Bạn được Duchieuqodes mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
5779 1
Kiếm tiền
MIEACHO đã kiếm được 57790 đ
Tên nick/Bút danh: MIEACHO

Tuổi, cung hoàng đạo: 23, Song Tử

Sở thích:

Sở đoản:

Đôi lời: Có một ngày, tôi nhận ra, có lẽ mỗi người sẽ có ba giọt nước mắt. Một giọt dành để đồng cảm với nỗi đau của người khác, một giọt rơi xuống khi chợt nhìn lại bản thân mình, giọt còn lại không rơi xuống, bất lực, không cảm nhận được nỗi đau nữa, không còn là tôi nữa.

Link tác phẩm sáng tác:

Tự Truyện - Đứng Giữa Dòng Chảy Của Thời Gian, Mấy Ai Giữ Được Mình - Mieacho

Tản Văn - Giữ Lại Tôi Nhé Thời Gian - Mieacho

Tản Văn - Nếu Một Mai Tôi Qua Đời - Mieacho

Tự Truyện - Là Em Hay Mơ, Là Ra Đi Hay Trở Về - Mieacho

Tản Văn - Không Đợi Được Lúc Thiên Thần Đến - Mieacho

Tự Truyện - Mieacho - Mieacho
 
Chỉnh sửa cuối:
105 ❤︎ Bài viết: 16 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là thành viên của land of Oblivion. Mình đã đọc truyện Tản Văn - Ai Mang Cơn Gió Qua Nơi Này - Miechio của bạn và mình có chút góp ý nhỏ.

Về nội dung, tổng quan thì truyện khá ổn, nhưng có chút mờ nhạt. Đọc truyện khiến mình chưa cảm thấy thỏa mãn lắm về mối quan hệ giữa hai người, có chút hụt hẫng.

Hình thức, truyện của bạn nhìn qua thì hơi ngắn, nên ý cũng cụt cụt ấy. Diễn biễn truyện thì hơi nhanh, mà phải nói là chớp nhoáng luôn. Mình thấy bạn nên chú ý thêm vào diễn biến tâm lý, rồi hành động của hai nhân vật này. Cần thêm chút xúc cảm nữa.

"Lúc anh gặp cô không có cảnh đẹp như tranh, thiếu nữ xinh đẹp tựa thiên thần, cũng không có long trời, lở đất"

Ở câu này của bạn cần sửa chút này. Vì nếu giữ nguyên thì câu sẽ hơi ngang ngang đó. Kiểu như "thiếu nữ xinh đẹp tựa thiền thần" đoạn này dễ hiểu sai nè

Về nhân vật, bạn có xây dựng được hai nhân vật khá đối lập nhau, với hai tính cách cùng ham muốn khác nhau, rất thu hút. Điểm này mình rất thích ở bài tản văn của bạn

Vậy thôi, chúc bạn một ngày vui vẻ
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Cảm ơn bạn đã chia sẻ ý kiến cho bài viết của mình. Mình chưa đủ khả năng để hoàn thành một truyện dài nào hết. Cho nên mình chỉ viết tản văn, nói bao quát về cốt truyện thôi, nên cũng chưa đặt tên hay xây dựng hình tượng nhân vật cụ thể. Có ý tưởng thì mình viết lại để làm kỷ niệm rồi để mọi người cùng đọc thôi vì mình thích viết truyện lắm.

Chúc bạn một ngày vui vẻ.
 
4,657 ❤︎ Bài viết: 341 Tìm chủ đề
Chào bạn Mieacho^^

Mình vừa đọc tản văn "Nếu một mai tôi qua đời" của bạn. Mình thấy bạn viết rất hay!

Đọc mà cảm giác như có hình bóng của mình trong những tháng ngày còn hay suy nghĩ vu vơ trong đó vậy. Có một đoạn thời gian mình từng giống như nhân vật "tôi", cảm thấy mệt mỏi, hết sức, chỉ muốn buông tay. Nhưng nghĩ đến những người thân yêu của mình, nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục, nghĩ đến việc chết đi không giải quyết được vấn đề gì, mình lại thôi.

Người ra đi là hết, họ có vấn vương cũng không thể trở về. Chỉ có người ở lại là đau đớn, khổ sở mà thôi.

Đời người đâu có bao lâu, chúng ta cứ cố gắng sống có ích cho đời trước đã. Nếu chẳng may mình phải làm công việc không yêu thích, gặp chuyện không như ý, vậy thì mình sẽ tìm cách thay đổi bản thân, để mình tìm được niềm vui trong cuộc sống. Người ta hay nói là nếu bạn thích thì bạn sẽ tìm hướng đi, nếu bạn không thích thì bạn sẽ tìm lí do. Vậy đó, ta phải tự tìm cách để sống cho bản thân mình trong mớ hỗn loạn mang tên "ý muốn của gia đình", "hoàn cảnh bắt buộc", "cái nhìn của người khác", và một ngàn lẻ một thứ không tên khác.

Thay vì hỏi "Ai sẽ tiếc thương ta nếu ta không còn tồn tại?", mình sẽ hỏi "Ta đã làm được gì để ai đó tiếc thương?".
 
Chỉnh sửa cuối:
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Chào bạn Mieacho^^

Mình vừa đọc tản văn "Nếu một mai tôi qua đời" của bạn. Mình thấy bạn viết rất hay!

Đọc mà cảm giác như có hình bóng của mình trong những tháng ngày còn hay suy nghĩ vu vơ trong đó vậy. Có một đoạn thời gian mình từng giống như nhân vật "tôi", cảm thấy mệt mỏi, hết sức, chỉ muốn buông tay. Nhưng nghĩ đến những người thân yêu của mình, nghĩ đến công ơn sinh thành dưỡng dục, nghĩ đến việc chết đi không giải quyết được vấn đề gì, mình lại thôi.

Người ta đi là hết, họ có vấn vương cũng thể trở về. Chỉ có người ở lại là đau đớn, khổ sở mà thôi.

Đời người đâu có bao lâu, chúng ta cứ cố gắng sống có ích cho đời trước đã. Nếu chẳng may mình phải làm công việc không yêu thích, gặp chuyện không như ý, vậy thì mình sẽ tìm cách thay đổi bản thân, để mình tìm được niềm vui trong cuộc sống. Người ta hay nói là nếu bạn thích thì bạn sẽ tìm hướng đi, nếu bạn không thích thì bạn sẽ tìm lí do. Vậy đó, ta phải tự tìm cách để sống cho bản thân mình trong mớ hỗn loạn mang tên "ý muốn của gia đình", "hoàn cảnh bắt buộc", "cái nhìn của người khác", và một ngàn lẻ một thứ không tên khác.

Thay vì hỏi "Ai sẽ tiếc thương ta nếu ta không còn tồn tại?", mình sẽ hỏi "Ta đã làm được gì để ai đó tiếc thương?".

Cảm ơn Serena Azure đã dành thời gian phản hồi lại bài viết của mình. Mình rất vui vì có người đồng cảm với những suy nghĩ của mình. Mình thấy bạn nhìn nhận vấn đề rất tích cực. Mình không giỏi ăn nói, nên không biết trả lời bạn thế nào nữa. Bạn thông cảm nhé!

Mình viết nhiều lắm, cuối cùng lại xóa hết rồi.

À, tên tác giả là mình ghi nhầm.
 
1,708 ❤︎ Bài viết: 275 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là thành viên của land of Oblivion. Mình đã đọc truyện Tản Văn - Ai Mang Cơn Gió Qua Nơi Này - Miechio của bạn và mình có chút góp ý nhỏ.

Về nội dung, mình thấy truyện khá hay, nhưng có vẻ hơi ngắn nhỉ? Xoay đi xoay lại đã hết rồi, bởi vậy mình thấy vẫn chưa có gì gọi là ấn tượng để mình nhớ sâu vào trong bộ não hết. Bên cạnh đó, bạn nên thêm ảnh bìa để truyện thêm sinh động và đáng yêu hơn. Ảnh bìa cũng sẽ thu hút các bạn độc giả chú ý khá nhiều đó bạn. Phải nói là nó góp thêm 30% thành công cho truyện của bạn á. Bạn nên lột tả nội tâm nhân vật nhiều hơn nữa để làm rõ mối quan hệ của các nhân vật trong truyện, mình đọc vẫn chưa hiểu rõ lắm mà cứ thấy nó chung chung sao sao á. Như đã nói ở trên, vì truyện bạn viết khá ngắn nên cảm giác chưa bắt đầu đã kết thúc, gọi là không có phần cao trào ở diễn biến đó bạn. Vì vậy nó không làm được bước đột phá dành cho truyện. Lần sau bạn viết nhiều hơn nhé.

Một điểm cộng cho bạn về phần xây dựng nhân vật. Mình rất thích hai nhân vật chính, cảm thấy rất đáng yêu, lại mang chút ngờ nghệch tuổi trẻ.

Về hình thức, mình thấy bạn diễn đạt rành mạch, rõ ràng, ít lỗi chính tả. Tuy nhiên, ở một số đoạn mình thấy bạn vẫn còn diễn đạt chưa trôi chảy, đọc khá vấp và khó hiểu. Bạn bên xem lại và chỉnh sửa nhé.

Sau đây là chút nhận xét của mình, cảm ơn bạn đã lắng nghe.
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là thành viên của land of Oblivion. Mình đã đọc truyện Tản Văn - Ai Mang Cơn Gió Qua Nơi Này - Miechio của bạn và mình có chút góp ý nhỏ.

Về nội dung, mình thấy truyện khá hay, nhưng có vẻ hơi ngắn nhỉ? Xoay đi xoay lại đã hết rồi, bởi vậy mình thấy vẫn chưa có gì gọi là ấn tượng để mình nhớ sâu vào trong bộ não hết. Bên cạnh đó, bạn nên thêm ảnh bìa để truyện thêm sinh động và đáng yêu hơn. Ảnh bìa cũng sẽ thu hút các bạn độc giả chú ý khá nhiều đó bạn. Phải nói là nó góp thêm 30% thành công cho truyện của bạn á. Bạn nên lột tả nội tâm nhân vật nhiều hơn nữa để làm rõ mối quan hệ của các nhân vật trong truyện, mình đọc vẫn chưa hiểu rõ lắm mà cứ thấy nó chung chung sao sao á. Như đã nói ở trên, vì truyện bạn viết khá ngắn nên cảm giác chưa bắt đầu đã kết thúc, gọi là không có phần cao trào ở diễn biến đó bạn. Vì vậy nó không làm được bước đột phá dành cho truyện. Lần sau bạn viết nhiều hơn nhé.

Một điểm cộng cho bạn về phần xây dựng nhân vật. Mình rất thích hai nhân vật chính, cảm thấy rất đáng yêu, lại mang chút ngờ nghệch tuổi trẻ.

Về hình thức, mình thấy bạn diễn đạt rành mạch, rõ ràng, ít lỗi chính tả. Tuy nhiên, ở một số đoạn mình thấy bạn vẫn còn diễn đạt chưa trôi chảy, đọc khá vấp và khó hiểu. Bạn bên xem lại và chỉnh sửa nhé.

Sau đây là chút nhận xét của mình, cảm ơn bạn đã lắng nghe.

Cảm ơn Hương sad nhiều nhé!

Lúc đầu mình chỉ định viết cho vui thôi nên không xây dựng nhân vật, cũng không đặt tên cho nhân vật luôn. Giờ thấy mọi người có góp ý cho bài này, nên khi nào có thời gian thì mình sẽ làm thành một truyện ngắn để không phụ lòng mọi người. Mong lúc mình hoàn thành Hương sad sẽ theo dõi nhé!

Chúc buổi tối vui vẻ.

Mieacho.
 
233 ❤︎ Bài viết: 50 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là thành viên của Land Of Oblivion, hôm nay ghé qua góp ý một chút cho truyện "Giữ lại tôi nhé thời gian" của bạn!

Về nội dung: Mình khá xúc động khi đọc truyện này, không biết đã từ khi nào, mình quên mất mình là ai, trong vô vàn mặt nạ mình đeo lên để đối diện với người khác, những tưởng có thể bảo vệ tâm hồn yếu đuối trẻ thơ bên trong, vậy mà đến cuối cùng, lại đánh mất chính mình! Bạn đưa người đọc tiếp cận truyện bằng hình ảnh của tôi trong gương, rất thú vị, cũng rất khéo léo, và đến cuối cùng, bạn đánh mất "tôi", chính câu này làm mình xúc động thật sự!

Về hình thức: Nhìn chung bạn đã đảm bảo được giãn cách dòng, câu từ bạn sử dụng cũng rất mượt, tuy nhiên, vì bạn dùng hai từ "Tôi" và "tôi" nên đôi khi còn lẫn lộn viết hoa, viết thường, bạn chú ý nhé, nhất là đoạn: "Cứ ngỡ chỉ cần giữ tôi lại bên mình.. Không ai có thể mãi nuôi sống những thứ giả tạo được, đến cùng vẫn bại lộ."

Phía trên là một số góp ý chủ quan của mình về truyện này của bạn, hi vọng sẽ phần nào giúp bạn hoàn thiện những tác phẩm của mình!

Cuối cùng, chúc bạn một ngày tốt lành!

Thân!
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Chào bạn, mình là thành viên của Land Of Oblivion, hôm nay ghé qua góp ý một chút cho truyện "Giữ lại tôi nhé thời gian" của bạn!

Về nội dung: Mình khá xúc động khi đọc truyện này, không biết đã từ khi nào, mình quên mất mình là ai, trong vô vàn mặt nạ mình đeo lên để đối diện với người khác, những tưởng có thể bảo vệ tâm hồn yếu đuối trẻ thơ bên trong, vậy mà đến cuối cùng, lại đánh mất chính mình! Bạn đưa người đọc tiếp cận truyện bằng hình ảnh của tôi trong gương, rất thú vị, cũng rất khéo léo, và đến cuối cùng, bạn đánh mất "tôi", chính câu này làm mình xúc động thật sự!

Về hình thức: Nhìn chung bạn đã đảm bảo được giãn cách dòng, câu từ bạn sử dụng cũng rất mượt, tuy nhiên, vì bạn dùng hai từ "Tôi" và "tôi" nên đôi khi còn lẫn lộn viết hoa, viết thường, bạn chú ý nhé, nhất là đoạn: "Cứ ngỡ chỉ cần giữ tôi lại bên mình.. Không ai có thể mãi nuôi sống những thứ giả tạo được, đến cùng vẫn bại lộ."

Phía trên là một số góp ý chủ quan của mình về truyện này của bạn, hi vọng sẽ phần nào giúp bạn hoàn thiện những tác phẩm của mình!

Cuối cùng, chúc bạn một ngày tốt lành!

Thân!

Cảm ơn Linh hi nhiều nhé!

Mình tâm đắc với bài này nhất, đợi tới giờ mới có người góp ý về bài này. Mình cũng hay bị lỗi đánh máy chỗ đó lắm, nhưng gọi như vậy sẽ hợp với cảm xúc của bài viết hơn.

Mà đoạn "Cứ ngỡ.. vẫn bại lộ", mình đọc lại vài lần rồi, không có lỗi đâu, đó là ý của mình đó. "Chúng ta chơi một trò chơi nhé? Được không? Tôi sẽ trốn đi, đi đến một nơi thật xa. Tôi cũng không biết đó là nơi nào nữa, cậu chẳng biết được đâu. Đừng tìm tôi nhé! Cậu sẽ lạc đấy. Đến lúc nào đó rồi tôi sẽ quay lại thôi". Không biết Linh hi đọc đoạn này có thấy không hợp lý không? Nó có một nghĩa khác nữa, mình cũng không tiện nói, để mọi người đọc rồi tự hiểu theo ý của mình như vậy sẽ có ý nghĩa hơn.

Bài này là lời của Tôi nói. Còn đây là bài Tản Văn - Đứng Giữa Dòng Chảy Của Thời Gian, Mấy Ai Giữ Được Mình - Mieacho của tôi nói. Có thời gian Linh hi thử đọc nhé!

Chúc buổi tối tốt lành.

Mieacho.
 
233 ❤︎ Bài viết: 50 Tìm chủ đề
Cảm ơn Linh hi nhiều nhé!

Mình tâm đắc với bài này nhất, đợi tới giờ mới có người góp ý về bài này. Mình cũng hay bị lỗi đánh máy chỗ đó lắm, nhưng gọi như vậy sẽ hợp với cảm xúc của bài viết hơn.

Mà đoạn "Cứ ngỡ.. vẫn bại lộ", mình đọc lại vài lần rồi, không có lỗi đâu, đó là ý của mình đó. "Chúng ta chơi một trò chơi nhé? Được không? Tôi sẽ trốn đi, đi đến một nơi thật xa. Tôi cũng không biết đó là nơi nào nữa, cậu chẳng biết được đâu. Đừng tìm tôi nhé! Cậu sẽ lạc đấy. Đến lúc nào đó rồi tôi sẽ quay lại thôi". Không biết Linh hi đọc đoạn này có thấy không hợp lý không? Nó có một nghĩa khác nữa, mình cũng không tiện nói, để mọi người đọc rồi tự hiểu theo ý của mình như vậy sẽ có ý nghĩa hơn.

Bài này là lời của Tôi nói. Còn đây là bài Tản Văn - Đứng Giữa Dòng Chảy Của Thời Gian, Mấy Ai Giữ Được Mình - Mieacho của tôi nói. Có thời gian Linh hi thử đọc nhé!

Chúc buổi tối tốt lành.

Mieacho.

Đọc đoạn đấy ban đầu mình chỉ nghĩ nó đơn thuần là một câu thoại, rồi để lại Tôi với tôi, thực ra mình từng có một suy nghĩ ở đây, mình nghĩ tới liệu có khi nào khi Tôi chết đi, rồi bắt đầu một cuộc sống mới, Tôi lại trở về là một đứa trẻ, là chính Tôi, một người bạn kia lại trở về, đưa một tôi đến để Tôi bảo vệ! Thực ra mình cảm thấy suy nghĩ này hơi tiêu cực! Nhưng mình vẫn chia sẻ lại, hi, truyện ý nghĩa lắm^^
 
236 ❤︎ Bài viết: 106 Tìm chủ đề
Chào Mieacho!

Tên bạn có nghĩa là gì vậy?

Mình vừa đọc Tản văn Nếu một mai tôi qua đời của bạn, xin gửi tới đôi lời.

- Không bàn luận về hình thức nữa, vì có lẽ bạn là người hay viết văn rồi.

- Về nội dung, mình nghĩ không mới, cảm nhận về cái chết là không thực tế, vì người ta chỉ chết một lần, không có cơ hội để cảm nhận được, mọi mô tả về cảm nhận cái chết chỉ là tưởng tượng chủ quan của người viết.

- Nhưng có một điều mà bạn đã làm được, điều mà bất kỳ ai viết truyện đều mong muốn có được, bạn thật biết cách lấy cảm xúc người đọc.

- Hình ảnh tái hiện cảnh chả mẹ già lủi thủi cô đơn thật sự rất đắt giá.

- Nếu ai đó đọc được bài viết của bạn lúc họ muốn tự tử, mình nghĩ họ sẽ nghĩ lại đấy, bài viết của bạn đã cứu được một mạng người.

Nhưng bạn biết không, còn người ta không cần đợi kiếp sau để sống cho chính mình, khi ta còn sống, sao không thử nhìn đời theo nhiều khía cạnh, chọn khía cạnh tích cực nhất để theo đuổi, nhân sinh vô thường, chuyện tưởng xấu chắc gì đã xấu, tưởng đẹp chắc gì đã đẹp.

Đừng giới hạn khả năng của bản thân vì bất cứ lý do gì, chỉ cần tin tưởng vào bản thân, sống hết mình, cuộc đời ắt sẽ trả lại cho chúng ta những gì xứng đáng.

Thân!
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Chào Mieacho!

Tên bạn có nghĩa là gì vậy?

Mình vừa đọc Tản văn Nếu một mai tôi qua đời của bạn, xin gửi tới đôi lời.

- Không bàn luận về hình thức nữa, vì có lẽ bạn là người hay viết văn rồi.

- Về nội dung, mình nghĩ không mới, cảm nhận về cái chết là không thực tế, vì người ta chỉ chết một lần, không có cơ hội để cảm nhận được, mọi mô tả về cảm nhận cái chết chỉ là tưởng tượng chủ quan của người viết.

- Nhưng có một điều mà bạn đã làm được, điều mà bất kỳ ai viết truyện đều mong muốn có được, bạn thật biết cách lấy cảm xúc người đọc.

- Hình ảnh tái hiện cảnh chả mẹ già lủi thủi cô đơn thật sự rất đắt giá.

- Nếu ai đó đọc được bài viết của bạn lúc họ muốn tự tử, mình nghĩ họ sẽ nghĩ lại đấy, bài viết của bạn đã cứu được một mạng người.

Nhưng bạn biết không, còn người ta không cần đợi kiếp sau để sống cho chính mình, khi ta còn sống, sao không thử nhìn đời theo nhiều khía cạnh, chọn khía cạnh tích cực nhất để theo đuổi, nhân sinh vô thường, chuyện tưởng xấu chắc gì đã xấu, tưởng đẹp chắc gì đã đẹp.

Đừng giới hạn khả năng của bản thân vì bất cứ lý do gì, chỉ cần tin tưởng vào bản thân, sống hết mình, cuộc đời ắt sẽ trả lại cho chúng ta những gì xứng đáng.

Thân!

Chào Tu Tim,

Đầu tiên, cảm ơn bạn đã dành thời gian và cảm nhận cho bài viết của mình nhé!

"Về nội dung, mình nghĩ không mới, cảm nhận về cái chết là không thực tế, vì người ta chỉ chết một lần, không có cơ hội để cảm nhận được, mọi mô tả về cảm nhận cái chết chỉ là tưởng tượng chủ quan của người viết." Mình cũng nghĩ giống bạn. Chưa từng chết, nên sẽ không thể biết cái chết đáng sợ thế nào.

Mình nghĩ khi một người đang bế tắc, họ cần một người nghe họ nói và đồng cảm với họ hơn là một lời khuyên. Hoàn cảnh mọi người không giống nhau, cho nên những gì họ phải trải qua cũng khác nhau, cách đối mặt với vấn đề cũng sẽ rất khác nhau. Mình chỉ cho họ thấy tương lai nếu họ chọn giải quyết theo một cách nào đó là như thế nào thôi. Con đường nào là do tự họ quyết định.

Chúc bạn cuối tuần vui vẻ.

Mieacho.
 
Chỉnh sửa cuối:
1,708 ❤︎ Bài viết: 275 Tìm chủ đề
Hi bạn, chúng ta lại gặp lại nhau rồi, mình là thành viên của bang Land Of Oblivion đây, hôm nay mình vừa đọc tản văn "Nếu một mai tôi qua đời" và có một ít nhận xét sau.

Tên tản văn của bạn rất ấn tượng, nó gợi sự đau thương và có chút rùng mình. Khi đọc tên tản văn, mình khá sửng sốt, giật mình, cũng khá tò mò và muốn khám phá ngay. Nhưng đôi lúc mình băn khoăn không biết cái tên có nghiệt ngã quá không nhỉ? Liệu nhân vật chính có bi thảm quá không? Có tự ti hay dằn vặt về cuộc sống này không?

Mình nghĩ bạn nên thêm ảnh bìa để truyện thêm đặc sắc và sinh động hơn nè.

Về nội dung, khá ổn, mình rất thích. Lúc đầu bạn dùng cách xưng hô "ta", rồi sau đó đổi thành "tôi", tưởng chừng không ổn nhưng lại ổn không tưởng. Cách biến đổi linh hoạt, cẩn thận khiến đoạn văn nối liền nhau chứ không bị tách rời, lạc lõng. Nhân vật chính cảm thấy mệt mỏi, không còn muốn tồn tại và gắn bó nơi trần gian, muốn tự tìm cách giải thoát cho chính bản thân mình, nhưng những gánh nặng, trách nhiệm lại đè nặng trên vai, khiến "tôi" khó có thể đưa ra được quyết định. Đọc tản văn của bạn, mình thấy mình ở trong đó. Tản văn diễn tả rất tốt cảm xúc của nhân vật, tuy mang tính tưởng tượng cao nhưng không quá tách rời với thực tế. Đó như là dòng suy nghĩ của nhân vật chính và mong muốn của chính "tôi". Tản văn không đi theo chiều hướng quá tiêu cực, mà vẫn đọng lại trong đó những bài học ý nghĩa.

Về hình thức, lời văn của bạn rất mượt, trôi chảy, mạch lạc, không bị vấp ở chỗ nào hết. Bạn ít lỗi chính tả, lỗi cấu trúc câu. Khi đọc, mình như bị cuốn vào đó. Đặc biệt, tản văn của bạn man mát buồn, bạn đã kết hợp từ ngữ rất hợp lý.

Cuối cùng, xin gửi tới bạn đôi lời. Cuộc sống mà, đôi lúc bất công, vô tình. Dòng người xối xả ngược xuôi, dẫm đạp lên nhau không thương tiếc. Nhưng, bạn hãy tin rằng sẽ có, chắc chắn có ít nhất 1, 2 người luôn hướng trái tim về bạn, yêu thương bạn. Cố lên hi. Hãy sống hết mình nếu có thể, hãy nghĩ chỉ được sống một lần trên đời mà cống hiến, cho đi và nhiệt huyết, vui tươi. Đừng vì bất kì chuyện gì mà dập tắt ngọn lửa trong tim bạn. Rất rất nhiều người mong được sống nhưng không thể. Ngay bây giờ chính là đồng bào miền Trung đang chống chọi giữa bão lũ đó bạn.

Thân gửi.
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Hi bạn, chúng ta lại gặp lại nhau rồi, mình là thành viên của bang Land Of Oblivion đây, hôm nay mình vừa đọc tản văn "Nếu một mai tôi qua đời" và có một ít nhận xét sau.

Tên tản văn của bạn rất ấn tượng, nó gợi sự đau thương và có chút rùng mình. Khi đọc tên tản văn, mình khá sửng sốt, giật mình, cũng khá tò mò và muốn khám phá ngay. Nhưng đôi lúc mình băn khoăn không biết cái tên có nghiệt ngã quá không nhỉ? Liệu nhân vật chính có bi thảm quá không? Có tự ti hay dằn vặt về cuộc sống này không?

Mình nghĩ bạn nên thêm ảnh bìa để truyện thêm đặc sắc và sinh động hơn nè.

Về nội dung, khá ổn, mình rất thích. Lúc đầu bạn dùng cách xưng hô "ta", rồi sau đó đổi thành "tôi", tưởng chừng không ổn nhưng lại ổn không tưởng. Cách biến đổi linh hoạt, cẩn thận khiến đoạn văn nối liền nhau chứ không bị tách rời, lạc lõng. Nhân vật chính cảm thấy mệt mỏi, không còn muốn tồn tại và gắn bó nơi trần gian, muốn tự tìm cách giải thoát cho chính bản thân mình, nhưng những gánh nặng, trách nhiệm lại đè nặng trên vai, khiến "tôi" khó có thể đưa ra được quyết định. Đọc tản văn của bạn, mình thấy mình ở trong đó. Tản văn diễn tả rất tốt cảm xúc của nhân vật, tuy mang tính tưởng tượng cao nhưng không quá tách rời với thực tế. Đó như là dòng suy nghĩ của nhân vật chính và mong muốn của chính "tôi". Tản văn không đi theo chiều hướng quá tiêu cực, mà vẫn đọng lại trong đó những bài học ý nghĩa.

Về hình thức, lời văn của bạn rất mượt, trôi chảy, mạch lạc, không bị vấp ở chỗ nào hết. Bạn ít lỗi chính tả, lỗi cấu trúc câu. Khi đọc, mình như bị cuốn vào đó. Đặc biệt, tản văn của bạn man mát buồn, bạn đã kết hợp từ ngữ rất hợp lý.

Cuối cùng, xin gửi tới bạn đôi lời. Cuộc sống mà, đôi lúc bất công, vô tình. Dòng người xối xả ngược xuôi, dẫm đạp lên nhau không thương tiếc. Nhưng, bạn hãy tin rằng sẽ có, chắc chắn có ít nhất 1, 2 người luôn hướng trái tim về bạn, yêu thương bạn. Cố lên hi. Hãy sống hết mình nếu có thể, hãy nghĩ chỉ được sống một lần trên đời mà cống hiến, cho đi và nhiệt huyết, vui tươi. Đừng vì bất kì chuyện gì mà dập tắt ngọn lửa trong tim bạn. Rất rất nhiều người mong được sống nhưng không thể. Ngay bây giờ chính là đồng bào miền Trung đang chống chọi giữa bão lũ đó bạn.

Thân gửi.

Cảm ơn Hương sad nhiều nhé!

Nghe những lời bạn chia sẻ mình có cảm giác khó tả lắm. Đọc xong có thể thấy bạn đã dành rất nhiều tình cảm và thời gian trong từng câu nói. Bạn biết đấy, điều đó có bao nhiêu ý nghĩa đối với người viết truyện. Mình không giỏi giao tiếp lắm, cho nên cũng không biết phải nói gì để thể hiện tình cảm của mình cho những lời nhận xét của bạn nữa. Chúc bạn luôn vui vẻ nhé!

The best for you,

Mieacho.
 
73 ❤︎ Bài viết: 18 Tìm chủ đề
Chào Mieacho, mình là thành viên từ bang Land of Oblivion muốn góp ý cho Mieacho về "Nếu một mai tôi qua đời"

"Nếu một mai tôi qua đời", một ý nghĩ quen thuộc với hầu hết mọi người, từ già đến trẻ. Tại sao vậy? Bởi lẽ được sống trên đời, con người phải hi sinh nhiều thứ, biết nghĩ cho bản thân, cho người khác. Đôi lúc mệt mỏi, khó khăn thử thách, chết là một cách giải thoát nhưng "nếu một mai tôi qua đời" thì gia đình, bạn bè của tôi sẽ thế nào. Chỉ nghĩ vậy thôi, con người ta đã có động lực để sống tiếp.

Truyện của Mieacho rất hay, ý nghĩa, nội dung nhân văn.

Mong Mieacho sẽ cống hiến nhiều hơn những tác phẩm cảu mình. Thân^^
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Chào Mieacho, mình là thành viên từ bang Land of Oblivion muốn góp ý cho Mieacho về "Nếu một mai tôi qua đời"

"Nếu một mai tôi qua đời", một ý nghĩ quen thuộc với hầu hết mọi người, từ già đến trẻ. Tại sao vậy? Bởi lẽ được sống trên đời, con người phải hi sinh nhiều thứ, biết nghĩ cho bản thân, cho người khác. Đôi lúc mệt mỏi, khó khăn thử thách, chết là một cách giải thoát nhưng "nếu một mai tôi qua đời" thì gia đình, bạn bè của tôi sẽ thế nào. Chỉ nghĩ vậy thôi, con người ta đã có động lực để sống tiếp.

Truyện của Mieacho rất hay, ý nghĩa, nội dung nhân văn.

Mong Mieacho sẽ cống hiến nhiều hơn những tác phẩm cảu mình. Thân^^

Cảm ơn quỳnh phương đã thích bài viết và dành thời gian chia sẻ. Chúc bạn luôn vui vẻ.

Mieacho.
 
8 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Xin chào Mieacho, mình đã đọc "Tản văn- Nếu một mai tôi qua đời" của bạn. Mình không biết có được cmt ở đây không, nhưng nếu bạn đọc được thì tốt. Thực sự mình cảm thấy đồng cảm với nhân vật "tôi" trong tản văn của bạn. Vì mình cũng trải qua vài thứ khiến mình dẫn đến tình trạng vứt bỏ bản thân như vậy. Nhưng sau này vì điều gì đó đến và khiến mình yêu thương, tôn trọng bản thân hơn, lúc đó mình mới có cái nhìn và suy nghĩ khác. Và bây giờ, mình đã đỡ hơn và mình đang viết truyện về những cách vượt qua những vấn đề đó. Nếu bạn hay bạn của bạn hay một số phận nào mà bạn biết là nhân vật "tôi", thì cho mình gửi gắm một câu khich lệ: "Bạn không cô đơn đâu, hãy học cách yêu bản thân, bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn<3"
 
226 ❤︎ Bài viết: 20 Tìm chủ đề
Xin chào Mieacho, mình đã đọc "Tản văn- Nếu một mai tôi qua đời" của bạn. Mình không biết có được cmt ở đây không, nhưng nếu bạn đọc được thì tốt. Thực sự mình cảm thấy đồng cảm với nhân vật "tôi" trong tản văn của bạn. Vì mình cũng trải qua vài thứ khiến mình dẫn đến tình trạng vứt bỏ bản thân như vậy. Nhưng sau này vì điều gì đó đến và khiến mình yêu thương, tôn trọng bản thân hơn, lúc đó mình mới có cái nhìn và suy nghĩ khác. Và bây giờ, mình đã đỡ hơn và mình đang viết truyện về những cách vượt qua những vấn đề đó. Nếu bạn hay bạn của bạn hay một số phận nào mà bạn biết là nhân vật "tôi", thì cho mình gửi gắm một câu khich lệ: "Bạn không cô đơn đâu, hãy học cách yêu bản thân, bạn sẽ thấy hạnh phúc hơn<3"

Cảm ơn ThảoTử đã dành thời gian cho bài viết của mình nhé!

Mình có tìm bài viết của bạn để đọc và mình cũng muốn chia sẻ một chút. Xin lỗi vì mình đang hơi bận cho nên không thể đọc hết được. Mình đọc xong chương một, chương hai thì dừng. Mình nghĩ việc đổi ngôi kể rất hay, có thể sẽ có người hiểu được, cũng có thể không, nhưng đó là cảm xúc của bạn, cho nên đừng dao động vì sẽ có những cảm nhận trái chiều nhé. Lời văn của bạn cũng rất hay. Vừa đọc cách dùng từ ở chương một thì mình đã biết tại sao bạn dành thời gian cho bài viết của mình và vì sao có những từ ngữ hơi tiêu cực đó. Mong những bài viết của bạn sẽ ngày càng được nhiều người đón nhận.

Mieacho.
 
3,033 ❤︎ Bài viết: 391 Tìm chủ đề
Chào bạn!

Tôi đã đọc tản văn - Nếu một mai tôi qua đời - Mieacho của bạn và tôi xin mạn phép viết lên đôi dòng cảm nhận của mình.

Sau khi đọc tác phẩm của bạn tôi cũng chạnh lòng khi nhớ về cha mẹ tôi cũng đã già rồi. Hai năm rồi tôi chưa một lần về thăm họ, tháng 4 sắp tới tôi chuẩn bị về thăm nhà, thật sự hơi sợ cái cảm giác gặp hương tình khiếp, bao hồi hộp khẩn trương xen lẫn chút tưởng nhớ hoài niệm..

Năm 17 tuổi có một lần tôi nghĩ nếu tôi chỉ còn được sống thêm một ngày nữa, chỉ còn một ngày để sống thì tôi sẽ như thế nào, sẽ làm gì đây, để trước khi ra đi mãi mãi tôi còn có chút gì đó để lại cho đời. Tôi hốt hoảng nhận ra còn quá nhiều điều tôi chưa kịp làm, còn quá nhiều ước mơ khát vọng và kế hoạch tôi vẫn còn bỏ lỡ. Cha mẹ tôi chưa chăm sóc họ được ngày nào, tôi chưa kiếm ra nhiều tiền lo cho cha mẹ, đam mê chưa thực hiện, tiếng Trung mà tôi yêu thích chưa học, đàn piano chưa đạn, nhật ký tự truyện tôi chưa hoàn thành, tôi định viết tự truyện về cuộc đời mình thành một quyển sách để sau này có cái mà hoài niệm. Tôi muốn đem tất cả cảm xúc, suy nghĩ, tâm tư, quan niệm của mình khắc vào từng con chữ trong một quyển sách cuộc đời mình. Trong sách đó là tất cả cuộc sống ngoài đời thật của tôi, nơi gửi gấm tất cả tâm tư của bản thân tôi. Di chúc tôi còn chưa viết, mà cũng chẳng có tài sản gì để lại cho gia đình và cho đời. Để rồi tôi nhận thấy thời gian sống của mình quá ít, không thể lãng phí, tôi phải chạy thật nhanh nhanh hơn nữa. Nhưng lên đại học rồi tôi lại bị hiện thực cuộc sống đánh bại sa ngã buông thả suốt 5 năm. Nhưng may mắn thay tôi đã tỉnh ngộ và quay về là con người biết cố gắng cho ước mơ đam mê và trách nhiệm gánh vác gia đình. Hai năm nay tôi đã nổ lực rất nhiều.

Cảm ơn bạn đã viết nên bài viết này, cũng cảm ơn vì tôi đã vô tình lướt qua và đọc được nó để tôi nhớ lại năm ấy tôi đã từng suy nghĩ "Tôi sẽ làm gì nếu chỉ còn một ngày để sống?"
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back