Tản Văn Mieacho - Mieacho

Thảo luận trong 'Truyện Ngắn' bắt đầu bởi MIEACHO, 17 Tháng tám 2021.

  1. MIEACHO

    Bài viết:
    21
    MIEACHO

    Tác giả:
    MIEACHO

    Thể loại: Tự truyện , Đoản

    Link thảo luận – góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Bài Viết Của MIEACHO

    Gió thổi làm chiếc lá khô lìa cành rơi xuống. Trong tiếng gió lao xao là tiếng gãy rụng và vỡ tan khi chạm đất.

    Tôi như được trở về ngày đó, ngày mà đã rất lâu rồi tôi chưa bao giờ trở lại. Ký ức chẳng còn rõ ràng, ngày đó đã mờ nhạt, chỉ có khát khao trở lại là vẫn luôn mãnh liệt.

    Trong rất nhiều buổi chiều có ánh nắng rọi qua cửa sổ nhỏ, tôi thấy đứa trẻ và những ước mơ.

    Cậu ước mình trở thành một siêu anh hùng, sẽ diệt trừ hết tất cả cái ác. Cậu sẽ mang mọi thứ trên vai, từ trên cao ngắm nhìn cả thế giới. Còn có những vì sao xa xôi kia, cả dãy ngân hà tận nơi chân trời mà cậu chưa từng biết đến.

    Trong rất nhiều đêm đen, tôi nghe được những suy nghĩ miên man của cậu bé.

    Cậu muốn trở thành đóa hoa hướng dương, thắp sáng tối tăm, ấm áp như mùa hạ.

    Khờ thật, nó chẳng phải mặt trời.

    Cậu muốn là cơn gió, là cơn gió tháng mười se lạnh ở Phương Nam ấm áp.

    Vậy mà cậu lại quên,

    Thật ra cậu chỉ muốn được trở thành một chú chim, tự do tự tại giữa đất trời.

    Trong rất nhiều, rất nhiều lần tôi cố gắng.. thế mà chẳng còn biết cậu ấy nghĩ gì.

    Gió thổi mang theo chiếc lá xanh lìa cành. Trong tiếng gió lao xao là tiếng đứt đoạn cứng rắn. Tôi nghe thấy tiếng thở dài lướt qua trái tim mình.

    Cậu ngồi bên cửa sổ, suy tư.

    Tôi có thể thấy được cậu ấy trong ánh sáng, nghe được lời thì thầm trong đêm đen, ngay lúc này, lại chẳng thể cảm nhận được chút gì. Dáng vẻ đó chính là cậu, xung quanh rất sáng, tôi không thể lầm được. Nhưng hình dung cậu rất tối, tôi chẳng thể thấy được.

    Thứ tôi có thể chắc chắn, cậu vẫn là một đứa trẻ, có lẽ là trưởng thành hơn tôi.

    Rõ ràng vẫn là một đứa trẻ ước mơ vô tư. Làm sao để cậu ấy thừa nhận đây!

    "Cậu đang suy nghĩ gì sao?"

    "Tôi hình dung về những ước mơ của mình"

    "Có thể nói cho tôi biết được không?"

    "Được"

    Cậu ấy lừa tôi, hứa là sẽ nói cho tôi biết vậy mà lại im lặng.

    "Thật ra.."

    "Tôi không lừa cậu"

    Còn dám nói là không lừa sao? Tha cho cậu lần này, không thèm vạch mặt cậu.

    "Thật ra tôi biết được những ước mơ của cậu. Xin lỗi! Tôi thật sự không cố ý. Không hiểu vì sao những gì cậu nghĩ tôi đều có thể cảm nhận được"

    "Ừm"

    Cậu ấy không giận, cười rất ấm áp, tôi còn cảm nhận được cậu ta muốn nghe tiếp những lời tôi nói.

    "Cậu đừng xấu hổ"

    "Ừm"

    "Ước mơ của tôi cũng giống cậu"

    "Ừm"

    "Nhưng cậu khờ thật, hoa hướng dương đâu phải mặt trời, sao có thể chiếu sáng được."

    "Tôi biết"

    "Gió chẳng có hình dạng, trong khoảnh khắc cùng nhau lướt qua, chưa kịp cảm nhận, điều còn lại, cuối cùng chỉ là hình dung không rõ ràng. Ai lại mong mình vô hình trên thế giới này chứ"

    "Tôi biết"

    "Một con chim nhỏ bé như vậy, sao có thể mang theo được thứ gì đây?"

    "Tôi biết"

    "Thật ra cậu không biết đúng không, đừng xấu hổ, thừa nhận với tôi đi"

    "Chú chim nhỏ chẳng thể bay qua đại dương, càng chẳng thể bay đến chân trời."

    Giọng nói cậu ấy nhàn nhạt, nụ cười cũng nhàn nhạt, tôi có hơi ngạc nhiên.

    "Làm sao cậu biết được? Có thể nói với tôi không?"

    Làm sao cậu biết được ư?

    "Được"

    Cậu ấy vẫn im lặng, lại lừa tôi.

    Tôi không lừa cậu.

    "Còn cậu, cậu có ước mơ của riêng mình không?"

    "Tôi ước mình trở thành cậu"

    Còn tôi chẳng dám lại trở thành cậu.

    Hết
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng chín 2021
  2. Đăng ký Binance
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...