Welcome! You have been invited by erisaeri to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 40: Vả mặt

[HIDE-THANKS]Cục đá trong lòng rơi xuống đất, ngay cả bước chân đều nhẹ nhàng.

Hắn đã nghĩ kỹ muốn ở phương diện nào động tay động chân.

Nhưng mà, lúc hắn đi vào phòng bệnh, ngốc.

"Cô Hạ, cô thu nhận tôi làm đồ đệ đi, tôi có thể trả tiền học phí."

"Không được! Sư phụ tôi nói chỉ yêu một mình tôi"

"Cậu tránh ra, cô hạ còn chưa nói chuyện."

"Đó là bởi vì sư phụ tôi nghe không hiểu anh nói gì, các người có chướng ngại ngôn ngữ, bái sư cái gì."

"Tôi có thể học tiếng Trung, cô hạ cô thu nhận tôi đi."

"Ô ô, sư phụ, người không thể đứng núi này trông núi nọ, con chính là đồ đệ ngoan ngoãn của người, người không thể vứt bỏ con.."

Nhìn thấy Hạng Sở cùng Hách Bổn tranh giành nhau, Hạng Dân Hải ngốc.

Đến lúc phản ứng lại đây, bái sư?

Bái sư cái gì.

"Tiểu sở, con đang làm cái gì!"

Nhìn thấy Hạng Dân Hải tới, Hạng Sở như tìm được chỗ dựa, đột nhiên nước mắt lưng tròng nhào qua.

"Ba, mau phân xử công bằng cho ta, rõ ràng con bái sư trước, bác sĩ Hách vậy mà muốn cùng con đoạt sư phụ.

Hắn như thế nào có thể như vậy, một danh y nổi tiếng quốc tế cùng một sinh viên tốt nghiệp như con đoạt sư phụ, quá đáng."

Hạng Dân Hải hoàn toàn trợn tròn mắt.

Sau đó bị khiếp sợ!

Một bác sĩ tiếng tăm vang dội nhất thế giới, lại muốn bái Hạ Vi Bảo làm sư phụ?

Còn có con của hắn..

Hạng Dân Hải có loại dự cảm bất thường.

"Bái cái gì sư!"

Hạng Sở có chút ủy khuất, "Bái Hạ Vi Bảo làm sư phụ, con muốn học trung y cùng cô."

"Cái gì?"

Trong lòng Hạng Dân Hải có một ngụm máu nảy lên, suýt nữa bị tức chết!

Hắn để con trai lại đây, là muốn nhìn thảm trạng của Hạ Vi Bảo, sau đó hết hy vọng đối trung y, không phải để nó tới bái sư!

Một người con trai độc nhất, một người là danh y chịu sùng bái nhất quốc tế, hai người kia vậy mà tranh nhau muốn bái Hạ Vi Bảo làm sư phụ.

Mà hắn vừa rồi, còn nghĩ ở lúc Hạ Vi Bảo giải phẫu động tay chân, còn có cái gì so với cái này càng tấm tắc sao.

Hạng Dân Hải thật sự muốn chất vấn Hạ Vi Bảo ngay tại chỗ, đến tột cùng đã rót thuốc gì cho con trai hắn!

Nhưng là thấy Lục Hoa Lương cũng ở đây, chỉ có thể cắn hàm răng đem máu nuốt xuống!

Sắp sửa tức hộc máu!

Lúc hắn nhìn thấy Hạ Vi Bảo sinh long hoạt hổ ngồi trên giường bệnh xem diễn, càng tức giận đến đầu não choáng váng.

Vừa mất phu nhân lại thiệt quân a.

Mắt Hạng Dân Hải hiện lên một tia âm độc.

Không sợ, chỉ cần Hạ Vi Bảo còn ở địa bàn của hắn, hắn liền có cách làm miệng vết thương của cô ta chuyển biến xấu!

Nhưng mà, hắn nhất định phải thất vọng rồi.

Hạ Vi Bảo ở bệnh viện ngây người ba ngày, đều phải mốc meo, cho nên cưỡng chế muốn xuất viện.

Lục Hoa Lương thấy vết thương của cô xác thật không có gì trở ngại, vì thế đồng ý cô làm một lần kiểm tra toàn diện cuối cùng, nếu không thành vấn đề, vậy xuất viện.

Lúc này Hách Bổn tựa như bị đánh thuốc kích thích, hắn cảm giác được sự thần kỳ của trung y, cho nên muốn tận mắt chứng kiến kỳ tích này.

Vì thế vô cùng hào phóng giúp Hạ Vi Bảo làm kiểm tra toàn diện.

Hạng Dân Hải, "..."

Thật tàn nhẫn!

Đem cơ hội cuối cùng của hắn đều bóp chết.

Kết quả kiểm tra, mọi người đều khiếp sợ!

Vết thương bị toàn bộ bác sĩ phán tử hình, vậy mà trong vòng 3 ngày ngắn ngủi, khôi phục gần một nửa!

Lấy tốc độ khép lại như vậy, tin tưởng không quá một tuần, là có thể khôi phục hoàn toàn!

Đây có thể nói là một cái kỳ tích trong giới y học!

Nhưng mà, sự tình lại bị Lục Hoa Lương đè ép xuống dưới.

Chuyện này, quá quỷ dị.

"Đã điều tra xong sao."

Thư phòng, Lục Hoa Lương mặt vô biểu tình mà nhìn Dương Túc.

"Đã điều tra xong, là Hạ Vi Bảo bản nhân, tôi đã lấy mẫu máu của cô và máu lưu trữ ở bệnh viện tâm thần làm DNA so sánh, hoàn toàn ăn khớp."

* * *@@@@@@--

Lục tổng lần đầu tiên chùi đít cho phu nhân nha. Lần đầu chưa quen lần sau kinh nghiệm đầy mình O (≧▽≦) O[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 41: Lục Tổng càng ngày càng tao

[HIDE-THANKS]Lục Hoa Lương giữa mày nhăn thành chữ xuyên 川.

"Còn gì nữa không."

"Dựa theo chủ tử phân phó, tôi đã điều tra thân thế Hạ Vi Bảo, từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ tiếp xúc qua y thuật, điểm này xác thật có chút quỷ quái.

Ngoài ra chủ tử hoài nghi ba năm trước đây là cô giả điên, nhưng tôi tra xét hồ sơ điều trị của bệnh viện tâm thần, cô đúng là bị điên.

Tôi có hỏi chuyên gia về phương diện này, nói có thể là do lúc Hạ Vi Bảo ngã xuống cầu thang, phần đầu đã chịu bị thương nặng cho nên khôi phục bình thường."

Tuy rằng có chút khó tin, nhưng ví dụ như vậy, cũng không phải chưa từng có.

Điều duy nhất giải thích không thông, chính là y thuật của cô còn có tính tình thay đổi.

Trước kia Hạ Vi Bảo, ôn nhu mềm yếu, nói chuyện nhẹ nhàng, đâu giống như bây giờ, sức lực lớn đến kinh người!

Một quyền đập vỡ notebook, tay không bóp nát di động, còn có một chân đá..

Ánh mắt của Dương Túc, có thâm ý mà dừng ở đũng quần của Lục Hoa Lương.

Loại chuyện này, nếu là Hạ Vi Bảo ngày xưa, tuyệt đối không làm được.

Ánh mắt sắc bén của Lục Hoa Lương đảo qua, Dương Túc bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, không dám tiếp tục nhìn loạn.

Thu hồi ánh mắt, Lục Hoa Lương nhìn chằm chằm cây bút trong tay, rơi vào trầm tư.

Tính tình thay đổi còn có thể lý giải, rốt cuộc đã trải qua nhiều chuyện như vậy, không có khả năng vẫn ngây thơ giống như trước.

Nhưng chuyện biết y thuật, thật sự không cách nào giải thích.

Hai mắt hắn sắc bén, "Có thể bị người thay đổi lúc ở bệnh viện tâm thần hay không."

Tôi cũng nghi ngờ điều này, vì vậy tôi đã tìm bệnh viện nơi cô ấy sinh ra, lấy mẫu máu cô ấy lưu lại làm kiểm tra, là cùng một người. "

Sắc mặt Lục Hoa Lương ngưng trọng, vậy liền kỳ quái.

" Chủ tử, tôi có một suy đoán lớn mật, không biết nên nói hay không. "

" Nói. "

" Bây giờ không phải lưu hành xuyên qua cùng trọng sinh sao, chẳng lẽ Hạ Vi Bảo là xuyên qua? Hoặc là danh y nào trọng sinh lên người cô. "

Lục Hoa Lương,"... "

" Trợ lý Dương, không nghĩ tới cậu cư nhiên có trái tim thiếu nữ như vậy. "

Xem nhiều tiểu thuyết đi!

Dương Túc cũng cảm thấy, lý do này quá vớ vẩn.

Nhưng, trừ bỏ lý do này, hắn thật sự không cách nào giải thích Hạ Vi Bảo kỳ quái.

" Chủ tử, kỳ thật chỉ cần biết người này là Hạ Vi Bảo, không phải gian tế lai lịch không rõ là được, cô biến thành như vậy, chưa chắc không phải là chuyện tốt. "

Trước kia Hạ Vi Bảo, nói dễ nghe một chút ôn nhu thiện lương không tranh quyền thế, nói khó nghe, chính là ngu xuẩn yếu đuối vô năng đến cực điểm.

Đều bị người dẫm trên đầu, còn không biết phản kích.

Rơi xuống kết cục thân bại danh liệt, kỳ thật cũng không trách được người khác.

Nghĩ đến bộ dạng Hạ Vi Bảo giương nanh múa vuốt, đáy lòng Lục Hoa Lương phảng phất bị một cọng lông vũ nhẹ nhàng xẹt qua, mang theo từng trận gợn sóng.

Lúc trước cưới Hạ Vi Bảo, thật sự một trăm lần không muốn.

Hiện tại xem ra, kỳ thật cũng không có trong tưởng tượng như vậy kém.

Trong lòng có chút mềm mại, ngoài miệng lại như là dài quá đao.

" Còn không phải đều vô dụng, thanh danh kém cùng cái gì dường như. "

Cũng chỉ có hắn không chê cô.

Nghĩ như vậy, Lục Hoa Lương đột nhiên cảm thấy, chính mình còn rất vĩ đại.

Đem cô thu, đỡ cô đi ra ngoài tai họa nhân loại.

Dương Túc lau mồ hôi, nghĩ thầm chủ tử thật là càng ngày càng làm kiêu.

Lúc ngoan tuyệt làm người nghe tiếng sợ vỡ mật, lúc muộn tao cũng tuyệt đối không hàm hồ!

Nói miễn cưỡng như vậy, có bản lĩnh ngươi ly hôn, có bản lĩnh ngươi đem Hạ Vi Bảo đuổi đi a!

" Kỳ thật cũng không thể trách Hạ Vi Bảo, rốt cuộc giới giải trí là cái chảo nhuộm, người nổi tiếng nhiều thị phi.. "

Sắc mặt Lục Hoa Lương trầm xuống" San San cũng là người trong giới giải trí, sao không thấy cô trêu chọc thị phi."

* * *@@@@@@---

Dương Túc đoán đúng rồi ^o^

Ngày sau nhờ cả vào ngài ≥3≤[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 42: Giới giải trí mỹ nhân bảng

[HIDE-THANKS]Dương Túc kinh ngạc rớt cằm.

"Chủ tử, ngài so sánh San San tiểu thư cùng Hạ Vi Bảo, đây căn bản không thể so nha."

Mặt Lục Hoa Lương, nháy mắt lạnh như hàn băng.

Độ ấm trong thư phòng kịch liệt giảm xuống, ngàn dặm đóng băng, vạn dặm tuyết rơi!

Dương Túc bị áp suất thấp đáng sợ này dọa sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra.

Biết chính mình dẫm bài mìn, bắp chân đều run lên.

"Ý tôi là nói San San tiểu thư nỗ lực tiến tới, chịu khổ nhọc, lại giữ mình trong sạch, là tấm gương tốt trong giới giải trí, Hạ Vi Bảo như thế nào có thể so sánh với cô."

Lúc này sắc mặt Lục Hoa Lương mới tốt một ít.

Cảm giác áp bách trầm trọng trên vai biến mất, Dương Túc nhẹ nhàng thở ra.

Lúc này mới phát hiện, phía sau lưng đã bị mồ hôi chảy ướt.

Hắn sao lại quên mất, bản tính của chủ tử, là một con sói hung tàn!

Không phải hắn có thể trêu chọc.

"Gần đây tình huống San San thế nào."

Nghĩ đến thân ảnh nào đó, lệ khí vừa rồi biến mất, đáy lòng một mảnh mềm mại.

"San San tiểu thư phát triển thuận lợi, gần đây còn nhận quay một bộ phim mạng, là nữ số hai."

"Đầu tư kịch bản lớn cho cô cô không cần, quay cái gì phim mạng, còn chỉ là nữ số hai."

Ngoài miệng ghét bỏ, nhưng là biểu tình lại không phải như vậy, "Bộ phim mạng nào."

Dương Túc muốn nói lại thôi, "Là.. Nữ số 2 của《 khuynh thành 》."

Nói xong, liếc nhìn Lục Hoa Lương một cách đồng tình.

Chủ tử, ngài tự cầu nhiều phúc đi.

San San tiểu thư ghét nhất phụ nữ đẹp, lão bà ngươi giống nữ thần, nhỡ đến lúc đó đánh lên tới..

Mâu thuẫn nội bộ, xem ngươi bảo vệ ai.

Huyệt thái dương của Lục Hoa Lương nhảy lên, hiển nhiên cũng nghĩ đến điểm này, có chút đau đầu.

Dương Túc cảm thấy, hắn phải làm trợ lí tốt vì chủ tử phân ưu, vì thế nhanh chóng đưa ra ý kiến.

"Chủ tử, hay là hẹn San San tiểu thư cùng Thiếu phu nhân cùng nhau ăn một bữa cơm, để cho các cô hiểu biết nhau một chút?"

Lục Hoa Lương đầu càng đau, đừng nói gặp Hạ Vi Bảo, nha đầu kia ngay cả hắn cũng không chịu gặp.

Đã trốn hắn nửa năm.

"Chủ tử, tôi có một đề nghị, ngài nói y thuật của Hạ Vi Bảo như thế kinh người, bệnh của San San tiểu thư cùng phu nhân.."

Sắc mặt Lục Hoa Lương nháy mắt ngưng trọng lên, mặt mày thâm thúy.

Hạ Vi Bảo sao..

Không thể không thừa nhận, sau khi nhìn thấy Hạ Vi Bảo chữa lành vết thương, hắn cũng nghĩ tới để cô giúp San San chữa bệnh.

Chỉ là..

"Chuyện này trước cứ từ từ."

Hạ Vi Bảo quá quỷ dị, còn phải quan sát một đoạn thời gian.

Hơn nữa, cô biết trị liệu bỏng, cũng không có nghĩa sẽ biết trị các bệnh khác.

Nếu như chỉ là trùng hợp, cô chỉ biết phương thuốc trị bỏng mà thôi thì sao.

Hơn nữa bệnh của San San..

Hắn cơ hồ đã tìm khắp toàn thế giới, cũng chưa có người có thể chữa khỏi cho cô.

Trung y cũng không phải không đưa cô đi xem qua, chỉ là đều không dùng được.

Không chỉ có San San, còn có..

Nghĩ đến đây, trái tim Lục Hoa Lương liền buồn đau lên.

Tràn đầy áy náy cùng thương tiếc.

"Đúng rồi, cuộc tuyển chọn danh sách mỹ nhân năm nay trong làng giải trí, tháng sau bắt đầu có phải không."

Hắn không chú ý giới giải trí, nhưng người quan trọng nhất ở nơi đó, cho nên mọi chuyện đều lưu tâm.

"Đúng vậy." Khóe mắt Dương Túc co giật, đột nhiên có loại dự cảm bất thường..

"Đem San San đẩy đi lên."

Dương Túc, "..."

Đây chắc chắn là nhiệm vụ khó khăn mất nhân tính nhất mà hắn từng thực hiện, so với che lại lương tâm nói chủ tử ngươi tính tình thật tốt bình dị gần gũi còn muốn táng tận thiên lương hơn![/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 43: Này chén cẩu lương, trước cạn vì kính trọng

[HIDE-THANKS]Lúc này Dương Túc, thật muốn bóp chặt cổ Lục Hoa Lương lắc mạnh.

Chủ tử ngươi đang nghi ngờ thẩm mỹ của quần chúng, hay cho rằng người xem cả nước mù a!

Lục Hoa San béo phì như vậy

Cũng có thể xuất hiện trên danh sách mỹ nhân, đây là có bao nhiêu tán tận lương tâm!

Biểu tình phát điên của Dương Túc, làm Lục Hoa Lương rất không vui.

Hai mắt nguy hiểm mà nheo lại, "Cậu cảm thấy em gái tôi rất xấu?"

Nguy hiểm!

Dương Túc ngẩng đầu ưỡn ngực thu bụng, đứng nghiêm theo tư thế quân huấn, giọng nói leng keng!

"Không có, San San tiểu thư dung mạo xinh đẹp như hoa, vóc dáng trời sinh, xem diện mạo của chủ tử là có thể nghĩ đến trong xương cốt, San San tiểu thư nhất định là một mỹ nhân tuyệt sắc, chẳng qua bây giờ sinh bệnh cho nên không thấy rõ vẻ xinh đẹp, chờ cô hết bệnh rồi tuyệt đối có thể sáng mù mắt chó của mọi người!"

Lời hay không ngừng ném ra, sắc mặt Lục Hoa Lương cuối cùng tốt một chút.

Dương Túc nhẹ nhàng thở ra, hư nhược lau một phen mồ hôi.

"Chủ tử, San San tiểu thư luôn luôn không thích ngài quản chuyện của cô, lần trước ngài giúp cô dạy dỗ kẻ cướp nhân vật của cô, cô liền cáu kỉnh nửa năm không trở về nhà, lần này nếu làm cô biết.."

"Dương Túc, cậu ngày đầu tiên làm việc cho tôi sao? Không biết làm sạch sẽ một chút?"

Dương Túc, "..."

Nhưng vấn đề là, với diện mạo của Lục Hoa San, có thể xuất hiện trong danh sách mỹ nhân chính là mờ ám lớn nhất a!

"Vâng.."

Lục Hoa Lương nghĩ nghĩ, "Đẩy đến vị trí thứ hai là được, đứng đầu danh sách quá rõ ràng."

Dương Túc rất muốn hỏi, chủ tử ngài xác định không phải muốn đem vị trí đệ nhất để lại cho lão bà ngài?

Vì thế chân chó mà nói ra, "Chủ tử, vậy muốn đem Thiếu phu nhân đẩy đến đứng đầu bảng hay không?"

"Cô ấy còn cần cậu đẩy lên?" Lục Hoa Lương ngữ khí đương nhiên mà hỏi lại.

Lấy gương mặt của Hạ Vi Bảo, người phụ nữ nào đụng phải cô đều là hiện trường tai nạn xe cộ!

Còn cần làm giả?

Biểu tình có chung vinh dự..

Dương Túc yên lặng mà bưng lên chén cẩu lương, trước làm vì kính nể.

Đúng lúc này, di động truyền đến âm thanh "đinh".

Là Weibo cài đặt đặc biệt.

Thân là một trợ lý ưu tú, cần thiết quan tâm những thứ mà sếp quan tâm.

Cho nên Weibo Lục Hoa San, hắn cài chú ý đặc biệt.

Nhìn Lục Hoa San phát Weibo, Dương Túc yên lặng đem chén cẩu lương vừa ăn nhổ ra.

Hắn nên vui sướng khi người gặp họa hay vui sướng khi mình gặp họa đây.

"Chủ tử, San San tiểu thư cùng Thiếu phu nhân đánh nhau trên Weibo."

Mâu thuẫn nội bộ ha ha ha.

Lục Hoa Lương nhíu mày, lấy di động ra nhìn, nháy mắt đầu đều lớn.

【 San San đáng yêu V: Có một số người, ỷ vào có vài phần nhan sắc liền chơi đại bài, khởi động máy đã vài ngày cũng chưa lộ mặt, làm chậm tiến độ quay phim, thật sự cho rằng đoàn phim là nhà cô sao. 】

Cô không chỉ tên nói họ người đó là ai, nhưng ăn dưa quần chúng xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, lập tức truy tìm.

Sau đó liền đào ra Hạ Vi Bảo từ 《 khuynh thành 》 bắt đầu quay tới bây giờ, còn chưa từng xuất hiện qua.

Toàn bộ suất diễn của cô đều đẩy về phía sau, trước chụp những người khác.

Mà 《 khuynh thành 》 quay quanh nữ chính, toàn bộ kịch bản có hai phần ba màn ảnh có nữ chính.

Đặc biệt Từ Gia Dương vì phủng Hạ Vi Bảo, lại tăng thêm suất diễn cho cô.

Cô vắng quay phim, tiến độ có thể nghĩ.

Chuyện Hạ Vi Bảo bị thương, toàn bộ đều bảo mật.

Ngay cả Từ Gia Dương chỉ biết cô không thoải mái nằm viện, cũng không biết cô bị thương nặng như thế, các thành viên khác của đoàn phim càng không cần phải nói.

Tất cả đều cho rằng cô chơi đại bài.

Đặc biệt, Hạ Vi Bảo vẫn là từ trên trời rơi xuống dưới, còn bị truyền ra lời đồn bò lên giường Từ Gia Dương.

Thành viên đoàn phim đối với cô vốn dĩ liền có bất mãn, hiện tại mâu thuẫn càng trở nên nghiêm trọng gay gắt.

Chẳng qua đều là một ít diễn viên nhỏ, tất cả đều giận mà không dám nói gì.

Mà Lục Hoa San là người trực lai trực vãng, cho nên cô là người đầu tiên đứng ra chỉ trích Hạ Vi Bảo[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 44: Lục Tổng ngươi lại suy nghĩ nhiều

[HIDE-THANKS]Vào lúc này, chuyện Hạ Vi Bảo chơi đại bài, có thể nói là sự thật.

Vốn dĩ đã ở vào nơi đầu sóng ngọn gió, hiện tại liền có thể nghĩ.

Weibo lại bị vây hãm lần nữa, một mảnh tiếng mắng.

Thấy Hạ Vi Bảo lại bị mắng lên hot search, Lâm Mật Nhi cười đến hoa dung thất sắc.

Sau đó ánh mắt lộ vẻ khinh thường, "Hạ Vi Bảo a Hạ Vi Bảo, không ngờ cô lại ngốc như vậy, đáng bị mắng chết!"

Dựa vào bồi ngủ mới lấy nhân vật còn không quý trọng thật tốt, trên đời này sao sẽ có người ngu ngốc như vậy.

Người đại diện cũng cảm thấy không thể hiểu được, "Hạ Vi Bảo có bệnh đi, cho rằng mình vẫn là ảnh hậu chạm tay là bỏng như trước kia sao, chơi đại bài? Cũng không xem tình huống thế nào."

Cô làm người quản lí nhiều năm như vậy, còn chưa gặp qua nghệ sĩ ngu xuẩn như thế!

Lâm Mật Nhi vô cùng thư thái.

Hạ Vi Bảo một tay hại chết chính mình cô cuối cùng cũng xả được cơn giận.

Thể xác và tinh thần đều thoải mái.

Cô nhìn về phía người đại diện, trong ánh mắt hiện lên một tia tàn nhẫn, "Biết làm như thế nào?"

Người đại diện cười, "Yên tâm, tôi lập tức đi mua hot search, bảo đảm chuyện này có thể treo một tuần!"

Bên kia, nhìn bình luận trên mạng càng ngày càng náo nhiệt, Lục Hoa Lương đau đầu.

Được rồi, chị dâu em chồng cần thời gian thích ứng, khiến cho hai người các cô chậm rãi làm quen đi.

Một người là muội muội, một người là lão bà, lòng bàn tay là thịt mu bàn tay cũng là thịt.

Đau đầu nhất, không ai khác ngoài Từ Gia Dương.

Thật vất vả mới yên tĩnh hai ngày, không ngờ Hạ Vi Bảo lại lên hot search, hơn nữa thế tới lần này càng ngày càng mãnh liệt!

Hắn không thể đem chuyện Hạ Vi Bảo bị bệnh để lộ ra ngoài, dù gì nghệ sĩ cũng cần có quyền riêng tư.

Nhưng không thể mặc kệ không để ý tới.

Một đoàn phim hòa thuận, diễn viên ở chung hòa hợp, đối với việc quay phim mà nói quá quan trọng.

Bây giờ trong đoàn phim tiếng oán than đầy trời, rất nhiều diễn viên không phối hợp, đối với Hạ Vi Bảo oán khí tận trời.

Nghĩ nghĩ, hắn cảm thấy phải mời người trong đoàn phim cùng nhau ăn một bữa cơm, giao lưu tình cảm.

Kỳ thật Hạ Vi Bảo tính tình khá tốt, không làm giá.

Chỉ cần người ở chung với cô, đều sẽ thích cô.

Bây giờ không hòa thuận, chỉ là do không quen biết.

Hạ Vi Bảo đang ngồi xếp bằng trên giường chơi game, khi đang đại sát tứ phương, thì có cuộc điện thoại đến.

Sau đó, Hoàng Hậu nương nương bị người ta một đao chém chết.

Hạ Vi Bảo, "..."

Đang muốn chửi ầm lên ai không có đạo đức như vậy, nhìn thấy là Từ Gia Dương gọi, lập tức thu liễm tính tình.

"Đạo diễn Từ."

"Bảo bảo, thân thể cô thế nào?"

Bảo bảo là biệt danh trước đây fans đặt cho cô, tất cả mọi người kêu cô là bảo bảo.

Nhưng bây giờ nghe Từ Gia Dương kêu như vậy, toàn thân cô đều nổi da gà.

"Đã lành khá tốt, đại khái một tuần nữa là có thể tới đoàn phim quay phim."

Một tuần, cũng không lâu lắm.

"Vậy một tuần sau đoàn phim tổ chức yến tiệc cho cô, đến lúc đó cô hất định phải tới nha."

"Vâng, cảm ơn đạo diễn Từ."

Ngoài miệng Hạ Vi Bảo ngoan ngoãn đáp lời, nhưng trong lòng lại nghĩ, sao còn chưa cúp điện thoại nha, bổn cung còn muốn chơi game đâu.

Cúp điện thoại, cô lập tức đem người kéo vào danh sách đen!

Lục Hoa Lương xử lý xong công việc trở về phòng, nhìn thấy cảnh cô ngồi xếp bằng ở trên giường, kích động chơi game.

Lục Hoa Lương, "..."

Thật không hiểu được, một cô gái như cô, sao lại thích chơi game như vậy.

Hắn đi đến tủ quần áo, lấy quần áo tắm rửa.

Hạ Vi Bảo nhấc mí mắt lên nhìn một cái, đột nhiên nhớ tới cô cũng còn chưa tắm.

Vì thế nói, "Anh tắm nhanh lên, tôi cũng chưa tắm."

Lục Hoa Lương liếc xéo cô một cái, đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.

Bây giờ trên người cô có vết thương, không thể làm những động tác có biên độ quá lớn, cho nên khẳng định không thể tự mình tắm.

Yêu cầu một người hỗ trợ..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 45: Trát tâm, Lục tổng!

[HIDE-THANKS]Lục Hoa Lương không nói gì, nhưng động tác lấy quần áo càng nhanh.

Sau khi tắm giặt xong nhanh chóng đi ra, không nói lời nào liền đi xuống lầu.

Đang chơi trò chơi đến nghiện Hoàng Hậu nương nương, bớt thời gian ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Nghĩ thầm người đàn ông này sao lại tắm rửa nhanh như vậy.

Quả nhiên, cho dù gương mặt giống nhau, cũng không phải là cùng một người.

Cẩu hoàng đế tắm rửa, ít nhất muốn hai giờ.

Tại sao.

Bởi vì hắn lần nào cũng lôi kéo cô tắm uyên ương a ngạo tào!

Nghĩ lại vẫn cảm thấy eo đau lưng đau chân rút gân.

Kỳ thật ngày tháng bây giờ khá tốt, không cần thị tẩm.

Đến nỗi mỗi đêm nhắm mắt lại đều sẽ vô thức mà nhớ tới Cẩu hoàng đế một lần.

Còn có buổi sáng mở mắt ra chuyện thứ nhất mở mắt đều sẽ thói quen mà nhìn người bên gối, có phải là hình bóng quen thuộc kia hay không, những thói quen nhỏ đó, tất cả đều bị cô xem nhẹ.

Giờ này, người hầu gần như đều đã đi nghỉ ngơi.

Lục Hoa Lương đem Phúc bá kêu lên, suốt đêm cho người hầu nghỉ.

Phúc bá vẻ mặt mộng bức, "Tiên sinh, tại sao đột nhiên lại nghỉ lễ vậy?"

Lục Hoa Lương nghiêm trang, "Hai ngày nữa là thi đại học, cho nhóm hầu gái nghỉ mấy ngày, trở về kèm cặp thi cử."

Phúc bá càng ngốc.

Hầu gái Lục Viên bọn họ, phần lớn đều chưa lập gia đình, không có con trai, kèm cặp thi cử kiểu gì.

Hơn nữa, vì sao hầu gái được nghỉ, mà đám đàn ông như bảo tiêu, bảo vệ cửa, lại không cho nghỉ?

Muốn hỏi rõ ràng, không nghĩ tới Lục Hoa Lương đã xoay người đi lên lầu.

Phúc bá tuy rằng rất khó hiểu, nhưng vẫn đi cho nhóm hầu gái nghỉ.

Lục Hoa Lương không trở về phòng ngay lập tức, mà đi thư phòng đọc sách một lát.

Sau khi xác định toàn bộ Lục Viên không còn nữ nhân, lúc này mới bước chân nhẹ nhàng mà trở về phòng.

Trong phòng, Hạ Vi Bảo như cũ ngồi xếp bằng ở trên giường chơi game.

Lục Hoa Lương bình tĩnh nhìn cô một cái, sau đó cầm một cuốn sách về kinh tế tài chính dựa vào tường đọc.

Chỉ là có chút thất thần.

Gần 12 giờ, hắn xem thời gian 10 lần, đã không còn kiên nhẫn.

Giả bộ không thèm để ý mà nhắc nhở, "Đã khuya."

Sao còn không đi tắm rửa.

Hạ Vi Bảo vừa đánh xong một ván vương giả, nghe thấy hắn nói, nhìn thời gian.

Không xem còn tốt, vừa nhìn, tin tức đứng đầu trên mạng liền bắn ra.

# Hạ Vi Bảo chơi đại bài, mấy ngày không đi đoàn phim #

Cô nhíu nhíu mày, click mở Weibo.

Trên trán trượt xuống ba vạch đen.

Nên nói chính mình là thể chất hot search đâu, vẫn là thể chất chiêu hắc đâu?

Cái gì cũng chưa làm cũng có thể lên hot search.

Nhìn một chút những bình luận đó, mắng đến nước miếng bay tán loạn.

Cô đóng Weibo, nằm xuống ngủ.

Mắng tới mắng đi đều là quy tắc ngầm, chơi đại bài, không biết xấu hổ gì gì gì, không có sáng kiến.

Cô nhìn chán.

Dù sao bây giờ cô bọ chó nhiều không sợ ngứa, đã đen thành như vậy, lại nhiều thêm mấy bát mực nước thì cũng chẳng đen đến đâu.

Chẳng qua, đột nhiên hiểu Từ Gia Dương vì sao lại vì cô tổ chức bữa tiệc.

Từ đạo diễn, kỳ thật là người tốt.

Thấy cô cứ như vậy ngủ, Lục Hoa Lương nhíu mày.

"Sao cô không tắm rửa đã đi ngủ, dơ muốn chết."

"Tôi tắm xong rồi." Hạ Vi Bảo một bên ngáp một bên nói.

Đánh game cả ngày, mệt mỏi quá nga.

Tắm xong rồi?

Lục Hoa Lương hơi giật mình, sao có thể!

Lúc nãy còn chưa tắm, hắn chỉ đi xuống lầu phân phó vài câu mà thôi, sao có thể nhanh như vậy đã tắm xong rồi!

Hơn nữa, trên người cô có thương tích, không có người hỗ trợ lau mình, tắm thế nào!

"Cô tắm khi nào."

"Hồi nãy, lúc anh xuống lầu thời điểm."

"Không ai hỗ trợ cô tắm thế nào." Sắc mặt Lục Hoa Lương không vui.

"Tôi lại không phải bị đứt tay đứt chân, tắm rửa còn muốn người giúp?

Ngủ ngủ, đừng quấy rầy tôi."

* * *@@@@@-----

Lục tổng không có nước canh húp rồi ≧ω≦[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 46: Lục tổng bị đá xuống giường

[HIDE-THANKS]Sắc mặt Lục Hoa Lương có chút vặn vẹo, "Phía sau lưng cô tất cả đều là vết thương, làm thế nào tự mình cởi quần áo lau mình.

Không biết động tác quá lớn sẽ đụng đến miệng vết thương sao, chưa từng thấy qua ai ngược đãi thân thể mình như vậy!"

Hạ Vi Bảo ngốc, lớn tiếng như vậy làm gì?

Cô tắm rửa cũng chọc tới hắn?

"Vết thương của tôi gần như đã lành, chỉ cần không làm các động tác nghiêm trọng đều sẽ không vỡ ra."

Nói xong, cô còn duỗi duỗi tay, hoàn toàn chứng minh cho dù cô cử động như thế nào, cũng sẽ không đụng đến miệng vết thương.

Lục Hoa Lương mau buồn bực chết!

Những bác sĩ bằng cấp đó mua bằng ở đại học gà rừng sao!

Một người hai người đều nói vết thương của cô không thể tự gánh vác sinh hoạt, không làm cấy ghép da thì sẽ bị phế đi, kết quả bây giờ mới ba bốn ngày, cũng đã tung tăng nhảy nhót!

Trong lòng đổ một cổ tức giận.

Hắn cũng không biết đang tức cái gì, dù sao chính là vô cùng khó chịu.

Khí lạnh phóng vèo vèo vèo ra bên ngoài.

Vốn tưởng rằng, Hạ Vi Bảo nhìn thấy hắn tức giận, sẽ quan tâm một câu.

Dù gì thì hắn cũng vì cô chạy đến nước ngoài xa xôi vạn dặm giúp cô mời bác sĩ, trong lòng cô nên cảm kích hắn.

Không nghĩ tới..

Đợi hai phút cũng không chờ được Hạ Vi Bảo nói chuyện, lúc Lục Hoa Lương không kiên nhẫn thời, bên kia giường, truyền đến tiếng hít thở nhẹ nhàng.

Lục Hoa Lương, "..."

Ngủ.. Ngủ rồi?

"Hạ Vi Bảo."

Không đáp lại.

Mặt của Lục đại Boss, hoa hoa lệ lệ mà đen.

Cô là heo mẹ đầu thai sao, mới hai phút đã ngủ rồi!

Lục Hoa Lương nhìn chằm chằm phần lưng Hạ Vi Bảo, cơ hồ muốn hoài nghi nhân sinh.

Đột nhiên, hắn nhăn mày.

Vết thương của cô, thật sự đã lành?

Lúc ấy bị bỏng, hắn cũng nhìn thấy, toàn bộ phần lưng đều bị đốt trọi, mặt cũng hủy, máu nhiễm đầy người hắn.

Thương thế đều không phải là giả.

Cho dù ngón tay rách da, ba bốn ngày mới khép lại đi?

Vết thương như vậy, sao có thể khép lại trong thời gian ngắn.

Lục Hoa Lương chậm rãi giơ tay, khớp xương rõ ràng, nhẹ nhàng mà vén cổ áo của cô lên, muốn nhìn xem có phải thật sự đã khép lại hay không.

Nếu y thuật của cô thật sự cao minh như vậy..

Nhưng mà, ngón tay thon dài vừa động, Hạ Vi Bảo đang nửa ngủ nửa tỉnh bỗng nhiên bừng tỉnh.

Nhanh chóng xoay người, một tay chế trụ tay "Thích khách" ra phía sau, sau đó nhanh chóng ra chân, phịch một tiếng, đem Lục Hoa Lương đá xuống giường..

Hạ Vi Bảo đột nhiên xoay người ngồi dậy, ánh mắt cảnh giác.

Lại nhìn thấy Lục Hoa Lương khuôn mặt âm trầm từ trên mặt đất đứng lên, ánh mắt này..

Không tốt, có sát khí!

Hoàng Hậu nương nương hậu tri hậu giác sợ tới mức lạnh cả sống lưng.

"Này này này không thể trách tôi, lúc tôi ngủ tính cảnh giác tương đối cao, là chính anh thấu đi lên, không liên quan đến tôi."

Tôn chỉ lúc ngủ của Hoàng Hậu nương nương là, cô có thể ôm người khác, nhưng là người khác không thể ôm cô.

Nhớ năm đó, Cẩu hoàng đế không thiếu bị cô đá xuống giường.

Lục Hoa Lương xưng bá Hoa Hạ nhiều năm, tổng thống thấy đều phải nhường ba phần, khi nào thì bị người đá xuống giường nghẹn khuất như vậy?

Gương mặt kia có thể nghĩ.

Đang muốn tức giận, liền nhìn thấy gương mặt Hạ Vi Bảo biến sắc.

Cả khuôn mặt tràn đầy thống khổ cùng rối rắm.

Lục Hoa Lương mặt trầm như nước, trái tim lại nhẹ nhàng mà nắm chặt một chút.

"Đừng tưởng rằng giả vờ đáng thương tôi sẽ buông tha cho cô."

"Đau.."

Hạ Vi Bảo mồ hôi lạnh đều chảy xuống.

Lúc nãy làm ra động tác biên độ lớn, xoay người lại đá người, miệng vết thương bị nứt ra rồi.

Sắc mặt Lục Hoa Lương khẽ biến, quay người cô lại, lúc này mới phát hiện, quần áo cô đã bị máu tươi thấm hồng.

Sắc mặt Lục ngạo kiều rốt cuộc thay đổi, "Đi bệnh viện."

Hạ Vi Bảo bắt lấy tay hắn "Không cần, anh đi giúp tôi đem thuốc mỡ lấy tới, thuận tiện kêu một nữ giúp việc lại đây giúp tôi."

* * *@@@@*****

Lục tổng phúc lợi tới rồi O (≧▽≦) O

Sau này còn bị đá xuống giường dài dài đấy boss![/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 47: Không tốt! Lục tổng chảy máu mũi!

[HIDE-THANKS]Nữ giúp việc?

Lục Hoa Lương nhướng mày.

Sau đó mặt vô biểu tình nói, "Nữ giúp việc đều nghỉ."

"Nghỉ?" Hạ Vi Bảo nghi ngờ, "Nghỉ khi nào? Lúc cơm chiều rõ ràng đều ở."

"Sau khi cơm nước xong, Phúc bá cảm thấy qua hai ngày liền phải thi đại học, cho nữ giúp việc nghỉ về nhà để cùng ôn thi."

Tốt lắm, cái nồi này ném được xinh đẹp!

Thi đại học quả thực rất quan trọng, có thể nói là bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời, xác thật yêu cầu toàn lực chuẩn bị.

Hạ Vi Bảo không nghi ngờ hắn, còn cảm thấy Lục Hoa Lương kỳ thật rất nhân đạo.

Chỉ là..

"Vậy anh có thể giúp ta kêu hộ sĩ theo thời gian lại đây được không?"

"Nửa đêm hộ sĩ không cần ngủ sao."

Hạ Vi Bảo khó xử, giữa mày đều nhăn thành chữ xuyên 川.

"Lại hầu gái lại hộ sĩ, cô rốt cuộc muốn làm cái gì, ngủ một giấc đều phải lăn lộn như vậy."

Lục Hoa Lương mặt không đỏ tim không nhảy, tuyệt đối là cao thủ ngay cả máy phát hiện nói dối đều không phát hiện ra!

Sắc mặt Hạ Vi Bảo hơi quẫn bách, "Vết thương ở phía sau lưng, tôi không thể tự mình bôi thuốc.."

Lục Hoa Lương đã lấy thuốc lại đây nghe vậy trong lòng một trận nhảy nhót, muốn chính là hiệu quả này!

Nhưng hắn sẽ nói ra sao.

Đáp án là không.

Chỉ thấy hắn thực ghét bỏ mà liếc xéo cô một cái, "Phiền toái."

Sau đó đi đến mép giường ngồi xuống, duỗi tay vén lên quần áo của cô.

Hạ Vi Bảo kinh hãi, đôi tay che ngực, làm tư thế phòng hộ, "Anh làm cái gì!"

"Giúp cô bôi thuốc, nhanh lên, cô không ngủ tôi còn muốn ngủ."

Gì?

Hắn bôi thuốc cho cô?

Mặt còn cần hay không?

"Không.. Không cần.."

"Chính cô có thể làm? Hay là tôi gọi Phúc bá tới giúp côi?"

Hạ Vi Bảo, "..."

Cô tình nguyện không bôi thuốc..

Duỗi tay đi cầm di động, "Tôi kêu Hạng Sở tới hỗ trợ."

"Hạng Sở?" hai mắt Lục Hoa Lương chậm rãi nheo lại.

"Đúng vậy, hắn là đồ đệ của tôi."

"Hạ Vi Bảo, cô vậy mà kêu cái một người đàn ông tới giúp cô bôi thuốc!"

Hạ Vi Bảo nhíu mày, cô giống như nghe được âm thanh nghiến răng nghiến lợi?

Đoán chừng là ảo giác.

"Hạng Sở là bác sĩ, ở trong mắt hắn tôi là người bệnh, người bệnh thì chẳng phân biệt nam nữ."

"Cô ở trong mắt tôi cũng là người bệnh, hơn nữa tôi còn là lão công của cô, nửa đêm làm người bôn ba chạy qua, người khác không cần ngủ?

Thật không nghĩ tới cô ích kỷ như thế, nhanh lên, bôi thuốc xong còn đi ngủ!"

Hạ Vi Bảo bị hắn nói không chỗ dung thân.

Cũng đúng, muộn như vậy để cho người khác tới đây một chuyến sẽ ảnh hưởng nghỉ ngơi.

Chỉ là, làm Lục Hoa Lương bôi thuốc cho cô..

Trong lòng có chút không thoải mái.

Nếu người này là Hạ Lương Đế còn tốt, cố tình hắn chỉ là lớn lên giống, cũng không phải Hoàng Thượng của cô.

Nhưng mà, Lục Hoa Lương căn bản không cho cô cơ hội cự tuyệt, đã đem quần áo của cô vén lên.

Hạ Vi Bảo không có cách nào, "Anh từ từ."

Sau đó, duỗi tay mở cúc áo phía trước.

Sau khi cởi bỏ, lập tức kéo chăn, đem phía trước che khuất.

Lúc này mới làm Lục Hoa Lương hỗ trợ đem áo trên cởi ra.

"Che cái gì che, ai hiếm lạ xem."

Hạ Vi Bảo, "..."

Vì sao cô nghe được hương vị dục cầu bất mãn, là ảo giác sao.

Quần áo rút đi, Lục Hoa Lương nhìn phần lưng của cô, đột nhiên có chút miệng khô lưỡi khô.

Rõ ràng là miệng vết thương gồ ghề lồi lõm, da thịt bị bỏng màu đen còn có một ít thịt hồng hồng mới nhú ra ngoài lớp thịt cháy đen, thoạt nhìn hết sức dữ tợn.

Nhưng hắn lại xem đến thân thể có chút nóng lên.

Không thể không nói, dáng người Hạ Vi Bảo thật tốt.

Hai bờ vai gầy như xương con bướm, xương bả vai phần lưng thon dài vô cùng rõ ràng, vòng eo mảnh khảnh một tay có thể ôm hết, đường cong hai bên vô cùng mượt mà, đường cong kéo dài đến cái mông, càng dẫn người suy nghĩ miên man..

Lạch cạch, một giọt chất lỏng màu đỏ, đột nhiên nhỏ tới trên mu bàn tay Lục Hoa Lương.

* * *@@@@***

Lục tổng phúc lợi tới![/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 48: Lục tổng nổi phản ứng

[HIDE-THANKS]Lục Hoa Lương vội duỗi tay lau máu mũi.

Lúc này mới phát hiện, một tay máu.

"Sao vậy?"

Cảm giác được người đàn ông phía sau giống như có chút không thích hợp, Hạ Vi Bảo xoay người.

Lục Hoa Lương lập tức đè hai vai cô lại.

"Không sao, miệng vết thương của cô chảy máu, tôi giúp cô rửa sạch một chút."

Nói, lấy ra bông, nhẹ nhàng mà lau vết máu trên vết thương của cô.

Đồng thời cũng lau máu mũi của mình.

Mặt Lục Hoa Lương, đen như đáy nồi.

Nhìn phần lưng huyết nhục mơ hồ đều chảy máu mũi, tiền đồ!

Khẳng định là bởi vì hắn lần đầu tiên nhìn phần lưng phụ nữ, cho nên mới sẽ như vậy.

Đúng, nhất định là như thế.

Nhưng mà, bỗng dưng nhìn đến một màn hương diễm chảy máu mũi có thể lý giải, nhưng là vẫn luôn chảy không ngừng, liền có điểm khó hiểu.

Đến khi giúp Hạ Vi Bảo bôi thuốc một lần nữa, máu mũi Lục Hoa Lương máu còn không có ngừng.

Thậm chí càng ngày càng nhiều.

Không chỉ có như thế, hắn cảm giác cả người đều nóng lên.

Có thể là trời nóng bức, mới có thể máu mũi giàn giụa.

Không sai, chính là như vậy.

Lại một đoàn bông bị dính máu ném ra.

Hạ Vi Bảo quay đầu, nhìn bông dính máu chồng chất như đồi núi nhỏ, có chút lo lắng.

Lúc cô bị thương, vốn dĩ đã mất máu quá nhiều, hiện tại lại chảy nhiều máu như vậy, có thể mất máu mà chết hay không?

Chẳng qua, vì cái gì chảy nhiều máu, nhưng cô lại không có một chút cảm giác hoa mắt chóng mặt nào.

Hơn nữa, cũng đã bôi thuốc xong, sao còn không có cầm máu?

"Lục tổng, vết thương còn chảy máu sao."

Lục Hoa Lương hai lỗ mũi nhét bông, ánh mắt miễn bàn nhiều buồn bực.

"Hết rồi"

Hắn nói xong, trước khi Hạ Vi Bảo xoay người lại, nhanh chóng đứng dậy chạy vào phòng tắm.

Rửa mặt.

Sao lại thế này, còn không phải chỉ giúp cô bôi thuốc sao, hắn vậy mà chảy máu mũi không lí do.

Không chỉ có như thế, tim đập cũng không bình thường.

Lục Hoa Lương giơ tay, ấn ở vị trí trái tim, tần suất rõ ràng nhanh hơn so với ngày thường.

Tiết tấu tim đập đã lệch khỏi quỹ đạo bình thường của trục hoành.

Trong phòng, Hạ Vi Bảo nhìn một đống rác rưởi trên sàn nhà, mặt đen.

Thật nhỏ mọn.

Còn không phải là giúp cô bôi thuốc một lần sao, vậy mà ngay cả rác đều không thu dọn, còn muốn cho một người bị thương như cô thu dọn.

Chờ tới lúc Lục Hoa Lương tắm rửa bình tĩnh ra ngoài, Hạ Vi Bảo đã ngủ rồi.

Nhìn dung nhan điềm tĩnh ngủ ngon của cô, mặt mày Lục Hoa Lương thâm trầm.

Lại tới nữa..

Rõ ràng tim đập đã bình thường, lại nhanh mấy chụp, cả người đều không được tự nhiên.

Chẳng lẽ hắn.. Bị bệnh?

Xem ra muốn tìm bác sĩ khám.

Ngày hôm sau, lúc Hạ Vi Bảo ngày hôm sau tỉnh dậy, bên cạnh đã lạnh.

Hỏi Phúc bá mới biết, Lục Hoa Lương lại đi công tác, hơn nữa khả năng lần này phải đi một tháng.

Đối với việc này, Hoàng Hậu nương nương hoan hô!

Thể xác và tinh thần thoải mái, thương thế cũng đặc biệt mau lành.

Trong vòng một tuần, vết thương trên người đều tốt.

Không chỉ có không để lại sẹo, hơn nữa da thịt còn mềm mại trắng nõn hơn trước kia!

Hạng Sở cùng Hách Bổn nhìn chằm chằm gương mặt cô so càng trắng nõn hơn trước kia, sùng bái trong mắt cơ hồ muốn hóa thành ngôi sao rớt ra ngoài!

Quá trâu bò!

Hạng Sở cảm thấy, sư phụ lợi hại như thế, nhất định phải nhìn kỹ, tuyệt đối không thể làm người cướp đi!

Hách Bổn cảm thấy, Hạ Vi Bảo lợi hại như vậy, nếu không bái sư, hắn sẽ chết không nhắm mắt!

Hai gã đàn ông liếc nhau, bắt đầu cãi nhau.

Cãi nhau, đánh nhau rồi.

Hạ Vi Bảo không nói hai lời, mỗi người một chân tất cả đều đá ra ngoài.

Muốn đánh ra bên ngoài đánh, nơi này của cô không cung cấp nơi đánh nhau.

Sau đó thay một bộ quần áo thể thao, đeo khẩu trang cùng kính râm, mỹ mỹ đát đi ra ngoài bay bổng.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 49: Moi logo Bugatti

[HIDE-THANKS]Nhìn thấy Hạ Vi Bảo đi về phía gara, thịt mỡ trên người Phúc bá run lên.

"Thiếu phu nhân, cô muốn ra ngoài sao?"

"Đúng vậy, Phúc bá, đêm nay để cửa cho tôi."

Lần đầu tiên đi ra ngoài chơi, đoán chừng chơi tương đối lâu.

Ai bảo cô tràn ngập tò mò đối với thế giới xa lạ này.

Thịt mỡ trên người Phúc bá run a run, chạy về phía gara, "Thiếu phu nhân khoan đã, tôi đi mở cửa cho cô."

Cảnh tượng lần trước cô một chân ga đem cửa gara đâm bay, còn mới mẻ trong ký ức.

Diện tích bóng ma tâm lý đến bây giờ còn không tính ra.

Lần này Hạ Vi Bảo lần này không dám lại lái chiếc xe đắt tiền như vậy, sợ lại phát sinh chuyện lái siêu xe chọc phê bình.

Căn cứ ký ức của nguyên chủ, ở gara của Lục Hoa Lương tìm một vòng.

Phát hiện xe của, tiện nghi nhất cũng ngàn vạn.

Hạ Vi Bảo đau đầu.

Không hổ là Hoa Hạ đệ nhất hào môn!

Thật mẹ nó có tiền!

Thấy thời gian hẹn với Từ Gia Dương sắp tới, lần đầu tiên cùng người trong đoàn phim ăn cơm, đến muộn không tốt.

Nhưng mà còn chưa chọn được xe, Hạ Vi Bảo thực buồn rầu.

"Phúc bá, ông nói làm thế nào người ta nhìn ra một chiếc xe giá trị bao nhiêu tiền?"

Phúc bá chỉ logo một chiếc Bugatti bên cạnh "Xem logo, mỗi cái nhãn hiệu logo đều không giống nhau."

Hạ Vi Bảo miết ngón tay như ngọc, như suy tư gì gõ gõ cằm.

"Ngoại trừ logo thì sao, còn nhìn cái gì."

"Không có đi."

"Nói cách khác, xe này nếu không có cái logo này, thì không đáng giá tiền?"

"Đó là tự nhiên, nếu không có cái logo này, vậy ai biết đây là hãng xe nào."

"Nga." Hạ Vi Bảo bừng tỉnh, thì ra là thế.

Sau đó, cô duỗi tay, nắm lấy logo đằng trước Bugatti, dùng sức kéo mạnh.. Quá kiên cố không kéo được.

Nhưng mà không sao cả, ta là người có nội lực.

Vì thế Hạ Vi Bảo tập trung nội lực vào đôi tay của mình, ở trong ánh mắt kinh ngạc của phúc bá, đem cái logo kia moi xuống dưới.

Moi xuống dưới..

Xuống dưới..

Tới..

* * *

Sau đó oanh chân ga, hào khí muôn vàn mà đi bay bổng.

Cho đến khi Hạ Vi Bảo rời đi thật lâu thật lâu, Phúc bá như cũ vô pháp hoàn hồn..

Thiếu phu nhân cô cô cô, tay không đem Bugatti phá hủy?

Sợ tới mức bảo bảo ăn một con cá voi lớn!

Lúc đi tới quán bar Từ Gia Dương đặt, những người khác vừa vặn từ đoàn phim lại đây.

Nhìn thấy một chiếc xe sang trọng, có một lỗ thủng phía trước đậu cách đó không xa, tất cả mọi người há hốc mồm.

Nhìn ngoại hình chiếc xe này, là một chiếc Bugatti Veyron phiên bản giới hạn toàn cầu đúng không?

Nhưng ai tới nói cho bọn họ, vì sao phía trước Bugatti sẽ có cái động?

Logo đi đâu vậy?

Còn đang thắc mắc, cửa xe mở ra, một bô đồ thể thao màu ôm lấy chân dài trước duỗi ra tới.

Ngay sau đó, một mỹ nữ buộc tóc đuôi ngựa, mang khẩu trang cùng kính râm từ trong xe bước xuống

Thân cao 170, dáng người trước đột sau kiều, đẹp đến làm người hâm mộ.

Đuôi ngựa thật dài vung ra, vẽ nên một độ cung xinh đẹp.

Rõ ràng là một thân đồ thể thao hưu nhàn, lại mặc ra đặc công X soái khí!

Hạ Vi Bảo cởi khẩu trang cùng kính râm, vô cùng tiêu sái mà ném vào bên trong xe.

Động tác phóng khoáng lưu loát, rất có vài phần phong cách anh tư táp sảng, phảng phất nữ hiệp cổ đại hành tẩu giang hồ không yêu hồng trang chỉ thích võ trang.

Soái đến vẻ mặt như bà dì*!

"Thật soái!"

"Nữ nhân kia là ai, người mẫu sao, thật soái khí!"

"Ta dựa! Hơn nữa lớn lên thật xinh đẹp, mỹ nữ có khí chất!"

"Các ngươi có cảm thấy cô có chút quen mắt hay không.."

Đúng lúc này, Hạ Vi Bảo đã nhìn thấy Từ Gia Dương Hạ Vi Bảo, nhìn sang đây.

Khóe miệng nghiêng nghiêng một câu, "Đạo diễn Từ."

* * *@@@****

Bà dì: Nghĩa ở câu này là chỉ ngày đến tháng, hành kinh của phụ nữ.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Back