Chương 160: Kiếm Quật mở ra
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Có kiếm linh nào lại không muốn ra ngoài chứ, chỉ là tính cách linh kiếm ngạo mạn, không tìm thấy kiếm chủ thích hợp. Thà rằng cô đơn cũng không tạm chấp nhận, thế nên bao năm nay, có nhiều linh kiếm ra ngoài như vậy, chỉ có linh kiếm hệ lôi hệ là vẫn luôn góa bụa đến giờ.
Tạ Sơ Tuyết vừa nói xong, Bất Kiến Quân liền giật giật, Diệp Kiều thấy thế cầm lên, cẩn thận đánh giá một lát, bắt đầu hứa hẹn với nó: "Về sau ta chỉ có một lão bà là ngươi thôi."
Bộ dáng thề thốt son sắt cực kỳ giống tra nam.
Đúng lúc này, một mảng tường nhắm ngay vào Tạ Sơ Tuyết mà lao tới, người động thủ chính là Minh Huyền cùng Mộc Trọng Hi. Chuyện hắn hạ dược thật sự rất quá đáng. Nhìn thấy hắn đến, hai người lập tức ngừng sửa tường, lựa chọn tìm Tạ Sơ Tuyết báo thù.
Tạ Sơ Tuyết nghiêng người né tránh, vững vàng tiếp được mảng tường đang bay tới, nước trong chung trà cũng không sánh ra lấy một giọt, sau khi nhẹ nhàng tránh thoát, cười một tiếng: "Ai ai ai, đều nói các ngươi còn quá nhỏ, muốn đánh ta, lại tu luyện thêm mấy năm, nói không chừng mới có thể nha?"
Vừa nói xong, lại có thêm mấy mảng tường đập về phía hắn, mạnh mẽ đẩy Tạ Sơ Tuyết ra ngoài, Tần Phạn Phạn chân trước mới vừa bước vào Tàng Thư Các, sau lưng đã bị một mảng tường tập kích.
Ông ấy giận dữ quát: "Ai? Là ai dám đánh lén lão phu?"
Không khí an tĩnh vài giây, Tần Phạn Phạn không cần nghĩ cũng biết là ai, ông ấy chịu đựng lửa giận ngập trời, trầm giọng: "Chuẩn bị, chuẩn bị đi, khởi hành đến Vấn Kiếm Tông. Kiếm Quật sẽ mở vào ba ngày sau, ta sẽ đi cùng ba người các ngươi, Tạ Sơ Tuyết mang theo Minh Huyền đi Nguyệt Thanh Tông."
"Lão Triệu sẽ mang theo Tiết Dư đi Bích Thủy Tông."
Triệu trưởng lão vừa tới, nhìn thấy lỗ thủng tường, lập tức gào lên: "Bồi tiền!"
Sau đó mới giống như không có việc gì gật gật đầu: "Đều đã chuẩn bị sẵn sàng, ba đứa các ngươi cũng đi sớm đi, tiến vào trong đó hấp thụ nhiều linh khí một chút, chờ ngày cuối cùng hãy ra khỏi Kiếm Quật."
Trong Kiếm Quật tụ tập hàng ngàn hàng vạn linh kiếm, linh khí còn nồng đậm hơn trên mấy ngọn núi của năm tông nhiều, Diệp Kiều nghe vậy, hai mắt liền sáng lên.
Nàng lấy ra mấy lá Tụ Linh Phù, chia sẻ cho ba sư huynh: "Dù sao chúng ta cũng chỉ là đi vào mở rộng tầm mắt, không bằng nắm chặt thời gian hấp thu linh khí. Các huynh có thể thử xem hiệu quả của loại bùa chú này."
Sau khi đột phá Kim Đan, nàng đã cải tiến qua, loại bùa chú này Diệp Kiều dùng khi Luyện Khí. Sau khi Trúc Cơ liền phát hiện, Tụ Linh Phù không có tác dụng gì với ti vi cao. Hiện tại lại khác, nàng đã Kim Đan kỳ, Tụ Linh Phù có thể tiến hành cải tiến, Diệp Kiều thử qua hiệu quả của nó, còn rất tốt, lúc sử dụng sẽ hình thành một vòng xoáy nước, tự động hấp thu linh khí, rất thích hợp dùng khi vào Kiếm Quật.
Mộc Trọng Hi càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, hắn nhận lấy, nghiên cứu một lát, bừng tỉnh đại ngộ: "Khó trách lúc trước muội ngăn cản Minh Huyền đi làm chuyện coi tiền như rác!" Thi ra Tụ Linh Phù này là nàng làm a.
(p/s: Có lần Minh Huyền từng định mua Tụ Linh phù ở chợ đen về dùng thử, nhưng bị Diệp Kiều cản lại đấy)
"Thật quá đáng, thật quá đáng, thế mà không nói cho chúng ta biết!" Mộc Trọng Hi hừ hừ, túm lấy bả vai Diệp Kiều lay nàng như lay vắt mì sợi.
Chu Hành Vân vươn tay giải cứu Diệp Kiều, bất đắc dĩ nói: "Đừng náo loạn nữa."
Hắn nghe không hiểu các sư đệ sư muội đang nói cái gì, có điều ngẫm lại cũng biết, trước đó bọn họ cùng nhau xuống núi mỗi ngày, nhất định là rất náo nhiệt.
* * *
Khởi hành đến Vấn Kiếm Tông, tất cả kiếm tu trong nhóm 10 đều ở nơi đó chờ đợi Kiếm Quật mở ra.
Kiếm Quật Vấn Kiếm Tông, là ai cũng không thể cự tuyệt, trên thực tế nơi này chỉ mở ra cho thân truyền, các tán tu căn bản không đủ trình độ đi vào, vốn tưởng rằng năm nay sẽ có tán tu thực lực mạnh mẽ, không ngờ vòng đi vòng lại vẫn là đám hài tử này.
Sau khi ba đồ đệ đi xuống, Tần Phạn Phạn không quên dặn dò: "Mang theo ngọc giản, bảo trì liên lạc."
Diệp Kiều gật gật đầu.
Tập hợp xong xuôi, mấy trưởng lão liền chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ một phen.
"Không biết Thanh Hàn rốt cuộc sẽ thu phục được linh kiếm nào."
"Đứa bé Hành Chi kia, tâm tính ngu dốt, e là chỉ có linh kiếm không có chỉ số thông minh, tâm tư đơn thuần mới chọn hắn."
"Các ngươi đánh giá nửa ngày sao lại không nói đến ba đứa nhỏ Trường Minh Tông kia?"
"Bọn họ đã có kiếm bản mạng, nói bọn họ làm gì."
Người có khả năng rút được Đoạn Thủy nhất phải là Diệp Thanh Hàn.
Ở Kiếm Quật, mỗi kiếm tu sẽ rút ra linh kiếm gì liền trở thành chuyện mà các trưởng lão tò mò nhất.
Nói đến Trường Minh Tông.
"Diệp Kiều tu Thương Sinh đạo, kiếm ý cũng sạch sẽ, ta rất xem trọng nàng."
"Còn có Mộc Trọng Hi cũng vậy."
Sao hai đứa lại có kiếm bản mạng sớm như vậy chứ.
Sau khi nhóm kiếm tu tập hợp, Diệp Kiều nhớ tới việc phải biểu thị cho đại sư huynh xem nên lừa kẻ ngốc như thế nào, nàng thanh thanh giọng, tới gần Diệp Thanh Hàn, lúc này mấy đệ tử Vấn Kiếm Tông đã đứng thành một hàng nghiêm chỉnh. Thấy nàng thò qua, Diệp Thanh Hàn có chút hồ nghi, nhưng không trốn tránh, vì thế Diệp Kiều liền nhỏ giọng nói với Diệp Thanh Hàn mấy câu.
Diệp Kiều: "Nghe ta, ngươi đi nói như vậy với Sở Hành Chi đi." Nàng thúc giục: "Mau đi."
Diệp Thanh Hàn: "Không."
"Ngươi đừng có quá mức, Diệp Kiều. Con người ai cũng có điểm mấu chốt a." Diệp Thanh Hàn bình tĩnh nhìn nàng: "Một khi ngươi bước qua điểm mấu chốt này.."
Diệp Kiều thình lình ngắt lời hắn, ngữ khí buồn bã nói: "Ngươi còn nhớ rõ ngươi nợ ta linh thạch không?"
Diệp Thanh Hàn quỷ dị trầm mặc.
Diệp Kiều: "Cho nên, một khi ta bước qua điểm mấu chốt này, thì sẽ thế nào?"
"Ta sẽ đổi một điểm mấu chốt khác." Diệp Thanh Hàn nói xong, thu liễm khí lạnh trên người, xoay lưng đi tìm Sở Hành Chi.
Làm người phải co được dãn được.
"Nhị sư đệ, ngươi biết không?" Diệp Thanh Hàn đi đến trước mặt Sở Hành Chi, lần đầu tiên trợn mắt nói dối, có chút không được tự nhiên, sau đó bình tĩnh mở miệng: "Bí quyết để trở thành đệ nhất kiếm tu của Tu chân giới là ở chỗ, trước tiên phải vung đao tự cung."
"Sau khi tự cung, từ đây ngươi liền không còn là phàm nhân nữa."
Lúc nghe thấy mấy lời này, chính Diệp Thanh Hàn cũng phải câm nín. Nàng coi Sở Hành Chi là cái gì? Kẻ ngốc sao?
"Như vậy sao?" Sở Hành Chi chợt ngẩng đầu, thần sắc nghiêm túc: "Không hổ là đại sư huynh! Quả nhiên mưu tính sâu xa, nghiên cứu kiếm đạo lại có thể thấu triệt đến thế." Đại sư huynh của hắn quả nhiên là vô địch.
Diệp Kiều ghé sát vào Chu Hành Vân, thì thầm: "Huynh xem đại sư huynh, kẻ ngốc mà ta nói chính là như vậy."
Chu Hành Vân: "..."
Thần sắc của Diệp Thanh Hàn cũng trở nên quỷ dị, không khỏi đưa mắt nhìn nhị sư đệ. Cảm thấy cần thiết phải giúp Sở Hành Chi đề thăng chỉ số thông minh lên một chút, chuyện này rất cần thiết, rất cấp bách.
Đội ngũ còn đang ồn ào nhốn nháo, thẳng đến khi các trưởng lão đến, toàn trường mới dần dần an tĩnh lại.
"Đều tới đầy đủ rồi?" Trưởng lão Vấn Kiếm Tông phất phất tay, ý bảo toàn bộ bọn họ an tĩnh lại, tổng cộng có mười thân truyền, đều là những gương mặt quen thuộc, hắn nói: "Ba ngày kế tiếp tất cả mọi người phải vượt qua trong Kiếm Quật, thẳng đến khi có linh kiếm lựa chọn thì các ngươi mới được rời khỏi Kiếm Quật, nếu không có linh kiếm chịu lựa chọn các ngươi, vậy liền chờ đến ngày cuối thì ra ngoài, cũng có thể hấp thụ nhiều linh khí trong Kiếm Quật một chút."
Vấn Kiếm Tông dẫn đầu nhấc chân bước vào Kiếm Quật. Đợi cho các đệ tử tiến cả vào trong, Kiếm Quật Vấn Kiếm Tông yên lặng trăm năm đã chính thức mở ra.
* * *
Tạ Sơ Tuyết vừa nói xong, Bất Kiến Quân liền giật giật, Diệp Kiều thấy thế cầm lên, cẩn thận đánh giá một lát, bắt đầu hứa hẹn với nó: "Về sau ta chỉ có một lão bà là ngươi thôi."
Bộ dáng thề thốt son sắt cực kỳ giống tra nam.
Đúng lúc này, một mảng tường nhắm ngay vào Tạ Sơ Tuyết mà lao tới, người động thủ chính là Minh Huyền cùng Mộc Trọng Hi. Chuyện hắn hạ dược thật sự rất quá đáng. Nhìn thấy hắn đến, hai người lập tức ngừng sửa tường, lựa chọn tìm Tạ Sơ Tuyết báo thù.
Tạ Sơ Tuyết nghiêng người né tránh, vững vàng tiếp được mảng tường đang bay tới, nước trong chung trà cũng không sánh ra lấy một giọt, sau khi nhẹ nhàng tránh thoát, cười một tiếng: "Ai ai ai, đều nói các ngươi còn quá nhỏ, muốn đánh ta, lại tu luyện thêm mấy năm, nói không chừng mới có thể nha?"
Vừa nói xong, lại có thêm mấy mảng tường đập về phía hắn, mạnh mẽ đẩy Tạ Sơ Tuyết ra ngoài, Tần Phạn Phạn chân trước mới vừa bước vào Tàng Thư Các, sau lưng đã bị một mảng tường tập kích.
Ông ấy giận dữ quát: "Ai? Là ai dám đánh lén lão phu?"
Không khí an tĩnh vài giây, Tần Phạn Phạn không cần nghĩ cũng biết là ai, ông ấy chịu đựng lửa giận ngập trời, trầm giọng: "Chuẩn bị, chuẩn bị đi, khởi hành đến Vấn Kiếm Tông. Kiếm Quật sẽ mở vào ba ngày sau, ta sẽ đi cùng ba người các ngươi, Tạ Sơ Tuyết mang theo Minh Huyền đi Nguyệt Thanh Tông."
"Lão Triệu sẽ mang theo Tiết Dư đi Bích Thủy Tông."
Triệu trưởng lão vừa tới, nhìn thấy lỗ thủng tường, lập tức gào lên: "Bồi tiền!"
Sau đó mới giống như không có việc gì gật gật đầu: "Đều đã chuẩn bị sẵn sàng, ba đứa các ngươi cũng đi sớm đi, tiến vào trong đó hấp thụ nhiều linh khí một chút, chờ ngày cuối cùng hãy ra khỏi Kiếm Quật."
Trong Kiếm Quật tụ tập hàng ngàn hàng vạn linh kiếm, linh khí còn nồng đậm hơn trên mấy ngọn núi của năm tông nhiều, Diệp Kiều nghe vậy, hai mắt liền sáng lên.
Nàng lấy ra mấy lá Tụ Linh Phù, chia sẻ cho ba sư huynh: "Dù sao chúng ta cũng chỉ là đi vào mở rộng tầm mắt, không bằng nắm chặt thời gian hấp thu linh khí. Các huynh có thể thử xem hiệu quả của loại bùa chú này."
Sau khi đột phá Kim Đan, nàng đã cải tiến qua, loại bùa chú này Diệp Kiều dùng khi Luyện Khí. Sau khi Trúc Cơ liền phát hiện, Tụ Linh Phù không có tác dụng gì với ti vi cao. Hiện tại lại khác, nàng đã Kim Đan kỳ, Tụ Linh Phù có thể tiến hành cải tiến, Diệp Kiều thử qua hiệu quả của nó, còn rất tốt, lúc sử dụng sẽ hình thành một vòng xoáy nước, tự động hấp thu linh khí, rất thích hợp dùng khi vào Kiếm Quật.
Mộc Trọng Hi càng nhìn càng cảm thấy quen mắt, hắn nhận lấy, nghiên cứu một lát, bừng tỉnh đại ngộ: "Khó trách lúc trước muội ngăn cản Minh Huyền đi làm chuyện coi tiền như rác!" Thi ra Tụ Linh Phù này là nàng làm a.
(p/s: Có lần Minh Huyền từng định mua Tụ Linh phù ở chợ đen về dùng thử, nhưng bị Diệp Kiều cản lại đấy)
"Thật quá đáng, thật quá đáng, thế mà không nói cho chúng ta biết!" Mộc Trọng Hi hừ hừ, túm lấy bả vai Diệp Kiều lay nàng như lay vắt mì sợi.
Chu Hành Vân vươn tay giải cứu Diệp Kiều, bất đắc dĩ nói: "Đừng náo loạn nữa."
Hắn nghe không hiểu các sư đệ sư muội đang nói cái gì, có điều ngẫm lại cũng biết, trước đó bọn họ cùng nhau xuống núi mỗi ngày, nhất định là rất náo nhiệt.
* * *
Khởi hành đến Vấn Kiếm Tông, tất cả kiếm tu trong nhóm 10 đều ở nơi đó chờ đợi Kiếm Quật mở ra.
Kiếm Quật Vấn Kiếm Tông, là ai cũng không thể cự tuyệt, trên thực tế nơi này chỉ mở ra cho thân truyền, các tán tu căn bản không đủ trình độ đi vào, vốn tưởng rằng năm nay sẽ có tán tu thực lực mạnh mẽ, không ngờ vòng đi vòng lại vẫn là đám hài tử này.
Sau khi ba đồ đệ đi xuống, Tần Phạn Phạn không quên dặn dò: "Mang theo ngọc giản, bảo trì liên lạc."
Diệp Kiều gật gật đầu.
Tập hợp xong xuôi, mấy trưởng lão liền chỉ chỉ trỏ trỏ bọn họ một phen.
"Không biết Thanh Hàn rốt cuộc sẽ thu phục được linh kiếm nào."
"Đứa bé Hành Chi kia, tâm tính ngu dốt, e là chỉ có linh kiếm không có chỉ số thông minh, tâm tư đơn thuần mới chọn hắn."
"Các ngươi đánh giá nửa ngày sao lại không nói đến ba đứa nhỏ Trường Minh Tông kia?"
"Bọn họ đã có kiếm bản mạng, nói bọn họ làm gì."
Người có khả năng rút được Đoạn Thủy nhất phải là Diệp Thanh Hàn.
Ở Kiếm Quật, mỗi kiếm tu sẽ rút ra linh kiếm gì liền trở thành chuyện mà các trưởng lão tò mò nhất.
Nói đến Trường Minh Tông.
"Diệp Kiều tu Thương Sinh đạo, kiếm ý cũng sạch sẽ, ta rất xem trọng nàng."
"Còn có Mộc Trọng Hi cũng vậy."
Sao hai đứa lại có kiếm bản mạng sớm như vậy chứ.
Sau khi nhóm kiếm tu tập hợp, Diệp Kiều nhớ tới việc phải biểu thị cho đại sư huynh xem nên lừa kẻ ngốc như thế nào, nàng thanh thanh giọng, tới gần Diệp Thanh Hàn, lúc này mấy đệ tử Vấn Kiếm Tông đã đứng thành một hàng nghiêm chỉnh. Thấy nàng thò qua, Diệp Thanh Hàn có chút hồ nghi, nhưng không trốn tránh, vì thế Diệp Kiều liền nhỏ giọng nói với Diệp Thanh Hàn mấy câu.
Diệp Kiều: "Nghe ta, ngươi đi nói như vậy với Sở Hành Chi đi." Nàng thúc giục: "Mau đi."
Diệp Thanh Hàn: "Không."
"Ngươi đừng có quá mức, Diệp Kiều. Con người ai cũng có điểm mấu chốt a." Diệp Thanh Hàn bình tĩnh nhìn nàng: "Một khi ngươi bước qua điểm mấu chốt này.."
Diệp Kiều thình lình ngắt lời hắn, ngữ khí buồn bã nói: "Ngươi còn nhớ rõ ngươi nợ ta linh thạch không?"
Diệp Thanh Hàn quỷ dị trầm mặc.
Diệp Kiều: "Cho nên, một khi ta bước qua điểm mấu chốt này, thì sẽ thế nào?"
"Ta sẽ đổi một điểm mấu chốt khác." Diệp Thanh Hàn nói xong, thu liễm khí lạnh trên người, xoay lưng đi tìm Sở Hành Chi.
Làm người phải co được dãn được.
"Nhị sư đệ, ngươi biết không?" Diệp Thanh Hàn đi đến trước mặt Sở Hành Chi, lần đầu tiên trợn mắt nói dối, có chút không được tự nhiên, sau đó bình tĩnh mở miệng: "Bí quyết để trở thành đệ nhất kiếm tu của Tu chân giới là ở chỗ, trước tiên phải vung đao tự cung."
"Sau khi tự cung, từ đây ngươi liền không còn là phàm nhân nữa."
Lúc nghe thấy mấy lời này, chính Diệp Thanh Hàn cũng phải câm nín. Nàng coi Sở Hành Chi là cái gì? Kẻ ngốc sao?
"Như vậy sao?" Sở Hành Chi chợt ngẩng đầu, thần sắc nghiêm túc: "Không hổ là đại sư huynh! Quả nhiên mưu tính sâu xa, nghiên cứu kiếm đạo lại có thể thấu triệt đến thế." Đại sư huynh của hắn quả nhiên là vô địch.
Diệp Kiều ghé sát vào Chu Hành Vân, thì thầm: "Huynh xem đại sư huynh, kẻ ngốc mà ta nói chính là như vậy."
Chu Hành Vân: "..."
Thần sắc của Diệp Thanh Hàn cũng trở nên quỷ dị, không khỏi đưa mắt nhìn nhị sư đệ. Cảm thấy cần thiết phải giúp Sở Hành Chi đề thăng chỉ số thông minh lên một chút, chuyện này rất cần thiết, rất cấp bách.
Đội ngũ còn đang ồn ào nhốn nháo, thẳng đến khi các trưởng lão đến, toàn trường mới dần dần an tĩnh lại.
"Đều tới đầy đủ rồi?" Trưởng lão Vấn Kiếm Tông phất phất tay, ý bảo toàn bộ bọn họ an tĩnh lại, tổng cộng có mười thân truyền, đều là những gương mặt quen thuộc, hắn nói: "Ba ngày kế tiếp tất cả mọi người phải vượt qua trong Kiếm Quật, thẳng đến khi có linh kiếm lựa chọn thì các ngươi mới được rời khỏi Kiếm Quật, nếu không có linh kiếm chịu lựa chọn các ngươi, vậy liền chờ đến ngày cuối thì ra ngoài, cũng có thể hấp thụ nhiều linh khí trong Kiếm Quật một chút."
Vấn Kiếm Tông dẫn đầu nhấc chân bước vào Kiếm Quật. Đợi cho các đệ tử tiến cả vào trong, Kiếm Quật Vấn Kiếm Tông yên lặng trăm năm đã chính thức mở ra.
* * *