HOT Kể về một lần nghịch dại làm bạn nhớ đời?

Thảo luận trong 'Trà Đá - Tán Gẫu' bắt đầu bởi Sói, 24 Tháng chín 2018.

  1. nntc6761 ~~~Editing "Ta có ba trúc mã là long ngạo thiên"~~

    Bài viết:
    2,158
    Vào đọc thấy mọi người ai cũng có tuổi thơ dữ dội :D Mình thì nghĩ mãi mà hình như ngày bé không nghịch ngợm gì, vì ngoan nổi tiếng :)) Chắc phải đến khi học xong thì mình mới bắt đầu gọi là hết ngoan - theo quan niệm của nhiều người. Duy chỉ có một lần khi học cấp 2, thực ra không hẳn là nghịch mà nó chỉ là dại thôi :D Mình đi tham quan với lớp về sớm nên sang nhà bạn chơi. Mọi khi người nhà không bao giờ đến đón (mình tự đi bộ vì nhà khá gần trường), thế mà hôm đó lại đến đón, không thấy mình bèn tá hỏa gọi hẳn cô hiệu phó. Hic, vậy là chuyện nhỏ xé to, mọi người cũng hiểu rùi đó.
     
  2. Mèo Mập Lười

    Bài viết:
    4
    Nhiều lắm, t là trẻ con vùng nông thôn nên đủ thứ trò nghịch trên đời. Kiểu buổi trưa bất tử không bao giờ đi ngủ trưa. Rón rén trốn bố mẹ để đi chơi với bọn con nít trong xóm. Không đi được là cắn rứt hông vui.

    Chiều tới thì đi suối tắm, trời tối mò mới về toàn bị nạt, hôm nào bme cáu hơn thì đánh đòn nhưng vẫn không sửa. Lớn hơn một tí bố mẹ nuôi đàn bò nên anh chị họ với anh em mình đi chăn với trong xóm cũng nhiều nhà có nên đi chăn bò vui trên trời dưới đất. Lo nghịch nên rất nhiều lần bò ăn mía ăn ngô hàng xóm. Ngày bé vui lắm, kiểu mất điện toàn tụ tập để chơi trốn tìm hay cảnh sát các thứ.

    Ngu nhất chắc hồi cấp hai, xã làm đường, đg xấu đi học phải đi bộ thì trưa về lấy bùn ném nhau =)) , kiểu về đến nhà đứa nào cũng bị nạt.

    Đi chăn bò thì trơi mưa không chịu về làm nhà lá rồi tắm mưa, tắm suối.

    Bọn kia ăn trộm sắn cao sản của ng ta về nướng, nhưng mẹ mình giặt không được ăn nên mình chưa bao giờ ăn cùng bọn nó.

    Lên lớp 9 bận học đỡ nghịch hơn. Lần nghịch ngu nhất từ lúc đó đến bây giờ là cuối năm 12 thích một người suốt 3 năm. Đến giờ chưa thích thêm ai, hiện tại thì ấn tượng với một bạn chung nhà trọ nhưng không dám làm quen hay add face gì. Sự gan lì trốn đi chơi hồi bé bị mài mòn rồi
     
  3. Nguyenvt

    Bài viết:
    16
    Hôm nay rảnh rỗi lục ra topic này của admin, mình thì có nhiều chuyện nhớ đời lắm, vì dù sao sinh sống ở nông thôn nên có nhiều trò để phá phách cùng lũ bạn nối khố. Nhưng mình chỉ kể một chuyện không phải nghịch dại mà là quá mải mê.. đọc truyện. Khi nào có thời gian rảnh sẽ kể tiếp. Chuyện này cũng không có gì đặc biệt lắm, mình có một ông cậu ở Hà Nội năm nào ngày 27 - 28 tết ông cũng về quê thắp hương tổ tiên ông bà, sẵn tiện cho các cháu ở quê chút quà bánh, quần áo cũ, sách báo truyện. Mình rất thích những cuốn truyện tranh mà ông cậu mang về đặc biệt là conan, doremon, thủy thủ mặt trăng..

    Mà truyện ngày trước in không đẹp bằng bây giờ, chỉ một màu đen trắng

    Đợt mình đang học lớp 4, vì con nhà nông nên mình cũng biết nấu cơm khá sớm, lúc đó đã biết làm các món đơn giản rồi. Nhà mình nấu cơm bằng bếp rơm nhé (không phải hiện đại như bây giờ dùng bếp ga, hay bếp điện đâu). Bạn nào không hiểu nấu bếp rơm như thế nào thì lên google tra. Hôm đó như mọi hôm mình cũng vo gạo vào nồi, sắp hẳn hoi lên bếp để nấu, nhưng do hôm qua đang đọc dở cuốn truyện tranh conan mà bị bố bắt đi ngủ nên ngó đông ngó tây không thấy ai, chạy ù té lên lấy cuốn truyện xuống. Bật lửa đun bếp xong, vừa nhét rơm vào bếp, vừa lật tay đọc truyện. Mình thề là mình vẫn nhớ tập truyện đấy, đang đọc tới đoạn Ran Mori bị nhốt ở trong siêu thị thì mình thấy xung quanh mình nóng hơn so với bình thường. Vội vàng ngẩng đầu lên thì thấy.. trời ơi cái bếp nhà mình đang bị cháy, lửa đã cháy đến ôm rơm mình vừa mang vào bếp. Rơm khô dễ cháy nhanh, chẳng mấy chốc bếp lửa nhà mình cháy ngùn ngụt.

    Hơ thế mà mình vẫn còn tâm trạng đi cất quyển truyện lên mặt bàn uống nước, sau đó hét ầm lên nhờ mọi người chữa cháy cho cái bếp đã bị cháy một nửa kia. Sau khi mọi người dập lửa xong thì cái bếp đun rơm cũng tan hoang, may mà chưa cháy lan sang các khu bên cạnh. Hú hồn..

    Chỉ là mình thở phào chưa xong thì bố mình về. Ông còn bình tĩnh mời mọi người uống nước và cảm ơn cơ. Sau khi nhà không còn ai nữa, ông mới liếc đôi mắt nhìn vào mình đang đứng ở xó nhà. Đến tận bây giờ mình vẫn còn nhớ nét mặt ông, không lạnh lùng nhưng mà uy nghiêm. Ông bảo: Đi lấy roi về đây! *vno 19*. Mình cun cút cầm dao đi chặt roi cho bản án cháy bếp này. Hôm đó ăn trọn của ông 20 roi, ông cho nợ 30 roi đến giờ vẫn chưa trả *vno 20*.

    Sau đó vác cái mông lằn thịt đi dọn bếp cả một ngày, may mà không bị bỏ đói. Và số phận các cuốn truyện cũng tan tành theo vụ cháy bếp hôm đó. Chỉ là mình vẫn mê đọc truyện tranh đến tận bây giờ, đôi khi vớ phải quyển truyện nào sẽ đọc ngấu nghiến *yoci 174*. Cho nên không dám để quyển truyện nào trong tầm mắt mình vì còn phải làm gương cho tuổi nhỏ kia.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20 Tháng tám 2020
  4. Longbui177

    Bài viết:
    1
    Nhớ hồi cấp 2. T làm mất vé xe ở trường. Xong xuống xin ông bảo vệ cho lấy xe và kiểu ông ý có vẻ khó khăn với mình cũng run run thế là không xin nữa. Lên lớp xui thằng bạn đi ăn trộm xe mình. Để mình lấy xe đó. Ai ngờ đi giữa đường thằng bạn bị bắt. Thế là thôi 2 thằng lên hiệu trưởng chơi luôn haha
     
    Mèo A Mao Huỳnh Mai, SóiAdmin thích bài này.
  5. Serena Azure

    Bài viết:
    339
    Thấy cái topic này làm mình tâm huyết dâng trào ghê ^^

    Để kể cho mọi người nghe cái lần nghịch dại suýt mất mạng của mình. Hồi mình 4-5 tuổi, ba mẹ mình trồng rau trong ruộng, gần đó có cái mương nước. Trên bờ mương đó người ta làm bê tông luôn cho sạch sẽ, mình thấy thích nên hay đi theo người lớn ra chơi lắm. Chiều bữa đó đi ra mương định bắt ốc, mà mình sợ bùn đất dơ dép thì mẹ lại mắng, nên nảy ra "sáng kiến" lấy cái bọc ni lông bao hai chân lại: >

    Trong khi chưa hết tự hào về trí thông minh của mình thì kết quả là "ùm" một tiếng, trơn quá nên mình lọt xuống mương :))

    Có biết bơi đâu, nên ngụp lên ngụp xuống, uống quá trời nước.

    Trời ạ. Mẹ kể may mà ba mẹ kịp phát hiện chứ không là mạng nhỏ của mình còn đâu nữa mà ngồi đây kể lể.
     
  6. Chang Đàm

    Bài viết:
    198
    1. Hồi lớp 5 muốn được trắng da nên mình học trên mạng bôi chanh chua lên mặt kết quả mặt bị nổi đầy mụn đỏ. Bố mẹ hỏi sao phải nói dối là chắc tại trời nắng lên bị mọc mun.

    2. Hồi lớp 4 chưa biết đi xe điện nhưng thấy mẹ có xe lên hay ngồi lên chơi kết quả một lần mẹ đi về chưa kịp rút chìa khóa xe lên vít ga thế là nó phóng một đoạn ngã hơi đau nhưng tổng thể thì không làm sao.
     
  7. Hoa sa tiểu thư Bút hiệu: Đàm Sương Mạn Tuyết ( Sa Sa )

    Bài viết:
    39
    Hồi lớp 5, học kỳ 2, cây viết xanh mực khô hết mực, lấy viết bơm mực viết vô cuốn tập viết, kết quả lên hết cuốn luôn, bị phạt về nhà mua cuốn mới viết lại từ đầu:((
     
  8. Sắc Hương Hoa

    Bài viết:
    90
    1. Hồi cấp 1, thấy người lớn có tiền và thích mua được thứ mình muốn thế là mình về ăn cắp tiền của mẹ mình (khoảng 50 nghìn, chắc thế) đi mua cặp tóc, bao nhiêu luôn. Bị mẹ phát hiện, thế là trả lại cho mẹ số tiền tiêu còn dở.

    2. Hồi cấp 1, nhà "ông bà" cùng cha khác mẹ với ông ngoại làm ao gần với nhà mình. Nhà ông bà trồng sắn dây và đào. Mình thích ăn sắn dây và đào thế là ông bà không ở ao, về nhà mình canh me sang ăn cắp đào. Hái được tận 3, 4 quả luôn (sướng thế không biết), bonus thêm vài củ sắn dây tầm vài ba cân vác về nhà. Mẹ mình phát hiện, tra hỏi lấy đâu ra, và bắt mình mang trả lại đúng vị trí đã lấy. Ngậm ngùi, mang sắn dây bỏ vào vị trí đã phục kích gần tuần.

    3. Hồi cấp 1, thích đi xe đạp và đang tập đi nên cứ thấy xe đạp là lấy đi. Mới sáng sớm, tầm 5h sáng mùa hè, mùa hè nó sáng sớm ghê thật. Bố mẹ đang ngủ, một mình lấy xe ra đi, đi cái đường có ao hai bên. Nào ngờ, đi qua cái cống, đoạn đường hẹp quá, ngã cả người và xe xuống ao. Uống bao nhiêu là nước, lúc cả người dưới nước chợt phát hiện: Nước ao không mặn mấy. Lòng lo lắng, uống nước ao có bị nhiều vi khuẩn vào bụng không? Chỗ đó nước nông thôi, ngã gần bờ nên mau chóng bò lên bờ, chạy về nhà thay quần áo gấp. Ngày hôm đó bố mẹ chẳng biết chuyện gì.

    4. Khoảng lớp 4, lớp 5 ở nhà ông bà ngoại. Hồi đó tivi là hiếm, ông bà có cái tivi mà quý hơn cả vàng. Ông bà đi làm ao, ở nhà tự động cắm tivi lên xem. Đang xem, nghe tiếng ông từ cổng, vội rút ổ tivi. Ông về cái, việc đầu tiên, kiểm tra cái tivi. Sờ tivi thấy tivi nóng ran. "Bố chúng mày, sểnh ra một cái là đã xem tivi thâu đêm, tối ngày! Không ai dạy được chúng mày nữa rồi. Con với cháu, mất dạy." Ông giờ cũng đã chết được vài ba năm rồi.

    5. Cũng là cái tivi ấy, nhưng thời gian trôi qua, phích cắm đã hỏng nên cho lòi cái dây đồng ra rồi cắm vào ổ điện luôn. Hôm đó, mình cầm cái lõi đồng, cắm vào ổ điện! Tay mình, cảm nhận rõ nét, một dòng điện đang chạy vào người mình và không hiểu kiểu gì, cái ổ điện nó đẩy cái tay mình ra khỏi ổ mà không phải là hút vào! Có thể coi, đây là lần chết hụt của mình. Sau này, đọc về điện mới biết: Nếu để lòng bàn tay hướng vào ổ điện thì sẽ bị hút vào và bị giật chết luôn! Còn nếu hướng mu bàn tay vào thì điện sẽ đẩy mình ra! Có lẽ trong tích tắc ấy, mu bàn tay mình đã hướng vào ổ điện nên mặc dù cảm nhận rõ nét có dòng điện chạy vào người, nhưng chỉ một vài giây là tay mình đã bị đẩy ra.

    Một lần chết hụt nhớ đời!
     
  9. anhlich

    Bài viết:
    0
    Hồi bé cứ hay ra bờ ao nghịch thấy cái que cắm gần bờ ao cứ lấy cái que khác, đứng trên bờ chọc chọc, đứng thì với. Thế là có lần mải chọc lăn ùm 1 cái xuống ao. Ao thì ít nước thế là người toàn bùn.
     
  10. CoNangBongDem

    Bài viết:
    0
    Có lẽ là lần tôi và đứa em bạn dì rủ nhau ra mộ ông bà ngoại chơi. Lúc đó tôi còn khá nhỏ, không biết nghĩ gì mà tôi chơi trò treo cổ. Kết quả tôi quả thật bị treo đến nghẹt thở, ấy vậy mà con em nó đứng nhìn tôi cười quá trời cười. Chắc nó nghĩ tôi dỡn với nó hả gì đó. Trong lúc nghìn cân treo sợi tóc dây treo cổ của tôi đã đứt, nếu lúc đó dây không đứt chắc có lẽ tôi đã ra đó nằm chung với ông bà ngoại.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...