Welcome! You have been invited by Trang Do to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 30: Hoàng hậu là thần y!

[HIDE-THANKS]Không tệ.

Chỉ là cây kim này..

Bổn cung năm tuổi du tẩu làm nghề y, cứu người vô số, chưa bao giờ thấy cây châm đặc biệt như thế!

Còn biết phun nước.

Không hổ là đồ vật công nghệ cao, quá cao siêu.

Chỉ là, phía sau kim có cái ống lớn như vậy, như thế nào nướng châm.

Đang nghĩ ngợi, liền nhìn đến bác sĩ lột quần cô, cầm "kim bạc" chọc vào mông cô!

Hạ Vi Bảo kinh hãi, "Ngươi làm cái gì!"

Châm cứu gây tê không phải châm nơi đó!

Huyệt vị không đúng a!

"A.."

Một kim đâm vào mông nhỏ, Hoàng Hậu nương nương đau hét chói tai, tiếng kêu bén nhọn, cơ hồ đem nóc nhà đều xốc đi!

"A.."

Liên tiếp tiếng kêu rên kì quái, cực kỳ bi thảm.

Tiếng kêu trong phòng thật sự quá khủng bố, dương túc nổi hết da gà, đây đâu phải là tiêm thuốc, rõ ràng là giết heo.. A phi, giết người a.

Động tĩnh càng lúc càng lớn, Lục Hoa Lương gắt gao mà nhìn chằm chằm cửa phòng, rốt cuộc không nhịn được.

Đẩy cửa ra đi vào.

Chỉ thấy Hạ Vi Bảo đứng ở trên giường bệnh, hai tay che lại mông, vết thương trên người còn đang đổ máu.

Bác sĩ hộ sĩ vây quanh mép giường bệnh, hình như muốn bắt cô.

"Đang làm cái gì!"

Lục Hoa Lương thần sắc âm trầm, bước đi vào.

Nhìn thấy cứu tinh, Hạ Vi Bảo lập tức nhảy xuống giường bệnh, suy yếu nhào vào trong ngực Lục Hoa Lương.

Đôi tay như cũ che lại phía sau.

Cô vốn dĩ liền suy yếu, hiện tại cơ hồ hư thoát.

"Sao lại thế này!"

Tầm mắt Lục Hoa Lương mang theo cảm giác cưỡng bức đảo qua, toàn bộ hộ sĩ đều run lên, cúi đầu.

Bác sĩ nơm nớp lo sợ mà đi lên, trong tay cầm một ống tiêm không có kim tiêm.

Lục Hoa Lương, "..."

Kim tiêm đi đâu vậy?

Tầm mắt hướng tới nơi Hạ Vi Bảo dùng đôi tay che lại.

Quần nửa cởi, treo ở trên mông như muốn rớt.

Đường cong thật xinh đẹp.

Hắn xem đến yết hầu có chút khô.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, trên mông cắm một cây kim!

Hạ Vi Bảo đau đến hoài nghi nhân sinh, nước mắt lưng tròng.

Bị thương quá nặng, thế cho nên cô cũng chưa có sức lực nói chuyện.

"Có người muốn.. Mưu hại bổn cung."

Nhìn đến bộ dạng cô không có nửa cái mạng, Lục Hoa Lương trong lòng giống như có một đầu ma quỷ, áp lực cường đại, làm không khí trong phòng đều kết thành băng!

"Các ngươi đã làm gì cô ấy."

Nghĩ đến vừa mới nhiều người như vậy vây công Hạ Vi Bảo, vị trí trái tim hắn liền giống như bị người bóp chặt.

Bác sĩ khổ mà không nói nên lời.

"Tất cả ngẩng đầu lên."

Sau đó, các hộ sĩ chậm rãi ngẩng đầu, lộ ra gương mặt bị đánh bầm dập thành đầu heo..

Lục Hoa Lương, "..."

Đồng tử hơi hơi co rút lại, hắn nhìn Hạ Vi Bảo ở trong lòng ngực hắn suy yếu đến không có nửa cái mạng, "Cô đánh?"

"Bọn họ muốn mưu hại bổn cung."

Hạ Vi Bảo hữu khí vô lực.

Cô chỉ nghĩ trở thành người văn minh trong xã hội văn minh, tại sao không thể làm cô như ý, vì sao muốn ép cô đánh người!

Các tỷ tỷ hộ sĩ trong lòng thật khổ.

Nima chưa bao giờ thấy một người phụ nữ mạnh mẽ như vậy!

Đều bị nổ thành nửa tàn phế, cư nhiên còn có thể mang theo vết thương đem vài người các cô điên cuồng đánh một trận!

"Còn không tiêm thuốc."

Lục Hoa Lương đáy mắt có chút tơ máu.

Nhìn thấy Hạ Vi Bảo bộ dáng này, hắn muốn giết người!

Hạ Vi Bảo suy yếu mà ngẩng đầu lên, lang băm hại người.

Vì gương mặt của mình suy nghĩ, cô vẫn là dựa vào chính mình đi.

"Tìm đại phu cho tôi."

Lục Hoa Lương nhíu mày, đại phu?

"Chính là trung y, tìm cho tôi cái trung y."

"Còn không đi mau." ánh mắt Lục Hoa Lương bắn về phía bác sĩ.

Tuy rằng khó hiểu cô tìm trung y làm cái gì, nhưng hắn sẽ thỏa mãn cô.

Bác sĩ có chút khó xử, "Lục tổng, nới này của chúng ta là Tây y viện, không có trung y."

"Vậy tìm người biết bốc thuốc."

* * *@@----

Cửu đã trở lại nè! Vài ngày tới sẽ bổ sung mấy chương của một tuần mình vắng mặt. Cảm ơn các bạn đã ghé qua ^o^[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 31: Trung y hết thời?

[HIDE-THANKS]Bác sĩ không có cách nào khác chỉ có thể đi tìm viện trưởng.

Phóng ánh mắt toàn bộ đế đô, ai không biết viện trưởng bệnh viện hàng đầu của bọn họ Hạng Dân Hải ghét nhất trung y.

Cho nên ở chỗ bọn họ, thật sự không có người biết chữa bệnh bằng trung y.

Lúc Lục Hoa Lương đi ra ngoài gọi điện thoại, viện trưởng Hạng Dân Hải tới, sắc mặt không tốt.

"Ai muốn tìm trung y."

"Tôi." Hạ Vi Bảo có chút tái nhợt mà giơ tay, đau không có sức lực.

Hạng Dân Hải mặt lộ vẻ khinh thường.

Từ đáy lòng, hắn khinh thường Hạ Vi Bảo.

Phải nói, hiện tại Hoa Hạ quốc, không có ai xem coi trọng Hạ Vi Bảo.

"Thiếu phu nhân, ngươi muốn tìm trung y thì đến nơi khác tìm, đến chúng ta Tây y viện tìm, có phải hay không có chút vô cớ gây rối."

Nếu không phải xem ở mặt mũi Lục Hoa Lương, hắn đều muốn nói thẳng Hạ Vi Bảo là tới kiếm chuyện!

Thật không hiểu được với thân phận của Lục Hoa Lương, như thế nào sẽ cưới một người phụ nữ thanh danh hỗn độn.

Hạ Vi Bảo thật sự không có sức lực cãi cọ, "Giúp ta tìm cái trung y."

"Thiếu phu nhân, phần lưng làn da của cô hiện tại bị bỏng nghiêm trọng, cần thiết muốn cấy da, chẳng lẽ cô muốn tìm cái trung y giúp cô làm thay da?"

"Viện trưởng ông là người Hoa Hạ, như thế nào há mồm ngậm miệng đều là Tây y, quên sử sách tổ tiên để lại rồi sao?"

Hạng Dân Hải cánh mũi lúc đóng lúc mở, hiển nhiên bị Hạ Vi Bảo chọc giận rồi, "Trung y đã hết thời, những thứ gạt người đó vậy mà còn có người tin, sớm muộn gì cũng hại chết cô!"

Hạng Dân Hải là người có thẩm quyền trong giới y học Hoa Hạ, bao nhiêu người nịnh bợ hắn đều không kịp, khi nào bị người mắng, tính tình tức khắc liền nổi lên.

Nhưng là nghĩ đến thân phận Hạ Vi Bảo, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt Phật, vẫn là nói lời thấm thía khuyên bảo.

"Thiếu phu nhân, trung y nhiều nhất là đắp chút thuốc mỡ cho cô, nhưng làn da phần lưng của cô đã chết, rịt thuốc là vô dụng.

Cần thiết làm cấy ghép da, phẫu thuật đã chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời đều có thể.."

"Giúp ta tìm cái trung y."

Hạ Vi Bảo thật sự không nghĩ tranh cãi nữa, ngươi vĩnh viễn đều không thể thay đổi cái nhìn của người khác.

Sắc mặt Hạng Dân Hải lập tức thay đổi, "Được! Nếu Thiếu phu nhân gàn bướng hồ đồ, ta đây cũng không nói nhiều.

Bất quá ta đã cảnh báo, là Thiếu phu nhân chọn trung y, nếu có cái gì ngoài ý muốn, không liên quan đến bệnh viện của chúng tôi!"

Hạng Dân Hải nói xong, vung ống tay áo đi ra ngoài.

Nhìn hộ sĩ đang chuẩn bị truyền máu, Hạng Dân Hải cười lạnh.

"Nếu Thiếu phu nhân tin tưởng trung y, vậy không cần truyền máu, dù sao thì trung y không có truyền máu."

Hạ Vi Bảo, "..."

Viện trưởng này, tính tình không tốt lắm a.

Hạng Dân Hải mới đi tới cửa, liền nhìn thấy Lục Hoa Lương đi đến.

Trong lòng tức giận, trừng mắt nhìn Hạ Vi Bảo, sau đó nhìn về phía Lục Hoa Lương.

Ngữ khí mang châm chọc, "Lục tổng, phu nhân của ngươi khăng khăng dùng phương pháp trị liệu trung y, không chịu làm phẫu thuật ghép da, nói bệnh viện hàng đầu của tôi là rác rưởi.

Bệnh viện hàng đầu nhà chúng tôi là miếu nhỏ, không hầu hạ nổi quý phu nhân tôn đại Phật này, phẫu thuật liền hủy bỏ đi.

Tôi đi tìm cái trung y tới trị."

Nói xong, nổi giận đùng đùng đi rồi.

Hạ Vi Bảo, "..."

Cô khi nào nói qua Tây y rác rưởi?

Lão già này không những tính tình không tốt, còn thích mách lẻo.

Lục Hoa Lương sắc mặt trầm xuống, "Hồ nháo!"

Hắn vừa mới đi ra ngoài bác sĩ quốc tế quyền uy, vết thương của Hạ Vi Bảo quá nghiêm trọng, cần thiết làm cấy da, hơn nữa cần nhanh chóng làm!

Để càng lâu, càng nguy hiểm!

Lục Hoa Lương nhìn về phía Dương Túc, "Lập tức thông báo viện trưởng, lập tức giải phẫu."

Hạ Vi Bảo cũng có chút nóng giận,"Lục tổng, chúng ta chỉ là hợp đồng kết hôn, phiền anh không can thiệp vào quyết định của tôi được sao.

* * *@@@@@------

Lục tổng sắp bị vả mặt ≧ω≦[[/HIDE-THANKS]

/BOOK]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 32: Lục tổng, ngươi suy nghĩ nhiều!

[HIDE-THANKS]"Hạ Vi Bảo, cô có ý gì."

Lục Hoa Lương hơi thở lạnh lùng, không giận tự uy.

Hạ Vi Bảo trợn trắng mắt, những người này, một đám hận không thể khiến cô đau chết có phải hay không.

"Trước tiên có thể tìm cho tôi một bác sĩ trung y, hoặc là giúp tôi lấy cây bút, viết phương thuốc được không."

Không thấy cô đã mau ngỏm sao.

Lục Hoa Lương thần sắc lãnh trầm, "Tôi hỏi cô vừa rồi nói là có ý gì!"

"Anh rống cái gì!" Hạ Vi Bảo cũng tức giận, tính tình của cô vốn dĩ không phải thực tốt, bị Cẩu hoàng đế chiều hư.

"Là anh làm tôi ký giấy thỏa thuận ly hôn, như thế nào, Lục tổng hối hận? Yêu ta?"

Lục Hoa Lương bị nghẹn một chút, theo sau thẹn quá thành giận, "Cô cho rằng cô là ai, một cái hồ ly tinh giới giải trí, ngay cả xách giày cho tôi đều không xứng, tôi sẽ thích cô?

Cũng là người trong giới giải trí, San San có thể giữ mình trong sạch, cô vì sao lại không biết kiểm điểm như vậy!"

Hạ Vi Bảo đang muốn hỏi, San San là ai.

Lục Hoa Lương đã hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi, "Tôi mặc kệ cô sống hay chết!"

Cho đến khi Lục Hoa Lương đi rồi, Dương Túc vẻ mặt mộng bức, êm đẹp, sao lại cãi nhau?

Sau đó nhanh chóng đi theo ra ngoài.

"Chủ tử, vết thương của Thiếu phu nhân.."

"Còn không đi chuẩn bị giải phẫu!" sắc mặt Lục Hoa Lương phẫn nộ.

"Nhưng không phải ngươi vừa mới nói, mặc kệ Thiếu phu nhân.."

Nói, Dương Túc thanh âm dần nhỏ đi xuống.

A, thì ra là khẩu thị tâm phi.

Thật không hổ là chủ tử, trộm gà còn làm ra vẻ.

Nên!

Sớm biết có hôm nay, lúc trước cũng đừng bắt người ta ký cái gì hợp đồng ly hôn nha, hiện tại vác đá nện vào chân mình đi.

Xem lần này ngươi giải quyết thế nào!

Lục Hoa Lương nghẹn một bụng lửa giận, tất cả đều rơi lên người Dương Túc.

"Tôi có nói với cậu là không làm phẫu thuật?"

"Không, là chủ tử nói với Thiếu phu nhân.."

"Chưa nói cậu đoán lung tung cái gì, còn không đi mau! Nếu cô ấy bị hủy dung, cậu liền chờ bị đưa đi Châu Phi!"

Dương Túc sợ tới mức sống lưng ớn lạnh, "Đi ngay lập tức!"

Trong lòng nghẹn khuất a. Bác sĩ cũng nói, mặt Hạ Vi Bảo đã huỷ hoại, bây giờ cho dù làm phẫu thuật, cũng không lành được a.

Chủ tử, ngươi tại sao có thể hố tiểu túc túc đáng yêu như vậy.

"Từ từ." sắc mặt Lục Hoa Lương tức giận, "Bảo bác sĩ chuẩn bị sẵn sàng, tùy thời phẫu thuật."

Ý là, không lập tức làm.

Hắn muốn xem, người phụ nữ kia có thể cứng rắn được bao lâu!

Không để cho cô đâm vách tường một chút, liền không biết trời cao đất rộng là gì!

Nghĩ đến bộ dạng Hạ Vi Bảo cuối cùng bó tay không có biện pháp, sau đó trở về cầu hắn, trong lòng Lục Hoa Lương cuối cùng cũng có chút dễ chịu.

Tận dụng khoảng thời gian này, hắn liên hệ cơ quan quốc tế để làm vết thương của cô hồi phục lớn nhất.

Ở lúc cô thống khổ tuyệt vọng nhất, hắn vươn tay, cô nhất định sẽ rất cảm động.

Nghĩ đến hình ảnh kia, tâm tình phiền muộn của Lục Hoa Lương, lập tức liền tốt.

Lúc Hạng Dân Hải nhận được tin chuẩn bị giải phẫu, mặt đầy khinh thường.

"Xuy, không phải rất ngang ngược sao, không phải muốn dùng trung y trị liệu sao, hiện tại còn muốn động thủ thuật."

Phó viện trưởng đầy mặt lấy lòng, "Hạ Vi Bảo không biết trời cao đất dày, bất quá chỉ là gà rừng bay lên cành cao, liền cho rằng chính mình là phượng hoàng, cư nhiên dám nghi ngờ y thuật của viện trưởng ngài, bị hủy dung cũng xứng đáng."

Lời nịnh hót, làm Hạng Dân Hải vô cùng thư thái.

Thân thể hắn ngửa ra sau, thoải mái mà dựa vào trên ghế nằm, "Bất quá là con hát mà ai cũng có thể làm chồng, cũng không biết dùng thủ đoạn hồ ly tinh gì leo lên cành cao Lục gia, chờ cô hủy dung, xem Lục Hoa Lương như thế nào bỏ cô!"

[[/HIDE-THANKS]

/BOOK]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 33: Sư phụ ngươi thu ta làm đồ đệ đi

[HIDE-THANKS]Đó là đương nhiên, Hạ Vi Bảo ngoại trừ gương mặt kia còn có cái gì.

Viện trưởng, phẫu thuật còn phải chuẩn bị sao. "

" Chuẩn bị cái gì, không phải cô ta nói muốn trị liệu bằng trung y sao, vậy để cô trị đi a, không cần chuẩn bị. "

Hạng dân hải ánh mắt khinh thường, người phụ nữ không biết liêm sỉ!

Làm phẫu thuật cho loại phụ nữ dơ bẩn này, thật sợ làm bẩn tay hắn!

" Nhưng Lục tổng bên kia.. "

Hạng Dân Hải cau mày, bên phía Lục Hoa Lương, không dễ làm a.

Hắn dám đắc tội Hạ Vi Bảo, nhưng tuyệt đối không dám đắc tội Lục Hoa Lương!

Đừng nói là hắn, cho dù là tổng thống một quốc gia, cũng không dám đắc tội Lục gia!

" Lục tổng không thể đắc tội, trước kéo dài, chẳng phải Hạ Vi Bảo muốn tìm trung y sao, kiếm cho cô ta một bác sĩ trung y, làm cô ta đào mồ chôn mình! "

Ánh mắt Hạng Dân Hải hiện lên một mạt khinh thường.

Hắn làm bác sĩ nhiều năm như vậy, có vết thương nào chưa thấy qua, vết thương của Hạ Vi Bảo, không cấy da tuyệt đối lành không được!

Tin tưởng trung y, vậy ngồi chờ xem kết cục thê thảm của cô ta đi!

" Bệnh viện chúng ta không có trung y.. "

" Để thiếu gia đi, không phải nó si mê trung y sao, khiến cho hắn tận mắt nhìn thấy kết cục tin tưởng vào trung y, làm cho hắn hết hy vọng. "

Hạng Dân Hải có điểm hận sắt không thành thép.

Đứa con này của hắn, cái gì cũng tốt, chính là quá trầm mê trung y.

Mỗi ngày nghĩ cái gì kết hợp trung y và tây y.

Vừa lúc lấy Hạ Vi Bảo làm chuột bạch, làm nó tận mắt chứng kiến kết quả trị liệu trung y!

Làm cho nó hết hy vọng.

Trong phòng bệnh, Hạ Vi Bảo nhìn người đàn ông trước giường, nhìn ra thân cao 1 mét 8, môi hồng răng trắng, mi thanh mục tú, thoạt nhìn có điểm giống một thư sinh yếu đuối thời cổ đại.

Thấy Hạ Vi Bảo đánh giá chính mình, Hạng Sở nhếch miệng cười, lộ ra hai chiếc răng nanh đáng yêu.

" Nhận biết thuốc bắc sao. "Hạ Vi Bảo hỏi.

" Biết. "Hạng Sở gật đầu, hai mắt sáng ngời lóe ra ánh sáng nóng lòng muốn thử.

Ba ba rốt cuộc cho hắn dùng dao mổ trâu

Hắn nhất định sẽ biểu hiện thật tốt, dùng kiến thức trung y của bản thân, chữa khỏi người bệnh này!

" Biết làm thạch cao sao. "

"... "

Hạng Sở gãi gãi đầu," Biết nấu thuốc.. "

Hạ Vi Bảo,"... "

Vô lực vỗ trán," Đi lấy giấy bút tới, tôi đọc phương thuốc, anh giúp tôi đi bốc thuốc. "

" A.. "

" A cái gì a, còn không mau đi! "

" Nga nga. "Hạng Sở chạy nhanh đi lấy giấy bút.

Chỉ là trong lòng có chút buồn bực, không phải nói làm hắn tới cho người bệnh xem bệnh sao, sao lại thành trợ lý?

" Tôi nói, anh viết. "

Hạ Vi Bảo cầm gương, nhìn đi nhìn lại vết thương của thân.

" Dương kim hoa 5g, thiềm tô nửa chỉ, bạc hà não 15g, hoàng kỳ 45g, Thái Tử tham 30g, heo chi.. "

Càng nghe, Hạng Sở hai mắt càng sáng.

Phương thuốc này..

Thần kỳ a, cao thủ a, cúng bái a!

Dương kim hoa cùng tô bạc hà não có tác dụng gây tê, mà hoàng kỳ và Thái Tử tham có thể lưu thông máu khử sẹo, còn heo chi là dùng để làm thành cao.

Không chỉ có giảm đau, còn có thể loại bỏ sẹo, lưu thông máu, thần kỳ a!

Hai mắt Hạng Sở càng ngày càng sáng, phương thuốc nói xong, hắn cơ hồ quỳ bái Hạ Vi Bảo.

Nhưng mà, bốc thuốc quan trọng.

Hạ Vi Bảo rốt cuộc cũng đắp lên thuốc mỡ mát lạnh, vô cùng thư thái mà nằm trên giường bệnh.

Mạng của bổn cung cuối cùng cũng được bảo vệ, thoải mái nhiều.

Quả nhiên vẫn là trung y đáng tin cậy.

Hạng Sở đang đứng một bên, ánh mắt nhìn Hạ Vi Bảo, giống như khất cái đói bụng mười năm nhìn đến bánh bao thịt, nước miếng cơ hồ đều chảy xuống tới.

Khóe mắt Hạ Vi Bảo co giật," Nhìn cái gì. "

Hạng Sở lập tức ngay tại chỗ liền quỳ bái cô," Thiếu phu nhân, cô thu nhận tôi làm đồ đệ đi. "

" Thu đồ đệ? "

Hạng Sở gật đầu giống gà con mổ thóc," Đúng vậy đúng vậy, sư phụ, cô thu tôi đi, tôi muốn theo cô học trung y."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 34: Lục tổng kỳ thật thực muộn tao*

[HIDE-THANKS]Cao thủ a, thần y a.

Hạ Vi Bảo thu hồi ánh mắt, "Tôi không thu đồ đệ."

Hạng Sở lập tức nóng nảy, "Sư phụ.."

"Dừng." Hạ Vi Bảo giơ tay, ngăn lại hắn nói, "Không cần gọi bậy."

"Sư phụ, cô thu tôi đi."

Hạ Vi Bảo cười lạnh, "anh biết tôi là ai sao."

"Thiếu phu nhân Lục gia."

"Tên tôi là Hạ Vi Bảo, đi trên mạng tìm kiếm."

Hạng Sở đi ra ngoài, không trong chốc lát, lại đi vào.

Sắc mặt ngưng trọng, "Sư phụ, những lời đồn đãi trên mạng không thể tin, tôi tin tưởng sư phụ trong sạch!"

Y thuật cao minh như vậy, nhất định là thế ngoại cao nhân!

Tuyệt đối sẽ không bị thế tục làm bẩn, những người đó khẳng định là ghen ghét đố kị, mới có thể bôi đen sư phụ hắn.

Hai mắt Hạ Vi Bảo hơi lóe, không nghĩ tới, người thứ nhất tin tưởng cô trong sạch, cư nhiên sẽ là một người xa lạ.

Tuy rằng có chút cảm động, nhưng cô không nghĩ tới muốn thu đồ đệ.

Làm thầy kẻ khác, với cô mà nói là loại trách nhiệm, không thể dễ dàng hứa hẹn!

Hạng Sở tuy rằng có chút mất mát, nhưng là lại không nhụt chí.

Ý chí kiên định, sắt đá cũng mòn, hắn tin tưởng, sẽ có một ngày Hạ Vi Bảo sẽ thu hắn làm đồ đệ!

Lục Hoa Lương thực bực bội, đã ngày thứ ba, tại sao Hạ Vi Bảo còn không cúi đầu?

"Tình huống của Hạ Vi Bảo thế nào."

Ba ngày này hắn đi nước ngoài, tình huống của Hạ Vi Bảo đều là Dương Túc hội báo cho hắn.

Dương Túc nghĩ nghĩ, dùng giọng điệu thật uyển chuyển nói, "Tình huống của thiếu phu nhân không có chuyển biến xấu."

Nói xong, hắn có chút đồng tình nhìn Lục Hoa Lương.

Hắn ngượng ngùng nói, kỳ thật tình huống của Hạ Vi Bảo phi thường tốt, nếu không chủ tử nên có bao nhiêu đả kích.

Vì giúp Hạ Vi Bảo tìm bác sĩ tốt nhất, tự mình chạy đến nước ngoài xa xôi vạn dặm, ba lần đến mời, mới mời được bác sĩ nổi tiếng về làm phẫu thuật.

Kết quả là, tất cả đều là làm uổng công.

Sẽ chịu đả kích đến hoài nghi nhân sinh đi?

Lục Hoa Lương nhíu mày, không có chuyển biến xấu, cũng không có nghĩa đã chuyển biến tốt đẹp.

Đã ba ngày, phỏng chừng cô cũng ăn đủ đau khổ rồi.

Tin tưởng bây giờ là lúc cô thống khổ nhất.

Nếu hiện tại hắn xuất hiện trước mặt cô, mang đến cho cô hy vọng, cô nhất định sẽ cảm động đến rơi nước mắt!

Bác sĩ hắn mời về lần này, tuy không thể giúp cô hồi phục trăm phần trăm, nhưng có thể khôi phục 80%!

Đây đã là kết quả tốt nhất.

Rốt cuộc lúc trước Hạng Dân Hải đều bó tay không biện pháp.

Nghĩ đến bộ dạng kích động của Hạ Vi Bảo, Lục Hoa Lương nóng lòng muốn đi gặp cô.

Vì thế hắn bình tĩnh đứng dậy, nhìn người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, diện mạo trầm ổn soái khí, dùng tiếng Anh lưu loát nói, "Bác sĩ Hách, bây giờ chúng ta đi xem người bệnh trước."

Lục Hoa Lương đi được hai bước, đột nhiên ngừng một chút, lại quay trở về phòng nghỉ, cầm lấy khăn tay ướp lạnh màu trắng, gấp lại ngay ngắn bỏ vào túi quần.

Hủy dung đối với một cô tới nói quá tàn nhẫn, mấy ngày nay Hạ Vi Bảo khẳng định đau đớn muốn chết.

Nói không chừng đến lúc đó sẽ bổ nhào vào trong lòng ngực hắn khóc rống.

Đem khăn tay mang lên, có thể lau nước mắt cho cô.

"Ông nói cái gì? Lục tổng mang theo bác sĩ Hách trở về? Nổi tiếng trong giới y học thế giới bác sĩ Hách?"

Trong văn phòng viện trưởng, Hạng Dân Hải đột nhiên đứng lên, đầy mặt khiếp sợ!

Phó viện trưởng cả người kích động, "Đúng vậy, đúng là bác sĩ Hách Bổn!"

"Hắn không phải lánh đời sao, sao có thể tới Hoa Hạ?"

"Là Lục tổng tự mình đi mời hắn rời núi."

Hai mắt Hạng Dân Hải hơi mở, thật không nghĩ tới, Lục Hoa Lương vậy mà vì Hạ Vi Bảo tự mình đi mời Hách Bổn.

Vốn tưởng rằng Hạ Vi Bảo dùng thủ đoạn mới gả cho Lục Hoa Lương, hiện tại xem ra, chưa chắc

* * *$@@@@---

Muộn tao: Bề ngoài lạnh lùng xa cách, nội tâm lại mãnh liệt như lửa[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 35: Hoàng Hậu nương nương chơi trò chơi

[HIDE-THANKS]Hách Bổn là nhân tài kiệt xuất trong giới y học, người đạt giải thưởng nobel y học trẻ tuổi nhất trên thế giới.

Nổi danh quốc tế!

Đã từng sáng tạo vô số kỳ tích y học, cứu trị cho vô số người lãnh đạo quốc gia!

Có thể nói, Hách Bổn là tồn tại của giới y học hiện nay, không ai sánh nổi!

Nhưng là hắn làm người thật sự cao ngạo, thiên tài mà, có tính tình là bình thường.

Bao nhiêu người một ném hàng tỉ đô la mời hắn ra mặt làm phẫu thuật, ngay cả mặt cũng không thấy.

Hơn nữa hắn không màng danh lợi, ở tuổi 27, cũng đã từ giới y học giới ẩn lui, nghe nói là đi nghiên cứu phương thuốc mới.

Từ đây không có tung tích.

Không nghĩ tới, cư nhiên bị Lục Hoa Lương mời đến vì Hạ Vi Bảo làm phẫu thuật!

Nếu Hách Bổn tự mình ra tay, vậy vết thương trên người Hạ Vi Bảo, cho dù không thể khỏi hẳn, ít nhất cũng có thể tốt bảy tám phần.

Nghĩ đến khả năng Hạ Vi Bảo tránh được một kiếp, sắc mặt Hạng Dân Hải liền cực kỳ khó coi.

Nhưng nghĩ đến Hách Bổn đích thân tới bệnh viện hàng đầu, hắn lại kích động đến cả người phát run.

Mỗi ngành sản xuất đều có thần tượng, mà Hách Bổn tuổi còn trẻ liền đứng đầu giới y học không thể nghi ngờ chính là thần tượng của tất cả bác sĩ!

"Mau, mau đi nghênh đón!"

Hạng Dân Hải giống như được tiêm máu gà.

Thuận tiện đi xem đứa con trai không biết cố gắng kia của hắn, sau ba ngày chứng kiến hoàn cảnh bi đát của Hạ Vi Bảo, có đối với trung y hết hy vọng hay không.

Trong phòng bệnh VIP, Hạ Vi Bảo chán đến chết mà nằm ở trên giường bệnh.

Thật nhàm chán a.

Nằm ba ngày, cô đều mau mốc meo.

Trên sô pha, Hạng Sở nửa quỳ ở trước bàn trà nghiên cứu phương thuốc.

Biểu tình so tiếp thánh chỉ còn thần thánh hơn.

Đột nhiên, hắn rút một tờ khăn giấy ra, kích động mà xoa xoa nước miếng, sau đó đem khăn giấy ném vào thùng rác.

Hạ Vi Bảo yên lặng thu hồi ánh mắt từ thùng rác giấy vụn chất đống như núi.

Cô thấy qua xem gà nướng chảy nước miếng, chưa thấy qua xem phương thuốc đều có thể chảy nước miếng.

Hơn nữa một chảy chính là ba ngày..

Hạng Sở càng nhìn càng cảm thấy Hạ Vi Bảo là thần y chuyển thế, nếu không thể bái cô làm sư phụ, hắn sẽ hối hận cả đời.

Vì thế đột nhiên bổ nhào vào trước giường bệnh, "Sư phụ a, cô liền thu nhận tôi đi."

Ánh mắt Hạ Vi Bảo, dừng ở cánh tay trắng nõn của mình, lúc ấy bởi vì ôm lấy Lục Hoa Lương, cho nên tay cô không bị bỏng.

Lúc này cánh tay như ngọc, đang bị hai cái móng vuốt dính đầy nước miếng bắt lấy.

Hạ Vi Bảo một trận ác hàn, "Buông tay!"

Có thể lại ghê tởm một chút sao!

"Không bỏ, sư phụ không thu nhận tôi làm đồ đệ, tôi sẽ không bỏ!"

Nhìn chất lỏng trong suốt kia Hạ Vi Bảo da đầu tê dại, tay phải vừa động, cây kim màu bạc bay ra, trực tiếp ghim ở ma huyệt của Hạng Sở.

Ngân châm này là cô bảo Hạng Sở chuẩn bị, thân là thần y, sao có thể không có ngân châm.

Bị kim đâm, vốn tưởng rằng Hạng Sở sẽ tức giận, không nghĩ tới hắn càng kích động.

Cả người run rẩy như con dê điên!

Ngao!

Sư phụ dùng kim đâm ta, kỹ thuật châm cứu của sự phụ thật tốt.

"Sư phụ a, cô dạy y thuật cho tôi đi, bắt tôi làm trâu làm ngựa đều được."

Hạ Vi Bảo, "..."

Đứa trẻ này, không cứu được.

"Tôi không thu đồ đệ."

Cô có kiên trì của cô, tuyệt đối sẽ không dễ dàng thu đồ đệ, cho dù là Thiên Vương lão tử tới bái sư cũng không có đường thương lượng!

Hạng Sở lập tức giống một con chó nhỏ bị vứt bỏ, gục đầu xuống, nước mắt lưng tròng, khỏi nói có bao nhiêu đáng thương.

Hạ Vi Bảo mặc kệ hắn, "Thật nhàm chán, có đồ vật giải buồn hay không."

"Sư phụ, hay là cô chơi game đi."

"Chơi game?"

"Đúng vậy."

Hạng Sở lấy di động ra, click mở vương giả vinh quang hắn hay chơi gần đây "Tôi cảm thấy cái này chơi rất hay, không biết sư phụ có chơi không."

"[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 36: Là trò chơi làm giảm cốt khí của nàng..

[HIDE-THANKS]Vì thế ở trước mặt Hạ Vi Bảo đánh một ván.

Hai mắt Hạ Vi Bảo sáng lên, đối với một người cổ đại, này mẹ nó chính là mở ra cánh cửa thế giới mới!

Hạng Sở lập tức giúp cô download một cái.

"Con gái hình như đều thích chơi pháp sư, sư phụ cô trước thử xem Đát Kỷ hoặc là Angela, điều khiển phương hướng ở đây, ra chiêu ở đây.."

Năng lực học tập của Hạ Vi Bảo cực mạnh, Hạng Sở dạy cô chơi hai ván, cô lại chơi hai ván liền lên tay, giết người giết tặc 6.

So với lúc cô đánh người còn sướng hơn.

Lúc này Hạ Vi Bảo giống như thiếu niên nghiện game, ôm di động ngay cả cơm đều không cần ăn.

"First blood."

"Double kill."

"Oa ngao, song sát!"

Lần đầu tiên lấy song sát, Hoàng Hậu nương nương kích động đến suýt nữa nhảy dựng lên.

Nếu không phải bận tâm đến trên lưng có thương tích, cô đều phải đánh một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng chúc mừng.

Nhưng mà, lúc cô cao hứng đến tìm không thấy nam bắc, bên cạnh truyền đến âm thanh kéo cừu hận..

"Triple kill."

"Quadra kill."

Chết tiệt!

Bốn sát!

Ghen ghét đến vặn vẹo!

Ánh mắt phẫn nộ của Hạ Vi Bảo bắn về phía Hạng Sở đang giết người như ma, "Dạy ta."

"Được.." A.

Hạng Sở đang muốn nói được, đột nhiên linh quang chợt lóe, không nhiều lắm chỉ số thông minh đột nhiên online.

Sửa miệng, "Tôi có thể dạy sư phụ, nhưng sư phụ phải dạy y thuật cho tôi."

Hạ Vi Bảo, "..."

Vô sỉ, quá vô sỉ!

"Killing spring."

"Unstoppable."

Nghe được những âm thanh kích động lòng người đó, hoàng hậu nghiện game nội tâm ngứa ngáy.

Cô giống Tề Thiên Đại Thánh cào cào tay, thật sự nhịn không được dụ hoặc của trò chơi dụ hoặc.

Nhưng thu đồ đệ, cô thật sự..

"Sư phụ, cô thu tôi làm đồ đệ, tôi không những có thể dạy cô chơi vương giả, còn có thể dạy cô chơi các trò chơi khác, so cái này càng hay hơn."

"So vương giả vinh quang còn hay hơn?" hai mắt Hạ Vi Bảo đều sáng.

Mãnh liệt nuốt nước miếng.

"Mỗi cái khác nhau, đều có niềm vui khác nhau." Hạng Sở hóa thân thành đại thần lừa dối, từng bước hướng dẫn, "Sư phụ, đêm nay mang cô đi ăn gà."

"Ăn gà? Có ý gì, hiện tại tôi không thể ăn đồ ăn dầu mỡ."

"Không phải ăn cơm, là một loại trò chơi, tuyệt địa cầu sinh, hiện tại rất nổi, mọi người đều đang chơi."

Hạ Vi Bảo lại lần nữa nuốt nước miếng, nima quá âm hiểm.

"Còn có thần miếu đào vong, tiết tấu đại sư, chơi mạt chược, đấu địa chủ.."

Hạng Sở kể ra một loạt tên trò chơi, Hạ Vi Bảo nghe không chỉ có tay ngứa, toàn thân đều ngứa.

"Được!"

Là trò chơi đánh rơi cốt khí của cô..

Hạng Sở khỏi phải nói bao nhiêu cao hứng, "Sư phụ, xin nhận đồ nhi một lạy!"

"Được rồi được rồi, nhanh dạy tôi chơi, chết tiệt! Rùa đen này dám chém tôi! Quăng ngã! Tôi đã chết!"

Vì thế, lúc Lục Hoa Lương đến, nhìn thấy hình ảnh Hạ Vi Bảo một chân đứng ở trên giường, một chân dẫm lên đầu giường, hai tay cầm di động chơi game kêu đánh kêu giết.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 37: Lục tổng đau nhất a

[HIDE-THANKS]Nhìn dáng vẻ kích động của Hạ Vi Bảo như muốn một bước lên trời, Lục Hoa Lương có chút hoài nghi nhân sinh..

Không phải cô bị thương đến nằm liệt giường sao?

Bây giờ mới ba ngày, sao có thể sinh long hoạt hổ mà chơi game?

Hơn nữa tư thế này, thật sự có chút bất nhã..

Lại nhìn mép giường bệnh, Hạng Sở ủy khuất mà ngồi ở chỗ đó, cầm di động chơi game.

Thân thể cuộn tròn thành một đoàn, tựa hồ muốn tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại.

"Lên đi, Hạng Sở chết tiệt ngươi là heo sao, xông lên chịu chết!"

"Chạy đi, ngu xuẩn, đứng ở đó chờ bị giết sao."

"Còn không chạy, quăng ngã, ngươi là cái đầu heo sao, cư nhiên đứng ở đáy tháp chờ chết, chạy a, chạy.. Y, sao tôi lại chết rồi?"

Hạng Sở trong lòng khổ, cô chết như thế nào, bởi vì người đứng ở đáy tháp ngắm phong cảnh thuận tiện chờ chết là cô nha, ngọa tào!

Cô không biết chính mình chơi nhân vật gì sao.

Lúc nãy người liều mạng chạy trốn là tôi được không, người đứng ở đáy tháp không nhúc nhích mới là cô được không.

Chưa thấy qua người nào chơi trò chơi như vậy!

Nghe được tiếng mở cửa, Hạng Sở ngẩng đầu, nhìn thấy Lục Hoa Lương, lập tức đứng lên.

Còn chưa nói lời nào, đã nhìn thấy Lục Hoa Lương sắc mặt âm trầm đi đến mép giường.

Mặt mày không vui mà nhìn chằm chằm bóng lưng Hạ Vi Bảo, "Hạ Vi Bảo."

"Tên khốn nào dám quấy rầy bổn cung chơi trò chơi!"

Hạ Vi Bảo đang phẫn nộ vì sao vô duyên vô cớ đã bị chết, nghe thấy có người gọi cô, còn tưởng là Hạng Sở.

Lập tức không kiên nhẫn xoay người, một chân đá vào lưng Hạng Sở.

Không nghĩ tới, Hạng Sở đã đứng sang một bên, lúc này đứng ở mép giường là Lục Hoa Lương.

Hơn nữa Lục Hoa Lương đứng, cho nên vị trí một chân cô đá ra, ở giữa đũng quần..

Toàn bộ đàn ông ở đây cằm cơ hồ đều phải rớt, sau đó động tác chỉnh tề thống nhất mà kẹp chặt hai chân.

Một chân này đá ra..

Nơi đàn ông đau nhất.

Lục tổng cầu nguyện cho ngươi hết thảy khỏe mạnh.

Bộ vị yếu ớt nhất trên cơ thể chịu công kích, Lục Hoa Lương bị đánh trở tay không kịp, thân thể hơi cong.

Sắc mặt đều thay đổi vài lần.

Nếu không phải hiện tại có nhiều người, hắn muốn bảo trì hình tượng, phỏng chừng đã hai tay che đũng quần.

Lúc này, thời gian yên lặng.

Hạ Vi Bảo ngơ ngác nhìn Lục Hoa Lương đang đau đớn trước mặt mình, bị một màn này khiếp sợ đến một lúc lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Cô rõ ràng đá Hạng Sở, vì cái gì sẽ đá đến Lục Hoa Lương?

Hơn nữa vẫn là chỗ kia?

Sợ hãi!

Hoàng Hậu nương nương bị dọa, linh hồn nhỏ bé đều bay, ném di động một giây biến thành khuôn mặt nô lệ.

Vội vàng đỡ Lục Hoa Lương, "Hoàng Thượng người không sao chứ."

Trời ạ!

Có thể đoạn tử tuyệt tôn hay không?

"Hạ, vi, bảo!"

Âm thanh cơ hồ phát ra từ kẽ răng, Hạ Vi Bảo sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra.

Lôi kéo hai lỗ tai, diễn tinh một giây nhập vào người, khỏi phải nói có bao nhiêu đáng thương.

"Thần thiếp không phải cố ý."

Vô cùng may mắn, lúc đầu cô đá Hạng Sở sức lực quá lớn, rất nhiều lần đá Hạng Sở bổ nhào trên mặt đất, cho nên cô thu liễm một chút lực độ.

Nếu không lấy công lực thâm hậu của cô, một chân đá này đi, phỏng chừng có khả năng bẹp một tiếng biến thành thái giám.

Sắc mặt Lục Hoa Lương càng ngày càng âm trầm, hận không thể bóp chết người phụ nữ trước mặt!

Hắn vì cô bôn ba mệt mỏi, ngàn dặm xa xôi chạy đến nước ngoài mời bác sĩ.

Lại còn hứa hẹn tài trợ một phòng nghiên cứu chữa bệnh.

Tốn vô số sức người sức của mới đem người mời xuống núi làm phẫu thuật cho cô!

Còn cô thì sao!

Ở bệnh viện tiêu dao sung sướng chơi game chưa đủ, còn cho hắn một cú đá tàn nhẫn như vậy!

Lệ khí trên người Lục Hoa Lương, như ma quỷ mất khống chế, giương nanh múa vuốt như muốn đem Hạ Vi Bảo xé rách.

Ánh mắt Hạ Vi Bảo, dừng ở trên đũng của quần hắn.

Nghĩ thầm có nên giúp hắn kiểm tra một chút hay không..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 38: Là trò chơi hủy hoại nàng tiên khí

[HIDE-THANKS]Nghĩ lại hay là quên đi, hắn có đoạn tử tuyệt tôn hay không, liên quan gì đến cô.

Dù sao một năm sau cũng ly hôn.

Vì thế Hạ Vi Bảo như không có việc gì quay đầu ngắm phong cảnh, giả chết.

Đến nỗi hơi thở trên người Lục Hoa Lương càng ngày càng lạnh, không sao cả, dù sao thời tiết nóng coi như điều hòa di động.

Nhìn thấy thái độ không liên quan đến mình của cô, Lục Hoa Lương càng giận sôi máu.

Đá nơi đó của hắn, vậy mà một câu xin lỗi cũng không có!

Rất muốn đem cô kéo lên dạy dỗ một trận thật tốt, nhưng nghĩ đến có nhiều người nhìn như vậy, nếu truy cứu cô đá nơi đó của hắn, thật sự không có mặt mũi.

Nhưng làm hắn bỏ qua như vậy, cơn giận này không thể nào nuốt xuống!

Nghĩ đến hắn vất vả bôn ba, mà cô ở chỗ này chơi game, hắn hô hấp đều không thuận.

Còn có, cô vừa nói cái gì!

Lục Hoa Lương hai mắt nguy hiểm mà nheo lại "Ngu xuẩn hỗn đản đầu heo ta dựa? Hạ Vi Bảo, tôi chưa bao giờ biết, thì ra cô thô tục như vậy."

Hạ Vi Bảo, "..."

Từ trước đến nay Hoàng Hậu nương nương đều tự cho mình là người văn minh, trước mặt mọi người bị chỉ trích thô tục, cảm thấy vô cùng mất mặt.

Cii có chút chột dạ, kỳ thật ngày thường cô rất có tu dưỡng, lúc nãy chỉ là quá kích động..

Vì thế chỉ vào Hạng Sở, "Là hắn dạy tôi."

Hạng Sở, "..."

Bảo bảo trong lòng khổ, nhưng bảo bảo không nói.

Rõ ràng là lúc chơi game hố đồng đội, bị người mắng, sau đó tính tình nóng nảy lên Baidu kiếm một đống lớn lời mắng chửi người, rồi một bên đánh một bên mắng người.

Người một nhà mắng người một nhà..

Kỳ ba nhất là, những lời cô nói ra tất cả đều là những từ hài hòa, một đống lời *** căn bản cái gì đều nhìn không tới, cố tình cô còn càng mắng càng nghiện.

Hạng Sở mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Lúc Hạ Vi Bảo chưa tiếp xúc trò chơi, hắn thật sự cho rằng cô là cái thế ngoại cao nhân trời quang trăng sáng, là tiên nữ không dính khói lửa phàm tục.

Nhưng mà sau khi cô tiếp xúc trò chơi..

Mẹ nó là tiên nữ siêu phàm thoát tục ngã xuống thế gian, vẫn là ngã hầm cầu, quá bình dân.

Mắng chửi người không nói, còn động thủ.

Hơn nữa, cô động thủ đều là đánh hắn..

Cố tình cô lớn lên xinh đẹp lại có khí chất, mắng chửi người đều mắng đến cảnh đẹp ý vui, đánh người đều đánh đến ngươi hoa tâm nộ phóng

Thế giới chết tiệt này chỉ xem mặt!

Ánh mắt căm thù của Lục Hoa Lương, rơi ở trên người Hạng Sở.

Người đàn ông xuất hiện trong phòng bệnh của Hạ Vi Bảo, hơn nữa còn cùng cô chơi game..

Chó con ngây thơ Hạng Sở bảo bảo, bị Lục Hoa Lương nhìn đến không hiểu nguyên nhân.

Tuy rằng hắn biết Lục Hoa Lương là ai, nhưng là Lục Hoa Lương không biết hắn, vì sao lại nhìn hắn?

Đang khó hiểu, đột nhiên nghĩ tới vừa rồi Hạ Vi Bảo đá mệnh căn của Lục Hoa Lương.

Mà hắn là bác sĩ.

Hay là Lục Hoa Lương muốn hắn hỗ trợ kiểm tra một chút, nhìn xem mệnh căn có hay không vấn đề?

Vì thế bảo bảo ngây thơ tiến lên, rất có lễ phép hỏi, "Lục tổng, yêu cầu tôi giúp ngài kiểm tra một chút, xem có bị đá hư hay không sao."

Lời này vừa nói ra, trong phòng bệnh lập tức vang lên âm thanh tiếng hút không khí.

Thiếu niên, dũng khí đáng khen!

Hạ Vi Bảo cách Lục Hoa Lương gần, có thể cảm nhận rõ nhất được cảm xúc của hắn biến hóa.

Sự sợ hãi đối với Cẩu hoàng đế, làm cô theo bản năng mà lui về phía sau.

Không nghĩ tới hai chân đụng tới mép giường, sau đó cả người đều ngã xuống.

Phía sau lưng cô, tất cả đều là vết thương..

"Tê.."

Hạ Vi Bảo đau đến hít hà một hơi, sắc mặt nháy mắt liền thay đổi.

Trái tim Lục Hoa Lương đột nhiên co rút lại, cũng bất chấp tức giận.

Đột nhiên tiến lên, đem cô quay lưng lại đây.

"Bác sĩ Hách, mau giúp cô nhìn xem."[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 21 Tìm chủ đề
Chương 39: Y thuật kinh người!

[HIDE-THANKS]Hạ Vi Bảo đau tới mức mồ hôi lạnh đầm đìa, ngay cả nói đều nói không nên lời.

Chỉ có thể tùy ý để Lục Hoa Lương cùng Hách Bổn đem cô ấn ở trên giường bệnh, sau đó vén quần áo trên lưng kiểm tra miệng vết thương.

Lúc nhìn thấy phần lưng kết vảy của cô, còn có da thịt mới mọc ra, cho dù Lục Hoa Lương không biết y thuật, cũng có thể nhìn ra miệng vết thương đang khép lại.

Hơn nữa vẫn là khép lại nhanh chóng!

Tại sao lại như vậy!

Mặt hắn tràn đầy khiếp sợ, không phải nói vết bỏng của cô quá nghiêm trọng, ngoại trừ phẫu thuật cấy ghép da thì không còn cách nào sao?

Tại sao còn có thể mọc ra thịt mới?

Nhìn lớp thuốc mỡ màu đen bôi trên lưng, mùi thuốc trung y vô cùng nồng nặc, Lục Hoa Lương nghĩ tới chuyện cô nói muốn tìm trung y.

Hai mắt chậm rãi nheo lại, Hạ Vi Bảo này..

Mà Hách Bổn, khi nhìn thấy tình trạng miệng vết thương của Hạ Vi Bảo, đã kích động đến cả người phát run.

Kiểm tra lại miệng vết thương của cô, càng kích động đến mức nói năng lộn xộn.

Trong miệng nói huyên thuyên không ngừng, tiếng Anh như súng máy bắn ra.

Kích động lôi kéo Hạ Vi Bảo, nói năng lộn xộn.

Vì thế phòng bệnh xuất hiện một màn quỷ dị.

Hách Bổn hưng phấn như kẻ điên nói chuyện không ngừng, ánh mắt Hạ Vi Bảo bình tĩnh giống như xem một kẻ điên..

Tình cảnh này, chỉ có thể liên tưởng đến một câu, đàn gảy tai trâu.

Điển hình của chướng ngại ngôn ngữ.

Mà Lục Hoa Lương, giữa mày càng nhăn càng chặt.

Hách Bổn nói, hắn sở dĩ lánh đời, là bởi vì muốn khổ tâm nghiên cứu trung y, không ngờ hôm nay tận mắt chứng kiến sự kỳ diệu của trung y.

Hỏi Hạ Vi Bảo này thuốc mỡ là từ đâu ra, có thể cho hắn một phần đi nghiên cứu hay không.

Hạ Vi Bảo đang đau đến hoài nghi nhân sinh, thật sự không muốn để ý tới Hách Bổn đang hưng phấn.

Cô nhìn về phía Hạng Sở, "Đem thuốc mỡ lấy lại đây."

Hạng Sở đem thuốc mỡ lấy tới, còn rung chuông để hộ sĩ tiến vào.

Mà Hách Bổn, cái gì thành thục ổn trọng tất cả đều không thấy, lúc này hoàn toàn hóa thân tiểu mê muội, bổ nhào vào bên người Hạng Sở, nhìn chằm chằm thuốc mỡ trong tay hắn như bị tẩu hỏa nhập ma.

Ai không biết, còn tưởng rằng thuốc mỡ là lão bà hắn.

Ngay sau đó, hộ sĩ bước vào, kéo màn giường giúp Hạ Vi Bảo bôi thuốc.

Kiểm tra miệng vết thương chỉ cần vén góc áo xem phần lưng, có người ở đây cũng không có việc gì.

Nhưng bôi thuốc phải cởi quần áo, khẳng định không thể để người nhìn.

Thuốc mỡ có tác dụng gây tê, Hạ Vi Bảo cuối cùng thoải mái dễ chịu hơn.

Nhìn thấy công hiệu như thế, Hách Bổn như nhìn thấy thượng đế, khỏi phải nói có bao nhiêu cúng bái.

Thanh danh của Hách Bổn trong giới y học như sấm bên tai, Hạng Sở đương nhiên biết thân phận của hắn.

Không những vậy, Hách Bổn còn là thần tượng, là mục tiêu học tập của hắn.

Nhưng lúc này, thần tượng đang dùng một loại ánh mắt vô cùng đáng sợ nhìn sư phụ hắn.

Điều này không quá tốt đẹp.

Hạng Sở bảo bảo lập tức vang lên chuông cảnh báo, tm dám cùng tôi đoạt sư phụ, thần tượng cũng có thể nôn ra!

Quả nhiên, Hách Bổn sau khi biết được thuốc mỡ là Hạ Vi Bảo nghiên cứu chế tạo, mặt mày hớn hở xin cô dạy, cuối cùng muốn bái sư.

Hạng Sở lập tức ngăn ở trước mặt hắn, nghiêm túc cự tuyệt.

Thúc thúc, chúng ta không thân!

"Xin lỗi, bác sĩ Hách, sư phụ tôi không thu đồ đệ!"

Bọn họ nói tiếng Anh, Hạ Vi Bảo dường như nhìn thấy hai con chó sủa nhau ở cửa nhà, mặc dù nghe không hiểu, nhưng vẫn là cảm thấy thật là lợi hại.

Hạng Dân Hải đi tới phòng bệnh, một mặt buồn rầu, tưởng tượng vết thương trên người Hạ Vi Bảo có thể trị khỏi, trong lòng hắn liền rất khó chịu!

Loại phụ nữ lả lơi ong bướm không biết liêm sỉ này, xứng đáng bị hủy dung.

Còn khinh thường y thuật của hắn, xem hắn không giết chết cô!

Đột nhiên, hắn nghĩ tới cái gì, chậm rãi cười.

Tuy rằng là bác sĩ Hách làm phẫu thuật, nhưng địa điểm lại ở chỗ này, chỉ cần hắn ở giữa động chút tay chân..[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:

Những người đang xem chủ đề này

Back