Chương 110: Tốt nghiệp
Trải qua kỳ tốt nghiệp, đến ngày trao bằng, tôi và Ly vui mừng khi là hai trong số những sinh viên tốt nghiệp xuất sắc của học viện. Sau khi lên bục nhận bằng từ thầy hiệu trưởng và đứng lại chụp ảnh với cả lớp, tôi chuẩn bị ra ngoài để gặp gia đình của mình. Lúc này, Ly bất ngờ nói với tôi rằng có thể cho cô ấy mượn điện thoại để chụp cho tôi vài tấm ảnh, tôi định từ chối nhưng Ly nhất quyết muốn vậy nên tôi đành đưa điện thoại cho cô ấy. Chọn được góc đẹp, Ly bảo tôi tạo dáng, tuy nhiên tôi lúng túng không biết tạo dáng ra sao nên chỉ đứng thẳng, tay phải giơ tấm bằng ngang vai, tay trái chỉ vào tấm bằng (dáng "phèn" hết chỗ nói).
Ly bảo tôi cười lên, khi tôi cười, cô ấy bắt đầu chụp. Tôi thấy cô ấy di chuyển xung quanh, chụp tôi từ mọi góc độ, trong khi tôi vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu, sau một hồi, tôi hỏi cô ấy chụp xong chưa, cô ấy trả lời cô ấy muốn chụp thêm vài tấm nữa. Một lúc sau, cô ấy thông báo đã chụp xong, tôi nhanh chóng tiến gần nhưng thay vì đưa điện thoại cho tôi xem ảnh của mình, Ly lại đưa ra một bức ảnh khác và hỏi đó là ai.
- Thì ra em mượn điện thoại của anh không phải để chụp ảnh cho anh mà là kiểm tra điện thoại của anh! Em được lắm! – Tôi nói.
Ly nói tôi dám có ý kiến với cô ấy và hỏi lại cô gái trong bức ảnh là ai.
- Em không nhận ra sao? – Tôi nói.
Ly lắc đầu và tiếp tục hỏi tôi một lần nữa.
- Em không thấy cái áo kia quen quen à?
Ly nhìn lại ảnh và nhận ra đó là áo gió mà tôi hay mặc, cô ấy hỏi tại sao tôi lại cho cô gái đó mặc áo của mình.
- Em cố tình không hiểu hay là không hiểu thật đấy, Ly? (Tôi bật cười) Đây là anh mà! Do anh dùng ứng dụng chuyển đổi giới tính và chỉnh sửa ảnh cho đẹp hơn thôi!
Ly tỏ ra hoài nghi, cô ấy không tin rằng tôi sử dụng ứng dụng mà lại có thể trở nên xinh đẹp như vậy. Trước sự nghi ngờ của Ly, tôi đành mở ứng dụng, thực hiện lại các thao tác chỉnh sửa trên bức ảnh gốc. Sau khi hoàn thành, cô ấy hoàn toàn bất ngờ và đã xin tôi tấm ảnh đó, tôi chỉ đành đồng ý. Chia sẻ một chút về tấm ảnh kia, do lúc tôi rảnh rỗi nên tự chụp bản thân, lần này, tôi mặc chiếc áo gió nhưng là mặt màu trắng, khác với mặt màu cam lúc trước và không đeo khẩu trang y tế, sau khi chụp xong, tôi sử dụng ứng dụng chuyển đổi giới tính và ứng dụng làm đẹp để chỉnh sửa ảnh sao cho trông giống nữ nhất có thể và kết quả là đã lừa được Ly.
Sau khi lấy lại điện thoại, tôi kiểm tra và phát hiện Ly chỉ chụp cho tôi đúng một bức ảnh, còn lại là cô ấy vào các ứng dụng nhắn tin, dường như muốn kiểm tra xem tôi trò chuyện với ai. Tôi cũng không dám có ý kiến mà chỉ cho các bạn biết thôi (cách tôi biết được điều này thì bí mật).
Đến nơi gia đình đang đứng chờ, tôi vui sướng khi gặp lại họ, bố mẹ và hai đứa em của tôi đã chúc mừng tôi tốt nghiệp, tôi cảm ơn lời chúc từ họ, ngoài ra bố mẹ Ly cũng dành cho tôi những lời chúc tốt đẹp và ngược lại Ly cũng như vậy. Bầu không khí bỗng chốc thay đổi khi bố Ly nói:
- Tốt nghiệp rồi, hai đứa định bao giờ về chung một nhà đây?
Câu hỏi bất ngờ khiến tôi và Ly luống cuống, không biết phải trả lời như thế nào. Trong đầu tôi chợt nảy ra cách để thoát thân.
- Hình như Lan muốn đi tham quan học viện của con. Con dẫn em ấy đi chơi một vòng nhé!
Tôi nhanh chóng bế Lan lên và chạy đi, bỏ lại Ly "chịu trận" (người anh em làm như vậy là không được rồi). Khi đã chạy đủ xa, tôi đặt Lan xuống và xin lỗi em ấy, em ấy dễ dàng tha thứ cho tôi. Sau đó, tôi dẫn Lan đi dạo quanh khuôn viên học viện, nụ cười rạng rỡ của em ấy khi được khám phá những thứ mới mẻ ở đây khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi và Lan ngồi nghỉ tại ghế đá gần bờ hồ, Lan đã hỏi tôi rằng sau này em ấy có thể học ở đây không. Nghe câu hỏi của Lan, tôi mỉm cười và xoa đầu em ấy, nói rằng chỉ cần em ấy cố gắng học tập thì em ấy hoàn toàn có thể thi vào đây và trở thành một sinh viên của học viện. Lan vui vẻ gật đầu, hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt.
Bỗng nhiên, một tiếng vỗ vai khiến tôi giật mình quay lại, thấy đó là Đức, Văn và Thái. Tôi hỏi ba người họ sao lại ở đây, họ trả lời rằng họ đang dạo quanh học viện để ôn lại kỷ niệm, tôi cười khi nghe họ nói vậy. Tôi đã giới thiệu Lan cho ba người họ, họ đều tỏ ra bất ngờ khi biết tôi có một cô em gái, sau một hồi trò chuyện, ba người họ chào tạm biệt tôi và Lan để tiếp tục đi dạo.
Sau khi Đức, Văn và Thái rời đi, tôi nhận được tin nhắn từ thằng em bảo ra cổng học viện để đi ăn trưa. Tôi nói với Lan và cùng em ấy đi ra cổng, trên đường đi, tôi đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những lời nói từ gia đình hai bên và Ly. Đến nơi, tôi giả vờ như không biết gì, hỏi mọi người đã chọn được địa điểm ăn trưa chưa, Ly tiến tới gần và hỏi tôi có nhớ chuyện gì khác nữa không, tôi trả lời không.
Ngay lập tức, cô ấy tóm lấy cổ áo tôi, kéo sát lại và yêu cầu tôi nói ra suy nghĩ của mình. Tôi nói rằng mọi người đang nhìn nhưng Ly không quan tâm, tôi hỏi cô ấy đã trả lời bố mẹ như thế nào sau khi tôi rời đi, cô ấy nói cô ấy theo ý của tôi và do tôi quyết định. Tôi lấy tay nâng cằm Ly lên và nói rằng tôi muốn cưới cô ấy ngay ngày mai, thậm chí là ngay bây giờ. Ly bất ngờ trước lời tôi nói, cô ấy đỏ mặt và đẩy tôi ra.
- Sao thế? Chẳng phải em theo ý anh à? – Tôi nói.
Ly vẫn im lặng. Tôi nói rằng vừa nãy là mình trêu cô ấy và bảo 25 tuổi cưới mới là đẹp. Ly ngạc nhiên nhìn tôi và hỏi lý do. Khi tôi hỏi cô ấy muốn sớm làm mẹ hay gì thì Ly lại tiếp tục im lặng. Lúc này, bố tôi nói:
- Thôi được rồi! 25 tuổi cưới là vừa rồi, không sớm cũng không muộn quá!
Sau cuộc trò chuyện, hai gia đình cùng nhau đi ăn trưa, bầu không khí vô cùng vui vẻ, tại đây, tôi và Ly nhận được món quà chúc mừng từ gia đình khi đã tốt nghiệp. Ăn trưa xong, bọn tôi trở về học viện để dọn dẹp đồ đạc trong ký túc xá, tuy nhiên, tôi lại nói với bố mẹ rằng tôi muốn ở lại nốt ngày hôm nay và sẽ về nhà vào ngày mai. Bố mẹ tôi đồng ý với quyết định của tôi. Ly cũng muốn ở lại cùng tôi nhưng tôi bảo là tôi có việc cần giải quyết và ký túc xá cũng sẽ đóng cửa trong ngày hôm nay, Ly không còn cách nào khác ngoài về nhà mà không có tôi đi cùng.
Sau khi Ly dọn đồ xong, tôi chào tạm biệt cả hai gia đình và trở về phòng ký túc xá để dọn dẹp đồ đạc của mình, các bạn thắc mắc tôi sẽ ở đâu sau khi rời khỏi ký túc xá. Câu trả lời là tôi đã gọi cho Long Vương để đến đón. Long Vương nhanh chóng có mặt và đưa tôi về nhà anh ta, lý do là vì trước đó một ngày, Long Vương đã mời tôi đến chơi nhà anh ta một hôm và tôi liền đồng ý.
Ly bảo tôi cười lên, khi tôi cười, cô ấy bắt đầu chụp. Tôi thấy cô ấy di chuyển xung quanh, chụp tôi từ mọi góc độ, trong khi tôi vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu, sau một hồi, tôi hỏi cô ấy chụp xong chưa, cô ấy trả lời cô ấy muốn chụp thêm vài tấm nữa. Một lúc sau, cô ấy thông báo đã chụp xong, tôi nhanh chóng tiến gần nhưng thay vì đưa điện thoại cho tôi xem ảnh của mình, Ly lại đưa ra một bức ảnh khác và hỏi đó là ai.
- Thì ra em mượn điện thoại của anh không phải để chụp ảnh cho anh mà là kiểm tra điện thoại của anh! Em được lắm! – Tôi nói.
Ly nói tôi dám có ý kiến với cô ấy và hỏi lại cô gái trong bức ảnh là ai.
- Em không nhận ra sao? – Tôi nói.
Ly lắc đầu và tiếp tục hỏi tôi một lần nữa.
- Em không thấy cái áo kia quen quen à?
Ly nhìn lại ảnh và nhận ra đó là áo gió mà tôi hay mặc, cô ấy hỏi tại sao tôi lại cho cô gái đó mặc áo của mình.
- Em cố tình không hiểu hay là không hiểu thật đấy, Ly? (Tôi bật cười) Đây là anh mà! Do anh dùng ứng dụng chuyển đổi giới tính và chỉnh sửa ảnh cho đẹp hơn thôi!
Ly tỏ ra hoài nghi, cô ấy không tin rằng tôi sử dụng ứng dụng mà lại có thể trở nên xinh đẹp như vậy. Trước sự nghi ngờ của Ly, tôi đành mở ứng dụng, thực hiện lại các thao tác chỉnh sửa trên bức ảnh gốc. Sau khi hoàn thành, cô ấy hoàn toàn bất ngờ và đã xin tôi tấm ảnh đó, tôi chỉ đành đồng ý. Chia sẻ một chút về tấm ảnh kia, do lúc tôi rảnh rỗi nên tự chụp bản thân, lần này, tôi mặc chiếc áo gió nhưng là mặt màu trắng, khác với mặt màu cam lúc trước và không đeo khẩu trang y tế, sau khi chụp xong, tôi sử dụng ứng dụng chuyển đổi giới tính và ứng dụng làm đẹp để chỉnh sửa ảnh sao cho trông giống nữ nhất có thể và kết quả là đã lừa được Ly.
Sau khi lấy lại điện thoại, tôi kiểm tra và phát hiện Ly chỉ chụp cho tôi đúng một bức ảnh, còn lại là cô ấy vào các ứng dụng nhắn tin, dường như muốn kiểm tra xem tôi trò chuyện với ai. Tôi cũng không dám có ý kiến mà chỉ cho các bạn biết thôi (cách tôi biết được điều này thì bí mật).
Đến nơi gia đình đang đứng chờ, tôi vui sướng khi gặp lại họ, bố mẹ và hai đứa em của tôi đã chúc mừng tôi tốt nghiệp, tôi cảm ơn lời chúc từ họ, ngoài ra bố mẹ Ly cũng dành cho tôi những lời chúc tốt đẹp và ngược lại Ly cũng như vậy. Bầu không khí bỗng chốc thay đổi khi bố Ly nói:
- Tốt nghiệp rồi, hai đứa định bao giờ về chung một nhà đây?
Câu hỏi bất ngờ khiến tôi và Ly luống cuống, không biết phải trả lời như thế nào. Trong đầu tôi chợt nảy ra cách để thoát thân.
- Hình như Lan muốn đi tham quan học viện của con. Con dẫn em ấy đi chơi một vòng nhé!
Tôi nhanh chóng bế Lan lên và chạy đi, bỏ lại Ly "chịu trận" (người anh em làm như vậy là không được rồi). Khi đã chạy đủ xa, tôi đặt Lan xuống và xin lỗi em ấy, em ấy dễ dàng tha thứ cho tôi. Sau đó, tôi dẫn Lan đi dạo quanh khuôn viên học viện, nụ cười rạng rỡ của em ấy khi được khám phá những thứ mới mẻ ở đây khiến tôi vô cùng hạnh phúc. Tôi và Lan ngồi nghỉ tại ghế đá gần bờ hồ, Lan đã hỏi tôi rằng sau này em ấy có thể học ở đây không. Nghe câu hỏi của Lan, tôi mỉm cười và xoa đầu em ấy, nói rằng chỉ cần em ấy cố gắng học tập thì em ấy hoàn toàn có thể thi vào đây và trở thành một sinh viên của học viện. Lan vui vẻ gật đầu, hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt.
Bỗng nhiên, một tiếng vỗ vai khiến tôi giật mình quay lại, thấy đó là Đức, Văn và Thái. Tôi hỏi ba người họ sao lại ở đây, họ trả lời rằng họ đang dạo quanh học viện để ôn lại kỷ niệm, tôi cười khi nghe họ nói vậy. Tôi đã giới thiệu Lan cho ba người họ, họ đều tỏ ra bất ngờ khi biết tôi có một cô em gái, sau một hồi trò chuyện, ba người họ chào tạm biệt tôi và Lan để tiếp tục đi dạo.
Sau khi Đức, Văn và Thái rời đi, tôi nhận được tin nhắn từ thằng em bảo ra cổng học viện để đi ăn trưa. Tôi nói với Lan và cùng em ấy đi ra cổng, trên đường đi, tôi đã chuẩn bị tinh thần để đối mặt với những lời nói từ gia đình hai bên và Ly. Đến nơi, tôi giả vờ như không biết gì, hỏi mọi người đã chọn được địa điểm ăn trưa chưa, Ly tiến tới gần và hỏi tôi có nhớ chuyện gì khác nữa không, tôi trả lời không.
Ngay lập tức, cô ấy tóm lấy cổ áo tôi, kéo sát lại và yêu cầu tôi nói ra suy nghĩ của mình. Tôi nói rằng mọi người đang nhìn nhưng Ly không quan tâm, tôi hỏi cô ấy đã trả lời bố mẹ như thế nào sau khi tôi rời đi, cô ấy nói cô ấy theo ý của tôi và do tôi quyết định. Tôi lấy tay nâng cằm Ly lên và nói rằng tôi muốn cưới cô ấy ngay ngày mai, thậm chí là ngay bây giờ. Ly bất ngờ trước lời tôi nói, cô ấy đỏ mặt và đẩy tôi ra.
- Sao thế? Chẳng phải em theo ý anh à? – Tôi nói.
Ly vẫn im lặng. Tôi nói rằng vừa nãy là mình trêu cô ấy và bảo 25 tuổi cưới mới là đẹp. Ly ngạc nhiên nhìn tôi và hỏi lý do. Khi tôi hỏi cô ấy muốn sớm làm mẹ hay gì thì Ly lại tiếp tục im lặng. Lúc này, bố tôi nói:
- Thôi được rồi! 25 tuổi cưới là vừa rồi, không sớm cũng không muộn quá!
Sau cuộc trò chuyện, hai gia đình cùng nhau đi ăn trưa, bầu không khí vô cùng vui vẻ, tại đây, tôi và Ly nhận được món quà chúc mừng từ gia đình khi đã tốt nghiệp. Ăn trưa xong, bọn tôi trở về học viện để dọn dẹp đồ đạc trong ký túc xá, tuy nhiên, tôi lại nói với bố mẹ rằng tôi muốn ở lại nốt ngày hôm nay và sẽ về nhà vào ngày mai. Bố mẹ tôi đồng ý với quyết định của tôi. Ly cũng muốn ở lại cùng tôi nhưng tôi bảo là tôi có việc cần giải quyết và ký túc xá cũng sẽ đóng cửa trong ngày hôm nay, Ly không còn cách nào khác ngoài về nhà mà không có tôi đi cùng.
Sau khi Ly dọn đồ xong, tôi chào tạm biệt cả hai gia đình và trở về phòng ký túc xá để dọn dẹp đồ đạc của mình, các bạn thắc mắc tôi sẽ ở đâu sau khi rời khỏi ký túc xá. Câu trả lời là tôi đã gọi cho Long Vương để đến đón. Long Vương nhanh chóng có mặt và đưa tôi về nhà anh ta, lý do là vì trước đó một ngày, Long Vương đã mời tôi đến chơi nhà anh ta một hôm và tôi liền đồng ý.