[Dịch] Bên Em Là Thời Gian Tươi Đẹp Nhất - Diệp Phi Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Starlight, 26 Tháng mười 2018.

  1. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 50: Cô lại chưa dùng qua, sao cô lại biết được? (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thì ra, cô không những ham ăn mà còn rất có khả năng ăn..

    Nửa đêm nửa hôm, còn ăn được như vậy, muốn không phải là một bé mập thì cũng khó ah?

    Cứ nghĩ vậy, trong đầu anh xuất hiện một vật tròn tròn trắng trắng, giống như một cái bánh bao lớn mới được hấp xong..

    Anh kìm không được mới cười nhẹ một tiếng, anh rất ít nói chuyện với người lạ trong game vậy mà hôm nay lần đầu tiên mở miệng: "Bé mập, cô nặng bao nhiêu kí?"

    Thật ra, hỏi về cân nặng với một cô gái chưa hề gặp mặt là rất vô lễ.

    Nhưng anh lại rất muốn đùa cô, vì vậy khi nghe cô trả lời xong, anh lại không do dự tiếp tục trêu cô.

    Anh không có ý gì khác, chỉ đơn giản cảm thấy.. trêu cô như vậy rất vui..

    Anh nghĩ cô có thể không vui, có thể giận, hoặc có thể bị anh trêu đến khóc nhưng anh có nghĩ làm sao cũng không nghĩ ra cô vậy mà giận đùng đùng vặn lại anh.

    Thật sự thì anh bị cô mắng sảng rồi.

    Cả người bất động một hồi lâu mới triệt để tiêu hóa hết những lời cô nói.

    Cụ xử nam, một mảnh tình vắt vai còn chưa có, tất cả những cái "lần đầu" đều chưa từng trải qua, xấu xí vô địch..

    Mặt anh biến sắc một hồi mới lấy lại tinh thần.

    Anh, anh, anh đây là bị bé mập tròn tròn trắng trắng đó chế giễu sao?

    Anh bản năng muốn cãi lại, cuối cùng phát hiện, nhân vật của cô trong game đã không còn.

    Có gan mắng người thì có gan đừng chạy chứ..

    Lâm Gia Ca chẳng có tâm tình chơi game nữa, vứt điện thoại xuống bàn, ngước đầu lên, tự thưởng thức gương mặt điển trai của mình qua tấm gương treo trên tường.

    Cô vậy mà dám nói anh xấu xí vô địch?

    Có cơ hội gặp anh ngoài đời, anh sẽ tỏa sáng chói mắt cô cho xem!

    Cô còn nói anh là cụ xử nam.. Anh già chỗ nào? Anh là xử nam thì có làm sao? Anh tự nguyện mọi "lần đầu" đều còn không được sao?

    Chẳng lẽ cứ phải tuổi trẻ mà trái ôm phải ấp thì mới gọi là có mê lực?

    Phải biết anh đây là tự yêu bản thân, nhìn cái là biết cái bánh bao lớn tròn tròn trắng trắng đó không hiểu sự đời!

    Lâm Gia Ca cười lạnh một tiếng, nhìn thời gian, đã 10 rưỡi rồi, không có việc gì làm, anh chuẩn bị đi ngủ.

    Anh đẩy ghế đứng dậy, chuẩn bị leo lên giường thì đột nhiên nghĩ đến câu lúc nãy cái bánh bao tròn tròn trắng trắng nói với anh - - Anh đừng nghĩ tôi không biết anh là cụ xử nam!

    Anh đừng nghĩ tôi không biết..

    Ý của những chữ này là.. cô biết, anh có phải là xử nam hay không, cô lại chưa dùng qua, sao cô lại biết được?

    Không lẽ là..

    Lâm Gia Ca trước nhìn giường của Hạ Thương Châu sau đấy là nhìn giường của Lục Bản Lai, sau đó nữa thì anh quyết định không ngủ nữa, ngồi trên ghế đợi 2 người bọn họ về.

    11h40', cửa phòng mở ra, căn phòng đang yên tĩnh bỗng náo nhiệt hẳn lên.

    "Lão đại, sao cậu vẫn chưa ngủ?"

    "Lão đại, hôm nay cậu chơi với Dao muội có ăn gà không?"

    Lâm Gia Ca không nói năng gì, ánh mắt di chuyển qua lại từ người này sang người kia.

    Lục Bản Lai: "Lão đại, cậu đừng có nhìn tôi như vậy, tôi xấu hổ đó."

    Hạ Thương Châu: "Lão đại, tôi cũng vậy, sẽ xấu hổ đó."

    Lâm Gia Ca trầm mặc nghiên cứu 2 người một chút, sau đó nhìn Hạ Thương Châu: "Điện thoại tôi có chút vấn đề, cậu cho tôi mượn điện thoại chút"
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  2. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 51: Gọi baba! (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cậu xem, lão đại quả nhiên thích tôi nhất, dùng điện thoại của tôi, không dùng của cậu" Hạ Thương Châu vênh váo nhìn Lục Bản Lai, vừa dương dương đắt ý nói vừa mở khóa màn hình điện thoại đưa cho Lâm Gia Ca.

    Lâm Gia Ca không nói gì.

    Nhận lấy điện thoại, bấm một dãy số, giả vờ như đang gọi ai đó, rất tự nhiên nói chuyện.

    Hạ Thương Châu cũng không bám bên Lâm Gia Ca nữa, đợi cậu ta gọi điện xong liền vừa ôm khăn tắm vừa huýt sáo đi vào phòng vệ sinh.

    Vào ngay lúc Hạ Thương Châu đóng cánh cửa phòng tắm lại cũng là lúc Lâm Gia Ca không do dự lấy điện thoại từ bên tai xuống, mở wechat của Hạ Thương Châu lên.

    Đứng đầu list chat của Hạ Thương Châu là [Dao Dao rất thích ăn kem] , Lâm Gia Ca tiện tay bấm vào luôn, sau đó nữa anh nhìn thấy một loạt từ rất quen thuộc.

    Vì vậy tối nay, những lời cái bánh bao bự tròn tròn trắng trắng ấy phun ra là đều từ Hạ Thương Châu mà ra?

    Vậy cũng thôi đi, Hạ Thương Châu lại còn dùng câu "còn băng thanh ngọc khiết hơn cả Tiểu Long Nữ" để hình dung anh?

    Đệch, ngữ văn của Hạ Thương Châu là do thầy thể dục dạy sao..

    Còn nữa, cái cô Bự Tròn Trắng đó, lại còn rất nghiêm túc trả lời lại một câu "Tiểu Long Nữ từng bị Doãn Chí Bình Làm nhục"?

    * * *

    Hạ Thương Châu từ phòng tắm bước ra, Lâm Gia Ca làm như không có chuyện gì xảy ra, ngồi máy tính xem phim.

    Hạ Thương Châu chạy đến trước mặt Lâm Gia Ca, chỉ vào điện thoại của mình trên bàn, hỏi: "Lão Đại, tôi có thể lấy điện thoại đi được chưa?"

    Lâm Gia Ca gật đầu, "ukm" một tiếng.

    Đợi Lục Bản Lai cũng tắm xong, từ phòng tắm bước ra, Lâm Gia Ca nãy giờ đang chăm chú xem phim không nói tiếng nào bỗng vẫy vẫy tay: "Hai cậu lại đây.."

    Lục Bản Lai với Hạ Thương Châu lập tức chạy tới.

    Lâm Gia Ca chỉ vào 2 chữ "Golden Brilliant" trên màn hình máy tính hỏi: "Nghe nói qua chưa?"

    Hạ Thương Châu: "Nghe qua rồi, club sang bậc nhất Bắc Kinh, nghe nói chỉ có một từ để hình dung nơi này, đó là Money"

    Lâm Gia Ca kích chuột một cái nữa, mở ra một tấm ảnh, chỉ tay vào một hàng nhân viên phục vụ xinh đẹp hỏi: "Đẹp hay không?"

    Lục Bản Lai: "Đẹp, sớm đã nghe nói phục vụ ở Golden Brilliant nhan sắc tuyệt vời, thì ra là thật."

    Lâm Gia Ca lại mở một tấm ảnh mới, đầy đủ các loại đồ ăn ngon: "Muốn ăn không?"

    Lục Bản Lai với Hạ Thương Châu: "Muốn!"

    Lâm Gia Ca tiếp tục chuyển sang một tấm ảnh khác, là phòng karaoke trong Golden Brilliant, hoa lệ chói mắt: "Có muốn đến hưởng thụ một chút không?"

    Lục Bản Lai với Hạ Thương Châu 4 mắt sáng lên: "Muốn!"

    Lâm Gia Ca không mở ảnh nữa mà rút từ trong ví tiền ra một tầm thẻ VIP của Golden Brilliant: "Gọi baba."

    Lục Bản Lai với Hạ Thương Châu không ngại ngần: "Baba!"

    Lâm Gia Ca có vẻ rất hưởng thụ, gật gật đầu, sau đó đứng dậy, vỗ vai Lục Bản Lai nói: "Đi, đưa cậu đi hưởng thụ cái gọi là thiên đường cuộc sống"

    Lục Bản Lai hưng phấn trả lời "Okie!" sau đó nhanh chóng thay đồ.

    Hạ Thương Châu: "Baba, còn con?"

    Lâm Gia Ca làm như không nghe Hạ Thương Châu nói gì, mở tủ, lấy một chiếc áo hoodie màu trắng mặc vào, sau đó lấy ví tiền trên bàn đi về hướng cửa phòng.

    Lúc Lâm Gia Ca với Lục Bản Lai sắp ra đến cửa thì Hạ Thương Châu đáng thương lại hỏi: "Baba, còn con?"

    *P/s: Bảo bảo chịu không được rồi, buồn cười chết mất, nam chính đúng là quá tiện! (cái này là lời ông Diệp Phi Dạ bình vào đấy mn)
     
  3. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 52: Gọi baba! (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Gia Ca dừng bước.

    Hạ Thương Châu nghĩ mình có hy vọng rồi, đáng thương nhìn Lâm Gia Ca lại nói: "Baba.."

    Lâm Gia Ca nhìn Hạ Thương Châu một lúc, quay trở về chỗ bàn học, lấy một tấm giấy, viết viết gì đó, sau đó đưa cho Hạ Thương Châu: "Đọc một trăm lần, lần sau tôi sẽ đưa cậu đi."

    Lâm Gia Ca dường như không tin Hạ Thương Châu, qua một lúc, anh lấy điện thoại với băng keo, đính điện thoại lên cái gương, sau đó mở máy ảnh, chọn chế độ quay video: "Đứng trước cái này đọc, đọc xong nhớ lưu lại, về tôi sẽ kiểm tra."

    Nói xong Lâm Gia Ca liền rời khỏi.

    Lục Bản Lai nhìn Hạ Thương Châu với biểu tình cười trên nỗi đau của anh: "Quả nhiên, baba thích tôi nhất.."

    Sau đó vừa gọi "Lão đại đợi tôi với" vừa ba chân bốn cẳng đuổi theo.

    Hạ Thương Châu vừa không phục mắng ahihi, vừa cúi đầu xem mảnh giấy Lâm Gia Ca để lại cho mình.

    Không xem còn đỡ, vừa xem một phát sống lưng Hạ Thương Châu lạnh toát.

    "Tôi là xử nam còn băng thanh ngọc khiết hơn cả Tiểu Long Nữ, không, là cụ xử nam!"

    "Tôi từ nhỏ đến lớn chưa có mảnh tình vắt vai, đêm đầu tiên, nụ hôn đầu, tình yêu đầu, cái nắm tay đầu, cái ôm đầu, tóm lại tất cả những cái có thể đi với" đầu "đều vẫn còn!"

    "Tôi là kẻ xấu xí vô địch, bạn cùng kí túc xá nhìn thấy tôi là không ăn nổi cơm!"

    * * *

    Trốn khỏi game nhưng Thời Dao cả buổi tối đều không ngủ được.

    Đến ngày hôm sau nhóm [Thơ văn và phóng khoáng] có người @cô cô cũng không dám vào.

    Trước giờ cô ăn rất được nhưng hôm nay cơm sáng cơm trưa cô chỉ ăn được một nửa ngày thường.

    Chiều hôm nay không có tiết học, Thời Dao hứa với ông nội Lâm sẽ đến bệnh viện với ông.

    Trên đường đi đến bệnh viện, Thời Dao nhìn qua cửa xe thấy tiệm trà sữa.

    Bảo tài xế dừng xe, cô xuống xe xếp hàng mua trà sữa.

    Về lại xe, Thời Dao vừa uống trà sữa, vừa không biết mình đã lần thứ mấy nghĩ đến việc tối qua cãi nhau với [111111] , cảm thấy trà sữa không ngon như ngày thường nữa.

    Thời Dao cảm thấy cứ như vậy quá ảnh hưởng chất lượng cuộc sống của cô rồi.

    Một mình suy nghĩ mãi như thế này không bằng tìm [111111] nói chuyện rõ ràng.

    Hơn nữa, lời cô nói có chút chói tai nhưng người gây sự trước là anh mà.

    Cô việc gì phải trốn tránh mãi như rùa rụt đầu vậy chứ!

    Thời Dao đến phòng bệnh của Lâm lão gia, nói chuyện với ông một hồi lâu, cuối cùng cũng hạ quyết tâm cầm điện thoại lên, vào wechat gửi tin nhắn cho [111111] : "Có đó không?"

    Thời Dao không hy vọng [111111] sẽ lập tức trả lời mình, vì vậy tin nhắn gửi thành công xong cô mới bắt đầu nghĩ sau đây mình sẽ nói gì.

    Kết quả cô mới vừa nghĩ ra một cách thì điện thoại kêu "ding dong".

    Trả lời rồi sao? Đây không giống phong cách của Ngài Số!

    Thời Dao nghĩ vậy, cầm điện thoại lên nhìn, phát hiện wechat chẳng có gì, căn bản không có tin nhắn nào gửi đến.

    Vậy, vậy tiếng ding dong từ đâu mà tới?
     
  4. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 53: Đưa Dao Dao cùng đi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời Dao đang nghĩ thì Lâm Gia Ca cúi đầu vừa bấm điện thoại vừa đi vào phòng bệnh.

    Thì ra, là điện thoại của anh ấy..

    Nhưng mà, người gửi tin cho anh là ai, thần thái của anh có gì đó không đúng, không giống là đang giận mà càng giống.. xấu hổ hơn? Hoặc là, dùng từ ngại ngùng hình dung thì chính xác hơn chút..

    Thời Dao nhìn Lâm Gia Ca rất lâu, Lâm Gia Ca đang xem điện thoại phát hiện gì đó, quay đầu nhìn hướng Thời Dao đang ngồi.

    Ý thức được hành động của Lâm Gia Ca, Thời Dao liền thu hồi ánh mắt từ người anh lại, cúi đầu nhìn điện thoại.

    [111111] vẫn chưa trả lời cô..

    Vẫn giống như trước, Lâm Gia Ca không chào hỏi Thời Dao, đem điện thoại bỏ vào túi, đi ngang qua người cô, chào ông nội đang ngồi trên giường bệnh một tiếng rồi lười biếng ngồi xuống sofa bên cạnh đó.

    Lâm lão gia cau mày: "Không nhìn thấy Dao Dao sao?"

    Lâm Gia Ca như không nghe thấy gì, chẳng lên tiếng.

    Lâm lão gia ngữ khí càng nặng: "Tôi nói cậu có nghe không?"

    Lâm Gia Ca mở mí mắt, nhìn về hướng Thời Dao, rất qua loa "ukm" một tiếng coi như chào hỏi.

    Lâm lão gia bị Lâm Gia Ca chọc tức đến mặt mày nhăn nhó.

    Thời Dao sợ ông tức giận quá mức, gấp gáp lên tiếng: "Ông nội Lâm, suýt nữa con quên mất, lần này con có mang theo ipad, con còn tải phim tình báo ông thích nhất nữa, như vậy ông ở bệnh viện sẽ không buồn chán nữa.."

    Lâm lão gia trừng Lâm Gia Ca một cái, sau đó không thèm tính toán với anh, quay đầu cười với Thời Dao: "Vẫn là Dao Dao hiểu chuyện, chu đáo, không giống như tiểu tử nào đó, ngày ngày chỉ biết chọc tức ông.."

    "Dao Dao, con nói xem, sao số ông khổ như vậy, có đứa cháu như vậy, ông đã tạo nghiệt gì chứ.."

    "Dao Dao, con nói xem, lúc trước ở bệnh viện có phải ông đã bồng nhầm cháu nội không?"

    Thời Dao không biết trả lời ông như thế nào chỉ đành ngồi im một bên nghe.

    Thực tế Thời Dao có lén nhìn Lâm Gia Ca, anh thản nhiên ngồi vắt chân, căn bản chẳng để ý đến những lời ông nói.

    Cứ như vậy đến khi ăn cơm tối xong [111111] vẫn chưa trả lời cô.

    Ngài Số không phải là giận cô rồi chứ?

    Tranh thủ lúc dì Tôn cho Lâm lão gia uống thuốc, Thời Dao lấy điện thoại lại gửi cho [111111] một tin nhắn nữa: "Có đó không? Tôi có chuyện muốn nói."

    Thời Dao vừa gửi xong tin thì lại một tiếng "ding dong" nữa truyền đến bên tai.

    Thời Dao vô thức quay đầu, nhìn về hường Lâm Gia Ca đang ngồi trên ghế sofa.

    Cũng thật là trùng hợp, hai lần liên tiếp cô vừa gửi tin thì điện thoại anh lại kêu, không biết thì cứ nghĩ là cô gửi tin nhắn cho anh nữa.

    Nghĩ vậy, Thời Dao liền thấy Lâm Gia Ca lười biếng rút điện thoại ra.

    Cũng không biết là ai đã gửi tin nhắn cho anh, sắc mặt lại giống như lúc mới bước vào phòng, có chút ngại ngùng, có chút xấu hổ..

    Nhưng mà, anh không giống như lần trước không trả lời tin nhắn mà lần này lại lại động đậy ngón tay gõ gõ trên màn hình.

    Không rõ anh đánh những chữ gì, gõ gõ một chút rồi lại dưng lại, sau đó đem điện thoại nhét vô túi lại.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  5. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 54: Đưa Dao Dao cùng đi (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau đó, không biết có phải là do ánh đèn của phòng hay không nhưng Thời Dao nhìn rõ gương mặt trắng nõn của Lâm Gia Ca lại đỏ lên.

    Lâm Gia Ca nhận được tin nhắn, cứ trả lời vậy mà lại đỏ mặt?

    Thời Dao cứ nghĩ đó là ảo giác, ra sức chớp chớp mắt, lại phát hiện không chỉ đỏ mặt mà đến tai của anh cũng đỏ nốt.

    Vốn dĩ không quan tâm lắm đến việc Lâm Gia Ca nhận được tin nhắn bây giờ đột nhiên Thời Dao lại rất hiếu kì.

    Cuối cùng là ai đã gửi tin nhắn cho anh, nội dung như thế nào mà lại có thể làm anh đỏ mặt như vậy được?

    Được một lúc, điện thoại Lâm Gia Ca lại kêu.

    Lần này không phải là tiếng kêu của tin nhắn mà là có cuộc gọi đến.

    Anh không tránh mặt người trong phòng, trực tiếp nghe điện thoại.

    Không biết người bên kia nói những gì, thái độ của anh cũng không nồng nhiệt cũng không lạnh nhạt, chỉ ukm ukm à à trả lời.

    Nghe điện thoại xong, anh đứng lên, đi về hương ông nội vừa uống xong thuốc: "Ông nội, Lương Cửu Tư gọi con đi chơi"

    Lương Cửu Tư, Thời Dao biết người này nhưng không thân.

    Là anh họ của Lương Mộ Mộ, bạn từ nhỏ của Lâm Gia Ca, lúc trước gặp Lâm Gia Ca ở thang máy SKP, đám người đi cùng Lâm Gia Ca có anh ta.

    Lâm lão gia tất nhiên cũng biết Lương Cửu Tư, không ngăn cản Lâm Gia Ca đi, nhưng lúc Lâm Gia Ca đi gần đến cửa phòng thì ông đột nhiên như nhớ ra chuyện gì, kêu Lâm Gia Ca dừng lại: "Đợi đã, con đưa Dao Dao cùng đi đi."

    Lâm Gia Ca và Thời Dao cùng nhìn Lâm lão gia với dấu chấm hỏi to đùng.

    Một người tưởng mình nghe nhầm.

    Một người nghĩ cô không muốn đi.

    Lâm lão gia nghĩ chẳng có vấn đề gì, lẽ tự nhiên tiếp tục nói: "Hôm nay là cuối tuần, Dao Dao ngày mai cũng không có tiết học, một mình ở bệnh viện cũng buồn chán, con dù sao cũng đi chơi thì đưa con bé cùng đi chơi."

    Lâm Gia Ca nhíu mày không lên tiếng.

    Thời Dao từ chối: "Ông nội Lâm, chút con còn phải về nhà cày phim, con.."

    "Phim lúc nào cũng cày được, không nhất định phải là hôm nay, nghỉ học nên đi chơi chứ, với lại ông nói con nghe, Dao Dao, Lương Cửu Tư thằng nhóc đó rất là biết ăn, chỗ nào có cậu ta chỗ đó khẳng định không ít đồ ăn ngon đâu.."

    Không ít đồ ăn ngon.. vốn dĩ Thời Dao muốn tìm lý do để từ chối nhưng bây giờ lại không thể thốt ra lời nào.

    Lâm lão gia thấy cả hai người đều không mở miệng, sảng khoái quyết định giùm: "Đi nhanh đi, chơi cho vui vẻ nha."

    Lâm Gia Ca không lãng phí thời gian nữa, trực tiếp đẩy cửa phòng bệnh đi ra.

    Lúc anh đi ra khỏi phòng bệnh, Lâm lão gia đột nhiên lại nói: "Ah, đúng rồi, dì Tôn, cô đi bảo tài xế đưa bọn nó đi chơi, đưa đến nơi rồi thì đứng đợi trước cổng, tụi nó chơi xong rồi đưa tụi nó về."

    * * *

    Đợi Lâm Gia Ca và Thời Dao đi khỏi, Lâm lão gia lập tức đứng dậy lắc hông vận động vì khi hai người còn ông phải giả bệnh nặng không xuống giường nổi quá mệt mỏi.

    Vừa đi ông vừa dương dương đắc ý nói với dì Tôn: "Dì Tôn, cô có thấy tôi đặc biệt thông mình không?"
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  6. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 55: Em muốn ăn thịt, chỉ muốn ăn thịt. (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lúc trước là tôi quá lơ là, cứ nghĩ thằng nhóc Lâm Gia Ca không đòi hủy hôn với Dao Dao thì không cần quản bọn nó nữa, kết quả thời gian lâu như vậy rồi, bây giờ vẫn còn náo đòi hủy hôn, bây giờ tôi phải cẩn thận hơn, giống như tối nay, Gia Ca nó muốn đi chơi, tôi liền để nó mang theo Dao Dao đi.."

    "Hai người, không tiếp xúc với nhau thì làm dao bồi dường tình cảm được?"

    "Phải tiếp xúc, mới bồi dưỡng cảm tình được, bọn nó đi chơi nhất định sẽ uống rượu, Gia Ca nó mà uống nhiều một chút thì, hehe.."

    Lâm lão gia nhìn xa xăm qua cửa sổ, tự vui một mình.

    Ông càng nghĩ càng thấy khả năng chuyện này xảy ra cũng rất lớn.

    "Gia Ca chỉ cần đụng vào đầu ngón tay của Dao Dao thì nó bắt buộc phải chịu trách nhiệm, chỉ cần đụng vài lần thôi thì tôi có chắt nội chắc rồi.."

    Lâm lão gia càng nghĩ càng xa, một hồi bỗng nhiên lại nói: "Dì Tôn, cô có biết vì sao tôi bảo tài xế chở chúng nó đi rồi đón chúng nó về không?"

    Dì Tôn còn chưa kịp trả lời Lâm lão gia thì ông liền nhìn bà với ánh mắt "Với trí não của cô thì làm sao hiểu được" rồi tiếp tục nói: "Tài xế là người giám sát bọn nó, có tài xế đó thì tiểu tử thối Lâm Gia Ca kia không thể nào bỏ Dao Dao lại giữa đường được, nó cho dù có trăm ngàn cái không muốn đi nữa thì cũng phải đưa Dao Dao cùng đi chơi, như vậy thì chắt nội của tôi có hy vọng rồi.. tôi đúng là thật thông minh.."

    " "Dì Tôn có chút không nỡ nhìn Lâm lão gia bây giờ, ôm bình thủy, nhẹ nhàng ra khỏi phòng bệnh đi lấy nước nóng.

    * * *

    Đến" Golden Brilliant ", Lâm Gia Ca và Thời Dao vừa bước xuống xe thì điện thoại của Lâm Gia Ca reo.

    Thời Dao đứng bên cạnh Lâm Gia Ca, người gọi điện thoại cho anh, tiếng hơi to, cô có thể nghe thấy người bên trong đang giục anh mau đến.

    Lâm Gia Ca trả lời một câu:" Tới cửa rồi "sau đó cúp điện thoại, không để ý đến Thời Dao, đi vào trong Golden Brilliant trước.

    Lâm Gia Ca lúc 18 tuổi đã cao 1m8, lúc đó mọi người đều nghĩ anh sẽ không thể cao thêm được nữa, vậy mà 3 năm sau anh lại cao thêm tận 8cm.

    Thời Dao trong giới nữ thì không tính là lùn, cao thì cũng không cao, miễn cưỡng cao được 1m65.

    Cho dù Lâm Gia Ca đi không nhanh nhưng chân anh dài, chẳng bao lâu đã đi cách cô một đoạn xa.

    Thời Dao chỉ có thể đi nhanh hết sức, đến cuối cùng trong mắt người khác thì cô như đang chạy.

    Lâm Gia Ca tới thang máy trước, ấn nút, thang máy xuống đến tần 1 rồi, anh bước vào trong thang máy mới phát hiện Thời Dao không theo kịp mình.

    Anh cau mày, có vài phòng bất mãn đợi một lát, đợi đến lúc cô thở hì hộc bước vào thang máy anh mới liếc cô một cái rồi ấn nút đóng cửa thang máy.

    Đến tầng 10 lúc cửa thang máy mở ra, Lâm Gia Ca như nhớ ra việc gì đó, thò tay vào túi quần lấy điện thoại ra, bấm bấm gì đó trên màn hình vừa chậm rãi bước về hướng phòng VIP 1001.

    Anh cứ vừa đi vừa bấm điện thoại đến khi đến trước cửa phòng thì mới dừng lại cất điện thoại.

    Đẩy cửa phòng, anh còn chưa bước vào thì đã tiếng này nối tiếng khác" Gia Ca"

    Anh không mở miệng, tay vẫn đẩy cửa, mắt nhìn sang Thời Dao, ý bảo cô đi vào trong.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  7. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 56: Em muốn ăn thịt, chỉ muốn ăn thịt. (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi Thời Dao đi ngang qua người anh, anh nhìn một cái ước chừng cô cao chỉ tới trước ngực anh.

    Chẳng trách đi chậm vậy, thì ra là vì chân ngắn, hại anh lúc ra khỏi thang máy sợ cô theo không kịp phải giả bộ vừa đi vừa nhắn tin để đợi cô, thực tế thì anh cầm điện thoại đánh tới 2 trang chỉ toàn "1234567"

    Thời Dao vào trong phòng rồi Lâm Gia Ca cũng theo vào, sau đó cả phòng đang náo ầm ĩ thì ngoài âm thanh của bài hát đang được chọn trên tivi karaoke ra thì không còn động tĩnh nào khác.

    Lâm Gia Ca đảo mắt một vòng, ánh mắt của mọi người trong phòng đều đổ trên người Thời Dao.

    Lâm Gia Ca dừng chân, xoay người nhìn Thời Dao.

    Cô gái dường như bị mọi người nhìn có chút ngại ngùng, đôi gò má đỏ lên.

    Lâm Gia Ca nghiêng người, chặn ánh mắt của mọi người trong phòng nhìn cô, sau đó không lạnh không nóng nói: "Ah, Thời Dao."

    Nói xong, Lâm Gia Ca chỉ tay vào một chỗ trống, nói với Thời Dao: "Ngồi đó."

    Thời Dao nhìn Lâm Gia Ca một cái rồi theo hướng tay anh chỉ ngồi xuống chỗ trống đó.

    Lâm Gia Ca theo sau cô, ung dung nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh.

    Đợi khi hai người an vị thì cả phòng mới náo lên.

    "Gia Ca, đây là ai vậy?"

    "Trước giờ chưa thấy anh mang bạn gái theo bao giờ, đây là lần đầu nha."

    "Thời Dao, nghe quen quen, ah, có phải cô gái hôm trước gặp trong thang máy SKP không, hình như là vị hôn thê nhỏ của Gia Ca?"

    "Cậu nói vậy, tôi cũng nhớ ra rồi, nhưng mà nếu nhớ không lầm thì lần đó Gia Ca chẳng phải là không để ý đến cô ấy sao? Còn nhìn cô ấy hỏi cô ấy là ai nữa.."

    Nghe đến đây, Thời Dao kìm không được nắm chặt gấu áo của mình.

    Cô không nên nghe ông nội Lâm nhắc đến ăn là không kiềm được chạy theo Lâm Gia Ca đến đây..

    Lúc cô đang bối rối thì Lâm Gia Ca ngồi bên cạnh đang rót rượu, nghe đến đây bỗng nhiên lên tiếng: "Mọi người đến đây chơi hay là đến đây tám?"

    Ngữ điệu của Lâm Gia Ca rất bình thường nhưng cả phòng khi nghe anh nói vậy liền lập tức chuyển chủ đề khác.

    Lâm Gia Ca nói không sai, bọn họ đến đây là để chơi, lúc nãy tuy rằng rất hiếu kì về sự xuất hiện của Thời Dao nhưng lúc chơi rồi thì không ai nhớ đến Thời Dao nữa.

    Thời Dao một chút cũng không ngại việc bị người khác bỏ quên, như lời ông nội Lâm nói, Lương Cửu Tư đặt một bàn đầy món ngon, cô xem mọi người trong phòng không tồn tại, một mình chuyên tâm thưởng thức mỹ thực.

    Vậy nhưng vẫn có người đến làm phiền cuộc hò hẹn của cô với mỹ thực.

    Người làm phiền cô chính là Lương Cửu Tư: "Thời Dao, mọi người đều hát cả rồi, em cũng phải hát chứ."

    "Đúng đấy, hát một bài đi!"

    "Đúng vậy, nhanh lên nào.."

    Đột nhiên mọi người ùa theo gọi.

    Thời Dao lưu luyến dừng động tác ăn, vô thức quay đầu nhìn Lâm Gia Ca.

    Cô nhìn anh làm gì? Là vì không muốn hát, cầu cứu?

    Lâm Gia Ca muốn nói một câu "Đừng náo nữa" nhưng cô gái đi cùng Lương Cửu Tư đã lôi Thời Dao lên sân khấu rồi.

    Dưới sự thúc giục của của cô ấy, Thời Dao chọn 3 bài hát mới được tha.

    Âm nhạc vang lên, cô cầm micro.

    Bài hát đầu tiên <<Sữa đậu nành và bánh quẩy>> mọi người đều rất bình thường, vừa nghe cô hát vừa chuẩn bị chơi trò chơi.

    Bài hát thứ 2 <<Tôi muốn biến tất cả thành đồ ăn>>, lúc cô hát đến câu "Colucolu phô mai, colucolu bít tết, colucolu tôm càng, colucolu cà ri, colucolu gan vịt, colucolu thịt ếch" cả phòng dừng chơi, nhìn về hướng Thời Dao.

    Bài hát thứ 3 <<Em muốn ăn thịt>> lúc Thời Dao hát đến câu "Anh bảo em toàn thịt cần ốm lại đôi chút, nhưng không ngày nào em thấy ăn là đủ, em mặc kệ, em cứ muốn ăn thịt, em chỉ muốn ăn thịt" thì ánh mắt của mọi người trong phòng đều dồn lên người cô.

    Thời Dao hát xong mới phát hiện cả phòng đều đang im lặng, mọi người đều ngơ ngác nhìn cô.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  8. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 57: Ăn nhiều một chút nha vì gầy không thấy thịt đâu nữa rồi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời Dao không hiểu chuyện gì đang xảy ra, chớp chớp mắt.

    Cô hát có gì sai sao?

    Chắc không đâu, cô biết hát rất nhiều bài nhưng 3 bài này là 3 bài cô biết hát nhất, chắc không có vấn đề gì chứ?

    Thời Dao lại chớp chớp mắt, nhìn cả phòng đang nhìn cô bằng một ánh mắt mà cô không biết phải dùng từ gì để diễn tả, lúc nãy hát cô không căn thẳng bây giờ đột nhiên lại có cảm giác không biết mình sai ở đâu.

    Bạn của Lâm Gia Ca cô có biết vài người nhưng bọn họ có biết cô hay không thì cô không biết vì vậy trong phòng này người mà trước nay không thân với cô bây giờ lại biến thành người thân nhất với cô là Lâm Gia Ca.. vô thức cô lại nhìn về hướng Lâm Gia Ca.

    Đèn trong phòng không biết từ khi nào bị tắt mất đi vài cái, ánh sáng mờ ảo, nơi anh ngồi lại đúng chỗ tối, cô ngoài nhìn rõ y phục màu trắng của anh thì căn bản không nhìn thấy được sắc mặt của anh.

    Nhưng mà, cho dù đèn điện trong phòng có sáng rõ thì cô nhìn anh, chưa chắc anh đã cứu nguy cho cô, trông chờ anh không bằng tự lực cánh sinh..

    Thời Dao nắm chặc micro trong tay, đang nghĩ mình có nên nói gì đó không, sau đó về lại chỗ ngồi của mình thì Lương Cửu Tư hỏi: "Thời Dao, em ngoài 3 bài này, còn biết hát bài nào khác không?"

    Thời Dao nghĩ Lương Cửu Tư chỉ là đơn thuần nói chuyện với mình nên trả lời: "Biết chứ, Ăn nhiều một chút nha"

    Lương Cửu Tư không nói gì.

    Anh ta ngồi khá gần với Thời Dao, cô thấy sắc mặt anh trở nên có chút e dè.

    Anh ta là.. không hiểu ý của Thời Dao sao?

    Thời Dao lại tỉ mỉ giải thích một lần: "Là bài hát đó, Ăn nhiều một chút nha, vì gầy không thấy thịt đâu nữa rồi ăn nhiều một chút nha!"

    "Phù!" một âm thanh nho nhỏ từ góc tối truyền đến.

    Rất nhanh, chỉ 1s sau là không nghe nữa rồi.

    Sau đó, không khí cả phòng trở nên rất lạ lùng.

    Cô chẳng qua là chỉ hát 3 bài thôi sao? Vừa nãy cô trả lời câu hỏi của Lương Cửu Tư cũng rất bình thường mà, vì sao mọi người nhìn cô kì quái như vậy, giống như nhìn một người ngoài hành tinh vậy..

    Thời Dao không biết chuyện gì cảm thấy không thoải mái, sau đó không chịu được ánh nhìn của mọi người, Thời Dao tìm một lý do đi ra ngoài: "Ah, tôi đi vệ sinh một lát.."

    Nói xong cô đặt micro xuống, một khắc cũng không đợi được chạy ra ngoài.

    Lúc Thời Dao vừa ra ngoài, cửa phòng vừa đóng lại, cả phòng đang yên lặng bỗng nhiên cười ầm ĩ chói tai.

    "Hahaha, Gia Ca, vị hôn thê của anh quá có tài rồi!"

    "Đâu chỉ quá có tài, chính là thiên tài, hát liền 3 bài, bài nào cũng liên quan đến ăn uống!"

    "Cảm ơn." Đối với lời khen ngợi của mọi người, Lâm Gia Ca không khách khí nói cảm ơn, sau đó cầm ly rượu trên bàn, từ từ thưởng thức.

    "Không phải, Gia Ca, khen vị hôn thê của anh, đâu có khen anh, sao anh lại cảm ơn? Nhưng mà, giọng hát vị hôn thê nhỏ của anh cũng thật là ngọt ngào, em muốn ăn thịt, em chỉ muốn ăn thịt.. nghe chỉ muốn lập tức chạy đi mua thịt cho em ấy, để ăn cho đủ.."

    Lâm Gia Ca đang uống rượu, đôi lông mày cau lại.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  9. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 58: Ăn nhiều một chút nha vì gầy không thấy thịt đâu nữa rồi. (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc nãy hình như chính cậu ta là người nhịn không được cười thành tiếng..

    Cười thì thôi đi, lại còn muốn để ăn cho đủ..

    Đùa gì vậy, vị hôn thê của Lâm Gia Ca anh mà cần cậu ta cho ăn sao?

    Nghĩ vậy, Lâm Gia Ca liền đặt ly rượu xuống, nhìn thiếu niên đang hào hứng nói chuyện đó: "Nghĩ không bằng hành động, vì vậy rất nhiều thịt đành nhờ cậu chạy một chuyến rồi!"

    Thiếu niên như bị điểm huyệt nào đó, tức thì im bặt.

    Phải qua một lúc, thiếu niên mới mở miệng nói, ngữ điệu không vui vẻ như vừa nãy: "Gia Ca, em sai rồi.."

    "Nếu đã biết sai, vậy thì tốt, cho cậu cơ hội lập công chuộc tội!" nói xong Lâm Gia Ca cầm ly rượu của mình lên rót rượu vào, đang định uống thì thấy cậu ta vẫn không động đậy, lại nói, ngữ điệu uy hiếp: "Sao còn chưa đi?"

    Thiếu niên lúc nãy không dám mở miệng nói chuyện, lập tức đứng dậy, rón rén đi về hướng cửa phòng.

    Cậu ta đi chưa được mấy bước thì Lâm Gia Ca bảo đứng lại: "Đợi đã"

    Cậu ta quay đầu, thấy Lâm Gia Ca đi về hướng mình, bị dọa đến run chân: "Gia Ca, em biết sai rồi, bây giờ em lập tức đi mua thịt, mua thật nhiều thịt.."

    Cậu ta chưa nói hết thì một tấm thẻ xuất hiện trước mặt mình.

    "Không có mật mã, quét thẻ này." Nói xong, Lâm Gia Ca còn nói thêm: "Phải là Tiệm ăn lớn Bắc Kinh, nhớ đi nhanh về nhanh, nguội rồi thì không ngon nữa."

    * * *

    Lúc ra khỏi phòng Thời Dao không thật sự muốn đi vệ sinh.

    Nhưng khi đi tới trước cửa phòng vệ sinh thì Thời dao lại muốn.

    Cô vừa ngồi xuống toilet thì điện thoại trong túi rung lên.

    Thời Dao lấy điện thoại ra, là Lương Mộ Mộ gửi tin nhắn cho cô: "Dao Dao, cậu với Gia Ca đang ở Golden Brilliant ah?"

    Thời Dao: "Đúng vậy."

    "Các cậu đi Golden Brilliant sao không kêu tớ với? Dao Dao, mỗi khi có gì ngon hay đi đâu chơi tớ đều kêu cậu, hôm nay nếu không xem status của anh họ tớ thì tớ không biết chuyện này, huhuhu"

    Thời Dao bị tin nhắn này của Lương Mộ Mộ làm cho bối rối: "Tớ xin lỗi, Mộ Mộ, tớ không cố ý không kêu cậu, tớ cũng không muốn đến nhưng là ý của ông nội Lâm, ông bảo Lâm Gia Ca đưa tớ đi.."

    Lương Mộ Mộ: "Vậy mà Lâm Gia Ca đồng ý sao?"

    Thời Dao chau chau màu, không hiểu sao, cô cứ thấy câu này có gì đó kì kì, nhưng trong chốc lát cô cũng không nghĩ ra được gì sai.

    Rât nhanh, Lương Mộ Mộ lại gửi tin nhắn tới: "Vậy có phải đại biểu cho việc 2 người không hủy hôn nữa không?"

    Xem ra là cô nhạy cảm rồi, trọng điểm của Lương Mộ Mộ là nằm ở câu này..

    Thời Dao lại gõ phím: "Cũng không phải như vậy, việc này chỉ hoãn thôi."

    "Không biết làm sao ông nội Lâm biết được việc tớ với Lâm Gia Ca muốn hủy hôn, ông nội Lâm giận một trận lôi đình, sau đó ốm rồi, đang nằm bệnh viện, dì Tôn nói với tớ ông nội Lâm không được tức giận, ông nội Lâm đối tốt với tớ như vậy, nên tớ nghĩ, đợi ông khỏe rồi mới tính tiếp chuyện này.."

    [Giải thích]: Sâu ăn thật sự là như vậy, một chút cũng không nói quá, thực tế tôi cũng có một người bạn, một con sâu ăn lớn, chỉ vì mốn ăn mì của một tiệm ở Hông Kông, từ Bắc Kinh chạy sang Hồng Kông, đáng thương cho tôi, phải cùng cậu ta xếp hàng đợi 2 tiếng đồng hồ.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  10. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 59: Hôn (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lương Mộ Mộ: "Thì ra như vậy, vậy tình hình sức khỏe ông nội Lâm bây giờ thế nào rồi?"

    Thời Dao: "Tình hình không phải là rất tốt, vẫn còn đang nằm viện theo dõi."

    Sau một lúc, Lương Mộ Mộ gửi tin nhắn đến, một đoạn tin nhắn rất dài.

    "Dao Dao, tớ có việc muốn giải thích với cậu."

    "Chuyện đó, cậu vừa nói là không biết ông nội Lâm làm sao biết cậu với Lâm Gia Ca muốn hủy hôn, thật ra là tớ nói với ông nội Lâm"

    "Tớ chỉ là muốn báo với ông, tớ nghĩ, cậu muốn hủy hôn với Gia Ca nhất định là Gia Ca đối không tốt với cậu, tớ chỉ là thay cậu thấy bất bình, liền chạy đi nói với ông nội Lâm, nhưng mà, tớ không có nói quá nhiều với ông nội Lâm, chỉ nói với ông một câu, Gia Ca hình như không đối tốt với Dao Dao, cậu ấy vẫn là không muốn cưới Dao Dao."

    "Tớ thật sự không có ý gì khác, không ngờ mọi việc lại náo thành như vậy, nếu không phải hôm nay cậu nói với mình thì mình cứ nghĩ mọi chuyện đã qua lâu rồi. Nhưng mà nghĩ lại, Dao Dao, là tớ đã quá lỗ mãng rồi, ông nội Lâm thích cậu nhất, thích cậu còn hơn thích chị Gia Nghi nữa, ông không muốn nhất chính là cậu phải chịu ủy khuất, lời tớ nói không phải là quá đáng nhưng có thể ông đã nghĩ nhiều, sau đó phát sinh những chuyện sau này, Dao Dao thật xin lỗi, tớ làm hỏng việc rồi."

    Thì ra ông nội Lâm biết chuyện hủy hôn là do Mộ Mộ nói..

    "Dao Dao, cậu sao lại không trả lời tớ, cậu giận tớ rồi sao?"

    "Dao Dao, tớ xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi, tớ hứa sau này sẽ không làm vậy nữa."

    Nhìn thấy những lời Mộ Mộ nói, cậu ấy cũng là vì tốt cho cô..

    Thời Dao hoàn thần, vội vàng trả lời: "Không có, Mộ Mộ, mọi chuyện đã qua rồi, không có gì đâu."

    "Thật là không giận chứ?"

    "Thật mà."

    "Moamoa, Dao Dao, tớ biết cậu là tốt nhất!"

    2s sau Lương Mộ Mộ lại gửi tin nhắn tới, là một tấm ảnh bánh bông lan.

    "Dao Dao, để biểu hiện sự chân thành hối lỗi của mình, tớ đặc biệt chạy đi mua bánh bông lan cho cậu, tớ sắp tới Golden Brilliant rồi, đợi chút tớ mang đến cho cậu ăn."

    Thời Dao gửi lại một icon chảy nước miếng, sau đó đứng lên, từ phòng nhỏ trong phòng vệ sinh bước ra.

    Cô đi đến cửa phòng vệ sinh, kéo cửa chuẩn bị bước ra ngoài rửa tay thì đột nhiên nghe tên "Lâm Gia Ca" từ một cô gái chỗ bồn rửa tay phía trước.

    Động tác đẩy cửa bỗng dừng lại.

    Sau đó cô mới phát hiện, bọn họ nói đến không phải là Lâm Gia Ca mà là cô.

    "Cô gái đi cùng Lâm Gia Ca, nghe nói là vị hôn thê của anh ấy, từ nhỏ đã định hôn ước, nhưng mà Lâm Gia Ca không hề thích cô ta, thậm chí có chút ghét bỏ, tớ nói với cậu, lần trước bọn họ gặp ở SKP, Lâm Gia Ca nhìn thấy cô ta giống như nhìn thấy một người lạ vậy, chẳng thèm để ý, thậm chí còn hỏi cô ta là ai đấy."

    "Không phải chứ? Vị hôn thê mà không biết ah? Chắc là Lâm Gia Ca giả vờ.."

    "Thật không phải giả vờ đâu, hôm đó trời đã rất tối rồi, Lâm Gia Ca lái xe đến chơi với bọn mình nhưng Lâm Gia Ca lại không nói muốn đưa cô ta về, cô ta còn phải tự bắt taxi về đó."

    "Nhưng mà, nếu thật như cậu nói, Lâm Gia Ca ghét cô ta như vậy sao lại đưa cô ta đến đây chơi."

    "Chắc chắn là cô ta mặt dày bám đến đây, cậu không thấy khi vào phòng, Lâm Gia Ca chẳng quản gì đến cô ta sao? Cô ta giống như một con ngốc, ngồi một mình ở đó."
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...