Nguồn gốc của câu "Từ thời năm Thìn bão lụt.."
Người Nam bộ có câu cửa miệng rằng, "từ thời năm Thìn bão lụt", hoặc "hồi năm Thìn bão lụt", hoặc là "nước tràn như năm Thìn bão lụt". Hồi bé tui cứ tưởng đó chỉ là cách nói chung chung vì năm Thìn là năm rồng, mà rồng thì làm mưa. Té ra có một năm Thìn bão lụt thật.
Sách "Đồng bằng Sông Cửu Long - Nét sinh hoạt xưa & Văn minh Miệt vườn" của Sơn Nam (NXB Trẻ, 2017, tr. 24-25) viết: "Hạn hán, mất mùa ít xảy ra, chẳng bao giờ gây thiệt hại lớn, đồng loạt cho nhiều vùng một lượt. Ôn lại trí nhớ, quanh quẩn có vụ bão lụt năm Thìn là biến cố hy hữu, xảy ra vào mùa nắng (Rằm (1) tháng 3 nông lịch, 1 tháng 5 năm 1904), trận" sóng thần "do động đất từ đáy biển khơi dậy lên".
Lần mò tư liệu thì thấy trận bão lụt này từ biển vào đất liền, nơi chịu trận đầu tiên là xã Tân Thành, huyện Gò Công Đông, tỉnh Tiền Giang bây giờ. Có tư liệu không kể đó là "sóng thần do động đất từ đáy biển khơi dậy lên" như Sơn Nam mà ghi là cơn bão này đi từ Cao Miên qua. Dù từ nguyên do gì thì dân gian vẫn còn lưu truyền nhiều câu ca dao, bài vè miêu tả cái sự kinh hoàng khiếp đảm của nó:
"Không ai mà rõ thiên cơ
Bước qua mười sáu giông chơi một hồi
Tưởng là một lát mà thôi
Ai dè đến tối nổi trôi cửa nhà.."
16 âm lịch vốn là ngày chánh con nước Rằm. Tuy nhiên tháng 3 là mùa nước kém nên chuyện nước dâng là không ai ngờ đến.
Từ Tiền Giang, bão lan ra khắp Nam bộ:
"Mỹ Tho, Cửa Tiểu ba đào
Bến Tre, Cần Giuộc, Vũng Tàu, Đồng Tranh
Cần Giờ, Bà Rịa chung quanh
Thảy đều hư hại rành rành chẳng sai
Vĩnh Long, Sa Đéc một vài
Cần Thơ cây ngã lầu đài vô can.."
Sài Gòn cũng không tránh khỏi:
"Bến Thành nóc chợ cũng bay
Đèn khí nó ngã nằm ngay cùng đường.."
Trận đó chết đến hàng ngàn người:
"Tại kinh Nước Mặn (2) chết nhiều
Ghe bầu, tàu khói (3) tấp xiêu lên bờ
Đứt neo gãy bánh (4) nằm trơ
Tàu khói lên bờ huống luận là ghe.."
"Gò Công nghe bão nặng nề
Bình Duân, Long Kiểng gần kề hải duyên.."
"Ghe bầu trôi tắp lên bờ
Thây ma trôi tới Cần Giờ quá đông.."
Về sau còn có câu ca dao này:
"Gặp em đây mới biết em còn
Hồi năm Thìn bão lụt anh khóc mòn con ngươi"
Để thấy một trận năm đó đi qua, kẻ còn người mất, lưu lạc tứ tán.
Đến năm Nhâm Thìn 1952 cũng có một trận bão nữa dù ít được sáng tác vè hay ca dao bằng trận năm 1904, nhưng mà nó hình thành chung tâm lý sợ năm Thìn của người Nam bộ. Có ý kiến bảo là năm 2000 bị đồn tận thế tối trời gì đó có nhiều lý do, nhưng cũng có lý do vì đó là năm Thìn. Cái này thì tui không chắc vì lúc đó tui còn nhỏ, chả nhớ được gì
* * *
(1) Sơn Nam viết 1/5/1904 là ngày Rằm, nhưng cũng có chỗ ghi là 16, nên mới có câu ca dao "Không ai mà rõ thiên cơ, Bước qua mười sáu giông chơi một hồi". Mà theo lịch vạn niên tui có thì hôm đó ngày 16 âm lịch.
(2) Kinh Nước Mặn thuộc Long An.
(3) Tàu khói là tàu có ống khói, tức là thuyền lớn. Người Nam bộ kêu thuyền lớn là tàu, thuyền nhỏ là ghe, nhỏ nữa là xuồng, rồi còn nhiều loại khác nữa.
(4) Gãy bánh là gãy bánh lái tàu ghe, không phải bánh xe.
Nguồn: Ngày Ngày Viết Chữ