CHƯƠNG MỘT*. Tác giả: Trúc Xoan. Tập một: Kẻ thợ săn trong lớp vỏ ve (2021). Lá mùa thu đã rụng. Lả tả ở nơi này. Bầu trời vẫn trong xanh. Tiễn dẫn bạn nơi khác. Hoàng hôn cánh cò chiều. Cánh ve vàng tan tác. Chẳng nằm hát cùng mây xanh. Ngâm vào lòng cổ thụ. Sự vật đã đổi thế. Huống chi là con người. Thuở yêu gửi đầu hạ. Cuốn trôi vào cuối thu. Hạ lúc đến, nắng vơi đầy. Đôi ta vào ngày ấy. Một ngọn lửa, yêu đầy. Một ngọn lửa, mơ mộng. Cháy bỏng và ngọt ngào. Môi kề môi, rượu tình chưa cạn. Thành muôn hình vạn trạng. Làm tôi hạnh phúc đến nghẹn ngào. Đó là một quá khứ. Hạ kí, một kiếp người trong mộng. Dẫu chỉ thời ngắn ngủi. Song, thu về, một vết khứ trong tim. Tôi đứng đó mặc gió. Mặt đôi vai buốt lạnh chết người. Tôi muốn thấp lửa dưới mưa. Một ngọn lửa gào thét hơn bão. Người đứng đó đối tôi. Đôi mắt đỗi lạnh lùng. Tim phổi trơ như đá. Tôi nản khắc vỡ lòng. Lật từng trang hồi ức. Người luôn luôn thắng cuộc. Kẻ thợ săn săn trong lớp vỏ ve. Gặm con mồi sớm khi rời vỏ. Tôi biết tình bay về gió. Mùa hạ khác đón người mai sau. Nhưng kìm lòng không đặng. Đồ bỏ đi, ai cần dùng sau? Tôi ngày đó, ga tàu cuối chiều. Mỏi chờ người trong màn lá thu. Đàn chim bay hối thúc rời tổ. Đôi môi kia chẳng bật biệt từ. Nay xa rồi lòng có nhớ tôi? Bánh xe vẫn lăn theo dòng giấc ngủ. Ve vẫn bật kêu trong tiềm thức. Vẫn nhớ người nguyện nói yêu tôi. *Đây là tập thơ tổng hợp.
*Bài thơ nhỏ: "Trong thơ.." (2022). Trong thơ mùi đất, mùi trời, Quẩn quanh xóm cuối, tận nguồn bể sâu. *Lý giải về thơ trong tôi.
*Thơ trong truyện: LỜI THẦM THÌ QUA KẼ LÁ. (2022) Có chăng đây là yêu! Chẳng tót lời qua kẽ lá. Chim bay về xứ lạ. Hôn hoàng phủ một màu son. *Một đoạn thơ được trích ra từ trong truyện sáng tác.
*KHÔNG ĐỀ (2022). Bình minh vỏn vẹn giấc tròn. Lớp sương phủ bóng, rất đậm hơi. *Những giây phút viết ngẫu hứng.
TRÁI TIM ĐÁ (2022). Dù trong ánh mắt anh đã lơ đãng, dù ở bờ môi kia đã mím chặt khiến em phải quặn lòng. Hay cho khuôn mặt anh hướng về nơi khác, con người anh đã lâu chợt lạnh lùng. Những lời nói cứ dần dà xuất hiện trong đầu em, khiến em phải bật thốt: "Em vẫn cố giữ nó. Dưới làn mưa không bao giờ ngừng. Em muốn thấp ngọn lửa không bao giờ được. Nghe có vẻ ấu trĩ. Nghe có vẽ ngốc nghếch. Nhưng anh à! Dưới làn mưa đó, lòng anh vẫn lạnh mà. Ngọn lửa không thể sưởi ấm trái tim đá. Huống chi là đâm toạt, tổn thương". Anh giờ đi xa, ở phương trời xa khác, em nghĩ rằng không thể chờ đợi anh được nữa. Em muốn thu mình trở về, nhưng trái tim sắt dạ của anh đã chiến thắng nó. Đây là dòng cuối.
NGƯỜI BẠN NHỎ (2021). (Trích: Sao nhỏ tìm bạn). Bé con nhìn phương xa. Đôi mắt nhắm chặt lại. Tay nắm tiếng yêu cuối. Môi mĩm cười hết đời.
NGÀY TRƯỚC MẮT. (2022) Pháo hoa bay thẳng. Ném lên nền trời. Thấy đèn hoa rơi. Lửa làn mùi mẫn. * Xa xăm ngọn đèn. Cành mai bừng nở. Cánh chụm dưới trời. Nâng niu sương vỡ. * Dòng người qua lại. Đón gió đầu mùa. Ngoảnh về cố nhân. Phương trời xa lạ.
LŨ BÈ BẠN, TẤP NẬP QUÂN ĐOÀN TRẮNG. - 2020- (Trích) Khai trường lại đến, học trò lại đi. Tay cầm cặp, sao miệng cười hi hí. Bước dồn dập, đến cổng trường yêu thương. Lũ bè bạn, tấp nập quân đoàn trắng. Bước kề bước sóng vai nhau xuất thần. *Khi tôi nhìn lại bài thơ này thì tôi nhận ra bản thân sẽ phải rời khỏi mái trường không bao lâu nữa. Tôi viết nó vào năm 14 tuổi và bây giờ tôi đã 18. Tôi đã háo hức, từng chờ cái ngày lên cấp 3 và bây giờ phải chuẩn bị tốt nghiệp..