Bạn được LieuDuong mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.

Admin

Nothing to lose.. your love to win..
23,387 ❤︎ Bài viết: 3773 Tìm chủ đề
29860 77
Kiếm tiền
Admin đã kiếm được 298600 đ

Nhật ký gửi người yêu​


Viết nhật ký tình yêu tuổi thanh xuân giống như đắm mình vào những giấc mơ nhẹ nhàng, ấm áp. Có chút xao xuyến, rung động, bâng khuâng thầm lặng. Đó là những cảm xúc bất chợt nhận ra trong những tháng ngày tuổi thanh xuân. Nhiều lúc tự ngẫm lại bản thân mà tiếc cho những điều còn dang dở đã bỏ lỡ khi ở cái độ tuổi ấy. Và với những ai đã ở cái tuổi thanh xuân ấy thì đều chẳng còn lạ lẫm, bỡ ngỡ nữa. Họ cảm thấy hạnh phúc khi ôm những kỷ niệm, vui có, buồn có trong ký ức tuổi thanh xuân.

tXqLmgu.png


Có những tâm sự, những chia sẻ không thể nói thành lời.

Có những điều ta chỉ biết chôn giấu vào trong 2 chữ "nhật ký" này thôi.
 
Chỉnh sửa cuối:
19 ❤︎ Bài viết: 3 Tìm chủ đề
Em đã từng yêu anh rất nhiều, nhưng chỉ là "từng" thôi. Khi ấy, em yêu anh một cách thật sự mù quáng, chính những hành động mà anh dành cho em đã làm em nghĩ rằng anh cũng yêu em. Không! Em đã sai rồi, đó chỉ là sự quan tâm giữa hai người thân thiết thôi chứ không phải "Người yêu".

Mỗi lần anh che chở, quan tâm em lại càng làm tình cảm mà em dành cho anh ngày một sâu đậm, để rồi em lầm tưởng đó là tình yêu. Chắc có lẽ em quá ngu ngốc, anh nhỉ? Cứ mãi đơn phương anh, mong một ngày anh đến và đáp lại tình cảm của em, hay đôi khi còn nghĩ trong tim anh cũng có hình bóng em. Nhưng.. em sai rồi anh ạ. Em đã quá ảo tưởng rồi!

Ngày mà anh nói: "Anh chỉ coi em là người bạn thân thôi." thật sự đau lắm, đau vì quá ngu ngốc khi nghĩ anh coi em là người anh thương. Những lần anh lục đục trong chuyện tình cảm hay đau khổ nhất thì em luôn ở bên anh, luôn là người an ủi động viên anh, em cữ ngỡ rằng dần dần anh sẽ hiểu được tình yêu ấy. Vẫn nuôi một thứ hi vọng hão huyền, để rồi một ngay nhận lại câu nói đau đến cắt lòng.

Giá như trước kia em không ngu ngốc, không quá ảo tưởng bản thân mình trong tâm trí anh thì giờ đây, em không thất vọng đến nhường này..
 
Last edited by a moderator:
42 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Muốn nói rất nhiều nhưng sao nghẹn ở đầu môi không thể thốt ra lời. Im lặng hay cho qua khi em đã quá nhiều điều muốn nói với anh. Sau những ngày mưa gió em nghĩ trời sẽ trong xanh lại, thế mà mây đen vẫn kéo về nơi em đợi chờ điều gì.

Góc quán em ngồi chỉ còn lại những cô đơn em đối diện. Không còn tiếng cười mà em hằng có, đã mất đi niềm tin em dành cho anh. Em như kẻ điên dại ngồi ngơ ngẩn, không biết làm gì với những tâm tư em mang. Anh về đâu khi em lẻ bước, đọc bước âm thầm qua đoạn đường dài không tên.

9787323424_a63daa5165_c.jpg

Vẫn như thế, mỗi em hiểu và chỉ mỗi em biết. Biết cách làm bản thân mình vượt qua mọi thứ. Biết tự an ủi và tự đưa mình về với thực tại. Em cứ nghĩ bản thân em mạnh mẽ lắm, không cần ai cả. Không cần anh em vẫn mạnh mẽ, không sợ những giông bão của cuộc sống. Tự tay em sẽ che chở cho bản thân mình. Bước qua tất cả nỗi đâu thầm lặng không tên.

Hôm nay sao nhiều u ám quá, như muốn nhắn chìm em xuống vực sâu. Như muốn em chìm tromg nỗi uất hận, hay để e chơi vơi giữa lúc này.

Em muốn ngủ vùi trong mộng mị thật lâu để thôi nghĩ. Nhưng biết làm sao khi tâm em không vững chí em rụt rè nhút nhát bỏ chạy. Muốn đứng lên nhưng vẫn không thể. Bước mông lung chẳng có lối về..
 
Last edited by a moderator:
9 ❤︎ Bài viết: 5 Tìm chủ đề
Chúng ta từng bên nhau trong lúc thanh xuân cuộc đời, nhưng cuối cùng lại gói gọn trong hai từ "kỉ niệm"

Năm đó chúng ta vì muốn ở bên nhau mà cố gắng, cố gắng học tập, cố gắng nổ lực nhưng không ngờ cuộc đời chớ trêu như nào khi anh phải theo gia đình vào nam. Em còn nghĩ lời hẹn ước năm đó cố gắng thi vào cùng trường đại học rồi chúng ta sẽ gặp nhau, vì tình yêu với anh vì sự hứa hẹn cuối cùng chúng ta cũng thực hiện được vào một trường đại học.

Nhưng nào ngờ người đi cạnh anh bấy giờ không phải em mà lại là một người khác. Anh có biết trái tim em nhói lên từng cơn, vụn vỡ như nào khi anh nói tất cả giữa chúng ta chỉ còn là kỉ niệm. Ừ thì là kỉ niệm khi anh thực sự đã quên hết, quên những buổi chiều hai đứa cùng nhau trên chiếc xe đạp cũ, những cơn mưa mùa hạ ướt nhèm bên ô cửa..

Em luôn tự hỏi do khoảng cách khiến anh thay đổi, hay do tình cảm anh chưa đủ, nếu không phải vì dời đi đột ngột thì có phải anh vẫn sẽ thay đổi. Và đối với anh bây giờ tất cả chỉ còn là một mình em nhớ!
 
Last edited by a moderator:
9 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
Tôi và anh ấy quen nhau chỉ vỏn vẹn 1 tháng, đó là mối tình đầu tiên mà tôi công khai mạng xã hội. Hợp tính nhau, thích chụp hình, thích du lịch. Anh ta và tôi bằng tuổi nhau. Tình yêu của tuổi 18 nó bắt đầu không đẹp nên kết thúc cũng như vậy. Quen nhau qua Facebook rồi gặp gỡ sau vài ngày anh ta tán tỉnh, năn nỉ quen thì tôi đã chưa đồng ý cho đến khi 2 đứa đi xem phim thì anh ta đọc được tin nhắn, biết rằng tôi đang gây, đang chia tay với người yêu, anh ta tức lắm vì tôi có người yêu mà không nói anh ta biết, anh ta im lặng tỏ ra bình thường như chưa từng xem gì cho đến khi hết toàn bộ phim ở rạp đến cả khi về nhà.

Và rồi tình yêu của tuổi 18 mở ra một tình yêu trong sáng và thật đẹp, chứa đựng sự ghen tuông, hờn dỗi như kiểu trẻ con, yêu nhau cho đến lúc chia tay đếm được 2 ngày hạnh phúc không gây gỗ thôi ấy. Sau vụ tôi có người yêu mà dối anh ta rồi khi quen nhau tôi nhắn tin đi chơi với bạn riêng là con trai thế là ghen rồi gây, chỉ cần nhắn tin với trai, ngồi cạnh trai là bị ghen rồi giận đến cả bạn thân anh ta anh ta còn giận.

Vốn dĩ thích du lịch nên quen vài tuần bọn tôi đã có chuyến đi chơi xa bằng xe máy tại biển Vũng Tàu. Đi mưa về cũng mưa chúng em đã có những ngày bên nhau vui vẻ cùng nhau đi dưới cơn mưa tầm tã. Anh luôn ga lăng yêu thương và chiều chuộng tôi, anh mặc cho trời mưa chạy suốt đoạn đường dài ướt mem lạnh cực kì còn toii ngồi sau được mặc áo mưa và ôm chặt anh nghĩ đến thế mà thương anh. Mà cứ thế cứ làm anh buồn suốt bởi những giận hờn ghen tuông anh luôn tha thứ khi tôi làm sai và cũng ở lại bên tôi chưa khi nào gây nhau được hơn tiếng. Cho đến một ngày anh bỗng dưng im lặng vô tâm tôi trở nên buồn và bực bội gây với anh thế là giận quá mất khôn. Bọn tôi buông ra những lời mà bản thân không hề muốn rồi sau đó kết quả là anh ta bỏ tôi ra đi trong lòng buồn, tôi tức, tôi vô cùng thấtvọng.

Vài tuần đầu nhắn gọi anh không trả lời, cố đến nhà gặp anh cũng không ra. Anh có người khác anh chặn Facebook đổi số điện thoại. Tôi và anh đã có vài tiếng nhắn tin nhưng không níu được anh ở lại. Anh bảo tôi vô tâm, người ta quan tâm anh ấy hơn tôi. Thế là tôi mất anh ta từ đấy, chỉ vì sự vô tâm, vô tư, vô tình không cho anh được cảm giác yên tâm và quan trọng khi bên tôi

Tôi trở nên quỵ lụy và những ngày buồn bã kèm theo hối hận. Cho đến thời điểm này vẫn vậy, tất cả là muộn màng.

Hồng, cô ấy là người yêu cũ anh ta, cô ấy nhắn tin trách móc em thế này thế kia nên anh ta ra đi anh ta không quay trở lại. Cô ta khuyên tôi bỏ anh ấy đi đưa ra đủ nguyên do cho tôi nản chí, trêu tức tôi bằng những tin nhắn, cuộc gọi video giữa cô ta với anh. Thật sự em rất buồn và hối hận khi em nhận ra em cần anh thì đã quá muộn rồi giờ thì anh chẳng tha thứ mà trở về bên em nữa. Và cô ta thú nhận rằng cô ta không có quay lại với anh ấy cô ta làm vậy chọc tức tôi. Thật sự tôi đau và tức nhưng cũng vì thế tôi nhận ra mình chưa thật sự yêu anh chưa thực sự đem lại hạnh phúc cho anh.

Thời gian ngắn thôi nhưng đấy là tình yêu của hai đứa bằng tuổi tình yêu công khai đầy mạng xã hội, biết bao nhiêu hình và video cùng nhau. Với tôi, chưa bao giờ tôi hối hận vì yêu anh hết Phúc à một chàng trai quá tốt với tôi mà tôi lại không biết quan tâm và trân trọng anh. Toii xin lỗi anh về tất cả, em nơi đây vẫn luôn dõi theo anh nhưng chỉ là âm thầm từ phía sau mà thôi.

Tình yêu đẹp của tuổi 18 một kĩ niệm khắc mãi trong tâm trí tôi. Cảm ơn đã đến bên tôi. Sợi tơ duyên đứt rồi có nối lại được đâu..

Sau khoảng thời gian chia tay một năm không liên lạc hay gặp nhau. Là do duyên số hay sao tôi trở về làm công ty gần nhà cùng mẹ, một công ty tôi đã từng làm thì anh lại đang làm ở đây. Khi tôi được sắp xếp công việc làm thì lại đứng chung chỗ với anh bọn tôi xoay lưng vào nhau. Ngày qua ngày tộ nghe mọi người to nhỏ bảo tôi là bồ cũ Phúc và nghe tin từ lâu rồi. Sau một tuần làm chung anh luôn tỏ ra lạnh nhạt và né tránh. Anh có người mới tên Thảo, cô ta là bạn học thời cấp một với tôi là bạn hàng xóm với tôi, thật sự tộ đau lắm, đi làm mà luôn áp lực và buồn

Tôi nói thương anh chưa bao giờ tin vì anh nói tộ quen người này người kia mà nói thương anh. Thật là sau chia tay tộ có người mới, tôi quen che đậy và muốn quên đi anh nhưng thật sự vì quá yêu anh nên rồi không bền với ai được

Đến khi bây giờ lòng tôi vẫn thương anh nhớ anh.
 
Last edited by a moderator:
192 ❤︎ Bài viết: 4 Tìm chủ đề
Anh à, sao lúc đầu em tỏ tình anh không từ chối để bây giờ anh muốn chia tay. Sao anh lại làm vậy em cần nghe anh giải thích..

Lúc mới quen anh nói không muốn có người yêu, khi em tỏ tình với anh thì anh không đồng ý. Rồi anh lại tỏ tình với em làm em vui lắm cuộc sống của em như có thêm động lực. Ngày nào anh cũng nhắn tin với em hỏi thăm đủ thứ, quan tâm em vui hay buồn. Luôn nhắc nhở em phải luôn vui vẻ và đừng buồn. Lỡ mà em không trả lời tin nhắn của anh thì anh liền hỏi lí do rồi xin lỗi em. Anh có biết anh đã tập cho em một thói quen phải nhắn tin với anh mỗi ngày không.

Rồi đột nhiên anh nói anh bận không lên face một thời gian, anh có biết là lúc đó em cảm thấy đau lắm không, nhưng vì thương anh nên em đợi cứ vài lần đợi như thế là gần một tháng, dần dần em thấy anh không quan tâm đến em nữa, e rất buồn. Rồi sau đó anh nói muốn chia tay vì anh và em không hợp và anh không xứng đáng với em, khi đọc tin nhắn này của anh nước mắt em chợt rơi mà không có lí do em cố gắng hàn gắn thì anh càng cố gắng đẩy em ra xa. Tim em như muốn vỡ nát em khóc cạn nước mắt mà anh đâu thương xót cho em.

Em đang rất thất vọng về anh sao anh lại làm vậy chứ, em đâu cầm một người hoàn hảo mà cần anh phải hợp với em. Em chỉ cần anh luôn thành thật và yêu em chân thành thôi, chỉ vậy là đủ rồi. Nếu lúc đầu anh từ chối rồi chặn em chắc là một chuyện đã tốt hơn rồi.

Cảm ơn bốn tháng yêu em của anh.

Bảo bối của em..

H. U. Y.
 
192 ❤︎ Bài viết: 4 Tìm chủ đề
Sao tới cũng bất ngờ mà đi cũng đột ngột vậy.. anh đã từng hứa sẽ yêu em suốt đời mà, anh nói sẽ không bao giờ bỏ em mà vậy mà bây giờ cũng khung cảnh này tâm trạng này nhưng chỉ có em nhớ anh.

Lúc trước anh quan tâm em từng chút một không để em phải lo lắng hay buồn rầu, anh lúc nào cũng hỏi thăm em cảm thấy thế nào thường xuyên chọc cười em. Anh luôn làm em cảm thấy an tâm và hạnh phúc. Cứ mỗi lần onl facebook thì anh liền nhắn tin với em anh luôn trả lời tin nhắn của em rất nhanh, anh gọi em là vợ vậy mà bây giờ em chỉ có thể nhìn anh quan tâm người khác.

vi-em-thuong-anh-nen-chung-minh-hay-vi-nhau-co-gang-nhieu-hon-nhe-1-758x506.jpg

Bây giờ anh chỉ đi thả tim like hình người khác còn em thì chẳng quan tâm gì, nhiều khi thấy anh onl em liền nhắn tin với anh vậy mà anh không thèm trả lời mà lại đi trả lời comment của mấy người khác, em buồn lắm. Nỗi Buồn mà không thể chia sẻ cho ai một mình ôm hết nỗi buồn rồi tự ngồi khóc một mình không ai quan tâm.

Chắc tại em hết quan trọng đối với anh rồi nên mới như vậy, lúc trước anh trả lời tin nhắn của em nhanh thì bây giờ phải hai, ba ngày sau anh mới trả lời có khi là không xem luôn. Anh vô tình với em quá rồi, làm sao để có thể quên được một người đã từng yêu rất nhiều chứ, em yêu thật lòng mà hay đối với anh đó giống như một thú vui qua đường.

Ai cũng có quyền có được hạnh phúc mà, sao anh gieo thương nhớ cho em rồi bỏ đi như vậy, anh nỡ lòng nào nói dối em như vậy anh không tội nghiệp em dù chỉ là thương hại thôi sao. Sao anh lại quá đáng vậy chứ, em đã xin lỗi anh rất nhiều để anh đừng bỏ rơi em nhưng anh vẫn đi mà không ngoảnh đầu lại. Em xin lỗi anh..

Chắc tại do em chưa hoàn hảo để anh yêu thương.
 
Last edited by a moderator:
138 ❤︎ Bài viết: 22 Tìm chủ đề
Những dòng cảm xúc thường chạy rất nhanh.. đôi khi ta chẳng thể bắt kịp nó và cũng chẳng thể hiểu nổi mình nhất là khi bạn yêu đơn phương một ai đó.. Bởi vậy để giữ lại những cảm xúc ấy họ viết ra, giãi bày những tâm tư tình cảm của chính mình.. ngày hôm nay tôi có vô tình đọc được một câu chuyện thương đơn phương của một bạn up lên confession của trường.. Tôi gần như thấy mình trong đấy..

"Còn điều gì đau đớn hơn khi cho đi tình yêu mà người ta không buồn nhận. Tôi nhận thấy mình đang cô đơn, một nỗi cô đơn mà tôi chưa từng cảm nhận. Nỗi cô đơn cứ lớn dần theo từng ngày, nó bao trùm lên cuộc sống của tôi, từng bước đi của tôi.

Còn gì xót xa hơn khi phải đứng ở một nơi rất xa để dõi theo cuộc sống của người ta bởi tôi biết rằng mình không bao giờ có thể bước vào cuộc sống đó.

Tôi đã tự cho mình những ảo tưởng và hy vọng rằng người ta cũng thích tôi nhưng tuyệt vọng làm sao khi thậm chí người ta còn không coi tôi là bạn.

Đôi lúc, chỉ cần một lời hỏi thăm qua tin nhắn điện thoại, một nụ cười xã giao khi gặp nhau.. cũng đủ làm tôi vui cả ngày hôm đó. Nhưng sao người ta vô tâm đến thế? Người ta có biết tôi buồn biết bao khi nhắn tin mà người ta không trả lời.."

Đừng buồn nhé! Chỉ là thanh xuân của chúng ta muốn chúng ta yêu đơn phương một lần.. đau khổ một lần.. để gặp được người thực sự thuộc về chúng ta..
 
42 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Những cơn gió lạnh đã bắt đầu thổi nhẹ, lạnh nhẹ nhành nhưng cũng làm người ta thấy ớn lạnh nơi đầu mũi. Em bị dị ứng nặng với gió bắc, dù là gió bắc non đối với em cũng là khó khăn lắm. Em bắt đầu thấy mệt mỏi nhiều hơn, những cơn gió lạnh làm em khó chịu. Cảm cúm nhứt đầu hay chải nước mũi bởi bệnh viêm dị ứng thời tiết hành em suốt. Em co người lại cho bớt lạnh, bỗng thấy mình như chú gà đứng dưới mưa. Rụt sâu cổ lại cho ấm thêm đôi chút, nhưng mãi cảm thấy lạnh lẽo bởi vì đâu.

AzOu7jY.jpg

Thầm nghĩ bây giờ được anh ôm trọn vào lòng, sưởi ấm bởi bờ vai ấm áp. Ôm thật trật chẳng muốn buôn lỏng lẽo, sợ mất đi giây phút này. Đâu phải muốn ôm anh là được ôm ngay, bởi em biết nên không dám nghĩ cũng chẳng dám mộng mơ thêm nữa. Im lặng mõi khi được bên anh, cho bớt những cô đơn khi xa cách. Em ghét anh lắm, ghét vì em chẳng hiểu được, khi muốn nói ra nhưng lại chẳng dám nói. Vì nói ra cũng biết không được gì, chỉ bằng im lặng ngồi bên anh. Được yêu và hạnh phúc ngắn.

Một mình đã quen với những thách thức của cuộc sống, quen dần với những cảm giác vui buồn xen kẻ. Cũng như những lúc nhớ anh em vẫn mỉm cười một mình mà không trách anh điều gì. Cứ nghĩ anh cũng nhớ về em như em thế thôi, mà đôi cũng buồn vì chẳng thể nói nên lời..
 
Last edited by a moderator:
15 ❤︎ Bài viết: 11 Tìm chủ đề
Hôm nay mưa lớn lắm, làm lòng em lại nổi cơn sóng ngầm. Cũng hôm ấy cơn mưa dai dẳng và nặng hạt, anh nói chỉ có mình em thôi, cả đời này vẫn một hình bóng em. Em hạnh phúc lắm, vứt đi những cuộc hẹn hò của anh với người khác, bỏ lại những lời nói đã từng làm trái tim em thổn thức, đau đớn.

Nhưng cuối cùng em nhận lại được gì, chính là sự vứt bỏ vô tình của anh mà thôi. Hóa ra trong anh em chẳng là gì cả, chỉ là món hàng cá cược của anh với người khác xem có làm em đau đớn hơn những cô gái trước không. Và anh đã thắng rồi đó anh ạ.

Lúc ấy quả thật em rất suy sụp, không ăn không uống suốt mấy ngày liền. Đến khi con bạn nó tới và vứt cái gương vào người em, nhìn thấy bộ dạng thảm hại ấy em chỉ biết khóc, nhưng khóc rồi lại nhận ra rằng mình còn rất nhiều điều rất muốn làm nên cố gắng ăn uống cho có sức sau đó bắt đầu một công việc mới, một khởi đầu mới.

Bây giờ em đã là một nhà văn thực thụ rồi, anh vẫn vậy, vẫn làm nhiều cô gái đau khổ như xưa.

Hôm nay em lại thấy anh đi bên cạnh một cô gái khác, lòng em đã bình yên rồi anh ạ..
 
Last edited by a moderator:
42 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Những giây phút cuối này đây, em khờ khạo ngồi điếm lại từng giây phút bên anh. Một năm nữa sắp hết, cũng báo cho em biết ngày chúng mình bên nhau càng bớt đi. Em sợ năm mới bắt đầu và tháng ngày cuối năm sắp qua, em nghẹn nơi cổ họng vì những điều xảy ra. Và cùng những khó khăn bởi quyết định của em, nếu em nói "Đừng buông tay em ra" anh sẽ làm như vậy không anh? Em luôn làm trái ngược với điều em muốn nơi anh, dù 1 lần thôi em muốn được nói thật ra điều mong muốn. Nhưng thật khó quá anh ơi! Thật khó để em thốt ra chính miệng em, vì em biết điều đó anh mãi không thể làm cho em. Anh biết không! Có những câu nói em phải nói dối với anh để anh nhẹ lòng, để anh không phải nghĩ ngợi mà cân đo lại, mà em tự chảy lệ một mình trông lúc đó. Lời nói rất mạnh mẽ dứt khoát mà lại tràn bờ mi cay cay, ướt cả bờ má rồi rơi xuống áo, quẹt vội để lòng bớt đau. Tim em thắt lại không thở được, muốn ngừng nói với anh đôi chút nhưng sợ anh biết em khóc. Rồi tự giả vờ anh vẫn bên em, vẫn yêu em như ngày hôm qua. Vẫn cần em như que diêm sưởi ấm đêm lạnh, vẫn hiện hữu mỗi khi ngày mới bắt đầu.

Nếu ngày đó đến, em đứng dậy sao đây? Vẫn câu nói ấy, vẫn tình yêu đó. Em phải làm sao? Ngày mai, em muốn tìm cho mình sự bình yên, em muốn được như thế, sống an phận để quên anh. Mà được không anh, mãi bình lặng trong tiềm thức này không anh. Tự hỏi rằng em phải làm sao để không mất anh, để anh bên em mãi mãi. Để cơn mưa mãi mãi bất chợt ùa về làm em yêu anh thêm, cũng như được nắm tay anh đi trong tình yêu ấy.

Cuối cùng ngày em sợ nhất cũng xảy ra, bây giờ đây, em như người chờ đợi anh nói ngày anh đi, không phải sự chờ đợi của hạnh phúc mà là ngày em sẽ bắt đầu sống trong giả dối với bản thân. Và với tất cả mọi thứ xung quanh em, với những gì em gìn giữ, em cũng sẽ phải quay bước và vô hình khi chạm mắt đến. Anh có biết không? Cái cảm giác giả dối với tậm trạng của mình là điều tàn nhẫn nhất, và cũng như tự giết chết đi cái niềm tin yêu của bản thân vậy. Em luôn dấu cảm xúc buồn của mình lại, để mĩ mãn 1 ngày hạnh phúc bên anh. Vì em luôn nhắc mình rằng anh mãi mãi không về bên em, hôm nay giờ này anh ở đây chờ em nhưng mai anh đã xa lạ đến vô hình.

Em có thể ao ước không anh? Ao ước rằng "anh mãi nắm tay em" hay "anh luôn nhìn về phía em.." mà sao ước được anh ha. Anh đi rồi! Em biết rồi anh. Em ổn đấy thôi!
 
Last edited by a moderator:
4 ❤︎ Bài viết: 1 Tìm chủ đề
Đêm nay trời lạnh thật đấy! Cậu có cảm giác giống tớ không? Cậu có cảm thấy nhớ tớ lúc tớ nhớ cậu không? Chắc là không đâu, tớ nghĩ như vậy. Cậu nói cậu chưa từng thích ai cả nhưng tớ chẳng tin đâu. Tớ biết đó chỉ là cái cớ để cậu né tránh tớ thôi! Tớ biết cậu vẫn còn thương tớ, nếu không cậu đã không quay lại tìm tớ sau hơn một năm dài đằng đẵng không có chút liên lạc gì với nhau, chính xác là sau khi thi chuyển cấp. Lúc đó, cả hai đều nuôi hy vọng là sẽ được học cùng trường cấp Ba nhưng sự thật lại không được như vậy. Tớ đã vì cậu mà chọn thi vào trường chuyên. Tớ đã rất cố gắng để được học chung trường, thậm chí là chung lớp với cậu. Vậy mà khi tớ đậu rồi thì cậu lại rớt, rồi sau đó mình không gặp nhau nữa. Facebook của nhau để chế độ chặn người lạ, tên facebook của tớ cậu cũng chẳng nhận ra. Rất lâu sau đó, tưởng chừng như cậu đã quên, nhưng không, cậu đã tìm thấy tớ. Tớ không tin là cậu còn thương tớ nhưng cảm giác đó, cậu biết không, nó ấm lắm. Từng lời nói, cử chỉ hay hành động đều khiến tớ hạnh phúc. Nhưng hình như tương lai của cậu quan trọng hơn tớ. Cậu rời xa tớ không vì một lí do gì, chỉ vì đống đề thi y hay bách khoa kia quá quan trọng đối với cậu. Tớ tự hỏi, cậu có cảm thấy vui với sự lựa chọn của mình không? Ngày trước cậu có thể vừa học vừa quan tâm tớ mà, có khi cậu còn học cả phần của tớ nữa cơ. Cậu nói thương tớ rất nhiều lần và chưa bao giờ nói lời ngược lại. Vậy mà cậu có thể bỏ đi mà không nhìn tớ lấy một lần. Cậu chỉ cần nói không thương tớ nữa thôi bộ khó lắm sao?
 
3 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Tôi đang yêu đơn phương.

Có thể nói là vậy nhưng nhìn theo một góc độ khách quan, đây chỉ là những rung động đầu đời của tuổi học trò. Tình cảm thời học sinh là một thứ thần kỳ. Rõ ràng tôi đã biết rằng đó chỉ là một chút cảm mến với anh bạn đó nhưng tôi lại không tự chủ được bản thân mình dần dần lún sâu vào "mối tình" ấy.

A là một chàng trai rất năng động và đẹp trai, nét đẹp thiên về "ngổ ngáo". Hiển nhiên, A trở thành người được chú ý và "quan tâm" từ các thầy cô giáo. A khá đào hoa, hay trêu chọc các bạn nữ trong trường. Thế nhưng A vẫn rất có chừng mực. Chỉ trêu chọc hay tán tỉnh vài bạn nữ trên mạng xã hội. A chưa từng nghiêm túc yêu đương. Tôi phải thừa nhận rằng tôi thích A. Một hôm, A mời cả lớp tới nhà chơi. Lúc ra về, trước mặt nhiều người A nói với tôi:

"Chiều nay cậu nhất định phải đến đấy."

Tôi vừa mừng vừa sợ, bên ngoài cố ra vẻ cười đùa.

"Sao thế? Cậu cưới vợ à?"

A liền nghiêm túc gật đầu, ghé vào tai tôi nói thầm.

"Tớ làm chú rể còn cậu làm cô dâu"

* * *

Nhà A rất lớn và rộng.

Hôm ấy chúng tôi chơi rất vui. Ra về, A cùng em gái tiễn chúng tôi ra cổng. Em gái vẫy tay chào tôi. Tôi cũng rất quý em, tôi cúi xuống, bế em lên rồi tạm biệt. Thực ra tôi muốn A tạm biệt mình. Lúc đó, A chỉ tay về phía T - hoa khôi của lớp và nói với em gái.

"Chào chị dâu đi"

T thẹn thùng cười, hai người ôm nhau trước mặt cả lớp. Thì ra hai người đã sớm hẹn hò. Chỉ có tôi là ngốc nghếch.

* * *

20: 50

3/1/2019
 
2 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Em và.. anh, chúng ta không ai là không nợ nhau.

Một người nợ lời hứa, một người nợ lời xin lỗi. Hứa là sẽ yêu nhau mãi mãi và hạnh phúc, sẽ cùng xây dựng một gia đình. Nhưng để rồi mãi xa khi có quá nhiều cách trở ở cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới, chưa có suy nghĩ nhiều cho tương lai sau này.

78a2ff938b123a6f5da4c449ab87b7a6.jpg

Một cái tuổi bồng bột, một cái tuổi có quá nhiều thứ chưa có thể lo tới (tiền bạc, gia đình). Tất cả những thứ đó chúng ta điều nghĩ tất cả sẽ không sao, chúng ta sẽ cùng cố gắng cho tương lai chúng ta. Để rồi khi xa cách tình cảm lại nhạt phai. Khi nói chuyện sẽ là mệt mỏi, sẽ là mất liên lạc.

Và rồi chia tay nhau sao quá dễ dàng vài ba lời tin nhắn: "Chia tay đi", "a xin lỗi e"..

Liệu những câu đó có đủ để bù đắp khoảng trống trong tim, đủ để bù đắp sự hụt hẫng cho em đây anh à!
 
Last edited by a moderator:
79 ❤︎ Bài viết: 5 Tìm chủ đề
Anh nhớ em, nhóc ạ. Đã lâu rồi anh cũng chẳng nhắn tin cho em, hay gọi điện cho em. Anh cũng chẳng vào dòng thời gian của em để xem em làm gì, trò chuyện với ai hay không? Anhh thấy từ tối hôm ấy, anh nói chuyện vui với em mà nó đi xa thành một câu chuyện khác để rồi hôm nay anh không biết mối quan hệ của chúng mình như thế nào nữa. Anh cũng giận lại em, tại sao em lại im lặng chẳng nói gì nữa, chỉ lặng lẽ xem mà không trả lời. Có phải vì anh chế em nên em ghét anh hay không? Chúng ta bảo sẽ nhẫn nhịn vì nhau nhưng chắc là do tình cảm chưa đủ lớn để anh nhẫn nhịn vì em. Vì anh ích kỉ anh chỉ nghĩ đến bản thân mình, không quan tâm cảm giác của em như thế nào cả. Anh sẽ kết thúc, bắt đầu một cuộc sống mới, không có em. Anh sẽ không còn phải quan tâm em sống như thế nào, một ngày của em ra sao nữa, có ổn hay không? Anh cũng sẽ cho em biết anh sống đau khổ vì em như thế nào trong những ngày qua. Sẽ không còn là chính anh như trước, một con người chỉ biết quan tâm em mà không quan tâm đến một ai khác cả. Em hãy sống mạnh mẽ hơn nữa nhé, sống một cuộc sống em hằng mong ước không có anh- ngườ i hay làm em luôn buồn phiền
 
319 ❤︎ Bài viết: 103 Tìm chủ đề
Có rất nhiều người bạn của tôi nói tôi là một đứa ngốc, hà tất gì chỉ vì một người mà đau lòng đến vậy..

Tôi biết chứ.. nhưng chỉ cười nhẹ rồi trốn tránh cho qua..

"Ừ thì tôi ngốc.. nhưng biết sao được, tôi chỉ là một kẻ đơn phương!"

Vì tôi là một kẻ đơn phương nên chỉ có thể lặng lẽ mà nhớ nhung anh trong thầm lặng..

Vì tôi là một kẻ đơn phương nên chỉ có thể từng ngày tranh thủ nắm bắt những cơ hội để có thể gặp gỡ, tiếp xúc với anh dù chỉ là thoáng qua..

Vì tôi là một kẻ đơn phương nên dù đau lòng vẫn chỉ có thể nhìn anh cười nói bên người con gái khác..

Vì tôi là một kẻ đơn phương nên đôi lúc muốn chạy đến ôm lấy anh nhưng rồi cũng phải lặng lẽ quay đi..

Vì tôi là một kẻ đơn phương nên khi thấy anh tay trong tay với người khác cũng chỉ có thể tự mình tìm một góc vắng mà khóc..

Vì tôi là một kẻ đơn phương nên vẫn phải gượng cười dù con tim đang rỉ máu..

Và vì tôi là một kẻ đơn phương nên dù đang ngập tràn hạnh phúc.. nhớ đến anh nước mắt liền không kiểm soát được mà rơi ra..

Cuối cùng tôi vẫn chỉ là một kẻ đơn phương.. hèn nhát..

Không đủ dũng cảm để ở bên anh nên tôi chỉ có thể nhìn anh hạnh phúc với một người không phải tôi..

Để rồi cuối cùng tôi vẫn chỉ là một kẻ cô đơn.. đem lòng đơn phương một người mãi mãi không yêu tôi!
 
42 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Đêm về rồi, hoang vắng tâm tối riêng em lẻ loi. Từng bước đi sao nặng nề quá, muốn bước vội để thôi đừng nghĩ. Nhưng sao bóng đêm cô đơn đến lạ thường, đứng lại thì càng hoang mang hụt hẳn với tâm tư của em. Tự cảm thấy bản thân mình quá nhỏ bé, nhỏ bé trong tâm trí anh. Em không dám nghĩ cũng chẳng dám mơ, em được cùng anh đi bên nhau dài lâu. Nhưng em rất hiểu đường dài em bước mõi em, lạnh giá chỉ mõi em niếm trãi. Lạnh giá chỉ riêng em kéo áo cho em và chỉ em tự sưởi ấm cho em thôi.

Đường dài lắm anh, mà em vẫn mong đường dài mãi. Để em đi mãi đi mãi không điểm dừng! Em lạc lõng với tình yêu của em dành cho anh, và cũng chỉ mõi em thiêu dệt mộng mị cho em. Mơ anh sẽ chờ em nơi cuối đường, anh sẽ ôm em vào lòng khi em mũi lòng khóc, hay hôn khẽ lên má em mõi khi em làm nũng.. Nhưng đó chỉ là mơ với ước chỉ đáng giá trong tim em, nên em không dám cất tiếng lên nói với anh. Cần anh lắm nhưng chẳng thề nói nên lời, im lặng đọc tưởng trong tâm trí dù tim đau nhưng vẫn nhẹ lòng. Hôm qua có người hỏi em sao lạnh lẽo thế, chỉ mõi một mình lặng lẽ trong cô đơn. Cười nhẹ nhàng đáp lại câu trả lời, cũng muốn nói nhưng nói gì đây anh.

Hôm nay anh buồn em lặng lẽ buồn cùng anh, lặng lẽ theo dõi anh xem cảm xúc anh sao rồi. Em tự làm bản thân mình đau thêm thì phải, nhưng không biết tin về anh em càng đau hơn. Đôi lúc em muốn đứng lại thật lâu, để trái tim em có thể cứng rắn một chút. Không phải dỗi về phía anh hằng đêm. Em cũng biết trong tim anh em nhỏ bé, có thể bỏ xuống bất cứ giây phút nào. Nên em sợ, sợ ngày đó đến. Sợ tim cứng lại co thắt riêng em biết, sợ rằng em và anh chở nên hững hờ đối diện, xa lạ vô trùng. Cảm giác đó em không bao giờ muốn. Và nếu ngày đó đến em mong hai ta đừng gặp nhau..
 
Last edited by a moderator:
1 ❤︎ Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Gửi Anh - Người đàn ông tương lai của em,

Thường thì lời đầu tiên người ta hay hỏi thăm nhau bằng các câu đại loại như "Dạo này anh thế nào?" hay là "Dạo này anh có khỏe không?" nhưng với em và với cả anh nữa, có biết nhau là ai giữa trần đời xa lạ này đâu, nên chẳng biết quan tâm nhau như thế nào.

Thật ra những năm nay không phải là em không tìm hiểu, không hẹn hò ai.. Nhưng chẳng biết sao lần nào em cũng thất bại trước những cuộc tình sớm nở tối tàn ấy. Mới đầu cảm thấy buồn lắm, nhiều lúc trách bản thân không ưu tú bằng ai, đôi khi lại trách nguyệt lão chọn dây tơ hồng của em quá ngắn. Nhưng dần em lại hiểu ra không phải em không tốt hay nguyệt lão bất công với em mà là duyên em chưa đến.

Cảm giác không có người để cùng nhau nắm tay đi dạo, cùng nhau đi ăn.. cái cảm giác ấy nó tủi lắm anh à. Nhìn ngươi ta tay trong tay em cũng ganh tị lắm chứ. Bình tĩnh độc thân rồi người ấy sẽ đến, biết là sẽ đến đấy nhưng liệu khi nào mới đến. Không biết giờ này anh đang ở đâu? Làm gì? Có đang theo đuổi ai không? Thanh xuân của em như gió xuân - ngắn ngủi và nhanh qua, liệu em có giữ cho tới ngày anh đến không? Em giận anh lắm, để em bao ngày chờ anh, nhớ anh, làm em tủi em buồn.

Đôi lời trải lòng vậy thôi chứ em vẫn chờ anh. Và lời cuối cùng em nói với anh là:

"Cả thế giới của em chỉ còn thiếu mỗi anh, vì người ấy là anh nên duyên này đến muộn một chút cũng không hề gì."

Chào anh!
 
Last edited by a moderator:
11 ❤︎ Bài viết: 3 Tìm chủ đề
avata-tinh-buon.jpg

Tôi và người đó quen nhau hơn một năm rồi và tình cảm của chúng tôi vẫn nguyên vẹn như vậy. Thời gian càng trôi tôi ngày càng nhận ra người đó không còn thương tôi như lúc trước nữa. Tôi cũng không biết nói sao, nhưng thương một người không chỉ đơn giản là muốn ở bên cạnh họ, mà đôi khi chỉ cần thấy người bình yên là đủ.

Đã rất nhiều lần tôi muốn nói rằng, người lo cho tôi một chút, quan tâm tôi một chút có được không? Thương tôi sao lại lạnh nhạt với tôi nhiều đến vậy? Tôi xin lỗi, là tôi chẳng có gì cho người cả, tôi cũng không xinh đẹp không tài giỏi cũng chẳng giàu có, tôi thật sự không xứng. Chẳng biết tôi đã khóc bao nhiêu lần với suy nghĩ này rồi. Hẳn có lẽ nói cô đơn đối với tôi chẳng khác gì chết chóc, nỗi buồn dai dẳng không một chút do dự. Có lắm lúc tôi tự hỏi bản thân mình là ai ở trên cuộc đời này làm gì do dự mãi cũng chỉ là suy nghĩ trong tâm tưởng của bản thân mình mà thôi.

Tuy bề ngoài vui vẻ vậy thôi chứ thật sự buồn nhiều lắm. Hay là mình chia tay đi, sẽ có người tốt hơn tôi lo lắng, chăm sóc quan tâm em hơn tôi, tôi cũng sẽ giữ cho riêng cho mình một khoảng trời giấu kín. Tôi sẽ đau lòng ít thôi. Chỉ cần người được hạnh phúc, còn tôi sao cũng được.
 
Last edited by a moderator:
9 ❤︎ Bài viết: 6 Tìm chủ đề
Tôi ở trong quá khứ đã từng không biết hai từ hạnh phúc là như thế nào.

Nhưng bây giờ thì tôi đã biết, thực sự đã biết.

Hạnh phúc là khi tôi đã được gặp người ấy.

Hạnh phúc là khi tôi nhìn thấy người ấy mỉm cười.

Hạnh phúc là khi tôi đã biết dừng lại nhìn người ấy xa dần tôi, nhìn người ấy tay trong tay với một người.

Hạnh phúc là khi tôi biết mỉm cười chúc người ấy hạnh phúc.

Lạ lắm phải không? Không lạ đâu!

Hạnh phúc chỉ đơn giản như thế.

Hạnh phúc không nhất thiết phải ở cạnh nhau, không nhất thiết phải nắm tay nhau đi đến cuối con đường.

Mà đôi lúc phải biết buông tay, phải biết dừng lại đúng lúc.

Đôi lúc thấy mình khờ thiệt. Nhưng nếu ai đó hỏi tôi: "Có đau không?", "Đau chứ!" tuy đau nhưng ít ra người ấy được hạnh phúc, người ấy hạnh phúc thì tôi cũng hạnh phúc.

Đến bây giờ, hạnh phúc duy nhất của tôi là khi tôi chưa bao giờ quên người ấy, thực sự chưa bao giờ quên.

Quên sao! Quả thực quên rất khó, nếu đã khó sao chúng ta không giữ lại những kỉ niệm đẹp, những kỉ niệm khó quên đấy.

Như thế đã là hạnh phúc rồi, không phải sao?
 
Last edited by a moderator:

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back