Trọng Sinh [Edit] Ta Có Thú Sủng Thần Thoại Tại Mạt Thế - Lục Kiêu

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Trần Ngọc Phong, 10 Tháng chín 2021.

  1. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    [​IMG]

    Tên truyện: Ta có thú sủng thần thoại tại mạt thế

    Tên khác: Mạt thế chi sủng vật vi vương

    Tên tiếng Trung: 末世之宠物为王

    Tác giả: 六枭, (Lục Kiêu)

    Lịch Đăng: Hên xui

    Thể loại: Huyền huyễn, mạt thế trùng sinh, hệ thống, HE

    Số chương: Hơn 600

    Edit: Trần Ngọc Phong

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Nếu bạn chưa là thành viên của diễn đàn thì nhanh tay đăng kí đi nha:


    Chú Ý - Hướng Dẫn Đăng Ký Thành Viên Diễn Đàn

    Văn án:

    Bạn đã bao giờ trải qua một nơi tràng ngập Tang thi mà khởi đầu chỉ có con dao và 1 con chó?

    Trác Phàm không chỉ trải nghiệm nó một lần, mà còn trải nghiệm nó một lần nữa..

    Vâng, đây là một câu chuyện về trọng sinh.

    Chỉ là lần này mở đầu câu chuyện có vẻ khác.

    "Hệ thống tu luyện thần thú? Đây là cái gì?" Trác Phàm nhìn màn ảnh ba chiều xuất hiện trước mặt, ngẩn người.

    - - -- --

    Bạn có nhìn thấy con chim sấm sét ngày hôm đó không? Trên thực tế, nó vốn là một con chim sẻ.

    Ý bạn là con rồng rực lửa? Nó thực sự là một con thằn lằn.

    Đừng nói là tôi không nói cho bạn biết, con giun cát khổng lồ đào đống đổ nát dưới lòng đất đối với tôi thực ra ban đầu chỉ là một con giun đất nhỏ.

    Những ngày tận thế của người khác, nhưng đối với tôi nó lại là thiên đường.

    Bạn hỏi tôi tại sao?

    Bởi vì tôi có một cửa hàng thú cưng.

    * * *

    Edit: Đây là 1 trong những tác phẩm của tác giả được đứng top trong nội dung truyện mạt thế trên web "shuquge." Cuốn tiểu thuyết này khá được nhiều người xem bởi vì bối cảnh của nó tương đối mới.

    Mong mọi người thương tình đừng bỏ 1 hay 2 sao cho đệ.


    Mình xin nói điều này, mình chỉ đăng truyện này tại Dembuon.vn, một số web khác lấy truyện này edit đăng qua đó.
     
    Creprick, Anh Cat, Dana Lê123 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 18 Tháng mười một 2022
  2. Đăng ký Binance
  3. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    CHƯƠNG 1: Bắt Đầu Với Một Con Chó Và Một Con Dao

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "

    " Tiểu Hoàng "

    Trác Phàm giật mình tỉnh dậy, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hoàng và hối hận, nếu có thể làm lại lần nữa, hắn sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra thêm một lần nào nữa.

    " Gâu, Gâu! "

    Cảm giác ấm áp và ẩm ướt đột nhiên truyền đến từ tay hắn, rất quen thuộc, rất chân thực, cái cảm giác ấy thật khiến hắn cảm thấy đau đớn.

    " Là ảo giác sao? Tiểu Hoàng đã chết dưới họng súng của lũ khốn thuộc "Tập đoàn Shelter" để bảo vệ mình. "

    Trác Phàm thở dài và mở hé mắt ra, rồi một một khung cảnh khiến cho Trác Phàm không thể nào bình tĩnh được.

    " Hả? Khoan đã! Đây là đâu? Tại sao nó giống như căn hộ trước đây của mình? Và.. mình chưa chết? "

    Trác Phàm đột nhiên ngồi dậy, hai mắt mở to.

    Treo trên tường là tấm áp phích của ngôi sao nổi tiếng Taylor Swift và bài hát mới" I Don't Wanna Live Forever "đang phát trên đài.

    Mọi thứ như một giấc mơ dài.

    Sau khi bài hát kết thúc, giọng nói của phát thanh viên DJ Teclast vang lên," Các thính giả ở Fox City, chào mừng đến với Wilderness Radio, hôm nay là ngày 26 tháng 6 năm 2017, một ngày nắng như mọi ngày.. "

    Những gì được nói sau đó, Trác Phàm không thấy bất cứ điều gì khác thường cả.

    Hắn nhớ rõ rằng hôm nay nhất định là một ngày nào đó trong tháng 6 năm 2018, và đã một năm kể từ khi ngày tận thế nổ ra.

    Vâng, đó là tận thế Thây ma.

    Trong ký ức của Trác Phàm, thời điểm tận thế đến quá đột ngột, không ai có thể biết lý do thực sự dẫn đến vụ việc ấy.

    Trật tự xã hội trong toàn thành phố Fox City và thậm chí toàn bộ nước Mỹ đã sụp đổ gần như trong một đêm.

    Và những thứ từng là" con người "chạy quanh trên đường phố đang cắn xé người sống một cách điên cuồng.

    Và đó chỉ là khởi đầu.

    Cùng với những tàn tích dưới lòng đất thời tiền sử được khai quật, vô số quái vật chỉ có trong truyền thuyết cũng đã xuất hiện trên trái đất, gen người cũng bắt đầu tiến hóa, nhiều tồn tại mạnh mẽ xuất hiện.

    Chính phủ và quân đội nhanh chóng biến mất, thay vào đó là những tổ chức tư nhân hùng mạnh, chẳng hạn như" Tập đoàn Shelter ".

    Đối với Trác Phàm, người đang du học ở Mỹ trong tay chả có gì ngoài một con dao và một chú chó cưng để khởi đầu ở giữa tận thế, thì chắc chắn đó chính là địa ngục.

    Trác Phàm đã mang theo thú cưng của mình, một chú chó chăn cừu Trung Quốc tên là Tiểu Hoàng, và đã cùng nó sống sót đến cuối cùng.

    Nhiều lần, chính Tiểu Hoàng đã cứu sống hắn. Và một lần khi Tiểu Hoàng vì cố bảo vệ hắn, nó đã bị cắn bởi một con tang thi.

    Nhưng may mắn thay, Tiểu Hoàng không những không bị lây nhiễm bởi loại virus bí ẩn đó và biến thành một con chó tang thi đáng sợ, mà nó vẫn giữ được sự tỉnh táo của mình, và trở nên mạnh mẽ hơn.

    Cuối cùng, Tập đoàn Shelter dành riêng cho công nghệ sinh học đã phát hiện ra bí mật của Trác Phàm và Tiểu Hoàng và cử người đến giết Trác Phàm và bắt giữ Tiểu Hoàng để thực hiện nghiên cứu.

    Trác Phàm ban đầu nghĩ rằng cái tổ chức này là một tổ chức của lương tâm trong ngày tận thế, nhưng chỉ sau đó hắn nhận ra rằng mình đã sai.

    Trong khi giao chiến, Tiểu Hoàng đã cố giết ba binh sĩ tư nhân từ đại đội lính của tập đoàn Shelter được vũ trang đầy đủ để bảo vệ Trác Phàm.

    Nhưng bất lực, kẻ thù có quá nhiều vủ khí hạng nặng, cuối cùng, Tiểu Hoàng đã bị trúng một quả lựu đạn cỡ lớn để bảo vệ Trác Phàm.

    Một vụ nổ dữ dội làm mọi thứ rung chuyển, và thời gian giống như ngừng lại.

    Và Trác Phàm, đã trở lại ngày 26 tháng 6 năm 2017!

    Đó không phải là một năm trước đây sao?

    Nếu tôi nhớ không lầm, ngày tận thế nổ ra vào ngày này!

    Thình thịch, thình thịch!

    Trác Phàm tim đập dữ dội.

    " Mình đã được trọng sinh! "

    Nói như vậy, cảm giác quen thuộc và ấm áp vừa rồi không phải là ảo giác sao?

    Hắn đột nhiên cúi đầu, trong khóe mắt chợt ươn ướt.

    Chắc chắn rồi, dưới bàn tay của Trác Phàm, một chú chó chăn cừu Trung Quốc giản dị và ngoan ngoãn đang ngồi đó, nhìn thẳng vào chủ nhân của mình với ánh mắt chờ đợi.

    - - Chủ nhân, đã đến giờ ra ngoài đi dạo.

    Và những gì chào đón nó là một cái ôm lớn của một con gấu.

    Trác Phàm ôm chặt lấy Tiểu Hoàng," Tiểu Hoàng, mày không chết! Nếu không có mày, những ngày qua tao đã chết rất nhiều lần rồi. Tao sẽ không bao giờ để mày bị thương thêm một lần nào nữa! "

    Nước mắt tuôn ra như nước suối, Trác Phàm tâm trạng kích động.

    Tiểu Hoàng nhìn chủ nhân mình một cách kì quái, cảm thấy hôm nay chủ nhân không giống thường ngày.

    Đột nhiên Trác Phàm bật cười, sau đó liếc nhìn đồng hồ trên tường đã 9h55.

    Theo trí nhớ của Trác Phàm, thời gian tận thế xảy ra sẽ diễn ra trong 5 phút nữa.

    " Còn 5 phút nữa. "Trác Phàm đặt Tiểu Hoàng xuống, vỗ nhẹ vào đầu nó, sau đó nắm chặt tay, ánh mắt đầy tức giận và quyết tâm," Tập đoàn Shelter, vì tao không chết nên trong vòng một năm tao sẽ khiến lũ khốn tụi bây diệt vong! "

    Theo thông tin Trác Phàm có được, Tập đoàn Shelter bây giờ vẫn rất bí ẩn, ẩn nấp ngoài tầm nhìn của công chúng, chỉ thỉnh thoảng chỉ lộ ra một nửa góc lưng trong các báo cáo tin tức.

    Tuy nhiên, sau khi ngày tận thế nổ ra, Tập đoàn này đã nhanh chóng chứng tỏ sức mạnh đáng kinh ngạc của mình, không chỉ có thể tồn tại mà còn ngày càng lớn mạnh, thậm chí còn xây dựng lại một trật tự xã hội riêng cho mình.

    Tất nhiên, chúng không chỉ có sức mạnh.

    Mấu chốt là trí thông minh!

    Theo phân tích của Trác phàm, Tập đoàn Shelter đã dự đoán sự xuất hiện của tận thế, và thậm chí có thể là thủ phạm của nó.

    Hắn đoán rằng trước khi ngày tận thế nổ ra, Tập đoàn Shelter lẽ ra đã phát hiện ra một hoặc nhiều địa điểm phế tích tiền sử.

    Tuy nhiên, những điều này bây giờ không quan trọng.

    Bởi vì Trác Phàm đã có nhiều thông tin hơn, những thay đổi xã hội và các mốc thời gian chính trong vòng một năm sau khi bùng phát thời điểm kết thúc đều rõ ràng.

    Với ưu điểm như vậy, Trác Phàm hoàn toàn có thể tự tin đối đầu với Tập đoàn Shelter!

    " Kiếp này, mình nhất định phải đứng ở đỉnh cao! "

    Trác Phàm hạ quyết tâm không bao giờ để những chuyện như ở kiếp trước tái diễn.

    " Tiểu Hoàng, đợi lát nữa chủ nhân sẽ đưa mày ra ngoài đê mày đi phiêu lưu! "Trác Phàm ngồi xổm trước mặt Tiểu Hoàng, âu yếm vuốt ve đứa con đáng tin cậy nhất của mình.

    Ngày tận thế đã sớm nổ ra, và thời gian là rất quý giá.

    Tuy nhiên, duy trì thể lực đầy đủ là ưu tiên hàng đầu của mọi việc.

    Trác Phàm mở tủ lạnh ra, chẳng có gì ngoài một quả táo bị sâu vài lỗ, nửa hộp ngũ cốc và một hộp sữa sắp hết hạn sử dụng.

    Cuộc đời của một sinh viên du học là một bi kịch như vậy.

    Nhưng đối với Trác Phàm, người vừa được tái sinh từ những ngày tận thế thì đây là một bữa ăn như này đã rất tuyệt vời rồi.

    Nếu một năm sau, những thứ này ít nhất có thể được thay thế bởi hai cô gái tóc vàng nóng bỏng.

    Trác Phàm dùng dao để khoét lỗ sâu trong quả táo và ăn ngũ cốc bằng sữa lạnh.

    Con dao này là vũ khí duy nhất mà Trác Phàm có thể tìm thấy lúc này, nhưng nó vẫn còn sắc bén.

    Sau khi chuẩn bị thức ăn, Trác Phàm lấy ra một chiếc đĩa khác và chia một nửa thức ăn cho Tiểu Hoàng.

    Nó vui vẻ vẫy đuôi.

    Một người và một con chó bắt đầu ăn.

    " Các điều kiện đã được đáp ứng, hệ thống được khởi động. "

    Đột nhiên, một âm thanh tổng hợp điện tử dường như vang lên trực tiếp trong đầu anh.

    Ngay lập tức, một màn hình ba chiều với những đường nét sắc nét hiện ra trước mắt Trác Phàm.

    " Hệ thống tối cường tu luyện sủng vật."

    Trác Phàm nhìn cái màn hình lớn trên đầu, trực tiếp phun ra một ngụm sữa.

    Lần đầu edit truyện nếu có gì sai sót thì xin các đạo hữu lượng thứ cho < (_ _) >
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng bảy 2023
  4. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 2 Hệ thống tối cường tu luyện sủng vật

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ký chủ: Trác Phàm."

    "Cấp độ: Sơ cấp."

    "Số lượng thú sủng: 0."

    "Điểm tiến hóa: 1."

    "Năng lực chủ động: Ký hợp đồng . Ký hợp đồng với động vật để bắt đầu hành trình nuôi thú sủng."

    "Năng lực chủ động: Thăng cấp tiến hóa . Tiêu hao 1 điểm tiến hóa lập tức tăng cấp thú vật đã kí ký khế ước."

    "Năng lực bị động: Thiện cảm động vật. Ái lực với động vật bình thường đạt tới cực cao, có thể dễ dàng tiếp cận động vật, và giành được sự tin tưởng từ chúng." "

    " Năng lực bị động: Tăng trưởng tiến hóa . Có thể đẩy nhanh tốc độ tiến hóa của động vật đã ký kết khế ước "

    Trên màn hình, một danh sách dài thông tin để cho Trác Phàm tâm trí có chút không hiểu.

    Cái này là cái gì?

    Lão tử không chỉ tái sinh, mà còn có hệ thống?

    Hạnh phúc đến quá đột ngột, Trác Phàm hơi choáng váng một lúc.

    Tuy nhiên, sau khi đọc kỹ giao diện hệ thống vài lần, hắn nhanh chóng nhận ra đây là hệ thống ký hợp đồng với thú cưng và liên tục cường hóa thú cưng.

    " Nếu như vậy thì, mình sẽ ký hợp đồng với Tiểu Hoàng trước! "

    Là người bạn tin cậy nhất của Trác Phàm, Tiểu Hoàng là lựa chọn không nghi ngờ gì nữa.

    Nhắc mới nhớ, Trác Phàm và Tiểu Hoàng thực sự có rất duyên với nhau, trong năm đầu tiên ở Mỹ, Trác Phàm không có bạn bè và rất cô đơn, vì vậy Trác Phàm muốn nuôi một con vật cưng.

    Ban đầu, trong dự đoán của mình, Trác Phàm muốn nuôi một con chó đốm đen hoặc Dalmatian của Đức.

    Kết quả là, trong một cửa hàng có tên" Surprise Pet Shop ", Trác Phàm bất ngờ tìm thấy một con chó chăn cừu Trung Quốc.

    Chính hình dáng cô đơn và ánh mắt háo hức chăm sóc của chú chó con đó đã mang đến cho Trác Phàm một cảm giác tuyệt vời khi được gặp những người đồng hương của mình ở nước ngoài.

    Thậm chí Trác Phàm còn trở thành nhân viên bán thời gian ở cửa hàng thú cưng này vì Tiểu Hoàng.

    " Hãy kí hợp đồng với Tiểu Hoàng! "Trác Phàm trong lòng ra lệnh cho hệ thống.

    " Ding! Mức độ hảo cảm của mục tiêu đã đạt đến tối đa, đáp ứng yêu cầu ký hợp đồng. "

    " Ding! Hợp đồng được ký thành công. "

    Hai tiếng nhắc nhở của hệ thống đột ngột vang lên.

    " Ồ? Xem ra vẫn cần phải kiểm tra chi tiết ngươi trước khi ký hợp đồng. "Trác Phàm không khỏi nói ra chi tiết này.

    Cùng lúc đó, phía dưới màn hình xuất hiện thông tin của Tiểu Hoàng.

    " Hợp đồng Pet: Tiểu Hoàng. "

    " Chủng loại: Chó chăn cừu Trung Quốc. "

    " Cấp độ tiến hó a: 0. "

    " Khả năng đặc biệt: Không. "

    " Cấp độ tiến hóa 0, Không có khả năng đặc biệt.. Vì đây là lần đầu kí chủ sử dụng hệ thống nên sẽ được nhận chút quà từ Hệ thống, mục tiêu sẽ được tiến hóa vô điều kiện, kí chủ có đồng ý không? "Trác Phàm mỉm cười, không do dự, tiếp tục ra lệnh," Trực tiếp tiến hóa đi! "

    Tuy nhiên, lần này hệ thống không phản hồi ngay lập tức, thay vào đó nhắc nhở," Mức độ di truyền của mục tiêu rất thấp. Điểm tiến hóa điểm rất quý, và nó được khuyến khích để sử dụng vào các mục tiêu với mức độ di truyền cao hơn. "

    " Hả? Có loại hoạt động này? "

    Trác Phàm đã giật mình một chút, nhìn xuống Tiểu Hoàng đang đứng bên cạnh chân mình và vẫy đuôi.

    Đúng vậy, Tiểu Hoàng chỉ là một trong những giống chó chăn gia súc phổ biến nhất của Trung Quốc, chưa kể so với những kẻ săn mồi hàng đầu như hổ và báo, sư tử, ngay cả trong số những con chó có răng nanh, những con chó lớn như Doberman, chó rừng lưng đen và mastiff Tây Tạng cũng có thể bị đè bẹp không nghi ngờ gì.

    Tuy nhiên, Tiểu Hoàng là người bạn trung thành và đáng tin cậy nhất của Trác Phàm, trong tương lai, Trác Phàm sẽ phải trải qua thử thách sinh tử, tình cảm và sự tin tưởng này không gì có thể sánh bằng.

    Và với kinh nghiệm của kiếp trước, Trác Phàm tin rằng tiềm năng của Tiểu Hoàng là vô cùng lớn.

    Trác Phàm kiên quyết nói:" Vẫn sử dụng nó trên Tiểu Hoàng! "

    " Đinh! Tiến hóa bắt đầu! "

    Hệ thống lập tức phản ứng.

    " Grừ, grừ.. "

    Tiểu Hoàng gàm gừ lên vài lần, giọng nhanh chóng chuyển từ trong trẻo sang trầm trầm, thậm chí còn mang theo vẻ cuồng dã mà trước đây chưa từng có.

    Loại tiếng gầm thấp này, cho dù là kiếp này, ngay cả kiếp trước, sau khi Tiểu Hoàng bị xác sống cắn đã trở nên cực kỳ uy lực, Trác Phàm cũng chưa từng nghe thấy.

    Giống như, Hổ gầm núi rừng!

    Ngay sau đó, xương cốt của Tiểu Hoàng đột nhiên phát ra tiếng răng rắc, kích thước thân thể của nó đột nhiên tăng lên, lông cũng mọc dài ra, trở thành một thứ vũ khí giết người!

    " Cái này? Tiểu Hoàng.. Ngươi vẫn là Tiểu Hoàng sao? "

    Tiểu Hoàng cao từ trên đầu gối chuyển thành đến ngang lưng Trác Phàm, dáng vẻ cũng thay đổi, từ dáng vẻ vô hại ban đầu, đã trở nên đầy hung hãn, nếu ai đó bị nó nhìn chằm chằm, người đó rụt rè sợ hãi bỏ chạy ngay, còn nó thì đứng đó oai phong lẫm liệt.

    Bây giờ Tiểu Hoàng, cho dù nó được đặt ở thảo nguyên châu Phi hay rừng rậm Amazon, thì nó chắc chắn sẽ là vua của các loài thú không thể tranh cãi!

    Chỉ khi ở bên Trác Phàm, nó mới trung thành và đáng tin cậy như vậy, ngoan ngoãn và cư xử tốt.

    " Ding! Mục tiêu đã tiến hóa. "

    Hệ thống nhắc nhở vang lên, và thông tin trên màn hình ba chiều cũng thay đổi.

    " Hợp đồng Pet: Tiểu Hoàng "

    " Chủng loại: Không xác định. "

    " Mức độ tiến hóa: Level 1. "

    " Khả năng đặc biệt: Bản năng thợ săn. Cơ thể cực kỳ mạnh mẽ, có thể săn mục tiêu với hiệu quả cao và có khả năng theo dõi cực kỳ mạnh mẽ. Có thể theo dấu mục tiêu. "

    " Khả năng đặc biệt: Liên lạc linh hồn. Bạn có thể bỏ qua rào cản ngôn ngữ và trực tiếp liên lạc với ý thức của chủ sở hữu. "

    " Khả năng đặc biệt: Chấn nhiếp bầy đàn. Bởi vì khả năng săn mồi mạnh mẽ của nó, nó có thể ngăn chặn những con thú và cúi người trên mặt đất. "

    Trác Phàm choáng váng, thời gian khoảng một hơi thở sau Trác Phàm mới bình tỉnh lại nói," Mày thực sự quá sức biến thái! "

    Hài lòng cúi xuống chạm vào đầu Tiểu Hoàng, hứng thú, nói:" Tiểu Hoàng, lần này, mày thật tuyệt vời! "

    Trước đó, Trác Phàm đã phải ngồi xổm xuống để thực hiện động tác này, nhưng bây giờ Trác Phàm chỉ cần hạ eo xuống một chút.

    Dù cơ thể và ngoại hình đã thay đổi nhiều, Tiểu Hoàng vẫn là chú chó cưng trung thành và đáng tin cậy đó, luôn vẫy đuôi thích thú vì được chủ nhân vuốt ve.

    Bang---

    Bùm-

    Đột nhiên có tiếng xe va chạm hàng loạt bên ngoài cửa sổ, kèm theo những tràng la hét.

    Trác Phàm biết chuyện gì đang xảy ra mà không cần nhìn.

    Ngày tận thế sắp đến đúng như dự đoán.

    Bây giờ, nhiều người trên đường phố lẽ ra đã bắt đầu bỏ mạng.

    Chẳng bao lâu nữa, trật tự xã hội sẽ rơi vào hỗn loạn.

    " Mạt thế vẫn sẽ xảy ra, nhưng mọi thứ đã khác. Kế hoạch của mình phải thay đổi. "

    Theo kế hoạch ban đầu của Trác Phàm, bước đầu tiên của Trác Phàm sẽ tận dụng thực tế rằng ngày tận thế chỉ mới bắt đầu và trật tự xã hội chưa sụp đổ, vật tư vẫn còn nguyên, vô cùng dồi dào thì hãy tích lũy tài nguyên nhanh chóng vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất. Dựa vào tầm nhìn xa của mình, Trác Phàm sẽ chiêu mộ binh lính từng bước chống lại đại đội binh lính của Tập đoàn Shelter.

    Mà bây giờ, Trác Phàm lại có" Hệ thống tối cường tu luyện sủng vật ", vì vậy nhiệm vụ đầu tiên là tìm thêm sủng vật cho hệ thống!

    Về điểm này, Trác Phàm rất may mắn.

    Trác Phàm là nhân viên bán thời gian trong một cửa hàng thú cưng!

    " Sau khi chăm sóc một ngôi nhà của những con vật cưng xa lạ trong một năm, mình tin rằng sự yêu thích của chúng đã là tối đa. "

    Vì vậy, điểm dừng chân đầu tiên của Trác Phàm là đi qua ba dãy nhà của Fox City và quay trở lại [Surprise Pet Shop] nơi Trác Phàm làm việc.

    " Tiểu Hoàng, đi thôi!"

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười một 2022
  5. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 3 Cửa hàng thú cưng bất ngờ (Surprise Pet Shop)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trác Phàm đã ăn no, tìm thấy một ít sách giáo khoa do nhà trường phát hành, quấn quanh tay, những cuốn sách dày có thể chống lại vết cắn của tang thi rất tốt.

    Khoác thêm chiếc áo khoác denim dày nhất và đi đôi bốt đi rừng đã cất trong tủ giày từ lâu.

    Đây là bộ quần áo phòng thủ nhất mà Trác Phàm có thể tìm thấy.

    Cuối cùng, Trác Phàm nhặt con dao, trang bị đầy đủ vũ khí và dẫn Tiểu Hoàng ra khỏi ngôi nhà cho thuê của mình.

    Trác Phàm sống trong một khu nhà ở rìa thị trấn Fox, rất gần trường Đại học Fox Town, dân cư địa phương không đông lắm ngoại trừ một số công nhân nhập cư thì đều là sinh viên của trường.

    Chính vì điều này, khi những ngày cuối cùng vừa bùng phát, bề ngoài thì nơi này có vẻ không hỗn loạn lắm.

    Ngoại trừ ba chiếc xe va chạm hàng loạt thì chả có gì nổi bật.

    Nguyên nhân của một vụ tai nạn xe hơi rất đơn giản và có thể dễ dàng đoán ra.

    Một chiếc Chevrolet màu đỏ bất ngờ mất lái khi đang đánh lái, lao sang làn đường ngược chiều rồi va chạm với một chiếc Toyota Corolla. Chiếc Ford Mustang phía sau chiếc Toyota Corolla không kịp phản ứng và chỉ có thể tông thẳng lên, gây ra va chạm từ phía sau.

    Nhưng trong toàn bộ sự việc, có một điều kỳ lạ, đó là tại sao chiếc Chevrolet lại bất ngờ mất lái?

    Tiếp đó một thanh niên với mái tóc vàng bước ra khỏi chiếc Ford Mustang với vẻ mặt khó chịu, đi về phía chiếc Chevrolet, đập mạnh vào cửa kính xe và giận dữ nói với giọng xã hội đen địa phương ở Fox City:

    "Thằng khốn mày ra đây cho tao, nhìn vào những gì mày đã làm. Con Mustang của tao vừa được đưa ra khỏi cửa hàng sửa chữa và bây giờ hoàn toàn bị phá hư. Nếu mày không thể cho tao một đền bù thỏa đáng, tao sẽ đập vỡ đầu của mày!"

    Nhưng người lái chiếc Chevrolet không có thoát ra khỏi ghế lái, chỉ có một tiếng gầm thấp kỳ quái phát ra.

    "Mày đừng giả bộ chết với tao, tao nhớ tới biển số xe của mày, mày chạy không được đâu!"

    Thanh niên đang cố phá cửa kính xe.

    Đứng ở phía bên kia đường, Trác Phàm suy nghĩ một lúc, và quyết định để nhắc nhở hắn ta, "Này, anh bạn, tôi khuyên anh nên đi bây giờ."

    "Im mồm lại đi thằng nhóc!" tên thanh niên xã hội đen tóc vàng quay đầu lại định phát tiết lên người Trác Phàm, nhưng nhìn thấy con chó to lớn uy nghiêm bên cạnh Trác Phàm, đà của hắn lập tức xìu xuống, hắn nói: "Đừng có tọc mạch!"

    Trác Phàm không phải có trái tim của thiếu nữ. Vậy là kết cục của câu chuyện. Người này sẽ chết một lần nữa. "Anh không thể trách tôi."

    Trác Phàm thấy tên tóc vàng quay lại xe lấy một cây dùi cui kim loại, đập mạnh vào cửa kính chiếc Chevrolet, kính xe vỡ ra ngay lập tức.

    "Haha, mày nghĩ rằng mày có thể trốn được sao!"

    "..."

    Hắn cười ngạo nghễ, nhưng sau đó, tiếng cười đó biến thành tiếng hét, "Mày làm cái trò gì vậy, buông tao ra!"

    Tài xế của Chevrolet bất ngờ vồ tới. Đầu đưa ra khỏi cửa kính xe, anh ta cắn vào cánh tay của người đàn ông tóc vàng, để cho người đàn ông tóc vàng điên cuồng vùng vẫy muốn buông.

    Trong lúc xô xát, cửa xe bật mở, một "người đàn ông" đầu tóc bù xù bước ra khỏi xe, ngửi và cắn một miếng thịt lớn từ cánh tay của người đàn ông tóc vàng.

    Không nghi ngờ gì nữa, nó đã là tang thi!

    "A a a a a a a a a a a, nhìn vẻ mặt kinh khủng quái dị nam nhân trước mặt, hắn vừa sợ vừa giận.

    Người lái xe ở Colorado vẫn chưa hoàn hồn sau vụ va chạm. Anh ta đã rất sốc khi nhìn thấy cảnh tượng này. Anh ta nhanh chóng tháo dây an toàn, mở cửa và kéo khung xe," Này, anh bạn, đó chỉ là một vụ tai nạn giao thông bình thường. Chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện được không đâu cần phải bức súc như vậy. Đợi công ty bảo hiểm có phải tốt không? "

    " Người đàn ông "nghe thấy tiếng của con mồi mới và lập tức ném người đàn ông tóc vàng xuống. Máu phun ra như một mũi tên từ động mạch chủ của anh ta.

    Trong tích tắc, hai người đã bị giết, theo kinh nghiệm trong trí nhớ của Trác Phàm, trong vòng nửa giờ nữa hai tên này cũng sẽ chết.

    " Grừ! "

    Tên tang thi đó gầm lên một tiếng vô nghĩa, nhanh chóng phát hiện Trác Phàm ở bên kia đường, lập tức dùng hai chân chạy tới.

    Không giống như những con tang thi thường thấy trong một số tác phẩm điện ảnh và truyền hình, những con tang thi xuất hiện vào ngày tận thế không chỉ mạnh mẽ mà còn cực kỳ nhanh nhẹn, thậm chí còn mạnh hơn cả khả năng thể chất của những người đàn ông trưởng thành bình thường, và chúng rất nhạy cảm với người sống. Một khi bị phát hiện. Nó sẽ đuổi cho đến khi cuộc săn hoàn tất.

    " Nhanh như vậy mà đã phát hiện rồi sao? , thật sự rất nhớ. "Trác Phàm không ngờ rằng mình sẽ bị tang thi tấn công khi bước xuống lầu, nhưng kiếp trước anh đã có vô số kinh nghiệm diệt tang thi nên anh không có hoảng sợ, tay nắm chặt con dao.

    Chỉ đợi khoảnh khắc con tang thi vồ tới, trực tiếp xuyên qua đầu của nó, kết thúc tính mạng của nó.

    Vút-

    Nhưng trước khi con tang thi lại gần, Tiểu Hoàng đã lao ra như một tia chớp màu vàng.

    Cơ thể không còn đầu lắc lư và ngã xuống đất.

    Tiểu Hoàng đã trở lại bên người Trác Phàm, nhanh đến mức ngay cả Trác Phàm cũng phải sững sờ.

    " Cái này, tốc độ này quá nhanh và móng vuốt đó sáng bóng lên vì sắc bén. Nó mạnh gấp mấy lần so với ngươi tiến hóa ở kiếp trước! "

    Trác Phàm vô cùng kinh ngạc, hai mắt sáng lên. Sự hiểu biết về hệ thống này đã đi sâu hơn.

    " Cứu, cứu với.. "

    Người đàn ông tóc vàng bị cắn khi, chảy máu như tơ, yếu ớt nằm trên mặt đất, nhìn thấy con chó lớn bên cạnh Trác Phàm giết tang thi như gà. Hắn như thấy một cọng cỏ cứu mạng và kêu cứu.

    Tuy nhiên, Trác Phàm chỉ im lặng liếc nhìn hắn.

    " Xin lỗi, anh đã bị cắn. Lát sau anh sẽ biến thành chúng nên tôi không cách nào cứu anh. "

    Sau đó, giữa tiếng gầm thét tuyệt vọng và giận dữ của người đàn ông tóc vàng, Trác Phàm đưa Tiểu Hoàng vào chiếc Ford Mustang, nổ máy rồi quay lại.

    Trong mạt thế này, lòng trắc ẩn thêm là điều nguy hiểm nhất.

    Trác Phàm đã học được điều này từ kinh nghiệm một năm của anh ấy trong những ngày đó.

    Chiếc Ford Mustang này dù bị va chạm từ phía sau với xe trước nhưng không làm hỏng động cơ mà vẫn vận hành mạnh mẽ, không làm mất đi chất riêng của một chiếc xe cơ bắp Mỹ.

    Đặc biệt đối với Trác Phàm, chiếc xe này đã là một trong những chiếc xe tốt nhất từng lái.

    Lái xe ra khỏi khu phố nơi anh sinh sống với tốc độ 80 dặm một giờ, Trác Phàm đã chứng kiến nhiều vụ tai nạn giao thông và những người qua đường trải xác trên đường đi.

    Không ai có thể giải thích rõ ràng nguyên nhân của sự bùng phát đại dịch, có một giả thuyết rằng virus đã ẩn trong cơ thể của mọi người, và sau đó bùng phát cùng một lúc.

    Boom-

    Một tòa nhà cách đó không xa phát ra một tiếng nổ dữ dội, và tiếng nổ vang dội cả bầu trời.

    Nó giống như khởi đầu, và các vụ nổ diễn ra khắp nơi tại Fox City. Nhiều nơi quan trọng, chẳng hạn như nhà máy điện, đồn cảnh sát, và cả những căn cứ quân sự ở xa cũng không tha.

    Tận thế bỗng nhiên xuất hiện, khiến cho ai cũng thật hoãn loạn.

    Ngoại trừ Trác Phàm.

    Không giống như sự hoảng sợ của những người khác, Trác Phàm rất bình tĩnh, phong lưu như cưỡi một con ngựa hoang qua Fox City, điều kiện đường xá đã trở nên vô cùng phức tạp, đồng thời âm thầm tính toán trong đầu," Vẫn còn cách Surprise Pet Shop năm km nữa. Nếu như không có gì cản trở trên đường đi thì chỉ cần 5 phút nữa sẽ tới nơi. "

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười một 2022
  6. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 4 Chủ sở hữu mới của cửa hàng thú cưng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chủ nhân, chúng ta đến [Cửa hàng thú cưng bất ngờ] sao?"

    "Hả, Cái Quái! Ai?" Trác Phàm đang chăm chú lái xe, trong đầu đột nhiên xuất hiện một giọng nói, khiến hắn kinh ngạc suýt chút nữa đụng phải một chiếc xe tải lớn đang lao tới..

    Nói một cách chính xác, nó không phải là một giọng nói, mà giống như một suy nghĩ hơn, được giao tiếp trực tiếp từ cấp độ ý thức hoặc linh hồn.

    "Chủ nhân, ta là Tiểu Hoàng. Sau khi tiến hóa, ta sẽ có thể giao tiếp với người." Suy nghĩ trong đầu lại nói.

    Trác Phàm sửng sốt một hồi, sau đó hắn nhớ tới lúc đó đang xem dữ liệu hệ thống của Tiểu Hoàng, đúng là hắn có năng lực đặc biệt [Liên Lạc Linh hồn], lúc này mới chợt nhớ ra.

    Trác Phàm nói với Tiểu Hoàng trong đầu nghĩ, "Ta nghĩ như vậy, ngươi có thể nghe sao?"

    Sau đó hắn nhìn thấy Tiểu Hoàng trong gương chiếu hậu, rất có tinh thần gật đầu, "Chủ nhân, ngươi có thể dừng lại việc này, bất quá ngươi nghĩ như thế nào, chỉ cần ngươi muốn Tiểu Hoàng nhận, Tiểu Hoàng có thể tiếp nhận. Ngươi cũng có thể trực tiếp nói chuyện với ta, ta có thể hiểu được, sau đó cùng ngươi thông qua suy nghĩ trả lời ngươi."

    "Thật vậy sao, haha!" Trác Phàm trực tiếp bùng nổ vì phấn khích, rồi vỗ mạnh vào tay lái, "Đúng vậy, chúng ta sẽ đến [Cửa hàng thú cưng bất ngờ], và cố gắng đưa những người bạn của ngươi lên trên con đường tiến hóa."

    "Chủ nhân tốt, đừng lo lắng, những kẻ nào dám từ chối không nhận ngươi, ta sẽ đập cho nó lăn ra đất!" Tiểu Hoàng lắc đầu vẫy đuôi nói, với thân hình oai phong lẫm liệt, có một sự tương phản khó tả.

    Trong lòng Trác Phàm hiện lên một nụ cười kỳ quái, Tiểu Hoàng vốn dĩ chỉ là một con chó chăn cừu của Trung Quốc, nhưng tính tình lại rất độc đoán, chỉ nghe theo lời của chính mình, ta thích!

    Trác Phàm kỹ năng lái xe rất tốt, đặc biệt là ở tận thế, Trác Phàm đã luyện được kỹ năng lái xe đầu tiên, ngay cả trong Fox City cực kỳ phức tạp, Trác Phàm vẫn bay hết một quãng đường.

    Nếu như lúc bình thường, lái xe như thế này đã thu hút cảnh sát từ lâu rồi, nhưng bây giờ đường phố đầy tai nạn xe cộ, người đi đường cắn chết người, cho dù có cảnh sát chuyên dụng cũng không thèm nhìn Trác Phàm.

    Cuộc hành trình diễn ra suôn sẻ, nhưng đến dãy nhà cuối cùng, khi [Cửa hàng thú cưng bất ngờ] đã xuất hiện trước mặt Trác Phàm, thì sự thay đổi bất ngờ đã xảy ra.

    Bốn, năm chiếc ô tô va chạm hàng loạt, trong đó có một chiếc là chiếc xe tải lớn dài hơn chục mét, chắn ngang đường khiến không xe nào vượt qua được.

    Ở đây thật khó lái xe, nếu như quay đầu và đi đường vòng, không những phải lái xe thêm được mười km mà còn có thể sẽ không yên bình trên đường đi.

    Mặc dù ngày tận thế nổ ra chưa đầy một giờ, nhưng trật tự xã hội đã có dấu hiệu sụp đổ, thậm chí nối tiếp nhau tiếng súng nổ trên đường phố.

    "Khốn kiếp!"

    Trác Phàm quay đầu lại, đậu xe Ford Mustang bên đường, mở cửa bước ra ngoài.

    "Tiểu Hoàng, đi ra đi."

    Vút-

    Ngay khi Tiểu Hoàng vừa cử động, nó đã nhanh chóng nhảy ra khỏi cửa xe mà Trác Phàm chưa kịp đóng lại, nhanh nhẹn và nhạy cảm hơn con mèo nhất gấp mấy lần.

    "Đôi khi, ta thực sự ghen tị với ngươi." Trác Phàm ngưỡng mộ khi nhìn những động tác nhanh nhẹn và hoạt bát của Tiểu Hoàng.

    "Oa! Chủ nhân, đừng đố kỵ, mọi thứ của Tiểu Hoàng đều thuộc về chủ nhân." Tiểu Hoàng vẫy đuôi nói.

    Với một nụ cười hiểu biết với đối tác của mình, sự chú ý của Trác Phàm tập trung vào tình hình trước mặt.

    Đường phố ở Mỹ không rộng rãi như ở Trung Quốc, bốn năm chiếc xe nối đuôi nhau, trước đây chỉ có hai con đường băng qua.

    Một là bước lên nóc những chiếc xe tương đối ngắn, đặc biệt là phần đầu xe và đuôi xe không cao, tương đối đơn giản.

    Con đường còn lại là chỗ giao nhau giữa phía trước xe tải lớn và xe con, có một khoảng trống đủ rộng cho một người đi qua.

    Theo phán đoán của Trác Phàm, những người điều khiển những chiếc xe này lẽ ra đã hoàn toàn biến thành tang thi, nhưng hiện tại chúng chỉ bị nhốt trong buồng lái và không thể cởi dây an toàn để ra ngoài.

    Nhưng không loại trừ việc phía sau chiếc xe tải lớn vẫn còn một số tên tang thi hoặc những mối đe dọa khác đang ẩn nấp ở những nơi mắt không thể thấy được.

    Trác Phàm suy nghĩ một lúc và chọn đi qua giữa phía trước xe tải và xe con.

    Điều này giúp ẩn nấp dễ hơn và khó bị phát hiện. Rủi ro là khi bị tấn công trong hành trình, không gian quá hẹp và rất khó hoạt động.

    Thời gian không chờ đợi một ai, Trác Phàm cũng không có thời gian để suy nghĩ, liền có thể làm theo cách này.

    Trong mạt thế, môi trường sẽ buộc bạn liên tục trở nên mạnh mẽ hơn, trước khi tái sinh, mặc dù ăn uống là một vấn đề, nhưng Trác Phàm lúc đó đã mạnh hơn bây giờ rất nhiều về mặt thể lực.

    Trác Phàm đi ngang trong lối đi hẹp này, tư thế này cho phép hắn vung tay ở mức độ lớn nhất.

    Và Tiểu Hoàng cẩn thận đi theo chủ nhân của mình, luôn bảo vệ chủ nhân của mình khỏi bị tấn công.

    "Gừ!"

    Tuy nhiên, có một tang thi nữ đột nhiên xuất hiện trước khoảng trống của xe con. Bộ quần áo vốn là của một gia đình khá giả, nhưng bây giờ chúng không khác gì những xác chết biết đi khác. Da bị lở loét, nước da nhăn nhó, vung vẩy cánh tay dồn về phía Trác Phàm.

    "Vãi! Xem ra vận khí của lão tử vẫn kém như trước!"

    Trác Phàm thầm chửi bới, cầm chặt con dao, chuẩn bị mở một nhát dao chém vào đầu con tang thi này.

    Tuy nhiên, Trác Phàm chưa kịp làm gì thì một tia sáng màu vàng lóe lên từ đầu hắn, và cổ họng của con tang thi nữ đã bị xé toạc hoàn toàn với một lỗ sâu và lớn, chỉ còn lại một chút thịt cuối cùng để nối phần đầu với cơ thể lại với nhau..

    Trác Phàm lao tới và cắt bỏ lớp thịt cuối cùng bằng một con dao.

    Đầu của con tang thi rơi ra ngay lập tức, và người chết không thể chết được nữa.

    "Tiểu Hoàng, ngươi thực sự quá nhanh."

    Trác Phàm thành công đi qua khe hở trên xe tải, sờ sờ đầu của Tiểu Hoàng, "Ta muốn để lại một chút cơ hội cho chủ nhân tập thể dục."

    "Chà!" Tiểu Hoàng gọi âm thanh nói rằng tôi biết điều đó.

    Bên này xe tải, không có một đoàn xác sống như trong tưởng tượng, thậm chí còn có cảm giác ảm đạm trên đường, vốn là rất bình tĩnh.

    [Cửa hàng thú cưng bất ngờ] Cách đó không xa, đèn neon trên bảng hiệu thỉnh thoảng nhấp nháy, lộ ra một bầu không khí kỳ lạ.

    Cửa đã đóng, nhưng không khóa.

    Trác Phàm dẫn Tiểu Hoàng và mở cửa.

    "Ông chủ, tôi ở đây. Ông có sao không?"

    Tuy nhiên, không ai trả lời Trác Phàm ngoại trừ những con vật nuôi trong cửa hàng.

    "Ông chủ sẽ không sao, đúng không?"

    Trác Phàm khẽ cau mày bước vào sâu trong quán.

    Chủ cửa hàng này tên là Jon, gần năm mươi tuổi, rất quan tâm đến văn hóa giả tưởng của phương Đông và phương Tây, ông và Trác Phàm rất thân thiết với nhau. Ông ấy thường chăm sóc Trác Phàm, một sinh viên nước ngoài đến từ Phương Đông.

    Ông chủ dường như đã có gia đình, nhưng đã ly hôn, vợ con không ở bên, tất cả tâm sức của ông đều dành cho cửa hàng thú cưng nhỏ nhưng rất đặc biệt này, và cuộc sống khá nhàn nhã.

    Trong sâu thẳm, Trác Phàm không bao giờ hy vọng rằng có điều gì đó xảy ra với ông chủ của mình.

    Tuy nhiên, khi Trác Phàm bước vào văn phòng đằng sau của cửa hàng, trái tim hắn bỗng trở nên lạnh lẽo.

    Jon bị bắn vào ngực và ngã xuống vũng máu, đã chết.

    Các ngăn kéo của bàn làm việc đều bị bung ra, rất lộn xộn, tiền mặt bị lục tung, có lẽ là một vụ cướp.

    "Ông chủ!" Trác Phàm kêu lên trong đau khổ, nhưng Trác Phàm biết rằng không phải lúc để đau buồn. Ngày tận thế đã đến, và cuộc sống giống như một sự lãng phí. Chỉ có thể cải thiện sức mạnh của mình càng sớm càng tốt Trác Phàm mới có thể bảo vệ tốt cho bản thân và những người hắn quan tâm.

    Dọn dẹp thi thể của ông chủ, Trác Phàm đi đến sảnh trước để kiểm tra và thở dài một hơi,"Từ hôm nay, tôi sẽ là chủ cửa hàng thú cưng này.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười một 2022
  7. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 5: Quân đoàn thú sủng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Do sở thích đặc biệt của người chủ trước nên Surprise Pet Shop không có nhiều thú cưng, nhưng chủng loại thì có thể nói là đa dạng, ngoài chó mèo thông thường, cũng có nhiều thú cưng không được ưa chuộng lắm, chẳng hạn như khỉ và ngựa.

    Theo cách này, mặc dù số lượng đã tăng lên nhưng công việc làm ăn vẫn sa sút, kiếm sống được rất ít.

    Trác Phàm lúc này đang đứng ở đại sảnh, các loại thú cưng đói bụng một này một đêm, cuối cùng nhìn thấy người quen nên liền ầm ỷ kêu lên.

    "Này, Tiẻu Phạng, nhóc có khỏe không."

    Trác Phàm cúi người trước một con chó săn Pharaoh Ai Cập đen và vỗ đầu nó trìu mến.

    "Oa!" Con chó săn pharaoh tên [Tiểu Phạng] rất vui vẻ sủa lên với Trác Phàm, đồng thời thận trọng nhìn về phía Tiểu Hoàng uy nghiêm phía sau Trác Phàm.

    Trong mắt Tiểu Phạng, Tiểu Hoàng uy nghiêm oai phong lẫm liệt, cho dù chỉ đứng im một chỗ, uy nghiêm tạo cho nó áp lực vô cùng lớn, thậm chí còn có cảm giác muốn kẹp đuôi.

    Mọi người nên nhớ, là một chó săn pharaoh, ngay cả khi đối mặt với sư tử, nó cũng không sợ hãi.

    Trên thực tế, không chỉ Tiểu Phạng, mà tất cả các vật nuôi ở sảnh trước, cho dù mèo, chó, chim, bò sát, thậm chí cả ngựa con là động vật lớn nhất trong của cửa hàng[Tony], và con khỉ [*Đại Thánh], đều có một ánh mắt sợ hãi trong mắt chúng.

    (Edit: * Tên gốc của nó là Great Sage nên tạm gọi là đại thánh đi)

    Tiểu Hoàng rất hài lòng với cảm giác hiện tại, đi đến gần Tiẻu Phạng và nhìn nó.

    "Tiểu Hoàng, người cứ như là đại ca của chúng vậy!" Trác Phàm trong mắt tràng đầy dị sắc, trong lòng chấn kinh, còn có thể làm!

    "Chủ nhân, ngươi thường thường chăm sóc bọn hắn, lợi dụng điièu này để ký hợp đồng với bọn chúng, có ta nhất định có thể giúp ngươi quản." Tiểu Hoàng trực tiếp thông qua thần thức nói.

    "Được rồi, làm thôi." Trác Phàm gật đầu, chỉ sau khi ký hợp đồng, những vật nuôi này mới có thể mở đường nuôi dưỡng thần thú, trở thành cánh tay đắc lực cho bản thân mình như Tiểu Hoàng.

    Ngay lập tức gọi lên hệ thống và ra lệnh, "Ký hợp đồng!"

    "Ding! Mục tiêu ưa thích đáp ứng các yêu cầu của hợp đồng, bạn có thể ký."

    "Ding, ký hợp đồng thành công!"

    Sau hai lần hệ thống nhắc nhở, các thuộc tính của Tiểu Phạng bắt đầu xuất hiện trên bảng hệ thống.

    "Hợp đồng Pet: Tiểu Phạng."

    "Giống: Chó săn Pharaoh."

    "Cấp độ tiến hóa: Cấp độ 0."

    "Khả năng đặc biệ t: Không có."

    "Rồi, tiếp tục thôi!" Trác Phàm trấn tĩnh Tiểu Phạng, và nhanh chóng nhìn đi chỗ khác. Chuyển sang hai con chó khác xung quanh.

    Đây là hai con huskies là giống chó nổi tiếng thế giới, ở quê hương của Trác Phàm, mọi người đều rất thích.

    "Ram Do, Rai Er ngồi xuống!" Trác Phàm ra lệnh.

    Tên của hai con huskies này được đặt theo một bộ phim hoạt hình* rất nổi tiếng trong nước và chúng có một cảm giác vui vẻ đặc biệt.

    * "Edit: Trong bộ boonie bear đó"

    Đương nhiên, với chỉ số thông minh của một con huskie, Trác Phàm thực ra biết rõ, muốn bọn nó thành thật ngồi xuống ngần như là chuyện viển vông.

    Tuy nhiên, hôm nay đã khác xưa, Tiểu Hoàng ở phía sau Trác Phàm trừng lớn hai mắt, bọn nó lập tức ngồi xuống trước mặt Trác Phàm với cái đuôi ở giữa hai chân.

    "Haha, thật tuyệt, ký hợp đồng đi!" Trác Phàm tiếp tục ra lệnh và ký hợp đồng với Rai Er và Ram Do.

    "Ding! Mục tiêu ưa thích để đáp ứng các yêu cầu hợp đồng, bạn có thể ký."

    "Ding, ký hợp đồng thành công!"

    "Hợp đồng pet: Rai Er, Ram Do."

    "Chủng lọa i: Husky."

    "Cấp độ tiến hóa: 0 cấp."

    "Khả năng đặc biệt: Không có."

    Thông tin của hai con huskies cũng xuất hiện trong bảng hệ thống của Trác Phàm.

    "Tiếp tục thôi, đừng dừng lại!"

    Bởi vì Trác Phàm là nhân viên bán hàng ở cửa hàng thú cưng này, đã chăm sóc mấy con thú cưng này một năm, cho nên không có chuyện tình cảm không đủ, chỉ cần Trác Phàm lựa chọn từng đứa một để ký.

    Vì vậy, trong vòng 20 phút, Trác Phàm đã ký hợp đồng với tất cả các thú cưng trong [Cửa hàng thú cưng bất ngờ] .

    Ngoài ba con chó đầu tiên ký tên, còn có một con mèo Ai Cập tên là [Lightning].

    Nếu tính luôn cả Tiểu Hoàng thì, có bốn con chó và một con mèo, đây chỉ là vật nuôi phổ biến nhất trong cửa hàng vật nuôi.

    Vì nó được gọi là [Cửa hàng thú cưng bất ngờ], các danh mục thú cưng còn lại thậm chí còn đa dạng hơn.

    Có hai con chim, một con chim ưng có tên là [Ưng Vương] và một con vẹt đuôi dài tên là [Lion].

    Có hai loài bò sát, một con thằn lằn tên là [Trác nhĩ] và một con tắc kè hoa tên là [Trác Ni] .

    Còn Cá và Côn trùng: Có một con cá đuối màu đen, ban đầu không có tên, bây giờ Trác Phàm đặt tên nó là [Hắc quỷ] khi ký hợp đồng. Một con nhện tên là [Black Widow], một con Bọ cánh cứng [Cowherd], và một nhóm kiến. Editer: Kiến cũng éo tha!

    Ngoài ra, còn một con rùa, một con sóc, một con nhím. Editer: Nhiều vã i l

    Sau khi ký hết hợp đồng, Trác Phàm nhìn dãy thông tin thú cưng chói lọi trên bảng thông tin của mình, trong lòng cảm thấy thỏa mãn.

    "Tập hợp, xếp hàng!"

    Trác Phàm tự tin đưa ra mệnh lệnh đầu tiên cho tất cả các vật nuôi.

    Tất cả những con chó, mèo Ai Cập [Lightning], thằn lằn và tắc kè hoa, V. V.. lập tức đứng trước mặt Trác Phàm, ngẩng cao đầu, giống như những người lính chờ đợi sự kiểm tra của tướng quân.

    Ngay cả những con chim trong lồng, Con cá đuối trong bể cá, và những con kiến bò ra khỏi đất cũng tạo thế để chào Trác Phàm.

    Tuy nhiên, có hai đứa ra vẻ rất kiêu ngạo, mặc dù đã ký hợp đồng với Trác Phàm, nhưng vẫn không làm theo lệnh của Trác Phàm.

    Một con là con khỉ tên [Đại Thánh], và con kia là con ngựa con ban đầu được đặt tên là [Tony], và ông chủ cho rằng nó có vẻ hay, và ông ấy định để Trác Phàm tặng nó một cái tên mới.

    "Không nghe lời?" Trác Phàm nhướng mày.

    Hai tên này ngày thường rất kiêu ngạo rất khó kỷ luật, không ngờ bây giờ đã ký hợp đồng rồi mà vẫn khó thuần phục như vậy.

    "Gừ!"

    Lúc này, Tiểu Hoàng đột nhiên kêu một tiếng, ánh mắt cũng rất uy nghiêm nhìn chằm chằm vào bọn nó.

    Hai tên nghịch ngợm này bị Tiểu Hoàng làm cho choáng váng, liền ngoan ngoãn đứng ở trước mặt Trác Phàm chờ lệnh

    "Thật xứng làm tướng quân của ta." Trác Phàm khen ngợi Tiểu Hoàng, sau đó liền thị sát quân thú trước mặt.

    Bước tiếp theo là đợi những kẻ này hoàn thành quá trình tiến hóa và trở thành động vật tiến hóa dưới khả năng thụ động [Tăng trưởng tiến hóa] của hắn.

    Nghĩ đến khả năng đặc biệt của Tiểu Hoàng sau khi tiến hóa, Trác Phàm không chỉ mong đợi những vật nuôi này sẽ trở thành gì sau khi tất cả chúng tiến hóa, và chúng sẽ sở hữu những khả năng đặc biệt nào.

    Với hệ thống tối cường tu luyện sủng vật, Trác Phàm không chỉ hoàn toàn tự tin sống sót trong tận thế, mà thậm chí còn có thể nuôi dưỡng thú cưng và có thể chăm sóc những người hắn quan tâm.

    Bùm! Bùm! Bùm!

    Vào lúc này, sự thay đổi đột ngột xảy ra.

    Những cái tát điên cuồng phát ra từ cửa hàng thú cưng.

    "Ai?" Trác Phàm cau mày bước tới xem xét, bất ngờ vô cùng, "Là cô ta?"

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng mười một 2022
  8. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 6: Bonnie

    Edit: Cuối cùng có gái xuất hiện rồi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bên ngoài ngoài cửa [Cửa hàng thú cưng bất ngờ], một cô da trắng cao đội mũ bóng chày Yankees và mặc áo khoác dài sẫm màu đang đập cửa với đôi mắt to mở trừng trừng và kinh hoàng.

    Cô nhìn thấy Trác Phàm bước ra từ tấm kính xuyên qua khe cửa, cô hét lên một cách điên cuồng như nắm được cọng rơm cứu mạng, "Làm ơn, giúp tôi! Mở cửa ra! Đừng để tôi rơi vào tay của lũ khốn đó, nếu không, tôi chết mất."! "

    Phía sau cô, hai người đàn ông da trắng mặc vest, cao lớn, đang tiến nhanh đến với nụ cười toe toét, và một trong số họ hét lên," Này cô gái nhỏ, hãy từ bỏ vùng vẫy, rồi chúng tôi sẽ làm cho cô cảm thấy sảng khoái. "

    Một trong số chúng thậm chí còn ngạo mạn hơn, hét thẳng vào Trác Phàm bên trong cánh cửa," Nghe này cái thằng bên trong, đừng có mà lo chuyện bao đồng! Nếu mày dám bước ra đây, thì mày sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu, hahaha! "

    Nếu như là người khác thì đã lao đầu xông ra để làm màu, nhưng Trác Phàm không có bệnh của Đức Mẹ Đồng Trinh, cũng không có hứng thú lắm với việc cứu người.

    Tuy nhiên, có hai điểm khác biệt trong vấn đề này khiến hắn thay đổi quyết định.

    Đầu tiên, hai người đàn ông mặc đồng phục chiến đấu màu xám đầy công nghệ, với họa tiết hình chữ S in trên ngực và cánh tay, đó là logo của công ty Shelter. Nói cách khác, hai tên này thuộc lực lượng vũ trang của đại đội Shelter.

    Và thứ hai, Trác Phàm biết cô gái này! Chính xác mà nói, hắn vào thời điểm hiện tại vẫn chưa biết, nhưng trong tương lai, hắn biết cô gái tên Bonnie này.

    Ở kiếp trước, trong trại nơi Trác Phàm ở, Bonnie rất nổi tiếng vì vẻ ngoài của mình, nhưng thêm lý do là cô ấy có một tên anh trai rất mạnh mẽ là Wolfgang và rất chiều chuộng cô ta.

    Để bảo vệ người em gái này, Wolfgang thậm chí đã có một trận chiến với tâp đoàn Shelter của người quản lý trại, chỉ với một khẩu súng lục, anh ta đã một tay giết chết cả một đội của tập đoàn Shelter và đưa em gái vào vùng hoang dã.

    Vụ việc này thậm chí còn gây chấn động tới cấp cao nhất của tập đoàn Shelter và cử một đội do người tiến hóa dẫn đầu thề sẽ giết Wolfgang. Lúc đó mọi người đều nghĩ Wolfgang đã chết, và Trác Phàm cũng không ngoại lệ, nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của mọi người.

    Mặc dù biệt đội này đã lần theo dấu vết của Wolfgang và Bonnie trong vùng hoang dã và đã giết chết Bonnie, nhưng Wolfgang đã trốn và thậm chí giết chết một thủ lĩnh của đội tiến hóa.

    Vào thời điểm đó, Wolfgang giống như một người hùng trong trái tim của Trác Phàm. Cho đến khi thủy triều Tang thi ập, và công ty Gaurd bắt đầu truy lùng Tiểu Hoàng, khi Trác Phàm chết trong trận chiến, Wolfgang luôn đóng vai một người báo thù đơn độc, chiến đấu với tập đoàn Shelter trong vùng hoang dã.

    Vì vậy, gặp lại Bonnie, tâm trí của Trác Phàm có chút thất thần.

    Cùng với mối hận cũ và mới với tập đoàn Shelter, ngay lập tức, Trác Phàm đã đưa ra quyết định cứu người!

    " Dừng lại! "

    Trác Phàm mở cửa ra, nắm lấy tay Bonnie và kéo cô ra sau hắn.

    Tiểu Hoàng làm theo và đứng kế bên Trác Phàm.

    Hai tên đại hán không ngờ Trác Phàm thật sự mở cửa, đặc biệt là khi nhìn thấy người thanh niên này cùng một con chó săn to lớn cường đại bên cạnh, bọn họ chúng đều kinh ngạc kinh hãi.

    Nhưng nó nhanh chóng được nhận ra, nó dù sao cũng chỉ là một con chó? Sợ cái lông gì chứ?

    " Con khỉ da vàng kia, xem ra mày rất can đảm. Sao? Muốn làm anh hùng cúu mỹ nữ à? ".

    Tên to con kia thì nhìn Trác Phàm như một kẻ ngốc," Haha, mày làm tao sợ quá đi? Bây giờ, bỏ cô gái lại rồi lập tức cút vào trong nhà của mày cho tao, nếu không, tao sẽ không ngại giết luôn mày." "Và một ngọn lửa nữa để thiêu rụi cửa hàng thú cưng của mày!"

    Bonnie rùng mình và trốn sau Trác Phàm.

    Mặc dù thanh niên da vàng này giống như một vị thần từ trên trời xuống, trông anh ta không mạnh mẽ lắm, anh ta còn không có khả năng tự vệ và chỉ có một con chó, rất khó để tự bảo vệ mình, làm thế nào anh ta có thể tự cứu mình khỏi hai tên đàn ông độc ác này?

    Cô vốn tưởng rằng Trác Phàm dám mở cửa, ít nhất phải có súng trong tay, nhưng không ngờ rằng không có gì ngoài dũng khí.

    "Ngươi là người tốt, chạy đi. Mục tiêu của bọn họ là ta, ta không nên làm cho ngươi xấu hổ." Bonnie lặng lẽ kéo tay áo sau lưng Trác Phàm nói nhỏ bên tai hắn.

    Đây là một người phụ nữ tốt bụng.

    Trong tận thế, những người như vậy, đặc biệt là phụ nữ, thường có số phận bi thảm nhất.

    Tuy nhiên, câu nói tiếp theo của Trác Phàm khiến cả ba người họ chết lặng.

    "Tao sẽ bảo vệ cho cô gái này. Tụi bây đặt xuống súng và nhận lỗi ngay bây giờ. Tao có thể tha cho tụi bây không phải chết."

    Hắn rõ ràng có khả năng tự vệ, nhưng biểu hiện của hắn rất chi là thờ ơ, và lời nói của hắn là sẽ giết người, tạo ra một sự tương phản mạnh mẽ.

    "Hahaha!" Hai tên to con đầu tiên liếc mắt nhìn nhau, sau đó bật cười, nước mắt chực trào,

    "Thì ra tên này là một tên thiểu năng, thảo nào dám mở cửa." Sau đó hắn mở chốt an toàn của súng trường với một cú chỉ tay," "Cậu bé," sau khi xuống địa ngục, hãy tìm Diêm vương để sữa lại não cho mày! "

    Bonnie càng rối ren trong suy nghĩ của mình," Mọi chuyện kết thúc rồi, một khi người thanh niên này chết, thì sẽ không có ai có thể cứu mình. "

    Sâu thẳm trong trái tim cô, còn có cái gì đó, trong lòng nhàn nhạt mong đợi Trác Phàm tạo nên kỳ tích, nhưng xem ra trên đời này không có kỳ tích.

    " Còn chưa giết bọn hắn? "Trác Phàm đột nhiên ngây người nói.

    Vút---

    Có một bóng đen vụt qua bên cạnh Trác Phàm, lướt qua bên hong của hai tên đó nhanh như lôi điện.

    Cạch!

    Hai tên đàn ông to lớn không phản ứng gì, súng trong tay đã rơi xuống đất.

    Sau đó bọn hắn cúi đầu và nhận ra cổ tay cầm hai khẩu súng đã bị Tiểu Hoàng cào nát, máu tuôn ra như đài phun.

    Và con chó to lớn, không có gì đáng nói, đã tiến đến phía bên kia của hai bọn chúng, nhìn chúng với ánh mắt chế giễu.

    Thực sự đã bị coi thường bởi một con chó?

    " Ah ah ah ah! "Thời gian để phản ánh ý nghĩ này, nó đã bị gián đoạn bởi cơn đau khủng khiếp, chúng hét lên.

    " Thằng khốn, là mày đang tìm cái chết! "

    Dù bị mất một tay nhưng hai người chúng đều là những người lính ưu tú của đại đội Shelter. Họ cầm lên khẩu súng từ trong túi áo và chỉa vào Trác Phàm cà Bonnie bóp cò.

    Đùng! Đùng! Đùng!

    Đạn tuôn ra.

    Tuy nhiên, Trác Phàm đã chuẩn bị trước, kéo Bonnie trốn tại một góc khuất gần đó, vừa cố tránh hết đạn, vừa cố với tới hai khẩu súng trường tự động.

    Chốt an toàn của hai khẩu súng này đã được mở ra, Trác Phàm trực tiếp cầm lên, đột nhiên giơ tay lên, đạn tuôn ra và chúng bị bắn thành một cái sàng.

    Hai tên to lớn vẫn còn kiêu ngạo trong ba giây đầu tiên đã biến thành hai thi thể, nằm thẳng trên mặt đất.

    Bonnie kinh hãi nhìn mọi thứ trước mắt, không thể tin được," Mình được cứu rồi sao? Anh chàng tóc đen đẹp trai này thật sự rất mạnh mẽ! "

    Nhớ tới lúc trước cô rất lo lắng cho anh ta, Bonnie không khỏi đỏ mặt.

    Đồng thời trong lòng cũng thầm lo lắng," Thiếu niên châu Á này quá quen thuộc với súng ống, thiện xạ sắc bén, tính tình lại khác thường, nếu như anh ta có ý đồ với mình thì mình làm sao có thể trốn được.""

    Nghĩ đến đây, Bonnie không khỏi len lén nhìn Trác Phàm, nhưng phát hiện ra sự chú ý của Trác Phàm hoàn toàn không tập trung vào cô mà lại nhìn về phía Tiểu Hoàng.

    Cảnh tượng này khiến Bonnie cảm thấy nhẹ nhõm, một người rất yêu động vật sẽ không bao giờ là người xấu.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười một 2022
  9. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 7 Nhân viên xinh đẹp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trác Phàm chơi với Tiểu Hoàng một lúc coi là phần thưởng, mặc dù trí thông minh của Tiểu Hoàng hiện tại không kém gì con người nhưng trước mặt Trác Phàm, nó vẫn là con chó ngoan ngoãn nhất.

    Sau đó Trác Phàm nghiêng người lục soát người của bọn người kia, thậm chí không buông tha nơi giấu kín nhất, lột sạch quần áo để kiểm tra.

    Nguồn gốc của Tập đoàn Shelter rất bí ẩn, thiết bị có chất lượng công nghệ rất cao, rất nhiều trong số đó thậm chí còn mang đến cho Trác Phàm cảm giác xuyên không tới tương lai, tất cả đều là đồ tốt.

    Trong túi áo của một trong những tên đàn ông da trắng, Trác Phàm cũng tìm thấy một chiếc hộp nhỏ màu đen làm bằng kim loại có in logo của Tập đoàn Shelter trên đó.

    Trác Phàm không mở nó ra ngay lập tức, mà cất nó cùng với các thiết bị khác, chờ quay lại để nghiên cứu nó một cách từ từ.

    Cuối cùng, hắn treo hai khẩu súng trường sau lưng, như thể đã quên Bonnie, và cùng Tiểu Hoàng đi đến cửa hàng thú cưng.

    Nhìn thấy bóng lưng không quá cao, nhưng cực kỳ đáng tin cậy đó, Bonnie ngập ngừng không biết nói gì.

    Đúng vậy, chỉ là một cuộc tình cờ gặp nhau, vậy anh ta chả có lý do gì phải tiếp tục giúp đỡ chính mình?

    Trác Phàm đi một mạch đến cửa cửa hàng thú cưng, tựa hồ đang suy nghĩ điều gì, quay đầu lại, "Có muốn vào không? Nếu muốn, cô có thể tạm thời ở cùng chúng tôi."

    Bonnie ngẩng đầu, đột nhiên có một nét vui mừng hiện ra trên khuôn mặt. Cô đã rõ ràng là vui mừng khôn xiết khi nghe lời mời Trác Phàm, "Anh đang nói đang tôi? Tôi có thể thực sự đi vào?"

    "Dĩ nhiên, bên ngoài bây giờ rất hỗn loạn, một cô gái như cô ở bên ngoài rất nguy hiểm." Trác Phàm đã cố gắng hết sức để khiến bản thân trông đáng tin hơn. Tương lai anh nhất định phải tạo nên một thế lực to lớn.

    Trong tận thế, thứ quý giá nhất vẫn là tài năng.

    "Đương nhiên, nếu cô không muốn, tôi sẽ không ép buộc cô, tôi sẽ tôn trọng sự lựa chọn của cô." Trác Phàm nói thêm.

    "Tôi sẵn lòng!" Bonnie gật đầu ba cái vì sợ Trác Phàm sẽ rút lại lời nói, sau đó đứng dậy khỏi mặt đất như một con nai con sợ hãi và nhanh chóng tiến về phía Trác Phàm.

    Quay trở lại cửa hàng thú cưng, Trác Phàm tìm thấy một vài tấm gỗ từ trong ngôi nhà và đóng cửa bằng búa và đinh.

    Sẽ an toàn hơn khi đóng cửa trong thời kỳ bất thường này khi ngày tận thế vừa bùng phát, nếu muốn đi ra ngoài, cửa hàng thú cưng cũng có một cửa sau rất ẩn, ở trong hẻm đi ra.

    Khi Trác Phàm làm việc, cả Tiểu Hoàng và Bonnie đều giúp đỡ, sợ mắc sai lầm sẽ khiến Trác Phàm khó chịu.

    Sau khi Trác Phàm đóng chiếc đinh cuối cùng, hai con người đều đã mồ hôi nhễ nhại, ngoại trừ Tiểu Hoàng thì rất thoải mái.

    Đang là mùa hè, nhiệt độ trong cửa hàng thú cưng cũng không thấp, Trác Phàm chỉ mặc một chiếc áo vest rất dễ nhìn để tiện đi lại, Bonnie còn đội mũ lưỡi trai, mặc áo khoác dày, thoạt nhìn khiến người ta cảm thấy oi bức bất tận.

    "Ừm, cô gái, tôi còn chưa biết tên cô, và điều tôi muốn nói là cô không nóng sao?" Mặc dù Trác Phàm đã biết cô gái này tên là Bonnie từ lâu, nhưng hắn vẫn phải giả vờ, nếu như cứ nói tên cô ta ra thì sẽ bị nghi ngờ.

    "Tôi là Bonnie Winter, anh cứ gọi tôi là Bonnie."

    Bonnie ngượng ngùng đáp lại. Thực ra, cô đã cảm thấy nóng nực đến không thể chịu nổi. Cũng cởi bỏ chiếc áo khoác dày của mình.

    Bonnie vừa cởi mũ ra, vừa lắc đầu, mái tóc dài màu đỏ của cô ấy đột nhiên xõa ra trước mắt Trác Phàm như thác nước, dưới lớp áo dày kia ẩn hiện một thân hình nóng bỏng gợi cảm khác thường, khiến nhiệt độ trong phòng cao hơn rất nhiều.

    Sáng nay Bonnie vội vã đi ra ngoài, cô chỉ mặc một chiếc áo phông bó sát và một chiếc quần đùi ngắn dưới áo khoác, với vóc dáng cân đối hoàn hảo của mình, Trác Phàm cũng phải thở dài vì xúc động rằng cô gái này thật biết cách làm "thịt" một cách vô chủ ý với các chàng trai tuổi mới lớn.

    Khi nãy, hắn không để ý thấy Bonnie có bộ dáng đẹp như vậy, hơn nữa kiếp trước hắn thực sự không có tiếp xúc gần gũi với cô gái này này, lúc này mới nhìn thấy mặt thật của Bonnie, Trác Phàm có một cảm giác tuyệt vời, thậm chí bị đứng hình một vài giây.

    Bonnie đột nhiên trở nên xấu hổ hơn, nhỏ giọng hỏi: "Chào anh, tôi vẫn chưa cảm ơn anh đã cứu tôi, anh có thể cho tôi biết tên của anh được không?"

    Trác Phàm hơi xấu hổ và trở lại bình thường, Khụ khụ nói. "Trác Phàm."

    "Trác Phàm.. anh là người Trung Quốc? Từ giờ tôi gọi anh là" Ngài Trác "thì sao?" Bonnie hỏi.

    "Tôi là người Trung Quốc. Nhưng tôi không thích tên" Ngài Trác. "Trác Phàm suy nghĩ một lúc," Cô có thể gọi tôi là ông chủ (Boss). "

    " Ông chủ? "Bonnie hơi ngạc nhiên.

    " Đúng vậy, tôi đã là chủ sở hữu của [Cửa hàng thú cưng bất ngờ] này, và tôi thích cách gọi này. "Trác Phàm nói.

    " Được rồi, ông chủ. "Bonnie nói ngay lập tức." Vì anh là ông chủ, nếu tôi ở lại đây, tôi sẽ trở thành nhân viên của anh? Thật tuyệt. Vì vậy anh sẽ bảo vệ tôi. "

    Trác Phàm rất ngưỡng mộ bộ não của Bonnie, nhưng anh không thích kiểu quan hệ này cho lắm," Nếu cô vui vẻ thì tốt rồi. "

    " Ông chủ, anh có biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì không? Tại sao đột nhiên xuất hiện những xác chết biết đi xuất hiện và có nhiều côn đồ như vậy? "Sau khi hỏi thăm về sự tình, Bonnie cũng bắt đầu nói chuyện phiếm.

    " Tôi không biết sự thật của vấn đề. Tôi chỉ biết rằng ngày tận thế sắp đến, và xã hội loài người sẽ trải qua những thay đổi chấn động địa cầu. Trật tự xã hội trước đây sẽ biến mất, và một bộ quy tắc mới sẽ tái sinh trong thế giới này. "

    Trác Phàm càng nói, hai mắt càng sáng.

    " Và kẻ mạnh sẽ trở thành người tạo ra các quy tắc mới! "

    Bonnie trầm ngâm," Ông chủ, anh có muốn trở thành người tạo ra các quy tắc không? "

    " Hãy đi trước một bước và thực hiện nó ". Khi Trác Phàm tiết lộ đầy đủ kế hoạch của mình.

    " Bonnie, nhiệm vụ cô từ giờ là phải chăm sóc tất cả thú cưng trong cửa hàng cho tôi, và đừng làm phiền tôi lúc này. "

    Vì đã nhận một cô nhân viên xinh đẹp nên tôi cũng không muốn cứ thế quăng cô ta vào một góc.

    " Ông chủ, tôi sẽ đi ngay. "Động tác của Bonnie rất nhanh.

    Trác Phàm chưa nói cho cô biết thức ăn của mỗi con vật cưng ở đâu, nhưng cô là cô gái tóc đỏ thông minh và nhạy bén này đã nhanh chóng phát hiện ra một số mẫu sau một thời gian ngắn thăm dò.

    Nhìn thấy cảnh này, Trác Phàm thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Hoàng đến hỗ trợ Bonnie, hắn mang các trang bị tìm được từ hai tên lính của Tập đoàn Shelter đến phòng làm việc riêng của mình.

    Sau khi giết hai tên này, Trác Phàm phát hiện ra rằng hai người đàn ông dường như không phải là những người lính bình thường, mà là những chiến binh rất tinh nhuệ.

    Trong tập đoàn Shelter, biểu trưng đồng phục của quân lính bình thường có màu đen, trong khi đồng phục của quân lính tinh nhuệ có màu vàng sẫm.

    Phát hiện này khiến Trác Phàm càng mong chờ những thứ trong chiếc hộp nhỏ đó hơn.

    " Để ta xem thử, lần này ngoài hai khẩu súng trường tự động kia ra, còn có thể bất ngờ gì nữa."

    Hắn ngồi xuống ghế, dùng hai tay mở hộp kim loại màu đen.

    Một mũi tiêm được đặt vào giữa hộp.

    Một vài dòng chữ được in trên lọ thủy tinh của thuốc tiêm: Dung dịch gen Apostle X.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng mười một 2022
  10. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 8 Tiến hóa!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dung dịch gen Apostle X!

    Đây là một cái tên nghe có vẻ như một trò lừa bịp, nhưng thực tế thì nó giống nhau.

    Theo trí nhớ của Trác Phàm, một tháng sau ngày tận thế, các loài động vật tiến hóa bắt đầu xuất hiện lẻ tẻ giữa loài người. Ba tháng sau, những loài tiến hóa này đã chiếm đầu chuỗi thức ăn.

    Đặc biệt, tập đoàn Shelter tập trung vào nghiên cứu di truyền để tạo ra nhiều tiến hóa hơn.

    Tập đoàn Shelter có mười hai người tiến hóa mạnh nhất, được gọi là Thập Nhị Sứ đồ, mỗi người đều rất mạnh và có thể chỉ với một tay phá hủy cả một trại tập trung.

    Rõ ràng, dung dịch gen Apostle X này chắc chắn có liên quan đến sự ra đời của Thập Nhị Sứ đồ.

    Tuy nhiên, Trác Phàm chưa bao giờ nghe nói về một người với tư cách là Sứ đồ (Apostle) X.

    "Không ngờ hai người này lại mang theo vật quan trọng như vậy!" Trác Phàm hết sức kinh ngạc, đồng thời cảm giác áp bách đột nhiên ập tới.

    Nếu một thứ quan trọng như vậy bị mất thì chắc chắn Tập đoàn Shelter sẽ không bao giờ ngồi yên, sẽ sớm phái một lượng lớn nhân lực đi tìm kiếm, việc Trác Phàm bị tìm thấy chỉ là vấn đề thời gian.

    "E rằng tối đa chỉ có hai ngày!"

    Có thể thấy trước hai ngày nữa, Trác Phàm sẽ phải đối mặt với một đội lính được trang bị đến tận răng, và đối thủ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng.

    "Trong vòng hai ngày, mình nhất định phải có năng lực tự bảo vệ bản thân!"

    Khả năng chiến đấu của lực lượng vũ trang tư nhân của tập đoàng Shelter rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn một chút so với lực lượng chủ lực của Quân đội Mỹ, điều này không có gì đáng kinh ngạc..

    Nếu được lựa chọn, Trác Phàm thà đối mặt với một bạn thi triều nhỏ với 100 trên thây ma còn hơn là một đội lính với quy mô bốn hoặc năm người.

    Tuy rằng khả năng chiến đấu của Tiểu Hoàng rất mạnh, nhưng thực lực có hạn, cho dù là một mình Tiểu Hoàng sẽ không tránh khỏi nguy hiểm.

    Hơn nữa, Trác Phàm đã quyết định rằng hắn sẽ bảo vệ Tiểu Hoàng trong kiếp này.

    Phải nâng cao thực lực của bảng thân!

    Không biết từ bao giờ, ánh mắt của Trác Phàm tự nhiên rơi vào ống tiêm nhỏ trên tay.

    Dung dịch gen Apostle X..

    Theo phán đoán của Trác Phàm, nếu như tiêm ống nhỏ này vào cơ thể hắn, nhất định sẽ thúc đẩy gen của mình để trở thành người tiến hóa.

    Nhưng đồng thời vẫn có nguy cơ nhất định gây ra rối loạn chuỗi gen trong cơ thể của chính mình, trực tiếp giết chết hắn.

    Cơ hội và nguy hiểm cùng tồn tại..

    Có nên sử dụng không?

    Chân mày của Trác Phàm nhíu lại.

    "Đã chết một lần rồi thì còn sợ chết nữa sao"

    "Hừ, chơi luôn!"

    Trác Phàm xắn tay áo, lộ ra cánh tay dài, tay kia nắm lấy ống tiêm đâm vào trong cơ bắp, đẩy chất lỏng màu xanh lam đi vào.

    "Hờ hờ!"

    Trác Phàm đầu tiên là hít một hơi, sau đó cảm thấy dường như không có gì khác biệt.

    "Hả? Hoàn toàn không có cảm giác. Chẳng lẽ tác dụng của dung dịch gen này rất chậm?"

    Ngay khi ý nghĩ này xuất hiện, đại não của hắn đột nhiên cảm thấy đau nhức không chịu nổi, hắn kêu lên một tiếng ngất đi.

    * * *

    Tỉnh lại, Trác Phàm mờ mịt mở mắt ra, thứ đầu tiên đầu tiên hắn nhìn thấy đó chính là Tiểu Hoàng đang liếm mặt mình, cũng như ánh mắt quan tâm của Bonnie từ trên xuống.

    "Tôi hôn mê bao lâu rồi?" Trác Phàm ngồi dậy, nhìn hai tay, chợt nhận ra mình không có cảm giác vô lực tỉnh lại sau cơn hôn mê, mà là tình trạng tốt đến bất ngờ.

    "Khoảng 10 tiếng, tôi nghe thấy một vài cuộc bạo động nổ ra bên ngoài, và bây giờ bên ngoài trời đã tối hẳn." Bonnie trả lời, "Ông chủ, tại sao anh đột nhiên hôn mê? Dù sao thì anh đã tỉnh dậy. Không có anh, tôi thực sự không biết phải làm thế nào."

    "10 tiếng.."

    Trác Phàm im lặng lặp lại.

    May mắn thay, vẫn còn thời gian để chuẩn bị.

    Từ phản ứng cho thấy có vẻ như cơ thể của hắn và dung dịch gen Apostle X đã được hợp nhất thành công.

    Mặc dù hiệu quả cụ thể vẫn chưa rõ ràng, nhưng có hai điểm đã chắc chắn.

    Điểm đầu tiên là thể chất, Trác Phàm hiển nhiên cảm thấy thực lực của mình đã trở nên mạnh mẽ hơn.

    Điểm thứ hai là trí tuệ, suy nghĩ của Trác Phàm đã trở nên rõ ràng hơn, và khả năng tính toán của bộ não cũng trở nên mạnh mẽ hơn.

    Biểu hiện trực quan nhất là từ lúc ngủ dậy đến giờ, việc duy nhất hắn làm là chống người bằng một tay rồi ngồi dậy. Nếu trong quá khứ, hành động này hoàn toàn không thể giải thích được điều gì.

    Nhưng bây giờ, bộ não của hắn đã tính toán rõ ràng dựa trên hành động này rằng sức mạnh của hắn đã tăng lên ít nhất 50%, và khả năng cao là thể lực như sự nhanh nhẹn và sức bền của hắn đã được cải thiện về mọi mặt.

    Còn về việc có tác dụng phụ hay không thì cũng cần theo dõi thêm.

    "Thì ra đây là cảm giác tiến hóa.."

    Trác Phàm trong lòng thầm nghĩ.

    "Thật sự là.. sướng quá đi!"

    Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao sau tận thế, người tiến hóa lại đứng trên đỉnh kim tự tháp của trật tự mới của nhân loại.

    "Xin lỗi, Bonnie, tôi bị ngất." Trác Phàm đứng dậy và nở một nụ cười ấm áp với Bonnie "Nhưng đừng lo, tôi không có chuyện gì cả."

    Bonnie thở phào nhẹ nhõm và hắn có thể thấy Bonnie đã nhẹ nhõm hơn. Cô thực sự lo lắng cho Trác Phàm, "Ông chủ, anh có đói không, tôi đi làm cho anh một vài thứ?"

    Vừa nói xong, Trác Phàm đột nhiên cảm thấy đói.

    "Được, làm nhiều một chút, không, càng nhiều càng tốt! Bây giờ tôi cảm thấy mình có thể ăn một con bò!"

    * * *

    Thức ăn dự trữ của cửa hàng thú cưng khá dồi dào, người chủ ban đầu chỉ mua một lần trong một khoảng thời gian và để trong tủ lạnh.

    Ít nhất Bonnie cũng nghĩ những thứ này đủ để họ ăn trong một tuần.

    Đầu tiên cô bưng bít tết và đĩa salad lên bàn, xoay người đi nấu súp, sau bao lâu, mọi thứ đều được đặt trên bàn. Cô nghĩ rằng cần gì phải làm nhiều như vậy.

    Lúc này, cô mới nhận ra rằng mình đã sai.

    "Ít quá, làm nhiều hơn, đặc biệt là thịt. Nấu hết cho tôi. Đừng lo lắng về dự trữ lương thực. Ngày mai tôi sẽ đi tìm." Trác Phàm nuốt miếng bít tết dày và ngon ngọt cuối cùng rồi gọi Bonnie.

    Có lẽ đó là tác dụng nhỏ của gen Apostle X, và Trác Phàm, người vừa mới trở thành một người tiến hóa, cần rất nhiều năng lượng để lấp đầy các tế bào trống và đói trong cơ thể.

    "Được rồi, ông chủ." Bonnie vẫn tự tin hơn về tài nấu ăn của mình, như cô ấy đã nói, muốn chinh phục một người đàn ông thì trước hết phải chinh phục được dạ dày của anh ấy.

    Bất kể lý do là gì, việc Trác Phàm thích ăn những gì cô ấy làm luôn là một điều tốt.

    Trác Phàm hài lòng với tất cả "thịt" trong cửa hàng thú cưng.

    Bonnie sững sờ trước những chiếc đĩa chất đống như một ngọn đồi trước mắt mình.

    Mặc dù Trác Phát đã ăn gần 1/3 trọng lượng cơ thể, nhưng điều đáng sợ là từ bên ngoài nhìn vào không thấy biểu hiện gì bất thường, thậm chí bụng chỉ "hơi" nhô lên.

    Để làm dịu bầu không khí kỳ quái trên bàn ăn, hắn vội bắt đề tài.

    "Ừm, Bonnie, hãy kể cho tôi nghe về cô, cô có người nhà nào không?"

    "Tôi cũng có một người anh trai, anh ấy tên là Wolfgang, nhưng chúng tôi đã ly thân, và bây giờ tôi không biết anh ấy ở đâu." Nhắc đến anh trai mình, mắt Bonnie bắt đầu nhắm lại, sau đó nhanh chóng mở ra. Cuối cùng, cô ấy nói trong giọng ngập ngừng, "Ông chủ, nếu chúng ta gặp anh trai tôi trong tương lai, tôi hy vọng anh có thể giúp anh ấy."

    "Đừng lo lắng, hãy để tôi xử lý."

    Trác Phàm đồng ý.

    Đùa, Wolfgang, nổi tiếng ở vùng hoang dã, người tài năng như vậy, tất nhiên phải dùng cho việc riêng của mình.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng mười một 2022
  11. Trần Ngọc Phong Thiên nhược hữu tình,Thiên diệc lão.

    Bài viết:
    70
    Chương 9: CERBERUS

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đêm khá yên tĩnh.

    Mới ba giờ sáng, trên đường phố đã vang lên tiếng súng, sau đó là vài tiếng la hét, cuối cùng cũng yên tĩnh lại.

    Ngày tận thế phun trào vô cùng khốc liệt, lúc đầu không ai biết những người xung quanh đột nhiên trở thành thây ma nên không có cách nào đề phòng.

    Thây ma bị thu hút bởi âm thanh, đó là một vấn đề lớn đối với các cửa hàng thú cưng, không dễ để khiến những con vật này yên lặng.

    Nhưng đối với Trác Phàm, đó là một vấn đề hết sức dễ dàng.

    Trước khi màn đêm buông xuống, Tiểu Hoàng đã sủa hai lần, và những con vật cưng này đều bình tĩnh trở lại và ngủ một cách thành thật suốt đêm.

    Với sự canh gác của Tiểu Hoàng, cả Trác Phàm và Bonnie đều ngủ vô cùng rất ngon.

    Sáng sớm hôm sau, vào khoảng sáu giờ, ngay sau khi mặt trời mọc, Trác Phàm bị đánh thức bởi một trận náo động dữ dội ở sảnh trước.

    "A-, con quái vật gì thế!" Bonnie đã dậy chuẩn bị bữa sáng cho Trác Phàm với chút nguyên liệu cuối cùng nhưng khi thấy cảnh tượng đó cô không thể nào bình tỉnh mà để nấu bữa sáng.

    "Xảy ra chuyện gì?"

    Trác Phàm lập tức bừng tỉnh chạy tới trước sảnh xem xét, hắn hít một hơi, "Chết tiệt, cái quỷ gì thế này! Chó ba đầu đến từ địa ngục?"

    Trác Phàm nhìn thấy hai con huskies. [Rai Er] [Ram Do] đã biến mất, thay vào đó là con vật chỉ tồn tại trong thần thoại, truyền thuyết và trò chơi giả tưởng -

    Chó Quỷ 3 Đầu Cerberus

    Hai con chó ba đầu địa ngục, tổng cộng có sáu cái đầu, mỗi cái miệng đều có răng nanh và đầy máu, toàn thân phủ một lớp lông đen dường như đang hừng hực ngọn lửa, bên dưới lớp lông dày là những bắp thịt cường tráng khác thường. Nó cực kỳ hung ác và mạnh mẽ.

    Tuy nhiên, điều khiến Trác Phàm kinh ngạc chính là hai bọn chúng như vậy, ở trước mặt Tiểu Hoàng, vẫn giống như hai con Husky ban đầu, gật đầu cúi đầu, thậm chí còn ngoe nguẩy cái đuôi.

    "Chủ nhân, chúc mừng, đã có thêm hai thú cưng khác của ngài đã tiến hóa."

    Trong đầu tôi vang lên giọng nói của Tiểu Hoàng.

    Trác Phàm chợt nhận ra chính là như vậy!

    Hắn thường rất thích hai con huskies. Hắn thường mang chúng để tập chạy và có tình cảm rất cao. Buổi tối hôm qua, dưới ảnh hưởng của khả năng thụ động [Tăng trưởng tiến hóa] của mình, chúng đã tiến hóa thành một con vật tiến hóa!

    Hắn ngay lập tức gọi lên giao diện hệ thống, và đúng như dự đoán, số trong cột "Thần thú sủng" thay đổi từ 1 thành 3.

    Giao diện của hai anh em Rai Er và Ram Do cũng đã có những thay đổi kinh thiên động địa.

    "Hợp đồng pet: Rai Er, Ram Do."

    "Giống: Chó ba đầu Cerberus, Con chó quỷ canh giữ cổng địa ngục."

    "Cấp độ tiến hóa: Lv 1."

    "Khả năng đặc biệt: Thủ hộ môn*. Khả năng của nó có thể khiến nó hoàn toàn đủ tiêu chuẩn cho bảo vệ chủ. Một khi chủ nhân ra lệnh, nó sẽ được hoàn thành mà không cần thỏa hiệp." *Edit P/S: Suy ra rằng thú sủng cho dù đã ký khế ước vẫn có khả năng không nghe lời

    "Khả năng đặc biệt: Siêu thị giác. Có khả năng nhìn xuyên thấy những sinh vật vô hình, bất kỳ kẻ nào cố gắng đến gần lãnh thổ đều không có nơi nào để trốn."

    Trác Phàm chắc chắn rằng bất kể Rai Er hay Ram Do, một trong hai bọn chúng có thể dễ dàng giết hơn hơn mười con thây ma.

    Và..

    Thủ hộ môn? Siêu thị giác?

    Hai năng lực đặc biệt này làm cho Trác Phàm hai mắt sáng ngời, thật sự là có hai con chó ba đầu Cerberus, tiến hóa thật sự là quá đúng thời điểm!

    Bây giờ, Trác Phàm tuyệt đối tin tưởng nếu như lcujw lượng vũ trang của Tập đoàn Shelter tới cửa, thì bọn chúng sẽ không cách nào toàn mạng trở ra!

    "Rai Er, Ram Do, ra cửa sau đợi đi. Chủ nhân sẽ đưa các ngươi đi săn bữa sáng!"

    Trác Phàm xua tay, độc đoán ra lệnh.

    Hai con chó địa ngục Cerberus nghe vậy, lập tức ngoan ngoãn chạy ra cửa sau, ngồi xổm ở đó chờ Trác Phàm.

    Sau khi thưởng thức bữa sáng mà Bonnie đã chuẩn bị cho hắn, Trác Phàm mỉm cười và hỏi nhân viên đầu tiên của mình, "Bonnie, cô có muốn ra ngoài phiêu lưu không? Nhân tiện, hãy lo chuẩn bị nguyên liệu cho ngày hôm nay."

    Lúc này, Fox Town đang trong sự hỗn loạn, nguy hiểm trên đường phố không kém chiến trường, những người sống sót trốn trong góc rùng mình, chưa kể bước ra khỏi nhà, họ còn không dám nghĩ tới.

    Nhưng khi Trác Phàm nói về điều đó, hắn cảm thấy như thể đang đi dạo trong khu vườn của mình và mời Bonnie đi cùng.

    Sự bình tĩnh khó giải thích này đã lây nhiễm cho Bonnie. Thực tế, cô ấy đã chán cái việc ôm khư khư cái cửa hàng cả ngày và muốn ra ngoài để có không khí, "Được rồi, chúng ta đi đâu?"

    "Có một cửa hàng tiện lợi nhỏ ở góc đường này. Bên cạnh có một tiệm bán thịt do người Ý kinh doanh, chúng ta đến đó đi."

    Trác Phàm mặc áo khoác, đẩy ra cửa.

    Hai con chó ba đầu địa ngục từ khi tiến hóa thì đây là lần đầu tiên chạy ra ngoài và theo sau Trác Phàm, nhưng Tiểu Hoàng đã gầm gừ vào mặt chúng, và chúng ngay lập tức ngoan ngoãn lùi lại và nhường ghế cho "Đại ca" Tiểu Hoàng, Bonnie ở cuối.

    Cô nhìn Trác Phàm một mình cùng ba con chó lớn, trong đó hai con vẫn là chó địa ngục ba đầu trong thần thoại và truyền thuyết, cô cảm thấy vô cùng không thực tế.

    Nhưng sau đó cô nghĩ về nó, ngày tận thế đã đến, và còn điều gì là viển vông hơn nó chứ?

    Từ cửa sau, qua một ngõ hẹp ra đường chính trước cửa.

    Không có người sống hay xác chết trên đường phố, chỉ có một số chân tay bị đứt lìa, nội tạng và một đống máu hỗn độn. Lý do rất đơn giản, những người chết đều bị biến thành xác chết "biết đi."

    Chỉ trong một ngày, hầu hết cửa sổ của các ngôi nhà đều bị đập phá, cửa hàng bị cướp phá, cảnh lộn xộn đầy ảm đạm.

    Trác Phàm biết rằng đây chỉ là sự khởi đầu, tình hình sẽ ngày càng tệ hơn, chẳng bao lâu nữa, thành phố sẽ hoàn toàn trở thành đống đổ nát, và trật tự mới sẽ được xây dựng lại trong đống đổ nát.

    "Gầm!"

    Trác Phàm và nhóm của hắn chưa đi xa trên đường phố chính thì họ nghe thấy tiếng gầm nhẹ của những đám thây ma. Bên trong cánh cổng của một tòa nhà, sáu tên thây ma duỗi chân lao về phía Trác Phàm và Bonnie.

    "Ông chủ, cẩn thận!" Mặt Bonnie đột nhiên tái nhợt, mặc dù đã gọi ông chủ cẩn thận, nhưng cô vẫn vô thức trốn sau lưng Trác Phàm.

    "Gừ!"

    Tiểu Hoàng lấy nhún chân chuẩn bị vồ tới, nhưng Trác Phàm dùng cử chỉ ngăn lại.

    "Tiểu Hoàng, ngươi phải cho chủ nhân và mấy đứa em của ngươi rèn luyện thân thể chứ."

    Nở nụ cười, Trác Phàm lấy một con dao găm sắc bén trên tay, lao về phía tên thây ma đang đi gần nhất.

    Con dao găm này là chiến lợi phẩm thu được từ hai tên lính của Tập đoàn Shelter. Không biết nó được rèn từ loại kim loại nào, và nó còn sáng lấp lánh dưới ánh sáng.

    Cùng lúc đó, Trác Phàm tay còn lại duỗi ra hai ngón trỏ vung lên.

    Rai Er và Ram Do lập tức hiểu ra, một trái một phải, và chúng chạy từ hai bên sườn.

    Chó địa ngục ba đầu tuy có kích thước to lớn như hổ nhưng lại vô cùng nhanh nhẹn. Răng và móng vuốt là vũ khí lợi hại nhất của chúng, giết chết hai xác chết biết đi trong chốc lát.

    Đặc biệt là Rai Er, với ba cái đầu cắn hai xác c sống cùng một lúc, và xé đôi đầu của chúng với một vết rách nhẹ, vô cùng độc đoán.

    Và Trác Phàm cầm con dao găm, dùng tốc độ sấm sét xuyên qua giữa hai bàn tay của một tên thây ma, và đâm thẳng vào giữa trán tên đó.

    Vẫn chưa kết thúc, Trác Phàm đã tiến lên một bước, thu lại và duỗi khuỷu tay, con dao găm vẽ một đường cong như lưỡi liềm trong không khí, xuyên qua tay trái của con thây ma cuối cùng vào phía sau đầu, rồi nó ngã xuống mặt đất.

    6 tên thây ma đều đã được giải quyết trong nháy mắt.

    Động tác của Trác Phàm nhanh đến mức hắn không thể tưởng tượng nổi.

    [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Của Trần Ngọc Phong

    Cảm ơn mọi người đã ủng hộ, xin hẹn gặp mọi người vào chương sau! Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ! ^^
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng mười một 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...