Lập Đông - Âm Khuyết Thi Thính ft Triệu Phương Tịnh Lập đông (tiếng Hán: 立冬) là một trong 24 tiết khí. Nó thường bắt đầu khi Mặt Trời ở xích kinh 225° (kinh độ Mặt Trời bằng 225°). Theo quy ước, tiết lập đông là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 7 hay 8 tháng 11 khi kết thúc tiết sương giáng và kết thúc vào khoảng ngày 22 hay 23 tháng 11 trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi tiết tiểu tuyết bắt đầu. Ý nghĩa của tiết khí này, đối với vùng Trung Hoa cổ đại, là Bắt đầu mùa đông . Bấm để xem Lyrics: Wǒ zhé yì zhī xiān xì là méi 我 折 一 枝 纤 细 腊 梅 Wàng yǎn yù chuān chāo qù nían sùi 望 眼 欲 穿 抄 去 年 岁 Qiū kuò shēng dōu tùi qù jiān rùi 秋 蛞 声 都 褪 去 尖 锐 Xù xù dáo dāo zài wèn zhe shúi 絮 絮 叨 叨 在 问 着 谁 Xiǎo hán fēng rě le zùi dòng bǐ lái cuī 小 寒 风 惹 了 醉 冻 笔 来 催 Jiǔ bié tā zhèng xiě dào shì zài rén wéi 久 别 他 正 写 到 事 在 人 为 Yì diǎn chán méi cháng guò shì sú zī wèi 一 点 禅 没 尝 过 世 俗 滋 味 Qìa cǐ kè lì dōng shí yīn yúan jì hùi 恰 此 刻 立 冬 时 因 缘 际 会 Dì yì lǚ rù de dōng lvè xiǎn yǐn hùi 第 一 缕 入 的 冬 略 显 隐 晦 Xiǎo chén guāng chén jì zài shān biān jīng léi 小 晨 光 沉 寂 在 山 边 惊 雷 Shúi bú shì zāo shòu guò píng shēng huān bēi 谁 不 是 遭 受 过 平 生 欢 悲 Cái néng gòu qù lǐng hùi wù shì rén fēi 才 能 够 去 领 会 物 是 人 非 Zuó yè zài jiǎn lòu de xìang wěi 昨 夜 在 简 陋 的 巷 尾 Yòu chúan lái rén jiān yān huǒ wèi 又 传 来 人 间 烟 火 味 Wǒ tái shǒu qīng kòu zhè chái fēi 我 抬 手 轻 叩 这 柴 扉 Ruò mǎn jiē hóng yè luò nǐ méi 若 满 阶 红 叶 落 你 眉 Nà gù shi yì qiā zhǐ kāi hé yū húi 那 故 事 一 掐 指 开 合 迂 回 Shuō dào shúi zì jù lǐ rén shēng dǐng fèi 说 到 谁 字 句 里 人 声 鼎 沸 Wǒ yǔ nǐ dì jǐ nían cuò guò tóng guī 我 与 你 第 几 年 错 过 同 归 Qìa cǐ kè lì dōng shí yīn yúan jì hùi 恰 此 刻 立 冬 时 因 缘 际 会 Xiǎo hán fēng rě le zùi dòng bǐ lái cuī 小 寒 风 惹 了 醉 冻 笔 来 催 Jiǔ bié tā zhèng xiě dào shì zài rén wéi 久 别 他 正 写 到 事 在 人 为 Yì diǎn chán méi cháng guò shì sú zī wèi 一 点 禅 没 尝 过 世 俗 滋 味 Qìa cǐ kè lì dōng shí yīn yúan jì hùi 恰 此 刻 立 冬 时 因 缘 际 会 Dì yì lǚ rù de dōng lvè xiǎn yǐn hùi 第 一 缕 入 的 冬 略 显 隐 晦 Xiǎo chén guāng chén jì zài shān biān jīng léi 小 晨 光 沉 寂 在 山 边 惊 雷 Shúi bú shì zāo shòu guò píng shēng huān bēi 谁 不 是 遭 受 过 平 生 欢 悲 Cái néng gòu qù lǐng hùi wù shì rén fēi 才 能 够 去 领 会 物 是 人 非 Lời dịch: Ngắt một cành mai vàng Ghi lại tháng ngày trông chờ mòn mỏi Âm thanh ốc sên trút đi lớp vỏ mùa thu Lải nhải quấn quýt hỏi rằng Làn gió lạnh say mê trêu, bút lông cứng thúc giục Từ biệt đã lâu hắn viết thành sự do người Có chút thiền chưa nếm trải tư vị thế tục Vừa hay nay là Lập Đông tình cờ gặp gỡ Đợt gió đầu mùa đông đã đến mịt mờ Tia nắng sớm lẳng lặng bên núi cùng tiếng sấm rền Là người ai lại không trải qua hỉ bi trong đời Mới có thể hiểu được cảnh còn người mất * * * Tối qua nơi cuối ngỏ nhỏ hẹp Truyền đến pháo hoa chốn nhân gian Ta giơ tay khẽ gõ cửa Thềm đầy lá đỏ trước mắt người Vãn hồi chuyện xưa chỉ cần một cái búng tay Là ai được nhắc đến, huyên náo ồn ào Ta và người đã bao năm rồi bỏ lỡ hội ngộ Vừa hay nay là Lập Đông tình cờ gặp gỡ Đợt gió đầu mùa đông đã đến mịt mờ Tia nắng sớm lẳng lặng bên núi cùng tiếng sấm rền Là người ai lại không trải qua hỉ bi trong đời Mới có thể hiểu được cảnh còn người mất (Còn tiếp)
Tiểu Tuyết - Âm Khuyết Thi Thính ft Tuyết Vô Ảnh Tiểu Tuyết (tiếng Hán: 小雪) là một trong 24 tiết khí. Nó thường bắt đầu khi Mặt Trời ở xích kinh 240° (kinh độ Mặt Trời bằng 240°). Theo quy ước, tiết tiểu tuyết là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 22 hay 23 tháng 11 khi kết thúc tiết lập đông và kết thúc vào khoảng ngày 7 hay 8 tháng 12 trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi tiết đại tuyết bắt đầu. Ý nghĩa của tiết khí này, đối với vùng Trung Hoa cổ đại, là Tuyết xuất hiện . Bấm để xem Lời dịch: Ta vì chữ tình hạ trần thế Vứt bỏ tiên căn làm phàm nhân Động tâm dâng hiến cả chân tình Yêu trước, trầm luân trước Ta cũng từng chấm giọt nước mùa thu vẽ nên biển cả Trời sinh một thân phong lưu cốt khí 3000 năm Tuyết tựa ta~~ Mây tựa ta~~ Chưa từng nghĩ Thoáng nhìn từ trên cao, kinh hồng đã đi vào giấc mộng Lẻ bóng thành đôi, hoa mai rơi trên bàn trang điểm Tình tựa ta~~ Sầu tựa ta~~ Đàn tỳ bà đứt dây Vết thương đầu ngón tay Đã lâu vẫn chưa kết vảy Dưới ánh trăng cũng vô vị Bắc Đẩu ẩn mình về Tây Hứng tuyết pha trà trong lạnh lẽo Luân hồi từ bỏ bất phàm lại liếc nhìn chân trời xa xăm Cầu vòng trốn sau áng mây đỏ Hỉ thước giả câm Cành khô dưới gối Trong mộng gặp lại đào hoa Đáng thương cố nhân chưa già đã mang một thân oán hận Trong lòng chỉ có mỗi hắn Đáng thương thân là người trong mộng Chớ hận sao phải nếm trải biệt ly Tỉnh mộng tuyết đã vùi cỏ xanh Hắn vẫn ở mãi mùa xuân ấy * * * Ta từng ngắm qua trăm hoa nở lại tàn Tiểu Tuyết đầu mùa không đổi thanh sơn cũng hóa hoa râm Há chỉ có ta~~ Chỉ có ta thôi~~ Chuyện nhân gian Hạt giống si tình đã gieo một nửa Du ngư vào nước, yến rời tổ đến nơi xa Sao chỉ mình ta~~ Không chỉ mình ta~~ Đàn tỳ bà đứt dây Vết thương đầu ngón tay Đã lâu vẫn chưa kết vảy Dưới ánh trăng cũng vô vị Bắc Đẩu ẩn mình về Tây Hứng tuyết pha trà trong lạnh lẽo Luân hồi từ bỏ bất phàm lại liếc nhìn chân trời xa xăm Cầu vòng trốn sau áng mây đỏ Hỉ thước giả câm Cành khô dưới gối Trong mộng gặp lại đào hoa Đáng thương cố nhân chưa già đã mang một thân oán hận Trong lòng chỉ có mỗi hắn Đáng thương thân là người trong mộng Chớ hận sao phải nếm trải biệt ly Tỉnh mộng tuyết đã vùi cỏ xanh Hắn vẫn ở mãi mùa xuân ấy (Còn tiếp)
Đại Tuyết - Âm Khuyết Thi Thính ft Vương Tử Ngọc Đại Tuyết (tiếng Hán: 大雪) là một trong 24 tiết khí. Nó thường bắt đầu khi Mặt Trời ở xích kinh 255° (kinh độ Mặt Trời bằng 255°). Theo quy ước, tiết đại tuyết là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 7 hay 8 tháng 12 khi kết thúc tiết tiểu tuyết và kết thúc vào khoảng ngày 21 hay 22 tháng 12 trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi tiết đông chí bắt đầu. Ý nghĩa của tiết khí này, đối với vùng Trung Hoa cổ đại, là Tuyết dày . Bấm để xem Lyrics: Dài wǒ qù wǎng Zài dàxuě fùgài dì dìfāng Zhuǎnzhe quān shēnshǒu jiēguò yín shuāng Fā shāo yǒu luò bái huǎng dàng Yǎn qù lái shí de jiǎoyìn zhǎng zhǎng Wǒ cóng huāngyě zhōng pánshān lái Jiè rénjiān dì yī zhī dǒu kāi Fēnmíng zhǐshì xúncháng néngnài Zhè xì xuě piānpiān zhùang qióng tái Tí shī zhōng hángshū lǎocǎo Hùanle xiǎokǎi Chuān chénguò yī gān shòu zhú Zhèng tā qīngbái Fēnggǔ yóu zài shìrén gǎnkǎi Nà qínghúai Dài wǒ qù wǎng Zài dàxuě fùgài dì dìfāng Zhuǎnzhe quān shēnshǒu jiēguò yín shuāng Fā shāo yǒu luò bái huǎng dàng Lái shí de jiǎoyìn zhǎng zhǎng Dài wǒ qù wǎng Zài dàxuě fùgài dì dìfāng Yī rú nǐ zǒushí bù shēng bù xiǎng Líantóng zhè yíhàn máimò yú shēn xìang Bù sù qíng cháng Wǒ cóng xìang wěi zhōng lìangqìang lái Yú rénjiān dì jǐ chù líu bái Tā duī zuò qióng huā fēi shì wài Fǔyǎng jiē bèi tiāndì piān'ài Tí shī zhōng hángshū lǎocǎo Hùanle xiǎokǎi Chuān chénguò yī gān shòu zhú Zhèng tā qīngbái Fēnggǔ yóu zài shìrén gǎnkǎi Nà qínghúai Bàn chéng xuě diē pò hé hǎi Ér wǒ yuè mǎ yú sàiwài Qù shí zèng yīshēn ái'ái Líchóu biéxù qīng jìaomài Dài wǒ qù wǎng Zài dàxuě fùgài dì dìfāng Zhuǎnzhe quān shēnshǒu jiēguò yín shuāng Fā shāo yǒu luò bái huǎng dàng Lái shí de jiǎoyìn zhǎng zhǎng Dài wǒ qù wǎng Zài dàxuě fùgài dì dìfāng Yī rú nǐ zǒushí bù shēng bù xiǎng Líantóng zhè yíhàn máimò yú shēn xìang Bù sù qíng cháng Kòu cháifēi yǒu gùrén zàofǎng Xī chuāng kāi hé shí chúan lái jiǔ xiāng Xiǎo hóng lú shāo kāi de guòwǎng Dùizhuó zhōng dōu chéng shàng Nà shí bié shí yú nían hàodàng Zèng wǒ yīshēn bái guīlái yìxiāng Shéi yìngjǐng xié yǐ lǎo shù páng Shuō nǐ wǒ bù fùjìu múyàng Lời dịch: Mang ta đi về phía Tuyết phủ lấp một phương Chuyển mình duỗi tay đón lấy hạt sương Có hạt tuyết vấn vương trên lọn tóc Cũng che lấp những dấu chân thật dài Ta từ nơi hoang dã lảo đảo bước đến Mượn lần đầu hoa nở rộ chốn nhân gian Rõ ràng không có năng lực đặc biệt Hoa tuyết mong manh lại cố chấp đụng bàn ngọc Lúc đề thơ, viết vội, chữ tiểu Khải Xuyên bụi trần, một cây gậy trúc, minh chứng trong sạch Khí khái còn đây Cảm động thế nhân Tình cảm kia Mang ta đi về phía Tuyết phủ lấp một phương Chuyển mình duỗi tay đón lấy hạt sương Có hạt tuyết vấn vương trên lọn tóc Cũng che lấp những dấu chân thật dài Mang ta đi về phía Tuyết phủ trắng một phương trời Giống như lúc chàng âm thầm rời đi Và cả tiếc nuối này cùng chôn vùi chốn thâm sơn Không hận không oán * * * Ta từ ngõ cụt lảo đảo bước đến Để lại nhân gian vài điểm trắng Hắn xếp quỳnh hoa phi thế ngoại Lúc đề thơ, viết vội, chữ tiểu Khải Xuyên bụi trần, một cây gậy trúc, minh chứng trong sạch Khí khái còn đây Cảm động thế nhân Tình cảm kia Nửa thành tuyết rơi xuống biển cả Còn ta cưỡi ngựa về phía Bắc Trường Thành Trước khi đi tặng một thân tuyết trắng Khẽ rao bán nỗi buồn ly biệt Mang ta đi về phía Tuyết phủ lấp một phương Chuyển mình duỗi tay đón lấy hạt sương Có hạt tuyết vấn vương trên lọn tóc Cũng che lấp những dấu chân thật dài Mang ta đi về phía Tuyết phủ trắng một phương trời Giống như lúc chàng âm thầm rời đi Và cả tiếc nuối này cùng chôn vùi chốn thâm sơn Không hận không oán * * * Tiếng gõ cửa Có cố nhân đến thăm Cửa sổ Tây nửa khép nửa mở Hương rượu lan tỏa Tiểu bếp hồng Thiêu rụi quá khứ Lúc đối rượu, đều nói rõ, ly biệt năm xưa Hơn mười năm đằng đẵng Tặng ta một thân tuyết trắng, trở về cố hương Ai đúng lúc, tựa mình vào cổ thụ Nói ngươi ta, đã khác xưa (Còn tiếp)
Đông Chí - Âm Khuyết Thi Thính ft Vương Tử Ngọc Tiết Đông Chí, theo lịch Trung Quốc cổ đại, là tiết khí khởi đầu bằng điểm giữa của mùa đông, nó là một trong hai mươi tư tiết khí trong nông lịch. Theo định nghĩa này, điểm bắt đầu của nó trùng với điểm đông chí (tiếng Anh: Winter solstice ) tại Bắc Bán cầu theo quan điểm của khoa học phương Tây. Tuy nhiên, theo khoa học phương Tây thì nó là điểm bắt đầu của mùa đông tại Bắc Bán cầu và tương ứng là bắt đầu mùa hè ở Nam bán cầu, thời điểm mà Mặt Trời xuống tới điểm thấp nhất về phía nam trên bầu trời để sau đó bắt đầu quay trở lại phía bắc. Theo quy ước, tiết đông chí là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 21 hay 22 tháng 12 khi kết thúc tiết đại tuyết và kết thúc vào khoảng ngày 5 hay 6 tháng một trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi tiết tiểu hàn bắt đầu. Bấm để xem Lyrics: 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 咸口餡要配甜食 Xían kǒu xìan yào pèi tíanshí 恰好雪落時 Qìahǎo xuě luò shí 借月色描摹相思 Jiè yuè sè míaomó xiāngsī 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 湯湯水水掛金絲 Tāng tāngshuǐ shuǐ gùajīn sī 折一段故事 Zhé yīdùan gùshì 又隨意藏入宣紙 Yòu súiyì cáng rù xuānzhǐ 炊煙升起時, 有二三童子 Chuīyān shēng qǐ shí, yǒu èrsān tóngzǐ 銅錢串幾個, 沿街買吃食 Tóngqían chùan jǐ gè, yánjiē mǎi chīshi 小販兒隨口, 賣了個關子 Xiǎofàn er súikǒu, màile gè guānzi 薺菜和筍絲, 哪個最好吃 Jìcài hé sǔn sī, nǎge zùi hào chī 先透個春信, 龍飛鳳舞寫冬至 Xiān tòu gè chūnxìn, lóngfēifèngwǔ xiě dōngzhì 一簞 dan 一瓢 piao 一湯匙 chi Yī dān dan yī píao piao yī tāngchí chi 簡單也極致 Jiǎndān yě jízhì 再吹個竹笛, 大張旗鼓過冬至 Zài chuī gè zhú dí, dàzhāngqígǔguò dōngzhì 四鄰八舍分餃子 oh Sìlín bā shě fēn jiǎozi oh 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 咸口餡要配甜食 Xían kǒu xìan yào pèi tíanshí 恰好雪落時 Qìahǎo xuě luò shí 借月色描摹相思 Jiè yuè sè míaomó xiāngsī 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 湯湯水水掛金絲 Tāng tāngshuǐ shuǐ gùajīn sī 折一段故事 Zhé yīdùan gùshì 又隨意藏入宣紙 Yòu súiyì cáng rù xuānzhǐ 煙重山遠處, 剩二三童子 Yān chóngshān yuǎn chù, shèng èrsān tóngzǐ 小酒兒一壺, 醉生又夢死 Xiǎo jiǔ er yī hú, zùi shēng yòu mèng sǐ 棉袍蓋過頭, 唸著打油詩 Mían páo gài guòtóu, nìanzhe dǎyóushī 薺菜和筍絲, 我都很想吃 Jìcài hé sǔn sī, wǒ dū hěn xiǎng chī 先透個春信, 龍飛鳳舞寫冬至 Xiān tòu gè chūnxìn, lóngfēifèngwǔ xiě dōngzhì 一簞 dan 一瓢 piao 一湯匙 chi Yī dān dan yī píao piao yī tāngchí chi 簡單也極致 Jiǎndān yě jízhì 再吹個竹笛, 大張旗鼓過冬至 Zài chuī gè zhú dí, dàzhāngqígǔguò dōngzhì 四鄰八舍分餃子 oh Sìlín bā shě fēn jiǎozi oh 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 咸口餡要配甜食 Xían kǒu xìan yào pèi tíanshí 恰好雪落時 Qìahǎo xuě luò shí 借月色描摹相思 Jiè yuè sè míaomó xiāngsī 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 湯湯水水掛金絲 Tāng tāngshuǐ shuǐ gùajīn sī 折一段故事 Zhé yīdùan gùshì 又隨意藏入宣紙 Yòu súiyì cáng rù xuānzhǐ 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 咸口餡要配甜食 Xían kǒu xìan yào pèi tíanshí 恰好雪落時 Qìahǎo xuě luò shí 借月色描摹相思 Jiè yuè sè míaomó xiāngsī 冬至吃餃子 Dōngzhì chī jiǎozi 湯湯水水掛金絲 Tāng tāngshuǐ shuǐ gùajīn sī 折一段故事 Zhé yīdùan gùshì 又隨意藏入宣紙 Yòu súiyì cáng rù xuānzhǐ Lời dịch: Đông Chí ăn sủi cảo Nhân mặn ăn kèm đồ ngọt Vừa lúc tuyết rơi Mượn ánh trăng gửi gắm tương tư Đông Chí ăn sủi cảo Sôi sùng sục sợi tơ vàng trôi nổi Xếp lại một đoạn chuyện xưa Tùy ý ẩn mình trên tờ giấy Tuyên Thành Khói bếp lan tỏa Có hai ba tiểu hài tử Mấy xâu chuỗi đồng tiền Ven phố mua thức ăn Tiểu thương thuận miệng Dụ dỗ mua hàng Tể Thái với Măng Ti Nên ăn cái nào đây Trước khi biết tin xuân Rồng bay phượng múa viết Đông Chí Một giỏ, một muôi, một thìa Đơn giản nhưng cũng không dễ Lại thổi sáo trúc Gióng trống khua chiêng, đông đến Hàng xóm chia nhau tám phần sủi cảo * * * Đông Chí ăn sủi cảo Nhân mặn ăn kèm đồ ngọt Vừa lúc tuyết rơi Mượn ánh trăng gửi gắm tương tư Đông Chí ăn sủi cảo Sôi sùng sục sợi tơ vàng trôi nổi Xếp lại một đoạn chuyện xưa Tùy ý ẩn mình trên tờ giấy Tuyên Thành * * * Xa xa khói phủ khắp núi đồi Còn hai, ba tiểu hài tử Một bình rượu nhỏ Say xỉn sinh mộng tử Áo bông dài quá đầu Niệm vài câu vè Tể Thái cùng Măng Ti Ta đều muốn ăn Trước khi có tin xuân Rồng bay phượng múa viết Đông Chí Một giỏ, một muôi, một thìa Đơn giản nhưng cũng không dễ Lại thổi sáo trúc Gióng trống khua chiêng, đông đến Hàng xóm chia nhau tám phần sủi cảo * * * Đông Chí ăn sủi cảo Nhân mặn ăn kèm đồ ngọt Vừa lúc tuyết rơi Mượn ánh trăng gửi gắm tương tư Đông Chí ăn sủi cảo Sôi sùng sục sợi tơ vàng trôi nổi Xếp lại một đoạn chuyện xưa Tùy ý ẩn mình trên tờ giấy Tuyên Thành (Còn tiếp)
Tiểu Hàn - Âm Khuyết Thi Thính ft Triệu Phương Tịnh Tiểu Hàn (tiếng Hán: 小寒) là một trong 24 tiết khí. Nó thường bắt đầu khi Mặt Trời ở xích kinh 285° (kinh độ Mặt Trời bằng 285°). Theo quy ước, tiết tiểu hàn là khoảng thời gian bắt đầu từ khoảng ngày 5 hay 6 tháng 1 khi kết thúc tiết đông chí và kết thúc vào khoảng ngày 20 hay 21 tháng một trong lịch Gregory theo các múi giờ Đông Á khi tiết đại hàn bắt đầu. Ý nghĩa của tiết khí này, đối với vùng Trung Hoa cổ đại, là Rét nhẹ . Bấm để xem Lyrics: Lái lái lái lái zǒu zou zǒu zou 来 来 来 来 走 走 走 走 Shēn shēn fàn fàn yǒu rén líu 深 深 泛 泛 有 人 留 Dé zì yóu qiě zì yóu 得 自 由 且 自 由 Sùi sùi nían nían yōu yōu 岁 岁 年 年 悠 悠 Děng děng děng děng hòu hòu hòu hòu 等 等 等 等 候 候 候 候 Zhēn zhēn qiè qiè zùi fēng líu 真 真 切 切 最 风 流 Yàn húi shí yì bēi jiǔ 雁 回 时 一 杯 酒 Tà xuě xún méi tóng yóu 踏 雪 寻 梅 同 游 Kàn sì bǐ mò shòu luò bǐ rú gōu 看 似 笔 墨 瘦 落 笔 如 钩 Què zuò fēng yuè sǎn rén làng zǐ bān tóu 却 作 风 月 散 人 浪 子 班 头 Xuě lái tiān jìng jiǔ zùi yǎn yī jìu 雪 来 天 敬 酒 醉 眼 依 旧 Wú duān kàn tòu 无 端 看 透 Hóng chén cuī rén bái tóu 红 尘 催 人 白 头 Xǐ què zhù xīn cháo lvè guò huā shāo 喜 鹊 筑 新 巢 掠 过 花 梢 Hóng méi zhàn zhī tóu luò yě yáo tiǎo 红 梅 绽 枝 头 落 也 窈 窕 Lùn bié lí xiāng féng 论 别 离 相 逢 Yě lái qù cōng cōng 也 来 去 匆 匆 Děng dài què bù tóng 等 待 却 不 同 Nà shì chū hán yuè xìa duō yì zhōng 那 是 初 寒 月 下 多 一 盅 Yě shì fēi xuě jìan yā bǎi chǐ sōng 也 是 飞 雪 渐 压 百 尺 松 Chén mò 沉 默 Yě xiōng yǒng 也 汹 涌 Shì zhà jìao qiǎn què nóng 是 乍 觉 浅 却 浓 Yú shēng qī dài 余 生 期 待 Bú guò píng fán shì cháng kāi húai 不 过 平 凡 事 常 开 怀 Cǐ shēn bú zuò chí zhōng zhī yú 此 身 不 做 池 中 之 鱼 Bù wéi sú yù suǒ jū 不 为 俗 欲 所 拘 Zhǎn dùan yóu yù 斩 断 犹 豫 Jiè wǒ shào nían dǎn jǐ fēn yì qì 借 我 少 年 胆 几 分 意 气 Zhēn bǎo jú fù gùi xí 珍 宝 局 富 贵 席 Qì qì qì qì qì 弃 弃 弃 弃 弃 Yú shēng qī dài 余 生 期 待 Bú guò shān hé yuǎn rèn qù lái 不 过 山 河 远 任 去 来 Zhī jiāo yúan lái zì néng xiāng jù 知 交 缘 来 自 能 相 聚 Yúan qù shàng kě zhuī yì 缘 去 尚 可 追 忆 Bú bì wǎn xī 不 必 惋 惜 Jiè wǒ líng yún bǐ huī háo tài xū 借 我 凌 云 笔 挥 毫 太 虚 Hùa yì pǐ qiān lǐ jū 画 一 匹 千 里 驹 Qù qù qù qù qù 去 去 去 去 去 Kàn sì bǐ mò shòu luò bǐ rú gōu 看 似 笔 墨 瘦 落 笔 如 钩 Què zuò fēng yuè sǎn rén làng zǐ bān tóu 却 作 风 月 散 人 浪 子 班 头 Xuě lái tiān jìng jiǔ zùi yǎn yī jìu 雪 来 天 敬 酒 醉 眼 依 旧 Wú duān kàn tòu 无 端 看 透 Hóng chén cuī rén bái tóu 红 尘 催 人 白 头 Xǐ què zhù xīn cháo lvè guò huā shāo 喜 鹊 筑 新 巢 掠 过 花 梢 Hóng méi zhàn zhī tóu luò yě yáo tiǎo 红 梅 绽 枝 头 落 也 窈 窕 Lùn bié lí xiāng féng 论 别 离 相 逢 Yě lái qù cōng cōng 也 来 去 匆 匆 Děng dài què bù tóng 等 待 却 不 同 Nà shì chū hán yuè xìa duō yì zhōng 那 是 初 寒 月 下 多 一 盅 Yě shì fēi xuě jìan yā bǎi chǐ sōng 也 是 飞 雪 渐 压 百 尺 松 Chén mò 沉 默 Yě xiōng yǒng 也 汹 涌 Shì zhà jìao qiǎn què nóng 是 乍 觉 浅 却 浓 Yú shēng qī dài 余 生 期 待 Bú guò píng fán shì cháng kāi húai 不 过 平 凡 事 常 开 怀 Cǐ shēn bú zuò chí zhōng zhī yú 此 身 不 做 池 中 之 鱼 Bù wéi sú yù suǒ jū 不 为 俗 欲 所 拘 Zhǎn dùan yóu yù 斩 断 犹 豫 Jiè wǒ shào nían dǎn jǐ fēn yì qì 借 我 少 年 胆 几 分 意 气 Zhēn bǎo jú fù gùi xí 珍 宝 局 富 贵 席 Qì qì qì qì qì 弃 弃 弃 弃 弃 Yú shēng qī dài 余 生 期 待 Bú guò shān hé yuǎn rèn qù lái 不 过 山 河 远 任 去 来 Zhī jiāo yúan lái zì néng xiāng jù 知 交 缘 来 自 能 相 聚 Yúan qù shàng kě zhuī yì 缘 去 尚 可 追 忆 Bú bì wǎn xī 不 必 惋 惜 Jiè wǒ líng yún bǐ huī háo tài xū 借 我 凌 云 笔 挥 毫 太 虚 Hùa yì pǐ qiān lǐ jū 画 一 匹 千 里 驹 Qù qù qù qù qù 去 去 去 去 去 Lời dịch: Đến đến đến đến, đi đi đi đi Sâu sắc, hời hợt, có người lưu lại Được tự do A tự do Năm năm tháng tháng chầm chậm Đợi đợi đợi đợi, chờ chờ chờ chờ Chân chân, thực thực nhất phong lưu Nhạn trở về mang một chén rượu Bới tuyết, tìm mai cùng đồng hành Nhìn xem Văn chương ít ỏi Đặt bút như câu Lại còn Phong nguyệt tán nhân Đứng top lãng tử Tuyết đến Thiên kính rượu Mắt vẫn còn lờ đờ say Vô cớ Nhìn thấu Hồng trần Khiến người bạc đầu Hỉ thước xây tổ mới Vớ lấy hoa Tiêu Hồng mai đâm chồi Duyên dáng rơi Luận tương ngộ, biệt ly Đến rồi lại đi vội vã Chờ đợi của mỗi người mỗi khác Là khi khí lạnh dưới trăng lại tăng một chút Cũng là khi tuyết đọng trên tán cây tùng Âm thầm Cũng mãnh liệt Khi nhạt nhòa khi nồng đượm Quãng đời còn lại chờ mong Chẳng qua là Sinh hoạt thường ngày Thật thoải mái Thân thể này Không nguyện làm cá trong ao Không bị dục vọng thao túng Chặt đứt do dự Cho ta mượn Can đảm thiếu niên Một phần khí phách Ván cờ trân bảo Phú quý ghế Vứt vứt vứt vứt Quãng đời còn lại trông mong Chẳng qua Sơn hà rộng lớn Tùy ý đi Sơn hà rộng lớn Tùy ý đi Tri giao Duyên đến Ắt tương phùng Duyên đi, hồi ức còn ở Không cần luyến tiếc Cho ta mượn Linh Vân bút Múa bút làm màu Họa một con Thiên lý mã Phi phi phi phi * * * Nhìn xem Văn chương ít ỏi Đặt bút như câu Lại còn Phong nguyệt tán nhân Đứng top lãng tử Tuyết đến Thiên kính rượu Mắt vẫn còn lờ đờ say Vô cớ Nhìn thấu Hồng trần Khiến người bạc đầu Hỉ thước xây tổ mới Vớ lấy hoa Tiêu Hồng mai đâm chồi Duyên dáng rơi Luận tương ngộ, biệt ly Đến rồi lại đi vội vã Chờ đợi của mỗi người mỗi khác Là khi khí lạnh dưới trăng lại tăng một chút Cũng là khi tuyết đọng trên tán cây tùng Âm thầm Cũng mãnh liệt Khi nhạt nhòa khi nồng đượm Quãng đời còn lại chờ mong Chẳng qua là Sinh hoạt thường ngày Thật thoải mái Thân thể này Không nguyện làm cá trong ao Không bị dục vọng thao túng Chặt đứt do dự Cho ta mượn Can đảm thiếu niên Một phần khí phách Ván cờ trân bảo Phú quý ghế Vứt vứt vứt vứt Quãng đời còn lại trông mong Chẳng qua Sơn hà rộng lớn Tùy ý đi Sơn hà rộng lớn Tùy ý đi Tri giao Duyên đến Ắt tương phùng Duyên đi, hồi ức còn ở Không cần luyến tiếc Cho ta mượn Linh Vân bút Múa bút làm màu Họa một con Thiên lý mã Phi phi phi phi (Còn tiếp)
Đại Hàn - Âm Khuyết Thi Thính ft Côn Ngọc Đại Hàn (tiếng Trung: 大寒; bính âm: Dàhán) là tiết khí khi Mặt Trời ở xích kinh 300° (kinh độ Mặt Trời bằng 300°). Trong khoảng thời gian diễn ra tiết khí này thông thường thời tiết rất lạnh ở Bắc bán cầu Trái Đất; chính xác hơn là ở Trung Hoa cổ đại. Tuy nhiên nếu trước đó, khi tiết tiểu hàn diễn ra mà thời tiết đã rất lạnh thì thời tiết trong tiết đại hàn lại thường không lạnh lắm. Ở miền bắc Việt Nam, từ đèo Hải Vân trở ra thì ảnh hưởng của gió mùa đông bắc khô và lạnh còn lớn nên trong nông nghiệp người ta rất chú ý tới các tiết khí này nhằm có các biện pháp bảo vệ cây trồng thích hợp, tránh cho chúng không bị chết do rét đậm, rét hại. Ở Nam bán cầu Trái Đất, thời tiết lúc này đang vào cuối mùa hè. Theo quy ước, tiết đại hàn là một khoảng thời gian kéo dài từ ngày 20 hay 21 tháng 1 tới ngày 4 hay 5 tháng 2, tuy nhiên trên các loại lịch được xuất bản chính thức thì người ta chỉ ghi thời điểm bắt đầu của nó trong ngày 20 hay 21 tháng 1. Tiết khí đứng ngay trước Đại hàn là Tiểu hàn và tiết khí kế tiếp sau là Lập xuân. Bấm để xem Lời dịch: Ta đi về phương Nam Dùng áo tơi và nón làm áo ấm Trên cây tùng còn đọng lại vệt tuyết Hạt tuyết rơi ngấm vào bùn Chém ba thước tuyết đọng trong ngày Đại Hàn Cũng chẳng cần dùng đến đao Nhìn thấu ân cừu, sống chết nguy nan Thêm vài vết thương không đáng kể Ẩn đi một thanh mũi nhọn, lại giấu đi một thân hào quang Nhưng không che giấu được tấm lòng hiệp nghĩa Sát phong cuồn cuộn thồi qua hai chữ "Giang hồ" Mặc sóng to gió lớn Hãn hải, Trường Sa một mảng mịt mù Mặc cho gió mây lay động Cũng mặc cho thiên hạ vạn người nói ta điên cuồng Có sự cứng cỏi ngàn vàng cũng há có thể đong đếm Ta từng quay đầu tìm lại người tri âm Nhưng chẳng còn lấy một ai Ta từng vung tay chán nản Khi men say vơi đi mấy phần Chỉ cầu vui buồn không cần cố kỵ người đời Chắc chỉ có mình ta vắng bóng Trong vở kịch trêu người hào kiệt này Ta đi về phương Nam Dùng áo tơi và nón làm áo ấm Trên cây tùng còn đọng lại vệt tuyết Hạt tuyết rơi ngấm vào bùn Nơi ta bước đến Một kiếp người gian nan Không hỏi hiệp nghĩa Cũng không có ngày về * * * Ta từng quay đầu tìm lại người tri âm Nhưng chẳng còn lấy một ai Ta từng vung tay chán nản Khi men say vơi đi mấy phần Chỉ cầu vui buồn không cần cố kỵ người đời Chắc chỉ có mình ta vắng bóng Trong vở kịch trêu người hào kiệt này Ta đi về phương Nam Dùng áo tơi và nón làm áo ấm Trên cây tùng còn đọng lại vệt tuyết Hạt tuyết rơi ngấm vào bùn Nơi ta bước đến Một kiếp người gian nan Không hỏi hiệp nghĩa Cũng không có ngày về Hết.