

- Kiếm tiền
- Lê Gia Hoài đã kiếm được 54660 đ
Bài Viết: Tổng Tập Thơ Cầm Giang Trên Việt Nam Overninght
Người Giới Thiệu: Lê Gia Hoài
Người Giới Thiệu: Lê Gia Hoài

NHÀ THƠ CẦM GIANG
Tiểu sử:
Tên khai sinh: Lê Gia Hợp
Bút danh khác: Bạc Văn Ùi và Cầm Vĩnh Ui
Sinh năm: 02/05/ 1931
Mất năm: 29/06/1989
Ngày vào hội nhà văn Việt Nam: Quyết định số 241/QĐ – HV ngày 11-05-2010.
Nơi sinh, Quê quán: Thôn Nguyệt Viên, xã Hoằng Quang, huyện Hoằng Hóa, tỉnh Thanh Hóa
Thường trú: Thôn Khách Nhi, xã Vĩnh Thịnh, huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc.
Thể loại: Thơ
Giải thưởng: Giải cống hiến của Hội nhà văn Việt Nam năm 2017.

Các tác phẩm:
Rừng trắng hoa ban (tập thơ)
Thành rồng thành hổ (tập thơ)
Cầu vào bản (tập thơ)
Gió núi biên phòng (truyện thơ)
Người bản Nà Phiêu (2 tập truyện thơ)
Nà Phiêu đánh Mỹ (3 tập, truyện thơ)
Các tác phẩm tiêu biểu:
Núi Mường Hung Dòng Sông Mã (Tình Ca Tây Bắc)
Em Tắm.
Nhớ Vợ.
Em là con gái Châu Yên
Rừng Trắng Hoa Ban.
1. NÚI MƯỜNG HUNG DÒNG SÔNG MÃ
Anh là núi Mường Hung
Em là dòng sông Mã
Sông nhiều rêu, nhiều cá
Núi nhiều thú, nhiều măng
Chiều bóng anh che sông
Sớm mắt em long lanh
Sáo cành cây anh thổi vang lanh lảnh
Gió lùa qua miệng anh lại mỉm cười
Rộn ràng em thuyền độc mộc ngược xuôi
Như trăm nỗi băn khoăn khi đến tuổi
Nếu trời làm em sóng nổi
Anh ngả mình ngăn lại lúc phong ba
Anh là núi Mường Hung
Em là dòng sông Mã
Sông nhiều rêu, nhiều cá
Núi nhiều thú, nhiều măng
Chiều bóng anh che sông
Sớm mắt em long lanh
Sáo cành cây anh thổi vang lanh lảnh
Gió lùa qua miệng anh lại mỉm cười
Rộn ràng em thuyền độc mộc ngược xuôi
Như trăm nỗi băn khoăn khi đến tuổi
Nếu trời làm em sóng nổi
Anh ngả mình ngăn lại lúc phong ba
Em là búp bông trắng
Anh là ngọn lúa vàng
Thi nhau lớn đẹp nương
Tỏa mùi thơm cùng nghe chim hót
Em cứ về nhà trước
Đợi anh ở bên khuông
Anh làm no lòng mường
Em làm vui ấm bản
Nếu con gấu giẫm gãy cành bông trắng
Lá lúa anh sẽ cứa đứt chân
Nếu lúa này chuột, khỉ dám đến ăn
Sợi bông em sẽ bay mù mắt nó
Anh là ngọn lúa vàng
Thi nhau lớn đẹp nương
Tỏa mùi thơm cùng nghe chim hót
Em cứ về nhà trước
Đợi anh ở bên khuông
Anh làm no lòng mường
Em làm vui ấm bản
Nếu con gấu giẫm gãy cành bông trắng
Lá lúa anh sẽ cứa đứt chân
Nếu lúa này chuột, khỉ dám đến ăn
Sợi bông em sẽ bay mù mắt nó
Anh là rừng thẳm
Em là suối sâu
Cây rừng anh làm cầu
Bắc ngang lên dòng suối
Hoa sim nở đỏ chói
Soi bóng xuống lòng em
Nếu hùm về, suối em thành thác
Nếu sói về, rừng anh sẽ thành chông
Quyết chẳng chịu đau lòng
Đời chúng ta rừng núi
Suối em phá tan bóng tối
Rừng anh chặn lại bão dông
Để anh lớn mãi thành núi Mường Hung
Em ngoan chảy thành dòng sông Mã.
Em là suối sâu
Cây rừng anh làm cầu
Bắc ngang lên dòng suối
Hoa sim nở đỏ chói
Soi bóng xuống lòng em
Nếu hùm về, suối em thành thác
Nếu sói về, rừng anh sẽ thành chông
Quyết chẳng chịu đau lòng
Đời chúng ta rừng núi
Suối em phá tan bóng tối
Rừng anh chặn lại bão dông
Để anh lớn mãi thành núi Mường Hung
Em ngoan chảy thành dòng sông Mã.
08/1957
Cầm Giang.
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Bùi Đức Hạnh phổ nhạc thành nhạc phẩm Tình ca Tây Bắc.
2. NHỚ VỢ
*
Tôi nhớ vợ tôi lắm
Xin được về hai ngày
Nhà tôi ở Mường Lay
Có con sông Nậm Rốm
*
Ngày kia tôi sẽ đến
Lại cầm súng được ngay
Tôi càng bắn đúng Tây
Vì tay có hơi vợ
*
Cho tôi đi, đừng sợ
Tôi không chết được đâu
Vì vợ tôi lúc nào
Cũng mong chồng mạnh khoẻ
*
Cho tôi đi anh nhé
Về ôm vợ hai đêm
Vợ tôi nó sẽ khen
Chồng em nên người giỏi
*
Ngày kia tôi về tới
Được đi đánh cái đồn
Hay được đi chống càn
Là thế nào cũng thắng
*
Nếu có được trên tặng
Cho một cái bằng khen
Tôi sẽ rọc đôi liền
Gửi cho vợ một nửa.
*
Châu Mai Sơn 02/02/1957
*
Cầm Giang
3. EM TẮM
*
Sao anh lại rình
Trộm xem em tắm
Da của em ngần trắng
Da của mẹ, của cha
*
Tay của em lấm lem
Tay của than của bụi
Tay của rừng của núi
Tay của đất của nương
*
Em tắm xong lại sạch
Vẫn ngát thơm hoa rừng
Da của em trắng ngần
Là của anh tất cả
*
Không phải người xa lạ
Việc gì mà trộm xem
Em tắm suối giữa mường
Tắm trong mối yêu thương
*
Có anh đang đứng giữ
Chớ để Tây đến mường.
*
(Bài thơ được in trên báo Độc Lập năm 1957 bằng cả tiếng dân tộc Thái và tiếng quốc ngữ. Bài thơ được xếp vào tuyển tập 100 bài thơ hay nhất thế kỷ XX do Hội nhà văn tổ chức bình chọn năm 2005
*
Cầm Giang
*
4. RỪNG TRẮNG HOA BAN
*
Giữa mùa rừng trắng hoa ban
Hồng leo chín đỏ dưa vàng nương ngô
Vớt rêu hái nấm phơi khô
Sông Đà sửa núi lững lờ trôi xuôi
*
Địch đến đốt ngày vui
Bắn chìm thuyền độc mộc
Hiếp gái trước mặt người
Nứa nổ loang tiếng khóc
Ông đội trưởng du kích
Hy sinh giữa Đèo Giào
Chúng đâm ông chủ tịch
Treo xác trên cành đào
Còn lại anh đội phó
Mắt sáng như đại đao
Họp dân anh nói rõ:
".. Quyết giữ vững phong trào
Có Bác Hồ dẫn đầu
Rừng hoa ban lại trắng!.."
*
Rời bản vào ở lán
Rào các nẻo đường quen
Làm nương nhỏ từng mảng
Lập thêm đoàn du kích các em
Vót nhiều lao, nhiều tên
Nữ cũng tập quân sự
Trăng tạm đợi tiếng khèn
Anh đi từng lán động viên
*
Mỗi gốc cây quyết thành nơi giết giặc
Biến của rừng thành thức ăn thức mặc
Tre, giang đan áo trấn thủ, dây lưng
Nhũ đá vôi thay phấn, học bình dân
Thiếu muối có than gianh
Đói cơm có măng, mài, củ bớn
Lại mùa hoa ban, mùa khô dưa chín
Địch tập trung càn lớn
Ta chặn đánh suối ngoài
Núi địch đóng ban ngày
Ban đêm ta chiếm lại
Địch đi vòng Huối Chải
Ta giật bẫy đá lăn
Địch lùi xuống Na Ngân
Ta triệt đường nước uống
Khi chúng đi ngựa súng
Lúc về đầy cáng thương
Máu nối giọt trên đường
Đường in câu địch vận
Thắng càn; ngô chóng lớn
Lúa trái vụ chóng xanh
Vui trưa học bình dân
Bông tốt thi với sắn
Anh đội phó chào dân đi họp Đảng
Nắng ấm đường, rừng trắng hoa ban.
Châu Mai Sơn tháng 1/1953
Cầm Giang.
*
5. EM LÀ CON GÁI CHÂU YÊN
*
Rừng Châu Yên có nhiều cây khế
Suối Châu Yên có lắm tai chua
Có nhiều cái mỏ thật to
Nhưng con gái Châu Yên không chua không chát
Ngọt ngào như tiếng cười câu hát
Giỏi đánh cồng, ham xòe quạt
Thích gội đầu lá sả tóc như rêu
Thích làm nương, đi súc, dệt, thêu
Ghét lắm những người đi làm giặc
*
Suối Yên Châu chảy nhanh nhiều thác
Nhiều đá ngầm hang thẳm vực sâu
Như bàn tay con gái Yên Châu
Lại mềm hơn cành hóp ngọn lau
Đồ xôi nắm xôi thơm dẻo
Nướng quả ớt thấy mùi thơm đĩa chéo
Đụng vào khung cửi vải thành hoa
Tung nắm tấm thành ra đàn gà
Khua cái chày hóa ra ghạo trắng
Đụng vào cỏ thì cỏ chết nắng
Vuốt lên lúa thì lúa ra bông
Sáng vòng bạc khéo cả ôm chồng
*
Rừng Châu Yên có nhiều rắn, nhiều ong
Có đười ươi, có nhiều con hổ
Có cả voi đàn, chăn gió, gấu đôi
Nhưng gái Yên Châu hiền như những lá sồi
Lành như con chim, con rúi
Cha mắng sợ run không giám nói
Em trai cãi cũng làm thinh
Chồng ra nương lén lút ngoại tình
Cũng chỉ biết ôm chồng mà khóc
Nhặt quả nui hái rau sắng khó nhọc
Chị em nghèo muốn san sẻ cùng nhau
*
Gái Yên Châu ấm như bông vải, ngọt như canh rau
Má thơm mùi quả nê, cao gạc
Miệng nên khướu khi hát
Chân nên công lúc xòe
Êm ái đưa tróng ru con ngủ đêm khuya
Thủ thỉ làm lành khi chồng đang giận
Nhưng khi giặc đến giết người Thái Trắng
Thì con gái Yên Châu cũng giỏi bắn
Cũng làm nên cái bẫy, cái chông
Cũng biết pha từng đùm thuốc độc
Thương người Yên Châu thì khóc
*
Lo việc cho chồng bận đánh nhau
Để thằng Tây kinh cái đất Yên Châu
Để thằng ngụy sợ người con gái
Thằng thổ phỉ không dám quay lại
Yên Châu là đúng Châu Yên
Con gái Yên Châu vẫn đẹp vẫn xinh
Vẫn mềm mại như bông lau cành hóp.
*
Châu Mai Sơn tháng 10/1957
Cầm Giang
Bài thơ được trích học trong chương trình môn văn học cấp II giai đoạn 1976 – 1986.
Cầm Giang.
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Bùi Đức Hạnh phổ nhạc thành nhạc phẩm Tình ca Tây Bắc.
2. NHỚ VỢ
*
Tôi nhớ vợ tôi lắm
Xin được về hai ngày
Nhà tôi ở Mường Lay
Có con sông Nậm Rốm
*
Ngày kia tôi sẽ đến
Lại cầm súng được ngay
Tôi càng bắn đúng Tây
Vì tay có hơi vợ
*
Cho tôi đi, đừng sợ
Tôi không chết được đâu
Vì vợ tôi lúc nào
Cũng mong chồng mạnh khoẻ
*
Cho tôi đi anh nhé
Về ôm vợ hai đêm
Vợ tôi nó sẽ khen
Chồng em nên người giỏi
*
Ngày kia tôi về tới
Được đi đánh cái đồn
Hay được đi chống càn
Là thế nào cũng thắng
*
Nếu có được trên tặng
Cho một cái bằng khen
Tôi sẽ rọc đôi liền
Gửi cho vợ một nửa.
*
Châu Mai Sơn 02/02/1957
*
Cầm Giang
3. EM TẮM
*
Sao anh lại rình
Trộm xem em tắm
Da của em ngần trắng
Da của mẹ, của cha
*
Tay của em lấm lem
Tay của than của bụi
Tay của rừng của núi
Tay của đất của nương
*
Em tắm xong lại sạch
Vẫn ngát thơm hoa rừng
Da của em trắng ngần
Là của anh tất cả
*
Không phải người xa lạ
Việc gì mà trộm xem
Em tắm suối giữa mường
Tắm trong mối yêu thương
*
Có anh đang đứng giữ
Chớ để Tây đến mường.
*
(Bài thơ được in trên báo Độc Lập năm 1957 bằng cả tiếng dân tộc Thái và tiếng quốc ngữ. Bài thơ được xếp vào tuyển tập 100 bài thơ hay nhất thế kỷ XX do Hội nhà văn tổ chức bình chọn năm 2005
*
Cầm Giang
*
4. RỪNG TRẮNG HOA BAN
*
Giữa mùa rừng trắng hoa ban
Hồng leo chín đỏ dưa vàng nương ngô
Vớt rêu hái nấm phơi khô
Sông Đà sửa núi lững lờ trôi xuôi
*
Địch đến đốt ngày vui
Bắn chìm thuyền độc mộc
Hiếp gái trước mặt người
Nứa nổ loang tiếng khóc
Ông đội trưởng du kích
Hy sinh giữa Đèo Giào
Chúng đâm ông chủ tịch
Treo xác trên cành đào
Còn lại anh đội phó
Mắt sáng như đại đao
Họp dân anh nói rõ:
".. Quyết giữ vững phong trào
Có Bác Hồ dẫn đầu
Rừng hoa ban lại trắng!.."
*
Rời bản vào ở lán
Rào các nẻo đường quen
Làm nương nhỏ từng mảng
Lập thêm đoàn du kích các em
Vót nhiều lao, nhiều tên
Nữ cũng tập quân sự
Trăng tạm đợi tiếng khèn
Anh đi từng lán động viên
*
Mỗi gốc cây quyết thành nơi giết giặc
Biến của rừng thành thức ăn thức mặc
Tre, giang đan áo trấn thủ, dây lưng
Nhũ đá vôi thay phấn, học bình dân
Thiếu muối có than gianh
Đói cơm có măng, mài, củ bớn
Lại mùa hoa ban, mùa khô dưa chín
Địch tập trung càn lớn
Ta chặn đánh suối ngoài
Núi địch đóng ban ngày
Ban đêm ta chiếm lại
Địch đi vòng Huối Chải
Ta giật bẫy đá lăn
Địch lùi xuống Na Ngân
Ta triệt đường nước uống
Khi chúng đi ngựa súng
Lúc về đầy cáng thương
Máu nối giọt trên đường
Đường in câu địch vận
Thắng càn; ngô chóng lớn
Lúa trái vụ chóng xanh
Vui trưa học bình dân
Bông tốt thi với sắn
Anh đội phó chào dân đi họp Đảng
Nắng ấm đường, rừng trắng hoa ban.
Châu Mai Sơn tháng 1/1953
Cầm Giang.
*
5. EM LÀ CON GÁI CHÂU YÊN
*
Rừng Châu Yên có nhiều cây khế
Suối Châu Yên có lắm tai chua
Có nhiều cái mỏ thật to
Nhưng con gái Châu Yên không chua không chát
Ngọt ngào như tiếng cười câu hát
Giỏi đánh cồng, ham xòe quạt
Thích gội đầu lá sả tóc như rêu
Thích làm nương, đi súc, dệt, thêu
Ghét lắm những người đi làm giặc
*
Suối Yên Châu chảy nhanh nhiều thác
Nhiều đá ngầm hang thẳm vực sâu
Như bàn tay con gái Yên Châu
Lại mềm hơn cành hóp ngọn lau
Đồ xôi nắm xôi thơm dẻo
Nướng quả ớt thấy mùi thơm đĩa chéo
Đụng vào khung cửi vải thành hoa
Tung nắm tấm thành ra đàn gà
Khua cái chày hóa ra ghạo trắng
Đụng vào cỏ thì cỏ chết nắng
Vuốt lên lúa thì lúa ra bông
Sáng vòng bạc khéo cả ôm chồng
*
Rừng Châu Yên có nhiều rắn, nhiều ong
Có đười ươi, có nhiều con hổ
Có cả voi đàn, chăn gió, gấu đôi
Nhưng gái Yên Châu hiền như những lá sồi
Lành như con chim, con rúi
Cha mắng sợ run không giám nói
Em trai cãi cũng làm thinh
Chồng ra nương lén lút ngoại tình
Cũng chỉ biết ôm chồng mà khóc
Nhặt quả nui hái rau sắng khó nhọc
Chị em nghèo muốn san sẻ cùng nhau
*
Gái Yên Châu ấm như bông vải, ngọt như canh rau
Má thơm mùi quả nê, cao gạc
Miệng nên khướu khi hát
Chân nên công lúc xòe
Êm ái đưa tróng ru con ngủ đêm khuya
Thủ thỉ làm lành khi chồng đang giận
Nhưng khi giặc đến giết người Thái Trắng
Thì con gái Yên Châu cũng giỏi bắn
Cũng làm nên cái bẫy, cái chông
Cũng biết pha từng đùm thuốc độc
Thương người Yên Châu thì khóc
*
Lo việc cho chồng bận đánh nhau
Để thằng Tây kinh cái đất Yên Châu
Để thằng ngụy sợ người con gái
Thằng thổ phỉ không dám quay lại
Yên Châu là đúng Châu Yên
Con gái Yên Châu vẫn đẹp vẫn xinh
Vẫn mềm mại như bông lau cành hóp.
*
Châu Mai Sơn tháng 10/1957
Cầm Giang
Bài thơ được trích học trong chương trình môn văn học cấp II giai đoạn 1976 – 1986.
Chỉnh sửa cuối: