Bài viết: 0 

CHƯƠNG 50: PHƯỢNG NGHỊCH THIÊN HẠ: PHẾ TÀI TAM TIỂU THƯ (9)
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Edit + Beta: ĐườngLam520
"Nàng ta thoạt nhìn xác thật cùng trước kia không giống nhau." Một lát sau, Phượng Linh trầm giọng nói.
Nghe được lời này, Mộ Vân Ca lập tức gật gật đầu nói: "Ngươi cũng nhìn ra đi? Hiện tại Tam muội muội giống như thay đổi thành một người khác vậy, cùng trước kia hoàn toàn không giống nhau! Nhưng khi ta nói như vậy, không ai chịu tin tưởng ta! Ngay cả phụ thân ta cũng cảm thấy ta đang nói dối!" Mộ Vân Ca bày ra vẻ mặt ủy khuất.
Phượng Linh nghe xong lập tức an ủi nói: "Ngươi đừng thương tâm, nếu nàng ta từ trước đến giờ đều giả vờ, sớm hay muộn cũng sẽ lộ ra gương mặt thật!"
Mộ Vân Ca nghe xong gật gật đầu, sau đó nắm lấy tay Phượng Linh kích động nói: "Linh Nhi, chỉ có ngươi tin tưởng ta! Ngươi thật sự là hảo tỷ muội!"
* * *
Nhìn bộ dạng tin tưởng mình của Mộ Vân Ca, Phượng Linh tức khắc nở nụ cười, "Ta đương nhiên là tin tưởng ngươi! Ai bảo chúng ta là hảo khuê mật?"
Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ: Không đem ngươi giám sát chặt chẽ một chút, vạn nhất ngươi đem ca ca ta đoạt đi thì làm sao bây giờ?
Mà động tĩnh bên Mộ Dung Thanh Nguyệt, tự nhiên cũng làm Phượng Thanh Hàn chú ý đến.
Mắt thấy Mộ Dung Thanh Nguyệt dùng thái độ khác thường đem những danh môn quý nữ đó nói đến á khẩu không trả lời được, trên mặt Phượng Thanh Hàn không khỏi hiện lên một tia hứng thú.
Thấy thế, Mộ Vân Ca lập tức gắt gao mà bắt lấy tay của Phượng Linh nói: "Ngươi xem, Thanh Hàn ca ca lại xem nàng! Hắn không phải là thích Tam muội muội đi?"
Vừa nghe lời này, ánh mắt sắc bén của Phượng Linh lập tức nhìn qua.
Thấy Phượng Thanh Hàn quả nhiên là nhìn Mộ Dung Thanh Nguyệt, khóe miệng còn hơi hơi gợi lên, tức khắc trong lòng Phượng Linh liền trầm xuống.
Sau đó, nàng liền lôi kéo Mộ Vân Ca đi về phía Phượng Thanh Hàn: "Vân Ca, ngươi nhất định phải chủ động một chút, nếu không ca ca của ta sẽ bị người khác cướp đi." Phượng Linh nói với Mộ Vân Ca, muốn làm cho Mộ Dung Vân Ca có cảm giác nguy cơ.
* * *
Mộ Vân Ca nghe được Phượng Linh nói, khóe môi hơi chùn xuống một chút, sau đó cúi đầu tùy ý Phượng Linh lôi kéo mình đi đến trước mặt Phượng Thanh Hàn.
Thật nhanh, hai người liền tới bên người Phượng Thanh Hàn.
Nhìn vẻ mặt ái mộ của các quý nữ hướng về phía Phượng Thanh Hàn, Phượng Linh tức khắc lạnh lùng nói: "Nhường một chút, đều nhường nhường, Vân Ca lại đây đi."
Vừa nghe đến tên Mộ Dung Vân Ca, những quý nữ vây quanh Phượng Thanh Hàn theo bản năng nhường ra một con đường.
Bởi vì sự tình Mộ Dung Vân Ca thích Phượng Thanh Hàn, là việc hầu như mọi người đều biết, hơn nữa nàng chính là thiên tài nổi danh của đế quốc, cho nên mỗi khi Mộ Dung Vân Ca xuất hiện bên người Phượng Thanh Hàn, các quý nữ khác sẽ ngoan ngoãn lui về sau.
Ai bảo các nàng đều không có thiên phú tu luyện tốt như Mộ Dung Vân Ca?
* * *
Mà Phượng Thanh Hàn nhìn thấy hai người Phượng Linh cùng Mộ Dung Vân Ca lại đây, trong lòng cũng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn thật sự muốn đem những nữ nhân phiền phức này đuổi đi, nhưng vì đại nghiệp, hắn không thể không dùng tướng mạo của mình tranh thủ hảo cảm của những nữ nhân này.
Nếu hắn là con vợ cả mà nói.. Hắn nơi nào còn cần làm những điều này?
Mà tưởng tượng đến đó, trong lòng Phượng Thanh Hàn liền có chút hậm hực, nếu hắn là con vợ cả, hiện tại nơi nào còn cần cùng một đám nữ nhân tranh thủ hảo cảm?
Rõ ràng mọi thứ hắn đều không kém Phượng Thanh Tuyệt, nhưng vì hắn không phải con vợ cả, hắn liền cùng ngôi vị hoàng đế vô duyên!
Hơn nữa tính tình của Phượng Thanh Tuyệt âm tình bất định, tàn nhẫn đến cực điểm, người như vậy nếu giao đế quốc vào tay y, sớm hay muộn gì cũng bị y phá hư!
Chỉ cần cho hắn một cơ hội, hắn nhất định sẽ làm tốt hơn gấp trăm ngàn lần so với Phượng Thanh Tuyệt!
* * *
Nhưng những ý tưởng này, Phượng Thành Hàn cũng không dám để lộ ra ngoài.
Nhìn đến Mộ Dung Vân Ca, hắn không khỏi hướng nàng cười một chút, sau đó nói: "Vân Ca muội muội, ngươi đã đến rồi?"
Mộ Dung Vân Ca hai mắt nhìn hắn, sau đó dường như có chút thẹn thùng lại có chút ghen ghét nói: "Ân, Thanh Hàn ca ca, lần sau huynh không cần để ý đến những người đó là tốt rồi."
Nghe được lời này, Phượng Thanh Hàn không khỏi ôn nhu nhìn nàng nói: "Nữ hài tử da mặt mỏng, các nàng đều lại đây chào hỏi, ta cũng không thể không để ý đến."
Mộ Vân Ca nghe xong, trong lòng cười lạnh liên tục, nhưng trên mặt lại là nhu tình mật ý nhìn hắn, "Thanh Hàn ca ca, ngươi chính là quá mềm lòng."
Phượng Thành Hàn nghe xong chỉ cười không nói, mà lúc này tiếng nói của thái giám tổng quản vang lên: "Hoàng Thượng giá lâm!"
* * *
Nghe được lời này, mọi người ở đây đều vội vàng chỉnh sửa tốt quần áo của mình, sau đó nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chờ sau khi một thân ảnh màu vàng xuất hiện, âm thanh của Phượng Dương hoàng đế có chút già nua vang lên: "Đều đứng lên đi."
Hoàng đế vừa nói xong, mọi người lập tức tạ ơn đứng dậy.
Mà sau khi Phượng Dương tới, lập tức tìm kiếm thân ảnh của Phượng Thanh Tuyệt.
Phượng Thanh Tuyệt là đứa con duy nhất của Phượng Dương Hoàng Hậu, nhưng sau khi sinh Phượng Thanh Tuyệt không bao lâu liền chết, cho nên Phượng Dương rất cưng chiều Phượng Thanh Tuyệt.
Cũng vì có một phụ thân là hoàng đế che chở, trong cốt truyện Phượng Thanh Tuyệt mới dưỡng thành tính tình duy ngã độc tôn, không đem bất luận kẻ nào để vào mắt.
* * *
Sau khi Phượng Dương nhìn thấy Phượng Thanh Tuyệt, lập tức hướng hắn cười vẫy vẫy tay, "Thái tử, lại đây."
Phượng Thanh Tuyệt nghe được Phượng Dương nói, gật gật đầu liền lập tức đi nhanh đến bên người Phượng Dương.
Những hoàng tử công chúa khác thấy thế, đều là một bộ dạng tập mãi thành quen, nhưng trong lòng bọn họ ghen ghét Phượng Thanh Tuyệt như thế nào chỉ có chính bọn họ biết.
Chờ sau khi Phượng Thanh Tuyệt đến bên người, Phượng Dương cho hắn ngồi xuống kế bên người, sau đó mới bảo mọi người ngồi xuống.
Kế tiếp, tự nhiên là phân đoạn mọi người vì Phượng Dương dâng lên thọ lễ.
Tiếp theo, những cung nữ bắt đầu nối đuôi nhau bày đồ ăn trước bàn của mỗi người.
* * *
Rượu qua ba lần, Phượng Dương liền híp mắt nhìn xuống dưới quét một vòng, sau đó hỏi: "Mộ Dung Thanh Nguyệt đã tới?"
Nghe được lời này, hiện trường nháy mắt một mảnh yên tĩnh, ánh mắt mọi người liền tập trung nhìn về phía khu vực Mộ Dung gia.
Lúc này, Mộ Dung Thanh Nguyệt liền đứng lên, sau đó không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Hồi Hoàng Thượng, thần nữ ở chỗ này."
Phượng Dương nghe được Mộ Dung Thanh Nguyệt nói, hơi hơi gật gật đầu, sau đó kinh ngạc nhìn nàng nói: "Quả nhiên là một tiểu nhân nhi, đáng tiếc Thái tử không có phúc hưởng."
Vừa dứt lời, hai tay Mộ Dung Thanh Nguyệt tức khắc gắt gao mà nắm chặt.
Hoàng quyền xã hội vạn ác!
Chờ nàng cường đại lên, nhất định phế đi lão hoàng đế này!
Sau một khắc, Phượng Dương tiếp tục nói: "Dù sau từ hôn là việc Thái tử làm không đúng, ngươi có tâm nguyện gì muốn thực hiện, Cô có thể giúp ngươi thực hiện, đền bù việc Thái tử phạm sai."
* * *
Tuy rằng Phượng Dương há mồm ngậm mồm đều nói Phượng Thanh Tuyệt sai, nhưng hiện tại Mộ Dung Thanh Nguyệt lại không phải ngốc tử, đương nhiên biết Phượng Dương xem trên mặt mũi Mộ Dung gia mới nói như vậy.
Cho nên khi Phượng Dương vừa dứt lời, Mộ Dung Thanh Nguyệt vẻ mặt sắc lạnh nói: "Thần nữ hy vọng Thái Tử điện hạ có thể ở trước mặt mọi người cho ta một lời xin lỗi!"
"Nàng ta thoạt nhìn xác thật cùng trước kia không giống nhau." Một lát sau, Phượng Linh trầm giọng nói.
Nghe được lời này, Mộ Vân Ca lập tức gật gật đầu nói: "Ngươi cũng nhìn ra đi? Hiện tại Tam muội muội giống như thay đổi thành một người khác vậy, cùng trước kia hoàn toàn không giống nhau! Nhưng khi ta nói như vậy, không ai chịu tin tưởng ta! Ngay cả phụ thân ta cũng cảm thấy ta đang nói dối!" Mộ Vân Ca bày ra vẻ mặt ủy khuất.
Phượng Linh nghe xong lập tức an ủi nói: "Ngươi đừng thương tâm, nếu nàng ta từ trước đến giờ đều giả vờ, sớm hay muộn cũng sẽ lộ ra gương mặt thật!"
Mộ Vân Ca nghe xong gật gật đầu, sau đó nắm lấy tay Phượng Linh kích động nói: "Linh Nhi, chỉ có ngươi tin tưởng ta! Ngươi thật sự là hảo tỷ muội!"
* * *
Nhìn bộ dạng tin tưởng mình của Mộ Vân Ca, Phượng Linh tức khắc nở nụ cười, "Ta đương nhiên là tin tưởng ngươi! Ai bảo chúng ta là hảo khuê mật?"
Nhưng trong lòng nàng lại nghĩ: Không đem ngươi giám sát chặt chẽ một chút, vạn nhất ngươi đem ca ca ta đoạt đi thì làm sao bây giờ?
Mà động tĩnh bên Mộ Dung Thanh Nguyệt, tự nhiên cũng làm Phượng Thanh Hàn chú ý đến.
Mắt thấy Mộ Dung Thanh Nguyệt dùng thái độ khác thường đem những danh môn quý nữ đó nói đến á khẩu không trả lời được, trên mặt Phượng Thanh Hàn không khỏi hiện lên một tia hứng thú.
Thấy thế, Mộ Vân Ca lập tức gắt gao mà bắt lấy tay của Phượng Linh nói: "Ngươi xem, Thanh Hàn ca ca lại xem nàng! Hắn không phải là thích Tam muội muội đi?"
Vừa nghe lời này, ánh mắt sắc bén của Phượng Linh lập tức nhìn qua.
Thấy Phượng Thanh Hàn quả nhiên là nhìn Mộ Dung Thanh Nguyệt, khóe miệng còn hơi hơi gợi lên, tức khắc trong lòng Phượng Linh liền trầm xuống.
Sau đó, nàng liền lôi kéo Mộ Vân Ca đi về phía Phượng Thanh Hàn: "Vân Ca, ngươi nhất định phải chủ động một chút, nếu không ca ca của ta sẽ bị người khác cướp đi." Phượng Linh nói với Mộ Vân Ca, muốn làm cho Mộ Dung Vân Ca có cảm giác nguy cơ.
* * *
Mộ Vân Ca nghe được Phượng Linh nói, khóe môi hơi chùn xuống một chút, sau đó cúi đầu tùy ý Phượng Linh lôi kéo mình đi đến trước mặt Phượng Thanh Hàn.
Thật nhanh, hai người liền tới bên người Phượng Thanh Hàn.
Nhìn vẻ mặt ái mộ của các quý nữ hướng về phía Phượng Thanh Hàn, Phượng Linh tức khắc lạnh lùng nói: "Nhường một chút, đều nhường nhường, Vân Ca lại đây đi."
Vừa nghe đến tên Mộ Dung Vân Ca, những quý nữ vây quanh Phượng Thanh Hàn theo bản năng nhường ra một con đường.
Bởi vì sự tình Mộ Dung Vân Ca thích Phượng Thanh Hàn, là việc hầu như mọi người đều biết, hơn nữa nàng chính là thiên tài nổi danh của đế quốc, cho nên mỗi khi Mộ Dung Vân Ca xuất hiện bên người Phượng Thanh Hàn, các quý nữ khác sẽ ngoan ngoãn lui về sau.
Ai bảo các nàng đều không có thiên phú tu luyện tốt như Mộ Dung Vân Ca?
* * *
Mà Phượng Thanh Hàn nhìn thấy hai người Phượng Linh cùng Mộ Dung Vân Ca lại đây, trong lòng cũng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, hắn thật sự muốn đem những nữ nhân phiền phức này đuổi đi, nhưng vì đại nghiệp, hắn không thể không dùng tướng mạo của mình tranh thủ hảo cảm của những nữ nhân này.
Nếu hắn là con vợ cả mà nói.. Hắn nơi nào còn cần làm những điều này?
Mà tưởng tượng đến đó, trong lòng Phượng Thanh Hàn liền có chút hậm hực, nếu hắn là con vợ cả, hiện tại nơi nào còn cần cùng một đám nữ nhân tranh thủ hảo cảm?
Rõ ràng mọi thứ hắn đều không kém Phượng Thanh Tuyệt, nhưng vì hắn không phải con vợ cả, hắn liền cùng ngôi vị hoàng đế vô duyên!
Hơn nữa tính tình của Phượng Thanh Tuyệt âm tình bất định, tàn nhẫn đến cực điểm, người như vậy nếu giao đế quốc vào tay y, sớm hay muộn gì cũng bị y phá hư!
Chỉ cần cho hắn một cơ hội, hắn nhất định sẽ làm tốt hơn gấp trăm ngàn lần so với Phượng Thanh Tuyệt!
* * *
Nhưng những ý tưởng này, Phượng Thành Hàn cũng không dám để lộ ra ngoài.
Nhìn đến Mộ Dung Vân Ca, hắn không khỏi hướng nàng cười một chút, sau đó nói: "Vân Ca muội muội, ngươi đã đến rồi?"
Mộ Dung Vân Ca hai mắt nhìn hắn, sau đó dường như có chút thẹn thùng lại có chút ghen ghét nói: "Ân, Thanh Hàn ca ca, lần sau huynh không cần để ý đến những người đó là tốt rồi."
Nghe được lời này, Phượng Thanh Hàn không khỏi ôn nhu nhìn nàng nói: "Nữ hài tử da mặt mỏng, các nàng đều lại đây chào hỏi, ta cũng không thể không để ý đến."
Mộ Vân Ca nghe xong, trong lòng cười lạnh liên tục, nhưng trên mặt lại là nhu tình mật ý nhìn hắn, "Thanh Hàn ca ca, ngươi chính là quá mềm lòng."
Phượng Thành Hàn nghe xong chỉ cười không nói, mà lúc này tiếng nói của thái giám tổng quản vang lên: "Hoàng Thượng giá lâm!"
* * *
Nghe được lời này, mọi người ở đây đều vội vàng chỉnh sửa tốt quần áo của mình, sau đó nhìn về phía phát ra âm thanh.
Chờ sau khi một thân ảnh màu vàng xuất hiện, âm thanh của Phượng Dương hoàng đế có chút già nua vang lên: "Đều đứng lên đi."
Hoàng đế vừa nói xong, mọi người lập tức tạ ơn đứng dậy.
Mà sau khi Phượng Dương tới, lập tức tìm kiếm thân ảnh của Phượng Thanh Tuyệt.
Phượng Thanh Tuyệt là đứa con duy nhất của Phượng Dương Hoàng Hậu, nhưng sau khi sinh Phượng Thanh Tuyệt không bao lâu liền chết, cho nên Phượng Dương rất cưng chiều Phượng Thanh Tuyệt.
Cũng vì có một phụ thân là hoàng đế che chở, trong cốt truyện Phượng Thanh Tuyệt mới dưỡng thành tính tình duy ngã độc tôn, không đem bất luận kẻ nào để vào mắt.
* * *
Sau khi Phượng Dương nhìn thấy Phượng Thanh Tuyệt, lập tức hướng hắn cười vẫy vẫy tay, "Thái tử, lại đây."
Phượng Thanh Tuyệt nghe được Phượng Dương nói, gật gật đầu liền lập tức đi nhanh đến bên người Phượng Dương.
Những hoàng tử công chúa khác thấy thế, đều là một bộ dạng tập mãi thành quen, nhưng trong lòng bọn họ ghen ghét Phượng Thanh Tuyệt như thế nào chỉ có chính bọn họ biết.
Chờ sau khi Phượng Thanh Tuyệt đến bên người, Phượng Dương cho hắn ngồi xuống kế bên người, sau đó mới bảo mọi người ngồi xuống.
Kế tiếp, tự nhiên là phân đoạn mọi người vì Phượng Dương dâng lên thọ lễ.
Tiếp theo, những cung nữ bắt đầu nối đuôi nhau bày đồ ăn trước bàn của mỗi người.
* * *
Rượu qua ba lần, Phượng Dương liền híp mắt nhìn xuống dưới quét một vòng, sau đó hỏi: "Mộ Dung Thanh Nguyệt đã tới?"
Nghe được lời này, hiện trường nháy mắt một mảnh yên tĩnh, ánh mắt mọi người liền tập trung nhìn về phía khu vực Mộ Dung gia.
Lúc này, Mộ Dung Thanh Nguyệt liền đứng lên, sau đó không kiêu ngạo không siểm nịnh trả lời: "Hồi Hoàng Thượng, thần nữ ở chỗ này."
Phượng Dương nghe được Mộ Dung Thanh Nguyệt nói, hơi hơi gật gật đầu, sau đó kinh ngạc nhìn nàng nói: "Quả nhiên là một tiểu nhân nhi, đáng tiếc Thái tử không có phúc hưởng."
Vừa dứt lời, hai tay Mộ Dung Thanh Nguyệt tức khắc gắt gao mà nắm chặt.
Hoàng quyền xã hội vạn ác!
Chờ nàng cường đại lên, nhất định phế đi lão hoàng đế này!
Sau một khắc, Phượng Dương tiếp tục nói: "Dù sau từ hôn là việc Thái tử làm không đúng, ngươi có tâm nguyện gì muốn thực hiện, Cô có thể giúp ngươi thực hiện, đền bù việc Thái tử phạm sai."
* * *
Tuy rằng Phượng Dương há mồm ngậm mồm đều nói Phượng Thanh Tuyệt sai, nhưng hiện tại Mộ Dung Thanh Nguyệt lại không phải ngốc tử, đương nhiên biết Phượng Dương xem trên mặt mũi Mộ Dung gia mới nói như vậy.
Cho nên khi Phượng Dương vừa dứt lời, Mộ Dung Thanh Nguyệt vẻ mặt sắc lạnh nói: "Thần nữ hy vọng Thái Tử điện hạ có thể ở trước mặt mọi người cho ta một lời xin lỗi!"