924
0
Các ông muốn tiểu thuyết cứ là tiểu thuyết. Tôi và các nhà văn cùng chí hướng như tôi muốn tiểu thuyết là thực sự ở đời
Vũ trọng phụng
Tư tưởng nhân đạo xuyên suốt văn học từ xưa đến nay. Khái niệm nhân đạo có những tiền thân của nó, trong lời nói thông thường đó là tình thương, lòng thương người
Lê trí viễn
Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình. Nó làm cho người gần người hơn
Nam cao
Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật, để cho người đọc một bài học trông nhìn và thưởng thức
Thạch lam
Giá trị của một tác phẩm nghệ thuật trước hết là ở giá trị tư tưởng của nó. Nhưng là tư tưởng đã được rung lên ở các bậc tình cảm, chứ không phải là cái tư tưởng nằm thẳng đơ trên trang giấy. Có thể nói, tình cảm của người viết là khâu đầu tiên cũng là khâu sau cùng trong quá trình xây dựng tác phẩm lớn
Nguyễn khải
Sống đã rồi hãy viết, hãy hòa mình vào cuộc sống vĩ đại của nhân dân
Nam cao
Đối với con người, sự thực đôi khi nghiệt ngã, nhưng bao giờ cũng dũng cảm củng cố trong lòng người đọc niềm tin ở tương lai. Tôi mong muốn những tác phẩm của tôi sẽ làm cho con người tốt hơn, tâm hồn trong sạch hơn, thức tỉnh tình yêu đối với con người và khát vọng tích cực đấu tranh cho lí tưởng nhân đạo và tiến bộ của loài người
Solokhop
Một nhà nghệ sĩ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tủy
Sê khốp
Nhà văn phải biết khơi lên ở con người niềm trắc ẩn, ý thức phản kháng cái ác; cái khát vọng khôi phục và bảo vệ những cái tốt đẹp
Ai ma tốp
Văn học, đó là tư tưởng đi tìm cái đẹp trong ánh sáng
Charles dubos
Tầm văn hóa càng sâu rộng, tác phẩm của nhà văn càng đạt được tới gần hơn nỗi niềm và tiếng lòng của nhân dân thời đại mình
Bảo ninh
Người làm xiếc đi dây rất khó nhưng chưa khó bằng làm nhà văn đi trọn trên con đường chân thật
Phùng quán
Văn học và đời sống là những vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người
Nguyễn minh châu
Anh ta lấy tất cả những lo âu, suy tư, hạnh phúc, khổ đau một đời làm củi có khi nhen nhóm cả một đời mới thiêu được một mồi ngồi lên chất liệu đời mình rót vào đấy xăng của thời đại rồi lấy mình ra làm lửa châm vào bài thơ rực cháy
Chế lan viên
Văn học là nhân học
Macxim gorki
Lấy con ngươi làm đối tượng miêu tả chủ yếu, văn học có được một điểm tựa để nhìn ra toàn thế giới
Cac mac
Mọi lý thuyết chỉ là màu xám, chỉ cây đời mãi mãi xanh tươi
Khuyết danh
Văn chương có loại đáng thờ và không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chuyên chú ở văn chương. Loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người
Nguyễn văn siêu
Cái kết tinh của mỗi vần thơ là muối bể
Muối lắng ở ô nề và thơ đọng ở bề sâu
Chế lan viên
Văn chương như một mạng nhện có thể kết nối hơi lỏng lẻo nhưng vẫn luôn kết nối với cuộc sống từ bốn góc
Virginia woolf
Bất cứ thi sĩ vĩ đại nào, sở dĩ họ vĩ đại bởi vì những đau khổ và hạnh phúc của họ bắt nguồn từ khoảng sâu thẳm của lịch sử xã hội, bởi vì họ là khí quan và đại biểu của xã hội, của thời đại và của nhân loại
Belinxki
Thơ chỉ bật ra khi cuộc sống đã tràn đầy
Tố hữu
Nhà văn là người thư kí trung thành của thời đại
Balzac
Nghệ thuật phải bắt nguồn từ đời sống, thoát li đời sống nghệ thuật nhất định sẽ khô héo
Phạm văn đồng
Văn học là tiếng nói của các thời đại, là cuộc đối thoại chứa chan tình nghĩa
Nguyễn khánh toàn
Vạt áo triệu nhà thơ không bọc hết vàng mà đời rơi vãi
Hãy nhặt lấy chữ ở đời mà góp nên trang
Chế lan viên
Gieo vần như thể gieo hạt
Nhịp sống làm nên những nhịp thơ
Huy cận
Không có sách chúng tôi làm ra sách
Chúng tôi làm thơ ghi lấy cuộc đời mình
Hữu thỉnh
Chỉ có cuộc đời rộng rãi, chỉ có trường đời vô thường định mới dạy cho người ta viết được những câu đẹp đẽ
Nguyễn tuân
Với tư cách là văn nghệ sĩ, ta hãy vui lên vì ta đã bị dứt khỏi giấc ngủ mê và khỏi sự đui điếc, bị bắt buộc phải đứng trước sự thống khổ, những trại giam và máu
Albert camus
Bể khổ của nhân loại là nguồn khai thác không bao giờ vơi cạn của đời tôi
Victor hugo
Nghệ thuật chỉ đạt đến đỉnh cao của nó khi được chắt lọc từ những nỗi đau đích thực của cuộc đời
Lê huy bắc
Không có câu chuyện cổ tích nào đẹp hơn câu chuyện cổ tích do chính cuộc sống viết ra
Andecxen
Nghệ sĩ là người biết khai thác những ấn tượng riêng chủ quan của mình, tìm thấy những ấn tượng có giá trị khái quát và làm cho những ấn tượng ấy có được hình thức riêng
M
Nhà văn là một danh hiệu lạ lùng, vừa hữu ích lại vừa phù phiếm. Nó không phải danh hiệu anh ta tự đứng ra xưng danh được, mà là một danh hiệu do độc giả đặt tên
Nguyễn huy thiệp
Nghệ thuật bao giờ cũng là tiếng nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư
Lê ngọc trà
Văn học thế giới đã có trọn vẹn hai trăm năm huy hoàng của thế kỷ xix và xx, lịch sử nhân loại đã không phụ văn học. Việc những nhà văn còn sót lại nên làm, chính là diễn xuất một cách hết sức vẻ vang vai diễn phụ của mình. Nhưng chúng ta cũng chớ quên diễn viên chính vẫn là diễn viên chính, diễn viên phụ vẫn phải diễn vai phụ mà lịch sử đã phân công. Chấp nhận sự bên lề của văn học chẳng phải một việc tồi tệ
Diêm liên khoa
Văn học là thế giới hoang tưởng, ảo tưởng, hão huyền trong cuộc đời thực tẻ nhạt, dung tục, của cảm xúc
Khuyết danh
Những chữ xơ xác nhất mà chúng ta đã nói đến cạn cùng, mất sạch tính hình tượng đối với chúng ta, những chữ ấy trong thơ ca lại lấp lánh, lại kêu giòn và tỏa hương
Pautopsky
Nhân giả trí nhân
Khổng tử
Tác phẩm văn học là sự cưới xin giữa ngoại vật và nội tâm nhà văn
Xuân diệu
Nghệ thuật không tái tạo những gì ta thấy đúng hơn là nó mở mắt cho ta
Picasso
Khi văn xuôi đã đạt tới mức toàn thiện toàn mỹ thì về bản chất nó đã thực là thơ
Paustovsky
Mặt trời chói lọi của trí tưởng tượng chỉ có thể cháy sáng khi được cọ xát với mặt đất. Nó không thể cháy trong khoảng trống rỗng. Trong khoảng trống rỗng nó sẽ tắt
Paustovsky
Trong bụng không có ba vạn quyển sách, trong mắt không có núi sông kỳ lạ thì không thể làm văn được
Lê quý đôn
Thơ không cần nhiều từ ngữ. Nó cũng không quan tâm đến hình xác của sự sống. Nó chỉ cần cảm nhận và truyền đi một chút linh hồn của cảnh vật thông qua linh hồn thi sĩ
Nguyễn đăng mạnh
Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn con người trước cuộc đời
Tố hữu
Cái bóng của độc giả luôn luôn cúi xuống sau lưng nhà văn, ngay khi mà nhà văn ngồi trước trang giấy trắng
Aimatov
Bài thơ là sợi dây truyền tình cảm cho người đọc
Nguyễn đình thi
Cuộc sống là cánh đồng màu mỡ để cho thơ bén rễ sinh sôi
Puskin
Câu thơ phải luôn bất ổn và xôn xao – không thể nằm yên mà ngủ được nào
Chế lan viên
Sáng tác thơ là một việc do cá nhân thi sĩ làm, một thứ sản xuất đặc biệt và cá thể
Xuân diệu
Câu thơ hay là câu thơ có khả năng đánh thức bao ấn tượng vốn ngủ quên trong kí ức của con người
Chu văn sơn
Khi tác phẩm kết thúc, ấy là sự sống của nó mới thực sự bắt đầu
Aimatov
Thơ là hiện thực, thơ là cuộc đời, thơ còn là thơ nữa
Xuân diệu
Đụng chạm với cuộc sống hằng ngày tâm trạng nảy lên bao nhiêu hình ảnh như lúc búa đập vào sắt trên đe. Người làm thơ lượm lặt những tia sáng ấy, kết thành một bó sáng. Đó là hình ảnh thơ
Nguyễn đình thi
Văn chương sẽ là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng
Hoài thanh
Nhà văn là người đi tìm, gắng đi tìm những hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người
Nguyễn minh châu
Người sáng tác là nhà văn và người tạo nên số phận cho tác phẩm là độc giả
M. Go-rơ-ki
Trước hết là các nghệ sĩ lớn, sau đó mới đến các nhà khoa học, họ xứng đáng hơn ai hết được hưởng sự kính trọng của con người
Einstein
Những gì tôi viết ra là những gì thương yêu nhất của tôi, những ước mong nhức nhối của tôi
Nguyên hồng
Mỗi tác phẩm đều có ít nhiều nhà văn
Thạch lam
Nghệ thuật đó là sự mô phỏng tự nhiên
Pu-skin
Đau đớn thay cho những kiếp sống muốn cất cánh bay cao nhưng lại bị cơm áo ghì sát đất
Nam cao
Điều quan trọng hơn hết trong sự nghiệp của những nhà văn vĩ đại ấy lại là cuộc sống, trường đại học chân chính của thiên tài. Họ đã biết đời sống xã hội của thời đại, đã cảm thấy sâu sắc mọi nỗi đau đớn của con người trong thời đại, đã rung động tận đáy tâm hồn với những nỗi lo âu, bực bội, tủi hổ và những ước mong tha thiết nhất của loài người. Đó chính là cái hơi thở, cái sức sống của những tác phẩm vĩ đại
Đặng thai mai
Người làm văn nhờ xúc cảm dồi dào, mà viết thành văn, thì người đọc cũng phải biết rẽ văn mà thâm nhập vào tình cảm
Lưu hiệp
Có lẽ không ai phủ nhận rằng chúng ta viết là để được đọc. Một tác phẩm dường như lúc nào cũng chờ được đọc tới. Nó là lời kêu gọi gửi gắm tới mọi người như nỗi dở dang đang chờ để hoàn thành, như lỗ hổng đang chờ được lấp đầy
Huỳnh phan anh
Tác phẩm chân chính không kết thúc ở trang cuối cùng, không bao giờ hết khả năng kể chuyện. Khi câu chuyện về các nhân vật khác, tác phẩm nhập vào tâm hồn và ý thức bạn đọc, tiếp tục sống và hành động như một lực lượng nội tâm, như sự dằn vặt và ánh sáng của lương tâm không bao giờ tan tụ như thi ca của sự thật
Aimatop
Tác phẩm thực ra chỉ được tạo thành bởi những kí hiệu câm lặng, những ngôn ngữ chết, cho nên bản thân nó chưa có giá trị gì, nếu có cũng chỉ là đôi chút. Cái quan trọng là vai trò của người đọc. Chính bạn đọc sẽ tạo nên giá trị cho tác phẩm
Mosac
Cái bóng của độc giả đang cúi xuống sau lưng nhà văn khi nhà văn ngồi trước tờ giấy trắng. Nó có mặt ngay cả khi nhà văn không muốn thừa nhận sự có mặt đó. Chính độc giả đã ghi lên trên tờ giấy trắng cái dấu hiệu không thể tẩy xóa được của mình
I. Laltich
Văn học là tiếng nói của các thời đại, là cuộc đối thoại chan chứa nghĩa tình giữa người với người
Nguyễn khánh toàn
Tiếp nhận văn học là quá trình người đọc hòa mình vào tác phẩm, rung động với nó, đắm chìm trong thế giới nghệ thuật được dựng lên bằng ngôn ngữ, lắng nghe tiếng nói của tác giả, thưởng thức cái hay, cái đẹp, tài nghệ của người nghệ sĩ sáng tạo
Sgk ngữ văn 12
Tác phẩm văn học giống như một con quay kì lạ, chỉ có thể xuất hiện trong vận động. Muốn làm cho nó xuất hiện cần phải có một hoạt động cụ thể được gọi là sự đọc. Và tác phẩm văn học có thể kéo dài chừng nào khi sự đọc còn có thể tiếp tục. Ngoài sự đọc ra nó chỉ còn là những vệt đen trên giấy trắng
J. Paul sartre
Vũ trọng phụng
Tư tưởng nhân đạo xuyên suốt văn học từ xưa đến nay. Khái niệm nhân đạo có những tiền thân của nó, trong lời nói thông thường đó là tình thương, lòng thương người
Lê trí viễn
Một tác phẩm thật giá trị, phải vượt lên trên tất cả bờ cõi và giới hạn, phải là một tác phẩm chung cho cả loài người. Nó phải chứa đựng một cái gì lớn lao, mạnh mẽ, vừa đau đớn lại vừa phấn khởi. Nó ca tụng lòng thương, tình bác ái, sự công bình. Nó làm cho người gần người hơn
Nam cao
Công việc của nhà văn là phát hiện ra cái đẹp ở chỗ không ai ngờ tới, tìm cái đẹp kín đáo và che lấp của sự vật, để cho người đọc một bài học trông nhìn và thưởng thức
Thạch lam
Giá trị của một tác phẩm nghệ thuật trước hết là ở giá trị tư tưởng của nó. Nhưng là tư tưởng đã được rung lên ở các bậc tình cảm, chứ không phải là cái tư tưởng nằm thẳng đơ trên trang giấy. Có thể nói, tình cảm của người viết là khâu đầu tiên cũng là khâu sau cùng trong quá trình xây dựng tác phẩm lớn
Nguyễn khải
Sống đã rồi hãy viết, hãy hòa mình vào cuộc sống vĩ đại của nhân dân
Nam cao
Đối với con người, sự thực đôi khi nghiệt ngã, nhưng bao giờ cũng dũng cảm củng cố trong lòng người đọc niềm tin ở tương lai. Tôi mong muốn những tác phẩm của tôi sẽ làm cho con người tốt hơn, tâm hồn trong sạch hơn, thức tỉnh tình yêu đối với con người và khát vọng tích cực đấu tranh cho lí tưởng nhân đạo và tiến bộ của loài người
Solokhop
Một nhà nghệ sĩ chân chính phải là nhà nhân đạo trong cốt tủy
Sê khốp
Nhà văn phải biết khơi lên ở con người niềm trắc ẩn, ý thức phản kháng cái ác; cái khát vọng khôi phục và bảo vệ những cái tốt đẹp
Ai ma tốp
Văn học, đó là tư tưởng đi tìm cái đẹp trong ánh sáng
Charles dubos
Tầm văn hóa càng sâu rộng, tác phẩm của nhà văn càng đạt được tới gần hơn nỗi niềm và tiếng lòng của nhân dân thời đại mình
Bảo ninh
Người làm xiếc đi dây rất khó nhưng chưa khó bằng làm nhà văn đi trọn trên con đường chân thật
Phùng quán
Văn học và đời sống là những vòng tròn đồng tâm mà tâm điểm là con người
Nguyễn minh châu
Anh ta lấy tất cả những lo âu, suy tư, hạnh phúc, khổ đau một đời làm củi có khi nhen nhóm cả một đời mới thiêu được một mồi ngồi lên chất liệu đời mình rót vào đấy xăng của thời đại rồi lấy mình ra làm lửa châm vào bài thơ rực cháy
Chế lan viên
Văn học là nhân học
Macxim gorki
Lấy con ngươi làm đối tượng miêu tả chủ yếu, văn học có được một điểm tựa để nhìn ra toàn thế giới
Cac mac
Mọi lý thuyết chỉ là màu xám, chỉ cây đời mãi mãi xanh tươi
Khuyết danh
Văn chương có loại đáng thờ và không đáng thờ. Loại không đáng thờ là loại chuyên chú ở văn chương. Loại đáng thờ là loại chuyên chú ở con người
Nguyễn văn siêu
Cái kết tinh của mỗi vần thơ là muối bể
Muối lắng ở ô nề và thơ đọng ở bề sâu
Chế lan viên
Văn chương như một mạng nhện có thể kết nối hơi lỏng lẻo nhưng vẫn luôn kết nối với cuộc sống từ bốn góc
Virginia woolf
Bất cứ thi sĩ vĩ đại nào, sở dĩ họ vĩ đại bởi vì những đau khổ và hạnh phúc của họ bắt nguồn từ khoảng sâu thẳm của lịch sử xã hội, bởi vì họ là khí quan và đại biểu của xã hội, của thời đại và của nhân loại
Belinxki
Thơ chỉ bật ra khi cuộc sống đã tràn đầy
Tố hữu
Nhà văn là người thư kí trung thành của thời đại
Balzac
Nghệ thuật phải bắt nguồn từ đời sống, thoát li đời sống nghệ thuật nhất định sẽ khô héo
Phạm văn đồng
Văn học là tiếng nói của các thời đại, là cuộc đối thoại chứa chan tình nghĩa
Nguyễn khánh toàn
Vạt áo triệu nhà thơ không bọc hết vàng mà đời rơi vãi
Hãy nhặt lấy chữ ở đời mà góp nên trang
Chế lan viên
Gieo vần như thể gieo hạt
Nhịp sống làm nên những nhịp thơ
Huy cận
Không có sách chúng tôi làm ra sách
Chúng tôi làm thơ ghi lấy cuộc đời mình
Hữu thỉnh
Chỉ có cuộc đời rộng rãi, chỉ có trường đời vô thường định mới dạy cho người ta viết được những câu đẹp đẽ
Nguyễn tuân
Với tư cách là văn nghệ sĩ, ta hãy vui lên vì ta đã bị dứt khỏi giấc ngủ mê và khỏi sự đui điếc, bị bắt buộc phải đứng trước sự thống khổ, những trại giam và máu
Albert camus
Bể khổ của nhân loại là nguồn khai thác không bao giờ vơi cạn của đời tôi
Victor hugo
Nghệ thuật chỉ đạt đến đỉnh cao của nó khi được chắt lọc từ những nỗi đau đích thực của cuộc đời
Lê huy bắc
Không có câu chuyện cổ tích nào đẹp hơn câu chuyện cổ tích do chính cuộc sống viết ra
Andecxen
Nghệ sĩ là người biết khai thác những ấn tượng riêng chủ quan của mình, tìm thấy những ấn tượng có giá trị khái quát và làm cho những ấn tượng ấy có được hình thức riêng
M
Nhà văn là một danh hiệu lạ lùng, vừa hữu ích lại vừa phù phiếm. Nó không phải danh hiệu anh ta tự đứng ra xưng danh được, mà là một danh hiệu do độc giả đặt tên
Nguyễn huy thiệp
Nghệ thuật bao giờ cũng là tiếng nói của tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư
Lê ngọc trà
Văn học thế giới đã có trọn vẹn hai trăm năm huy hoàng của thế kỷ xix và xx, lịch sử nhân loại đã không phụ văn học. Việc những nhà văn còn sót lại nên làm, chính là diễn xuất một cách hết sức vẻ vang vai diễn phụ của mình. Nhưng chúng ta cũng chớ quên diễn viên chính vẫn là diễn viên chính, diễn viên phụ vẫn phải diễn vai phụ mà lịch sử đã phân công. Chấp nhận sự bên lề của văn học chẳng phải một việc tồi tệ
Diêm liên khoa
Văn học là thế giới hoang tưởng, ảo tưởng, hão huyền trong cuộc đời thực tẻ nhạt, dung tục, của cảm xúc
Khuyết danh
Những chữ xơ xác nhất mà chúng ta đã nói đến cạn cùng, mất sạch tính hình tượng đối với chúng ta, những chữ ấy trong thơ ca lại lấp lánh, lại kêu giòn và tỏa hương
Pautopsky
Nhân giả trí nhân
Khổng tử
Tác phẩm văn học là sự cưới xin giữa ngoại vật và nội tâm nhà văn
Xuân diệu
Nghệ thuật không tái tạo những gì ta thấy đúng hơn là nó mở mắt cho ta
Picasso
Khi văn xuôi đã đạt tới mức toàn thiện toàn mỹ thì về bản chất nó đã thực là thơ
Paustovsky
Mặt trời chói lọi của trí tưởng tượng chỉ có thể cháy sáng khi được cọ xát với mặt đất. Nó không thể cháy trong khoảng trống rỗng. Trong khoảng trống rỗng nó sẽ tắt
Paustovsky
Trong bụng không có ba vạn quyển sách, trong mắt không có núi sông kỳ lạ thì không thể làm văn được
Lê quý đôn
Thơ không cần nhiều từ ngữ. Nó cũng không quan tâm đến hình xác của sự sống. Nó chỉ cần cảm nhận và truyền đi một chút linh hồn của cảnh vật thông qua linh hồn thi sĩ
Nguyễn đăng mạnh
Thơ là tiếng nói hồn nhiên nhất của tâm hồn con người trước cuộc đời
Tố hữu
Cái bóng của độc giả luôn luôn cúi xuống sau lưng nhà văn, ngay khi mà nhà văn ngồi trước trang giấy trắng
Aimatov
Bài thơ là sợi dây truyền tình cảm cho người đọc
Nguyễn đình thi
Cuộc sống là cánh đồng màu mỡ để cho thơ bén rễ sinh sôi
Puskin
Câu thơ phải luôn bất ổn và xôn xao – không thể nằm yên mà ngủ được nào
Chế lan viên
Sáng tác thơ là một việc do cá nhân thi sĩ làm, một thứ sản xuất đặc biệt và cá thể
Xuân diệu
Câu thơ hay là câu thơ có khả năng đánh thức bao ấn tượng vốn ngủ quên trong kí ức của con người
Chu văn sơn
Khi tác phẩm kết thúc, ấy là sự sống của nó mới thực sự bắt đầu
Aimatov
Thơ là hiện thực, thơ là cuộc đời, thơ còn là thơ nữa
Xuân diệu
Đụng chạm với cuộc sống hằng ngày tâm trạng nảy lên bao nhiêu hình ảnh như lúc búa đập vào sắt trên đe. Người làm thơ lượm lặt những tia sáng ấy, kết thành một bó sáng. Đó là hình ảnh thơ
Nguyễn đình thi
Văn chương sẽ là hình dung của sự sống muôn hình vạn trạng
Hoài thanh
Nhà văn là người đi tìm, gắng đi tìm những hạt ngọc ẩn giấu trong bề sâu tâm hồn con người
Nguyễn minh châu
Người sáng tác là nhà văn và người tạo nên số phận cho tác phẩm là độc giả
M. Go-rơ-ki
Trước hết là các nghệ sĩ lớn, sau đó mới đến các nhà khoa học, họ xứng đáng hơn ai hết được hưởng sự kính trọng của con người
Einstein
Những gì tôi viết ra là những gì thương yêu nhất của tôi, những ước mong nhức nhối của tôi
Nguyên hồng
Mỗi tác phẩm đều có ít nhiều nhà văn
Thạch lam
Nghệ thuật đó là sự mô phỏng tự nhiên
Pu-skin
Đau đớn thay cho những kiếp sống muốn cất cánh bay cao nhưng lại bị cơm áo ghì sát đất
Nam cao
Điều quan trọng hơn hết trong sự nghiệp của những nhà văn vĩ đại ấy lại là cuộc sống, trường đại học chân chính của thiên tài. Họ đã biết đời sống xã hội của thời đại, đã cảm thấy sâu sắc mọi nỗi đau đớn của con người trong thời đại, đã rung động tận đáy tâm hồn với những nỗi lo âu, bực bội, tủi hổ và những ước mong tha thiết nhất của loài người. Đó chính là cái hơi thở, cái sức sống của những tác phẩm vĩ đại
Đặng thai mai
Người làm văn nhờ xúc cảm dồi dào, mà viết thành văn, thì người đọc cũng phải biết rẽ văn mà thâm nhập vào tình cảm
Lưu hiệp
Có lẽ không ai phủ nhận rằng chúng ta viết là để được đọc. Một tác phẩm dường như lúc nào cũng chờ được đọc tới. Nó là lời kêu gọi gửi gắm tới mọi người như nỗi dở dang đang chờ để hoàn thành, như lỗ hổng đang chờ được lấp đầy
Huỳnh phan anh
Tác phẩm chân chính không kết thúc ở trang cuối cùng, không bao giờ hết khả năng kể chuyện. Khi câu chuyện về các nhân vật khác, tác phẩm nhập vào tâm hồn và ý thức bạn đọc, tiếp tục sống và hành động như một lực lượng nội tâm, như sự dằn vặt và ánh sáng của lương tâm không bao giờ tan tụ như thi ca của sự thật
Aimatop
Tác phẩm thực ra chỉ được tạo thành bởi những kí hiệu câm lặng, những ngôn ngữ chết, cho nên bản thân nó chưa có giá trị gì, nếu có cũng chỉ là đôi chút. Cái quan trọng là vai trò của người đọc. Chính bạn đọc sẽ tạo nên giá trị cho tác phẩm
Mosac
Cái bóng của độc giả đang cúi xuống sau lưng nhà văn khi nhà văn ngồi trước tờ giấy trắng. Nó có mặt ngay cả khi nhà văn không muốn thừa nhận sự có mặt đó. Chính độc giả đã ghi lên trên tờ giấy trắng cái dấu hiệu không thể tẩy xóa được của mình
I. Laltich
Văn học là tiếng nói của các thời đại, là cuộc đối thoại chan chứa nghĩa tình giữa người với người
Nguyễn khánh toàn
Tiếp nhận văn học là quá trình người đọc hòa mình vào tác phẩm, rung động với nó, đắm chìm trong thế giới nghệ thuật được dựng lên bằng ngôn ngữ, lắng nghe tiếng nói của tác giả, thưởng thức cái hay, cái đẹp, tài nghệ của người nghệ sĩ sáng tạo
Sgk ngữ văn 12
Tác phẩm văn học giống như một con quay kì lạ, chỉ có thể xuất hiện trong vận động. Muốn làm cho nó xuất hiện cần phải có một hoạt động cụ thể được gọi là sự đọc. Và tác phẩm văn học có thể kéo dài chừng nào khi sự đọc còn có thể tiếp tục. Ngoài sự đọc ra nó chỉ còn là những vệt đen trên giấy trắng
J. Paul sartre
Last edited by a moderator:


