Làm thơ chăm chỉ hăng say Chẳng qua là để đánh bay muộn phiền Trăng kia còn có bạn hiền Đi chơi rong ruổi, vui liền đến đêm Mình thì chẳng có gì thêm Ngoài dòng thơ vụng cố nêm cho tròn
Ngoài cành chim hót véo von Ngọt hương hoa sữa nay còn chi đâu Vương vấn từng phút từng giây Bỗng buồn thiu thỉu thu đây đâu còn
Người buồn trông cảnh héo mòn Thu thời vẫn thế, thế thời tròn vuông Sầu vương ta thả người buông Nhẹ lòng trút xuống một khuông nhạc đầy
Thơ hay thơ thấm lòng này Mượt mà vần điệu sao hay quá trời? Gì cũng đối được thành lời Mèo xin bái phục ngàn lời ngợi khen.
Kén vần chọn điệu cầu kì Thơ hay ý đẹp cũng vì sẻ chia Lọt sàng thì lại xuống nia Người này rớt chữ, người kia nhặt giùm
Một hồi cắn bút loay hoay, Vần về nối đặng câu này của Meo. Ao nào mà chẳng có bèo Thẩn thơ ai chẳng lèo tèo vài câu. Thơ có lúc chẳng thơ đâu Cái quý cái cầu là tấm tình kia.
Hai cô thơ suốt cả ngày Làm chị cũng thấy loay hoay trong người Dù rằng không phải sở trường Nhưng thôi. Cứ kệ sương sương mấy vần Từ khi gặp được "đembuon" Trong lòng lại thấy vui luôn cả ngày "Xu" nhiều "xu" ít không hay Chỉ lo viết lách giải bày văn chương Mong rằng bè bạn bốn phương Về đây tâm sự cho "đêm" hết "buồn" Kkk