Nhật ký tình yêu trực tuyến

Thảo luận trong 'Nhật Ký' bắt đầu bởi Admin, 4 Tháng mười hai 2015.

  1. Hiền Cận

    Bài viết:
    15
    Không biết giờ nơi ấy anh đang làm gì nhỉ? Anh có bao giờ nhớ em, như nơi đây em vẫn luôn nghĩ về anh không?

    Anh à! Từ ngày anh nói câu xin lỗi và ra đi trong thầm lặng, là em đã mất hết niềm tin vào tình yêu. Chơi vơi giữa bão tố cuộc đời, em cứ nghĩ anh là niềm hạnh phúc an ủi cuối cùng.

    Nhưng không, anh rồi cũng rời đi như bao người khác. Anh cũng không khác gì họ, cũng ngọt ngào êm ái và hứa hẹn. Cũng đưa em vào những mơ mộng của tương lai. Nhưng mơ mộng đó là giữa đường đứt đoạn, một mình em chông chênh tự vỗ về mình.

    Có hạnh phúc, rồi mất hạnh phúc, có anh rồi mất anh, ấm áp rồi lại cô đơn. Có đôi rồi lại tự vỗ về mình. Anh biết không, em dường như không cần tình yêu nữa, nói đúng hơn là em không còn cảm nhận được tình yêu nữa.

    Có lẽ điều đó bây giờ lại tốt với em, em sợ cảm giác phải chịu đau khổ một mình. Em sợ cảm giác tự khóc rồi tự lau, em sợ mình lại yếu đuối, em sợ mình giả vờ mạnh mẽ để vượt qua.

    Em vẫn luôn giữ bóng anh trong mình, nhưng em không giám chủ động nhắn tin cho anh, em sợ sự im lặng nơi anh, em sợ chữ đã xem trong từng tin nhắn. Em sợ câu từ chối, hay em sợ câu xin lỗi và chúc phúc nơi anh.

    Em biết rằng dù em có mong chờ, nhớ nhung trong thầm lặng, thì anh cũng mãi mãi không quay về. Bởi vậy mà em không hy vọng, em cố cố mạnh mẽ để vượt qua sự thực phũ phàng này. Em sẽ cho phép mình nhớ anh, nhưng em sẽ không cho phép mình yêu anh.

    Bỡi hạnh phúc nơi anh xa vời quá!
     
  2. Nam Dã Tú Nhất Đi đâu vô đây? Tôi không hoan nghênh đâu!

    Bài viết:
    121
    [​IMG]

    Một năm vừa trôi qua, một năm nữa lại đến. Hóa ra đã xa nhau tròn một mùa xuân..

    Anh giờ này chắc đang vui vẻ cạnh bạn bè. Không có em, cuộc sống của anh sẽ nhẹ nhàng hơn, sẽ không phải lãng phí tiền vào những thứ quà tặng vô bổ, cũng không tốn thời gian để giày vò đầu óc trong thương nhớ, và chắc chắn, anh sẽ không phải vì em mà vui buồn, giận hờn ghen tuông hay lo lắng.

    Em về thế giới của riêng em

    Anh về lại với quỹ đạo của anh

    Như chưa từng quen biết nhưng thật ra là chỉ cất đi những kỉ niệm về nhau vào một góc tối nào đó. Hôm nào say say rồi chắc sẽ nhớ về, rồi nhếch môi cười cho một thời đã qua. Tự hỏi mình sao ngày xưa mình khờ dại quá. Sao lại dây vào một đứa ở xa như vậy, yêu thương một đứa vô tâm, giả tạo như vậy mà lại không thể dứt tình.

    Cuộc sống này để em và anh tự đến rồi tự đi. Em mất đi một người tri kỷ nhưng cũng được bù đắp bằng một người sư phụ khác nữa.

    Cuộc đời này vốn rất công bằng. Khi nó lấy đi của con người một điều gì đó thì nó sẽ trả lại một điều tương tự, chủ yếu là người nhận có chịu đi tìm nó hay không.

    Em đã tìm thấy, đã có đủ những gì mà cuộc sống này bù đắp cho em nên em cũng không đua đòi, cầu mong gì hơn nữa. Em chỉ muốn cuộc sống của mình mãi sau này sẽ thật yên tĩnh và đơn giản. Chỉ cần có em, có hẳn một thư viện đầy những cuốn sách em thích là được. Và nếu có thể, em vẫn mong sẽ có thêm một nam thủ thư nào đó ngày ngày cùng em soạn sách, làm thơ.

    Vậy là đủ rồi.
     
  3. Liễu Nhạc Hy

    Bài viết:
    35
    Tớ và cậu ở hai nửa thế giới. Bên này tớ đang đón hoàng hôn rồi bên ấy cậu đón bình minh chưa. Cậu có thấy hoàng hôn và bình minh cùng có một màu sắc? Cùng một sắc hồng pha giữa nền trời xanh dịu dàng hòa vào màu vàng của tia nắng. Tớ thường hướng về bầu trời như cách mà chúng ta đã cùng ngắm những đám mây trên bầu trời mùa thu ấy.

    Tớ đột nhiên sợ, khoảng cách giữa chúng ta sẽ kéo dài như khoảng cách địa lý. Ở nơi đấy cậu đang làm gì vậy? Tớ không hiểu vì sao, khoảng cách kéo dài lại khiến những câu hỏi thăm đơn giản trở nên khó mở lời như vậy. Tớ thấy cậu đăng một dòng trạng thái buồn, lại không biết phải làm sao để an ủi cậu. Chúng ta dường như ít tâm sự hơn trước, những dòng tin nhắn trở nên ngắn ngủi. Ở bên đấy cậu có ổn không? Đừng khóc nữa được không. Tớ sợ cậu thấy cô độc ở nơi chưa từng quen. Có phải do tớ nghĩ nhiều không. Cậu mạnh mẽ như vậy cơ mà.

    Mùa hoa hướng dương đến rồi đấy, cậu nói cậu thích hoa hướng dương bởi vì chúng luôn hướng về phía mặt trời, luôn mạnh mẽ và xinh đẹp. Vườn hướng dương chúng ta từng đi đã lại lần nữa nở rực rỡ, nhưng mà thiếu cậu mất rồi. Bên ấy cậu có thấy hoa hướng dương nở không. Liệu lúc cậu ngắm những đóa hướng dương, cậu có nhớ đến tớ như tớ đang nhớ đến cậu không.

    Cậu là thanh xuân của tớ. Chỉ nuối tiếc chúng ta gặp nhau không muộn nhưng lại hiểu nhau quá muộn. Tớ không biết chúng ta sau này sẽ thế nào, liệu có thể cùng nhau, ngồi trên bãi cỏ ngắm nhìn bầu trời không. Bên tớ bây giờ đang mưa, nhưng tớ hy vọng bên cậu đầy nắng, bởi vì cậu là hướng dương của tớ.
     
  4. Đèn Nhỏ

    Bài viết:
    2
    Anh có tin vào nhân duyên không?

    Em đã từng không tin, cho đến khi em gặp anh!

    10 năm, em yêu người ấy 10 năm tròn: 2 năm quen biết, 3 năm bên nhau, 5 năm chia tay mà vẫn cố chấp yêu và giữ người ấy trong cuộc đời mình như thế! Thanh xuân của em, nhiệt huyết của em đã dành trọn cho 10 năm đó. Ngần ấy xa cách, bao nhiêu người đến bên cạnh vẫn không thể làm em thay lòng, vậy mà.. anh đến!

    Em cũng chẳng còn nhớ là khi nào, chỉ biết rằng em đã bị cuốn theo cảm xúc của anh, cuốn theo tình cảm nồng nhiệt mà anh đã dành cho, những câu chuyện vui đùa thâu đêm, những mong ước về tương lai, những bức ảnh chụp hay đơn giản chỉ là một đoạn video nhạc nào đó anh tự đàn hát thể hiện cảm xúc của anh. Từng ngày qua từng ngày, em bắt đầu có thói quen chờ đợi, không cần chờ em hỏi những câu muôn thuở "anh về chưa? Hôm nay thế nào? Ăn gì chưa?" anh luôn có cách để em biết theo cách tinh tế và hài hước của riêng mình. Không một lời tỏ tình hay hứa hẹn yêu thương, chúng ta lặng lẽ bên nhau như vậy!

    Em tự trách mình ích kỷ, cứ mong có thể thế này bên cạnh anh thôi, không giữ lấy anh cho riêng mình nhưng cũng chẳng nỡ lòng buông bỏ người cũ. Vì sao anh biết không? Vì 10 năm tròn ấy, người ta trả lại em sự tự do để chẳng phải vì anh ấy mà đắn đo từ bỏ ước mơ của mình. Người em từng thương, vì em như thế, buông bỏ, em sợ đau lòng. Còn anh, chẳng phải cũng còn có người chờ đợi anh như vậy đó sao? Em được biết, cô ấy cũng chỉ có anh, vì anh mà chấp nhận yêu xa ngần đó năm trời. Em sợ mình tổn thương người khác! Mối nhân duyên này của chúng ta, chính là thương nhau để đó.

    Yêu thì đã làm sao, có quá nhiều điều khiến em muốn dừng lại. Em đã không còn trẻ để bồng bột lựa chọn điều mình muốn mà bất chấp tất cả nữa rồi, vậy nên nếu mình có lỡ yêu nhau thì cũng dừng lại thôi, anh về với người luôn chờ đợi anh, yêu thương và bảo vệ cô ấy cả đời này, còn em, vẫn luôn tự do như em đã từng, sống một cuộc sống bận rộn và cô đơn mà em đã từng quen, tin em đi, không cần phải bên cạnh nhau mỗi ngày thì mới là yêu. Với em, anh yên bình và vui vẻ, có người thay em chăm sóc anh thật tốt, vậy là em yên lòng.

    Đèn Nhỏ, 07/05/2020
     
    Chì ĐenThần thoại thích bài này.
  5. Đèn Nhỏ

    Bài viết:
    2
    "Em muốn đi..

    Về một nơi chẳng có cạnh tranh

    Chẳng có những ồn ào phố thị

    Chẳng có ghét ghen và những điều đố kị

    Chỉ có anh..

    Và chỉ có em..

    Những con đường thân quen

    Nhìn riết rồi cũng thấy mình phát chán

    Công việc, bon chen một năm bao bận rộn

    Em chán lắm rồi những toan tính, thiệt hơn.

    Em muốn đi về một nơi xa hơn

    Nơi có những mặt người nhìn trăm lần vẫn lạ

    Chỉ có anh là không đi đâu cả

    Dịu dàng bên em hơn cả những mùa thu!

    * * *

    Trích - Thoa Pyo

    Cô đã từng an tâm rằng, vẫy vùng đến mỏi mệt rồi, vẫn sẽ luôn có người trông đợi đón cô về. Mà hình như là sai. Cô chỉ bước nửa bước đi thôi, bầu trời của anh và cô đã không còn là một.

    Ở thành thị thân quen này, thì ra có lúc cô cũng thấy xa lạ và cô đơn đến vậy. Hay, bởi anh đi, mang cả lòng cô và thành thị theo rồi?

    " Em muốn đi về một nơi xa hơn

    Nơi có những mặt người nhìn trăm lần vẫn lạ.."

    Thành phố, có 2 mùa mưa nắng, sáng nay gọi cô thức dậy là tiếng mưa rào. Lại bắt đầu một ngày mới, đi làm, ăn và ngủ. Cuộc sống của cô ngần ấy tháng trời là như thế. Hôm nay, cũng sẽ như thế, có khác chăng là thành phố ngoài kia, chuyển mùa!

    Sẽ không còn bờ vai đủ rộng để che mưa cho cô nữa, cũng chẳng còn người sẽ bọc cô trong chiếc áo khoác của anh để tránh ướt mưa.

    Cuộc đời này, nếu có thể muốn gì được nấy, cô chỉ muốn một điều duy nhất. Đó là quá khứ!
     
    Mạnh Thăng thích bài này.
  6. roserose11 Khi người từng hạnh phúc kể chuyện

    Bài viết:
    0
    Nói sao nhỉ, một chút trải lòng vào đêm muộn?

    Dù đã chia tay được 1 năm, dù biết anh đang hạnh phúc bên người tình mới, dù em cũng đã có trải qua thêm 1 cuộc tình chóng vánh nhưng em vẫn không thể nào thoát khỏi hồi ức về những giây phút lúc chúng mình còn bên nhau.

    Em đúng thật ngu ngốc nhỉ, dù lý trí hiểu rằng em chẳng là gì trong cuộc đời anh, nhưng con tim vẫn luôn hi vọng, một mộng tưởng viễn vong! Bài hát này anh cho em nghe, mặc dù lúc đó chả hiểu gì nhưng rất thích, sau khi hiểu lời lại càng thích hơn!

    Ngay từ đầu em là người không kỳ vọng nhưng cuối cùng em lại là người nuối tiếc nhất! Em tự xem nhẹ chính mình cũng chỉ vì gặp được anh! Em đã không cẩn thận một nên chính em bị cuồng si.

    Cám ơn anh đã cho em biết thế nào là hạnh phúc nhất và đau khổ tột cùng!

     
  7. Tee Phạm

    Bài viết:
    0
    Hôm nay là ngày thứ mấy kể từ khi e biết đến sự tồn tại của anh nhỉ? Chắc 3-4 ngày gì đó.. Hình như chính xác là ngày thứ 4 kể từ khi em gặp hình anh. Kể từ giây phút đó, em biết em đã đổ gục trước anh rồi.. Chỉ là hình ảnh trên facebook thôi nhưng sau lại khiến em suy tư đến thế nhỉ.. Cách đây 1 đêm e còn mơ thấy anh nữa chứ.. Thật không thể tin được. Lần đầu tiên trong đời em ấy.. Chỉ mới nhìn hình thôi đã say đến mức độ đó rồi.. Lúc nãy trên đường về, em bắt gặp anh.. Thật không thể tin được, anh đậu ngay sau lưng em. Vừa nhìn vào kính chiếu hậu e vô cùng bất ngờ, e cố mở to mắt ra nhìn cho thật kỹ xem mình có nhìn lầm không.. Nhưng không, rất giống anh rất rất giống luôn là khác. Nhưng em vẫn chưa xác định được nên đã để ý trên tay anh có đặc điểm hình xăm và đeo nhẫn ngón nào. Về đến nhà em tìm vào facebook anh để chứng thực thì không sai vào đâu được. Vâng, chính là Anh và chẳng thể lầm được nữa. Nhiều lúc em cũng thấy nể em lắm chứ.. Như vậy mà em cũng nhận ra anh. Hôm nay em thấy anh chở một người con gái, em không hề buồn luôn á, vì em thừa biết anh có bạn gái rồi. Vì thời nay, trai đẹp mà không có bồ thì nó là "gây" hết rồi. Nên em hoàn toàn không hề nặng lòng gì cả.. Em chỉ biết đây là lần đầu tiên em gặp anh và thế là em vui rồi.
     
  8. Sofia Girl

    Bài viết:
    0
    Quên hay chưa kịp nhớ.

    Hôm nay chỗ làm có một anh đồng nghiệp mới, vừa nhìn ánh mắt đã thấy quen quen, nhìn và cố nhớ mãi không rõ đã gặp ở đâu. Rồi bất giác trong tìm thức hiện lên hình ảnh của anh. À hóa ra ánh mắt ấy giống anh- người yêu cũ của em. Chợt bao cảm xúc ùa về, rồi tự hỏi bản thân rằng, lí do vì sao ngày ấy lại chia tay với anh. Tự hỏi và rằng cũng không cho bản thân được câu trả lời.

    Cảm giác thật khó tả, mông lung, lưu luyến. Tình đầu như một trang giấy trắng, ta không thể lựa chọn mãi một trang giấy trắng nhưng ta chọn được cách vẽ một bức tranh ý nghĩa cho tương lai.

    "Có lúc ta tìm cảm giác rạo rực, nhưng có lúc ta chỉ cần bình yên".

    Hạnh phúc nhé- Người yêu cũ!

    Sofia Girl
     
    AdminVuphucanh thích bài này.
  9. Uyển Kim

    Bài viết:
    21
    Nhật ký ngày chia ly!

    00: 23 _ 18/7/2020

    "Mệt thì về đây với em, ngày mai giông bão em thay anh gánh nửa bầu trời".. Ấy thế mà vẫn cứ phải buông tay. Có khi nào vì em, anh bật khóc. Em bần thần lắc đầu nhè nhẹ.. suy nghĩ ấy vụt mất trong suy nghĩ của em.

    Hôm nay lần đầu tiên em để cuộc sống của mình trôi chậm lại, lần đầu tiên em gác lại mọi tất bật phía sau, một mình thả bộ trên vài con phố. Em bất giác nhận ra phố đông đúc cũng có những khoảng lặng đẹp lạ thường.. Vậy mà khoảng thời gian mình bên nhau em lại chưa từng nhận ra điều ấy. Dường như em cứ mải miết chạy theo anh mà quên mất bản thân mình cũng cần được sống..

    Em đã đứng như thế rất lâu và cũng nhìn thấy rất nhiều điều mà đáng ra em phải nhận ra từ lâu lắm rồi. Thì ra khi rời xa một người mà em đã dành cả thanh xuân để đuổi theo, trái tim em lại thảnh thơi đến vậy.. Đủ thời gian để nhặt lại những gì đã đánh rơi! Hình như xa nhau rồi em mới nhận ra bản thân em đã bị em ngược đãi đến thế nào.. nói như vậy nhưng không có nghĩa là em đang hối hận vì những ngày có anh trong quá khứ! Chỉ là nếu có thể trở về khoảng thời gian trước em hi vọng bản thân mình sẽ không bất chấp tất cả mà yêu anh!
     
    Last edited by a moderator: 5 Tháng mười hai 2022
  10. Tranh Tử

    Bài viết:
    9
    Ngày hôm nay chẳng phải là một ngày đặc biệt, nó đơn giản chỉ là ngày mà tớ cảm thấy trái tim mình trống rỗng, tớ muốn tìm kiếm một ai đó để tâm sự cùng tớ, chỉ cần im lặng nghe tớ kể câu chuyện của mình là đủ..

    Ừm đã khá lâu rồi tớ chẳng còn bộc bạch nỗi lòng mình cùng người khác. Thế nhưng, sau bao tháng ngày tự mình gặm nhấm mọi chuyện tớ cảm thấy mình chẳng đủ sức để giữ chúng trong lòng nữa. Chúng đang nặng dần lên, làm tim tớ quặn thắt, đau đớn..

    Người ấy à, có lẽ với cậu tớ chỉ là một người bạn bình thường, một người bạn chẳng mấy khi gặp mặt, chẳng có gì gọi là thân thiết. Nhưng với tớ, cậu luôn là nỗi niềm tớ canh cánh trong lòng không thể nào buông xuống được. Nói ra sợ cậu lại chê cười, nhưng cậu biết không tớ đã thầm thích cậu gần 4 năm rồi.

    Nghe nực cười đúng không, tớ luôn né tránh cậu, cố gắng không ở cự li gần với cậu, không phải vì tớ ghét cậu mà vì tớ sợ, sợ cậu ghét tớ. Trong 4 năm ấy, tớ luôn âm thầm vào trang cá nhân của cậu, lại tự mình mỉm cười khi thấy hình ảnh của cậu, nhưng mãi vẫn không dám nhắn tin với cậu, thậm chí không dám bình luận hay thả cảm xúc với bất kì bài đăng nào của cậu. Tớ không phải là người thích nói, cũng chẳng giỏi làm người khác vui nên tớ rất sợ cậu sẽ chán ngấy con người này của tớ. Cậu biết không, mỗi khi nhìn thấy cậu đi cùng cô bạn gái mới, tớ lại thầm ghen tị, trách móc bản thân thật yếu đuối. Trong câu chuyện này, người sai là tớ, tớ đã chẳng nói gì cả, tớ đã để tình yêu này bào mòn trái tim mình. Thế nhưng giờ đây tớ đã chẳng chịu nổi nữa rồi, tớ muốn dũng cảm bày tỏ với cậu, muốn nhận được câu trả lời từ cậu dù có như thế nào đi nữa..

    Người ấy à, hôm nay chẳng phải tớ say đâu, tớ rất tỉnh táo nhìn sâu vào bên trong mình, tớ sợ chúng ta sẽ giống như những con người ngoài kia bỏ lỡ nhau trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp này.

    Đừng làm tớ thất vọng nhé, người tôi thương
     
    PhươngThảo0710Đồng hồ cát thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...