Bài viết: 10 

Tập 10
Tôi lao vào phòng tắm nhanh chóng xóa sạch những tàn dư của cuộc ẩu đả rồi lao như tên phóng đến gặp Kha Linh. Ban ngày, Kha Linh bận làm việc nên thường chỉ rảnh vào ban đêm, không làm phiền chị ấy, tôi chỉ ngồi lặng lẽ một góc ngắm nhìn chị ấy làm việc. Haizz, trong mắt tôi so với những người khác thì Kha Linh của tôi vẫn hiền lành và xinh đẹp nhất. Mặc dù tay vẫn đang làm, chị ấy đôi lúc đưa mắt nhìn tôi, tay lau mồ hôi trên trán, nở nụ cười nhẹ nhàng với tôi. Đôi môi ấy sao mà.. Chậc.. Cảm giác ở gần Kha Linh rất dễ chịu đó nha.
Hạnh phúc kéo dài vài giây, tai họa ập tới vài ngàn lần. Bỗng nhiên còi trong tòa nhà hú vang làm tôi đang đê mê mà giật cả mình. Nhìn sang Kha Linh và những người hầu khác mặt ai cũng lấm lét, tái xanh nhanh tay lau dọn rồi kéo nhau lũ lượt về khu dành cho người hầu. Vệ sĩ trong nhà cũng lũ lượt, mặt cũng lạnh tanh, quần áo chỉnh tề chạy ra phía cổng vào tòa nhà. Ông già quản gia nhìn còn vội vã hơn đám vệ sĩ. Tôi thấy Jally, hắn cũng chỉnh tề không kém, sắc mặt không còn vẻ cợt nhã hằng ngày nữa mà mặt hắn kiểu nghiêm túc đến đáng sợ. Chuyện gì đang xảy ra vậy, có nhân vật quyền lực nào sắp ghé thăm ư?
Tôi nhanh tay nhanh chân trèo lên nóc nhà để xem nhân vật nào lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy. Cổng lớn từ từ mở ra, 5 chiếc xe lần lượt đi vào, chiếc Icona Vulcano Titanium ở giữa là gây ấn tượng cực mạnh với tôi. Nó là siêu xe đầu tiên trên thế giới sử dụng chủ yếu vật liệu titan, được thiết kế bởi Icona của Italy, hơn nữa Vulcano Titanium có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/h trong khoảng 2, 8 giây và có thể đạt vận tốc tối đa 355 km/h. Đấy là đặc điểm tôi nể nhất ở chiếc xe này. Để có được con xe này không phải điều đơn giản, từ việc có thể cung cấp nhiên liệu đầy đủ là vấn đề khá là mệt mỏi rồi. Người trong xe hẳn là cực kì ghê gớm. Bốn chiếc còn lại cũng chả có gì ghê gớm, nhìn cũng bình thường.
Khi năm chiếc đều đậu vào vị trí, trống ngực tôi đập dồn dập. Vệ sĩ đứng hai bên đều cuối gập người. Ông quản gia và Jally nhanh chóng tiến về chiếc Icona Vulcno Titanium mở cửa xe. Từ trong xe, đập vào mắt tôi là hình bóng khiến tôi đờ người trong mấy giây. Người đàn ông ba năm trước đã phát hiện tôi trốn trong đống gỗ rồi đem tôi về đây. Hắn quay về rồi. Vẫn hình dáng ấy, vẫn thái độ thờ ơ lãnh đạm, hắn vẫn khiến người ta không rét mà run. Hắn nhanh chóng sải bước chân vào tòa nhà. Tôi thấy Jally, hắn có vẻ rất lo lắng nhưng thái độ nghiêm túc đến chuyên nghiệp. Mấy năm qua huấn luyện cho tôi, tôi chưa hề thấy vẻ mặt ngày hôm may của hắn. Trong tòa nhà này, nói tôi là người bình tĩnh nhất trong tình huống này thì cũng không quá khoa trương.
Khi mọi thứ đã bình thường, tôi từ mái nhà nhảy xuống như chưa từng thấy gì. Sẵn ra tới đây rồi, tôi đến hồ sen ngắm nhìn vậy. Ấn tượng giống như lúc đầu, mùi hương vẫn nhàn nhạt trong gió, hoa nở đẹp đến mê hồn. Hồ se n này đối với tôi còn đáng sợ hơn cả Heroin.
Cảm giác đằng sau có người, tôi khá là nhạy cảm với những cú đánh từ phía sau. Tôi đưa chân, định cho hắn một cước nhưng quay người lại thì đó là Jally nên tôi thu chân lại. Giọng hắn âm trầm cất lên:
- Đi theo anh.
Lòng tôi dâng lên cảm giác ớn lạnh, giống như hắn đang đưa tôi đến Âm Tào vậy. Tôi nhanh chóng đi theo hắn. Đến trước một căn phòng, căn phòng này tôi từng đi qua vài lần nên cũng có chút ấn tượng. Jally mở cửa, tôi đi vào cứ tưởng là Jally sẽ nói chuyện gì đó với tôi về người đàn ông đó. Nhưng không, tôi vừa vào thì cánh cửa bị đóng sầm lại. Jally đóng nó. Trong bóng tối, chiếc ghế trên đó là người đàn ông ba năm trước dần dần lộ ra, không hiểu sao bắt gặp ánh mắt người này tôi không điều khiển được bản thân, cơ thể tôi giống như đang có một thế lực siêu nhiên nào đó thao túng vậy. Giọng nói trầm bổng vang lên.
- Đã lâu không gặp, vẫn còn nhớ tôi chứ.
Tôi chỉ gật gật đầu liên tục.
- Năm nay bao nhiêu tuổi?
- M.. uo.. mười.. t.. tám.. Tôi run lẩy bẩy trả lời hắn.
- Ba năm qua, Jally đã huấn luyện em rất kỹ càng. Chiếc USB ban sáng em hoàn thành rất tốt nên người ngay thẳng tôi không nói lời vòng vo. Tôi muốn em làm tùy tùng cho tôi. Thực ra tôi thấy khá là thích với hành động rũ bỏ mạng sống của đám sâu bọ kia của em. Việc này thời gian suy nghĩ là 24 tiếng. Sau 24 tiếng, quay lại đây trả lời tôi.
- Nhưng.. tôi chỉ mới làm một nhiệm vụ nhỏ. Làm.. tùy tùng cho anh, anh không cảm thấy quá nguy hiểm hay sao? Giọng tôi nhỏ lại dần.
- Cho em 24 tiếng suy nghĩ. Bây giờ, ra ngoài ngay.
Tôi xanh mặt, co giò chạy nhanh ra khỏi phòng. Tôi mà đôi co với anh ta vài câu nữa khả năng anh ta rút súng nả vào tôi là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Người gì mà đáng sợ vậy trời. Tôi cảm thấy như rơi vào bế tắc rồi. Hành động của anh ta khác nào ép tôi đi làm tùy tùng đâu chứ. Cần quái gì mà ra hạn thời gian 24 tiếng đồng hồ.
Hạnh phúc kéo dài vài giây, tai họa ập tới vài ngàn lần. Bỗng nhiên còi trong tòa nhà hú vang làm tôi đang đê mê mà giật cả mình. Nhìn sang Kha Linh và những người hầu khác mặt ai cũng lấm lét, tái xanh nhanh tay lau dọn rồi kéo nhau lũ lượt về khu dành cho người hầu. Vệ sĩ trong nhà cũng lũ lượt, mặt cũng lạnh tanh, quần áo chỉnh tề chạy ra phía cổng vào tòa nhà. Ông già quản gia nhìn còn vội vã hơn đám vệ sĩ. Tôi thấy Jally, hắn cũng chỉnh tề không kém, sắc mặt không còn vẻ cợt nhã hằng ngày nữa mà mặt hắn kiểu nghiêm túc đến đáng sợ. Chuyện gì đang xảy ra vậy, có nhân vật quyền lực nào sắp ghé thăm ư?
Tôi nhanh tay nhanh chân trèo lên nóc nhà để xem nhân vật nào lại có sức ảnh hưởng lớn đến vậy. Cổng lớn từ từ mở ra, 5 chiếc xe lần lượt đi vào, chiếc Icona Vulcano Titanium ở giữa là gây ấn tượng cực mạnh với tôi. Nó là siêu xe đầu tiên trên thế giới sử dụng chủ yếu vật liệu titan, được thiết kế bởi Icona của Italy, hơn nữa Vulcano Titanium có khả năng tăng tốc từ 0-100 km/h trong khoảng 2, 8 giây và có thể đạt vận tốc tối đa 355 km/h. Đấy là đặc điểm tôi nể nhất ở chiếc xe này. Để có được con xe này không phải điều đơn giản, từ việc có thể cung cấp nhiên liệu đầy đủ là vấn đề khá là mệt mỏi rồi. Người trong xe hẳn là cực kì ghê gớm. Bốn chiếc còn lại cũng chả có gì ghê gớm, nhìn cũng bình thường.
Khi năm chiếc đều đậu vào vị trí, trống ngực tôi đập dồn dập. Vệ sĩ đứng hai bên đều cuối gập người. Ông quản gia và Jally nhanh chóng tiến về chiếc Icona Vulcno Titanium mở cửa xe. Từ trong xe, đập vào mắt tôi là hình bóng khiến tôi đờ người trong mấy giây. Người đàn ông ba năm trước đã phát hiện tôi trốn trong đống gỗ rồi đem tôi về đây. Hắn quay về rồi. Vẫn hình dáng ấy, vẫn thái độ thờ ơ lãnh đạm, hắn vẫn khiến người ta không rét mà run. Hắn nhanh chóng sải bước chân vào tòa nhà. Tôi thấy Jally, hắn có vẻ rất lo lắng nhưng thái độ nghiêm túc đến chuyên nghiệp. Mấy năm qua huấn luyện cho tôi, tôi chưa hề thấy vẻ mặt ngày hôm may của hắn. Trong tòa nhà này, nói tôi là người bình tĩnh nhất trong tình huống này thì cũng không quá khoa trương.
Khi mọi thứ đã bình thường, tôi từ mái nhà nhảy xuống như chưa từng thấy gì. Sẵn ra tới đây rồi, tôi đến hồ sen ngắm nhìn vậy. Ấn tượng giống như lúc đầu, mùi hương vẫn nhàn nhạt trong gió, hoa nở đẹp đến mê hồn. Hồ se n này đối với tôi còn đáng sợ hơn cả Heroin.
Cảm giác đằng sau có người, tôi khá là nhạy cảm với những cú đánh từ phía sau. Tôi đưa chân, định cho hắn một cước nhưng quay người lại thì đó là Jally nên tôi thu chân lại. Giọng hắn âm trầm cất lên:
- Đi theo anh.
Lòng tôi dâng lên cảm giác ớn lạnh, giống như hắn đang đưa tôi đến Âm Tào vậy. Tôi nhanh chóng đi theo hắn. Đến trước một căn phòng, căn phòng này tôi từng đi qua vài lần nên cũng có chút ấn tượng. Jally mở cửa, tôi đi vào cứ tưởng là Jally sẽ nói chuyện gì đó với tôi về người đàn ông đó. Nhưng không, tôi vừa vào thì cánh cửa bị đóng sầm lại. Jally đóng nó. Trong bóng tối, chiếc ghế trên đó là người đàn ông ba năm trước dần dần lộ ra, không hiểu sao bắt gặp ánh mắt người này tôi không điều khiển được bản thân, cơ thể tôi giống như đang có một thế lực siêu nhiên nào đó thao túng vậy. Giọng nói trầm bổng vang lên.
- Đã lâu không gặp, vẫn còn nhớ tôi chứ.
Tôi chỉ gật gật đầu liên tục.
- Năm nay bao nhiêu tuổi?
- M.. uo.. mười.. t.. tám.. Tôi run lẩy bẩy trả lời hắn.
- Ba năm qua, Jally đã huấn luyện em rất kỹ càng. Chiếc USB ban sáng em hoàn thành rất tốt nên người ngay thẳng tôi không nói lời vòng vo. Tôi muốn em làm tùy tùng cho tôi. Thực ra tôi thấy khá là thích với hành động rũ bỏ mạng sống của đám sâu bọ kia của em. Việc này thời gian suy nghĩ là 24 tiếng. Sau 24 tiếng, quay lại đây trả lời tôi.
- Nhưng.. tôi chỉ mới làm một nhiệm vụ nhỏ. Làm.. tùy tùng cho anh, anh không cảm thấy quá nguy hiểm hay sao? Giọng tôi nhỏ lại dần.
- Cho em 24 tiếng suy nghĩ. Bây giờ, ra ngoài ngay.
Tôi xanh mặt, co giò chạy nhanh ra khỏi phòng. Tôi mà đôi co với anh ta vài câu nữa khả năng anh ta rút súng nả vào tôi là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Người gì mà đáng sợ vậy trời. Tôi cảm thấy như rơi vào bế tắc rồi. Hành động của anh ta khác nào ép tôi đi làm tùy tùng đâu chứ. Cần quái gì mà ra hạn thời gian 24 tiếng đồng hồ.
Chỉnh sửa cuối: