Bài viết: 52 

Chương 10:
Hàn Thanh Từ ngồi ở trên sô pha, cởi bỏ hai nút thắt ở cổ áo sơmi, hơi hơi nhắm mắt nghỉ ngơi, thả lỏng trạng thái. Ghế sô pha là một hình bán nguyệt được tạo thành bởi ba đường bán cung, bất luận ngồi ở chỗ nào cũng đều có thể nhìn thấy màn hình TV.
TV có chút ồn ào, Khương Bích Tuyết cầm điều khiển từ xa tắt nó đi.
Hàn Thanh Từ mở to mắt, nhàn nhạt nói: "Bật lên đi."
"Sẽ không làm ồn anh chứ?"
"Sẽ không."
Khương Bích Tuyết một lần nữa bật TV lên, vừa bật lên, nữ chính bởi vì nam chính chỉnh cổ mà thiếu chút nữa té ngã, vì thế cô xoa cái eo chỉ vào nam chính, "Sở Khiếu, cái tên chết tiệt nhà anh, tôi nói cho anh biết, nếu như đàn ông trên thế giới này đều chết hết, tôi cũng sẽ không yêu một người giống như anh."
Nam chính lạnh lùng cho tay vào túi quần, "Chu Hiểu Thần, cô đừng tự mình đa tình, loại phụ nữ quê mùa giống như cô, tôi mới không thèm yêu."
Hàn Thanh Từ đúng lúc thấy một màn như vậy: "..."
Khương Bích Tuyết dùng dư quang liếc liếc Hàn Thanh Từ một cái, ở trong lòng nói, tôi đã nói không cần bật, bây giờ thật xấu hổ.
Tuy rằng nguyên chủ có nhiều tài nguyên, nhưng mà phim không ra gì cũng nhiều, phim cô có thể diễn thì đội ngũ cùng kịch bản đều rất bình thường. Đạo diễn giỏi thường chọn kịch bản hay, đối với việc tuyển diễn viên cũng sẽ rất cân nhắc nên sẽ không dễ gì kịch bản rơi vào tay cô.
Nữ chính trên màn huỳnh quang nghiến răng nghiến lợi, "Sở Khiếu, anh là cái tên đại hỗn đản*, vương bát đản*, kiếp trước anh nhất định là đầu heo!"
Nam chính mắng lại, "Cô mới là đầu heo, không, cô là một con gà!"
Nữ chính bùng nổ, "Anh nói cái gì! Anh nói ai là gà!"
Lời thoại ngượng ngùng này, Khương Bích Tuyết nghe ra được sự xấu hổ cùng ung thư.
Lan di bưng cà phê lại đây, đặt ở trên bàn trà trước mặt Hàn Thanh Từ, nhìn Hàn Thanh Từ đang xem TV, bà nói một câu, "Thiếu phu nhân diễn nhân vật này thật đáng yêu."
Hàn Thanh Từ: "..."
Khương Bích Tuyết cầm lấy điều khiển từ xa, "Hay là tôi chuyển kênh."
Lan di nói: "Lời tôi nói là thật, thiếu phu nhân diễn chính là thật đáng yêu, đại thiếu gia, ngài nói có đúng không."
Hàn Thanh Từ bưng cà phê lên uống một ngụm, nhàn nhạt nói: "Không có ý kiến."
Khương Bích Tuyết vẫn là chuyển kênh, dứt khoát xem bộ phim cung đấu cẩu huyết.
* * *
«Ngự Tiên Truyện» đúng hạn khai máy, Khương Bích Tuyết sử dụng một tuần này để đọc kịch bản, cũng đem nguyên tác đọc hai lần. Lần đầu tiên diễn nữ chính, cô còn cảm thấy có chút không chân thật, lại sợ chính mình ở trước màn ảnh biểu hiện không tốt, cho nên giai đoạn trước khi quay chuẩn bị tương đối tỉ mỉ.
Vương Yến Bình sắp xếp xe chuyên dùng cùng trợ lý cho cô, trợ lý là một chàng trai có khuôn mặt trẻ con, tên là Mạch Hiểu Đông, cười rộ lên có cái răng nanh, căn bản nhìn không ra 25 tuổi.
Vào ngày «Ngự Tiên Truyện» khai máy, Khương Bích Tuyết dậy sớm, Mạch Hiểu Đông lái xe đến đón cô đi tới phim trường.
Từ trang viên của Hàn gia đến phim trường đại khái mất khoảng một giờ đi xe, lúc Khương Bích Tuyết đến phim trường cũng chỉ mới hơn 8 giờ một chút.
«Ngự Tiên Truyện» là một bộ phim đề tài huyền huyễn, các cảnh hiệu ứng đặc biệt hầu hết được xử lý ở phần hậu kỳ, do đó 70% cảnh phim đều được thực hiện trong studio, chi phí rất lớn cho việc dàn dựng địa điểm.
Diễn viên phần lớn cũng là diễn cảnh trước phông xanh, thập phần khảo nghiệm khả năng diễn xuất.
Nghi thức khởi động máy diễn ra ở bên ngoài trường quay, kết thúc nghi thức, ê-kíp đến thông báo Khương Bích Tuyết đi trang điểm.
Phòng trang điểm và phòng thay đồ nằm trong một căn nhà nhỏ bên ngoài trường quay, cách trường quay tầm 100 mét.
Mạch Hiểu Đông cầm ô đi theo phía sau cô, sợ cô bị cháy nắng.
Khương Bích Tuyết quay đầu lại nói: "Hiểu Đông, gần như vậy, không cần phải bung dù."
"Hôm nay tia cực tím rất mạnh, vì vậy vẫn nên che lại." Hắn sớm nghe nói Khương Bích Tuyết khó hầu hạ, trước kia đã sa thải vài nữ trợ lý, cho nên vẫn luôn thật cẩn thật, sợ chọc cô không cao hứng.
Khương Bích Tuyết nhìn ra được hắn thật câu nệ, "Không cần quá mức câu nệ, ngày thường cậu như thế nào, ở trước mặt tôi giống như vậy là được."
Mạch Hiểu Đông cười cười, lộ ra răng nanh, "Vâng, Tuyết tỷ."
Đi đến trước cửa phòng trang điểm, Khương Bích Tuyết dừng lại bước chân, phòng trang điểm này cũng được dựng tạm thời, cách âm cực kém, mọi người bên trong đang bàn luận về cô.
"Mọi người xem bộ phim mới của Khương Bích Tuyết chưa?"
"Xem rồi, kỹ năng diễn xuất thật đáng xấu hổ, nghe nói rating thấp ở mức kỷ lục."
"Haizzz, đúng là số mệnh tốt, kỹ năng diễn xuất như vậy cũng có thể được làm nữ chính."
"Chỉ hy vọng tâm trạng cô ta tốt một chút, đừng gây tai họa cho bộ phim này của chúng ta."
TV có chút ồn ào, Khương Bích Tuyết cầm điều khiển từ xa tắt nó đi.
Hàn Thanh Từ mở to mắt, nhàn nhạt nói: "Bật lên đi."
"Sẽ không làm ồn anh chứ?"
"Sẽ không."
Khương Bích Tuyết một lần nữa bật TV lên, vừa bật lên, nữ chính bởi vì nam chính chỉnh cổ mà thiếu chút nữa té ngã, vì thế cô xoa cái eo chỉ vào nam chính, "Sở Khiếu, cái tên chết tiệt nhà anh, tôi nói cho anh biết, nếu như đàn ông trên thế giới này đều chết hết, tôi cũng sẽ không yêu một người giống như anh."
Nam chính lạnh lùng cho tay vào túi quần, "Chu Hiểu Thần, cô đừng tự mình đa tình, loại phụ nữ quê mùa giống như cô, tôi mới không thèm yêu."
Hàn Thanh Từ đúng lúc thấy một màn như vậy: "..."
Khương Bích Tuyết dùng dư quang liếc liếc Hàn Thanh Từ một cái, ở trong lòng nói, tôi đã nói không cần bật, bây giờ thật xấu hổ.
Tuy rằng nguyên chủ có nhiều tài nguyên, nhưng mà phim không ra gì cũng nhiều, phim cô có thể diễn thì đội ngũ cùng kịch bản đều rất bình thường. Đạo diễn giỏi thường chọn kịch bản hay, đối với việc tuyển diễn viên cũng sẽ rất cân nhắc nên sẽ không dễ gì kịch bản rơi vào tay cô.
Nữ chính trên màn huỳnh quang nghiến răng nghiến lợi, "Sở Khiếu, anh là cái tên đại hỗn đản*, vương bát đản*, kiếp trước anh nhất định là đầu heo!"
Nam chính mắng lại, "Cô mới là đầu heo, không, cô là một con gà!"
Nữ chính bùng nổ, "Anh nói cái gì! Anh nói ai là gà!"
Lời thoại ngượng ngùng này, Khương Bích Tuyết nghe ra được sự xấu hổ cùng ung thư.
Lan di bưng cà phê lại đây, đặt ở trên bàn trà trước mặt Hàn Thanh Từ, nhìn Hàn Thanh Từ đang xem TV, bà nói một câu, "Thiếu phu nhân diễn nhân vật này thật đáng yêu."
Hàn Thanh Từ: "..."
Khương Bích Tuyết cầm lấy điều khiển từ xa, "Hay là tôi chuyển kênh."
Lan di nói: "Lời tôi nói là thật, thiếu phu nhân diễn chính là thật đáng yêu, đại thiếu gia, ngài nói có đúng không."
Hàn Thanh Từ bưng cà phê lên uống một ngụm, nhàn nhạt nói: "Không có ý kiến."
Khương Bích Tuyết vẫn là chuyển kênh, dứt khoát xem bộ phim cung đấu cẩu huyết.
* * *
«Ngự Tiên Truyện» đúng hạn khai máy, Khương Bích Tuyết sử dụng một tuần này để đọc kịch bản, cũng đem nguyên tác đọc hai lần. Lần đầu tiên diễn nữ chính, cô còn cảm thấy có chút không chân thật, lại sợ chính mình ở trước màn ảnh biểu hiện không tốt, cho nên giai đoạn trước khi quay chuẩn bị tương đối tỉ mỉ.
Vương Yến Bình sắp xếp xe chuyên dùng cùng trợ lý cho cô, trợ lý là một chàng trai có khuôn mặt trẻ con, tên là Mạch Hiểu Đông, cười rộ lên có cái răng nanh, căn bản nhìn không ra 25 tuổi.
Vào ngày «Ngự Tiên Truyện» khai máy, Khương Bích Tuyết dậy sớm, Mạch Hiểu Đông lái xe đến đón cô đi tới phim trường.
Từ trang viên của Hàn gia đến phim trường đại khái mất khoảng một giờ đi xe, lúc Khương Bích Tuyết đến phim trường cũng chỉ mới hơn 8 giờ một chút.
«Ngự Tiên Truyện» là một bộ phim đề tài huyền huyễn, các cảnh hiệu ứng đặc biệt hầu hết được xử lý ở phần hậu kỳ, do đó 70% cảnh phim đều được thực hiện trong studio, chi phí rất lớn cho việc dàn dựng địa điểm.
Diễn viên phần lớn cũng là diễn cảnh trước phông xanh, thập phần khảo nghiệm khả năng diễn xuất.
Nghi thức khởi động máy diễn ra ở bên ngoài trường quay, kết thúc nghi thức, ê-kíp đến thông báo Khương Bích Tuyết đi trang điểm.
Phòng trang điểm và phòng thay đồ nằm trong một căn nhà nhỏ bên ngoài trường quay, cách trường quay tầm 100 mét.
Mạch Hiểu Đông cầm ô đi theo phía sau cô, sợ cô bị cháy nắng.
Khương Bích Tuyết quay đầu lại nói: "Hiểu Đông, gần như vậy, không cần phải bung dù."
"Hôm nay tia cực tím rất mạnh, vì vậy vẫn nên che lại." Hắn sớm nghe nói Khương Bích Tuyết khó hầu hạ, trước kia đã sa thải vài nữ trợ lý, cho nên vẫn luôn thật cẩn thật, sợ chọc cô không cao hứng.
Khương Bích Tuyết nhìn ra được hắn thật câu nệ, "Không cần quá mức câu nệ, ngày thường cậu như thế nào, ở trước mặt tôi giống như vậy là được."
Mạch Hiểu Đông cười cười, lộ ra răng nanh, "Vâng, Tuyết tỷ."
Đi đến trước cửa phòng trang điểm, Khương Bích Tuyết dừng lại bước chân, phòng trang điểm này cũng được dựng tạm thời, cách âm cực kém, mọi người bên trong đang bàn luận về cô.
"Mọi người xem bộ phim mới của Khương Bích Tuyết chưa?"
"Xem rồi, kỹ năng diễn xuất thật đáng xấu hổ, nghe nói rating thấp ở mức kỷ lục."
"Haizzz, đúng là số mệnh tốt, kỹ năng diễn xuất như vậy cũng có thể được làm nữ chính."
"Chỉ hy vọng tâm trạng cô ta tốt một chút, đừng gây tai họa cho bộ phim này của chúng ta."
Chỉnh sửa cuối: