5 người đang xem
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
238 0
Mình là My, 34 tuổi, mẹ của một bé trai bị tự kỷ và đang sống cùng bệnh lý di truyền hiếm gặp. Mỗi ngày với mình đều là một cuộc chiến – vừa chăm con, vừa giữ tinh thần lạc quan.

Trong một lần tìm hiểu cách kiếm tiền online nhẹ nhàng tại nhà, mình tình cờ biết đến dembuon.vn . Không ngờ lại tìm được một nơi mà những dòng tâm sự – từng câu chữ của mình – có thể mang đến chút thu nhập nhỏ, và quan trọng hơn là được ai đó đọc và đồng cảm.

Mình hy vọng sẽ gặp được những người bạn giống mình – cùng viết, cùng sống thật và cùng yêu thương.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Hành trình có con: Chọn sai bác sĩ và nỗi đau đầu đời của con?

Cũng như bao người phụ nữ khác, mình luôn mơ ước có một đứa con.

Vậy mà ước mơ ấy không đến dễ dàng. Mình mất gần 5 năm chữa trị – tiêm, uống thuốc, chờ đợi và rất nhiều lần hụt hẫng.

Đến khi có thai, mình chăm sóc bé cực kỳ cẩn thận. Mình chọn bệnh viện Hùng Vương, theo dõi thai kỳ đều đặn, không bỏ sót một xét nghiệm nào. Mỗi lần khám, mình đều mong thấy con cử động, tim thai mạnh – để yên tâm thêm một chút.

Nhưng rồi.. cái ngày sinh ấy lại trở thành ký ức mình không muốn nhớ.

Mình chọn không đúng bác sĩ – không phải vì thiếu chuyên môn, mà vì thiếu tâm. Họ thờ ơ, lạnh lùng, xử lý chậm. Con mình bị ngạt lúc sinh.

Vừa chào đời, bé phải chuyển vào phòng dưỡng nhi, không được bú sữa mẹ.

Còn mình thì bị tiền sản giật, phải truyền thuốc, người mềm nhũn, mơ màng giữa đau đớn và lo sợ. Cả đêm đó, mình nằm một mình, hai mắt ráo hoảnh, chỉ cầu mong con bình an..

Xin cảm ơn các bạn đã đọc
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Những ngày đầu không mẹ bên cạnh

Ngày con ra đời cũng là lúc mẹ yếu ớt nhất. Người ta thường nói "sinh con xong là được ôm con, da kề da, nghe tiếng khóc con để thấy hạnh phúc trọn vẹn". Nhưng mẹ thì ngược lại..

Con vừa sinh ra đã bị ngạt, phải vào phòng dưỡng nhi. Mẹ thì tiền sản giật, thuốc truyền làm tay chân bủn rủn, chẳng thể nhấc người dậy.

Đêm đầu tiên sau sinh, mẹ không được ôm con, không được cho con bú. Trong căn phòng lạnh lẽo, mẹ nghe tiếng trẻ con khóc giường bên cạnh mà nước mắt cứ rơi. Chỉ ước giá như một trong những tiếng khóc ấy là của con..

Mỗi lần y tá mở cửa đi ngang, mẹ chỉ muốn hỏi:

"Con em sao rồi chị? Con có ổn không? Con có được uống sữa không? Có ai vỗ về con khi con khóc không?"

Người mẹ nào cũng mong phút giây ôm con vào lòng, còn mẹ lại bắt đầu hành trình làm mẹ bằng sự xa cách và nỗi lo lắng.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back