Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Discussion in 'Đã Hoàn' started by GiangNgan, May 31, 2023.

  1. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 82:

    Bác gái ôm một thùng rác lớn, đang đập ngã từng con quái vật, không cho chúng nó thông qua phòng tuyến, phi thường hung hãn, phát hiện sau lưng có quái vật đánh tới liền giơ lên thùng rác chụp đi lên, thanh niên đứng bên cạnh bổ thêm một cước, đem quái vật đá lăn lóc ra xa.

    - Chạy chạy chạy! Chạy mau!

    Người sống sót thật vất vả ngăn lại quái vật chạy trốn khắp bốn phía.

    Bạch Thuấn Lịch đứng ở sau cửa hô to:

    - Bên này bên này!

    Người sống sót quanh quẩn một vòng lại chạy về, nhanh chóng trốn vào siêu thị, vội vàng khóa lại cửa sau thở hổn hển.

    - Nguy hiểm thật.. thật nguy hiểm! May mắn tôi còn đi đứng tốt, nhảy múa quảng trường nhiều năm cũng không uổng phí!

    Bác gái vỗ ngực, há mồm thở dốc.

    Quý Hủ:

    * * *

    Quý Hủ nhìn thấy không ít bác gái chỉ biết lẩn trốn lạnh run, nhưng dám ôm một cái thùng rác lớn ngay mặt đánh nhau với cuồng thi thật không thấy qua, mấu chốt là loại thùng rác kia rất nặng, nàng làm sao vùng lên còn có thể dùng đánh quái vật?

    Rất nhanh Quý Hủ liền biết nguyên nhân, bởi vì làn da của bác gái không có chấm đen, nhưng thanh niên đi cùng bà làn da lại có từng khối chấm đen.

    Không cần hoài nghi, bác gái là dị hóa nhân, có lẽ còn quan hệ tới lực lượng.

    Người Bạch gia nhìn thấy người có quen có lạ, may mắn lúc đó gia đình họ không tới nỗi nhìn thấy chết mà không cứu người, bằng không cũng sẽ không có những người này, khi gia đình họ mắc nạn lại ra tay tương trợ.

    Người Bạch gia nhìn hai người Quý Hủ đúng lúc chạy tới cứu viện, rất là cảm kích, đang chuẩn bị nói gì đó chợt thấy sắc mặt Quý Hủ thay đổi, Bạch Kình lo lắng kêu la:

    - Ca!

    Lúc này người Bạch gia mới phát hiện tình huống của Bạch Đình Nham không đúng, một tay hắn chống lên tường, cánh tay nổi gân xanh, mồ hôi lạnh tuôn tràn, toàn thân đang run rẩy kịch liệt, hiển nhiên đang thừa nhận thống khổ thật lớn!

    - Đừng đụng hắn!

    Quý Hủ muốn ngăn cản thì đã muộn, Bạch Kình bị Bạch Đình Nham một tay quét bay ra ngoài, đông một tiếng đánh lên toa xe, người bị suất mộng.

    Người Bạch gia luống cuống không rõ là chuyện gì xảy ra, chợt thấy Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An nhanh chóng chạy tới, một người nắm lấy một cánh tay không cho người giãy dụa nổi điên.

    - Bảo vệ cho ý thức của mình! Đừng để bị chiếm đoạt!

    Hắn lại kêu người khác:

    - Lấy dây thừng! Dây thừng rắn chắc!

    Mấy người Bạch gia cuống quýt chạy vào kho hàng tìm dây thừng, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An giữ chặt người, những người khác quấn dây thừng trói lại.

    Quý Hủ nhìn thấy dây thừng lỏng loẹt, hô:

    - Buộc chặt!

    Người Bạch gia không đành lòng xuống tay, bác gái dũng mãnh bước nhanh tới:

    - Để tôi!

    Bác gái tiếp nhận dây thừng, đem Bạch Đình Nham hoàn toàn trói thành bánh chưng.

    Quý Hủ:

    - Có phòng riêng hay không?

    Người Bạch gia chỉ hướng phòng bếp nhỏ, Quý Hủ chỉ huy người đem Bạch Đình Nham nâng vào phòng bếp, buông xuống giường, khóa cửa lại, cho một mình hắn ở bên trong gây sức ép nổi điên.

    Người Bạch gia tụ tập ở cửa, lo lắng đề phòng đợi, không chịu rời đi một bước.

    Cha của Bạch Đình Nham không nhịn được hỏi:

    - Đình Nham làm sao vậy? Không có việc gì đi?

    Dù là ai cũng không xác định Bạch Đình Nham có việc gì hay không, nhưng nếu hắn sống qua nháy mắt xâm lấn mà không lập tức tiêu vong, lúc sau chỉ cần bảo vệ cho ý thức của mình là có thể trở thành dị hóa nhân.

    Quý Hủ đem tình huống của hắn giải thích một lần, người Bạch gia càng thêm lo lắng.

    Cha của Bạch Đình Nham là Bạch Thắng Nông sắc mặt trắng bệch.

    Quý Hủ:

    - Có phải nghĩ tới điều gì không?

    Bạch Thắng Nông lau mặt, hốc mắt đỏ lên nói:

    - Sau cuối thời chúng tôi sống sót, nhưng mẹ Đình Nham lại không thấy, chúng tôi tìm khắp xung quanh nhà, ngay cả quái vật cũng nhìn một lần nhưng không tìm được người, Đình Nham còn chạy tới địa phương xa hơn để tìm, chúng tôi vẫn cho rằng bà ấy trốn ở đâu rồi, dù sao mỗi ngày người rời giường sớm nhất là bà ấy, có lẽ đi ra cửa phát hiện không đúng nên trốn đi, không nghĩ tới..

    Nhìn thấy tên trùm đầu tiêu vong, Bạch Thắng Nông bị hù sợ, nhưng không nghĩ tới vợ mình, nhưng có lẽ lúc đó Bạch Đình Nham nghĩ tới, cho nên cảm xúc không khống chế được đưa tới xâm lấn.

    Quý Hủ chợt hiểu ra.

    Hốc mắt Bạch Kình đỏ hồng:

    - Có biện pháp gì giúp đỡ anh của tôi hay không?

    Quý Hủ lắc đầu:

    - Có một cỗ năng lượng vô hình đang ở trong đầu của hắn, cùng hắn tranh đoạt quyền nắm giữ ý thức trong tay, người ngoài không giúp được hắn, chỉ có chính hắn tự bảo vệ ý thức mới chiến thắng năng lượng vô hình.

    Trong siêu thị một mảnh trầm mặc, người Bạch gia phi thường giày vò, chỉ hi vọng Bạch Đình Nham chiến thắng quái vật.

    Bác gái tự tin nói:

    - Đình Nham từ nhỏ cũng rất vĩ đại, chút khó khăn này khẳng định không làm khó được hắn, ngay cả người lớn tuổi như tôi mà cũng chịu qua được, huống chi là Đình Nham đây?

    Mọi người liền nhìn về phía nàng.

    Bác gái cười nói:

    - Lúc cuối thời mới bắt đầu, tôi cũng mơ hồ một hai ngày, là con tôi luôn coi chừng dùm tôi, không cho tôi nổi điên chạy ra đánh nhau với quái vật, tôi không phải còn sống sao? Chỉ là thường xuyên bị đau đầu một chút, thứ này so sánh với tính mạng không đáng kể chút nào.

    Thôi thúc cũng nói:

    - Tôi cũng mơ hồ qua, chờ thanh tỉnh lại phát hiện tôi bị lưới bóng chuyền quấn chặt, thật vất vả bò đi ra, đích xác không có vấn đề.
     
  2. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 83:

    Bác gái cùng Thôi thúc đều nói như vậy, làm cho người Bạch gia lúc này mới yên tâm không ít.

    Quý Hủ không lên tiếng, vật chất hắc ám tinh thuần vô hình ngưng tụ, năng lượng có mạnh có yếu. Yếu kém vô hình đích xác dễ dàng chiến thắng, dị hóa ra năng lực cũng tương đối yếu kém, năng lượng vô hình càng mạnh, dị hóa ra năng lực cũng sẽ càng mạnh, trong lúc bị xâm lấn cũng càng khó chiến thắng.

    Đến bây giờ Quý Hủ cũng không biết năng lực xâm lấn lần thứ hai của mình là cái gì, luôn bị đau đầu liên tục không ngừng, hắn không biết đây là bởi vì lần thứ hai xâm lấn hay là đặc thù của năng lực dị hóa, tóm lại còn đang giằng co lẫn nhau.

    Quý Hủ nhìn tường thuỷ tinh, bên ngoài đang có người sống sót ghé lên tường thuỷ tinh nhìn vào bên trong, hẳn là người sống sót chạy trốn đã quay trở lại.

    Quý Hủ nói:

    - Trước khi hắn thanh tỉnh, tốt nhất đừng thả hắn ra, hắn không thể khống chế hành vi của mình, vạn nhất thương tổn tới mọi người sau khi hắn thanh tỉnh sẽ thật tự trách.

    Bạch Giảo Giảo nghiêm túc gật đầu:

    - Chúng tôi đã biết, cảm ơn anh.

    Quý Hủ nhìn những người còn lưu lại trong siêu thị, bọn họ không bỏ người Bạch gia chạy trốn, mà là muốn phản kích, bọn họ được Bạch gia bao che cùng ân huệ, hiểu được cảm ơn, biết thị phi tốt xấu.

    Quý Hủ:

    - Nguyên bản hắn nói có việc thương lượng với tôi, hiện tại hẳn là không có cách nào để nói chuyện, không bằng từ từ..

    - Có thể nói.

    Bạch Giảo Giảo tiếp lời:

    - Nội dung muốn nói chúng tôi cũng biết, anh họ có thương lượng qua với chúng tôi, chỉ chờ anh tới đây.

    Cũng không thể đợi thêm nữa, chờ đợi thêm còn mạng hay không cũng không biết.

    - Được, vậy nói chuyện.

    Quý Hủ quay đầu nhìn thấy Tần Nghiễn An không cùng đi qua, một mình đứng bên cạnh xe đợi hắn.

    Quý Hủ kêu gọi:

    - Anh là một phần tử của căn cứ, không có gì mà anh không thể nghe.

    Tần Nghiễn An:

    * * *

    Tần Nghiễn An đi tới, đứng bên người Quý Hủ.

    Bạch Giảo Giảo nói:

    - Ý tứ của anh tôi, hi vọng Bạch gia có thể gia nhập trụ sở của anh, cả siêu thị lớn như vậy, chỉ dựa vào mấy người chúng tôi là thủ không được, nếu không phải do người sống sót được thu lưu động thủ, cũng sẽ bị những thế lực bên ngoài theo dõi, tóm lại không thể giữ được trong tay Bạch gia, thay vì tiện nghi cho người khác, lớn mạnh thế lực của bọn hắn, còn không bằng giao cho người trong nhà, chúng tôi nguyện ý xuất ra một nửa vật tư làm trao đổi.

    - Về phần người sống sót được siêu thị thu lưu, anh có thể chọn lựa người thu vào căn cứ. Anh của tôi nói, quan hệ giữa người cùng người thuỷ chung không thoát khỏi cảm tình cùng ích lợi liên luỵ, đại đa số người sống sót chỉ hi vọng có một chỗ ở yên ổn, có cơm ăn, có thể sống sót, không tới mức thời khắc đối mặt nguy hiểm tính mạng, vì thế bọn họ sẽ toàn lực giữ gìn căn cứ yên ổn. Một trụ sở nếu muốn phát triển lớn mạnh, người là tài nguyên trọng yếu, làm gì cũng không thể thiếu có người tham dự.

    Những đạo lý này Quý Hủ làm sao lại không biết? Hắn chỉ là không muốn tiếp tục tham dự trong việc tranh đoạt quyền lợi, trấn Bạch Loan muốn phát triển, đích xác cần nhân công, cũng cần kẻ quản lý, Quý Hủ không cho rằng mình là kẻ quản lý tốt, hắn chỉ muốn coi chừng căn cứ của mình là được, chuyện bên ngoài giao cho người bên ngoài xử lý.

    Bạch Giảo Giảo thấy Quý Hủ trầm mặc không nói, trong lòng trầm xuống:

    - Hoặc là anh có ý kiến hay an bài gì khác cũng có thể nói ra.

    Nói thật, người mà Quý Hủ muốn nói chuyện là Bạch Đình Nham, nếu Bạch Đình Nham là người thường, muốn quản lý tốt một khu vực, có thể sẽ phải cố hết sức, dù sao đây là cuối thời dùng thực lực nói chuyện, không có thực lực, hết thảy không bàn nữa, cho dù chiếm địa vị cao, sớm muộn sẽ bị người kéo xuống, cho dù có vũ khí trong tay cũng phải có cấp dưới tuyệt đối trung thành mới được, thay vì tin người khác, chung quy cũng không đáng tin cậy bằng chính mình.

    Hiện giờ Bạch Đình Nham bị xâm lấn, khả năng thành công dị hóa rất cao, bất luận năng lực dị hóa của hắn như thế nào, đều có lực uy hiếp hơn người bình thường, hơn nữa lực ảnh hưởng của Bạch gia ở nơi đây, quản lý một khu hoàn toàn không có vấn đề.

    Quý Hủ nói:

    - Bạch gia phát triển nhiều năm trong trấn Bạch Loan như vậy, toàn bộ trấn không có ai không biết Bạch gia, các vị có nghĩ tới Bạch gia chiếm cứ nhỏ nhoi trong trấn Bạch Loan hay không?

    Người Bạch gia đưa mắt nhìn nhau, có chút không kịp phản ứng. Tần Nghiễn An cũng hiểu được Quý Hủ muốn nâng đỡ người khác dốc sức làm, bản thân hắn thì uốn trong căn cứ chuyên tâm làm cá mặn, mặc kệ sự tình, chỉ cần lấy "hoa hồng" là được.

    Cha của Bạch Kình mơ hồ hiểu được ý tứ của Quý Hủ, trong lòng kích động lại không dám xác định, thử hỏi có ai không muốn đem gia tộc phát triển lớn mạnh? Gia đình đại bá nhị bá đã sớm đi thành phố khác phát triển, chỉ có ba nhà bọn họ lưu trong trấn Bạch Loan, tuy nói điều kiện cũng không kém, nhưng so sánh với nhà đại bá nhị bá vẫn không cách nào so sánh được. Hiện giờ có cơ hội đứng lên, làm sao có thể không kích động?

    Bạch Thuấn Lịch cẩn thận hỏi:

    - Ý của cậu là..

    Quý Hủ cho đáp án chuẩn xác:

    - Tôi có ý đem nam khu trấn nhỏ dùng tường vây vây lại, đem kiến trúc thu thập đi ra, rửa sạch toàn bộ quái vật dị hóa, đem kiến trúc bên này biến thành căn cứ nam khu, giao cho Bạch gia quản lý, các vị cảm thấy thế nào?
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  3. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 84:

    Người của Bạch gia sau thoáng giật mình sững sờ, toàn bộ đều lộ rõ nét mặt vui mừng, đây tuyệt đối không thành vấn đề!

    Nhà cùng của cải của bọn họ đều nằm ở đây, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thật sự luyến tiếc rời đi, hiện tại có thể lưu lại, còn có thể chủ quản nam khu, đây là nhất định không thành vấn đề, Quý Hủ an bài thế nào bọn họ cũng tích cực phối hợp.

    Quý Hủ nói:

    - Muốn đem toàn bộ quái vật dị hóa của nam khu rửa sạch, không phải số người hiện tại có thể hoàn thành.

    Bạch Thuấn Lịch nói:

    - Việc này không thành vấn đề, nam khu cũng có không ít người sống sót, có trốn trong siêu thị nhà tôi, có trốn ở địa phương khác, hiện tại cần xây dựng lại nam khu, bọn họ nhất định sẽ tích cực tham dự.

    Quý Hủ:

    - Chỉ dựa vào tính tích cực còn chưa đủ.

    Bạch Giảo Giảo nói:

    - Vậy nhớ công lao, cuối cùng dựa theo số lượng giết chết quái vật luận công, là thưởng cho hay là đất vườn hoặc là những vật khác, cũng có thể nói rõ trước. Người hi sinh trong lúc rửa sạch sẽ cho người nhà ưu đãi trợ cấp. Người nhát gan sợ chết không làm việc, bọn hắn có thể ở lại nam khu, cũng sẽ không có bảo đảm gì, chỗ ở thực vật hay công tác cũng đừng nghĩ.

    Quý Hủ gật đầu, đồng ý cách nói của nàng.

    Sự tình cứ định ra như vậy, khâu nhỏ cụ thể chờ Bạch Đình Nham thanh tỉnh bàn lại. Do người Bạch gia nói rõ tình huống với người ở lại siêu thị, bọn họ đều thật cao hứng, có cơ hội trở lại nhà mình, vượt qua người bình thường sinh sống, ai sẽ không muốn?

    Bên này thương lượng xong, người Bạch gia nhìn ra người sống sót bồi hồi bên ngoài, muốn về lại không có mặt dạn mày dày, chỉ đành bồi hồi bên ngoài siêu thị.

    Bạch Thuấn Lịch ra hiệu cho bọn họ đi vào bằng cửa sau, người sống sót tinh thần rung lên, vội vàng chạy tới cửa sau quay vào trong siêu thị.

    Đương nhiên là cảm thấy xấu hổ, cũng may người Bạch gia cũng không nhắc tới vấn đề này mà nói chuyện xây dựng nam khu, bọn hắn đương nhiên cao hứng, có người lúc này muốn đi ra ngoài tìm người, đem người sống sót rời đi tiếp tục tìm trở về.

    Bạch Thuấn Lịch:

    - Không vội, chờ một chút.

    Lúc này Quý Hủ phóng thích tinh thần năng lượng đo đạc nam khu, hắn không một lần nữa xây dựng tường vây mà căn cứ tỉ lệ phóng lớn thu nhỏ tạo thành mô hình tường vây, như vậy tốc độ sẽ nhanh hơn, cũng càng tiết kiệm tinh thần năng lượng.

    Quý Hủ đứng trên cửa sổ lầu hai, lấy siêu thị làm trung tâm, vây ra một nội khu, trước rửa sạch phạm vi nhỏ, chờ nội khu an định lại tiếp tục khuếch trương rửa sạch bên ngoài.

    Tường vây ngoại khu liên tiếp với tường vây ngoại khu của căn cứ Quý Hủ, thống nhất tạo thành bức tường cao mười tầng lầu, tường vây nội khu thì không cần cao như vậy, cao năm tầng là đủ rồi, nếu xui xẻo gặp quái vật dị hóa phi hành, xây cao tới đâu cũng vô dụng, bình thường quái vật dị hóa cũng không vào được trong tường.

    Đột nhiên chấn động xuất hiện làm người trong siêu thị giật mình, nghĩ là bị động đất, nhưng nhìn thấy Quý Hủ vẫn đứng yên bên cửa sổ, người Bạch gia liền tỉnh táo lại, làm yên lòng những người khác.

    Chờ chấn động biến mất, Quý Hủ đóng lại cửa sổ lầu hai, đi xuống thang lầu.

    - Tôi đem nam khu tạo thành nội khu cùng ngoại khu, vị trí của chúng ta chính là nội khu, tiểu khu Thấm Viên cách siêu thị không xa, tôi xây tường vây, mọi người trước tiên có thể đem tiểu khu Thấm Viên rửa sạch rồi vào ở, không gian siêu thị có hạn, không thể ở tạm, mọi người tập hợp đến tiểu khu Thấm Viên tiếp tục cùng nhau rửa sạch nội khu, sau đó là ngoại khu, từ từ rửa sạch.

    Người sống sót phi thường kích động, xoa tay muốn đi làm.

    Từ lúc cuối thời cho tới nay, bọn họ luôn ở trong hoàn cảnh ngượng ngùng, không biết ngày sau nên làm gì bây giờ, nhìn không thấy tương lai, chỉ có thể sống một ngày tính một ngày, đần độn trôi qua. Hiện tại thì khác, bọn họ có mục tiêu, biết phương hướng nỗ lực, tất cả mọi người liền tinh thần.

    Quý Hủ lại nói:

    - Nội khu cùng ngoại khu đều có cửa lớn, bên ngoài cửa lớn ngoại khu có xây vách tường hòa hoãn xung đột, còn có cánh cửa, hiện tại đều bị đóng lại, trước khi rửa sạch xong nội bộ tốt nhất đừng mở cửa ra, tạm thời không ai thủ vệ cửa vậy khóa lại trước.

    Bạch Thuấn Lịch lập tức nói:

    - Siêu thị có bán ổ khóa, tôi đi tìm vài ổ khóa lớn nhất khóa lại.

    Phạm vi nam khu trong trấn không nhỏ, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An lái xe chạy qua, đem ba cửa lớn khóa lại, thuận tiện lái xe chuyển một vòng trong nam khu, đem người sống sót đều đưa tới nội khu, tiếp tục phân phối công tác rửa sạch.

    Quý Hủ hỏi:

    - Biết nơi này có toa xe không?

    Phạm Lâm:

    - Có toa xe, nhưng rất giòn, không có cách nào cúp lên xe vận tải.

    Quý Hủ:

    - Vấn đề này có thể giải quyết, mang theo vài người cùng đi.

    Phạm Lâm cùng Bạch Giảo Giảo muốn đi, bác gái hung hãn cũng muốn đi theo, nàng cảm giác khí lực của mình lớn, ném quái vật thật nhẹ nhàng, con nàng không ngăn cản, chỉ cho nàng đi lên xe vận tải trước.

    Toa xe có chút cao, bác gái bám vào cửa xe bò lên, hình thể hạn chế nên lúc lên xe có chút chậm trễ, nếu là ở bên ngoài đã sớm bị quái vật kéo xuống.

    Đứa con nói:

    - Mẹ thích hợp chiến đấu trên mặt đất bằng phẳng, thang dây hay đi lên cao là để cho người trẻ tuổi, mẹ nghỉ ngơi, con đi.

    Con của bác gái thoạt nhìn tư tư văn văn, là một người thường, chân vừa giẫm lên nhảy lên trong xe.

    Bác gái phục rồi!

    Mấy người đi theo đều cầm theo vũ khí thật dài, bọn họ cần ở trong xe thống quái vật rơi xuống.

    Bọn họ còn cầm theo loa, có thể một đường kêu gọi thông báo, làm cho người sống sót biết bọn họ tới đón người, nếu nguyện ý gia nhập đội ngũ rửa sạch có thể cùng xe tiến vào nam khu, không muốn thì cứ tiếp tục trốn tránh, chờ rửa sạch xong mà bọn họ còn không muốn gia nhập, vậy sẽ sống thành tầng dưới chót nhất nam khu, không có chính sách gì chiếu cố cho bọn họ.

    Hết thảy chuẩn bị xong, người cùng đi tiến vào toa xe, xe vận tải thối lui tới cửa chính, Quý Hủ phong hóa vách tường ngăn chặn cửa lớn, xe vận tải lui ra ngoài, lại phong tỏa lần nữa, cuồng thi xông vào siêu thị sẽ bị người bên trong giải quyết.
     
  4. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 85:

    Quý Hủ ngồi lên tay lái phụ, đi lấy toa xe.

    Kế hoạch tiến hành thật thuận lợi, xe chạy tới cửa nội khu, một đường chạy ra cửa ngoại khu. Loa phóng thanh được thu âm sẵn một đường kêu gọi không ngừng, người sống sót nghe được, nhóm cuồng thi cũng nghe được.

    Một đoàn cuồng thi bị thanh âm cùng cảm xúc sợ hãi trong toa xe hấp dẫn, đuổi theo xe vận tải một đường chạy như điên, bên trong còn có một ít dị quái thể hình thù kỳ quái, số lượng phi thường kinh người.

    Một đoàn quái vật dị hóa bị dẫn tới cửa ngoại khu, Quý Hủ buông cửa kính xe, cầm tiểu loa hô:

    - Toàn bộ đều xuống đi mở cửa! Sau đó đi lên trên đầu tường khu hòa hoãn xung đột đợi, chúng tôi đem đàn quái vật dẫn đi rồi trở về!

    Số lượng quái vật nhiều lắm, không dẫn đi một đám trong khoảng thời gian ngắn rất khó rửa sạch xong nam khu. Đem đại quân quái vật dẫn ra nam khu, người sống sót bên ngoài cũng sẽ phi thường nguy hiểm, không có biện pháp, xe vận tải chỉ có thể tiếp tục chạy, tiểu loa tiếp tục kêu, Quý Hủ tự mình phóng thích cảm xúc sợ hãi, dẫn đàn quái vật rời xa trấn Bạch Loan.

    Tần Nghiễn An:

    * * *

    Tần Nghiễn An cũng bị hấp dẫn, đại quân quái vật điên cuồng truy xe, Tần Nghiễn An chỉ có thể cố gắng khống chế chính mình, không để cho xe vận tải đụng vào tường, vảy cùng móng vuốt không ngừng chớp loé hiện lên, ánh mắt cũng dần dần biến thành dựng thẳng..

    Xe vận tải chui qua phố lớn ngõ nhỏ trấn Bạch Loan, tiểu loa trong xe kêu làm cho toàn bộ trấn đều biến nam khu xây căn cứ, đang tụ tập người sống sót rửa sạch nam khu.

    Đại quân quái vật càng lúc càng lớn mạnh, xe vận tải hấp dẫn chúng nó rời khỏi trấn Bạch Loan, quá trình này đối với Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An đều là giày vò. Quý Hủ đau đầu muốn vỡ ra, lực lượng vô hình xâm lấn lần thứ hai luôn muốn tranh đoạt quyền nắm giữ thần trí của hắn trong tay. Mà Tần Nghiễn An sắp điên rồi, vảy cùng móng vuốt đều xuất hiện, cánh dơi cũng đang rục rịch.

    Xe vận tải lao ra trấn Bạch Loan, răng rắc một tiếng tay lái bị cào rách, thân xe lay động kịch liệt, lao ra khỏi đường lớn lái vào một mảnh bãi cỏ màu đen.

    Tần Nghiễn An phanh xe, hai người đánh tới phía trước nhưng nhờ có dây an toàn nên không bị thương.

    Đại quân quái vật đuổi theo, Quý Hủ chờ chúng nó chạy tới bãi cỏ màu đen liền ném ra mô hình hình trụ, kiến trúc hình trụ rất nhanh xuất hiện, đại quân quái vật liền bị khốn trụ bên trong hơn phân nửa, một nửa cũng kịp chạy ra ngoài phạm vi trước khi hình thụ thành hình.

    Quý Hủ lập tức thu hồi cảm xúc quay kính xe lên, mềm nhũn trên ghế.

    Quá điên cuồng, hắn chưa từng làm chuyện như vậy trước kia, vẫn là lúc niêm phong trạm xăng dầu cho hắn dẫn dắt.

    Đó hoàn toàn là một không gian phong bế, nhiều quái vật bị nhốt bên trong, Quý Hủ cũng không biết sẽ phát sinh chuyện gì, hiện tại cũng không thời gian suy nghĩ việc này, rời đi là gấp nhất.

    - Lái xe.. anh làm sao vậy?

    - Tần Nghiễn An? Tần ca?

    Quý Hủ muốn dìu Tần Nghiễn An, nhưng hắn đột nhiên nâng trảo bắt lấy cổ tay Quý Hủ.

    - Tần ca? Anh làm sao vậy? Ca?

    Quý Hủ thử kêu một tiếng, hắn không biết Tần Nghiễn An bị cái gì, chỉ là hai tay dị hóa, hẳn còn chưa tới mức không khống chế được.

    Bên tay lái truyền ra tiếng cười nhẹ, Tần Nghiễn An chậm rãi ngồi thẳng lên, đôi mắt đã khôi phục lại bình thường, cánh dơi cũng bị áp chế xuống, chỉ giữ lại hai cánh tay bị dị hóa.

    Hắn áp vào trong ghế, quay mặt nhìn Quý Hủ, móng vuốt cũng không buông ra.

    - Lúc này đã biết kêu ca sao?

    - Có phải anh không thoải mái hay không?

    Tần Nghiễn An đành nói:

    - Vừa rồi năng lực có chút không thể khống chế, hiện tại tốt lắm.

    Quý Hủ nhìn cánh tay cùng móng vuốt của hắn, ý bảo hắn thu hồi đi.

    - Thật có lỗi, tôi đem tay lái bóp vỡ.

    Quý Hủ:

    * * *

    Quý Hủ nhìn tay lái bị rạn nứt, đưa tay đem tay lái gia cố một chút, không tới mức thật sự tan khung.

    Xe vận tải xuất phát, đem cuồng thi bám trên xe hất văng xuống, tiểu loa sớm bị cuồng thi đập vỡ, xe vận tải im lặng chạy về trong trấn, một đường đi tới cửa lớn hòa hoãn xung đột.

    Mấy người đứng trên tường nhìn thấy xe vận tải quay trở lại, kích động chạy xuống mở cửa.

    Xe chạy vào trong, Bạch Giảo Giảo bọn họ lập tức đóng cửa lại, đem quái vật nhốt bên ngoài.

    Cửa khóa lại, lại thay tiểu loa mới, một đường thu người, mang theo hơn phân nửa xe người sống sót trở về, chờ xe đi vào nội khu lập tức đóng cửa lại.

    Xe chạy tới tiểu khu Thấm Viên, đem người sống sót buông xuống.

    Xe quay về siêu thị Bạch Kình, Bạch gia đã mở ra cửa lớn lầu hai, đáp ứng cấp cho Quý Hủ phân nửa vật tư vẫn giữ lời, lúc sau hàng năm nam khu sẽ phân mấy thành vật tư cho Quý Hủ, cần chờ Bạch Đình Nham thanh tỉnh mới bàn bạc.
     
  5. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 86:

    Bạch gia chỉ để lại một nhóm người đáng giá tín nhiệm ở lại hỗ trợ, những người khác đều bị phái ra đi rửa sạch quái vật trong tiểu khu Thấm Viên.

    Nhiều người làm việc cũng nhanh, xe vận tải chứa đầy vật tư, mang theo cha con Phạm Lâm quay về căn cứ.

    Lúc đầu Phạm Lâm muốn vào căn cứ của Quý Hủ, vốn nghĩ Bạch Đình Nham bọn họ cũng sẽ cùng vào, nhưng không nghĩ tới sự tình phát triển thành như vậy, khi Bạch Đình Nham còn chưa tỉnh, nam khu đã được dựng lên.

    Sau khi hai cha con thương lượng, Phạm Lâm vẫn quyết định đi căn cứ, sở trường của cha con bọn họ là sửa xe, trước mắt chỉ có căn cứ có xe, bọn họ ở lại căn cứ giá trị hơn ở nam khu.

    Quý Hủ mang một người đi mở cửa lớn nội khu, hắn sẽ mở cửa hông xài chung giữa tường ngoài nam khu cùng căn cứ, xe vận tải trực tiếp từ cửa hông tiến vào ngoại căn cứ, cửa hông tạm thời khóa lại từ bên Quý Hủ, phương tiện ra vào nam khu.

    Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An ra ngoài một chuyến mang về thật nhiều vật tư, không phải từ cửa đông đi vào mà là từ phía sau căn cứ xuất hiện, điều này làm cho mọi người thật kinh ngạc.

    Trình Mạch đang làm việc trong tiểu khu bỏ hoang xa xa nhìn thấy xe vận tải trở về, liền lái xe thương vụ quay về nội căn cứ.

    - Tại sao cũng tới?

    Trình Mạch thoạt nhìn có chút ủ rũ, bộ dạng không có tinh thần.

    Lúc này đã qua giờ cơm, Quý Hủ không muốn tiếp tục phiền toái dì Thu nên tính toán về nhà tuỳ tiện ăn chút gì.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Muốn ăn cái gì? Tôi đi chuẩn bị.

    Quý Hủ:

    - Đều có thể, cần rau dưa mới mẻ thì đi nhà kính hái, chìa khóa nằm trên tủ giày.

    Tần Nghiễn An gật đầu mang theo cha con Phạm Lâm rời đi.

    Trình Mạch nhìn theo Tần Nghiễn An, trong lòng chua xót, oán niệm nói:

    - Quý Hủ, tôi tôi cảm giác sắp mất cậu rồi.

    Quý Hủ lãnh khốc vô tình:

    - Chưa bao giờ có được, làm gì có mất đi?

    Trình Mạch:

    * * *

    - Trước kia cậu đi đâu đều là tôi bồi cậu, hiện tại bên cạnh cậu đã không có vị trí của tôi! Không chỉ có thêm một người anh, còn có người mới không ngừng, người cũ như tôi có phải hoàn toàn hết thời rồi không?

    Quý Hủ nhìn hắn:

    - Vài lần ra cửa đều tương đối nguy hiểm, nếu có thể mang theo cậu ra ngoài nhất định sẽ mang theo.

    Trình Mạch thật không vui, nguyên nhân cũng không phải vì Tần Nghiễn An, hắn đang tức giận với chính mình, hắn cảm giác mình quá yếu quá vô năng, luôn sống dưới sự bao che của cha mẹ cùng Quý Hủ, hắn không muốn tiếp tục như vậy, hắn muốn trở nên mạnh mẽ, hắn muốn trở thành dị hóa nhân.

    Trình Mạch nói:

    - Chừng nào cậu đi Thanh Giang thị? Cha của tôi muốn vận chuyển vật tư trong nội thành về đây.

    Quý Hủ tính toán thời gian, kiếp trước lúc ở trong thương trường gặp Dương Chỉ cũng đợi thêm vài ngày nữa, khi đó con gái của hắn đã không còn, trạng huống tinh thần của hắn thật không ổn định, lần này Quý Hủ trước tiên đi qua, xem có thể tìm được hai cha con bọn họ hay không.

    - Ngày mai tôi sẽ đi Thanh Giang thị, căn cứ cũng cần tổ chức ra ngoài một lần, mang vật tư trở về, có thể vận chuyển luôn vật tư nhà cậu, nếu muốn toàn bộ lưu lại nhà cậu có thể ra một xe cùng xăng, tập thể phân chia thì không cần, chỉ lưu lại vật tư của mình là được.

    Trình Mạch hiểu được:

    - Được, ngày mai tôi lái xe vận tải hạng trung.. có thể xem là xe của nhà tôi đi?

    Nguyên bản còn đặt hai xe vận tải hạng trung trong kho hàng của Quý Hủ, một chiếc là Quý Hủ mua cho Trương thúc, một chiếc là mua cho Trình Mạch, Trình Mạch đoán được xe của bọn họ có thể chạy, hẳn là có quan hệ với Quý Hủ, theo lý mà nói xe là Quý Hủ bảo vệ, còn tính là xe của nhà Trình Mạch hay không phải xem ý tứ của Quý Hủ.

    Quý Hủ nói:

    - Là xe của nhà cậu, biết lái xe vận tải đi?

    Trình Mạch gật đầu, mấy ngày nay chỉ cần rảnh rỗi hắn đều luyện tập lái xe vận tải, tự nhận mình đã phi thường thuần thục.

    Quý Hủ xoay người đi vào kho hàng:

    - Vừa lúc, đem xe của cậu lái về, là muốn cho người thuê hay là cho căn cứ thuê chính nhà cậu quyết định, nhưng người thuê hẳn không dễ dàng, trừ phi nhà cậu cung cấp cả xăng dầu cho người ta.

    Ngày mai đi ra ngoài căn cứ cần vận chuyển một đám xăng dầu trở về, đều cấp cho căn cứ, cung ứng cho xe, xăng dầu của Trình gia có hạn, khẳng định không thể cung ứng cho người thuê xe, người ta cũng không trả nổi tiền thuê như thế, cuối cùng chỉ có thể cho căn cứ thuê.

    Quý Hủ mở kho hàng, bên trong có ba xe vận tải, hai chiếc vận tải nhẹ, một chiếc hạng trung, đều là của Trình Mạch.

    Trình Mạch trợn tròn mắt:

    - Đây đều.. là xe của tôi?

    Quý Hủ:

    - Là của cậu, đều lái về đi.

    Trình Mạch xua tay:

    - Không cần, tôi đã lái về một chiếc hạng trung, tôi tiếp tục một chiếc hạng nhẹ, còn lại hai xe lưu cho cậu.

    Quý Hủ:

    - Tôi không cần, cậu lái trở về.

    Trình Mạch đẩy mạnh Quý Hủ vào kho hàng, vội vàng đóng cửa lại áp thấp giọng nói:

    - Cậu có phải ngốc hay không? Tuy cậu chưa nói tôi cũng không hỏi, nhưng tôi không ngu, có thể bảo vệ được những chiếc xe này khẳng định đều là công lao của cậu, làm cho người ta làm việc còn phải lấy tiền đâu, cậu muốn làm không công cho tôi sao? Hơn nữa một lần lái ra ngoài nhiều xe như vậy, rất đáng chú ý, vạn nhất có người hoài nghi chúng ta biết trước cuối thời, vì vậy mới chuẩn bị nhiều xe như vậy, đem chúng ta bắt về thái mỏng nghiên cứu làm sao bây giờ?

    Quý Hủ:

    * * *

    - Ý thức phòng bị của cậu cũng rất mạnh.

    Trình Mạch:

    - Nhất định là mạnh rồi, tiền tài không lộ ra ngoài cậu không hiểu sao?
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  6. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 87:

    Quý Hủ đau đầu nói:

    - Đây chỉ là một bộ phận, còn mấy chiếc có thể lái được, tạm thời đặt chỗ này của tôi.

    Trình Mạch:

    * * *

    - Được, cậu lợi hại, ba chiếc xe này tôi lái về, còn lại không cần cho tôi, chính cậu lưu trữ.

    Quý Hủ gọi cha con Phạm Lâm tới hỗ trợ.

    Chứng kiến ba chiếc xe vận tải mới tinh, hai cha con thật cao hứng, càng kiên định mình lựa chọn đi vào căn cứ không sai, người thường như bọn họ, nghĩ muốn đứng vững chân trong một trụ sở, nhất định phải có ưu thế của mình mới được, căn cứ Quý Hủ thật thích hợp với bọn họ.

    Cha con Phạm Lâm giúp Trình Mạch lái xe đưa qua, sau đó quay về ăn cơm.

    Tần Nghiễn An nấu mì ăn liền cà chua, thịt ngỗng xào tiêu xanh, rau dưa xào cùng rau trộn dưa chuột, rất nhanh có thể ăn.

    Trình Mạch đi theo hô:

    - Ca, ca, có phần của tôi không?

    Quý Hủ bảo hắn tự đi cầm chén đũa, năm người vây quanh bàn ăn cơm.

    Quý Hủ cũng không ngờ Tần Nghiễn An làm cơm ăn ngon như vậy.

    Trình Mạch hoàn toàn bị bắt làm tù binh.

    - Tần ca, anh chính là anh ruột của tôi, sau này tôi có thể tới nhà anh cọ cơm sao? Ăn quá ngon!

    Tần Nghiễn An bị hai chữ "nhà anh" lấy cảm tình.

    - Cậu phải hỏi vị anh ruột khác của cậu kìa.

    Năm người ăn sạch đồ ăn, ngay cả nước canh cũng không còn lại.

    Ăn uống no đủ, có thể dỡ hàng, năm người cùng nhau làm việc, khí lực Tần Nghiễn An cùng cha con Phạm Lâm cũng không nhỏ, một toa xe cùng một xe vận tải hàng hóa đều khuân vác xong trong thời gian ngắn.

    Chờ đem toàn bộ hàng hóa đưa vào trong tầng hầm, trời cũng đã tối, Quý Hủ mang theo cha con Phạm Lâm đi nhà ăn ăn cơm, món chính tạm thời vẫn là gạo trong veo, căn cứ không có lương thực cao xâm cùng cao nguy, ngày mai sẽ đi Thanh Giang thị vận chuyển lương thực trở về.

    Ở nhà ăn, Phạm Lâm gặp được Đào Thanh Ngô, tinh thần của hắn tốt lắm, chấm đen cũng không đổi nhiều.

    Quý Hủ an bài chỗ ở cho Phạm gia nằm cách vách nhà Giản Tích, bên kia có một dãy biệt thự tự xây, vẫn còn người sống sót trốn trong nhà mình. Quý Hủ luôn vội vàng, chưa gặp qua mấy người sống sót kia, Chung Trì cùng Trình Kỳ Phùng gặp qua, hẳn không có gì uy hiếp, bằng không khẳng định sẽ nói cho hắn biết.

    Trong biệt thự phương tiện đầy đủ, chỉ cần thu thập quét tước một chút là có thể dùng. Khu biệt thự này cách gần hơn khu biệt thự dưới chân núi Tĩnh Lâm sơn, khoảng cách nhà ăn, phòng khám cùng nam khu căn cứ đều rất gần.

    Sáng sớm ngày kế, người chuẩn bị theo xe ra ngoài đều tập hợp nơi cửa nhà ăn.

    Quý Hủ đã nói cần đi Thanh Giang thị tìm kiếm vật tư, lần này đi ra ngoài, người đi cùng có thể tự tìm vật tư, cuối cùng khi phân vật tư có thể giữ lại vật tư mà mình cần. Người không thể ra ngoài muốn gì có thể viết danh sách, đoàn xe sẽ tận lực tìm kiếm, sau khi trở về dựa theo quy định trao đổi là được.

    Căn cứ cho thuê xe, trước mắt nhà dì Thu có một chiếc xe vận tải hạng trung, Trình Mạch ra hai xe hạng trung cùng một chiếc xe tải nhẹ, Quý Hủ lái ra ba chiếc xe tải nhẹ cùng một chiếc hạng trung, vừa vặn gom thành tám xe vận tải, bốn chiếc hạng nhẹ bốn chiếc hạng trung.

    Nếu không đi làm nhiệm vụ, chính mình có xe có xăng thì tự đi ra, mang vật tư về có thể không cần phân cho căn cứ, nhưng nếu thuê xe của căn cứ vô luận là cá nhân hay là tổ đội ra ngoài đều phải chia một phần cho căn cứ, dù sao cá nhân không xe không xăng, tiêu hao đều là tài nguyên của căn cứ.

    Lần này đi ra ngoài ngoại trừ Quý Hủ, Tần Nghiễn An cùng Trình Mạch còn có Trì Ánh, Phạm Lâm cùng Chung Trì, còn phải đi trong trấn đón lão Nhiêu, bảy người lái bốn xe vận tải đi ra ngoài.

    Quý Hủ cũng không biết sau khi dị hóa đàn mèo còn thích ăn miêu lương miêu vò hay không, nhưng vẫn đưa đi một đám cho nhà nấm, hi vọng có thể đem vấn đề an toàn căn cứ giao cho chúng nó.

    Đàn mèo mở vò ngửi ngủi, quyết định nhận lấy ý tốt của nhân loại, trong lúc Quý Hủ rời đi an toàn của căn cứ liền giao cho chúng nó.

    Mỗi người đều chuẩn bị vũ khí, Trình Mạch dùng xẻng, ném trường đao ở nhà.

    Quý Hủ bảo hắn lấy ra trường đao, sau đó gia cố xong đưa cho Tần Nghiễn An.

    Quý Hủ cũng gia cố vũ khí cho những người khác một lần, cường điệu nói:

    - Lần này ra ngoài cần tìm không ít vật tư, bình chữa cháy có bao nhiêu lấy bao nhiêu, cái chai còn hoàn hảo cũng cần, còn có.. thạch anh.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  7. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 88:

    Trừ bỏ Tần Nghiễn An, những người khác không rõ vì sao phải tìm thạch anh, hiện tại ngay cả vàng bạc rơi trước mặt còn lười nhặt, ai còn cần thạch anh làm gì chứ?

    Quý Hủ nói:

    - Thạch anh là do tôi tư nhân thu thập, không cần ý đặc biệt đi tìm, nếu gặp được thì mang về, tìm tôi đổi đồ vật cần dùng.

    Việc thuận tay, mọi người không có dị nghị.

    Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, lên xe xuất phát, mỗi xe đều kéo theo toa xe, tranh thủ chở về càng nhiều vật tư.

    Bốn xe vận tải, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An một chiếc, Trình Mạch cùng Trì Ánh một chiếc, Phạm Lâm cùng Chung Trì tự lái một xe đi bệnh viện đón lão Nhiêu, thuận tiện báo cho Trịnh bác sĩ cùng hai y tá, căn cứ đã đón người nhà còn sống sót của bọn họ đi căn cứ.

    Duy nhất không còn người thân sống sót là y tá tên Vạn Linh, biết ông bà nội đều biến thành quái vật, nàng khóc nức nở, tuy rằng đã có chuẩn bị tâm lý nhưng vẫn rất khó thừa nhận.

    Trịnh bác sĩ do dự nói:

    - Tôi muốn gặp mặt mẹ của tôi, không biết có phương tiện hay không?

    Không tận mắt nhìn thấy, người khác nói thế nào hắn cũng không thể chân chính yên tâm.

    Quý Hủ nói:

    - Chờ tôi trở lại rồi nói sau.

    Cửa bệnh viện khóa lại, đoàn người xuất phát đi Thanh Giang thị, lần này đến bệnh viện cảm giác số lượng cuồng thi thiếu rất nhiều, niêm phong vẫn có hiệu quả, nhưng vẫn có tai họa ngầm.

    Lão Nhiêu cùng lên xe, mục đích là đi tìm con trai cùng con dâu của mình.

    Tốc độ xe rất nhanh, toàn bộ cuồng thi vọt ra giữa đường đều bị đánh bay, bốn xe vận tải một đường không ngừng tiến nhanh vào Thanh Giang thị.

    Mấy ngày thời gian, Thanh Giang thị thoạt nhìn càng thêm rách nát, nguyên bản kiến trúc hoàn hảo cũng sụp đổ không ít. Tuy kiến trúc không còn rắn chắc như dĩ vãng, nhưng cũng không tới nỗi tự mình sụp đổ, trừ hi bị ngoại lực làm ảnh hưởng.

    Mỗi khi nghỉ ngơi Quý Hủ đều xây dựng mô hình tường vây trong thế giới ý thức, tường vây cũng không cao, phạm vi không lớn, chỉ ngăn trở cuồng thi lúc khuân vác vật tư, sau khi rời đi liền phong hóa, không cần quá cao quá dày.

    Tiến vào Thanh Giang thị không lâu, bọn họ liền nhìn thấy vật tư – xe đạp công cộng ven đường, nhân lực cùng điện lực đều có.

    Quý Hủ thả ra một vòng tường vây, đem khu vực này vây lại.

    Mọi người xuống xe giải quyết cuồng thi bị vây trong tường, đem xe khiêng lên xe vận tải, chỉ tính số lượng cũng đủ cho căn cứ sử dụng.

    Phong hóa tường vây, đoàn người tiếp tục đi tới, một đường đi một đường thu thập vật tư.

    Trên đường gặp được một đại siêu thị, tường thuỷ tinh cùng cửa đều vỡ vụn, cửa có cuồng thi ra vào, bên trong hẳn không có người sống sót, vật tư vẫn còn.

    Xe vận tải chặn ngang cửa siêu thị, Quý Hủ vây ra một phạm vi, mọi người xuống xe rửa sạch cuồng thi, vài người cẩn thận đi vào siêu thị, đồ vật còn không ít, cũng may trong siêu thị ngoại trừ cuồng thi cũng không thấy quái vật dị hóa.

    Rửa sạch xong cuồng thi mọi người nhanh chóng khuân vác đồ vật, có không ít gạo, bột mì cùng muối ăn, mặc kệ ăn mòn thế nào trước mang về rồi hãy nói.

    Khi đi tới trong cùng mọi người mới phát hiện ở góc trần nhà có một động lớn, hoàn toàn không giống như là tự sụp mà bên dưới cũng không có bã vụn.

    Vài người đều dừng động tác, ngừng thở, chỉ cảm thấy không ổn.

    Quý Hủ ra hiệu làm cho mọi người lặng lẽ lui về phía sau, nhanh chóng rời khỏi siêu thị, Quý Hủ phong hóa tường vây lên xe rời đi.

    Chờ an toàn rời khỏi, mọi người mới nhẹ nhàng thở ra.

    Dưới tình huống cúp điện, ánh sáng trong siêu thị hôn ám, nơi góc trần nhà có một cái động lớn, đích xác thật dễ dàng bị người xem nhẹ. Điều này rất nguy hiểm, khi mọi người đang cho rằng siêu thị an toàn, quái vật lại đột nhiên từ trên giáng xuống đánh lén sau lưng, tất nhiên sẽ xuất hiện thương vong, cũng may không có thứ gì xuất hiện.

    Vì thế lúc sau cần rửa sạch sân bãi, mọi người càng thêm cẩn thận.

    Trên đường gặp được trạm xăng dầu niêm phong, đoàn xe đem toàn bộ thùng chứa đầy, lại một lần nữa niêm phong, tiếp tục xuất phát. Càng đi vào nội thành số lượng cuồng thi càng nhiều, dọc đường còn bị một dị quái thể mọc rất nhiều chân đuổi theo chạy mấy ngã tư, thật vất vả mới vung lắc được nó.

    Mật độ quái vật dị hóa rất cao, đoàn người còn chưa dừng xe, đi thẳng tới tiểu khu của nhà Trình Mạch, lần này xe vận tải có kéo theo toa xe, trực tiếp đem vật tư từ cửa sổ bỏ vào trong xe, giảm đi bước khuân vác.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  8. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 89:

    Tần Nghiễn An điều chỉnh góc độ xe vận tải, đem toa xe dừng bên dưới cửa sổ nhà Trình Mạch.

    Quý Hủ cùng Phạm Lâm đi theo Trình Mạch lên lầu, nguyên bản lão Nhiêu muốn đi theo, nhưng Phạm Lâm không đồng ý.

    Ba người một đường chạy như điên lên lầu, cũng không gặp được cuồng thi, thuận lợi chạy tới cửa.

    Ba người lập tức bận rộn, đem đồ vật gom lại, có thể mang toàn bộ mang theo, buông xuống cửa sổ.

    Toàn bộ cuồng thi muốn bò lên xe đều bị chém rơi đầu.

    Đang buông túi mì cùng gạo, Quý Hủ nghe được Tần Nghiễn An kêu la, ý bảo buông đồ vật đóng cửa sổ lại, nhưng đang làm nửa chừng làm sao mà buông!

    Quý Hủ hô:

    - Buông tay! Trình Mạch đóng cửa sổ!

    Thời khắc nguy cấp, bất chấp đồ vật bị rơi có hư hỏng hay không, mạng người quan trọng nhất!

    Quý Hủ cùng Phạm Lâm đồng thời buông tay, Trình Mạch vươn tay muốn đóng cửa sổ, cánh tay đột nhiên bị một bàn tay đen bắt lấy, chưa kịp phản ứng thân hình Trình Mạch đã bị kéo ra cửa sổ!

    Quý Hủ:

    -!

    Trái tim Quý Hủ trầm xuống, bổ nhào ra cửa sổ nhìn thấy bên trên có bã vụn gạch đá cùng miểng thuỷ tinh rơi xuống, Trình Mạch bị một con dị quái thể kéo lên lầu!

    Quý Hủ lập tức xoay người chạy ra cửa, Phạm Lâm theo sát phía sau lao lên lầu, phát hiện cửa chống trộm bị khóa, trực tiếp dùng tinh thần năng lượng mở khóa, đập vào mặt là mùi tanh tưởi làm hai người đều lảo đảo.

    Quý Hủ chạy vào, ở trong phòng khách thấy được dị quái thể, hình thể giống như con kiến phóng lớn, có khuôn mặt người khô gầy màu đen, khởi động thân thể là từng bàn tay đen khô héo, một bàn tay bắt lấy Trình Mạch.

    Mặt người khô gầy màu đen đang muốn ăn Trình Mạch, lại bị huyết nhục mới mẻ xông tới hấp dẫn lực chú ý.

    Trình Mạch bị dọa mộng, hán muốn giãy dụa nhưng khi nghiêng đầu nhìn thấy khuôn mặt quái vật thối rữa đầy giòi bọ..

    - A a a a..

    Một tiếng thét chói tai bức xé cổ họng hoàn toàn đánh vỡ bình tĩnh trong phòng khách, nỗi sợ hãi của Trình Mạch tăng lên điểm cao nhất, dị quái thể không chút do dự cắn hướng cổ hắn, Quý Hủ một gậy chém ra, đánh nghiêng mặt người khô héo!

    Phạm Lâm từ bên kia bắt lấy chân Trình Mạch muốn đoạt lại hắn, nhưng khí lực bàn tay khô gầy vượt xa Phạm Lâm, còn muốn chụp vào Phạm Lâm.

    Phạm Lâm lui ra sau né tránh lại bị bàn tay bắt được mắt cá chân, oanh một tiếng ngã xuống đất, Phạm Lâm giơ lên gậy sắt trong tay hung hăng đâm thẳng vào con mắt thối rữa của quái vật!

    Dị quái thể suý bay Phạm Lâm, trực tiếp đụng nát một bức tường!

    Quý Hủ không thể sử dụng thạch anh, chỉ đành tìm cách tách ra Trình Mạch cùng dị quái thể, nhưng khí lực của quái vật Quý Hủ còn chưa thể đối kháng.

    Bắp chân đau đớn, bàn tay quái vật bắt được chân Quý Hủ, ngón tay đâm sâm vào da thịt hắn, Quý Hủ lại bị quái vật ném ra ngoài!

    Tần Nghiễn An dùng tốc độ nhanh nhất xông lên, nhìn thấy hình ảnh Quý Hủ bị ném ra ngoài, đồng tử nháy mắt bị màu vàng bao trùm, hắn dùng tốc độ nhanh nhất nhào lên tiếp được Quý Hủ.

    Tần Nghiễn An buông Quý Hủ lao về hướng quái vật, trường đao bổ sau gáy nó lại bị bàn tay bắt được trường đao. Một bàn tay khác đánh lén Tần Nghiễn An lại bị hắn giẫm một cước đè dưới đất, không thể động đậy.

    Lớp vảy đen bao trùm hai tay, hai tay cầm chặt chuôi đao dùng sức chém xuống! Bàn tay khô gầy bị chặt đứt, trường đao xuyên sâu vào sau gáy dị quái thể, nhưng lúc này toàn bộ bàn tay đều cầm lấy trường đao, ngăn cản lưỡi đao chém tới!

    Quý Hủ chạy tới đem Trình Mạch đẩy ra ngoài, Trình Mạch luôn thét chói tai, ánh mắt tan rả, múa may hai tay không cho ai tới gần, cả người bị dọa tới tinh thần thất thường.

    - Trình Mạch, thanh tỉnh một chút!

    Quý Hủ vỗ mặt của hắn, nhưng hắn vẫn không ngừng thét lên.

    Phạm Lâm từ đống hoang tàn đứng lên, phát hiện mình bị nện bay vào một phòng ngủ, dạo qua một vòng phát hiện Tần Nghiễn An đã tới, Trình Mạch đã được cứu ra, giừ phút này còn đang nổi điên, hai tay không ngừng chụp vào Quý Hủ.

    Phạm Lâm xoay người chụp lấy mền đi nhanh tới bao lên người Trình Mạch, nhanh chóng quấn quanh, đem người bao vây lại, Phạm Lâm khiêng lên Trình Mạch chạy xuống lầu.

    Quý Hủ gia cố sàn nhà cùng trần nhà:

    - Đi!

    Lúc này Tần Nghiễn An đã đem dị quái thể chém thành vài khối, chỉ cần là bộ vị có bàn tay vẫn còn có thể hoạt động, bàn tay đi loạn xung quanh, lần lượt đánh lén Tần Nghiễn An.
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
  9. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 90:

    Nghe Quý Hủ kêu la, Tần Nghiễn An cũng không hiếu chiến xoay người bỏ chạy, bàn tay khô gầy còn hoàn hảo bò trên mặt đất đuổi theo hai người ra cửa.

    Quý Hủ ném lại một viên thạch anh, lập tức đóng cửa, nắm lấy Tần Nghiễn An chạy xuống thang lầu, dưới chân run lên bần bật, cửa chống trộm bị đánh bay, ngay tiếp theo thang lầu đều xuất hiện vết rạn, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An chạy tới chỗ rẽ mới dừng bước lại.

    Chờ giây lát không còn bàn tay nào đuổi theo, Quý Hủ gia cố thang lầu, hai người lại đi lên nhìn thoáng qua, máu đen thịt thối đầy đất, không có một khối đầy đủ, ngay cả thi thể thối rữa cùng giòi bọ đều bị năng lượng thạch anh đập vào dập nát.

    Quý Hủ nhẹ nhàng thở ra, bắp chân càng thêm đau đớn, hắn vịn vào tường, lại bị Tần Nghiễn An nâng đỡ.

    Khuôn mặt Tần Nghiễn An băng sương:

    - Còn đi được sao?

    - Có thể đi.

    Cuối thời bị thương thật bình thường, chút tổn thương không đáng kể chút nào.

    Quý Hủ cũng không cần người nâng, tự mình đi xuống.

    Tần Nghiễn An nhìn thấy hắn đi xuống thang lầu, vẻ băng sương trong mắt cơ hồ ngưng tụ thành thực chất, màu vàng lan tràn, lớp vảy vừa biến mất lại hiện lên.

    Tần Nghiễn An đứng thêm một lát, đè ép cảm xúc mới đi theo xuống lầu.

    Hắn đi vào nhà Trình Mạch đóng cửa chống trộm, nghe trong phòng tắm truyền ra tiếng thét của Trình Mạch, nâng bước đi qua, lớp vảy lại có chút muốn hiện lên.

    Trình Mạch bị trói trên ghế, quần áo bị lột ra, Phạm Lâm cầm nước khoáng tưới lên đầu hắn, Quý Hủ cầm bàn chải chà lau trên người hắn một trận còn giết chết mấy con giòi bọ làm Quý Hủ ghê tởm muốn chết.

    Tần Nghiễn An sầm mặt:

    - Thương thế của cậu cần xử lý.

    Quý Hủ nói:

    - Đợi lát nữa.

    Tần Nghiễn An mím chặt môi, đứng nơi cửa phòng tắm nhìn bọn họ bận rộn, rửa sạch xong Phạm Lâm dùng khăn tắm lớn bọc người Trình Mạch ném ra ngoài, tìm được quần áo của Trình Mạch giúp hắn mặc vào.

    Trình Mạch bị nhốt vào phòng ngủ, Phạm Lâm cũng đi tẩy rửa một chút.

    Quý Hủ cẩn thận rửa sạch hai tay, đi ra lục tìm trong đống đồ vật trong phòng khách.

    Tần Nghiễn An cố gắng áp chế cảm xúc luống cuống trong lòng, đi qua ngăn hắn lại:

    - Cậu về trong xe trước, nơi này giao cho tôi.

    Tần Nghiễn An giật lấy đồ vật trong tay Quý Hủ, đem toàn bộ đồ vật bỏ vào cùng nhau, buộc lại bốn góc ôm lên ném ra cửa sổ.

    Quý Hủ:

    * * *

    Tần Nghiễn An tiếp tục buộc túi thứ hai, thấy Quý Hủ đứng không nhúc nhích ngẩng đầu hỏi:

    - Tự mình có thể đi xuống sao?

    - Có thể.

    Tần Nghiễn An:

    - Đi thôi, miệng vết thương phải nhanh chóng xử lý.

    Quý Hủ:

    - Được.

    Phạm Lâm đi ra, tuỳ tiện tìm cái áo sơ mi mặc vào.

    Tần Nghiễn An:

    - Cùng Phạm Lâm cùng nhau đi xuống.

    Phạm Lâm đi vào phòng ngủ khiêng Trình Mạch còn đang nổi điên đi ra, ba người cùng đi xuống lầu.

    Trì Ánh lập tức mở cửa xe, Phạm Lâm bị Quý Hủ gọi lại:

    - Bỏ hắn trong toa xe!

    Trình Mạch nổi điên là vì bị xâm lấn, nỗi sợ hãi nháy mắt bùng nổ chỉ biết đưa tới hai loại hậu quả, ăn mòn hoặc là xâm lấn, ngoài da của hắn vẫn sạch sẽ, người lại nổi điên, hiển nhiên không phải ăn mòn mà là xâm lấn.

    Chỉ cần an toàn vượt qua giai đoạn này, là hắn có thể trở thành dị hóa nhân.

    Kiếp trước Trình Mạch luôn nhớ tới cha mẹ không biết sống hay chết, bảo vệ được ý thức của mình, hiện giờ cha mẹ đều ở căn cứ, an toàn được bảo đảm, Quý Hủ không biết hắn có thả lỏng cảnh giác làm cho dị hóa bị thất bại hay không. Cho nên dù đã có kinh nghiệm kiếp trước, nhưng trước khi người hoàn toàn thanh tỉnh, Quý Hủ cũng không dám xác định, Trình Mạch có thể trở thành dị hóa nhân.

    Nguyên bản cảm thấy không cần tường vây nhưng rốt cục cũng phải vây lên, Tần Nghiễn An ném đồ vật rơi vào trong xe cũng có rơi xuống đất.

    Ném ra tường vây, đem cuồng thi xử lý, những người khác đi qua hỗ trợ đem đồ vật khiêng lên xe.

    Đồ vật của nhà Trình Mạch đều khiêng lên xe của Quý Hủ, Quý Hủ mở ra toa xe đem giường mền ném vào trong xe, sau đó đem Trình Mạch cũng ném vào, đóng toa xe, mặc cho hắn ở bên trong gây sức ép.

    Phạm Lâm:

    - Cẩn thận thiếu dưỡng khí.

    Tần Nghiễn An ném xong đồ vật nhảy qua cửa sổ rơi xuống trong tường vây, lập tức hướng Quý Hủ đi qua.

    Quý Hủ thu lại tinh thần năng lượng:

    - Hỗ trợ mở mấy cửa sổ thông khí.

    Tần Nghiễn An nhìn hắn, đứng yên không nhúc nhích.

    Quý Hủ:

    - Làm sao vậy?

    Tần Nghiễn An dùng trường đao mở mấy cửa sổ nhỏ thông khí trên vách toa xe, Quý Hủ lại gia cố một lần nữa, Trình Mạch đã ngừng la hét, chỉ còn thanh âm va chạm trong xe, phỏng chừng còn muốn gây sức ép.

    Tần Nghiễn An:

    - Lên xe.

    Quý Hủ nhìn hắn, cảm giác hắn giống như đang tức giận? Nhìn thấy đồ vật khiêng xong rồi, liền lên phòng lái.
     
  10. GiangNgan

    Messages:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 91:

    Tần Nghiễn An lấy ra hộp thuốc.

    Quý Hủ quan sát sắc mặt của hắn, Tần Nghiễn An cũng không xem hắn.

    - Cởi giày, ngồi lên giường đi.

    Quý Hủ đành phải nghe theo, Tần Nghiễn An khom người cuốn ống quần ướt đẫm của hắn lên, lộ ra năm cái lỗ đang chảy máu.

    Tần Nghiễn An nhìn chằm chằm miệng vết thương, bàn tay nắm lấy cổ chân của Quý Hủ giơ lên trước mắt.

    Nhiệt độ cơ thể của Quý Hủ thật thấp, chợt rùng mình, theo bản năng muốn rút chân, Tần Nghiễn An lập tức nắm chặt:

    - Đừng nhúc nhích, màu máu không đúng.

    Quý Hủ ngồi bất động:

    - Trực tiếp tiêu độc băng lại là được.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Tôi nặn máu đen ra, cậu kiên nhẫn một chút.

    Bàn tay kia bẩn bao nhiêu, hai người đều không dám nghĩ.

    Tần Nghiễn An nặn máu, máu chảy ra càng nhiều, màu sắc vẫn thâm đen, không đỏ tươi như người bình thường. Tần Nghiễn An cầm nhíp dùng bông gòn tiêu độc mấy lần cho miệng vết thương, lại nặn ra, lần này màu máu cũng bình thường hơn một ít.

    Tần Nghiễn An lại tiêu độc vài lần, mãi tới khi màu máu đỏ tươi mới ngừng lại, bôi thuốc cầm máu, cẩn thận băng bó lại, sau đó lại đưa thuốc cho Quý Hủ uống vào.

    Tần Nghiễn An không cho Quý Hủ lộn xộn, nhưng tường vây còn cần hắn phong hóa, không muốn động cũng không được.

    Tần Nghiễn An đành phải dìu hắn xuống xe, đem tường vây phong hóa, cuồng thi dũng mãnh tràn vào, Chung Trì, Phạm Lâm cùng Trì Ánh hỗ trợ ngăn cản một chút, Tần Nghiễn An ôm người đặt vào phòng lái.

    Quý Hủ:

    * * *

    Chờ Tần Nghiễn An lên xe, Quý Hủ nói:

    - Chút tổn thương này không đáng vào đâu, tôi có thể đi được.

    Tần Nghiễn An khởi động xe:

    - Tôi biết, tôi chỉ là có chút lo lắng.

    Đoàn xe rời đi tiểu khu, tiếp tục đi tới trước, trạm kế tiếp là chỗ ở của con lão Nhiêu, đó là một tiểu khu cũ. Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An dừng xe ở cửa tiểu khu, không trực tiếp lái vào trong.

    Trong tiểu khu giống như trải qua một trận đại chiến, nhà lầu rách nát không chịu nổi, bên ngoài tường xuất hiện từng hố to, còn có tòa lầu sụp, không biết nơi này phát sinh qua chuyện gì.

    Tần Nghiễn An hạ cửa kính, trong tiểu khu sạch sẽ, không có bất kỳ cảm xúc sợ hãi tồn tại, nói rõ trong này không có người sống sót. Nhưng đã đi tới đây, cho dù Tần Nghiễn An đem tin tức này nói với lão Nhiêu, cũng không ngăn cản được hắn đi tìm con trai cùng con dâu, không tận mắt nhìn thấy nói thế nào cũng không hết hi vọng.

    Phạm Lâm cho xe dừng bên trái xe Tần Nghiễn An.

    Lão Nhiêu nói:

    - Cảm ơn các cậu, tôi xuống xe ở đây được rồi.

    Tần Nghiễn An nói:

    - Nhìn tình huống tổn hại của nhà lầu nơi này có thể xuất hiện qua dị hóa quái vật cường đại, trong tiểu khu hẳn là không có người sống sót, bên trong rất nguy hiểm.

    Lão Nhiêu khẽ cười, thần thái thoải mái:

    - Dù nguy hiểm tôi cũng phải đi, đó là con trai cùng con dâu của tôi, nói không chừng đang trốn trong nhà chờ tôi đi cứu bọn họ đâu, đưa tới đây là tốt rồi, cảm ơn các cậu.

    Tần Nghiễn An biết mình không có biện pháp ngăn cản một người cha đi tìm con của mình, biết rõ sẽ gặp nguy hiểm hắn cũng sẽ không quay đầu lại.

    Tình huống tiểu khu vừa xem hiểu ngay, xác suất gặp nguy hiểm cực cao, Quý Hủ đành phải nói:

    - Chúng tôi chờ chú bên ngoài, nếu trong nhà không ai, lập tức trở về, nói không chừng bọn họ đã trốn ở địa phương khác.

    Phạm Lâm đưa gậy sắt cho hắn, lão Nhiêu nhảy xuống xe, làn da hoàn toàn biến thành nham thạch, hắn đánh bay cuồng thi nhào đi lên, chạy tới chỗ nhà lầu của con trai.

    Quý Hủ cho xe điều chỉnh phương hướng, một khi xuất hiện nguy hiểm có thể tuỳ thời trốn chạy.

    Quý Hủ chuyển trống hàng hóa trên xe của mình qua xe khác, đi theo lão Nhiêu vào trong tiểu khu, thuận tiện tuỳ thời tiếp ứng, dù gặp được nguy hiểm xuất hiện xe vận tải còn có thể hỗ trợ ứng chiến, không tới mức một kích bị mất mạng.

    Quý Hủ nhìn thấy lão Nhiêu một đường chạy vào trong lầu, có vài cuồng thi đuổi theo sau. Số lượng cuồng thi nơi này có chút ít, ít hơn nhà Trình Mạch rất nhiều, không biết là bị dị hóa quái vật dọa đi hay là trong tiểu khu không có người sống sót nên không hấp dẫn được cuồng thi đi qua.

    Lão Nhiêu rất nhanh lại vọt ra, liều mạng chạy trở về, một đạo hắc ảnh đụng nát thuỷ tinh trên lầu bốn nhảy xuống, ném ra một cái hố dưới đất, bụi mù tung bay bốn phía, bóng đen lao thẳng về hướng lão Nhiêu!

    Sau lưng lão Nhiêu trúng một móng vuốt, nhào trên mặt đất, bóng đen nhảy lên cao đánh tới hắn, đột nhiên bóng đen bị một cỗ lực lượng vô hình đánh bay, quay cuồng trên không trung rớt ra ngoài.

    Xe vận tải phanh lại, Quý Hủ vừa muốn xuống xe chợt nghe Tần Nghiễn An lạnh lùng quát:

    - Ở yên trong xe!

    Tần Nghiễn An nhảy xuống xe, đi đỡ lão Nhiêu. Tuy lão Nhiêu trúng một móng vuốt nhưng không bị thương, sau lưng hắn là làn da nham thạch, nên chặn được công kích.

    Lão Nhiêu vừa đứng lên, bóng đen lại đánh tới, Quý Hủ ném ra một viên thạch anh hoạt hóa, bóng đen lại bị tung bay, Tần Nghiễn An cùng lão Nhiêu liền có thời gian nhảy lên xe vận tải, Quý Hủ liền quay cửa xe lên.

    Tần Nghiễn An khởi động xe, phanh một tiếng thật lớn ba người nhào về phía trước, bóng đen trực tiếp nện lên kính chắn gió trên xe. Lúc này kính chắn gió trải rộng mạng nhện, bóng đen đứng nghiêng trên đầu xe!
     
    Heoheocon9552 and LieuDuong like this.
Thread Status:
Not open for further replies.
Trả lời qua Facebook
Loading...