Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 20: Video không thể miêu tả!

[HIDE-THANKS]Lục Hoa Lương có lẽ cũng cảm thấy xấu hổ về cô.

Trong mắt hắn, cô thấy được sự chán ghét.

Chỉ là không hiểu, nếu chán ghét cô thì tại sao lại lấy cô.

Về nhà, Hạ Vi Bảo ngồi trên ghế sofa trong phòng, lấy notebook ra xem video.

Đây là Đồng tỷ gửi, là đoạn video ba năm trước đã phá hủy hết thảy mọi thứ của cô.

Tuy rằng trên mạng cũng có, bởi vì tịnh võng cho nên bị đánh mosaic, căn bản không thể thấy rõ.

Mà cái này, là phiên bản gốc.

Mở đầu đoạn video, một phụ nữ đầu tóc bù xù ngồi trên ghế sô pha lên cơn co giật, đôi tay co rút cầm ống châm tiêm vào cánh tay của mình.

Sau đó cơ thể cô như đạt được khoái cảm lớn, từ từ thả lỏng.

Cô ngẩng đầu, dựa lưng vào ghế sô pha.

Hạ Vi Bảo có thể nhìn rõ khuôn mặt của cô ấy, quả thật giống hệt khuôn mặt của cô!

Ngay sau đó, một số người đàn ông xuất hiện trong video, cười dâm đãng sờ trên người cô gái, hơn nữa còn bắt đầu cởi quần áo của cô ấy.

Cô gái không những không phản kháng, ngược lại còn cười nghênh đón, hình ảnh kế tiếp chính là một đoạn không thể miêu tả.

Hạ Vi Bảo mặt đỏ tai hồng, đối với một người cổ đại, để cô xem đoạn video hạn chế độ tuổi này phi thường có tính chấn động!

Nhưng mà, cô không thể không xem.

Bởi vì chuyện này có liên quan đến sự trong sạch của cô!

Muốn hoàn toàn tẩy trắng thì phải tìm ra chân tướng của năm đó!

Xem từ đầu đến cuối, mặt Hạ Vi Bảo đã hồng thành một con tôm hùm đất.

Nhưng cô không thể tìm ra bất kỳ bằng chứng nào.

Nhìn từ ngoại hình đến hình thể, đó đúng là Hạ Vi Bảo.

Không chỉ vậy, bối cảnh vẫn là biệt thự của Hạ Vi Bảo!

Hết đường chối cãi!

Hạ Vi Bảo đau đầu, ai có khả năng lớn như vậy, tìm được một người phụ nữ giống hệt cô ấy để quay loại video này, địa điểm vẫn là nhà của cô ấy!

Cô nghĩ đến một người, người quản lý trước đây của cô, Hà Tâm!

Lúc trước cô là đại tỉ của Đế Ngu, công ty đã phân cho cô một biệt thự, ngoài cô ra, chỉ có Hà Tâm có chìa khóa biệt thự của cô.

Sau khi lộ ra scandal, Hà Tâm là người đầu tiên liên lạc với cô, bảo cô đừng có hành động hấp tấp, chờ bộ phận quan hệ xã hội của công ty ra mặt giải quyết.

Nhưng mà, điều cô chờ đợi được là chẳng phân xanh đỏ trắng đen mạnh mẽ chấm dứt hợp đồng!

Sau đó, Hà Tâm được cử đến để mang theo một người mới, cũng chính là đại tỷ hiện giờ của Đế Ngu, minh tinh hạng A trong quốc nội!

Hai lần đạt giải ảnh hậu, Nhan Vị Ương!

Mà Hà Tâm, cũng có vào hào quang của Nhan Vị Ương trở thành người đại diện kim bài của Đế Ngu!

Hạ Vi Bảo nhíu mày suy nghĩ sâu xa, có vẻ như, Hà Tâm này là người có hiềm nghi lớn nhất.

Bất quá cũng chỉ có thể kết luận bậy bạ.

Cô có chút buồn rầu, ở thế giới xa lạ này, làm mọi việc thật sự quá bất tiện, muốn tra một ít tin tức cũng không được.

Xem ra phải thu nhận một vài ám vệ làm việc cho cô.

Nhớ năm đó cô chấp chưởng hậu cung, trong tay còn có một ám vệ bí mật, chuyên làm việc cho cô.

Ám vệ rất khó tìm, còn phải xem cơ duyên.

Chuyện này trước đặt sang một bên, Hạ Vi Bảo lấy ra kịch bản《 khuynh thành 》, ngay từ ánh mắt đầu tiên, cô liền thích nó.

《 khuynh thành 》nói về vị tướng quốc ở trấn Lĩnh Quốc có công lao to lớn, khiến cho đương kim thánh thượng kiêng kị, dưới sự xúi giục của bọn gian thần, lấy tội mưu nghịch tịch thu tài sản, trảm cả nhà.

Nhưng dưới sự cầu xin của các trung thần, niệm quân công chỉ giết nam đinh, nữ quyến bị giáng xuống làm điếm quân*.

*điếm quân: Kỹ nữ phục vụ trong quân.

Chuyện xưa mở ra từ đây.

Lý Khuynh Thành đa mưu túc trí, nửa đường cơ trí trốn thoát, thay đổi hình dạng, ba năm sau, nữ cải nam trang vào kinh đi thi, đỗ đạt Trạng Nguyên hơn nữa trở thành Tể tướng đương triều, thận trọng từng bước, chính tay đâm kẻ thủ của mình.

Cuối cùng còn trợ giúp tân hoàng lên ngôi, trở thành mẫu nghi thiên hạ!

Hạ Vi Bảo khóe miệng nhếch lên, giả làm đàn ông, cô có kinh nghiệm a![/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 21: Ừm.. A.. Nhanh lên..

[HIDE-THANKS]Nhớ năm đó cẩu hoàng đế vì cô phế truất hậu cung, cô cảm thấy thâm cung quá nhàm chán cho nên ngăn cản.

Giữ lại ba ngàn mỹ nhân chậm rãi chơi.

Hoàng đế nổi trận lôi đình, đem tẩm cung của cô dọn đến tẩm điện của hắn, sau đó liền không bước vào hậu cung một bước.

Đám phụ nữ hậu cung kia không thấy được Hoàng Thượng, tất nhiên sẽ tạo phản. Cho nên cô chỉ có thể cố mà làm, giả trang thành Hoàng Thượng đi trấn an cảm xúc của bọn họ.

Ha ha, nói đến còn rất xấu hổ, những phi tần hậu cung đó, đến chết đều nghĩ rằng đó là Hoàng Thượng.

Hạ Vi Bảo có chút mất mát, cô rất nhớ đám ái phi.

Nhìn chằm chằm phía trước thất thần, Hạ Vi Bảo cái mũi ê ẩm, một giọt nước mắt yên lặng chảy xuống.

Hoàng Thượng, thần thiếp rất nhớ người..

Hạ Vi Bảo bỗng nhiên bừng tỉnh, giận quăng ngã!

Cô cư nhiên sẽ nhớ cẩu hoàng đế?

Khẳng định là bệnh tâm thần tái phát, cô ước gì cẩu hoàng đế chết sớm một chút, thả cô ra cung, sao có thể nhớ hắn!

Si ngốc, si ngốc, xem ra thật sự phải về bệnh viện tâm thần ở vài ngày.

Hạ Vi Bảo đứng lên, vỗ vỗ mặt mình, cô muốn đi tắm nước lạnh bình tĩnh bình tĩnh.

Mặc quần áo hiện đại thật không quen, đặc biệt là nội y, hai cái vòng tròn siết cô thật chặt.

Hô hấp đều có chút khó khăn.

Nào có thoải mái như yếm.

Vì thế Hạ Vi Bảo duỗi đôi tay ra phía sau, cởi bỏ nút thắt, sau đó rút nội y ra.

Hô.

Cuối cùng cũng thoải mái.

Tùy tay ném ra phía sau giường lớn.

Dù sao Lục Hoa Lương không trở về, phòng chỉ có một mình cô, không cần thiết phải bận tâm hình tượng.

Nhưng mà, lúc cô ném nội y văng ra sau, đột nhiên cảm giác có chút thích hợp..

Tựa hồ.. Không khí có chút lạnh..

Cảm giác áp bách càng ngày càng nặng..

Hơi thở nguy hiểm đang lan tràn..

Cảm giác này..

Hạ Vi Bảo trong lòng lộp bộp một tiếng, yên lặng quay đầu.

Liền thấy trên giường lớn, không biết từ khi nào có một người đàn ông ngồi ở đó.

Một người đàn ông!

Lục Hoa Lương!

Lúc này hắn đang mặc áo ngủ, có lẽ bởi vì mới tỉnh ngủ duyên cớ, cho nên tóc có chút hỗn độn, nửa rũ xuống che đi ánh mắt lúc sáng lúc tối.

Áo ngủ cũng lỏng lẻo, lộ ra mảng lớn cơ ngực.

Hoang dã, gợi cảm.

Thịnh yến thị giác này không phải trọng điểm!

Trọng điểm là, nội y mà Hoàng Hậu nương nương vừa mới ném văng ra, lúc này đang treo ở trên đầu Lục Hoa Lương..

Dọa!

Cơ hồ là phản xạ có điều kiện, Hoàng Hậu nương nương nhảy ra sau, đầy mặt hoảng sợ nhìn sắc mặt của Lục Hoa Lương càng ngày càng trầm.

Không phải hắn đi công tác sao, không phải còn có hai ngày mới trở về sao, vì cái gì sẽ xuất hiện ở chỗ này?

A a a a a a a a a a a!

Hoàng Hậu nương nương bạo tẩu!

Còn có cái gì so với cái này càng xấu hổ sao.

Đáp án là, có!

Lúc Lục Hoa Lương sắc mặt âm trầm túm xuống nội y của cô.

Đôi tay nổi gân xanh, hận không thể đem nội y kia trở thành Hạ Vi Bảo mà bóp chết.

Hạ Vi Bảo mới đặt trên bàn trà notebook, đột nhiên truyền ra một đợt âm thanh phi thường phi thường hài hòa..

"Ừm.. A.. Nhanh lên.. Ừm.. A.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 22: Miêu tả lớn này càng xấu hổ..

[HIDE-THANKS]Hạ Vi Bảo yên lặng quay đầu, lúc nhìn thấy hình ảnh đang phát trên máy tính, hạn không thể đâm đầu chết!

Đồng tỷ cùng cô có thù oán, tuyệt đối cùng cô có thù oán!

Cô chỉ muốn video bản gốc mà thôi, mẹ nó ngươi cho ta nhiều loại như vậy làm gì! Hơn nữa còn là tự động phát..

Động tác yêu cầu cao độ này, cô cùng cẩu hoàng đế cũng chưa thử qua..

Không chỉ có như thế, cô gái trong video quá cởi mở, cư nhiên xoay người, ngồi ở phía trên người đàn ông..

Hạ Vi Bảo đột nhiên nhắm chặt hai mắt, nội tâm đang rít gào.

Trời xanh a, đất bằng a, cho một đạo sấm sét, đánh không chết Lục Hoa Lương, vậy đánh chết cô trước đi!

Miêu tả lớn này càng xấu hổ!

"A"

Phía sau truyền đến tiếng hừ lạnh mang theo sát khí, cả người Hạ Vi Bảo run run, đột nhiên bổ nhào vào bàn trà, muốn kết thúc một màn mất mặt này.

Nhưng mà, cô đối với những thao tác công nghệ cao còn chưa quen thuộc, trong lúc khẩn trương, không biết ấn sai chỗ nào, không những không có tắt máy, ngược lại đem âm lượng mở lớn nhất.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ căn phòng đều là tiếng kêu ái muội.

"Ân.. A.. Anh thật khỏe.. nhanh lên.. Lại nhanh lên ân.. A.."

Hạ Vi Bảo, "..."

Cho cô đi chết đi!

Thẹn quá thành giận, Hoàng Hậu nương nương, tay nắm thành quyền hung hăng nện ở trên máy tính.

Ta cho ngươi kêu!

Tư tư tư -------

Máy tính phát ra vài tiếng kì quái, sau đó màn hình tối sầm, hết thảy quay về yên tĩnh.

Xem nhẹ bàn phím bị đập chia năm xẻ bảy, có thể coi như chưa có chuyện gì phát sinh qua..

Khoé mắt Lục hoa Lương hung hăng co giật.

Cô gái bưu hãn hắn gặp qua không ít, bao gồm thủ hạ của hắn cũng có không ít. Nhưng xem lén phim người lớn bị phát hiện, thẹn quá thành giận một quyền đập nát máy tính, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Vốn một bụng lửa giận, hiện tại giận cũng không được, không giận cũng không được. Bởi vì ánh mắt Lục Hoa Lương một lời khó nói hết, Hạ Vi Bảo cảm thấy mất mặt, vội vàng giải thích.

"Cái này là phát tự động, không liên quan đến ta."

Lục Hoa Lương cười châm chọc, giả!

"Tôi không phải kẻ điếc"

Tuy rằng bởi vì góc độ, hắn chỉ nhìn thấy bóng dáng của cô, nhìn không rõ thì thôi đi, nhưng những thanh âm đó, hắn không đến nỗi không nghe được.

Mặt Hạ Vi Bảo đỏ bừng, thật xấu hổ!

Nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

"Hạ Vi Bảo, đức hạnh của cô như thế nào tôi mặc kệ, nhưng mời cô nhớ kỹ thân phận của mình, đừng không biết kiểm điểm như vậy!"

Lặp đi lặp lại nhiều lần nhục mạ, Hạ Vi Bảo cũng là nổi giận!

Cô bị cẩu hoàng đế ban chết một lần, sống lại một lần còn phải chịu nghẹn khuất như vậy, chi bằng ban cho cô dải lụa trắng thắt cổ còn hơn.

Một đời này, cô sẽ không để ai bắt nạt, vì thế ưỡn ngực trả lời một cách mỉa mai.

"Ha ha, xem phim là không kiềm chế, mấy con cẩu độc thân các ngươi, có ai không nửa đêm trốn trong chăn xem?

Nghe âm thanh liền biết tôi xem cái gì, xem ra Lục tổng kinh nghiệm rất phong phú."

Cái gọi là miệng chửi nhất thời sảng, xong việc hỏa tá tràng.

Lúc nhìn thấy Lục Hoa Lương sắc mặt âm trầm, đứng dậy đi về phía cô. Lúc nãy còn rất cốt khí, trong nháy mắt đã tiêu tan.

Lục Hoa Lương đi đến trước mặt cô, đột nhiên giơ lên nội y Hạ Vi Bảo vừa ném văng ra, cười có chút nguy hiểm.

"Ta kinh nghiệm có phong phú hay không, muốn thử?"

Nguy hiểm!

Chuông cảnh báo của Hoàng Hậu nương vang lên, xuất phát từ bản năng bảo vệ bản thân, trước khi Lục Hoa Lương ra tay, cô đánh đòn phủ đầu!

Xoát giơ tay, bang một tiếng, một cái tát vang dội đánh lên mặt hắn..

* * *@@@@@@@@----@@

Lần đầu chưa quen, lần sau có kinh nghiệm, lục tổng cứ yên tâm mà hưởng thụ nhé ฅ'ω'ฅ[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 23: Có tà tâm không tặc gan!

[HIDE-THANKS]Lục Hoa Lương từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên bị đánh, choáng váng.

Hạ Vi Bảo cũng chết lặng.

Ngơ ngác nhìn bàn tay của mình, hóa ra cảm giác đánh hoàng đế.. thoải mái như vậy!

Dương mi thổ khí, rất muốn lại tát một lần nữa!

Chỉ là, đối diện với ánh mắt mưa gió sắp đến của Lục Hoa Lương, cả người cô run run, lúc này không rời đi còn chờ khi nào!

Khi bàn tay Lục Hoa Lương vươn ra muốn tóm lấy cô, Hạ Vi Bảo đột nhiên nâng đôi chân dài của mình lên, hung hăng đá vào bụng hắn!

Đánh đều đánh, vậy đánh đến đã nghiền!

Hai mắt Lục Hoa Lương nhíu lại, trở tay nhanh chóng chặn lấy chân ngọc của cô giữa không trung.

Rõ ràng thời khắc rất căng thẳng, nhưng hắn lại hoảng thần một chút, làn da còn rất mềm..

Hạ Vi Bảo kinh hãi, mượn lực đứng lên, xoay người lộn nhào trên không, một chân còn lại bay lên không trung, quét thẳng về phía đầu của Lục Hoa Lương.

Lục Hoa Lương vừa mới bị mê hoặc, cư nhiên làm cô thực hiện được, lùi về sau hai bước.

Hạ Vi Bảo được giải thoát, oạch một tiếng nhanh chóng bỏ chạy không thấy bóng dáng.

Phía sau có mãnh hổ đang đuổi theo, nếu cô đi cầu thang thì không kịp, bước lên lan can, hai tay mở ra như phim võ hiệp, trực tiếp nhảy từ lầu ba xuống.

Chân trái nhẹ nhàng rơi xuống đất, đầu gối phải khuỵu nhẹ trên mặt đất, hai tay như lông hồng nhẹ rơi trên mặt đất.

Toàn bộ quá trình nước chảy mây trôi, giống như thiên ngoại phi tiên.

Thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng, dáng người nhu mỹ.

Người hầu đang dọn dẹp trong phòng khách đều xem ngây người.

Thậm chí có người không kìm lòng nổi mà vỗ tay, thiếu phu nhân thật lợi hại.

Màn biểu diễn nhào lộn y như thật.

Hạ Vi Bảo nhìn lên, thấy Lục Hoa Lương đang đứng ở nơi cô vừa nhảy xuống, kinh ngạc nhìn cô.

Dọa!

Hoàng hậu nương nương chính là có tà tâm không có gan làm tặc, cất bước liền chạy, nháy mắt không có bóng dáng.

Lục Hoa Lương bước xuống cầu thang, đứng ở nơi Hạ Vi Bảo đã nhảy xuống.

Ngẩng đầu nhìn lên tầng ba.

Trên mặt nghi hoặc càng ngày càng nặng, khoảng cách bảy tám mét, cô cứ như vậy mà nhảy xuống?

Người phụ nữ này không đơn giản!

Xoay người lên lầu, để người đi tra rõ Hạ Vi Bảo.

Hạ Vi Bảo vẫn luôn ngồi xổm ở khu vườn sau nhà nói chuyện nhân sinh với muỗi.

Mặc dù nhà của Lục Hoa Lương ở hoàng gia lâm viên xa hoa, nhưng bên cạnh cống vẫn có rất nhiều muỗi.

Vì cái gì chọn trốn xuống mương?

Bởi vì túng a

Hạ Vi Bảo trốn đến mười giờ tối, mới trộm từ dưới mương nước bò ra.

Đã muộn như vậy, hẳn là mọi người đều đã đi ngủ?

Như một tên trộm lẻn vào từ cửa sổ, trong đại sảnh không được bật đèn, Hạ Vi Bảo thở phào nhẹ nhõm.

Sau đó sờ soạng đi vào phòng bếp, đói chết cô.

Buổi trưa cô không ăn, buổi tối không những không ăn mà còn xả thân cho muỗi ăn cả đêm, cô đều mau hư thoát.

Không dám đánh thức người hầu, dù sao hiện tại cô không mặc nội y.

Hơn nữa người hầu đều sống trong biệt thự độc lập, chạy qua có chút phiền phức.

Tuy rằng ở trong cung cô sống trong nhung lụa, nhưng trước khi vào cung, cô hành tẩu giang hồ, cho nên không có tật xấu bị nuông chiều từ bé, nấu cơm vẫn là có thể.

Nhưng mà, khi nhìn thấy những thiết bị nhà bếp công nghệ cao, cô hoang mang.

Đã từng nhìn thấy nồi cơm điện, lò vi sóng, lò nướng, tủ lạnh, đây đều là những thứ rất tân tiến, khoa học kỹ thuật cao, các ngươi cũng chưa từng nhìn thấy qua đi?

Cho nên cô không quen biết cũng là chuyện bình thường.

Đối mặt với một ít thiết bị gia dụng, đầu của Hạ Vi Bảo đều lớn.

Nguyên chủ của thân thể này, cư nhiên là đứa ngu ngốc khi ở trong bếp!

Trước nay chưa từng nấu cơm.

Nếu không có trí nhớ về phương diện này, cô căn bản không biết làm thế nào để sử dụng chúng nó.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 24: Gas nổ mạnh!

[HIDE-THANKS]Sau một trận đau đầu suy nghĩ, Hoàng Hậu nương nương thực khinh thường mà vung tóc.

Vật là chết, người là sống, còn có thể đói chết cô ư!

Không biết dùng cũng không sao, cô sẽ dùng phương pháp nguyên thủy nhất để nấu cơm!

Lục Hoa Lương mở video hội nghị xong, nhìn thời gian, đã hơn 10 giờ, Hạ Vi Bảo vẫn chưa trở về.

Cũng không nghĩ nhiều, người lớn như vậy còn có thể đi lạc sao?

Vì thế hắn cầm quần áo đi tắm rửa.

Tắm được một nửa, cạch một tiếng, một mảnh hắc ám.

Lục Hoa Lương, "..."

Ai tắt công tắc nguồn điện!

Không biết vì sao, trong đầu người đầu tiên nghĩ đến, là Hạ Vi Bảo..

Người phụ nữ này, không một khắc bình thường, thần kinh hề hề.

Khoác áo tắm dài đi xuống lầu, liền thấy trong phòng bếp có ánh lửa.

Hắn đi vào, khói bốc lên nghi ngút.

Sặc đến hắn có chút không thở nổi.

Lấy di động ra, bật đèn pin.

Khi nhìn thấy tình hình bên trong, Lục Hoa Lương suýt chút nữa không nhịn được bóp cổ tên đầu sỏ.

"Hạ Vi Bảo, cô đang làm cái gì vậy!"

"Khụ khụ khụ.."

Hạ Vi Bảo một tay cầm tờ giấy thổi lửa, một bên ho khan.

"Tôi đang.. Nấu mì."

Khoé mắt Lục Hoa Lương hung hăng vừa giật giật, nấu mì?

Hắn chưa từng thấy có người lấy nồi cơm điện, đặt ở bếp gas đốt!

Lấy củi gỗ đốt..

Dây điện đều bị cô đốt đứt, có thể không mất điện?

Lục Hoa Lương nghiến răng nghiến lợi, "Cô như thế nào không bị điện giật chết!"

Đốt nồi cơm điện cũng không sao, nhưng vì sao cô không rút dây điện trước!

Hạ Vi Bảo lau mặt, thành công để lại một vết đen trên mặt.

Cô mới đến thế giới xa lạ này hai ngày, cách sử dụng điện còn rất xa lạ, làm sao cô biết thứ này cần phải rút phích cắm?

Lục Hoa Lương cảm thấy đều sắp bị chọc giận tới đau bệnh tim.

Đột nhiên cảm thấy có điểm không quá thích hợp.

"Cô lấy giấy đốt lửa ở đâu."

Ánh mắt trầm xuống, đoạt lấy tờ giấy trong tay Hạ Vi Bảo, dựa vào ánh đèn di động nhìn, Lục Hoa Lương suýt nữa nôn ra máu!

Đây là hợp đồng hắn mang về từ chuyến đi công tác này, trị giá hơn 1 tỷ đồng!

"Hạ Vi Bảo! Ai cho cô dũng khí đốt hợp đồng!"

Hạ Vi Bảo bị dọa sợ, rụt rụt cổ, "Tôi tìm được ở phòng khách.."

Trong lòng có chút nói thầm, nếu là đồ quan trọng, cất kĩ chút nha, làm gì để ở nơi phòng khách.

Hơn nữa, không phải chỉ là mấy phần hợp đồng sao, trước kia Ngự Thư Phòng cô đều đốt qua.

Đốt tấu chương càng là chuyện thường ngày, hắn cũng chưa từng mắng cô.

Lục Hoa Lương cố nén xúc động muốn bóp chết cô, cưới cô chính là sai lầm!

Đang muốn nổi giận, liền ngửi được một trận hương thơm.

Cái gì hương vị.

Ánh mắt chậm rãi chuyển dời đến cây gỗ đang đốt, đó không phải là trần hương thượng đẳng hôm nay mới vận chuyển bằng hàng không lại đây?

"Hạ, Vi, Bảo!"

Gằn từng chữ một, nghiến răng nghiến lợi.

Sức chịu đựng của Lục tổng đời này đã dùng hết!

Hạ Vi Bảo có chút tự tin không đủ, "Trước kia mùa đông thời điểm, anh đều ban thưởng trầm hương cho tôi sưởi ấm."

Chẳng phải chỉ đốt mấy khối trầm hương sao, cô không cảm thấy có cái gì không đúng.

Trong hậu cung có hoàng đế sủng, đừng nói trầm hương, linh chi ngàn năm cô cũng đã từng lấy tới sưởi ấm.

"Tiên sinh, tiên sinh xảy ra chuyện gì."

Đúng lúc này, quản gia Phúc bá mang theo bảo an vội vàng chạy tới.

Đèn pin soi vào bên trong, nháy mắt bị chiến trường dọa tới rồi.

Cháy?

Lục Hoa Lương đang muốn hạ lệnh đem Hạ Vi Bảo nhốt lại, người phụ nữ này chính là người điên, vô luận làm việc vẫn là nói chuyện đều điên điên khùng khùng, cần thiết nhốt lại!

Nhưng mà, không đợi hắn mở miệng, một cổ gay mũi khí vị xộc vào mũi.

Lục Hoa Lương biến sắc, xoát cái quay đầu, quả nhiên nhìn đến khí gas bị hở!

Vừa rồi vị trầm hương quá nồng, cho nên đem vị khí than che lấp.

Khí gas bị rò rỉ, bên cạnh còn ở đốt lửa..

"Tất cả đều đi ra ngoài, mau!"

Mọi người xoay người đi ra ngoài, Lục Hoa Lương đi được hai bước, lại phát hiện thời khắc mấu chốt Hạ Vi Bảo bị trật chân.

Hắn tức giận cắn răng, ba bước làm hai bước đi đến nàng trước mặt, nắm lấy tay cô.

"Còn không đi, chờ chết.." Sao.

Oanh --

Không đợi hắn nói xong, oanh một tiếng khí gas nổ mạnh.

"Hoàng Thượng!"

Hạ Vi Bảo kinh hô, ôm lấy Lục Hoa Lương theo bản năng, xoay người lại, dùng phần lưng chắn ngọn lửa tận trời.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 25: Động tâm!

[HIDE-THANKS]Hành động của Hạ Vi Bảo hành động, làm Lục Hoa Lương khiếp sợ.

Cả người sững sờ, sau khi phản ứng lại, muốn quay người đem Hạ Vi Bảo bảo vệ.

Hắn không cần một người phụ nữ tới che chở!

Nhưng mà, đã chậm.

Nổ mạnh xảy ra trong nháy mắt, trực tiếp đem hai người từ cửa sổ chấn đi ra ngoài.

Cảm giác được người trong ngực đột nhiên mềm nhũn, trái tim Lục Hoa Lương căng thẳng, ôm lấy cô, sau đó xoay người lại chắn lấy dư lực còn sót lại.

Ôm lấy cô rơi trên mặt đất.

Nổ mạnh uy lực lớn, hơn nữa lúc ấy khoảng cách quá gần, cho nên Hạ Vi Bảo đã hôn mê bất tỉnh.

Một thân đầy máu.

Nhìn cô gái trong lòng ngực sắc mặt trắng bệch thương tích đầy mình, sắc mặt Lục Hoa Lương hoàn toàn thay đổi.

Trong lòng chợt lóe lên một tia hoảng sợ.

Hắn đem cô ôm lên, chạy thẳng đến gara.

"Phúc bá, lái xe!"

Đám người Phúc bá lúc nãy đã chạy ra ngoài, cho nên đều không bị thương.

Lúc này vội vàng đuổi tới, nhìn thấy trong lòng ngực Lục Hoa Lương ôm một người đầy máu.

Một đường chạy đi, trên mặt đất tất cả đều là máu!

Sợ tới mức Phúc bá chạy nhanh móc ra một lọ thuốc an thần, sau đó chạy tới lái xe.

Trong hành lang bệnh viện lúc nửa đêm, Lục Hoa Lương ngồi trên ghế băng, nhìn chằm chằm cửa phòng cấp cứu xuất thần.

Hạ Vi Bảo đã giải phẫu gần một giờ, hắn như cũ còn chưa thể từ chấn động phục hồi lại tinh thần.

Bản chất con người vốn là ích kỷ, từ nhỏ đến lớn, hắn xem qua quá nhiều quá nhiều hư tình giả ý*.

*hư tình giả ý: Tình cảm giả dối

Dù tình cảm có bền chặt tới đâu, khi đối mặt với sự sống và cái chết, người theo bản năng bảo hộ, vĩnh viễn chỉ có chính mình.

Mà vừa rồi, vào thời khắc sinh tử tồn vong, người đầu tiên Hạ Vi Bảo muốn bảo vệ, cư nhiên là hắn!

Nhận thức này làm linh hồn hắn đều đang run rẩy!

Trong lòng nhấc lên sóng gió, thật lâu không cách nào bình phục.

Đến tột cùng là cái gì, khiến một người phụ nữ nhu nhược như cô phấn đấu quên mình.

Hai ngày trước còn muốn lạt mềm buộc chặt, hiện tại lại xả thân cứu giúp, là kỹ xảo mới sao.

Nếu là vì đạt được hảo cảm của hắn, vậy người phụ nữ này, cũng thật đáng sợ.

Tưởng tượng đến hành vi của Hạ Vi Bảo là có mục đích, trong lòng Lục Hoa Lương nổi lên nhè nhẹ bực bội.

Dương Túc vội vàng đuổi tới, liền nhìn thấy Lục Hoa Lương một thân đầy máu.

Tóc hỗn độn, quần áo xộc xệch ngồi dưới đất.

Cả người thoạt nhìn có chút suy sụp.

Dương Túc hơi kinh ngạc, đây vẫn là chủ tử nhà hắn sao.

Ai không biết lục đại Boss không chỉ có thói ở sạch lại còn có có cưỡng bách chứng, quần áo của hắn không thể dính một vết bẩn, không thể có một chút nếp nhăn.

Tóc cũng muốn không chút cẩu thả.

Đã từng có cái danh viện ỷ vào gia thế hiển hách, muốn dùng mỹ nhân kế, không nghĩ mới chạm vào một góc áo của Lục Hoa Lương, cả gia tộc Lục đại boss tàn bạo nhổ sạch chỉ trong một đêm!

Từ đây, chuyện Lục Hoa Lương thói ở sạch đến biến thái, làm người nghe tiếng thôi đã sợ vỡ mật.

Không còn có người dám dẫm bài mìn của hắn nữa.

Cho dù những người phụ nữ đó muốn dùng mỹ nhân kế, cũng chỉ có thể vứt mị nhãn, không ai dám vượt Lôi Trì nửa bước!

Nhưng bây giờ, lại mặc quần áo dính một thân máu loãng không đổi?

Thời tiết thay đổi!

"Chủ tử, ngươi không sao chứ?" Dương Túc vội vàng tiến lên, quan trọng nhất bây giờ chính là người không có việc gì.

Nghe Phúc bá nói toàn bộ quá trình, thiếu chút nữa không đem hắn hù chết.

Êm đẹp sao có thể nổ bình gas?

Lại còn có nổ đến lợi hại như vậy!

Lục Hoa Lương đang bực bội đâu, nghe Dương Túc lải nhải, ánh mắt sâu thẳm xem đến da đầu tê dại.

Dương Túc liền câm miệng.

Sau đó nhìn về phía phòng giải phẫu, dương đại trợ lý có chút lo lắng, "Hy vọng thiếu nãi nãi không có việc gì, sao lại nổ nghiêm trọng như vậy."

Sắc mặt Lục Hoa Lương âm trầm, sao lại thế này, còn không phải người phụ nữ này điên điên khùng khùng, không biết nấu cơm còn không biết kêu người hầu sao.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 26: Hủy dung!

[HIDE-THANKS]Vị trí thiếu phu nhân Lục gia là để trưng bày sao!

Còn cần cô tự mình xuống bếp?

Hơn nữa, tủ lạnh có để lại đồ ăn cho cô, mất mặt cái gì!

Càng nghĩ, càng bực bội phiền lòng, cũng không biết đang bực bội cái gì.

Nhìn đến chủ tử nhà mình cả người giống như một con sư tử đang nổi cơn thịnh nộ, dương đại trợ lý trong lòng lo lắng.

"Dương Túc, nếu một cô gái xả thân để bảo vệ ngươi khỏi nguy hiểm, là bởi vì cái gì."

Dương Túc ngẩn ra, hóa ra chủ tử đang nghĩ đến thiếu phu nhân.

Vua nịnh nọt nhanh chóng online, "Tất nhiên là vì thích a, thiếu phu nhân nhất định là thích chủ tử, mới có thể liều chết bảo vệ, dù sao chủ tử anh tuấn tiêu sái, khí phách hiên ngang, anh minh thần võ, có quyền có thế.."

Ánh mắt Lục Hoa Lương lạnh lẽo, làm Dương Túc đang thao thao bất tuyệt nuốt trở về.

"Không phải là lạt mềm buộc chặt?"

Dương Túc há há miệng, liếc mắt một cái liền nhìn thấu bản chất!

Hóa ra boss nhà hắn đã động tâm, lại nghĩ lầm Hạ Vi Bảo cứu hắn chỉ vì tranh thủ hảo cảm, không phải là chân thành.

Cho nên ở chỗ này giận dỗi?

Không hổ là chủ tử nhà hắn, đủ đầu rùa!

Thích thì mạnh dạn thừa nhận a, đem người coi nghĩ thành đủ loại thuyết âm mưu làm gì?

Nhưng chuyện này cũng không thể trách hắn, dù sao lấy địa vị của hắn, có quá nhiều người phụ nữ có ý đồ xấu.

Đặc biệt Hạ Vi Bảo từng có một đống hắc liêu, có thể trực tiếp phán tử hình mà không cần ném xuống sông Hoàng Hà.

Ánh mắt Dương Túc sâu kín, xuyên qua bức tường thật dày, thấy được đối tượng hắn về sau vuốt mông ngựa.

Hạ Vi Bảo này không đơn giản a, chỉ mới hai ngày, liền đem khối vạn năm băng sơn nhà hắn hòa tan.

Vì thế dương đại trợ lý quyết định là người đầu tiên ủng hộ thiếu phu nhân, về sau chính là công thần khai quốc!

Tiền đồ vô lượng!

"Tôi không biết thiếu phu nhân có phải cố ý hay không, tôi chỉ biết, nếu là mạng không còn, thì còn có âm mưu quỷ kế gì nữa."

Con ngươi Lục Hoa Lương co rút lại.

Sắc mặt bình tĩnh thành công che dấu nội tâm gợn sóng.

Đúng lúc này, cửa phòng giải phẫu mở ra, bác sĩ từ bên trong đi ra.

Lục Hoa Lương đứng lên, "Bác sĩ, vợ của ta thế nào."

Dương Túc thực mờ mịt mà nhìn chủ tử nhà mình.

Đều bắt đầu kêu vợ, đứa nhỏ này thật biết ăn nói!

Bác sĩ tháo khẩu trang ra, lắc lắc đầu, "Phần lưng làn da bị bỏng 80%, cổ, sườn mặt bị bỏng nghiêm trọng, quá nghiêm trọng, yêu cầu làm cấy ghép da"

Thân thể Lục Hoa Lương nhẹ nhàng run lên, đôi môi mím thành một đường thẳng tắp.

Thần sắc hắn bình tĩnh, như thể lời của bác sĩ không ảnh hưởng gì đến hắn.

Chỉ là tay chậm rãi nắm thành quyền, lại lộ ra cảm xúc chân thật.

Dương Túc tuyệt vọng, "Bác sĩ, thiếu phu nhân nhà chúng ta sẽ bị hủy dung sao."

Bác sĩ khó xử nhìn Lục Hoa Lương, bất đắc dĩ lắc đầu, "Bây giờ nghành phẫu thuật thẩm mỹ rất phát triển, vết sẹo hẳn là có thể làm nhạt một ít, khôi phục hoàn toàn thì.."

Tiếp theo không cần phải nói, tất cả mọi người ở đây đều hiểu rõ.

Đường cong trên khuôn mặt Lục Hoa Lương banh đến lãnh ngạnh, nét mặt lạnh lùng hơn bình thường, "Khi nào phẫu thuật."

"Còn đang làm thí nghiệm làn da, khoảng hai ngày sau."

Phân phó Dương Túc đi làm tốt công tác bảo mật, Lục Hoa Lương đi vào phòng bệnh.

Hạ Vi Bảo vẫn chưa tỉnh, cô ghé vào trên giường, phần lưng máu thịt mơ hồ lộ ở bên ngoài.

Làn da vốn trắng nõn tinh tế, bây giờ thoạt nhìn thực dữ tợn.

Tóc bị lửa đốt đi một đoạn, trông giống như cỏ khô, dính lên vết thương trên mặt.

Hai mắt Lục Hoa Lương hơi lóe, nhẹ nhàng giơ tay, đem tóc bên tai cô vén lên.

Tránh nhiễm trùng vết thương.

Hủy.. Dung.

Chuyện này đối một cô gái tới nói, là cỡ nào tàn nhẫn.

Đặc biệt, cô còn là nhân vật công chúng.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 27: Có người muốn mưu hại bổn cung!

[HIDE-THANKS]Một bóng hình hiện lên trong đầu, làm trái tim hắn đau đớn lên.

Đột nhiên vô cùng áy náy, cô vì cứu hắn, mạng đều từ bỏ.

Còn hắn, cư nhiên còn nghi ngờ cô có mục đích.

"Thực xin lỗi."

Từ lúc chào đời tới nay Lục đại boss, lần đầu tiên xin lỗi.

Dương đại trợ lý vừa lúc đi vào, bị dọa đến hai chân mềm nhũn, lăn long lóc trên mặt đất.

Sau đó bò lăn ra ngoài cửa, thuận tay đem cửa đóng lại.

Ôi trời ơi, hắn đã nhìn thấy một mặt mà chủ tử không muốn người biết, có thể bị diệt khẩu hay không?

Mở bàn tay ra, nhìn đường sinh mệnh lạ mắt, nhìn ra có thể sống đến một trăm tuổi, như vậy hắn liền an tâm rồi.

Trong phòng bệnh, Lục Hoa Lương lạnh lùng thu hồi tầm mắt.

Ánh mắt phức tạp nhìn Hạ Vi Bảo thương tích đầy mình.

Ngày hôm sau, Hạ Vi Bảo bị đau tỉnh.

Vì sao, bởi vì Lục đại Boss của chúng ta bị chọc tức a.

Hoàng Hậu nương nương ngủ mơ mơ màng màng, khát nước, cho rằng mình còn ở trong hoàng cung.

Vì thế, mở đôi môi khô nứt ra, khàn khàn nói, "Nước.."

Lục Hoa Lương một đêm không ngủ, nghe thấy cô nói muốn uống nước, lập tức rót một chén nước mang lại.

Thật cẩn thận đưa tới bên môi cô, giúp cô uống nước.

Hoàng Hậu nương nương tinh thần không tốt, đôi mắt mở một cái khe nhỏ, đột nhiên nói một câu.

"Vượng Tài, tay ngươi khi nào lại lớn như vậy."

Vượng Tài là nha hoàn bên người của cô trước đây, phụ trách cuộc sống hàng ngày của cô.

Mà Lục Hoa Lương nghe thấy cái tên này, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Vượng Tài, đây là tên của con chó!

Tức đến tay run lên..

Tất cả nước đều đổ lên mặt Hạ Vi Bảo.

"Chết tiệt!"

Này nima toan sảng!

Hạ Vi Bảo luôn tự cho mình là người văn minh không bạo thô, trực tiếp oa oa kêu đau.

Khẽ động đến miệng vết thương trên người, càng làm cô đau đến hoài nghi nhân sinh!

Vương bát đản nào dám can đảm mưu hại bổn cung!

"Đừng nhúc nhích!"

Lục Hoa Lương nhanh chóng đem cô ấn ở trên giường, tránh để cô đụng phải miệng vết thương.

Sau đó rung chuông kêu bác sĩ.

Hạ Vi Bảo đau đến nước mắt đều phải tràn ra.

Khi nhìn thấy người trước mắt là Lục Hoa Lương, mới bừng tỉnh ngủ nhớ tới cô đã không còn là hoàng hậu của Hạ Quốc nữa.

Mà là thế kỉ 21 Hạ Vi Bảo.

Trong lòng đột nhiên có chút mất mát.

Bác sĩ vội vàng chạy đến, gây mê cho cô sau đó xử lý miệng vết thương.

Miệng vết thương vốn dĩ còn chưa khép lại, hiện tại càng nghiêm trọng.

Sau khi xử lý xong, Hạ Vi Bảo yếu ớt nằm trên giường, thật mẹ nó xui xẻo.

Bác sĩ dặn dò mấy trăm lần, không thể lại làm miệng vết thương vỡ ra, lúc này mới lắc đầu rời đi.

Vốn dĩ đã bị hủy, hiện tại miệng vết thương lại vỡ ra.

Ai.

Dù phẫu thuật thẩm mĩ có tiên tiến, cũng không cách nào cứu lại.

"Có đói bụng không? Tôi cho người đi mua chút thức ăn lỏng."

Hiện tại trên mặt cô bị thương, khẳng định là không thể nhai đồ ăn.

Hạ Vi Bảo phát hiện, Lục Hoa Lương rất có kinh nghiệm chăm sóc người bệnh.

Biết cô có thể ăn cái gì, không thể ăn cái gì, hơn nữa lúc đút cho cô rất quen tay.

Cũng không biết đường đường là đại thiếu gia Lục gia, như thế nào sẽ biết làm những cái này.

"Cô nghỉ ngơi một chút."

Lục Hoa Lương đứng lên, vừa định đem thùng rác ra khỏi cửa, Hạ Vi Bảo đã kêu hắn.

"Có thể mượn di động của anh dùng một chút không."

Lục Hoa Lương có chút do dự, nhưng vẫn cho cô mượn.

Lúc tiến vào lần nữa, nghe được nàng đang nói chuyện điện thoại.

"Đúng vậy, tôi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, khả năng muốn nghỉ ngơi một thời gian, đạo diễn Từ, thật sự xin lỗi."

"Không cần không cần, đạo diễn Từ anh không cần tới thăm tôi, tôi rất nhanh liền sẽ khôi phục."

"Đúng vậy, đúng, anh quay cảnh của những người khác trước, tôi quay về sẽ bổ sung sau."

"Ngượng ngùng a đạo diễn Từ, vừa bắt đầu quay liền có chuyện ngoài ý muốn.."

Nghe được lời cô nói, đôi môi Lục Hoa Lương mím chặt vào nhau, thần sắc có chút đen tối.

Hắn cũng không biết, phải nói thế nào với cô, vết thương lành không được..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 28: Đổi cái công việc, làm Lục thái thái!

[HIDE-THANKS]Đối với một nghệ sĩ, hủy dung tương đương hủy hoại sự nghiệp cả đời.

Ảnh hậu Chung Thi Hạ đã từng nổi tiếng khắp Hollywood, còn không phải bởi vì bị người tạt axit, hủy dung, từ đây rời khỏi giới giải trí, mai danh ẩn tích.

Chờ Hạ Vi Bảo cúp điện thoại, Lục Hoa Lương đi đến mép giường bệnh ngồi xuống.

Yên lặng nhìn cô.

"Tại sao muốn làm như vậy."

Nếu không phải muốn giành được hảo cảm của hắn, vậy tại sao lại muốn thay hắn chắn nguy hiểm.

"Cái gì làm như vậy."

Hạ Vi Bảo có chút ngốc, nói chuyện có thể đừng trừu tượng như vậy sao.

Cô là một cái người cổ đại, có điểm chướng ngại đối với việc lí giải ngôn ngữ hiện đại.

"Tối hôm qua, tại sao không chạy."

Hạ Vi Bảo ngẩn ra một chút, sau đó im lặng quay đầu.

Nhắc tới cái này, thật là một lời khó nói hết a.

Cô như thế nào biết nổ khí gas uy lực như vậy mạnh!

Đại Hạ Quốc không có cái này được không.

Ở cổ đại, nổ mạnh uy lực lớn nhất, chính là pháo trúc.

Ai biết cái gì đồ vật thế kỷ 21 biến thái như vậy.

Nếu cô biết, khẳng định..

Nghĩ đến đây, Hạ Vi Bảo ỉu xìu.

Tối hôm qua xả thân bảo vệ Lục Hoa Lương, hoàn toàn là phản ứng theo bản năng, coi như biết nổ khí gas sẽ có lực sát thương lớn như vậy, đoán chừng cô cũng sẽ theo bản năng mà cứu hắn.

Cho nên, những tư tưởng phong kiến đó đã ăn sâu đến mức nào, làm cô đã chết qua một lần, còn không quên uy quyền của đế vương.

Đến nỗi nguyên nhân thật sự có phải là trung quân hay không, thì vẫn không biết.

Rốt cuộc, có một số người thích lừa mình dối người.

Thấy Hạ Vi Bảo im lặng, Lục Hoa Lương chỉ đương nàng là thẹn thùng.

Tâm tình không khỏi tốt hơn một chút.

Ngay cả vết sẹo trên mặt Hạ Vi Bảo, cũng cảm thấy phá lệ thuận mắt.

Ách.

Cũng không biết ánh mắt Lục tổng thế nào, cư nhiên có thể đem Hạ Vi Bảo không nói lời nào, nhìn ra thẹn thùng.

Quả nhiên ung thư thẳng nam thật đáng sợ!

"Cô rất thích làm nghệ sĩ?"

"Thích a, đây là sự nghiệp của tôi."

Hạ Vi Bảo trả lời một cách đương nhiên, đây là sự nghiệp của nguyên chủ, cũng là của cô.

Hơn nữa cô là người cổ đại, đối với kỹ năng của xã hội hiện đại dốt đặc cán mai, chỉ có tài nghệ cổ đại.

Bổn cung nhiều tài nghệ như vậy, không tiến vào giới giải trí sáng mù mắt chó mọi người, nhiều thiệt thòi!

Hơn nữa, cô rất thích diễn kịch, có thể suy diễn những cuộc đời bất đồng.

Quan trọng nhất là, té ngã ở đâu, liền phải từ nơi đó bò dậy!

Giới giải trí là nguyên chủ thân thể này mơ ước, cô nếu chiếm thân thể người ta, tự nhiên muốn thay cô đi hoàn thành.

Đối với chấp nhất của cô, Lục Hoa Lương không hiểu.

Tựa như hắn không hiểu người phụ nữ kia, tại sao lại giống một cây gân mà chui vào giới giải trí.

Mười đầu trâu cũng kéo không lại.

"Công việc có thể đổi."

"Đổi cái gì."

"Tỷ như," nói tới đây, Lục Hoa Lương dừng một chút, "Làm Lục thái thái."

Răng rắc --

Lời này vừa nói ra, Hạ Vi Bảo bị dọa run lên, trực tiếp đem điện thoại bóp nát..

Lục Hoa Lương, "..."

Hạ Vi Bảo, "..."

Đừng nói lời kinh hoàng như vậy được không, dọa cô suýt chút nữa linh hồn xuất khiếu!

Lục Hoa Lương cúi đầu, ánh mắt dừng ở trên màn hình di động đã nát, khóe mắt hung hăng vừa kéo.

Tay không đem màn hình điện thoại bóp nát, ngươi đến tột cùng là ăn cái gì lớn lên!

Ngày hôm qua đập một máy tính, hôm nay bóp nát một cái di động, cũng là lợi hại.

Sắc mặt Hạ Vi Bảo ửng đỏ, cái đó, người tập võ, sức lực lớn một chút.. Thực bình thường.. Đi?

Cô chính là người có nội lực, đừng nói di động, liền tính cho cô một đầu người, cũng có thể bóp nát ngươi tin hay không.

Hoàng Hậu nương nương trong lòng mặc niệm, ta không phải nữ hán tử, ta không phải nữ hán tử, ta là cô gái dễ thương.

Sau nhiều lần thôi miên như thế, cuối cùng có thể lừa mình dối người mà làm một cô gái dễ thương rồi.

Nhưng mà, ngẩng đầu, lại đối diện ánh mắt Lục Hoa Lương như thể xem người khổng lồ xanh..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 29: Hoàng hậu nương nương bị ghim kim!

[HIDE-THANKS]Hạ Vi Bảo, "..."

Ở thời đại của những chị em dễ thương, một nữ hán tử* chú định là khác loại.

*người phụ nữ có tính cách đàn ông.

Lúc Dương Túc đưa di động mới lại đây, ánh mắt nhìn Hạ Vi Bảo, một lời khó nói hết a.

Nhìn màn hình di động vỡ thành cặn bã, đột nhiên vì ngày tháng tương lai của chủ tử nhà mình, lau một phen nước mắt đồng tình.

Bạo lực gia đình là khó tránh khỏi, tự cầu nhiều phúc đi.

Chẳng qua..

Hắn có chút chần chờ mà nhìn về phía Lục Hoa Lương.

Di động liên quan đến nhiều vấn đề riêng tư cùng thông tin cơ mật, trừ phi là người cực kỳ tín nhiệm, nếu không tuyệt đối sẽ không làm người chạm vào.

Không nghĩ tới boss nhà hắn cùng Thiếu phu nhân phát triển nhanh như vậy!

Lấy tốc độ phát triển này, tin tưởng không bao lâu, tiểu chủ tử cũng sẽ có.

Về sau lại thêm một đối tượng muốn lấy lòng, xem ra hắn muốn phòng ngừa chu đáo, trước chuẩn bị tốt đồ chơi trẻ con.

"Thiếu phu nhân, đây là di động của ngươi."

Hạ Vi Bảo cười khẽ, "Cảm ơn."

Dương túc đang muốn nói, không cần cảm tạ, đây là boss cố ý bảo tôi mang tới cho cô giải buồn.

Nhưng mà, lời nói còn chưa nói ra khỏi miệng, Hạ Vi Bảo há mồm chính là một tiếng kêu kinh tủng kì quái!

"..."

Tiếng kêu vô cùng khủng bố, làm người sởn tóc gáy, sợ tới mức Lục Hoa Lương vội vàng xông lên, "Làm sao vậy?"

"Mặt của tôi"

Lúc nãy, di động của Lục Hoa Lương, màn hình bị mờ, không thể dùng làm gương.

Hiện tại vừa thấy, thiếu chút nữa đem Hoàng Hậu nương nương dọa xuyên trở về.

Lục Hoa Lương vội đem Hạ Vi Bảo đang kích động đến nhảy dựng lên đè lại.

Bởi vì sợ cô không tiếp thu được chính mình hủy dung, cho nên hắn đem tất cả đồ dùng có thể làm gương trong phòng bệnh đều dấu đi.

Lại xem nhẹ di động của cô.

Một khuôn mặt xinh đẹp bị hủy thành Mẫu Dạ Xoa, bất kể là ai đều không tiếp thu được.

Có thể nghĩ Hạ Vi Bảo bây giờ có bao nhiêu tuyệt vọng.

Biểu tình kia, trời sụp đất nứt đều không đủ để hình dung!

Chuyện ngoài ý muốn này, làm tất cả miệng vết thương trên người đều nứt ra rồi.

Lúc này có hiệu quả gây tê không cảm thấy đau, hiện giờ hết gây tê, đau đến sắc mặt cô trắng bệch, mồ hôi lạnh không ngừng mà nhỏ giọt.

Kịch liệt đau đớn, làm ánh mắt của cô đều thay đổi.

Cô không sợ đau, kiếp trước hành tẩu giang hồ, tinh phong huyết vũ, có vết thương nào không chịu qua.

Nhưng thân thể này là cái được nuông chiều từ bé, sợ a.

Chẳng sợ Hạ Vi Bảo lực nhẫn nại kinh người, lúc này cũng đau đến thần trí không rõ.

Lục Hoa Lương kinh hãi, "Bác sĩ, mau kêu bác sĩ!"

Hạ Vi Bảo gắt gao cắn chặt đôi môi xanh trắng của mình, chịu đựng cơn đau nhức.

Thân thể này thật là, thần kinh cảm giác đau thật phát triển!

Khi bác sĩ đi vào, cô đã nhịn đến không biết giận.

Yếu ớt mà ghé vào trên giường, miệng vết thương vỡ ra, máu loãng nhiễm hồng giường bệnh trắng tuyết.

Thoạt nhìn rất ghê người.

Bác sĩ chủ trị nhìn tình huống bi thảm này, không nỡ nhìn thẳng.

Thiếu phu nhân, sao ngươi có thể lăn lộn như vậy đâu.

Vốn dĩ bị hủy dung, hiện tại lại như vậy, phần lưng chẳng sợ cấy da, cũng chỉ có thể giống đường núi gồ ghề lồi lõm.

Còn gương mặt kia..

Ai.

"Chuẩn bị túi máu, lập tức truyền máu!"

Chảy nhiều máu như vậy, thật sợ cô sẽ mất máu quá nhiều mà chết!

Bác sĩ một bên phân phó, một bên cầm lấy kim gây tê.

Sau đó nghiêng mắt nhìn hai người đàn ông ở đây.

Dương túc rất thức thời mà lui ra ngoài.

Lục Hoa Lương nghĩ nghĩ, cũng xoay người đi ra ngoài.

Lưu lại nữ bác sĩ cùng nữ hộ sĩ.

Hạ Vi Bảo hơi thở mong manh nằm ở trên giường, lúc nhìn thấy bác sĩ cầm lấy kim gây tê, cô có chút tò mò.

Từ ngàn năm trước, kỹ thuật châm cứu gây mê hầu như đã thất truyền, người biết dùng nó cơ hồ ít ỏi không có mấy.

Ngay cả thái y của Thái Y Viện, cũng là cô truyền thụ mới nắm giữ tinh túy.

Không nghĩ tới ngàn năm sau, cư nhiên còn không tuyệt tích.

* * *@@@@@----@@@@-----

Chương này mình dịch hơi gấp. Vì mình bị cấm ĐT một tuần. Xin đk 15' thôi. Xin lỗi các bạn đọc nha. 1 tuần sau mk sẽ bù đắp nha.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back