Chương 20: Thức tỉnh dị năng.
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Editor: AmiLee
Bởi vì biết Lãnh Mộ Bạch đang quan tâm mình, Hạ Mạt cũng không có tức giận với Lãnh Mộ Bạch, ngoan ngoãn ăn từng ngụm cháo nhỏ.
Mặc dù còn đói nhưng đã dễ chịu hơn rất nhiều.
Lãnh Mộ Bạch cũng ăn xong cháo, hắn buông chén đũa ngữ khí ôn hòa nói với Hạ Mạt.
"Biết em còn đói, nhưng bây giờ không thể ăn được, chờ nghỉ ngơi một lát rồi ăn, được không?"
Hạ Mạt gật gật đầu, lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng không đúng ở đâu ta?
Vương Khiêm hỏi.
"Ưng Vương anh vừa mới xuống đây kiểu gì? Tôi vừa mới đang định nhắc Hạ tiểu thư không nên ăn đồ dầu mỡ, tôi còn chưa kịp mở miệng anh đã cướp đũa của Hạ tiểu thư rồi, nhưng tôi không thấy anh xuống lầu mà."
Hồ Hạo Dương nói tiếp.
"Ồ! Tôi còn tưởng rằng chỉ có một tôi không thấy Ưng Vương xuống lầu chứ?"
"Tôi còn không phải là đi cầu thang xuống.."
Lãnh Mộ Bạch không tiếp tục nói, hắn đúng là đi cầu thang xuống dưới nhưng lại cảm thấy có chỗ không đúng.
Suy nghĩ hồi lâu, Lãnh Mộ Bạch tự mình phân tích.
"Tôi nhớ là thấy Hạ Mạt muốn ăn cơm, tôi liền vội vàng xuống dưới, lúc xuống Hạ Mạt còn chưa bắt đầu gắp đồ ăn.
Tôi nhớ lúc thấy em ấy, em ấy đã chuẩn bị gắp đồ ăn, không đúng, tôi còn ở trên lầu sao có thể nhìn thấy phía dưới."
"Dị năng tốc độ, còn có.."
Hạ Mạt nhìn Lãnh Mộ Bạch, tên này còn là song hệ, cái này kiếp trước cô không có nghe nói nhưng cô nhớ rõ hắn hình như là dị năng hệ tinh thần.
Cũng không biết dị năng của hắn có thay đổi không nữa? Hạ Mạt ôm thái độ thử một lần.
"Anh thử nhìn tình huống bên ngoài bên ngoài của chúng ta đi, tập trung tinh thần điều động toàn bộ lực lượng trong cơ thể."
Lãnh Mộ Bạch thử rất nhiều lần mới có được chút hiệu quả, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể nhìn trong sân vườn, cũng không thể nhìn thấy được tình huống bên ngoài biệt thự.
"Tôi có thể thấy trong sân vườn, lại không thể nhìn ra đến bên ngoài biệt thự."
Lãnh Mộ Bạch ảo não nói, lúc này hắn nhìn thấy một con muỗi lắc lư bên cạnh Hạ Mạt, trong lòng đang khó chịu, một ánh mắt liếc qua con muỗi kia lập tức chia năm xẻ bảy.
Má! Đây là một ánh mắt cũng có thể giết người vô hình sao?
Nhìn con muỗi bị chia năm xẻ bảy, Hạ Mạt cuối cùng cũng xác định.
"Khụ! Là dị năng hệ tinh thần khống chế, dị năng hệ tinh thần khống chế lại chia làm dị năng hệ tinh thần và dị năng tinh thần khống chế, khác nhau giữa hai cái này chính là một cái hệ tinh thần giống như một cái radar, có thể thăm dò mọi vật trong phạm vi nhất định.
Mà dị năng hệ tinh thần khống chế lại càng trâu bò hơn, không chỉ có thể dùng làm radar, còn có thể tấn công mọi thứ xung quanh, đương nhiên tiền đề là tinh thần lực của anh đủ mạnh."
Nghe cũng không tệ lắm.
Lãnh Mộ Bạch nhướng mày vội vàng hỏi.
"Vậy phải làm sao đề cao tinh thần lực."
Thế giới đã thay đổi, nắm đấm lợi hại cũng không thể đánh trực diện với tang thi, cho nên vẫn phải nhanh chóng đề cao năng lực của mình lên mới được.
"Không ngừng luyện tập tinh thần lực và đi giết tang thi, trong đầu tang thi có một loại tinh thể rất cứng gọi là tinh hạch, hấp thu năng lượng trong tinh hạch là có thể đề cao dị năng của mình, đương nhiên cụ thể thế nào tôi cũng không rõ, cũng không biết liệu thực tế có giống với như vậy không!"
Hạ Mạt mặc dù tiết lộ rất nhiều tin tức nhưng cũng chỉ nói cô nhìn thấy trong phim truyện, bọn họ có tin hay không thì cô không quan tâm, cô cứu Hồ Hạo Dương, cô tin bọn họ sẽ không vì chuyện này mà gây bất lợi cho cô.
"Có phương pháp vẫn tốt hơn không có, ngày mai hãy thử xem."
Lãnh Mộ Bạch không có hỏi Hạ Mạt làm sao mà biết được rõ ràng như vậy, nhưng hắn biết chuyện này tuyệt đối không chỉ là nhìn thấy được, nhưng có sao đâu!
Lúc vợ tương lai sẵn sàng nói tự nhiên sẽ nói, không muốn nói, mình ép em ấy sẽ chỉ làm em ấy rời xa mình.
Lãnh Mộ Bạch dời đề tài, hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất.
"Em thức tỉnh dị năng gì?"
"Tôi còn chưa kịp thử."
Hạ Mạt nói rồi giơ tay phải ra, tập trung tinh thần phóng thích dị năng.
Trong tay cô xuất hiện một gốc cây non trụi lủi không có một chiếc lá.
Hệ mộc, sao lại là hệ mộc? Không phải là hệ băng sao?
Tiểu Đề: Chị Mạt Nhi, đây là bản thể của em, cũng không phải dị năng của chị, do chúng ta đã hợp nhất thành một, năng lực của em cũng chính là năng lực của chị, chữa khỏi, công kích mạnh mẽ.
Tuyệt như vậy sao?
Hạ Mạt hai mắt sáng ngời, cô đem bản thể cây thu hồi, khi cô dùng tay phải bắt một cái dây leo dày như len sợi đã xuất hiện trong tay cô.
Nếu dị năng hệ mộc là do Tiểu Đề mang đến cho mình, vậy dị năng của mình là cái gì?
Nghĩ đến đây, Hạ Mạt cố gắng cảm nhận một chút, trong tay cô hình thành một khối băng nhỏ.
Vẫn là hệ băng như lần trước, mặc dù cô chưa có gặp qua nhưng nghe nói hệ băng nếu lợi dụng tốt cũng sẽ là vũ khí lợi hại.
Không tệ không tệ.
"Đây là hệ mộc và hệ băng."
Tô Hân bị lôi kéo xem rất nhiều phim truyện mạt thế, vừa nhìn thấy trong tay Hạ Mạt xuất hiện dây leo và khối băng thì đã biết đó là hệ mộc và hệ băng, nghĩ đến thực lực của con gái cùng với một cái không gian rất lớn, Tô Hân lập tức hãnh diện nói.
"Con gái của tôi là lợi hại nhất, cư nhiên cũng là song hệ."
"Mẹ thì sao! Là hệ gì."
Hạ Mạt cười hỏi, những người khác không biết nhưng chắc là mẹ đã biết mình thức tỉnh cái gì!
Tô Hân cười nói.
"Hệ thủy, về sau chúng ta dùng nước hoàn toàn không cần lo lắng."
"Thật sao? Quá tuyệt vời, may mắn con còn chưa kịp đi cắt tóc nếu không sẽ lỗ to."
Hạ Mạt ban đầu dự định cắt tóc ngắn, như vậy sẽ tiện lợi hơn, hơn nữa dưới tình huống không có nước thì gội đầu quá xa xỉ, mặc dù cô có không gian nhưng cũng không tiện để lộ ra ngoài.
Cô vẫn luôn do dự đến mạt thế cũng không có hạ quyết tâm cắt, kiếp trước mái tóc đen bóng của cô bị những tên khốn kia cắt như chó gặm vẫn luôn làm cô tiếc nuối, cho nên việc cắt tóc cô vẫn không hạ được quyết tâm nhưng bây giờ rõ ràng cô có thể giữ lại được rồi.
"Ha hả! Con bé này mạt thế tới rồi mà còn thích làm đẹp."
Tô Hân cười ha hả nói, lời bà nói không có một chút ý trách móc nào mà chỉ có toàn là cưng chiều, mặc kệ mạt thế là gì, con gái đều là bảo bối của bọn họ, bọn họ đều sẽ dành điều tốt nhất cho con bé.
Hạ Mạt thè lưỡi với Tô Hân, cười nhìn về phía mọi người.
"Mọi người cũng cảm nhận thử xem dị năng của mình là hệ gì."
Mọi người dựa theo Hạ Mạt chỉ cảm nhận một chút, xác định dị năng của mình, kết quả cuối cùng chính là.
Hạ Tân là dị năng hệ hỏa, Hạ Thần Vũ là dị năng hệ sương mù, Chu Tín là dị năng hệ thổ, Vương Hạo là dị năng hệ hỏa, Vương Khiêm là dị năng kim hệ và ẩn thân, Hùng Vũ là dị năng hệ băng, Lâm Tử Kiệt là dị năng hệ phong, Lưu Lăng là dị năng hệ thổ, Hồ Hạo Dương là dị năng hệ lôi.
Chờ mọi người đều nói ra dị năng của mình, thím Ngũ lại nhìn Hạ Mạt với khuôn mặt âu sầu.
"Tiểu Mạt, thím không hiểu được dị năng của mình là gì, con xem trong tay mọi người đều có thể xuất hiện hoặc biến mất mà thím lại không có gì, cũng không biết gọi là gì?"
Bởi vì biết Lãnh Mộ Bạch đang quan tâm mình, Hạ Mạt cũng không có tức giận với Lãnh Mộ Bạch, ngoan ngoãn ăn từng ngụm cháo nhỏ.
Mặc dù còn đói nhưng đã dễ chịu hơn rất nhiều.
Lãnh Mộ Bạch cũng ăn xong cháo, hắn buông chén đũa ngữ khí ôn hòa nói với Hạ Mạt.
"Biết em còn đói, nhưng bây giờ không thể ăn được, chờ nghỉ ngơi một lát rồi ăn, được không?"
Hạ Mạt gật gật đầu, lại cảm thấy có chỗ nào đó không đúng nhưng không đúng ở đâu ta?
Vương Khiêm hỏi.
"Ưng Vương anh vừa mới xuống đây kiểu gì? Tôi vừa mới đang định nhắc Hạ tiểu thư không nên ăn đồ dầu mỡ, tôi còn chưa kịp mở miệng anh đã cướp đũa của Hạ tiểu thư rồi, nhưng tôi không thấy anh xuống lầu mà."
Hồ Hạo Dương nói tiếp.
"Ồ! Tôi còn tưởng rằng chỉ có một tôi không thấy Ưng Vương xuống lầu chứ?"
"Tôi còn không phải là đi cầu thang xuống.."
Lãnh Mộ Bạch không tiếp tục nói, hắn đúng là đi cầu thang xuống dưới nhưng lại cảm thấy có chỗ không đúng.
Suy nghĩ hồi lâu, Lãnh Mộ Bạch tự mình phân tích.
"Tôi nhớ là thấy Hạ Mạt muốn ăn cơm, tôi liền vội vàng xuống dưới, lúc xuống Hạ Mạt còn chưa bắt đầu gắp đồ ăn.
Tôi nhớ lúc thấy em ấy, em ấy đã chuẩn bị gắp đồ ăn, không đúng, tôi còn ở trên lầu sao có thể nhìn thấy phía dưới."
"Dị năng tốc độ, còn có.."
Hạ Mạt nhìn Lãnh Mộ Bạch, tên này còn là song hệ, cái này kiếp trước cô không có nghe nói nhưng cô nhớ rõ hắn hình như là dị năng hệ tinh thần.
Cũng không biết dị năng của hắn có thay đổi không nữa? Hạ Mạt ôm thái độ thử một lần.
"Anh thử nhìn tình huống bên ngoài bên ngoài của chúng ta đi, tập trung tinh thần điều động toàn bộ lực lượng trong cơ thể."
Lãnh Mộ Bạch thử rất nhiều lần mới có được chút hiệu quả, nhưng bây giờ hắn chỉ có thể nhìn trong sân vườn, cũng không thể nhìn thấy được tình huống bên ngoài biệt thự.
"Tôi có thể thấy trong sân vườn, lại không thể nhìn ra đến bên ngoài biệt thự."
Lãnh Mộ Bạch ảo não nói, lúc này hắn nhìn thấy một con muỗi lắc lư bên cạnh Hạ Mạt, trong lòng đang khó chịu, một ánh mắt liếc qua con muỗi kia lập tức chia năm xẻ bảy.
Má! Đây là một ánh mắt cũng có thể giết người vô hình sao?
Nhìn con muỗi bị chia năm xẻ bảy, Hạ Mạt cuối cùng cũng xác định.
"Khụ! Là dị năng hệ tinh thần khống chế, dị năng hệ tinh thần khống chế lại chia làm dị năng hệ tinh thần và dị năng tinh thần khống chế, khác nhau giữa hai cái này chính là một cái hệ tinh thần giống như một cái radar, có thể thăm dò mọi vật trong phạm vi nhất định.
Mà dị năng hệ tinh thần khống chế lại càng trâu bò hơn, không chỉ có thể dùng làm radar, còn có thể tấn công mọi thứ xung quanh, đương nhiên tiền đề là tinh thần lực của anh đủ mạnh."
Nghe cũng không tệ lắm.
Lãnh Mộ Bạch nhướng mày vội vàng hỏi.
"Vậy phải làm sao đề cao tinh thần lực."
Thế giới đã thay đổi, nắm đấm lợi hại cũng không thể đánh trực diện với tang thi, cho nên vẫn phải nhanh chóng đề cao năng lực của mình lên mới được.
"Không ngừng luyện tập tinh thần lực và đi giết tang thi, trong đầu tang thi có một loại tinh thể rất cứng gọi là tinh hạch, hấp thu năng lượng trong tinh hạch là có thể đề cao dị năng của mình, đương nhiên cụ thể thế nào tôi cũng không rõ, cũng không biết liệu thực tế có giống với như vậy không!"
Hạ Mạt mặc dù tiết lộ rất nhiều tin tức nhưng cũng chỉ nói cô nhìn thấy trong phim truyện, bọn họ có tin hay không thì cô không quan tâm, cô cứu Hồ Hạo Dương, cô tin bọn họ sẽ không vì chuyện này mà gây bất lợi cho cô.
"Có phương pháp vẫn tốt hơn không có, ngày mai hãy thử xem."
Lãnh Mộ Bạch không có hỏi Hạ Mạt làm sao mà biết được rõ ràng như vậy, nhưng hắn biết chuyện này tuyệt đối không chỉ là nhìn thấy được, nhưng có sao đâu!
Lúc vợ tương lai sẵn sàng nói tự nhiên sẽ nói, không muốn nói, mình ép em ấy sẽ chỉ làm em ấy rời xa mình.
Lãnh Mộ Bạch dời đề tài, hỏi vấn đề hắn quan tâm nhất.
"Em thức tỉnh dị năng gì?"
"Tôi còn chưa kịp thử."
Hạ Mạt nói rồi giơ tay phải ra, tập trung tinh thần phóng thích dị năng.
Trong tay cô xuất hiện một gốc cây non trụi lủi không có một chiếc lá.
Hệ mộc, sao lại là hệ mộc? Không phải là hệ băng sao?
Tiểu Đề: Chị Mạt Nhi, đây là bản thể của em, cũng không phải dị năng của chị, do chúng ta đã hợp nhất thành một, năng lực của em cũng chính là năng lực của chị, chữa khỏi, công kích mạnh mẽ.
Tuyệt như vậy sao?
Hạ Mạt hai mắt sáng ngời, cô đem bản thể cây thu hồi, khi cô dùng tay phải bắt một cái dây leo dày như len sợi đã xuất hiện trong tay cô.
Nếu dị năng hệ mộc là do Tiểu Đề mang đến cho mình, vậy dị năng của mình là cái gì?
Nghĩ đến đây, Hạ Mạt cố gắng cảm nhận một chút, trong tay cô hình thành một khối băng nhỏ.
Vẫn là hệ băng như lần trước, mặc dù cô chưa có gặp qua nhưng nghe nói hệ băng nếu lợi dụng tốt cũng sẽ là vũ khí lợi hại.
Không tệ không tệ.
"Đây là hệ mộc và hệ băng."
Tô Hân bị lôi kéo xem rất nhiều phim truyện mạt thế, vừa nhìn thấy trong tay Hạ Mạt xuất hiện dây leo và khối băng thì đã biết đó là hệ mộc và hệ băng, nghĩ đến thực lực của con gái cùng với một cái không gian rất lớn, Tô Hân lập tức hãnh diện nói.
"Con gái của tôi là lợi hại nhất, cư nhiên cũng là song hệ."
"Mẹ thì sao! Là hệ gì."
Hạ Mạt cười hỏi, những người khác không biết nhưng chắc là mẹ đã biết mình thức tỉnh cái gì!
Tô Hân cười nói.
"Hệ thủy, về sau chúng ta dùng nước hoàn toàn không cần lo lắng."
"Thật sao? Quá tuyệt vời, may mắn con còn chưa kịp đi cắt tóc nếu không sẽ lỗ to."
Hạ Mạt ban đầu dự định cắt tóc ngắn, như vậy sẽ tiện lợi hơn, hơn nữa dưới tình huống không có nước thì gội đầu quá xa xỉ, mặc dù cô có không gian nhưng cũng không tiện để lộ ra ngoài.
Cô vẫn luôn do dự đến mạt thế cũng không có hạ quyết tâm cắt, kiếp trước mái tóc đen bóng của cô bị những tên khốn kia cắt như chó gặm vẫn luôn làm cô tiếc nuối, cho nên việc cắt tóc cô vẫn không hạ được quyết tâm nhưng bây giờ rõ ràng cô có thể giữ lại được rồi.
"Ha hả! Con bé này mạt thế tới rồi mà còn thích làm đẹp."
Tô Hân cười ha hả nói, lời bà nói không có một chút ý trách móc nào mà chỉ có toàn là cưng chiều, mặc kệ mạt thế là gì, con gái đều là bảo bối của bọn họ, bọn họ đều sẽ dành điều tốt nhất cho con bé.
Hạ Mạt thè lưỡi với Tô Hân, cười nhìn về phía mọi người.
"Mọi người cũng cảm nhận thử xem dị năng của mình là hệ gì."
Mọi người dựa theo Hạ Mạt chỉ cảm nhận một chút, xác định dị năng của mình, kết quả cuối cùng chính là.
Hạ Tân là dị năng hệ hỏa, Hạ Thần Vũ là dị năng hệ sương mù, Chu Tín là dị năng hệ thổ, Vương Hạo là dị năng hệ hỏa, Vương Khiêm là dị năng kim hệ và ẩn thân, Hùng Vũ là dị năng hệ băng, Lâm Tử Kiệt là dị năng hệ phong, Lưu Lăng là dị năng hệ thổ, Hồ Hạo Dương là dị năng hệ lôi.
Chờ mọi người đều nói ra dị năng của mình, thím Ngũ lại nhìn Hạ Mạt với khuôn mặt âu sầu.
"Tiểu Mạt, thím không hiểu được dị năng của mình là gì, con xem trong tay mọi người đều có thể xuất hiện hoặc biến mất mà thím lại không có gì, cũng không biết gọi là gì?"