Chap 28 Bấm để xem Nguyệt cũng không muốn thua người bạn gái kia. Nếu cô bạn gái kia đã sẵn lòng chia sẻ Long với người khác thì cô sẽ chỉ là một kẻ ích kỷ nếu muốn giữ cậu cho riêng mình. Vậy nên để thắng, trước tiên phải không thua. Hơn nữa, có lẽ nếu không có tính cách "rộng lượng" của cô gái ấy, lúc nãy rất có khả năng Long đã từ chối cô rồi. Nên một phần nào đó mà cô cũng đã có cảm giác biết ơn người con gái chưa từng gặp mặt này. Thêm vào đó, Nguyệt cũng biết Long cực kỳ có sức hút với người khác giới. Vậy nên nếu không có ai kế bên "quản lý" thì có khi sau này gặp lại, bên cạnh cậu đã nhiều thêm mấy cô nữa cho coi. Long mỉm cười, cánh tay mạnh mẽ của cậu nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Nguyệt. Cậu hơi dùng sức kéo cô bạn gái mới vào ngực. Nguyệt cũng không phản kháng, ngược lại, cô còn vòng tay ra ôm lấy chàng trai mà cô hằng yêu thương. Nằm trong lồng ngực Long, Nguyệt có thể nghe rõ nhịp tim của cậu cũng nhanh không kém bản thân mình, cô vui sướng siết chặt vòng tay hơn nữa. Cảm giác một khối lượng bỗng xuất hiện trên đầu, trong lòng Nguyệt không khỏi hiện lên cảm giác hoài niệm. Suốt một tuần này cô đã luôn tránh mặt cậu vì ngại ngùng nên đã thật lâu kể từ lần cuối Long xoa đầu cô. Cảm nhận xúc cảm quen thuộc một lần nữa trở lại, Nguyệt vô cùng hưởng thụ, tùy ý để Long biến đầu cô thành tổ quạ. Đùa đấy, thực tế thì ngược lại. Vì Nguyệt khá năng động nên dù có chải đầu bao nhiêu lần thì nó rất nhanh sẽ xuất hiện vài nơi bị rối trở lại, và lần nào cũng là Long tranh thủ chỉnh lại mái tóc hơi rối của cô trong lúc xoa đầu cả. Không biết cậu ta có xoa đầu hai người bạn gái kia như thế này không nhỉ? Nguyệt thầm nghĩ. "À phải rồi!" Nguyệt sực nhớ ra một việc vô cùng quan trọng. Từ lồng ngực Long, cô ngẩng đầu lên nhìn cậu, hỏi: "Mình vẫn chưa biết tên của hai người bạn gái kia của cậu. Lúc trước cậu sống chết không tiết lộ, giờ mình cũng giống hai người bọn họ rồi, có phải cậu cũng nên cho mình biết không?" Nghe Nguyệt nói, Long nhắm mắt lại như suy nghĩ điều gì, chỉ thấy cậu trầm mặc một lúc lâu. Sau một lúc, Long từ từ mở mắt ra, cậu đem Nguyệt buông ra để cô đối diện với cậu rồi nói với vẻ mặt nghêm túc: "Cậu nói đúng. Giờ cậu cũng đã là người yêu của mình, mình cũng nên cho cậu thấy sự thật. Hai người họ.. gọi là Touka Hiddleston và Ginko Bloodges." "Ể?" Nguyệt sững sờ, đôi mắt đen láy trừng thật to. Cũng đúng thôi, tên của hai người bạn gái kia thế mà không phải là tên Việt, rõ ràng là tên của người nước ngoài. Long cười cười như thể đã đoán được trước phản ứng này của cô, cậu lại lần nữa đưa tay lên xoa đầu Nguyệt, miệng thủ thỉ vào tai cô: "Mà mình cũng nên cho cậu thấy dáng vẻ thực sự của mình!" Nói xong, Long tháo chiếc vòng cổ mà cậu đang đeo xuống. Ngay lập tức, mái tóc vốn màu đen Long cậu biến thành một màu trắng khiến Nguyệt sợ đến ngây người. "Long, đây là?" "Đây là dáng vẻ thật của mình. Chiếc vòng cổ này là một ma cụ giúp thay đổi màu tóc nhờ phép 'ảo ảnh'." "Khoan đã. Chờ mình một chút." Nguyệt xoa xoa trán, có quà nhiều thông tin trong câu nói kia của Long. Cô cảm thấy đầu óc mình quả thật không đủ dùng để xử lý hết chúng. Cô hỏi: "Bộ dạng đó là sao nữa? Cậu nhuộm à? Mà hơn hết, sao cậu lại có ma cụ?" Long nở một nụ cười đầy nỗi buồn, cậu vân vê một lọn tóc, nói: "Chà, mình cũng hi vọng là mái tóc này vì nhuộm mới thế." Long lắc đầu: "Mà bỏ đi, chút nữa mình sẽ giải thích cho cậu. Nguyệt, cậu có nhớ là từ lúc đến thế giới này, cậu đánh mình bao nhiêu lần không?" Long đột nhiên hỏi. "Ha-Hả? Sao cậu lại hỏi chuyện đó vào lúc này?" Nguyệt lắp bắp. Mà cũng không trách được, chủ đề thay đổi có chút nhanh. Hơn nữa cô chỉ vừa mới trở thành người yêu Long vài phút thôi mà cậu đã lôi vấn đề này ra. Không thể để sau hẵng nói hay sao? Thấy Nguyệt bối rối, Long cười to: "Ha ha ha.. Cậu vẫn chưa nhận ra à? Vì sao lúc cậu đánh mạnh như vậy lại không để lại nổi một vết xước trên người mình thế?" "C-Chuyện đó.." Nguyệt muốn nói gì đó nhưng không có lời nào ra khỏi miệng. Đến giờ cô mới nhận ra điều mà Long muốn nói. Mặc dù cô là một Pháp sư không có bao nhiêu sức mạnh vật lý, thế nhưng chỉ số Sức mạnh của cô cũng cao hơn Long rất nhiều. Nhưng.. Nếu đích thực chỉ số của cô áp đảo Long đến vậy thì không lý nào mà Long có thể chịu được những cú đánh của cô, dù cho đó là những đòn nhẹ cô không dồn bao nhiêu sức mạnh vào. Nguyệt bỗng dưng nhớ lại, lúc chiều Long bảo muốn rời đi, khi đó cô đã rất tức giận mà tát thẳng vào mặt cậu với toàn bộ sức lực trong người. Với cú đánh như vậy, chắc chắn rằng ngay cả Minh – người mạnh nhất bọn cũng sẽ không thể không hề hấn gì. Ấy vậy mà dù cho lãnh trọn cú tát của cô, Long không có lấy một dấu hiệu nào như đau đớn hay gì cả, thay vào đó Nguyệt mới là người đau tay kìa. Thế nhưng vì lúc ấy quá tức giận mà lý trí của cô đã quên đi mất. Nhớ lại sự hững hờ của Long lúc đó, Nguyệt mở to mắt, trong đầu cô xuất hiện một khả năng không tưởng. "Mình ấy nhé, mạnh lắm đấy. Hơn cậu, hơn cả Minh rất nhiều." Nghe Long khẳng định, Nguyệt vẫn cảm thấy vô cùng khó tin, cô nuốt một ngụm nước bọt rồi hỏi lại: "Nhưng rõ ràng, chỉ số của cậu lúc đo đạc.." "À, đó chỉ là cái Bảng trạng thái giả thôi!" Long nhún vai như không có gì quan trọng. "Cái máy đó khống chế ma lực được truyền vào nó rồi vẽ thành Bảng trạng thái. Nhưng cho dù bị cưỡng chế đi chăng nữa thì đó cũng là ma lực của mình, chỉ cần có khả năng thao túng ma lực đủ tốt thì có thể tự mình kiểm soát và vẽ ra một bảng trạng thái tùy theo ý thích." "C-Chờ một chút!" Nguyệt đưa hai ngón tay lên ấn vào hai bên đầu như muốn bảo bộ não mau xử lý đống thông tin vừa nhận được. Sau một lúc, khuôn mặt Nguyệt sáng lên: "Được rồi, không hiểu gì sất!" "Mình biết là những gì mình vừa mới nói là rất khó hiểu. Tại sao mình phải che giấu sức mạnh? Chuyện gì đã xảy ra? Và mấy câu hỏi tương tự thế. Mình sẽ giải thích nên cậu hãy nghe nhé."
Chap 29 Bấm để xem "Ừ!" Cảm nhận được hơi ấm từ bàn tay cậu, Nguyệt gật đầu. Nguyệt hít sâu một hơi, làm nguội đầu mình và bắt đầu nghe. Nhìn khuôn mặt đượm buồn của Long dần đắm chìm vào hồi ức, Nguyệt hơi bĩu môi. Cái tên không đứng đắn này mà cũng có vẻ mặt đó cơ đấy. Nhưng chỉ một lúc sau, đôi mắt cô tràn ngập kinh ngạc với câu chuyện của Long. Long đã kể hết cho cô về thân phận Anh hùng của mình, về Touka, Ginko và cả những kinh nghiệm trước đây ở Agalas. Tất nhiên, xem xét Nguyệt chỉ là một cô gái còn non nớt, Long đã cố ý nói giảm nói tránh khá nhiều. Dù vậy, chỉ qua câu chuyện đã giảm bớt phần lớn nội dung đó, Nguyệt cũng cảm nhận được phần nào những chuyện cậu đã trải qua. Cuối cùng, sau câu chuyện về hành trình mười năm, Long với vẻ mặt phức tạp, nói: "Nguyệt à! Mình đã rất nỗ lực. Mình vung kiếm từ sáng đến tối, cho đến khi không cảm nhận được cánh tay nữa. Mình đã chiến đấu hết sức, nhiều lần suýt mất mạng, bao nhiêu bạn bè chiến hữu của mình đã ngã xuống vì thứ được gọi là" con người ", vì thứ được gọi là Công lý. Kết quả? Ha ha.. Điều mà mình nhận được là gì? Không gì ngoài phản bội và lừa dối. Cậu có hiểu cảm giác của mình lúc đó như thế nào không? Đau đớn lắm! Thất vọng lắm! Nhưng người đầu tiên mà mình thấy hận nhất, lại là chính mình. Nếu lúc đó mình tỉnh táo một chút, nếu lúc đó mình để ý nhiều một chút, có lẽ chuyện như vậy đã không xảy ra." Long nhắm chặt mắt, đôi mày kiêu ngạo xoắn chặt, trên gương mặt bình thường tươi cười giờ đây tràn ngập thống khổ. Long lấy tay chống đầu, rũ mái tóc bạc chói mắt kia để che khuất đi biểu tình. Lúc đó, Nguyệt đã thấy khóe mắt Long đã ngậm nước nhưng cô cũng không biết nói gì cho phải, chỉ có thể lẳng lặng tiếp tục nghe. Long gắng gượng nở một nụ cười, nói: "Sau khi Touka cùng Ginko" chết ". Mình đã cố gắng khôi phục lại cơ thể cho bọn họ bằng phép thuật nhưng không thành công. Nhưng ngay khi mình tuyệt vọng, chấp nhận sự thật rằng phép thuật không thể cứu được họ thì mình bỗng nhiên có một ý tưởng khác, một thứ đã thành công ở Trái Đất." "Đó là gì?" Nguyệt vô cùng tò mò hỏi. "Tất nhiên là là khoa học rồi. Cụ thể hơn đó là công nghệ sinh học nhân bản vô tính." Long không có giấu giếm mà trực tiếp thừa nhận. "Sau trận chiến, mình vẫn bảo quản những mảnh vụn cơ thể của hai người bằng phép thuật băng. Chừng đó là quá đủ để có thể tiến hành tạo ra một thân thể mới rồi. Đó cũng là lý do mà mình trở về." Nghe vậy, không hiểu lý do vì sao mà trong lòng Nguyệt lại có một cảm giác khó chịu, trái tim cô thắt lại. Cô muốn nói gì đó, nhưng tất cả những gì cô thốt ra lại chỉ là: "V-Vậy sao?" Một câu thật vô nghĩa. Bên kia, Long vẫn tiếp tục câu chuyện của cậu, dường như không thấy biểu cảm trầm trọng của cô. "Ngày mình trở về, mình phát hiện, ở Trái đất thời gian mới chỉ trôi qua mười phút." Thấy cậu quật cường như vậy, Nguyệt cũng đỏ hốc mắt. Mười năm, Long đã trải qua hành trình mười năm dài dằng dặc. Còn cô.. Sau mười phút ấy, cô vẫn là một cô gái vô tâm vô tư, trong khi Long, người con trai cô đem lòng yêu thương lại trải qua đầy rẫy tang thương, mất mác. Chỉ trong một cái chớp mắt của cô, Long đã thay đổi. Nụ cười tỏa nắng ấm áp đã không còn đơn thuần như trước, ánh mắt đen nhánh vui vẻ kia đã thay bằng đôi mắt tĩnh lặng như bầu trời đêm, cô độc, quạnh quẽ. Người con trai luôn tươi cười khi gặp khó khăn, tùy ý vui đùa trước kia đã không còn như trước. Bây giờ Long lại có thêm sự trầm ổn, trưởng thành từ việc đạp lên vô vàn đau đớn tang thương. Những nỗi đau kia, những mất mác thương tâm kia đã hun đúc nên Long, hay nói đúng hơn, đã biến Long thành Hakuryuu. Cô hiểu rằng cậu đã rất khó khăn gian khổ, nhưng cảm giác khó chịu vẫn không biến mất. Nguyệt nhận ra, rằng cô ích kỷ, xấu xa đến mức nào. "Đây với mình cũng là một tin vui. Suy cho cùng thì so với việc mất tích mười năm sau đó trở về, không thân không quen, không bằng cấp, không bắt kịp thời đại thì việc làm một học sinh cấp ba bình thường cũng không đến nỗi tệ. Dù sao thì mình vẫn muốn sống một cuộc sống bình thường." Thấy cậu quật cường như vậy, Nguyệt cũng đỏ hốc mắt. Mười năm, Long đã trải qua hành trình mười năm dài dằng dặc. "Mà, giờ cậu hiểu" cuộc gặp mặt một chiều "mà lúc nãy mình nói là gì rồi đấy. Bọn họ khi ở trong cơ thể mình thì giác quan của bọn mình cũng sẽ được đồng bộ. Vì vậy họ đã quan sát cậu trong một thời gian và có lẽ đã ngầm đồng ý." "R-Ra vậy." Nguyệt gật đầu. Nhưng rồi cô lại lắc đầu: "Mà khoan," có lẽ "là sao?" Long gãi má, tránh ánh mắt của cô. Cậu thì thào: "Thực ra, đó chỉ là suy đoán của mình thôi. Họ chưa bao giờ nói đồng ý hay gì cả mà chỉ gọi cậu là" ứng cử viên "." "Cái quái?" Nguyệt giận dữ trừng mắt. Hít sâu vài hơi cho ổn định, Nguyệt tiến đến trước người Long, cô đưa tay lên gõ gõ ngực cậu. "Cậu làm gì vậy?" Nghe Long hỏi, Nguyệt ngẩng đầu, đáp: "Cậu nói linh hồn hai người bọn họ cũng đang cùng một cơ thể với cậu đúng không? Mình sẽ hỏi họ một chút. Có thể cho mình và họ nói chuyện chút được không?" Long lắc đầu: "Mình đã tách bọn họ ra khỏi cơ thể mình rồi. Hiện giờ họ không ở đây." "Tách ra rồi! Vậy có nghĩa là cậu thành công hồi sinh họ rồi?" Long ngẫm nghĩ một chút, nói: "Nửa thành công đi."
Chap 30 Bấm để xem "Là sao?" Nguyệt bối rối hỏi lại. "Sau khi trở về Trái đất, mình tạo ra hai con Golem hình người trông giống hệt bọn họ. Mình ban đầu dự định là sẽ đem linh hồn họ chuyển vào đó, khi đó họ có thể coi là đã" sống lại ". Nhưng sau khi làm xong thì mình từ bỏ ý tưởng này." "Ừm!" Nguyệt sững người chốc lát, nhưng rồi cô cũng hiểu vấn để. Tưởng tượng mà xem, nếu Long xuất hiện trước mặt mình trong hình dáng một con ma-nơ-canh thì đó là một cảm giác như thế nào. Nguyệt không hiểu rõ lắm cảm giác đó những chắc chắn sẽ là một cảm thụ không hề tốt đẹp gì. Ngược lại, nếu Long dám biến hai người họ thành Golem thì cô sẽ đấm cậu một trận. Dù sao thì qua lời kể của Long, hảo cảm của cô đối với hai đàn chị chưa gặp này đã không thấp. "Hai người họ là người mình yêu, tất nhiên là mình không hi vọng nhìn thấy họ trong bộ dáng đó. Vì vậy, mình đã lao đầu vào tìm hiểu công nghệ nhân bản vô tính hòng tạo ra cơ thể cho hai Touka và Ginko từ những mảnh vụn sót lại từ cơ thể cũ đã nát bét. Bằng cách kết hợp cả khoa học lẫn phép thuật, mình đã thành công tạo ra hai cỗ máy và cũng thành công bước đầu trong công việc tạo ra hai cơ thể mới. Để đẩy nhanh tốc độ, mình tạo ra một loại phép thuật mới có chức năng gia tốc tốc độ phân chia tế bào để thúc đẩy hai cơ thể mới nhanh chóng hoàn thành. Đây cũng chính là lý do mà gần đây mình luôn trong mode con lười. Lượng ma lực tiêu hao khi thúc đẩy quá trình phát triển của hai cơ thể quá lớn, mà mình thì không khôi phục được bao nhiêu ma lực khi ở Trái đất cả nên lúc nào mình cũng trong tình trạng cạn kiệt ma lực." Long nhún vai cười khổ một cái. "Ra vậy! Thảo nào cậu ngủ trong lớp nhiều thế, ra là cạn kiệt ma lực à!" Nguyệt gật đầu đồng tình. Một tuần luyện tập Ma pháp nên cô cũng biết, khi một người trong trạng thái cạn kiệt ma lực thì cơ thể cũng sẽ trở nên vô cùng mệt mỏi. Chính cô cũng đã từng bị một vài lần khi luyện tập Ma pháp cấp cao. Cảm giác đó, cô không muốn lại bị một chút nào. Thay vào đó, cô lại càng quan tâm đến hai cơ thể mới được Long tái tạo kia, sẽ không phải.. "Phải, như cậu nghĩ đấy. Đây là" người nhân bản ", kiểu vậy. Nhưng yên tâm, trong toàn bộ quá trình, mình đã sử dụng phép thuật linh hồn để chắc chắn không tạo ra sinh mạng mới mà chỉ là cơ thể được tạo ra chỉ là cái xác rỗng. Kết quả, mình đã thành công." Nguyệt ngẫm nghĩ trong lòng.. Nhân bản người có thực sự là một hành động đúng đắn? Cũng đúng thôi, với công nghệ này thì đáp án cho câu hỏi 'Sẽ thế nào nếu có 1000 Albert Einstein?'hoàn toàn là chuyện nằm trong tầm tay. Nhưng đây cũng là một hành động bị coi là vô nhân đạo đến cùng cực và bị cấm trên toàn toàn thế giới. Nguyệt hiểu được điều này. Nhưng nếu Long – một Anh hùng đã nói nó chỉ là cái xác không thì cô cũng chấp nhận. Nhưng.. "Mình hỏi nửa thành công là gì mà?" "Thực ra, lúc đó cơ thể được nhân bản vô tính vẫn chỉ mới phát triển đến độ bé gái ba, bốn tuổi thôi. Nhưng vì tình thế bắt buộc, dù mình thực sự không muốn, mình vẫn phải sử dụng hai con Golem đó." Long buồn rầu đáp. "Hả?" Giọng nói của Nguyệt trở nên đầy giận dữ: "Cậu! Vừa! Nói! Cái! Gì?" Được rồi, đấm cậu ta nào! Nguyệt đã chuẩn bị làm vậy nhưng vẫn cố kiềm chế. "Mình cho cậu một cơ hội giải thích, nếu cái lý do chết tiệt kia mà không đủ thuyết phục, đừng trách mình ác. Hừ!" Long cười khổ nhưng cũng không nhiều lời. Ngay sau đó, Nguyệt liền biết, những gì Long đã phát hiện ra trong ngày đầu tiên đến đây. Cả sự tham lam tàn bạo của Takumi, về việc họ bị giám sát gắt gao, về việc Long sẽ bị giết trong cuộc thực chiến đầu tiên của lớp. Long đã kể tất cả, bao gồm cả việc Minh lẫn Tuyết cũng đã nhận ra, kế hoạch của bọn họ. Và cả.. kế hoạch riêng của Long. Sau khi nghe xong, Nguyệt như bị rút hết sức lực mà cúi đầu xuống đất: "Không thể nào! Mình đã không biết gì hết." "Tuy mình tự nhận rằng sức mạnh của mình không tệ lắm, nhưng đối phương là một quốc gia. Không nói cái khác, Alex cũng là một Huyết long nhân, mình có thể che giấu qua mắt được ông ta nhưng không muốn đối đầu với tình hình hiện tại đâu." Long vươn vai một cái, thở dài: "Vậy nên giả ngu được thì giả ngu, đợi có sức mạnh đã rồi tính tiếp." Nghe vậy, Nguyệt cũng chỉ có thể gật đầu. Rồi cô sực nhớ ra gì đó: "Vậy thì không phải những gì chúng ta mới nói.." Chưa kịp nói xong, Long đã ngắt lời: "Cậu yên tâm, cái ma pháp 'Giám sát' trong phòng mình bị phá lâu rồi." Long hất mặt lên trần, nhìn cái hoa văn đã bị chém mấy đường, nói: "Mất kiểm soát ma pháp chẳng qua là cái cớ, phá Ma pháp trận mới là thật. Hơn nữa, từ lúc cậu vào phòng, mình cũng đã liên tục kiểm tra bằng 'Tìm kiếm' rồi, không có ai nghe lén cả. Cậu cũng không phải lo cho Tuyết cùng những người khác đâu. Sau khi rời khỏi đây thì chúng ta có thể âm thầm trợ giúp họ mà." "Phù!" Nguyệt thở phào nhẹ nhõm. Nhưng rồi cô lại chú ý một vấn đề khác. Long phá 'Giám sát' làm gì? Chẳng phải nếu cậu giả ngu cho bọn họ nhìn thì sẽ dễ qua mặt hơn sao? Nếu Long phá nó, dù rất nhỏ nhưng vẫn có xác suất nảy sinh nghi ngờ. Khi đó với lượng sức mạnh đã suy giảm, Long sẽ không thể bảo vệ bản thân. Nhưng Nguyệt chưa kịp hỏi thì lời nói của Long đã vọng tới, như là đã đọc được suy nghĩ của cô: "Mình đã chờ cậu.. lâu lắm rồi đó." "Hể?" Long cười cười, nụ cười xấu xa vô cùng: "Mình đã nghĩ là chỉ sau ba hôm, cậu sẽ ôm suy nghĩ như" cô bạn gái kia của Long đang ở Trái đất, đây là cơ hội của mình. "Kiểu vậy. Mình đã chờ cậu đến nơi này, tỏ tình với mình." Vừa nói, Long vừa áp sát Nguyệt. "Nhưng phải đến khi mình nói là mình sẽ rời khỏi, cậu mới đến. Cậu thực sự làm mình đau lòng đấy." "C-Cậu dám gài mình!" Nguyệt gầm lên, thì ra ngay từ đầu tên khốn này đã có chủ ý với cô rồi. Đã sớm chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng cả rồi. Ấy vậy mà hắn phải để cô tự mình tỏ tình thì mới được. Đáng ghét! Cực kì đáng ghét! Nguyệt vung nắm đấm, thẳng đến khuôn mặt điển trai của Long. Nhưng cô quên, Long mạnh, mạnh hơn cô nhiều lắm. Mà dù cho cậu không dùng sức mạnh đi chăng nữa thì một cô tiểu thư nhàn nhã sống bình yên thì làm sao đấu lại một chiến binh dày dặn kinh nghiệm thực chiến như Long. Long dễ dàng bắt được cổ tay cô. Nguyệt không có chút sức phản kháng nào, ngay lập tức cô lại bị cậu kéo vào lòng. Mắt thấy mặt Long đang ghé lại gần, Nguyệt nhắm tịt mắt lại rồi quay mặt đi. Ngay sau đó, cô cảm thấy hơi thở của Long đang phả vào tai cô, thì thầm: "Không lẽ cậu định kêu một kẻ đã có người yêu tỏ tình với nữa à? Như thế khác gì trai tồi đâu? À mà, mình vốn là kẻ tồi rồi mà." Khi những từ cuối lọt vào tai, Nguyệt cảm giác được cằm mình bị nâng lên. Và rồi.. Môi cô va phải thứ gì đó mềm mềm. Nguyệt mở mắt ra, khuôn mặt Long đang nhắm mắt với biểu ảm hưởng thụ chiếm trọn tầm nhìn của cô. Và cô cũng biết, môi của cô đã va phải thứ gì. Đôi môi của Long. Nguyệt không có chút sức phản kháng nào, hàm răng cô bị cạy mở, để chiếc lưỡi tinh ranh của tên khốn cực đáng ghét kia tùy ý xâm lược, khám phá toàn bộ. Vài giây sau, Long tựa như đã thỏa mãn rời môi. Thậm chí còn liếm môi như đang tận hưởng những gì còn sót lại của một món sơn hào hải vị ngon tuyệt vời vậy.
Chap 31 Bấm để xem Toàn thân Nguyệt run rẩy, giờ cô mới ý thức được mình vừa bị cưỡng hôn. Cô cố gắng giãy dụa ra khỏi lồng ngực Long nhưng cánh tay mạnh mẽ quấn quanh eo cô lại không suy chuyển chút nào. Cô vẫn như cũ bị Long ôm chặt. Một lúc sau, cánh tay kia mới buông lỏng ra một chút, nhưng chưa kịp để Nguyệt vui mừng thì ngay sau đó cô đã mất thăng bằng mà ngã xuống. Không, không phải là Nguyệt mất thăng bằng mà là cô bị đẩy xuống giường. Nguyệt cố gắng ngồi dậy nhưng thủ phạm đã bước đến. Long nhanh chóng áp sát khiến cô không tự chủ mà lui lại. Nhưng điều đó chỉ là cô di chuyển ra giữa chiếc giường mà thôi. Đến lúc này, Long đã đến ngay trước mặt cô chưa đến một gang tay. Nguyệt có thể cảm thấy rõ ràng hơi thở nặng nề của cậu, và hẳn cậu cũng cảm nhận được thứ tương tự từ cô. Ngừng lại một thoáng, Long mở miệng: "Chúng ta đã là năm cuối cấp ba, mình có hơn mười năm ở Agalas, tức là đã hai mươi tám tuổi. Còn cậu cũng đủ mười tám tuổi rồi. Theo luật thì chúng mình đã có thể kết hôn." "K-K-Kết hôn?" Nguyệt lắp bắp lặp lại. "Đúng vậy! Cậu cũng biết, nơi này cách âm rất tốt nhỉ?" Long ghé sát vào bên tai cô, thì thào: "Tối nay, mình sẽ biến cậu thành" người lớn "." Lời nói của Long như lời của ác quỷ thì thầm. Một dòng điện chạy dọc xương sống khiến cả người Nguyệt run lên. "Đ-Đ.." Thấy Nguyệt lắp bắp, Long nghiêng đầu khó hiểu, còn giả bộ đưa tay lên tai như muốn nói: "Cậu nói gì nhỏ thế?" "ĐỒ NGỐCCCCC!" Nguyệt hét lớn. Nhân lúc Long đang choáng váng, cô xoay người.. bỏ chạy. Nguyệt như một cơn gió lao ra khỏi phòng, nhưng không dừng lại đó, cô tiếp tục cắm đầu chạy. Ngay lúc này, cô chỉ muốn chạy đi thật xa. TẠI SAO MÌNH LẠI THẤY VUI CƠ CHỨ! Trong lòng Nguyệt hét lớn. Cô dồn thêm sức mạnh vào đôi chân mà chạy biến đi. * * * Nhìn bóng lưng Nguyệt chạy đi với gương mặt đỏ như gấc, Long cười khổ một tiếng rồi ngã người ra giường. Nụ cười tà ác vẫn chưa tắt, thậm chí còn có xu hướng sâu thêm. Long rất bạo, nhưng lúc nãy cậu cũng không định làm tới, chỉ là muốn trêu Nguyệt một tẹo thôi. Tuy nhiên, nếu cô không phản kháng thì.. Hắc hắc.. Mà không, cậu còn chưa làm chuyện đó với Touka hay Ginko nữa là. Vậy nên chắc là cậu sẽ chiếm lấy đôi môi cô một lần nữa trước khi thả cô đi. Ừm, đúng thế. "Ài.." Nhớ lại cuộc trò chuyện ban nãy, Long thở dài một hơi. Cậu không biết lựa chọn của mình như vậy là đúng hay sai. Song, trái tim cậu đã đập rộn ràng vì sung sướng ngay khi cậu đồng ý. Vì vậy, dù đúng hay sai, thậm chí nếu kết quả tệ nhất có xảy ra đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ không hối hận. Lắc đầu, Long không tiếp tục suy nghĩ về nó nữa. Bây giờ cậu phải tranh thủ thời gian hồi phục sức mạnh. Thế giới nào cũng có chung một quy tắc, có sức mạnh là có tất cả. Dù chỉ tăng lên một chút, cơ hội sống sót lại cao hơn một chút. Long kéo người ngồi dậy rồi điều chỉnh tư thế sao cho thoải mái nhất. Vài giây sau, hơi thở nặng nề của cậu truyền khắp căn phòng. Từng dòng ma lực nhỏ bé của cậu nhanh chóng lan ra toàn bộ căn phòng. Sau đó, ma lực của cậu lại quay về cơ thể cậu cùng với ma lực tự nhiên. Từng dòng ma lực tinh khiết nhanh chóng bị Long hấp thụ, chuyển hóa thành ma lực của bản thân cậu. Đây là kỹ thuật hồi phục ma lực cấp tốc mà Long đã nghĩ ra, hiện giờ nó đang phát huy ra hiệu quả nằm ngoài cả lý do nó được tạo ra. Nguyên lý cũng rất đơn giản, sau khi tỏa ra một chút ma lực làm "mồi", cậu sẽ "câu" về một đống ma lực tự nhiên. Sau khi hấp thu và chuyển hóa, chúng biến thành ma lực của cậu và cậu sẽ lặp lại động tác này với phạm vi "thả mồi" ngày càng mở rộng. Khi lượng ma lực đã lên tối đa, Long vẫn tiếp tục hấp thu ma lực vào người. Tuy rằng sau khi ma lực tràn đầy, việc chuyển hóa gần như dừng lại vì linh hồn của cậu chỉ có thể chịu được nhiêu đó. Song, gần như dừng lại không phải là hoàn toàn dừng lại. Tuy chậm, nhưng có còn hơn không, dù chỉ chút ít nhưng linh hồn cậu cũng đang dần hồi phục theo lượng ma lực đang được chuyển hóa trong cơ thể. Ngay lúc này, Long thực sự đang mạnh lên theo từng giây trôi qua. Nói chậm là thế, nhưng so với luyện tập thông thường để tăng cường lượng ma lực, hay nói theo một cách khác là tăng sức mạnh linh hồn, thì tốc độ này đã là cực nhanh. Nếu nói theo cách của thế giới này, thì mỗi một tiếng đồng hồ trôi qua, lượng ma lực của Long có thể tăng lên khoảng mười điểm MP. Đây là điều rất đáng kinh ngạc vì tăng lên ma lượng MP tối đa không phải là điều dễ dàng, một ma pháp sư bình thường sẽ tốn hàng tháng trời để tăng lên cho mình mười điểm MP. Tất nhiên, đó là không tính đến đống nhân vật gian lận được triệu hồi. Bọn họ đã là những cá thể không bình thường, rất không bình thường. Tuy nhiên, mười điểm MP với Long mà nói thì nhiêu đây chẳng khác gì muối bỏ bể. Cậu không biết nếu liệt kê thì lượng ma lực tối đa của cậu lúc đỉnh cao là bao nhiêu nhưng chắc chắn sẽ không thấp. Khi nhìn Minh bằng Long nhãn, Long có thể ước lượng được lượng ma lực của mình lúc đỉnh cao là gấp khoảng một trăm lần cậu ta. Tức là lúc trước con số MP của Long có thể lên đến mười nghìn. So sánh với nó, mười điểm MP thật sự không đáng là gì. Sau khoảng hai tiếng đồng hồ, Long thở ra một hơi nặng nề, ma lực quanh đây đã bị cậu hấp thụ hết. Cậu hơi nhíu mày một chút, nhưng rồi cậu cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà thở dài. Cậu không dám mở rộng phạm vi có hấp thu ma lực ra khỏi căn phòng vì nó có thể gây ra chú ý không nhỏ, kết quả là cậu chỉ có thể ngồi chờ cho đến khi ma lực tự nhiên tràn vào trở lại, mà như vậy sẽ cần một chút thời gian. Mà thôi kệ, Long có thể chờ mà. Cậu lại lần nữa nằm vật ra giường, có chút cười khổ về tình trạng của mình. Dù sao thì linh hồn tổn thương không phải là chuyện đùa. Với người bình thường mà nói, linh hồn tổn thương dù chỉ là một chút mà không có các loại thuốc hồi phục đặc biệt thì không qua vài ba năm thì đừng hòng mà hồi phục lại. Còn với Long, để có thể hoàn toàn khôi phục có lẽ sẽ mất vài tháng. Cậu cũng không đến mức không chịu thỏa mãn khi mất vài tháng để khôi phục hai phần ba linh hồn. Thực tế, việc Long có thể tự động hồi phục như vậy là đã coi như vượt qua lẽ thường rồi.
Chap 32 Bấm để xem Nhưng mà vẫn chậm, ít nhất là so với yêu cầu của Long. Linh hồn thiếu hụt đem đến cảm giác rất khó chịu. Cậu muốn nhanh chóng hồi phục để còn hành sự. Nhưng để làm được điều đó, Long cần thuốc hồi phục linh hồn được chế từ ma thạch của ma thú linh hồn. Còn ma thú linh hồn là gì nói thẳng, là những ma thú có thể sử dụng nguyên tố linh hồn. Mà chiếm đa số trong đó là những con ma thú dạng ma. Ma thạch cũng chỉ là một cách gọi chung thôi, với loại này thì nói đó là lõi linh hồn thì đúng hơn. Mà loại ma thú này lại cực kỳ hiếm thấy, việc bắt gặp được chúng là điều rất khó. Hơn nữa muốn săn được thì bắt buộc phải có người có tương thích với nguyên tố Linh hồn mới được vì chỉ có họ mới có thể tác động lên ma thú ở dạng linh hồn. Tuy nhiên, số người sở hữu nguyên tố Linh hồn ít đến đáng thương nên dù biết là có ma thú linh hồn ở đó nhưng chưa chắc đã có người có thể săn được. Đó là còn chưa kể lỡ như con ma thú đó rất mạnh thì sao? Vậy thì co giò lên mà chạy chứ săn săn cái gì nữa? Hoặc một lựa chọn khác là vũ khí được yểm nguyên tố Linh hồn cũng có thể gây sát thương lên ma thú linh hồn, nhưng giá cả cho vũ khí dạng này thì đương nhiên khỏi phải bàn khi cũng chỉ có những người sở hữu nguyên tố Linh hồn mới có thể yểm bùa lên vũ khí để chế tạo chiến ma cụ Linh hồn. Còn một điều nữa, cũng giống với người sở hữu nguyên tố Linh hồn, ma thú linh hồn cũng có số lượng cực ít nên chẳng mấy khi có người bị loại ma thú này tấn công để linh hồn bị thương cả. Cầu rất ít, nguồn cung cũng không nhiều nên thuốc hồi phục linh hồn trên thị trường rất ít ỏi. Cùng với những hạn chế ở trên nên thứ thuốc hồi phục linh hồn luôn luôn có giá bán cao đến cắt cổ. Mà nó cũng không phải thứ có tiền là có thể mua, chỉ có vài nguồn đặc biệt mới có thể bán thứ này nhưng số lượng cũng rất có hạn và không phải lúc nào cũng có hàng để bán. Có lẽ sẽ có người nghĩ rằng, dù sao thì Long cũng là cựu anh hùng. Tài khoản cá nhân chắc cũng không phải quá tệ chứ. Quả thực, điều đó là đúng. Song, vì hầu như toàn lục địa đã bị tàn phá vô cùng nghiêm trọng do Tà thần nên cậu đã đem phần lớn tài sản của mình đi quyên góp cho sự hồi phục của Agalas rồi. Hiện tại, Long chỉ còn một ít vàng bạc và kha khá kim loại ma thuật cậu đã cố ý giữ lại thôi. Nói cách khác, cậu đang bị viêm màng túi nghiêm trọng đây. Bên cạnh đó, Long không thể đi săn lùng những loại ma thú này được. Cậu thực sự không muốn phải đối đầu với ma thú linh hồn ngay lúc này đâu. Đối đầu với chúng đồng nghĩa với việc đối đầu với kẻ thù có khả năng công kích linh hồn. Linh hồn cậu đã bị thương nghiêm trọng lắm rồi, nếu nhận phải công kích linh hồn nữa thì rất có khả năng cậu sẽ bị biến thành ngu ngốc, bị mất đi một phần ký ức hay gì đó tương tự thế. Vậy nên một liều thuốc chữa trị linh hồn là một thứ rất đỗi xa vời lúc này. Mà đừng nói một liều, để chữa trị cho một Linh hồn chỉ còn khoảng một phần ba thì cần bao nhiêu cũng khó nói. Càng đừng nói đó là linh hồn của một cựu anh hùng, mạnh mẽ hơn linh hồn bình thường nhiều. Nhìn lên trần nhà đầy những vết rạch, Long thở dài rồi một hơi. Cậu rất mạnh không sai, nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng. Thứ nhất, điểm yếu lớn nhất tất nhiên là linh hồn rồi. Với mọi sinh vật sống thì linh hồn là nơi yếu nhất, mỏng manh nhất. Càng không cần nói đến một người chỉ có một phần ba linh hồn như cậu. Thứ hai, vì lượng ma lực của cậu chỉ còn khoảng hơn một phần mười, nên cho dù trong thời gian ngắn thì cậu vẫn có chiến lực thời đỉnh cao thì cậu cũng không thể duy trì lâu. Nói cách khác, cậu không muốn chiến những trận chiến kéo dài hay so độ bền bỉ. Thứ ba, vì là một Anh hùng sẽ phải chiến với Quỷ vương chứ không phải đội quân của hắn nên trước đây những gì cậu được học là kỹ năng đối chiến một chọi một. Số phép thuật diện rộng mà cậu có thể thi triển cũng rất ít ỏi. Tức là cậu khó có thể chiến thắng khi đối thủ là một đám người. Ngoài ra, cậu cũng không thể sử dụng Tinh huyết long để biến thành Huyết long nhân. Như đã nói, sử dụng Tinh huyết long là dung hợp linh hồn của mình với một phần linh hồn của rồng trong giọt Tinh huyết long đó. Nhưng rồng chung quy cũng là một loại ma thú, tính khí cuồng loạn của ma thú một phần cũng ảnh hưởng đến người sử dụng nó. Bình thường, sự thay đổi này không lớn, với sức mạnh của một kẻ có thể giết rồng thì chút ít ảnh hưởng đó không tính là gì. Cùng lắm là chỉ có những tầm thường Huyết long nhân sau khi Huyết long hóa thì tính khí sẽ nóng nảy hơn một chút mà thôi. Nhưng với người chỉ còn một phần ba linh hồn như Long thì chỉ một chút đó cũng đủ khiến cậu đánh mất bản thân, cậu sẽ không thể kháng cự bản năng của ma thú mà mà trở thành cỗ máy giết chóc cuồng loạn, phá hủy mọi vật cản. Đây cũng chính là lý do vì sao mà Tà thần lúc trước mất kiểm soát. Một trong những thứ tạo nên Tà thần lúc đó là một giọt Tinh huyết long. Vì là một cỗ máy không có chút linh hồn nào, nên bản năng ma thú đã chiếm trọn tâm trí và hoàn toàn kiểm soát cơ thể mạnh mẽ đó, biến một phần Agalas thành bình địa. Hiện giờ, Long cùng lắm cũng chỉ có thể vận dụng Long nhãn mà thôi, mà cũng rất miễn cưỡng. Long nhìn vào chiếc nhẫn trữ vật trên tay. Bên trong chiếc nhẫn nhỏ bé này đó chứa rất nhiều thứ, vàng bạc, thuốc.. nhưng đặc biệt nhất là ba giọt Tinh huyết long. Phong long của Touka, Xích long của Ginko. Cậu đã thu được chúng từ thi thể họ và sẽ sớm ngày trả lại cho hai người. Còn giọt còn lại, Quang long – Tinh huyết long của con rồng mạnh mẽ bậc nhất lấy từ cái xác Tà thần. Với giọt Tinh huyết long này, tuy hơi ghen tị vì ba giọt Tinh huyết long trong người cậu không thể sánh bằng nó, nhưng Long cũng không định thêm nó vào người mình. "Giọt Tinh huyết long này hẳn sẽ thích hợp với Nguyệt, nhỉ?" Long lẩm bẩm tự hỏi. Nếu có người biết ý nghĩ của Long lúc này hẳn sẽ điên lên. Đây là Tinh huyết long đó, trở thành Huyết long nhân là thành một trong số những tồn tại mạnh nhất thế giới đó. Ấy vậy mà thằng này lại đem nó đi cho gái, thật quá xa xỉ mà. Biết sao được, ai bảo cái tên này là Anh hùng. Mà Nguyệt vừa là bạn thuở nhỏ, vừa là bạn gái của cậu, sao mà có chuyện cậu không đối đã tốt với cô được. Tuy nhiên, còn một vấn đề cuối cùng, đó là trước hết phải để Nguyệt đạt đến ngưỡng sức mạnh chịu được sự cuồng loạn của Tinh huyết long cái đã. So sánh với Touka và Ginko – hai người đã tự mình hạ được rồng thì con đường Nguyệt phải đi còn dài lắm. Mà, đó là tương lai sau này. Long sẽ bảo vệ cô cho đến khi cô gái non nới này trở thành một người có thể sánh ngang cùng cậu trên chặng đường sau này. Còn bây giờ thì.. Cảm nhận được cơ quan mình để lại đã được kích hoạt, ánh mắt của Long bỗng nhiên lóe lên hào quang lạnh lẽo. Sâu trong đôi mắt cậu bùng lên hai luồng sát khí như đã sẵn sàng ăn tươi nuốt sống con mồi. Cậu rít lên đầy phẫn nộ: "Hai tuần rồi. Ròng rã hai tuần mới chờ được các ngươi mới xuất hiện. Cho ta xem, bộ mặt của các ngươi." Tập trung xác định điểm đến trong đầu, sau đó Long kích hoạt 'Dịch chuyển'. Ngay lập tức, không gian xung quanh cậu bị bóp méo, thân ảnh của cậu tan biến vào không khí. Một giây sau, Long xuất hiện ở dưới chân tòa tháp nơi mà cậu và các bạn được triệu hồi. Cậu hơi nheo mắt, đôi Long nhãn màu lam xuất hiện, Ma lực màu sáng bạc truyền để cho nó trở nên lấp lánh một màu sắc có phần đẹp đẽ, nhưng cũng thật nguy hiểm. Cái nhìn của cậu xuyên thấu qua lớp đất đá và kết giới, nhìn thấy những gì phía dưới tầng hầm – nơi mà hai tuần trước cậu đã phát hiện ra nguồn gốc của lượng ma lực dùng để triệu hồi cậu và các bạn. "Ồ!" Long khẽ ồ lên một tiếng kinh ngạc, đôi Long nhãn cũng rung lên một chút. Một thân ảnh mà cậu không nghĩ sẽ xuất hiện ở nơi này xuất hiện trong tầm mắt. "Thực sự không ngờ, không ngờ rằng ngươi mới là kẻ đứng sau mọi chuyện."