Chiều hôm nay trời nổi cơn giông gió Đông đã về sương khắp ngỏ phủ giăng Người phương xa có còn nhớ hay chăng Lời hẹn ước với vầng trăng nguyên thuỷ
Đông giận gì mà lạnh thế Đông ơi Tia nắng ấm thôi cười khi thức dậy Chiếc lá úa trút rời cành run rẩy Sắc mùa Thu lộng lẫy đã xa rồi.
Tim thắp lửa nụ hôn đầu ngọt lịm Đông đã về chúm chím nụ tình si Kề bên em anh khe khẽ thầm thì Mãi yêu nhé rèm mi hờ khép nhẹ..
Em trở về.. đón đông lạnh niềm thương Con phố nhỏ con đường bao nỗi nhớ Ghế đá công viên còn đây bỡ ngỡ Chỉ riêng tình mình.. vàng võ phôi phai.
Đông thiếu anh môi hường như héo úa Nét tươi cười phảng phất chút sầu vương Nhớ khi anh ôm trọn nỗi niềm thương Em say đắm gục tìm vùng ngực ấm.
Đông thiếu anh thấy trong lòng ướt đẫm Giọt châu vàng cứ trực lăn trào rơi Vắng đâu đây mắt nai luôn rạng ngời Câu luyến ái âm thầm chôn tận đáy.
Đông thiếu anh lửa tình thôi bùng cháy Cho hương yêu bớt mật ngọt say nồng Tình yêu cũng thôi e ấp tim hồng Bao nhung nhớ tạm gác cùng giá lạnh.
Thơ tình mùa đông Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông Vào khoảng trống đầy mông lung lạnh giá Câu yêu thương lạc trên miền đất lạ Chẳng đến được người đã quá xa xôi? Muốn gửi về đâu tha thiết đôi lời Tôi chỉ biết nhìn sương trời giăng trắng Tìm ánh sao đông trên dòng sông lặng Lạnh tiếng thở dài sầu lắng tâm tư. Đông đã về se sắt những trang thơ Tình đã mất, cả đời mơ nuối tiếc Còn lại thôi chút ân tình cách biệt Rầu rĩ cuộc đời, oán kiếp đơn côi. Bài thơ tình tôi đang viết cho tôi Cơn gió lạnh cuốn rời xa mơ ước Đến nơi nao nếu người em thấy được Xin hãy động lòng, dừng bước tâm giao. Tôi vẫn yêu em như những ngày nào Nghe ký ức thường dâng trào khao khát Hoài niệm tiếng yêu làm sao lạnh nhạt? Nhung nhớ tràn đầy, Đông hát ai nghe? Từ độ em đi tâm trí nặng nề Thơ tôi viết em đâu hề xao xuyến Như dòng sông nước vẫn xuôi về biển Thương nhớ dụm dành.. lại tiễn ra khơi.
Chiều nay một chiều đông Nghe thèm giọt nắng hồng Thèm một vòng tay ấm Cho đời bớt mênh mông. Người ơi đông bên nớ Có nhiều tuyết rơi không Bên ni đông không tuyết Chỉ bão tuyết trong lòng. Nhớ về đông năm ấy Tuyết trắng phủ đầy cây Trắng như màu áo cưới Môi mắt nhìn đắm say. Rồi mùa đông lại sang Cuộc tình lỡ, tan hoang Tuyết vẫn trắng đầy lối Trắng, như màu áo tang. Chiều nay một chiều đông Dù có giọt nắng hồng Dù có vòng tay ấm Vẫn nghe buồn mênh mông. Chiều nay, một chiều đông..
Mùa đông Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh Trời rét mướt Đông về gọi cửa Hàng cây lạnh cánh tay trần trụi lá Như tình anh không áo lúc Đông sang. Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoang Chiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủ Phố chong đèn ly cà phê lạc lõng Khúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em. Anh lặng thầm như sỏi đá bước quen Bàn chân mỏng vết thương mềm còn nóng Nghe trái tim tương tư theo nhịp đâp Sợ dại khờ nên em chút cô liêu. Anh giấu gì bên men rượu đìu hiu Khói thuốc đắng nên bao lần rũ rượi Hãy mỉm cười cùng mùa Đông xuống phố Em đang chờ.. nơi ấy một lời yêu.