Bài viết: 97 

Chương 158: Anh trai, máu của anh thật ngọt 17
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Mộ · âm hiểm xảo trá · Ngôn ngẩng đầu nhìn thoáng qua mấy người, ngữ khí nhàn nhạt, "Không phải chạy?"
Cô vừa nói xong, bốn đội viên mới phản ứng lại đây, bên người Mộ Ngôn hình như nhiều thêm một cái thiếu niên thoạt nhìn cũng không lớn lắm.
Thiếu niên trên đầu đội mũ lưỡi trai, thân cao chỉ tới vai Mộ Ngôn, hơi cúi đầu, thấy không rõ khuôn mặt.
Nhưng là --
Nhìn khí chất thân hình, liền biết thiếu niên này dung mạo bất phàm.
Thanh niên đeo mắt kính tên gọi là Hàn Húc, thực lực mạnh mẽ, am hiểu thăm dò trình độ mạnh yếu cùng cấp bậc của quỷ hút máu.
Mà muội tử ngự tỷ duy nhất trong đội kêu Lăng Tư.
Còn lại hai cái người không có cảm giác tồn tại kia, giống nhau đều chỉ làm mà không nói, đảm đương nhiệm vụ phông nền.
Hàn Húc liếc mắt một cái liền nhận ra cấp bậc của quỷ hút máu này, không có lợi hại như bá tước, nhưng là cũng không thấp.
Vừa thấy liền biết ở trong đám huyết tộc hắn thuộc về tầng lớp quý tộc.
Quỷ hút máu quý tộc giống nhau đều thập phần kiêu ngạo, không có giống sự kiêu ngạo hoang dại cùng điên cuồng của đám quỷ hút máu bình thường, bởi vì bọn họ đều có gia tộc quản lý.
Nhưng là, hiện tại này mấy cái quý tộc này thế nhưng liền cứ như vậy mà quỳ gối ở trước mặt Mộ Ngôn.
Cái này làm cho Hàn Húc lại một lần đổi mới cách nhìn về trình độ mạnh yếu của Mộ Ngôn ở trong lòng hắn.
Nhưng mà, Hàn Húc cũng không biết đám quý tộc này đó chỉ là sợ hãi Vưu Tư bên người Mộ Ngôn mà thôi.
Cũng không biết Trì Mộ có phải hay không đã nhận ra cái gì, mang theo nữ chủ liền đi rồi.
Lâu đài này chỉ là một nơi mà Trì Mộ ở thế giới nhân loại mua làm nơi cư trú, nói ném liền ném.
Thấy có người tới, Vưu Tư nâng nâng mắt, nhẹ nhàng bâng quơ mà liếc qua đám quỷ hút máu ở phía dưới.
Mấy cái huyết tộc hiểu ý, nhân lúc bọn Hàn Húc không chú ý, biến thành con dơi bay ra ngoài chuồn mất.
Thiếu chút nữa bị cánh con dơi bay qua đập vào mặt Hàn Húc: "..."
Sát, chạy nhanh như vậy!
Đối diện với ánh mắt ý vị của Hàn Húc, Mộ Ngôn đạm nhiên mà vỗ vỗ tay, "Người đã cứu xong, còn lại, mấy người tự nhìn mà làm nốt đi."
Mộ Ngôn đang định hỏi Vưu Tư có muốn trở về hay không.
Lăng Tư lại kêu Mộ Ngôn lại.
"Từ từ."
Lăng Tư có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Ngôn một cái, "Không có việc gì đi."
Nghe được thanh âm của Lăng Tư, Vưu Tư đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy trong ánh mắt Lăng Tư nhìn Mộ Ngôn cất giấu sự lo lắng trần trụi.
Vưu Tư cụp mắt xuống, đáy mắt lướt qua một tia âm trầm.
Vưu Tư lớn lên quá đẹp, Lăng Tư không chờ Mộ Ngôn trả lời, cũng đã xem Vưu Tư đến ngây người.
Huyết vương thân phận đương nhiên không có khả năng bị người tùy tùy tiện tiện xem một cái là phát hiện.
Nhưng là xem nhiều, cũng sẽ hoài nghi Vưu Tư.
Mộ Ngôn đưa tay ấn đầu Vưu Tư hơi thấp xuống, khẽ cười một tiếng, đáp: "Ta thoạt nhìn giống như có việc gì sao?"
Lăng Tư hồ nghi mà nhìn nhìn Mộ Ngôn, sau đó cười, "Nếu không có bị thương, đi tụ họp một chầu đi."
"Vừa lúc chúng ta cũng có tin tức muốn nói."
Hàn Húc gật gật đầu.
Mộ Ngôn dừng một chút, đang muốn cự tuyệt, quần áo lại bị người lôi kéo.
Vưu Tư ngẩng đầu, lông mi nhỏ dài nhẹ rung động vài phần, lấy góc độ này của Mộ Ngôn, chỉ có thể nhìn thấy lông mi của hắn.
"Đi thôi anh trai." Môi mỏng nhẹ mấp máy, không nặng không nhẹ mà phun ra mấy chữ.
Lời nói Vưu Tư vừa nói ra, đám người Hàn Húc đều là vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn hai người.
Đường Kha có em trai?
*
Kỳ thật tin tức này cũng không phải là một cái tin tức gì đặc biệt.
Chỉ là tổ chức bên kia muốn tụ tập huyết săn ưu tú ở khắp nơi.
Huyết săn chính là một tổ chức mà đại bản doanh của huyết săn, cũng không khác huyết tộc là mấy.
Vưu Tư ở một bên nghe, mi mắt theo bản năng rũ xuống, tay thon dài gác ở bên chân Mộ Ngôn vô ý thức mà gõ gõ.
Mấy người ăn lẩu đang nói về sự tình của huyết tộc.
"Nghe nói huyết tộc bên kia, có người tạo phản."
Lăng Tư ăn một ngụm mì, nhìn Mộ Ngôn, "Huyết tộc vương bên kia đang rất là vội."
"Mặt trên bên kia tính toán.."
Cô vừa nói xong, bốn đội viên mới phản ứng lại đây, bên người Mộ Ngôn hình như nhiều thêm một cái thiếu niên thoạt nhìn cũng không lớn lắm.
Thiếu niên trên đầu đội mũ lưỡi trai, thân cao chỉ tới vai Mộ Ngôn, hơi cúi đầu, thấy không rõ khuôn mặt.
Nhưng là --
Nhìn khí chất thân hình, liền biết thiếu niên này dung mạo bất phàm.
Thanh niên đeo mắt kính tên gọi là Hàn Húc, thực lực mạnh mẽ, am hiểu thăm dò trình độ mạnh yếu cùng cấp bậc của quỷ hút máu.
Mà muội tử ngự tỷ duy nhất trong đội kêu Lăng Tư.
Còn lại hai cái người không có cảm giác tồn tại kia, giống nhau đều chỉ làm mà không nói, đảm đương nhiệm vụ phông nền.
Hàn Húc liếc mắt một cái liền nhận ra cấp bậc của quỷ hút máu này, không có lợi hại như bá tước, nhưng là cũng không thấp.
Vừa thấy liền biết ở trong đám huyết tộc hắn thuộc về tầng lớp quý tộc.
Quỷ hút máu quý tộc giống nhau đều thập phần kiêu ngạo, không có giống sự kiêu ngạo hoang dại cùng điên cuồng của đám quỷ hút máu bình thường, bởi vì bọn họ đều có gia tộc quản lý.
Nhưng là, hiện tại này mấy cái quý tộc này thế nhưng liền cứ như vậy mà quỳ gối ở trước mặt Mộ Ngôn.
Cái này làm cho Hàn Húc lại một lần đổi mới cách nhìn về trình độ mạnh yếu của Mộ Ngôn ở trong lòng hắn.
Nhưng mà, Hàn Húc cũng không biết đám quý tộc này đó chỉ là sợ hãi Vưu Tư bên người Mộ Ngôn mà thôi.
Cũng không biết Trì Mộ có phải hay không đã nhận ra cái gì, mang theo nữ chủ liền đi rồi.
Lâu đài này chỉ là một nơi mà Trì Mộ ở thế giới nhân loại mua làm nơi cư trú, nói ném liền ném.
Thấy có người tới, Vưu Tư nâng nâng mắt, nhẹ nhàng bâng quơ mà liếc qua đám quỷ hút máu ở phía dưới.
Mấy cái huyết tộc hiểu ý, nhân lúc bọn Hàn Húc không chú ý, biến thành con dơi bay ra ngoài chuồn mất.
Thiếu chút nữa bị cánh con dơi bay qua đập vào mặt Hàn Húc: "..."
Sát, chạy nhanh như vậy!
Đối diện với ánh mắt ý vị của Hàn Húc, Mộ Ngôn đạm nhiên mà vỗ vỗ tay, "Người đã cứu xong, còn lại, mấy người tự nhìn mà làm nốt đi."
Mộ Ngôn đang định hỏi Vưu Tư có muốn trở về hay không.
Lăng Tư lại kêu Mộ Ngôn lại.
"Từ từ."
Lăng Tư có chút lo lắng liếc mắt nhìn Mộ Ngôn một cái, "Không có việc gì đi."
Nghe được thanh âm của Lăng Tư, Vưu Tư đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy trong ánh mắt Lăng Tư nhìn Mộ Ngôn cất giấu sự lo lắng trần trụi.
Vưu Tư cụp mắt xuống, đáy mắt lướt qua một tia âm trầm.
Vưu Tư lớn lên quá đẹp, Lăng Tư không chờ Mộ Ngôn trả lời, cũng đã xem Vưu Tư đến ngây người.
Huyết vương thân phận đương nhiên không có khả năng bị người tùy tùy tiện tiện xem một cái là phát hiện.
Nhưng là xem nhiều, cũng sẽ hoài nghi Vưu Tư.
Mộ Ngôn đưa tay ấn đầu Vưu Tư hơi thấp xuống, khẽ cười một tiếng, đáp: "Ta thoạt nhìn giống như có việc gì sao?"
Lăng Tư hồ nghi mà nhìn nhìn Mộ Ngôn, sau đó cười, "Nếu không có bị thương, đi tụ họp một chầu đi."
"Vừa lúc chúng ta cũng có tin tức muốn nói."
Hàn Húc gật gật đầu.
Mộ Ngôn dừng một chút, đang muốn cự tuyệt, quần áo lại bị người lôi kéo.
Vưu Tư ngẩng đầu, lông mi nhỏ dài nhẹ rung động vài phần, lấy góc độ này của Mộ Ngôn, chỉ có thể nhìn thấy lông mi của hắn.
"Đi thôi anh trai." Môi mỏng nhẹ mấp máy, không nặng không nhẹ mà phun ra mấy chữ.
Lời nói Vưu Tư vừa nói ra, đám người Hàn Húc đều là vẻ mặt kinh ngạc mà nhìn hai người.
Đường Kha có em trai?
*
Kỳ thật tin tức này cũng không phải là một cái tin tức gì đặc biệt.
Chỉ là tổ chức bên kia muốn tụ tập huyết săn ưu tú ở khắp nơi.
Huyết săn chính là một tổ chức mà đại bản doanh của huyết săn, cũng không khác huyết tộc là mấy.
Vưu Tư ở một bên nghe, mi mắt theo bản năng rũ xuống, tay thon dài gác ở bên chân Mộ Ngôn vô ý thức mà gõ gõ.
Mấy người ăn lẩu đang nói về sự tình của huyết tộc.
"Nghe nói huyết tộc bên kia, có người tạo phản."
Lăng Tư ăn một ngụm mì, nhìn Mộ Ngôn, "Huyết tộc vương bên kia đang rất là vội."
"Mặt trên bên kia tính toán.."
Chỉnh sửa cuối: