập, không để cho gia cầm bị ăn mòn, muốn vây lại nuôi cần đút nước sạch sẽ, thức ăn gia súc cùng lương thực, nếu là cỏ dại cùng sâu đã bị ăn mòn, cũng sẽ biến thành gia cầm cuồng thi, thay vì đầu nhập nhiều như vậy, không bằng muốn ăn thịt thì đi ra ngoài bắt, cũng không nhất định là gia cầm dị hóa, mà không dị hóa chính là gia cầm bị ăn mòn, nhưng chỉ cần không bị biến thành cuồng thi là có thể ăn, chỉ là hương vị không tốt mà thôi.

    Nếu thật sự có thể nuôi gia cầm dị hóa, cũng là tài nguyên không sai, tuy rằng thật hung hăng nhưng mà ổn định, động vật dị hóa sẽ không giống như là nhân loại phân giai đoạn dị hóa, chúng nó sống sót trong dị hóa, cũng đã hoàn thành dị hóa, cho dù ăn vào lương thực bị ăn mòn cũng không có vấn đề, hơn nữa vị thịt cũng không sai, ăn thật ngon.

    Quý Hủ:

    - Vậy nuôi đi, vừa vặn chém không ít hoa màu, làm cho chúng nó tập ăn chay.

    Quý Hủ ở bên ngoại căn cứ vây quanh một nơi nuôi dưỡng, sau này bắt được gia cầm sống dị hóa bỏ vào nuôi, tường vây xây hơi cao một chút, không cho chúng nó trốn thoát, lưu lại cây trồng cao nguy trong căn cứ làm đồ ăn cho chúng nó.

    Người khác không dám tới gần con gà, Tần Nghiễn An bắt lấy chân của nó kéo đi. Nếu chỉ số thông minh của nó cao hơn một chút, cũng sẽ không đi tập kích Tần Nghiễn An, giống như đàn mèo dị hóa cũng rất sợ hãi hắn, ở trước mặt hắn dịu ngoan như là mèo con.

    Tần Nghiễn An đem con gà bỏ vào khu nuôi dưỡng, đóng cửa lại, với khí lực của nó rất nhanh có thể tránh thoát dây thừng.

    Dì Thu đang quét tước nhà ăn, Chung mẫu cùng Trình mẫu nhìn thấy Trình Mạch kéo một đầu kềnh càng đi vào, đều hoảng sợ, biết được đây là một con ngỗng, đều tò mò đảo quanh.

    Vài người động thủ chặt xuống chân ngỗng, nấu nước nóng nhổ lông cắt thịt.

    Nấu cơm xong bưng vào nhà ăn cùng nhau ăn cơm.

    Quý Hủ để Trình Mạch đi đón hai anh em Giản Tích cùng Giản Hoan. Trình Mạch ngậm một khối thịt ngỗng, lái xe đi đón người.

    Ba người rất nhanh trở lại.

    Dì Thu nhìn cô bé không ngừng phát run vẫy tay nói:

    - Đến chỗ dì đây, uống chút nước cơm áp đói, đói bụng cũng không thể trực tiếp ăn đồ cứng.

    Giản Tích đẩy Giản Hoan đi qua, dì Thu nói:

    - Cháu cũng cần uống.

    Mọi người ngồi vây quanh bàn dài, đây là từ lúc cuối thời cho tới nay mọi người nếm qua một bữa cơm no, một bữa cơm thịnh soạn nhất.

    Sau khi cơm nước xong thì đã muộn, đều tự quay về nghỉ ngơi.

    Căn cứ thật thiếu điện, cần phải nhanh chóng an bài trạm phát điện nhanh hơn, có mặt trời mà không dùng thật lãng phí.

    Nhà của Đào Thanh Ngô còn chưa thu thập nên tạm thời ở lại trong phòng bệnh, trong phòng thật mát mẻ, nhiệt độ thấp hơn bên ngoài không ít, ngủ trên giường bệnh cũng không thấy nóng.

    Trịnh mẫu cùng Chu Du Băng ở chung một phòng bệnh, Chung Trì cũng ở phòng cách vách, lý do là phương tiện chiếu cố bọn họ.

    Tần Nghiễn An cùng Trì Ánh ở lại trong nhà Quý Hủ, chờ làm xong quầy ướp lạnh ba người tự đi tắm rửa nằm ngủ, lầu trên lầu dưới đều có phòng, có thể ở lại.

    Hai ngày nay một mực bôn ba, Quý Hủ rất mệt mỏi, hắn đem Bố tể đón về cùng nhau ngủ, tiểu tử kia phi thường dính người, ngủ cũng phải nằm trong lòng Quý Hủ mới được.

    Ở trong một phòng khác Tần Nghiễn An không ngủ được, hắn đang cố gắng áp chế luống cuống cùng bạo ngược trong lòng, thật sự không được đành phải đứng dậy nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài.

    Đêm khuya căn cứ hoàn toàn yên tĩnh, Tần Nghiễn An cởi áo, trong mắt kim quang lưu chuyển, đôi cánh dơi thật lớn mở ra, hai tròng mắt hoàn toàn biến thành dựng thẳng, cảm xúc cuồng bạo thị huyết làm cho hắn không thể khống chế lộ ra móng vuốt cùng vảy.

    Hắn vỗ cánh dựng lên, bay qua tường vây căn cứ hướng Thanh Giang thị bay đi.
     
    LieuDuong thích bài này.
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 74:

    Lần này là Tần Nghiễn An chủ động thả ra cánh dơi, lần này ý thức của hắn rõ ràng, chỉ là có chút hành vi không thể khống chế mà thôi.

    Ban đêm Thanh Giang thị cũng không bình tĩnh như trong căn cứ, tuỳ ý thấy được cuồng thi cùng quái vật bộ dạng quái lạ, ngẫu nhiên còn nghe được tiếng người sống sót kêu thảm thiết.

    Tần Nghiễn An thu lại cánh dơi đứng trên tòa lầu cao nhìn xuống cả Thanh Giang thị, nơi này cảm xúc sợ hãi càng đậm dày càng nhiều hơn trấn Bạch Loan, buổi tối hắn đã ăn no, hiện tại lại phi thường đói khát, hắn nhìn thấy những tòa nhà phát ra cảm xúc sợ hãi tràn ngập, mạnh mẽ dời tầm mắt. Quý Hủ nói qua không thể làm cho mình hãm trong cảm xúc như vậy, không thể làm những điều mà chỉ có quái vật mới làm, nếu không sẽ càng lún càng sâu, không thể quay đầu lại.

    Cánh dơi run lên, Tần Nghiễn An biến mất trên nhà cao tầng.

    Trong bóng đêm, mèo dị hóa đang săn mồi trong đống hoang tàn đột nhiên kinh hãi nhảy dựng lên, một bóng đen từ trên không trung bay vút xuống đã đến trước mặt chúng nó.

    Nhìn thấy xuất hiện chính là ai, mèo dị hóa lạch cạch buông rơi chuột dị hóa mới bắt được, chuột dị hóa lớn cỡ con mèo trưởng thành trước kia lật người muốn trốn, đồng tử màu vàng dựng thẳng nhìn qua, con chuột dị hóa lập tức chân mềm phịch ngay tại chỗ, lạnh run không dám tiếp tục chạy trốn.

    Tần Nghiễn An rất nhanh rời đi, cũng chưa quay về trấn Bạch Loan mà là đi thành phố bên cạnh.

    * * *

    Quý Hủ nghỉ ngơi một đêm, tinh thần bổ trở lại, Bố tể nằm trên người hắn còn đang ngủ gà ngủ gật.

    Quý Hủ đi xuống thang lầu, nhìn thấy một cái túi lớn đặt trong đại sảnh, hắn tò mò nhìn thoáng qua, là một túi thạch anh tràn đầy!

    Quý Hủ:

    -!

    Tần Nghiễn An đi vào phòng:

    - Tỉnh rồi?

    Bố tể giật mình tỉnh lại, ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn Tần Nghiễn An, meo ô chui vào lòng Quý Hủ, tiểu thân thể còn đang run lên.

    - Anh tựa hồ không được mèo yêu thích?

    Tần Nghiễn An:

    * * *

    - Không có biện pháp, có chút người trời sinh sẽ không được mèo yêu thích, có lẽ do khí tràng không hợp.

    Quý Hủ cũng không dây dưa.

    - Đây là có chuyện gì? Chỗ nào tới?

    Tầm mắt Tần Nghiễn An dừng trên chuỗi thạch anh trên cổ tay Quý Hủ:

    - Tôi xem cậu thật thích thạch anh, nên cho đàn mèo giúp tôi nhặt trở về.

    Nhưng thật ra là hắn nổi điên chạy tới thành thị bên cạnh, nhặt được một túi thạch anh khiêng trở về, lúc đó hắn cũng không hiểu hành vi của mình, chỉ cảm thấy Quý Hủ sẽ thích.

    Chờ khi hắn tỉnh táo lại mới ý thức mình không thể giải thích một túi lớn thạch anh đột nhiên xuất hiện, chỉ đành nghĩ biện pháp nói cho qua.

    Quý Hủ biết Tần Nghiễn An đã phát hiện cách sử dụng thạch anh, nhưng không phải toàn bộ tinh thần dị hóa nhân đều có thể kích thích được năng lượng thạch anh.

    - Tôi quả thật thích thạch anh.

    Thạch anh làm cho hắn có cảm giác an toàn.

    - Anh nói đây là mèo nhặt? Mèo đâu?

    Tần Nghiễn An:

    - Ở trong khu hòa hoãn xung đột.

    Quý Hủ dừng một chút, nhìn hắn:

    - Mèo dị hóa?

    - Là mèo dị hóa, chuyển nhà lại đây, hình như là muốn đi nhờ vả cậu.

    Quý Hủ:

    -!

    Quý Hủ lập tức bước nhanh ra ngoài.

    Tần Nghiễn An lái xe của Trương thúc đưa Quý Hủ đi ra ngoại căn cứ.

    Cửa lớn mở ra, nhìn thấy đàn mèo đang đợi trong ngoại căn cứ, Quý Hủ há hốc mồm.

    Mèo dị hóa cường tráng một tay nhấc lên một con gia cầm dị hóa, mèo hơi gầy nhỏ thì chỉ cầm một con, gia cầm làm ầm ĩ dữ dội, mèo dị hóa giơ lên miêu miêu quyền, một quyền toàn bộ đánh ngất xỉu.

    Quý Hủ:

    * * *

    Trên lưng đàn mèo đều vác theo hành lý, toàn bộ đều mặc quần áo, nếu không phải còn khuôn mặt mèo lông xù cùng cái đuôi lộ bên ngoài, chỉ nhìn bóng dáng thật giống nhân loại.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 75:

    Trong lúc Quý Hủ còn đang khiếp sợ, Bố tể sớm kích động meo ô meo ô, trượt xuống trong lòng Quý Hủ, vừa đi vừa chạy hướng đàn mèo dị hóa.

    Mèo đen ném con gà dị hóa bị đánh ngất xỉu, khom người ôm Bố tể, giơ lên trước mắt nhìn nhìn, lại thử thử sức nặng, giống như muốn kiểm tra xem nhân loại có chiếu cố tốt cho Bố tể hay không.

    Bố tể nặng hơn một ít so với lúc rời đi, vừa sờ bụng thì bụng dưới quắt quắt, mèo đen lập tức nhìn hướng nhân loại, trong mắt đều là rét lạnh.

    Quý Hủ:

    * * *

    Không phải vừa mới tỉnh ngủ, còn chưa kịp ăn điểm tâm sao?

    Mèo đen cảm nhận được lực uy hiếp áp lên người, nhìn nam nhân đứng bên cạnh nhân loại, đành phải thu liễm địch ý của mình.

    Mèo đen không hiểu, chúng nó nguyện ý đi theo nam nhân, vô luận đi nơi nào chúng nó cũng không sợ hãi, nhưng nam nhân lại muốn chúng nó đi tới căn cứ nhân loại, bảo hộ một nhân loại!

    Chúng nó rất khó hòa bình ở chung với nhân loại, tràn ngập kháng cự, nam nhân nói cho bọn nó biết nhân loại cần được bảo vệ là em trai của hắn, là người trọng yếu nhất trên đời này của hắn, không thể có bất kỳ sơ suất. Chúng nó có thể tiếp tục căm thù nhân loại, nhưng không thể căm thù cùng thương tổn em trai của hắn, chúng nó phải bảo vệ em trai hắn.

    Không chỉ như thế, trước khi đàn mèo dị hóa đi qua còn phải chú ý dáng vẻ, mang theo quà gặp mặt, mà "quà gặp mặt" đều là nam nhân tự mình lên núi bắt tới.

    Ở trước mặt thực lực tuyệt đối, đàn mèo dị hóa không có quyền lợi nói không, chúng nó bị nam nhân an bài vô cùng rõ ràng, lúc này mới lấy hình tượng như vậy xuất hiện trước mặt Quý Hủ.

    Mèo đen biệt khuất mở miệng:

    - Chúng tôi nghĩ tới căn cứ ở tạm, những thứ này là quà gặp mặt, thạch anh là phí tổn mời anh hỗ trợ xây dựng ổ mèo.

    Mèo đen nói xong, dẫn đầu tháo xuống hành lý ném cho Quý Hủ, đàn mèo cũng học theo, đều lấy hành lý ném qua.

    Quý Hủ đưa tay tiếp nhận một bao hành lý, mở ra vừa nhìn là một ít túi thạch anh.

    - Các vị có yêu cầu gì với ổ mèo?

    Lê Hoa đại ca mở miệng nói:

    - Rời xa nhân loại là được, bên kia chân núi cũng rất tốt, phương tiện chúng tôi lên núi săn bắn.

    Phía nam ngoại căn cứ đúng là xây tới chân núi, nhưng tường vây cũng cao hơn mười tầng lầu, muốn từ vách tường bóng loáng leo ra căn bản không có khả năng, có lẽ phải mở cửa hông.

    Quý Hủ nghĩ nghĩ, ở chân núi mở cửa hông cũng không phải không được, phương tiện cho mèo dị hóa cũng phương tiện cho người, nhưng việc an toàn vẫn là vấn đề lớn, vũ lực giá trị của mèo dị hóa Quý Hủ tuyệt đối tin được, nhưng đối với việc chúng nó có thể thủ hộ một cánh cửa hay không cũng khó mà nói, cho dù chúng nó thông minh xét tới cùng vẫn là mèo, một ít tập tính của loài mèo vẫn tồn tại, chợp mắt hoặc là đuổi theo con mồi toàn bộ chạy, cửa mở rộng thì xong rồi.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Không cần đặc biệt mở cửa hông, căn cứ an toàn quan trọng nhất, đừng quên bọn họ là mèo, am hiểu leo trèo nhất.

    - Ý của anh là..

    - Cậu vây một nơi cho bọn họ là được, trong tường vây dùng dây mây liên tiếp làm điểm dừng, bên ngoài tường dùng thang dây, quấn lên cây cối trên núi, mèo dị hóa trực tiếp theo trên cây đi xuống là được.

    Sức nặng của mèo dị hóa nhẹ, hành động linh hoạt nhanh nhẹn, leo trèo là kiên cường, nhưng làm sao tìm được dây như vậy? Dây còn phải đủ dài đủ rắn chắc, bằng không bị ngã xuống cũng sẽ bị thương.

    - Tôi ở nhà Chu Du Băng từng nhìn thấy dây khô héo.

    - Căn cứ cứu nàng, còn chữa trị cho nàng, nàng cũng nên trả giá cống hiến mới được.

    Quý Hủ nhặt toàn bộ hành lý đặt lên xe, ôm Bố tể đi trở về, Tần Nghiễn An lái xe đi theo bên cạnh.

    Đàn mèo dị hóa đi theo, tổng cộng có 33 con mèo trưởng thành, cộng thêm Bố tể là 34 con, giống như trong căn cứ đột nhiên tăng thêm 34 dị hóa nhân, cho dù là dị hóa nhân cũng chưa chắc là đối thủ của mèo dị hóa.

    Người ở trong phòng khám đã tỉnh, nhìn thấy một đám mèo dùng hai chân đi đứng như con người đều hóa đá, còn nhiều như vậy!

    Đàn mèo không quen đi hai chân nên sưu một tiếng đã mất dạng, chạy trước tới chân núi đợi.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi phòng khám nhìn Chu Du Băng.

    Chu Du Băng đang truyền dịch, Quý Hủ nói ý đồ đến, mời nàng hỗ trợ dựng thang dây.

    - Các anh cũng giống như tôi sao?

    Quý Hủ gật đầu:

    - Đúng vậy, chúng tôi đều là dị hóa nhân.

    Chu Du Băng nhìn Quý Hủ, không biết đang suy nghĩ gì. Đêm qua trạng thái của nàng quá kém nên không nhìn thấy rõ ràng tình huống, chỉ biết căn cứ rất lớn, có tường vây rất cao.

    - Tôi biến thành như vậy cũng chỉ mấy ngày thời gian, một lần phóng thích không bao nhiêu dây, cần phân chia số lần tiến hành.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 76:

    Quý Hủ:

    - Không sao, từ từ là được, chờ cô truyền dịch xong, làm cho Chung Trì lái xe đưa cô đi qua.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đi ra phòng khám, lái xe đi tới phía nam căn cứ, đàn mèo dị hóa đang đợi nơi này.

    Chúng nó lựa chọn địa phương cách Tĩnh Lâm sơn gần nhất, bên kia là một tiểu khu bị bỏ hoang, cũng bị Quý Hủ vây vào bên trong căn cứ. Tình huống tiểu khu Trình Kỳ Phùng cũng đã nghe ngóng, xây vài năm cũng không xây xong, nhà thầu vốn định xây khu biệt thự dành cho người giàu có dưới chân núi, bán cho kẻ có tiền trong Thanh Giang thị.

    Cũng không biết xảy ra chuyện gì, đình công thời gian thật dài, khi xây dựng tiếp thì chuyển thành một nửa khu biệt thự một nửa khu cao tầng, sau lại tiếp tục đình công, cho tới bây giờ vẫn chưa xây xong. Trong tiểu khu lộn xộn, Trình Kỳ Phùng cùng Chung Trì đã đi vào kiểm tra, khu cao tầng chỉ xây được một nửa, khu biệt thự cũng xây xong, trải qua cuối thời xâm nhập mặt tường sụp không ít, cũng không biết làm sao thu xếp.

    Đàn mèo dị hóa không muốn ở gần nhân loại, cho dù là khu lầu bỏ hoang cũng không muốn tới gần, vì vậy mới lựa chọn chỗ này.

    Quý Hủ hỏi chúng nó muốn có hang ổ như thế nào, dù sao cũng đã quyết định ở trong căn cứ nên đàn mèo cũng không khách khí, đem hang ổ mà mình muốn miêu tả đi ra, Quý Hủ vừa nghe vừa xây dựng trong thế giới ý thức, tận khả năng xây dựng theo ý thích của chúng nó.

    Cuối cùng khi ném ra ngay cả Tần Nghiễn An cũng kinh ngạc, đây cũng không phải là nhà bình thường, mà là một căn nhà nấm có hình như xúc tu.

    Xúc tu cắm dưới đất đem nhà nấm dựng giữa không trung, lớn nhỏ khác nhau, tầng tầng chất chồng, mỗi cái nấm là một tiểu hang ổ, còn có cửa sổ thuỷ tinh, có thể tự do khép mở, có thể chui ra từ cửa sổ, tuỳ tiện chạy khốc giữa những cái nhà nấm phập phồng, nằm phơi nắng cũng là tuyệt diệu.

    Nhóm mèo dị hóa trợn tròn ánh mắt, dùng tốc độ nhanh nhất bám vào xúc tu trèo lên, mỗi con mèo chiếm một ổ nấm, Bố tể gấp tới mức meo meo kêu, nhìn nhóm mèo trưởng thành nằm trong hang ổ mèo con phẫn nộ.

    Quý Hủ đè lại đầu tiểu tử kia, đem nó giơ lên bám vào xúc tu cho chính nó leo đi lên. Lúc hắn xây dựng cũng xây dư ra nhiều nhà nấm, để phòng ngừa đàn mèo sinh thêm con.

    Bố tể bò vào một tiểu nhà nấm, đầu gối lên cửa sổ bóng loáng, thoải mái lăn qua lăn lại.

    Tần Nghiễn An không biết mình là tâm tình gì, hắn lần đầu tiên nhìn thấy Quý Hủ nhận chân xây dựng một kiến trúc, còn là kết cấu phức tạp như nhà nấm, so sánh ra còn khó khăn hơn xây một tòa lầu lớn.

    Hắn còn thật sự lắng nghe yêu cầu của mỗi con mèo dị hóa, kết hợp lại xây ra nhà nấm này, theo phản ứng của đàn mèo mà xem chúng nó phi thường hài lòng với hang ổ của mình, địch ý cùng đề phòng giảm bớt rất nhiều, bằng không cũng sẽ không thả lỏng thích ý như thế.

    Quý Hủ rời đi cũng không mang theo Bố tể, dù sao nó đang yêu thích nhà mới, cho nó chơi đủ lại đến đón về. Lúc gần đi Quý Hủ dặn đàn mèo sẽ có người đến xây dựng thang dây, đừng đả thương người.

    Chờ hai người lái xe trở về, nhìn thấy ở cửa khu nuôi dưỡng tụ tập vài người, đang nhìn vào bên trong.

    Dì Thu vẫy Quý Hủ:

    - Vì sao lại đột nhiên xuất hiện nhiều gia cầm như vậy?

    Quý Hủ nói:

    - Trong căn cứ có thành viên mới, ở chân núi phía nam, là một đám mèo dị hóa, đây là quà gặp mặt chúng nó mang tới.

    Quý Hủ cũng không ngốc, hắn biết đàn mèo dị hóa đột nhiên thay đổi chú ý đến căn cứ ở có quan hệ với Tần Nghiễn An.

    Dì Thu ngạc nhiên:

    - Mèo dị hóa còn biết mang quà gặp mặt sao? Là mèo giống Bố tể sao? Đúng rồi Bố tể đâu? Ăn sáng chưa?

    - Phải đó, rất có nhân tính hóa, Bố tể cùng đàn mèo ở cùng một chỗ, đói bụng sẽ có mèo lớn đưa nó trở về, dì Thu không cần lo lắng cho nó.

    Dì Thu cùng Chung mẫu đi nhà ăn chuẩn bị bữa sáng, Trịnh mẫu thì đang quét tước nhà ăn. Sở dĩ bà suy yếu là vì quá đói, hôm qua ăn bữa cơm đã khôi phục khí lực. Căn cứ xem ở con của bà chịu thu lưu bà, bà nhất định phải làm chút gì đó mới yên tâm.

    Quý Hủ đem nhà ăn giao cho dì Thu xử lý, bà chính là người chủ trì nhà ăn.

    Quý Hủ cầm hành lý trong xe cùng Tần Nghiễn An đi vào nhà.

    - Cảm ơn.

    Hai người đi vào cửa, Trì Ánh đi ra, vẻ mặt còn ngái ngủ:

    - Sao hai người dậy sớm như thế?

    Quý Hủ đi ngang qua người hắn:

    - Có thể ngủ là phúc.

    Trì Ánh:

    * * *

    Hắn nhìn qua huynh đệ của mình:

    - Có phải hắn ám chỉ tôi là heo hay không?

    Tần Nghiễn An cũng đi ngang qua:

    - Không cần ám chỉ.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 77:

    Trì Ánh:

    * * *

    Quý Hủ xuất ra cái túi mới, muốn đem túi thạch anh trong phòng khách đổ vào, như vậy mới dễ dàng khuân vác.

    Tần Nghiễn An cầm miệng túi trực tiếp khiêng lên:

    - Để ở đâu vậy?

    Quý Hủ:

    * * *

    - Bỏ trong tầng hầm đi.

    Quý Hủ đi mở cửa cho Tần Nghiễn An, đem túi thạch anh bỏ vào sau đó cẩn thận khóa cửa lại.

    Số thạch anh của đàn mèo dị hóa mang tới hắn lưu lại sử dụng, không bỏ vào tầng hầm.

    Bữa sáng là cháo cùng bánh bao chay, trong căn cứ nhiều nhất là rau xanh, ăn với rau dưa Chung mẫu ngâm, đơn giản lại ngon miệng.

    Gạo cùng mì hiện tại của nhà ăn lấy từ kho hàng riêng của Quý Hủ, rau dưa là của Chung gia, Chung gia không có nhiều lương thực chính, Quý Hủ dùng lương thực đổi rau dưa của bọn họ, vừa vặn rau dưa nhiều ăn không hết, không ăn cũng là lãng phí.

    Người dùng cơm trong nhà ăn cần nộp phí tổn, nhưng bây giờ mới cất bước không còn dùng tiền, chỉ có thể tạm thời dùng vật đổi vật, hoặc là trả giá lao động kiếm đồ ăn, chờ khi nào thời cơ chín muồi căn cứ sẽ thực hiện chế độ cống hiến, mỗi người có được điểm cống hiến là có thể trao đổi vật tư.

    Nhân lúc mọi người đến ăn sáng, Quý Hủ cũng thông báo vài sự tình.

    Ngay trong ngày căn cứ tập thể ra ngoài tìm kiếm vật tư, mang về vật tư cần giao nộp ba thành cho căn cứ, tồn tại vào kho hàng tập thể, dùng chi tiêu, còn lại bảy thành tự do xử lý.

    Xe tư nhân có thể cho căn cứ thuê công cộng, cũng có thể cho cá nhân thuê ra ngoài, phí tổn tự mình hiệp thương với nhau.

    Căn cứ xây trạm phát điện năng lượng mặt trời, tài liệu cùng trang bị đều đầy đủ, Quý Hủ cần nhận người hỗ trợ trang bị lắp ráp, hắn trả tiền thuê, chờ trạm phát điện xây xong điện phí thuộc về Quý Hủ.

    - Bên trong căn cứ xuất hành tốt nhất nên sử dụng xe đạp. Nên nhanh chóng thu thập khu nhà bỏ hoang ở dưới chân núi Tĩnh Lâm sơn, người sống sót gia nhập sau này sẽ được an bài qua bên kia ở lại.

    - Xăng dầu dùng một chút sẽ ít một chút, bên trong căn cứ không cần tiêu hao thì đừng tiêu hao, hơn nữa xe đạp gia cố cũng rất phương tiện, rắn chắc lại bền, là công cụ thay đi bộ tốt nhất.

    Dì Thu, Chung gia cùng Trình gia đều có xe, xăng dầu mang về mỗi nhà phân ra một tấn, Chung gia ra sức khá nhiều, cha con Chung gia thường xuyên cùng đi ra ngoài mạo hiểm, Quý Hủ phân cho Chung gia hai tấn, Chung gia chỉ có một tiểu xe vận tải, chỉ cần một tấn, còn lại một tấn đổi thành gạo cùng mì, bởi vì nhà bọn họ không tích luỹ nhiều lương thực.

    Trình gia chỉ có Trình Mạch ra ngoài, dì Thu cùng Trương thúc tuy không đi ra căn cứ, nhưng Trương thúc thủ vệ cũng là công tác nguy hiểm, cho nên được chia một tấn.

    Trong bàn không ai lên tiếng, Trình Kỳ Phùng nhìn xung quanh một chút, mở miệng nói:

    - Nếu tin được tôi, có thể đem việc này giao cho tôi, tôi khẳng định giúp cậu làm tốt.

    Quý Hủ nói:

    - Tôi cùng Trình Mạch chơi từ nhỏ tới lớn, đương nhiên tin được Trình thúc, sau này phiền toái Trình thúc tốn nhiều tâm sức.

    Trình Kỳ Phùng khẽ cười:

    - Phát triển tốt căn cứ là trách nhiệm của mỗi người, căn cứ tốt thì cuộc sống của mọi người mới tốt.

    Quý Hủ hỏi:

    - Trình thúc có đề nghị gì về công tác không?

    Trình Kỳ Phùng nghĩ nghĩ:

    - Công tác của Đào bác sĩ trọng yếu phi thường, cho nên tiền lương cũng nên hậu đãi một ít, mỗi tháng chi 20 cân gạo, 30 cân rau dưa cùng 10 cân thịt, hiện tại thực vật nghiêm trọng khan hiếm, đây là đãi ngộ tốt nhất cho bác sĩ, cậu cảm thấy thế nào?

    Quý Hủ nói:

    - Trình thúc nói lương thực cùng rau dưa là loại sạch sẽ hay là loại bị ăn mòn?

    Trình Kỳ Phùng:

    * * *

    Quý Hủ nói:

    - Có lẽ mọi người còn không biết, bên ngoài không còn lương thực thực phẩm không bị ăn mòn qua, căn cứ chúng ta cũng chỉ có bấy nhiêu đó, ăn hết sẽ không còn.

    - Hoa màu bên ngoài đều là cây trồng cao nguy, so sánh với thực phẩm đóng gói hoa màu bại lộ nên hàm lượng vật chất hắc ám rất cao, tới trình độ cực kỳ nguy hiểm. Hoa màu bị ăn mòn, đất vườn cũng vậy, tôi có một chút mầm móng sạch sẽ, trồng ra chính là cây trồng bị xâm lấn trung bình, hàm lượng vật chất hắc ám thấp hơn một nửa loại cao nguy, nhưng muôn gieo trồng còn cần có thời gian.

    Nếu không lo lắng nhân tố nào khác, người thường trường kỳ ăn thực vật xâm lấn trung bình đại khái có mười năm sống lâu, trong quá trình này nếu bọn họ bị xâm lấn hơn nữa sống sót, thì sẽ biến thành dị hóa nhân, không cần tiếp tục lo lắng vật chất hắc ám. Chỉ cần lo lắng bảo vệ cho ý thức của mình là được, cho dù không bị xâm lấn ngày sau cũng có thể mua một ít dược vật ức chế.

    Sau cuối thời, có đại căn cứ nghiên cứu ra máy kiểm tra đo lường, đem thực vật chia làm trong veo, thấp xâm, trung xâm, cao xâm cùng cao nguy, mỗi cấp bậc đều có trị số, còn có thể chia làm nhất đẳng, nhị đẳng, tam đẳng, mỗi cấp bậc giá cả đều không giống nhau.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 78:

    Kiếp trước thực vật trong veo trong miệng mọi người cũng không phải chân chính trong veo, khi đó sớm đã không có mầm móng trong veo chân chính, lợi dụng Tịnh Hoa làm sạch đất vườn, đem mầm móng bị ăn mòn lần lượt đào tạo sàng lọc, đem hàm lượng vật chất hắc ám lọc tới thấp nhất, làm cho trị số bảo trì ở dưới một đơn vị, đây là thực vật trong veo.

    Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu Quý Hủ tích trữ thật nhiều mầm móng trước cuối thời, đất vườn có Tịnh Hoa làm sạch, mầm móng thì không có biện pháp, chỉ có thể thông qua nhiều đời đào tạo lọc bỏ. Quý Hủ chuẩn bị cả hai tay, hắn bảo vệ nhà kính của mình, cũng ngoài ý muốn bảo vệ nhà ấm của gia đình Chung Trì, nếu không tìm được Tịnh Hoa dựa vào đất vườn hiện tại cũng có thể đào tạo ra cây trồng cùng mầm móng trong veo, không tới mức hoàn toàn mất đi cơ hội.

    Nghe tới đây mọi người nhẹ nhàng thở ra, ở hoàn cảnh như vậy mỗi người đều là ăn bữa nay lo bữa mai, ai có thể yêu cầu xa vời nhiều lắm? Thực vật sạch sẽ rất khan hiếm, có thể ăn vào thực vật trung xâm đều là căn cứ cấp cho phúc lợi, bằng không đi bên ngoài tìm thực vật đều là thực phẩm cao xâm cao nguy, chẳng phải là càng thêm nguy hiểm?

    Trình Mạch buồn rầu nói:

    - Nếu cây trồng cao nguy nguy hiểm như vậy, hoa màu trong căn cứ chẳng phải đều cần chặt bỏ?

    Hai anh em Giản Tích Giản Hoan như đứng đống lửa ngồi đống than, bọn họ có thể được ở lại căn cứ, có thể được ăn cơm đều bởi vì giao ra đất vườn, hiện tại Quý Hủ nói hoa màu đều trở thành cây trồng cao nguy, vậy bọn họ cần làm sao bây giờ? Sẽ không bị đuổi ra đi?

    Tần Nghiễn An nói:

    - Không cần chặt bỏ, có thể đợi hoa màu thành thục, ở tháng này dù chặt bỏ cũng không trồng được cây trồng nào khác, bỏ mặc đất trống cũng là lãng phí.

    Quý Hủ nói qua thực vật bị ăn mòn bên ngoài ăn vào cũng không lập tức sẽ chết, chỉ là không thể ăn mà thôi, cây trồng cao nguy cũng vậy, cho dù thu thập lại bọn họ không ăn, đánh nát đút cho gia cầm cũng tốt, chứ chúng nó sắp chín lại chặt bỏ thật sự là quá lãng phí.

    Hiện tại bọn họ còn có lựa chọn, nếu không có cơ hội lựa chọn, Quý Hủ không chuẩn bị sẵn lương thực sạch sẽ bọn họ cũng chỉ phải ăn lương thực cao nguy, nhiều lắm là có thực lực cùng tư bản lại tiếp tục nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề chấm đen trên người.

    Chung Phong Dân đồng ý:

    - Mắt thấy sắp chín, chặt bỏ quả thật lãng phí, thu lại lương thực trước, nếu không ăn thì cứ để đó, đến nông nỗi thật sự đói chết người bùn còn có thể gặm một tầng, có lương thực ăn nằm mơ còn phải cười tỉn, ai còn để ý có bị xâm lấn gì hay không?

    Trình Kỳ Phùng nói:

    - Cho dù có thể trồng được cây trồng trung xâm, cũng phải chờ nhiều tháng, hiện tại mầm móng còn chưa gieo đâu. Lương thực cùng rau xanh sạch sẽ của chúng ta chỉ có hạn, còn phải đợi cây trồng trung xâm thành thục, chúng ta có thể cần hỗn hợp mà ăn.

    Quý Hủ gật đầu đồng ý:

    - Vật chất hắc ám tiến vào cơ thể người sẽ tồn trữ lại, thức ăn hỗn hợp đích xác có thể khống chế lượng hấp thu, chờ chúng ta có lương thực trung xâm có thể thống nhất đổi thành thực vật trung xâm. Ở hiện tại nhà ăn sẽ tận lực khống chế lượng hấp thu vật chất hắc ám, lương thực hỗn hợp, rau dưa tạm thời sạch sẽ, đợi ăn hết sạch sẽ phải ăn rau dưa trung xâm, tôi sẽ cho dì Thu trồng một ít trên đất vườn bên cạnh nhà ăn.

    - Tiền lương của Đào bác sĩ có thể trực tiếp khấu trừ trong nhà ăn, nếu không ăn ở đó, anh tạm thời mỗi tháng có thể cầm 20 cân lương thực sạch sẽ, 40 cân cao nguy hoặc là cao xâm lương thực, 20 cân rau xanh sạch sẽ hoặc trung xâm, 10 cân thịt. Nếu ăn ở nhà ăn cả tháng, anh chỉ có thể lấy 10 cân lương thực sạch sẽ, 10 cân lương thực cao nguy hoặc cao xâm, 5 cân thịt. Lương thực không nhất định là gạo, căn cứ có thể phát ra lương thực gì thì cho lương thực đó, sở dĩ nói tạm thời, chờ lương thực trung xâm trồng ra tiền lương sẽ có điều chỉnh.

    - Trừ bỏ cái này, căn cứ còn có thể có phần thưởng nhất định cho độ cống hiến, cụ thể xem cống hiến bao nhiêu. Nhưng Đào bác sĩ, chấm đen của anh thật nghiêm trọng, đề nghị anh ăn lương thực sạch sẽ, có thể đem 20 cân lương thực sạch sẽ đều giao cho nhà ăn, 40 cân lương thực cao nguy hay cao xâm cũng đổi thành lương thực sạch sẽ. Tình huống của anh khá đặc thù, có thể để nhà ăn giúp anh làm riêng một phần.

    Nghe vậy Đào Thanh Ngô lựa chọn đi nhà ăn.

    Sau đó Quý Hủ lại phân phối tiền lương cho những người khác, tính ra đều thấp hơn Đào bác sĩ, ngoại trừ tầng quản lý, giống như nhân viên thủ vệ trạm gác cùng nhân viên chiến đấu sẽ có tiền lương tương đối cao, bọn họ gặp phải nguy hiểm cũng rất lớn, tiền lương cao cũng không có ai dị nghị.

    Giản Tích có cánh, thích hợp làm thủ vệ, hắn có thể ăn ở tại trạm gác cho tiện làm việc.

    Còn tưởng mình sẽ bị đuổi đi ra, Giản Tích nghe nói mình có công tác lương cao mừng rỡ cảm tạ.

    Chu Du Băng là dị hóa nhân, tạm thời phân vào tổ nhân viên chiến đấu, tiền lương ngoại trừ ăn cơm còn phải trả lại phí trị liệu cho phòng khám.

    Quý Hủ, Tần Nghiễn An, Trì Ánh làm nhân viên chiến đấu, chỉ riêng Trình Mạch không biết nên phân vào vị trí nào.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 79:

    Trạm cung cấp năng lượng mặt trời Quý Hủ đã cùng Chung gia bàn bạc, phía trên nhà kính của hắn cùng nhà ấm của họ là vị trí lắp ráp tấm pin năng lượng mặt trời, chỉ cần điều chỉnh tốt độ cao cùng góc độ, sẽ không ảnh hưởng nhà kính bên dưới.

    Đó là một đại công trình, cần không ít nhân công, bọn họ cũng không phải nhân viên chuyên nghiệp, chính mình sờ soạng hẳn cũng có thể lắp ráp, nhưng có xảy ra vấn đề gì hay không thì không thể xác định. Quý Hủ quyết định đi siêu thị Bạch Kình một chuyến, đem cha con Phạm Lâm tiếp nhận, nếu tìm được người khác hỗ trợ hắn cũng rất vui, chỉ cần đem trạm cung ứng điện dựng lên là được.

    Trình Mạch cùng Trì Ánh đều lưu lại trong căn cứ làm việc, Quý Hủ chỉ cần đem Tần Nghiễn An đi qua.

    Tầng một siêu thị Bạch Kình đã hoàn toàn biến thành chỗ tránh nạn, toàn bộ hàng hóa không thể ăn đều bị cất vào trong thùng giấy, kệ hàng đẩy tới chỗ gần cửa sổ, địa phương để trống hoặc ngồi hoặc nằm không ít người, có người trải chiếu, có người trực tiếp nằm dưới đất, hình dáng gầy yếu, làn da trải rộng chấm đen.

    Từ sau cuối thời cửa chính siêu thị không mở ra, người sống sót ra vào đều đi cửa sau, cha mẹ Bạch Kình xem như không trả giá hiến ra toàn bộ thực vật có thể ăn dưới lầu một, dù sao sau cuối thời còn ai nhận thức tiền? Người biết điều sẽ tự mình đi ra ngoài tìm vật tư, buổi tối trở về, bên ngoài không có chỗ nào là an toàn, cửa chống trộm cùng cửa sổ thuỷ tinh đều thật giòn, ngay cả vách tường cũng yếu ớt, muốn nghỉ ngơi chỉ có thể quay trở lại siêu thị.

    Người không biết điều lại nhát gan, rúc trong siêu thị không muốn thò đầu ra, chờ xem Bạch gia có thật sự thấy chết mà không cứu được hay không, nhìn thấy bọn họ không mở ra lầu hai, bọn hắn thường xuyên tụ cùng một chỗ nói nhỏ, cứ như vậy cùng Bạch gia dây dưa lên.

    Người của Bạch gia đều tụ trong phòng bếp lầu một, phòng bếp hợp với một tiểu kho hàng, bên trong có một cái giường, tận cùng bên trong còn có một phòng vệ sinh nhỏ, mấy ngày nay bọn họ trốn trong chỗ chật hẹp như vậy sinh sống.

    Bạch gia cũng chỉ còn tam đại gia còn ở lại trong trấn Bạch Loan, những người khác hoặc là sớm đi nơi khác phát triển, hoặc định cư nơi khác, hoặc là gả đi hay dọn đi bên ngoài ở, trong trấn chỉ còn có ông ngoại của Quý Hủ, lục ngoại công cùng thất ngoại công ba nhà. Trước mắt xác định còn sống có ba người nhà Bạch Kình, Bạch Đình Nham cùng cha của hắn, mẹ hắn mất tích. Bạch Giảo Giảo cùng cha của nàng, mấy năm trước cha mẹ Bạch Giảo Giảo ly dị, mẹ lựa chọn mang đi em trai, đem Bạch Giảo Giảo lưu lại Bạch gia.

    Người già trong Bạch gia không còn ai sống sót, mấy vị cô cô đã lấy chồng sống chết thế nào cũng không biết.

    Bạch Kình càng ngày càng nôn nóng, rõ ràng cả siêu thị là của gia đình bọn họ, nhưng lại phải nhẫn nhịn bảy người chen chúc trong không gian nhỏ hẹp này, ngủ cũng chỉ ngồi ngủ, duy nhất một cái giường lưu lại cho mẹ cùng chị họ.

    Càng tệ hại chính là thực vật đều ăn xong rồi, hoặc là cùng đói bụng như người bên ngoài, hoặc là mở cửa đi lên lầu hai, chỉ cần bọn họ dám mở cửa tuyệt đối sẽ bị cướp đoạt không còn, nghe những lời nghị luận bên ngoài thì sẽ biết.

    Bạch Kình lại đói lại khó chịu, ăn không ngon ngủ không ngon, lại không được tắm rửa, muốn uống nước cũng không được, càng nghĩ càng biệt khuất, càng nghĩ càng giận, hung hăng đạp chân giường:

    - Con không chịu nổi! Đem bọn họ đều đuổi đi! Siêu thị là nhà chúng ta, vì sao chúng ta phải biệt khuất như vậy!

    - Hư! Con nói nhỏ thôi!

    Bạch mẫu muốn che miệng của hắn thì đã muộn.

    Lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa, chính là Phạm Lâm, mấy người bọn họ luân phiên thủ vệ, Bạch Đình Nham cùng Bạch Giảo Giảo thay ca nghỉ ngơi, hai ngày nay Bạch Đình Nham không có đi ra ngoài, một mực chờ Quý Hủ đi qua.

    Bạch Giảo Giảo mở cửa, Phạm Lâm đi vào, sau đó đóng cửa lại.

    Bạch Đình Nham mở mắt hỏi:

    - Làm sao vậy?

    Phạm Lâm có chút không xác định nói:

    Tôi chỉ cảm thấy được người kia có điểm kỳ quái, buổi sáng hắn ra ngoài chốc lát, sau đó tay không trở về, vừa rồi lại đi ra ngoài, thời gian cách nhau chưa được hai giờ.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 80:

    Bạch Đình Nham nhíu mày:

    - Nếu vậy hành vi của hắn quả thật khác thường, có ai chú ý qua quỹ tích hành động của hắn mấy ngày nay?

    - Lúc trước tôi cũng không chú ý tới, là có người hô một tiếng hỏi hắn đi ra ngoài còn trở về hay không, tôi mới chú ý tới, buổi sáng hắn có đi ra qua.

    Bạch Đình Nham đứng lên:

    - Đi hỏi người kêu gọi kia một chút, hắn hẳn là chú ý Hầu Tam Nhi khá nhiều.

    Cha của Bạch Đình Nham lo lắng nói:

    - Mọi người nói đứa nhỏ Quý Hủ thật sự sẽ đi qua đây sao? Sau khi cha mẹ hắn qua đời, đã cùng chúng ta hoàn toàn không thân, bốn năm không liên hệ qua, chúng ta cũng không thể giúp được hắn cái gì, hiện tại lại cần hắn hỗ trợ, thật sự là.. ai!

    Cha Bạch Kình nói:

    - Đình Nham nói không cần dính líu quan hệ, luận sự, chúng ta sẽ không để cho hắn giúp đỡ không công.

    Bên ngoài, Bạch Giảo Giảo không xác định hô:

    - Thôi thúc?

    Đại thúc đỡ tường đứng lên, gượng cười:

    - Ai, là tôi.

    Bạch Đình Nham nhìn nàng:

    - Hai người nhận thức?

    Bạch Giảo Giảo nói:

    - Nhân viên chăn nuôi trong trại của cha em, lúc em đi trong trại có gặp qua Thôi thúc vài lần.

    Thôi thúc nức nở:

    - Toàn bộ bị huỷ nha, thật vất vả nuôi lớn gà vịt ngỗng đều chạy, lần này tổn thất thật lớn a.

    - Bây giờ không phải lúc đau lòng, người còn sống là quan trọng nhất. Thôi thúc đã tới nơi này, sao không đi tìm cha cháu? Cha đang ở trong phòng bếp nhỏ.

    Thôi thúc cúi đầu xua tay:

    - Biết mọi người còn sống là được, nơi này lộn xộn, tôi sẽ không đi quấy rầy.

    Bạch Đình Nham nói:

    - Thôi thúc, có thể hỏi thăm chú một việc được không?

    - Là muốn hỏi chuyện của Hầu Tam Nhi đi? Người này tôi nhận thức, không phải người tốt, từ nhỏ hay ăn trộm sống phóng túng, cha mẹ tức giận nhập viện nhiều lần. Mấy ngày trước tôi nhìn thấy hắn nói nhỏ với những người khác, sau đó liền uốn trong siêu thị dây dưa. Chiều hôm qua thấy hắn đi ra ngoài, tay không trở về, sáng nay lại đi ra, cũng về tay không. Vừa rồi lại đi ra, với tính tình có thể làm tức chết cha mẹ như hắn, tuyệt đối là nghẹn ý nghĩ xấu..

    Lúc này có người ồn ào ầm ĩ lên.

    Sau đó có người nói:

    - Kêu la cái gì! Siêu thị đích thật là của Bạch gia, người ta nói sais ao? Các người ăn ở trong siêu thị của người ta còn chưa thấy đủ, còn muốn giật giây người khác cùng nhau chiếm lấy siêu thị sao?

    - Ai chiếm lấy chứ? Là bọn hắn muốn đuổi chúng ta đi ra ngoài, là bọn hắn muốn giết chết chúng ta!

    - Không cho chúng ta ở lại, vậy ai cũng đừng hòng ở lại!

    Từ cãi nhau cho tới vung tay xô xát lẫn nhau.

    Ngay lúc này ngoài cửa xông vào một đám người, người sống sót cùng thủ vệ đều bị đánh ngã.

    - Đừng nhúc nhích, tất cả không được nhúc nhích!

    Ba người Bạch Đình Nham ngay mặt đối điện kẻ xông vào, còn tưởng là cuồng thi đàn, không ngờ là nhân loại, còn là một đám người tay cầm vũ khí!

    Siêu thị tranh cãi ầm ĩ nhất thời yên tĩnh xuống, chờ thấy rõ có vũ khí toàn bộ đều hoảng sợ!

    Súng! Trong tay bọn hắn lại có súng! Còn có hai khẩu súng tự động!

    Lòng bàn tay Bạch Đình Nham đều là mồ hôi lạnh, chuyên nghiệp của hắn là công nghiệp quốc phòng, làm sao không nhìn ra được là súng thật hay súng giả, mấy người này đều cầm súng thật, còn là súng ống chính quy!

    Đám người này cướp sạch kho vũ khí cục cảnh sát trong trấn!

    Cha của Bạch Đình Nham cùng Bạch Giảo Giảo gấp đến mức muốn lao ra, bị ba người Bạch Kình gắt gao giữ chặt.

    Đám người còn trùm đầu bằng vải đen, một người nói:

    - Siêu thị này tụi tao tiếp nhận, người không quan hệ lập tức rời đi!

    * * *

    Mọi người câm như hến, không ai rời đi, cũng không ai dám động.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 81:

    Người đeo vải đen nghiêng đầu, phía sau có người cầm lấy một người sống sót bị đánh ngã gục ra ngoài, cắt cổ ngay trước mặt mọi người, máu phun ra thật xa, có người sợ tới mức thất thanh thét chói tai.

    Tên kia mở miệng lần nữa:

    - Cơ hội chỉ có một lần, nếu không đi, giết sạch tụi mày!

    Ba người Bạch Đình Nham đứng ở phía trước nhất, bọn họ không xác định những khẩu súng này còn sử dụng được bình thường hay không, không dám hành động thiếu suy nghĩ, ba người vừa muốn dẫn đầu rời đi, kẻ cầm đầu chỉ họng súng vào Bạch Đình Nham.

    - Người Bạch gia lưu lại, vật tư còn cần tụi mày kiểm kê, những người khác lập tức rời đi!

    Bạch Đình Nham liếc mắt nhìn nhóm người Bạch Kình đứng trong đoàn người, hi vọng bọn họ có thể đi theo đám người hỗn ra ngoài.

    Hầu Tam Nhi đứng phía sau đám người che đầu hô:

    - Chạy mau a! Còn chờ cái gì?

    Rất nhanh trong siêu thị bỏ chạy không còn lại bao nhiêu.

    Bạch Kình liên tục nhìn ra tường thuỷ tinh, hi vọng xuất hiện kỳ tích, anh họ của hắn có thể xuất hiện, lái xe tải đụng chết đám hỗn đản này!

    Không biết là Bạch Kình quay đầu nhìn ra lần thứ bao nhiêu, bỗng nhiên qua khe hở kệ hàng nhìn thấy có xe lái qua, hắn còn cho là mình quá khẩn trương nên xuất hiện ảo giác, chăm chú nhìn lại không còn thấy xe vận tải, nhưng nơi rèm cuốn nhìn thấy một người, chính là anh họ mà hắn tâm niệm! Thật sự đã đến!

    Quý Hủ chỉ lộ nửa người, đang ra hiệu cho Bạch Kình, Bạch Kình liều mạng gật đầu, nước mắt ào ào rụng xuống.

    Mắt thấy người sống sót trong siêu thị toàn bộ chạy hết, Bạch Kình một phát bắt được cha mẹ bên người, hô to một tiếng:

    - Ca! Tránh ra!

    Bạch Đình Nham theo bản năng quay đầu lại – oanh! Cửa cuốn cùng cửa thuỷ tinh bị cùng nhau đánh bay, một chiếc xe vận tải giống như mãnh thú sắt thép xông thẳng vào, nơi cửa lại xuất hiện một bức tường! Bạch Kình sớm lôi kéo người bên cạnh né tránh, ba người Bạch Đình Nham nhanh chóng ngã nhào ra hai bên!

    Xe vận tải nổ vang vọt tới chỗ mấy tên trùm đầu, có người bị đánh bay, có người may mắn tránh được va chạm, một tên ngã xuống đất đang muốn đứng lên, trước mặt đánh tới một đôi chân thon dài thẳng tắp, Bạch Giảo Giảo đã giết tới!

    Bạch Đình Nham cùng tên trùm đầu đánh nhau, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An một trái một phải nhảy xuống phòng lái, Quý Hủ vung gậy bóng chày đánh nghiêng hai người, Tần Nghiễn An ra tay nhanh như điện, nhanh chóng giải quyết mấy người.

    - Đừng, đừng tới đây! Bằng không tao giết tụi nó!

    Còn lại hai tên trùm đầu bắt lấy Bùi Ngang cùng Phương Quận làm nhân chứng, chuỷ thuỷ dựa sát vào cổ họng, tuỳ thời sẽ đâm xuống, sau đó kéo người lui về phía sau.

    Bạch Kình nhặt khẩu súng, hai mắt đỏ đậm:

    - Tao giết hết tụi mày trước!

    Quý Hủ vội vàng ngăn cản:

    - Đợi một chút! Cậu đừng kích động, buông khẩu súng!

    Ánh mắt Tần Nghiễn An đảo qua hiện trường, liền hiểu được, một phát bắt lấy khẩu súng trong tay Bạch Kình, vừa dùng lực súng lục vỡ thành từng khối rơi xuống đất.

    Mọi người:

    * * *

    Nếu súng có thể sử dụng, mấy tên trùm đầu sao bỏ súng lại dùng dao?

    Lúc này tên trùm đầu níu lấy Bùi Ngang cùng Phương Quận kéo ra ngoài, ngoài cửa sau nằm vài cỗ thi thể, đều là mấy tên đồng lõa, Hầu Tam Nhi chết không thể chết lại, hai người khẩn trương lui ra cửa sau.

    Người Bạch gia càng thêm khẩn trương, sau cuối thời hai đứa trẻ này luôn ở chung một chỗ với bọn họ, đều là bạn học của Bạch Kình, quan hệ tốt lắm, sao có thể trơ mắt nhìn họ bị giết, nhưng làm sao cứu người?

    Cha của Bạch Kình là Bạch Thuấn Lịch cố gắng khuyên bảo:

    - Hai anh thả người, chúng tôi thả các anh đi, nói được thì làm được.

    Hai tên trùm đầu đã đưa một chân lui ra cửa sau, tay phải Tần Nghiễn An bắt đầu biến dạng, lớp vảy hiện lên lại biến mất, tay phải cũng khôi phục bình thường.

    Bạch Thuấn Lịch gấp giọng:

    - Chúng tôi không có gì tổn thất, chắc chắn sẽ không diệt sạch, các anh đem người thả rồi đi nhanh lên!

    Một tên giống như bị kích thích kêu to:

    - Con mẹ nó tụi mày không tổn thất, tụi tao tổn thất lớn!

    Ngay nháy mắt hai tên hoàn toàn bước ra ngoài cửa sau, sau lưng đột nhiên nhào đi lên vài người, có người cướp đoạt con dao trong tay bọn hắn, có người ghìm chặt cổ bọn hắn đem Bùi Ngang cùng Phương Quận kéo giật ra ngoài.

    Người trong siêu thị thật kinh ngạc, không nghĩ tới người sống sót cũng không thật sự rời đi, mà còn có người trốn bên ngoài chờ đợi thời cơ!

    Đương nhiên ngoại trừ Tần Nghiễn An cùng Quý Hủ không có gì kinh ngạc, Tần Nghiễn An cảm nhận được cảm xúc, mà Quý Hủ chú ý tới bên ngoài không có cuồng thi lao vào, hiển nhiên đã có người ngăn chặn chúng nó.

    Người sống sót liên tục đấm đá hai tên kia, trong đó có một tên đột nhiên ôm đầu mình không ngừng giãy dụa run rẩy, bộ dáng vô cùng thống khổ.

    - Buông tay!

    Quý Hủ lên tiếng nhắc nhở.

    Người sống sót vội vàng buông tay lui về phía sau, sau đó mọi người chứng kiến một người sống đột nhiên biến mất trước mặt mình, như bị một cỗ lực lượng vô hình sinh sôi xé nát, tiếng kêu thảm thiết không dứt, chỉ lưu lại từng phiến màu đen giống như tro tàn bay xuống, rồi lại như không có vật gì.

    Tên còn lại bị dọa điên rồi, đứng lên bỏ chạy, trong miệng la to, giữa đường chợt dừng lại lao về hướng một vị bác gái, lúc này ánh mắt của hắn chỉ còn lại đồng tử.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...