Bạn được Thùy Zương mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Chương 289: Hệ tù nhân


Chu Tú cố gắng khống chế khóe miệng run rẩy, lẩm bẩm như phát ra tiếng chất vấn từ tận linh hồn: "Vì.. Sao?"

Vì sao lại là Diệp Kiều?

Bởi vì nàng đầu độc, cứ hễ nhìn thấy Diệp Kiều, dạ dày hắn liền đau đớn theo thói quen.

"Ngươi ở đây làm gì?" Chu Tú run rẩy cả ngươi, nhìn nàng cười tủm tỉm chào hỏi mà khóe môi mấp máy: "Lĩnh chủ nơi này đâu? Hoặc là.. Thủ lĩnh?"

Diệp Kiều khẽ liếc Chu Hành Vân. Đại sư huynh chỉ nhướng mày, ý bảo nàng giải thích.

Nhìn dáng vẻ nàng dương dương tự đắc, Chu Tú lại liên tưởng đến mấy đồng bạn mất tích, rất nhanh đã có suy đoán:

"Ngươi lại đang đóng vai gì ở đây? Binh lính thủy tộc? Hay chó săn cho thủ lĩnh?"

Từ sau lần bị lừa trước đó, Chu Tú đã để lại bóng ma tâm lý, chỉ cần chuyện có liên quan đến Diệp Kiều, hắn liền cảnh giác cao độ.

Diệp Kiều không hiểu ý của hắn, chỉ nhướng mày rồi hỏi ngược lại: "Các ngươi tới Long Hiệp làm gì?"

Nếu nàng nhớ không lầm thì tên thủ lĩnh kia đã chết đến chẳng còn mảnh vụn nào. Vậy mà một đám tu sĩ lại vô cớ xông vào, tất nhiên phải có mục đích đặc biệt.

"Chúng ta muốn khí linh hệ thủy."

Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Chu Tú thoáng ảm đạm. Hắn vốn không muốn chưa thăm dò thực lực đối phương đã liều lĩnh tiến vào, vậy kết quả chẳng khác nào tìm chết. Nhưng hai vị tiền bối lại tỏ ra đã có dự liệu từ trước, hắn không đi theo thì chỉ có thể lạc đàn. Mà trong lãnh địa thủy tộc vốn thù địch với nhân loại, lạc đàn chính là đồng nghĩa với cái chết.

"Khí linh hệ thủy?" Diệp Kiều nhíu mày: "Các ngươi cần nó để làm gì?"

Hai người nói chuyện như đang tán gẫu, nhưng với Chu Tú, đứng trong hoàn cảnh quỷ dị này khiến da đầu hắn run lên từng cơn.

Hắn thấp giọng đáp: "Khí linh thì ai lại không muốn? Nghe nói khí linh hệ thủy nơi này vô cùng mạnh mẽ."

Trong đội có hai vị Nguyên Anh kỳ, hắn biết rõ bản thân không có phần chia khí linh. Nhưng Nam Hải rộng lớn, khí linh đâu chỉ có một, còn vô số thiên linh địa bảo khác. Đi theo tiền bối chí ít cũng an toàn hơn so với đi một mình.

"Các ngươi hẳn đã ở đây lâu hơn bọn ta rồi?" Chu Tú thăm dò: "Ngươi.. Đã từng thấy thủ lĩnh thủy tộc chưa?"

Trong đầu hắn lại nảy ra suy nghĩ Diệp Kiều chắc chắn đang đóng vai trò nào đó. Lần này chẳng lẽ nàng đóng vai.. Chó săn cho thủ lĩnh?

Ánh mắt hắn thoáng khựng lại, bởi trong tay Diệp Kiều cầm vật gì đó có vẻ rất quen mắt. Một tấm bản đồ thủy lam như khối nước trong lòng bàn tay, trên đó hiện ra vô số kiến trúc tí hon. Mỗi khi nàng khẽ động, cảnh vật trên bản đồ liền biến hóa, còn những hình người nhỏ xíu bên trong thì kinh hoàng thất thố chạy loạn. Không ai có thể bình tĩnh đối diện với mặt đất đột nhiên thay đổi cả.

Nàng cùng Chu Hành Vân đang nghiên cứu cách sử dụng khí linh. Chỉ cần kích thích nhẹ, cảnh tượng nơi đây sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất. Khó trách linh khí linh vừa xuất hiện lập tức khiến người ta tranh đoạt đến sứt đầu mẻ trán.

Nhìn cảnh ấy, Chu Tú dần hiểu ra vì sao kiến trúc trong Long Hiệp lại biến hóa quái dị như thế.

Hắn liếm đôi môi khô khốc rồi cất giọng khàn khàn: "Diệp Kiều.. Ta hỏi lại lần nữa. Thủ lĩnh nơi này đâu?"

Nếu khí linh hệ thủ đã rơi vào tay nàng, vậy thủ lĩnh kia đã có kết cục gì?

"Hỏi hay lắm." Diệp Kiều khẽ cười, nhún vai: "Hắn chết rồi."

Chu Hành Vân tốt bụng bổ sung thêm: "Nếu ngươi tới sớm hơn, còn có thể nhìn thấy cảnh hắn bị nổ tung. Giờ thì đến cặn bã cũng chẳng còn."

Quả thật, uy lực của chú ấn lần ấy vượt xa tưởng tượng. Khác hẳn với vụ nổ Diệp Thanh Hàn lúc nàng còn là Kim Đan kỳ, lần này là sức mạnh mang theo chúc phúc của Thiên Đạo, đủ để nghiền nát một tu sĩ Hóa Thần.

"Ngươi muốn tìm thủ lĩnh? Chi bằng tìm ta đi." Diệp Kiều mỉm cười, nắm trong tay khí linh đồng nghĩa với việc nắm quyền khống chế cả vùng thủy vực này.

Chu Tú nghẹn lời, mặt đỏ bừng. Hắn thật muốn hỏi: Ngươi có phải trời sinh đã thích cướp hang ổ của người khác không? Đi tới đâu cũng phải chiếm một mảnh địa bàn à?

Nhưng hắn nuốt lại, bởi hiện tại không phải lúc tranh luận.

Diệp Kiều coi như không thấy ánh mắt phức tạp kia, chỉ hỏi: "Ngươi có thấy Mộc Trọng Hi và hai người kia không?"

"Có." Chu Tú thành thật đáp, sau khi chắc chắn xung quanh không có nguy hiểm: "Bọn họ quanh quẩn gần Long Cung."

"Các ngươi giết thủ lĩnh thật sao?" Chu Tú vẫn không thể tin nổi, lắp bắp hỏi: "Chỉ hai người các ngươi?"

"Còn có hắn nữa." Diệp Kiều chỉ sang tiểu Thái Tử bên cạnh.

"Nga." Chu Tú liếc qua thằng nhóc nọ, không hề quan tâm, chỉ lẩm bẩm: "Vượt cấp chém Hóa Thần.. Các ngươi đúng là một lũ quái vật."

"Ngươi còn chuyện gì không?" Diệp Kiều hỏi lại.

Nàng dự định sẽ ở đây thêm vài ngày, ít nhất phải nghiên cứu cho rõ cách dùng khí linh này. Tiểu Thái Tử từng nói, thứ linh khí này chỉ có thể phát huy tác dụng ở nơi nó sinh ra, muốn mang đi chỗ khác phải mất hàng năm trời dung hợp. Nói cách khác, rời khỏi Long Hiệp thì món bảo vật này chỉ là phế phẩm. Khó trách tên thủ lĩnh Hóa Thần kia suốt ngày tử thủ tại địa bàn.

Chu Tú chỉ cảm thấy đầu óc ong ong. Nếu không phải đồng đội sống chết cũng phải nằng nặc kéo hắn tới, thì hắn đã chẳng thèm bén mảng đến nơi này.

Hắn do dự một lát, rốt cuộc mở miệng: "Diệp Kiều, ngươi.. Có thể thả mấy đồng bạn ta ra không?"

Nếu là Diệp Kiều, ít ra còn có thể yên tâm, nàng sẽ không giết người bừa bãi.

"Được thôi." Diệp Kiều gật đầu.

Với nàng, chúng tu sĩ kia chẳng khác gì con rối để luyện tập điều khiển khí linh. Có điều, nàng hơi bất ngờ là vẫn có kẻ liều chết dám tiến vào Long Hiệp này.

Nghĩ xong, nàng cùng đại sư huynh nghiên cứu cách "thả người". Nàng khẽ điểm một cái trên bản đồ khí linh. Dòng nước vốn đang cuồn cuộn xoáy tròn liền chậm rãi lắng xuống. Lại điểm thêm một cái, tầng tầng nước gợn mạnh mẽ đẩy cả đám tu sĩ ra ngoài, vứt họ lộn nhào tứ phía.

Một đám tu sĩ bị cuốn đến thất điên bát đảo, chân tay run rẩy, trong lòng kinh hồn bạt vía. Dòng nước như có ý thức: Giây trước sóng gió cuồn cuộn, giây sau liền yên tĩnh phẳng lặng. Cảnh tượng quỷ dị khiến ai nấy đều choáng váng. Không ngờ nàng không giết bọn họ. Chỉ một khoảnh khắc sau, đám người kia liền cuống cuồng vừa bò vừa chạy, hốt hoảng rời khỏi nơi quỷ quái này.

Chu Tú là kẻ duy nhất chậm rãi đi ra. Hắn được "nước gợn" đẩy ra, cả quá trình thực ra không hề bị thương, chỉ có tâm lý là chịu đả kích không nhỏ.

"Ngươi đã làm gì vậy?" Một kẻ lập tức chất vấn.

Chu Tú thở dài vô lực: "Bị kẹt trong đám san hô thôi."

Người kia thấy hắn quả thật chẳng bị thương, mới thôi không nói nữa, nhưng vẫn tức tối: "Chúng ta còn chưa tìm được khí linh, sao lại bị ném ra? Ngươi lại còn tự mình đi ra?"

Chu Tú bực dọc, rống lên: "Đừng tìm nữa! Khí linh đã có chủ, chúng ta không lấy được đâu!"

Mấy kẻ kia ngẩn người, lại quay sang đổ lỗi cho thời cơ: "Nghe nói Long Hiệp trước nay chưa từng có dị động lớn như vậy. Chắc do chúng ta tới không đúng lúc. Nếu tiến vào sớm hơn, có khi đã không gặp chuyện ngoài ý muốn này."

"Không!" Chu Tú lắc đầu, khóc không ra nước mắt: "Dù các ngươi tới sớm hay muộn.. Kết quả cũng chẳng khác gì đâu. Vì Diệp Kiều đã chiếm lĩnh toàn bộ nơi này rồi!"

* * *

Trong khi đó, Minh Huyền và hai đồng bạn vẫn đang chạy trốn khắp nơi. Nhiều ngày nay, họ không hiểu vì sao thủy tộc bỗng nhiên chỉ đích danh phải bắt họ. Ba người đường đường là đệ tử chính đạo, làm gì có chuyện chịu trói. Thế là vừa đánh vừa chạy.

Tiết Dư tiện tay ném Sơn Hà Đồ, lập tức tạo ra một ảo cảnh, vây chặt đám truy binh. Ba người nhanh chóng biến mất tăm.

"Thủ lĩnh Long tộc này có bệnh chắc?" Minh Huyền không nhịn nổi bực tức: "Nói thì hay, nào là khách quý, kết quả chưa được mấy ngày đã quay ra bắt chúng ta giam cầm."

Càng khổ hơn, ngọc giản truyền tin cũng bị phá hỏng, chẳng thể liên lạc được với trưởng lão. Bọn họ còn chẳng rõ mình đắc tội ở đâu, trong lòng nghẹn khuất đến cực điểm.

Mộc Trọng Hi chống cằm, bỗng dưng nảy ra ý tưởng: "Hay về sau ta viết quyển sách tên 《Tà mị tu chân ký: Ta, đệ tử thân truyền, ngày ngày bị nhốt ngục》?"

Hằng ngày bị người ta lôi vào nhà lao, quả thực quá oan uổng.

Thủy tộc nơi đây rối loạn vô cùng, đuổi giết kẻ khác dễ như ném rác. Ba người bọn họ lẩn trốn mấy ngày, vẫn không liên lạc được với Diệp Kiều. Cuối cùng, cả bọn ngồi chồm hỗm trên tảng đá ngầm, nâng má, thần sắc buồn bã.

"Không bằng chúng ta tới Long Cung, dạy cho mấy con rồng kia một trận?" Mộc Trọng Hi phấn khởi đứng bật dậy.

"Ngươi điên à? Toàn bộ bọn chúng đều là Hóa Thần kỳ đấy!" Tiết Dư tức giận kéo lại.

Nhưng Minh Huyền cũng nóng máu, tỏ ra muốn đi xem náo nhiệt. Một kẻ xúc động dễ nổi điên, một kẻ ham vui không sợ loạn. Đứng giữa hai người, Tiết Dư chỉ biết lắc đầu, lười nói thêm. Thế là bị lôi đi, hắn cũng phải cùng chạy về hướng Long Cung.

Trên đường, Tiết Dư bỗng cau mày: "Các ngươi có để ý không? Số lượng thủy tộc mấy ngày nay giảm hẳn đi."

Quả thật, những yêu thú từng dày đặc vây quanh nay đột nhiên biến mất. Bản năng sinh tồn của yêu thú là xu lợi tị hại. Việc chúng đồng loạt rút đi chỉ báo hiệu một điều - nơi này sắp xảy ra chuyện lớn.

Nghe vậy, Minh Huyền cũng giật mình: "Hình như đúng thật."

Mộc Trọng Hi lập tức đặt tay lên kiếm: "Vậy có nên tiếp tục đi không?"

"Đi chứ. Vì sao không đi?" Minh Huyền nói, giọng đầy hứng thú. "Ta muốn biết Yêu tộc và Ma tộc rốt cuộc đang làm cái gì. Liên tục công kích tu sĩ giới, chẳng khác nào phát điên. Ngay cả trưởng lão cũng theo đó mà nổi điên, ném bọn ta hết chỗ rèn luyện này đến chỗ rèn luyện khác."

Tiết Dư hơi sững lại: "Ngươi nói không sai. Có gì đó rất bất thường. Chúng ta phải điều tra cho rõ."

Thế là ba người dán ẩn thân phù, lặng lẽ tiến về phía Long Cung.

Chạy tới nơi, Minh Huyền lập tức ngã lăn ra đất, thở hổn hển: "Mệt quá! Cho ta chết đi thôi!"

Tiết Dư lạnh nhạt: "Được, nhớ để lại linh thạch thừa kế cho ta."

"Không được!" Minh Huyền bật dậy như bị giẫm đuôi: "Linh thạch của ta sao có thể tiện nghi cho các ngươi?"

Mộc Trọng Hi khinh bỉ: "Đi chết đi, đồ rác rưởi."

Hai kẻ bắt đầu đấu võ mồm, Tiết Dư đang lười nghe thì bỗng khẽ nhíu mày, hạ giọng:

"Suỵt. Có động tĩnh!"

Động tĩnh vang vọng từ Long Cung. Minh Huyền và Mộc Trọng Hi chưa cảm giác được, nhưng Tiết Dư thì đã nhận ra.

"Ầm ầm.. Trong đó đang nổ tung gì vậy?"

Minh Huyền lập tức đốt một lá bùa, hình ảnh trong Long Cung hiện lên trước mắt ba người..

 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back