Tuyển tập thơ tình Tác giả: Xuân Trang Thể loại: Thơ tự do Những bài thơ tình yêu, có thể là lời yêu say đắm ngọt ngào, hay lời thở than của kẻ đơn phương, sự đau đớn của kẻ thất tình, đều khiến trái tim ta thổn thức mỗi khi đọc lên.
EM LÀ DUY NHẤT Nhìn em say trong giấc ngủ mơ màng Tôi chợt thấy trong lòng mình ấm lại Có phải chăng tình yêu là sóng vỗ Khơi vào lòng những tiếng hát vu vơ Anh biết đời chẳng thể đẹp như mơ Chữ tình yêu kết vần thơ anh viết Chẳng bao giờ em yêu em nào biết Tình trong anh tha thiết chỉ riêng người!
VÌ ANH QUÁ YÊU EM Có nhiều lần em hỏi cớ làm sao Anh yêu em một người hay hờn dỗi Tính trẻ con em muôn điều lầm lỗi Khiến anh buồn anh vẫn thiết tha yêu Anh bảo rằng anh cố gắng chắt chiu Khi yêu em anh nâng niu từng phút Vì thế gian muôn người và lắm lúc Đâu dễ dàng gặp gỡ để rồi yêu Đừng thoáng qua cho hạnh phúc cô liêu Anh chẳng muốn yêu rồi xa nhau mãi Nên yêu em anh chẳng ngại đôi điều.
DUYÊN ĐÔI TA Anh nhớ lần gặp gỡ lúc vừa quen Chẳng nghĩ em sau này là một nửa Hai ánh mắt chào nhau bên song cửa Đôi ba lời chào hỏi thế rồi đi Có một chiều mưa vội để làm chi Cho khiến xui hai con người gặp lại Ánh mắt đó nay không còn xa lạ Hay ít nhiều cũng có chút tương tư Đứng cạnh nhau sao anh lại ngỡ như Đôi tình trẻ bên nhau chiều mưa phủ Và từ đó lòng hoài luôn ấp ủ Muốn có em cho trọn vẹn cuộc đời.
GIỌT ĐẮNG Anh lại về phố cũ một ngày mưa Mong tìm thấy dáng người xưa đã mất Gió nhẹ bay hạt mưa rơi lắc phắc Tách cà phê thui thủi mỗi anh ngồi Bài hát cũ bỗng đâu đây lại phát Cuộc tình buồn tan nát dậy trong tim Chiều buông dần chìm vào với màn đêm Lòng cô quạnh lại càng thêm nhung nhớ.
LỜI CHƯA NÓI Sông quê nước chảy đôi bờ Chiều nay có kẻ dại khờ nhớ thương Biết người ta chẳng vấn vương Qua cầu bỏ bến lúa đương trổ đồng Mà sao tôi vẫn nhói lòng Khi nhìn em bước theo chồng sang sông Yêu người chính đợi mười mong Sau mùa lúa trổ đơm bông ngõ lời Ngờ đâu hai chữ hẹn thề Nay em trao gửi cuộc đời cho ai.
KẺ PHIÊU BẠC Đêm nay chuốc cạn men tình Lá bay theo gió chỉ mình ta say Trĩu sầu khóe mắt cay cay Trăng khuya là bạn chẳng ai bên mình Hoa trôi sóng gợn vô tình Mây mờ che phũ bóng hình người thương Cung đàn đoạn khúc uyên ương Tơ hồng đứt mối vấn vương một đời.
BẠC MỆNH Xót thương em bạc mệnh giữa trần gian Đời cõi tạm tránh làm sao cho kịp Mới gặp đó thoáng qua rồi chẳng có Mất hẳn nụ cười tiếng nói ngây thơ Xin tạm biệt em, cô gái tuổi mộng mơ Người em nhỏ chỉ còn trong kỉ niệm Hoàng hôn buông mang hình hài tắt lịm Hoài niệm ơi sao chẳng thể quay về.
XIN MỘT LẦN Ở LẠI Xin một lần ở lại hỡi người ơi Cho trái tim đủ đầy bao khoảng trống Xin một lần quay về niềm vui cũ Là những ngày có đủ tiếng cười em Xin một lần lầm lỗi được thứ tha Cho nỗi nhớ riêng ta hoài ấp ủ Xin một lần người ơi, em đừng phụ Tấm chân tình lời xin lỗi thiết tha.
QUÁ KHỨ MONG MANH Anh ôn lại bài thơ tình đã lỡ Nhắc với em một thuở đã hẹn hò Trên dòng sông bến cũ bóng con đò Có anh chờ cô lái đò sang bến Nụ cười đó anh đem lòng thương mến Mang yêu thương gửi đến bạn tâm đầu Nhưng thời gian như nước cuốn qua cầu Lời nhắn gửi buổi đầu, em xa xứ "Tình đôi ta sẽ không là quá khứ Xa quê nhà xa xứ nhớ về anh" Giờ gần nhau tình tựa lá mong manh Bay trong gió dập vùi cùng năm tháng Có phải chăng em đem tình rao bán Anh đã mua bằng tất cả con tim.