Chương 120: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 51

[HIDE-THANKS]
Đây là kênh giải trí.

Bởi vì Diệp Khuynh Hàn, tin tức tội phạm được đưa lên đầu đề bản tin giải trí.

Diệp Khuynh Hàn rời khỏi tiết mục《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái! 》.

Bởi vì gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra.

Trên mạng đã ẩn ẩn xuất hiện thủy quân chống lại chương trình 《 xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái》.

Tổ tiết mục sợ mọi chuyện ồn ào lớn.

Quyết định đem phát sóng trực tiếp quay trước một tuần.

Cũng chính là tối mai.

Ngày đó, sẽ là ngày định ra quán quân.

Bởi vì thiếu Diệp Khuynh Hàn, nhóm sẽ lấy hình thức ba người xuất đạo.

Cũng tức là hai nam một nữ.

Vốn dĩ.

Nam Nhiễm chỉ cần chuẩn bị tốt ca khúc hát cho ngày này là được.

Vào buổi tối.

Đạo diễn chương trình tìm tới cửa.

Lúc ấy.

Nguyễn Mặc đang ở trong phòng viết lách.

Nam Nhiễm ngồi trong phòng khách, vẻ mặt khó được hiện lên vẻ nghiêm túc.

Mặc áo ngủ.

Tóc rối tung.

Ngồi trên sô pha xem 《 Mashimaro 》.

Vừa xem, vừa ăn bánh bao mới đưa tới.

Ăn ăn.

Đạo diễn chương trình liền xuất hiện.

Lúc đạo diễn tiến vào, trong miệng Nam Nhiễm còn đang ngậm bánh bao.

Đứng ở cửa, hoàn toàn không có ý định muốn mời ba người vào nhà ngồi.

"Có việc?"

Đạo diễn là một người đàn ông hơi béo, có để ria mép, thân cao cỡ 1m75.

"Nam Nhiễm, có tiện cho chúng tôi vào không?

Có một số việc muốn thương lượng với cô."

Tiếng nói vừa dứt.

Đạo diễn dường như biết được sở thích của Nam Nhiễm.

Ba người, mỗi người giơ lên một lồng bánh bao.

"Còn chưa ăn cơm tối nhỉ?

Cái này cho cô."

Mí mắt Nam Nhiễm giật giật.

Lông mi cũng run rẩy theo.

Duỗi tay, không thèm khách khí.

Nhận lấy ba lồng bánh bao kia.

Xoay người đi vào trong.

Phó đạo diễn đi theo phía sau đạo diễn nhỏ giọng nói thầm

"May mà trước khi tới có hỏi qua người đại diện.

Nhìn bộ dáng này của cô ấy, hình như không định cho ba chúng ta vào đâu?"

Ba người đi vào.

Nhìn trong phòng lộn xộn.

Trên bàn còn đặt mấy lồng bánh bao trống rỗng.

Trên TV còn đang chiếu Mashimaro.

Nam Nhiễm ngồi xuống sô pha, tùy tay đặt bánh bao kia lên bàn.

Vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục xem Mashimaro.

Đạo diễn cũng biết.

Bình thường,

Thần tượng, diễn viên, tính cách thật ra đều tương đối hướng nội.

Không thích để ý tới người khác.

Đối với người bình thường mà nói, nhìn bọn họ có vẻ rất không lễ phép, có hơi không bình thường.

Nhưng vì bọn họ cực kỳ quan tâm tới thế giới nội tâm của mình, sẽ che chắn bớt tạp âm bên ngoài.

Nên mới sáng tạo ra những tác phẩm cực kỳ lợi hại.

Đạo diễn định phá vỡ sự lúng túng này,

"Ờ, thì ra cô cũng thích xem tên mập híp mắt à."

Tiếng nói vừa dứt.

Một vị Phó đạo diễn trong đó, vừa mới lấy nước khoáng của mình ra uống một ngụm, liền phun ra.

"Khụ khụ khụ khụ khụ"

Một vị Phó đạo diễn khác lập tức nhỏ giọng truyền đạt,

"Là Mashimaro."

Đạo diễn thật không hổ là người đã quay qua rất nhiều tiết mục lớn.

Lập tức gật đầu,

"Tôi biết, là thỏ chứ gì."

Hai Phó đạo diễn đồng thời lặng thinh.

Nam Nhiễm dựa lên sô pha, hé mắt liếc một cái.

"Tìm tôi có việc?"

Đạo diễn vốn tưởng còn phải lòng vòng một chút, rồi mới vào đề.

Không ngờ, Nam Nhiễm đã dẫn đầu hỏi thẳng.

Nên không định lòng vòng nữa,

Mở miệng nói,

"Tiết mục sắp kết thúc.

Sau này các cô cậu sẽ thành nhóm, tiếp tục sinh hoạt trong giới giải trí.

Chúng tôi suy nghĩ cặn kẽ.

Định đem nhiệt độ của tiết mục xào lớn hơn nữa.

Làm một CP cho cô."

Con ngươi đen như mực của Nam Nhiễm nhìn vào đạo diễn.

Cũng không biết rốt cuộc có nghe hiểu hay không.

Đạo diễn đẩy đẩy kính đen.

Lấy một tờ giấy ra.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 121 【 giới giải trí 】 lão đại thật soái 52

[HIDE-THANKS]
"Đây là một cái hợp đồng đơn giản.

CP của cô cùng Ninh Dã chỉ là lăng xê.

Tương lai nếu xảy ra chuyện gì,

Thì cứ đẩy hết cho tổ tiết mục là được."

Đây thật đúng là một tổ tiết mục có lương tâm trong nghề mà.

Còn suy nghĩ chuyện về sau giúp diễn viên.

Đạo diễn nghĩ là thế này,

Chờ bọn họ xuất đạo.

Tổ tiết mục của bọn họ sớm đã giải tán,

Người xem thích chửi thì chửi đi.

Dù sao cũng tìm không được.

Chỉ cần đủ hot, đám người trong tổ tiết mục đều nguyện ý xung phong đi đầu!

Chờ đạo diễn giải thích xong.

Nam Nhiễm mới chậm rì rì mở miệng

"Tôi được lợi gì?"

Đạo diễn sửng sốt.

Dường như không dự đoán được cô sẽ hỏi câu này.

Được lợi?

Cái này còn không rõ ràng sao?

Ước mơ tha thiết của đám nghệ sĩ nha,

"CP có thể giúp cô mở rộng độ nổi tiếng, khiến cô càng hot, càng nổi.

Trợ giúp cho cô sau khi thành nhóm vẫn có thể giữ được độ hot."

Đạo diễn đối với chuyện này đã là nắm chắc mười phần.

Ninh Dã người ta cũng đáp ứng rồi.

Việc này trăm lợi không có một hại.

Không lý do gì mà không đáp ứng.

Chỉ là.

Nhìn bộ dáng lười nhác kia của Nam Nhiễm.

Hình như vẫn là bộ dáng không hứng thú lắm.

"Hết rồi?"

Ba người đạo diễn nhìn nhau.

Một vị Phó đạo diễn trong đó, nhịn không được nói

"Cô tạo CP với Ninh Dã.

Bởi vì cậu ta có rất nhiều fans nữ.

Cô thậm chí không cần làm gì cả.

Bên chúng ta chỉ cần tùy tiện chụp hai bức ảnh.

Hai người một giây là được lên hot search.

Tuy rằng, rất có khả năng cô sẽ là người bị mắng.

Nhưng, hắc hồng hắc hồng*.

*Hắc hồng: Ý chỉ những người dùng việc bôi đen chính mình để nổi tiếng.

Nữ minh tinh, đều như vậy cả."

Đạo diễn phân tích rõ ràng cả lợi và hại.

Vốn dĩ hết thảy đều tiến hành thuận lợi.

Ai ngờ cứ phân tích phân tích.

Bỗng nhiên vừa ngẩng đầu.

Liền phát hiện, không biết từ khi nào, trên lối đi nhỏ bên cạnh phòng ngủ có một người đang đứng,

Hai tay Nguyễn Mặc cắm trong túi quần.

Trên gương mặt hoàn mỹ không cảm xúc.

Thực lạnh nhạt.

Ba người đạo diễn đều ngây ngẩn cả người.

Bộ dáng người này.

Quả thực quá hoàn mỹ rồi.

Trong mắt đạo diễn tản ra một mảnh ánh sáng.

Lập tức đứng lên.

Đưa danh thiếp của mình qua.

Kết quả danh thiếp còn chưa đưa qua.

Thì nghe được Nguyễn Mặc mở miệng

"Tạo CP, cùng Ninh Dã?"

Phó đạo diễn nhìn chằm chằm hắn.

Không tự giác gật đầu,

"Đúng. Tạo CP, cùng Ninh Dã."

Nguyễn Mặc hơi nhăn mày.

Hơi thở quanh thân càng thêm lãnh đạm.

Sau đó, ánh mắt hắn dừng lại trên người Nam Nhiễm.

"Ai cũng đều có thể tạo CP.

Em không được."

Nam Nhiễm bĩu môi.

Nhưng không phản bác.

Tiếp tục xem Mashimaro của mình.

Nhóm đạo diễn vừa thấy Nam Nhiễm không nói chuyện.

Tất cả đều ngơ ngác ở đàng kia.

Vừa này đã nói sắp xong rồi.

Hơn nữa không khí cũng rất tốt mà.

Sao xuất hiện một người đàn ông, liền không vui?

Đạo diễn nhận ra bầu không khí có chút không thích hợp.

Ý đồ hòa hoãn bầu không khí,

"Cũng không phải bắt bọn họ thật sự ở bên nhau.

Chỉ là ôm ôm ấp ấp chụp hai tấm hình mà thôi."

Ừm.

Đạo diễn còn chưa nói xong,

Vừa nói đến ôm ôm ấp ấp liền khiến Nguyễn Mặc nhớ tới những chuyện đã xảy ra ở khách sạn hôm đó.

Làm cho sắc mặt Nguyễn Mặc càng thêm lạnh nhạt.

"Không có khả năng."

Vừa nói xong.

Đã đi tới trước mặt Nam Nhiễm.

Đạo diễn vừa thấy cái người đột nhiên xuất hiện này phản đối như vậy,

Buổi tối rồi còn ở trong nhà một nữ nghệ sĩ,

Trai đơn gái chiếc,

Liền đại khái hiểu được quan hệ của hai người.

Đạo diễn định giãy dụa lần cuối.

Nhìn về phía Nam Nhiễm

"Nam Nhiễm, đây là cơ hội khó được.

Tình tình ái ái không quan trọng.

Người trẻ tuổi vẫn là nên lấy phấn đấu làm chủ

Hơn nữa.

Đây là cuộc sống của cô.

Chuyện lớn trong đời.

Vẫn là tự mình quyết định thì hơn."

Đạo diễn kia càng nói.

Sắc mặt Nguyễn Mặc lại càng khó coi.

Hắn không nói gì nữa.

Ánh mắt bốn người đồng thời đặt lên người Nam Nhiễm.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 122: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 53

[HIDE-THANKS]
Cô chép chép miệng.

Sau đó, mở miệng

"Đây là một chút việc nhỏ."

Khẩu khí Nam Nhiễm nhẹ nhàng bâng quơ.

Tổ đạo diễn cũng liên tiếp gật đầu.

Một đám đều ra vẻ nghiêm túc.

Chờ Nam Nhiễm nói tiếp.

Thậm chí Phó đạo diễn đã lấy bút ra.

Chỉ còn thiếu Nam Nhiễm cầm lấy bút, ký vào hợp đồng đó nữa thôi.

Sau đó.

Liền nghe vị này, biếng nhác nói một câu

"Việc nhỏ nghe dạ minh châu."

Vừa mới đầu.

Tổ đạo diễn còn chưa kịp phản ứng.

Ờ.

Nghe dạ minh châu.

Tầm mắt quét một vòng.

Nhà các cô cũng đâu có dạ minh châu đâu.

Sau khi quét một vòng.

Dần dần phản ứng lại.

Người đàn ông có bộ dáng xinh đẹp trước mặt này,

Chính là dạ minh châu nha.

Còn đang nghĩ.

Nguyễn Mặc duỗi tay, giữ chặt phần đuôi váy ngủ của Nam Nhiễm.

Sau đó, bế cô lên.

Vừa ôm cô vào phòng ngủ, vừa lạnh nhạt mở miệng

"Lúc đi, nhớ đóng cửa."

Nói xong.

Tất cả người trong tổ đạo diễn đều bị bỏ lại ở phòng khách, thuận đường còn bị người ta đút một ngụm cẩu lương.

Bởi vì chuyện tạo CP không làm được.

Tiết mục cũng không xảy ra chuyện xấu gì nữa.

Thành thành thật thật chờ đến buổi phát sóng ngày hôm sau.

Sáng sớm chị Thanh đã chạy đến chung cư Nam Nhiễm.

Thợ trang điểm, stylelist.

Tất cả đều tới

Tiết mục phải đến buổi tối mới quay.

Chị Thanh đã sớm kêu người tới trang điểm nhẹ cho Nam Nhiễm.

Miễn cho cô lại mang dép lê chạy ra ngoài.

Nếu như lần này bị chụp được, vậy thì ảnh hướng hình tượng biết bao.

Ngay lúc thợ trang điểm đang trang điểm cho Nam Nhiễm.

Chị Thanh nghi hoặc

"Hở?

Nguyễn Mặc đâu?

Sao không thấy?"

Nam Nhiễm ăn quýt.

"À, anh ấy đang nghỉ ngơi."

Chị Thanh đoán chừng cũng biết được quan hệ giữa Nam Nhiễm và Nguyễn Mặc.

Nên không hỏi nữa,

Mở TV ra, vốn đang phát tin tức giải trí.

Bỗng nhiên có một tin khẩn cấp chen vào.

【 Lâm thời phát ra một tin tức khẩn cấp.

Nghi phạm Tô Tử Trác cắt cổ tay tự sát, đang đưa đi bệnh viện cấp cứu.

Trước khi chết, hắn có để lại một bức di thư.

Nội dung đại khái của di thư là trước giờ hắn chưa từng hạ độc bất cứ ai.

Hắn nguyện ý lấy cái chết chứng minh mình trong sạch. 】

Chị Thanh tỷ ngồi đó, vừa cắn hạt dưa, vừa tấm tắc hai tiếng

"Không ngờ chuyện này còn phức tạp như vậy."

Nam Nhiễm cúi đầu ăn quýt.

Không chen vào,

Một bên thợ trang điểm cũng nói theo,

"Đúng vậy, chị không biết chứ, lúc em biết chuyện này, thật sự hận không thể khiến tên biến thái này chết nhanh đi."

Trợ lý đứng bên cạnh cũng cắm vào một câu.

"Đúng đúng đúng.

Hắn yêu đương với bạn gái nào thì người đó chết, hơn nữa vẫn là bị tiêm ma túy quá liều mà tử vong.

Này thật là đáng sợ."

"Nhưng mà, hắn thế nhưng cắt cổ tay.

Có thể hay không còn có nội tình?"

"Ừ, rất có khả năng.

Nếu hắn thật sự làm những chuyện này.

Vậy lòng hắn đã vặn vẹo thành bộ dáng gì rồi?"

"Mẹ ơi.

Không thể nghĩ nữa.

Vừa nghĩ liền phát run."

Vài người ở đàng kia thảo luận.

Thảo luận thảo luận.

Chị Thanh nhìn về phía Nam Nhiễm vẫn luôn đang ăn quýt.

"Tiểu Nhiễm, em cảm thấy sao?

Em tin tưởng hắn, hay là cảm thấy hắn là một tên biến thái?"

Nam Nhiễm ngẩng đầu.

Dựa vào trên ghế.

Con ngươi đen nhánh nhìn tin tức trên TV.

Tầm mắt sâu thẳm.

Hồi lâu sau, môi hồng gợi lên một độ cung.

"À.

Cũng không tệ nha."

Chị Thanh tỷ nghe những lời không thể hiểu được này của Nam Nhiễm.

Nghi hoặc hơn nửa ngày.

Sau đó lại hỏi

"Em nói xem, rốt cuộc hắn ôm một ý nghĩ như thế nào mà đi tìm chết chứ?"

Nam Nhiễm bĩu môi,

"Ý nghĩ sẽ không chết."

Nói xong.

Cô nhướng mày.

Vừa trang điểm được một nửa

Ngậm quả quýt liền đi về phía phòng ngủ.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 123: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 54

[HIDE-THANKS]
Không bao lâu.

Nam Nhiễm liền dùng chăn bọc Nguyễn Mặc kín mít.

Đi ra ngoài.

Chị Thanh trừng lớn mắt.

Vội vàng ngăn cản nghệ sĩ nhà mình lại.

"Em, em làm gì thế?"

Nam Nhiễm luôn làm ra những hành động khiến người khác kinh ngạc.

Theo lý mà nói, quen rồi.

Nhưng.

Má nó.

Mạch não của cô rốt cuộc tạo thành kiểu gì vậy.

Sao mỗi lần đều có thể khiến chị hãi hùng khiếp vía đến vậy?

Nguyễn Mặc nhìn Nam Nhiễm.

"Còn chưa tỉnh rượu?"

Chị Thanh nghe thấy Nguyễn Mặc nói chuyện.

Nhịn không được nhìn về phía hắn.

Liền thấy được dấu răng trên cổ hắn,

Hơ~

Có phải quá kịch liệt rồi không vậy.

Còn có.

Nhân vật..

Có phải ngược rồi không?

Tại sao lại là Nam Nhiễm ôm Nguyễn Mặc.

Tại sao lại xảy ra trên người Nguyễn Mặc trên?

Đầu óc chị Thanh ngưng trệ.

Nam Nhiễm mở miệng

"Em cảm thấy sẽ có người nhân lúc em không có nhà mà tới trộm anh,

Sau đó dùng anh uy hiếp em.

Vẫn là giấu đi thì hơn."

Nói xong, Nam Nhiễm tiếp tục ôm Nguyễn Mặc đi ra ngoài.

"Này này này này."

Thanh tỷ ngăn lại.

Chị thật sự không hiểu nổi mạch não của Nam Nhiễm được tạo theo kiểu gì.

Chỉ có thể trấn an,

Chị Thanh giải thích

"Tiểu Nhiễm, em yên tâm, hắn có chân, có chân.

Là một người sống sờ sờ.

Sao lại có người tới trộm người chứ?"

Nam Nhiễm không chịu nghe,

Tại sao không thể có người trộm dạ minh châu?

Trên thế giới này chỉ có một viên này.

Người mong ước rất nhiều.

Là cô tiên hạ thủ vi cường, bắt hắn tới tay đó?

Nam Nhiễm bị những người này ngăn trở khiến cho có hơi không kiên nhẫn.

Nguyễn Mặc bỗng nhiên mở miệng,

"Nếu em không yên tâm, có thể cho người bảo vệ anh."

Tuy rằng, hắn cũng không hiểu rốt cuộc cô đang lo lắng điều gì.

Tại sao lại lo hắn bị trộm đi như vậy.

Hắn không thích bị người khác trông giữ bảo hộ.

Nhưng nếu có thể để cô thả lỏng hơn.

Cũng không phải không thể chịu đựng được.

Ba giờ sau.

Cả một tòa lầu đều bị vệ sĩ áo đen bao vây.

Mà trong nhà Nam Nhiễm.

Có mười mấy vệ sĩ.

Nhanh chóng thiết lập Cameras.

360 độ không góc chết.

Cơ hồ đã đạt tới trình độ ba bước một tên vệ sĩ.

Mà trên giường Nguyễn Mặc ngủ.

Vệ sĩ áo đen vây quanh một vòng.

Ờ, nên hình dung thế nào đây?

Giống như lúc đón sinh nhật, xung quanh bánh kem trắng trắng sẽ cắm một vòng nến.

Đúng.

Đám người áo đen này, giống như những ngọn nến đen vậy.

Quả thực đã đạt đến trình độ tường đồng vách sắt.

Cuối cùng.

Nam Nhiễm lần nữa đặt Nguyễn Mặc lên giường.

Chị Thanh đứng ngoài phòng ngủ, dùng ánh mắt nhìn kẻ điên mà nhìn Nam Nhiễm.

Chẳng lẽ quay tiết mục chịu áp lực quá lớn?

Ngày thường không nhìn ra mà.

Đây là sắp điên rồi?

Lăn lộn như vậy.

Nam Nhiễm cũng nên đi rồi.

Trước khi đi.

Cô nhìn người áo đen đứng ở cửa kia.

Dường như là người cầm đầu của những người này.

Người áo đen không ngờ Nam Nhiễm sẽ dừng lại, vẫn luôn nhìn hắn.

Nam Nhiễm mặc một thân quần áo nhàn hạ.

Trên mặt trang điểm nhẹ.

Trang điểm đơn giản.

Cũng đã cực kỳ đẹp mắt.

Cô cúi đầu.

Nhìn móng tay của mình.

Nửa ngày sau.

Cô nói

"Đừng làm chuyện ngu ngốc."

Người áo đen rối rắm.

Mình đang bị dạy dỗ sao?

Nhưng thật ra hắn không cảm thấy buồn cười.

Bởi vì video lần trước Nguyễn Mặc bị bắt cóc hắn cũng từng xem qua.

Chính là cô gái này, mặc váy đen, cứu Nguyễn Mặc đi.

Người áo đen gật đầu

"Được."

Nam Nhiễm nhìn hắn,

"Trong phòng ngoại trừ Nguyễn Mặc, bất kể là ai cũng không được đi lại.

Ngay cả anh cũng không được."

Người áo đen hơi khựng lại.

Gật đầu

"Được."

Cuối cùng.

Nam Nhiễm cũng đi rồi.

Chị Thanh tỷ hướng về phía người áo đen làm một thủ thế xin lỗi.

Bảo hắn thông cảm nhiều hơn.

Dặn dò xong rồi.

Lúc này mới đi.

Màn đêm buông xuống.

Bên ngoài chợ đêm xa hoa trụy lạc.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 124: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 55

[HIDE-THANKS]
Hiện trường quay《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái 》.

Trong phòng trang điểm.

Bởi vì phòng trang điểm của Ninh Dã xảy ra chút vấn đề.

Nên Ninh Dã lâm thời được sắp xếp trong phòng trang điểm của Nam Nhiễm.

Cô mặc tây trang màu bạc, bởi vì lớp trang điểm.

Hơi che đậy chút âm nhu của cô

Càng giống với hình ảnh thiếu niên rạng rỡ như ánh mặt trời.

Thời gian chờ đợi có hơi nhàm chán

Ninh Dã lấy điện thoại ra, lướt Weibo.

Bá chiếm top1 hotsearch Weibo.

Không phải tin tức bên lề của các minh tinh.

Hắn click mở top1 hot search.

Thanh âm của một nữ streamer vang lên.

"Thông báo khẩn cấp, Tô Tử Trác từng bị người tố cáo bị bắt lại, lúc ở bệnh viện đã trộm thoát đi.

Tin tức tương quan của Tô Tử Trác đã xuất hiện trên màn hình.

Mong khi quần chúng nhân dân phát hiện ra tung tích khả nghi, hãy lập tức liên hệ đến đồn công an địa phương."

Tin tức kia tuần hoàn phát đi phát lại ba lần.

Tiếng cãi cọ trong phòng trang điểm có hơi ồn ào, không biết tại sao, đột nhiên yên tĩnh.

Đây đại khái là tin tức hot nhất gần đây.

Nhất là do nghệ sĩ nổi tiếng tự mình ra mặt tố cáo.

Làm cho chuyện này được cư dân mạng cực kỳ chú ý.

Sau đó, liền nghe được tiếng mọi người châu đầu ghé tai.

"Không phải chứ?

Tôi vốn vì chuyện hắn cắt cổ tay tự sát hồi sáng, mà cho rằng đây là một án oan đấy."

"Đúng đúng đúng. Tôi cũng vậy."

"Đệt, người này cũng thật đáng sợ."

"Tam quan của tôi, thiện lương của tôi.

Đều bị hắn đạp nát."

"Hắn vì trốn ngục, mà cắt cổ tay tự sát?

Thật là một kẻ tàn nhẫn.

Tôi đột nhiên hiểu được tại sao Diệp Khuynh Hàn lại mắc bẫy của hắn."

Mà Nam Nhiễm đang ngồi trước bàn trang điểm.

Mặc một chiếc váy dài màu lam.

Trễ ngực, đai đeo dài đuôi váy.

Mộng ảo lại gợi cảm.

Nhà tạo mẫu tóc vừa làm tóc cho cô, vừa thở dài

"Em nói xem rốt cuộc tại sao Tô Tử Trác kia lại muốn làm như vậy?

Có tiền, phú nhị đại, đại gia tộc như vậy.

Muốn cái gì có cái đó.

Sống những ngày tháng thật tốt thì không.

Cứ phải đi làm tai họa."

Nhà tạo mẫu tóc nói xong.

Thấy Nam Nhiễm vẫn là bộ dáng hờ hững.

Từng múi từng múi mà ăn quýt.

Nhà tạo mẫu tóc lại nhìn một đống vỏ quýt trên mặt đất.

Trêu ghẹo nói,

"Em còn ăn?

Còn ăn em sẽ biến thành quả quýt đó."

Nam Nhiễm ngẩng đầu.

Thuận tiện đem miếng quýt cuối cùng nhét vào miệng.

Sau đó tổng kết,

"Mùi vị bình thường."

Nhà tạo mẫu tóc nhìn một đống vỏ quýt kia.

Không thể tưởng tượng nổi.

Đây mà là mùi vị bình thường?

Vậy nếu em cảm thấy nó ngon, thì còn phải tới mức nào nữa?

Tiểu Hắc Long cũng tò mò.

Nãi thanh nãi khí,

【 Ký chủ, cô cảm thấy tại sao hắn ta lại muốn làm như vậy chứ. 】

Nam Nhiễm

"Sao tôi biết được."

Cô mới không phải thứ dơ bẩn.

Loại đồ vật xấu xí này, có ý nghĩ gì cũng đều không kỳ quái.

Tiểu Hắc Long tò mò,

【 Tại sao ký chủ cảm thấy hắn sẽ đi tìm Nguyễn Mặc? 】

Nam Nhiễm nhắm mắt lại.

"Đoán."

Cô thuận miệng nói một câu.

Tiểu Hắc Long lại muốn nói.

Nam Nhiễm đã giành trước mở miệng

"Đừng lải nhải."

Cô nhẹ nhàng bâng quơ phán một câu.

Lại giống như đã chọc trúng lòng tự trọng nho nhỏ của Tiểu Hắc Long vậy.

Hệ thống trước nay luôn thành thật nhát gan sợ ký chủ,

Khó được một lần kháng nghị.

【 Hừ. 】

Sau đó, ngậm miệng lại.

Tích tách, thời gian trôi qua.

Nguyễn Mặc nằm trên giường.

Hắn nhìn trần nhà màu trắng.

Cứ nằm lẳng lặng như vậy hai tiếng đồng hồ.

Xung quanh phá lệ yên tĩnh.

Ở một phòng khác.

Người áo đen được trang bị một đống camera, đưa tay chống cằm.

Nhìn chằm chằm màn hình máy tính.

Một chuyện không đầu óc như vậy, đến bây giờ hắn vẫn không hiểu tại sao Nguyễn Mặc lại đáp ứng.

Mà mình, tại sao lại thành thật chấp hành như vậy chứ?
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 125: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 56

[HIDE-THANKS]
Ngay lúc người áo đen đang ảo não vì chuyện mình vừa đáp ứng,

Bỗng nhiên, hắn sửng sốt.

Nhìn vào hình ảnh trên camera theo dõi.

Một người đàn ông mặc áo đen đi đến,

Giống hệt với những người áo đen còn lại

Trực tiếp đi về hướng phòng ngủ.

Chắc là do người ở xung quanh vẫn không nhúc nhích.

Thế nên động tác của vệ sĩ áo đen này, thật sự quá đột ngột.

Người áo đen gõ hai cái lên tai nghe của mình.

"Bắt lấy."

Nói xong,

Chớp mắt, tất cả vệ sĩ ở xung quanh đều nhào tới.

Mà người áo đen đột nhiên xuất hiện này cũng có chút tài năng.

Vừa thấy sự việc không thích hợp, liền lập tức chạy ra ngoài.

Người áo đen dẫn đầu, có hơi kinh ngạc.

Không ngờ lại bị Nam Nhiễm đoán đúng rồi.

Thực sự có chuyện.

Một tay hắn đè lại tai nghe,

Sau đó đi ra ngoài.

"Đuổi theo."

Nói xong,

Tất cả vệ sĩ đều xôn xao đuổi theo.

Cạch một tiếng.

Cửa đóng lại.

Chung cư lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.

Chỉ là sự yên tĩnh này chưa duy trì được một phút.

Lại lần nữa,

Một người đàn ông mặc tây trang màu đen mở cửa ra, đi vào.

Hắn ta duỗi tay, sửa sang lại tây trang.

So với người áo đen vừa mới đột nhập.

Người này gầy yếu hơn rất nhiều.

Hắn ta không dừng lại lâu lắm.

Đi về phía phòng ngủ.

Cho đến khi.

Hắn ta nắm được tay cầm cửa phòng ngủ.

Cạch, mở ra, đồng thời.

Trên mặt xuất hiện một mạt ý cười.

Lẩm bẩm một câu,

"Nguyễn Mặc.

Tên hay nha."

Nói xong.

Cửa phòng mở ra.

Sau đó.

Ý cười cương lại trên mặt.

Nguyễn Mặc ngồi trên giường.

Xung quanh bị một đám vệ sĩ áo đen vây quanh.

Tường đồng vách sắt, đao thương bất nhập, cũng không ngoa chút nào.

Bộ dáng Nguyễn Mặc lãnh đạm.

Ánh trăng xuyên qua cửa thủy tinh chiếu lên giường.

Bao phủ lên người hắn.

Cho đến khi hắn mở miệng

"Bắt lại."

Nói xong.

Bảy tên vệ sĩ liền nhào tới.

Hai người khác, canh giữ bên người Nguyễn Mặc.

Đều là những vệ sĩ cực kỳ chuyên nghiệp.

Đương nhiên rõ ràng.

Mục đích của người tới là bắt Nguyễn Mặc.

Quan trọng nhất, là phải bảo vệ an nguy của Nguyễn Mặc.

Người tới.

Đúng là Tô Tử Trác vừa chạy khỏi bệnh viện.

Hắn chống lại công kích của vệ sĩ, lui dần về một bên.

Trong mắt tràn đầy tối tăm.

Thanh âm nói chuyện cũng trở nên cực kỳ quỷ dị,

"Ha, thật đúng là coi thường mày."

Nói xong.

Tìm được chỗ sơ hở.

Cấp tốc xoay người chạy tới ban công phòng khách.

Sau đó.

Nhảy xuống.

Cơ hồ chỉ là trong chớp mắt.

Một tên vệ sĩ trong số đó nhìn xuống ban công.

Rõ ràng nhìn thấy được Tô Tử Trác kia nhảy xuống ban công tầng dưới.

Sau đó, liền biến mất.

Một đám vệ sĩ nhìn nhau.

Đều thấy được sự coi trọng trong mắt nhau.

Người này.

Rất mạnh.

Sức bật.

Sức chịu đựng của cơ bắp.

Đều không giống bình thường.

Không thể khinh thường.

Màn đêm càng lạnh.

Bên ngoài ngựa xe vẫn tấp nập như cũ.

Mà một bên hiện trường trực tiếp trận đấu.

Cũng đã vào giai đoạn kết thúc.

Nam Nhiễm mặc váy xanh lam, tạo dáng nàng tiên cá đứng trên bục quán quân.

Trong tay cầm cup quán quân.

Cùng Ninh Dã hạng hai, chênh nhau một trăm phiếu.

Nam Nhiễm thủ thắng với số phiếu mỏng manh.

Cú lội ngược dòng như vậy, toàn bộ cư dân mạng đều không ngờ tới được.

Phải biết rằng.

Ngay từ lúc bắt đầu, Ninh Dã vẫn luôn giữ vị trí đệ nhất duy trì mãi cho đến trận đấu gần cuối.

Ngay khi các fans đều cho rằng Ninh Dã sẽ là quán quân.

Thì Nam Nhiễm thắng.

Phát sóng trực tiếp kết thúc đã nửa giờ.

Hai người đồng thời lên bảng hot search.

Hot search đuổi theo sát đó là, 【 Nam Nhiễm, nội tình! 】

Tất cả fans đều đang hoài nghi là có nội tình.

Bôi đen Nam Nhiễm là bệnh tâm thần, quái vật.

Một ít fans cực đoan của Ninh Dã đã bắt đầu cổ động, định khiến cho toàn mạng chống lại Nam Nhiễm, làm tổ tiết mục bình chọn lại lần nữa.

"Mọi người đều cảm thấy lần bình chọn này bất công. Tôi đề nghị, để tổ tiết mục cho bình chọn lại trận đấu cuối cùng."
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 126: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 57

[HIDE-THANKS]
"Đúng vậy! Rõ ràng đệ nhất là của Ninh Dã chúng tôi! Dựa vào cái gì mà cho Nam Nhiễm?"

"A, tôi thật chịu không nổi. Nam Nhiễm kia hát cái gì vậy chứ, khó nghe như vậy tại sao lại có thể được đệ nhất?"

Thanh âm bất mãn ngày càng lớn.

Chỉ tiếc.

Nam Nhiễm đã sớm không phải Nam Nhiễm của ngày xưa.

Bởi vì vài lần ca hát này, còn có những chuyện đã xảy ra, làm số fans của cô khuếch trương lên N lần.

Fans đương nhiên không phục.

Đây là Nam tỷ của bọn tôi nỗ lực giành được, thua còn không phục, dựa vào cái gì muốn cho cho mấy người a?

"Ta x con mẹ ngươi.

Ninh Dã nhà mấy người đàn bà như vậy,

Đã sớm chướng mắt.

Hắn được đệ nhất mới bị sét đánh đó."

"Đúng vậy, đúng vậy, bài hát cuối cùng của Nam Nhiễm《 Nước mắt người cá 》 kia quả thực như sách giáo khoa vậy?"

"Mấy lần lắc mông nhảy kia của Ninh Dã. Dựa vào cái gì mà để hắn được đệ nhất."

Fans hai bên trực tiếp cãi nhau ngất trời.

Xé nhau trên mạng.

Muốn nói.

Sau khi kết thúc phát sóng trực tiếp, Ninh Dã và Nam Nhiễm đi làm gì rồi?

Tài xế mở cửa xe hơi màu đen.

Ninh Dã và Nam Nhiễm ngồi ở phía sau.

Nam Nhiễm nghiêng đầu, nhìn về phía Ninh Dã

"Tại sao ngồi xe của tôi?"

Nam Nhiễm còn mặc bộ váy đuôi cá dài màu xanh nhạt kia.

Thậm chí ngay cả vương miện đoạt giải trên đầu cũng chưa gỡ xuống.

Bảo chị Thanh chuẩn bị xe trước.

Về nhà xem dạ minh châu.

Ninh Dã ở bên cạnh, hai tay khoanh ngực.

Dựa vào trên lưng ghế da thật màu đen phía sau.

Bất đắc dĩ

"Cô tưởng rằng tôi muốn?"

Mấy ngày nay cô vẫn luôn tìm cơ hội.

Muốn tâm sự với Nam Nhiễm.

Nói về thân phận con gái của cô.

Hỏi thử xem rốt cuộc Nam Nhiễm muốn làm gì.

Vốn định tại bữa tiệc rượu kia hỏi luôn.

Ai ngờ Nam Nhiễm uống say.

Còn đánh đạo diễn và nhà làm phim.

Kéo kéo, còn không phải kéo dài tới hiện tại sao.

Ninh Dã mở miệng hỏi,

"Cô không tò mò tại sao tôi nữ giả nam?"

Nam Nhiễm nhìn về phía Ninh Dã

"Tại sao giả nam?"

Ninh Dã chép chép miệng.

Nửa ngày, mở miệng,

"Chẳng lẽ không cảm thấy bộ dáng con trai càng tiện hơn?

Cũng sẽ không bị người quấy rầy."

Đầu ngón tay Nam Nhiễm gõ lên tay vịn.

Lộc cộc.

Không nói lời nào.

Ninh Dã

"Cô ······"

Con ngươi đen nhánh của Nam Nhiễm lướt qua cô ấy.

"Tự cô nói một lần ra hết đi."

Ninh Dã nghẹn họng.

Trước giờ, cô luôn cảm thấy EQ của mình rất cao.

Ở chung với mọi người xung quanh cũng thực thành thạo.

Nhưng không biết tại sao.

Nam Nhiễm này cứ như một cái BUG biết đi vậy.

Một khi gặp phải cô, chính mình liền xui xẻo.

Ninh Dã nhìn con đường đen nhánh ngoài cửa sổ.

"Tôi có một người cha nát rượu, một người mẹ mê cờ bạc.

17 tuổi tôi bị bắt bỏ học.

Là vì phải trả nợ cho mẹ.

Tôi sống cuộc sống như vậy đã quá đủ rồi.

Vừa vặn bị những người đi tìm minh tinh phát hiện.

Vì để không bị nhận ra.

Tôi đổi tên.

Cắt tóc ngắn.

Sống trong thân phận con trai."

Môi đỏ Nam Nhiễm cong lên, cười.

"Cô cảm thấy như vậy sẽ không bị ba mẹ mình nhận ra?"

Ninh Dã cong eo.

Ngón tay xẹt qua cửa sổ.

"Có thể giấu một ngày thì một ngày.

Mỗi ngày thoát được, đều là kiếm lời rồi."

Dáng vẻ kia của Ninh Dã.

Là vẻ ủ rũ, mê mang chưa bao giờ gặp qua.

Tiểu Hắc Long

【 Leng keng, gợi ý nhắc nhở ký chủ làm việc tốt, trợ giúp Thiên Đạo chi tử-Ninh Dã giải quyết khốn cảnh. 】

Thanh âm vừa vang lên.

Bỗng nhiên nghe Ninh Dã quay đầu hỏi một câu

"Nhà cô ở vùng ngoại thành?"

Nam Nhiễm cúi đầu nhìn móng tay

"Sao tôi biết được."

Ninh Dã

"······"

Nghe loại lời nói đúng lý hợp tình kia của Nam Nhiễm.

Thiếu chút nữa cô cho rằng bản thân sai rồi.

Ninh Dã nhìn ra bên ngoài, xung quanh đều không có đèn đường.

Một mảnh đen như mực.

Không biết tại sao.

Trong lòng Ninh Dã có chút dự cảm không lành.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 127: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 58

[HIDE-THANKS]
Bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Nam Nhiễm

"Cô nhìn trúng tôi?"

Nam Nhiễm hơi khựng lại.

Ngẩng đầu lên.

Duỗi tay, vuốt ve vương miện của mình một chút.

Lông mi dài cong cong hơi nháy.

Môi đỏ lộ ra một nụ cười nhạo.

"Cô lại cảm thấy tôi có hứng thú với viên pha lê.

Cô đang hạ thấp tôi."

Vẻ mặt Ninh Dã cứng lại.

Sao mình lại bị mắng rồi?

Nói xong.

Ánh mắt Nam Nhiễm nhìn ra phía ngoài cửa sổ.

Không biết đã chạy tới chỗ nào rồi.

Xung quanh một mảnh đen nhánh.

Nam Nhiễm hỏi hệ thống,

"Đây là đường về nhà sao?"

Tiểu Hắc Long

【 Ký chủ, không phải. Cô đã cách nhà ngày càng xa. 】

Nam Nhiễm ngẩng đầu nhìn về phía tài xế

"Này, đưa tôi trở về."

Tài xế vẫn luôn cúi đầu, đội mũ lưỡi trai.

Cho nên sau khi lên xe, không thấy rõ được mặt hắn ta.

Cho đến khi tài xế này, bỗng nhiên bẻ tay lái, trực tiếp lái xe vào đường cát.

Xe dừng.

Tài xế cúi đầu, hơi nhúc nhích bả vai.

Sau đó, hắn dựa trên tay lái, nở nụ cười

"Không ngờ, dễ như vậy liền lừa được cô tới nha."

Nói xong,

Tài xế kia lấy mũ xuống.

Quay đầu lại.

Cười quỷ dị với Nam Nhiễm.

Không phải Tô Tử Trác, thì còn ai nữa?

Mặt Nam Nhiễm không cảm xúc.

Nhưng Ninh Dã bên cạnh lại thực sự bị dọa tới rồi.

"A a a a a a! Đéo!"

Nói xong,

Ninh Dã cầm gạt tàn thuốc trên xe đập vào trán Tô Tử Trác.

Mà Tô Tử Trác phản ứng cũng nhanh.

Nhanh chóng né qua bên cạnh.

Gạt tàn thuốc nện trên vai hắn ta.

Chỉ là sức lực của Ninh Dã cực kỳ lớn.

Thậm chí còn nghe được tiếng xương cốt gãy rốp rốp.

Con ngươi Tô Tử Trác tràn ngập màu máu, gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Dã

"Đồ đàn bà chết tiệt."

Cứ như vậy.

Ngụy trang mà trước giờ Tô Tử Trác vẫn luôn tự hào.

Đã bị một cái gạt tàn thuốc của Ninh Dã đập hư.

Ninh Dã.

Nghệ sĩ nam nổi nhất.

Nghe nói còn có thể tay không nâng tạ 150 cân*.

*1 cân=0.5kg

Chuyện này, cũng là một trong những điểm được fans của cô lấy ra chứng minh cô thực MAN.

Tô Tử Trác xác minh thực lực của Ninh Dã.

Ninh Dã mang ánh mắt nôn nóng nhìn về phía Nam Nhiễm,

"Làm sao bây giờ?"

Lúc nói lời này, môi Ninh Dã còn đang run.

Tô Tử Trác.

Lúc đang quay, không biết cô đã nhìn hình của hắn bao nhiêu lần.

Lúc trước cũng từng tiếp xúc qua.

Chắc chắn sẽ không nhận sai.

Tên biến thái này.

Hắn vậy mà còn chưa bị bắt về!

Nam Nhiễm lấy kẹo su từ trong hộp ra.

Mở ra, ăn.

Nam Nhiễm nở nụ cười.

Lắc lắc cổ.

Làm sao bây giờ.

Thật hưng phấn nha.

Ánh mắt cô mang sương mù dày đặc.

Lướt qua Ninh Dã, nhìn về phía Tô Tử Trác đang tràn đầy tối tăm.

Khi, Ninh Dã nhìn thấy vẻ mặt của Nam Nhiễm.

Trong lòng liền càng lạnh hơn.

Phản ứng đầu tiên của cô là, hai tên này không phải là thông đồng tới bắt cô đấy chứ?

Tại sao lại cảm thấy bộ dáng của Nam Nhiễm này còn biến thái hơn so vơi tên Tô Tử Trác kia vậy?

Nam Nhiễm xuống xe.

Ninh Dã cũng vội vàng xuống xe.

Tô Tử Trác ra khỏi xe,

Lắc lắc bả vai.

Một tay khác chống trên đầu xe.

Nhẹ giọng,

"Em ép anh đến bước đường này,

Cho dù anh phải xuống địa ngục, thì cũng phải kéo em xuống theo.

Em nói xem?

Tiểu Nhiễm?"

Nói xong.

Tô Tử Trác từng bước đạp trên mặt cát đi về phía Nam Nhiễm.

Xung quanh không có bất cứ thứ gì.

Yên tĩnh làm người ta sởn gai óc.

Bộ dáng biến thái kia của Tô Tử Trác, cũng khiến Ninh Dã đứng bên cạnh cảm thấy buồn nôn.

Ngay khi Tô Tử Trác nói xong,

Tô Tử Trác hung mãnh tấn công về phía Nam Nhiễm.

Nam Nhiễm đứng ở một bên khác của xe.

Vẫn luôn nhìn Tô Tử Trác.

Một bộ bộ dáng nghiêm túc.

Kết quả.

Rầm!

Tô Tử Trác một quyền liền đánh ngã người.

Nam Nhiễm đỡ mặt đất.

Khụ một tiếng.

Phun kẹo su ra.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 128: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 59

[HIDE-THANKS]
Vẻ mặt Ninh Dã hoảng sợ.

Người chị em này, không thể nào?

Nhìn có vẻ rất mạnh mà.

Yếu như vậy?

Nam Nhiễm sờ sờ cổ.

Thanh âm Tiểu Hắc Long run rẩy

【 Ký, ký chủ? Cô không sao chứ? 】

Nam Nhiễm bò dậy khỏi mặt đất.

"Khụ khụ"

Lại cúi đầu ho khan hai tiếng.

"Kẹo su mắc lại trong cổ rồi."

Tiểu Hắc Long mặt không cảm xúc.

【······】

Tay Nam Nhiễm vịn lên trần xe.

Hơi hoãn trong chốc lát.

Tô Tử Trác cười càng thêm quỷ dị.

Vẻ tối tăm trong cặp mắt kia cũng ngày càng đậm.

"Nam Nhiễm, không biết tại sao, từ lần đầu nhìn thấy cô

Tôi liền cảm thấy cô cực kỳ hợp khẩu vị của tôi."

Hắn duỗi tay, kéo cà vạt đen của mình xuống.

Cởi ra áo khoát tây trang ra.

Tiểu Hắc Long,

【 Ơ~cảm giác sắp biến thái rồi. 】

Tô Tử Trác đi từng bước một về phía Nam Nhiễm.

Nhìn thấy, hắn móc ra một viên thuốc màu trắng trong túi quần.

Sau đó.

Đưa tới trước mặt Nam Nhiễm.

Ý cười trên khóe môi càng lúc càng lớn

"Ăn nó đi.

Tôi sẽ thả cô đi."

Nam Nhiễm lau khóe môi,

Sợi tóc màu đen che khuất gương mặt cô.

Lông mi đen nhánh run rẩy,

Cô ngẩng đầu.

Một đôi mắt đen nhánh, nhìn về phía Tô Tử Trác.

Tô Tử Trác hơi khựng lại.

Nam Nhiễm giơ tay.

Nắm lấy cổ tay hắn.

Dùng sức kéo xuống,

Ý cười trên mặt Tô Tử Trác vẫn không thay đổi.

Dường như đã sớm đoán được Nam Nhiễm sẽ phản kháng.

Cơ bắp trên cánh tay hắn ta bộc phát ra lực lượng thật lớn.

Một lần nữa tập kích về phía Nam Nhiễm.

Rầm!

Ninh Dã cho rằng chắc chắn Nam Nhiễm sẽ thua.

Không dám nhìn.

Tầm mắt thoáng liếc qua, trong lúc vô tình, phát hiện chìa khóa xe còn chưa rút ra.

Thân thể bộc phát ra tiềm năng.

Nhanh chóng lên xe, ngồi vào vị trí lái.

Khởi động xe.

Xoay một cái.

Bật đèn lên,

Tức khắc màn đêm đen nhánh này sáng chói lên.

Ninh Dã hướng ra bên ngoài kêu,

"Nam Nhiễm! Mau lên ······"

Hô được một nửa, liền dừng lại.

Thấy được bạn học Nam Nhiễm quỳ một gối trên mặt đất.

Mà Tô Tử Trác sớm đã đầy miệng phun máu, nằm trên mặt đất.

Một tay Nam Nhiễm cầm lấy đầu hắn, liên tiếp đè vào trong cát.

Sức tay của cô rất lớn.

Cho nên, không bao lâu, mặt Tô Tử Trác liền tràn đầy máu tươi.

Trong lòng Ninh Dã run rẩy.

Suýt chút nữa nhấn ga, một chân nghiền lên hai người bọn họ.

Nam Nhiễm bị đèn xe chiếu cho chói mắt.

Cô liếc một cái.

Nhắm mắt lại.

Tiện đà âm trầm mở miệng,

"Tắt đèn đi."

Ba chữ nhẹ nhàng rơi xuống.

Ninh Dã lập tức, tắt đèn, tắt động cơ, đóng cửa xe.

Thuận tiện đóng cả cửa sổ xe.

Không biết tại sao,

Cô cảm thấy mình lúc này, như một củ cải nhỏ trắng trắng mềm mềm.

Tùy tiện đều có thể bị hai tên biến thái này dùng một đầu ngón tay đè chết.

Vốn dĩ Tô Tử Trác đã rất khiến người ta sợ hãi.

Nhưng cái người liên tục đè đầu người ta vào cát như Nam Nhiễm ······.

Càng khiến cô sợ hãi hơn.

Tô Tử Trác nhân lúc Nam Nhiễm nhắm mắt né ánh sáng,

Nhanh chóng ra tay, đánh về phía cổ Nam Nhiễm.

Nam Nhiễm buông tay ra.

Lùi về sau hai bước.

Ý cười trên đôi môi đỏ của cô càng lớn thêm.

Ba phút sau.

Lại một lần nữa.

Tô Tử Trác bị dẫm trên mặt đất.

Váy đuôi cá dài màu xanh nhạt của Nam Nhiễm đã bị xé rách.

Cô mang đôi giày cao gót màu lam.

Gót chân, từng chút, từng chút, dẫm lên cánh tay hắn.

Trong miệng Tô Tử Trác phát ra tiếng rên rỉ đau đớn.

Cánh tay đã có bộ dáng vặn vẹo.

Quỳ rạp trên mặt đất, như một con cá chết.

Ninh Dã trừng lớn đôi mắt.

Vẻ mặt hoảng sợ.

Tiểu đáng thương là cô,

Ngồi ở trong xe, tận mắt nhìn thấy một màn này.

Nam Nhiễm.

Không.

Nên kêu Nam lão đại,

Có phải đã quá đáng sợ rồi không vậy?

Nam Nhiễm lẩm bẩm,

"Đã nói với anh rồi, phải cách xa tôi ra một chút,

Lại cứ nhất quyết kề gần vào.

Được thôi.

Tôi liền thỏa mãn anh."

Tiểu Hắc Long,

【 Cảnh báo.

Giá trị hắc ám trong cơ thể cô đang tăng lên.

Sắp vượt qua 50.

Ký chủ.

Cô khắc chế! 】
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 129: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 60

[HIDE-THANKS]
Ở vị diện trước.

Dù sao gì cũng có một đám người xấu.

Nhưng lần này.

Chỉ có một tên như vậy.

Để ký chủ lăn lộn.

Ba phút, chắc không phải chơi tàn rồi chứ?

Nam Nhiễm bĩu môi,

"Nhàm chán."

Không tốt bằng một phần mười dạ minh châu.

Tiểu Hắc Long vừa thấy tình hình này, nghi hoặc,

【 Ký chủ, cô định buông tha cho hắn ta? 】

Nam Nhiễm trầm tư trong chốc lát.

Bỗng nhiên mở miệng,

"Hắn tai họa nhiều người như vậy, khiến hắn chịu có chút trừng phạt thế này, có phải rất không công bằng với những người đã chết đó không?"

Trong thời gian ngắn, Tiểu Hắc Long thế nhưng không nghĩ ra được lời gì để phản bác.

【 Hơi, hơi có đạo lý nha. 】

Nam Nhiễm

"Tôi có phải đang vì dân trừ hại không?"

【 Đúng ·····】

"Mối họa bị ngàn người chỉ trích như hắn, có phải là dù tôi đối với hắn thế nào thì cũng không quá đáng không?"

【 Tuy là nói như vậy ······】

Khi Tiểu Hắc Long đang do dự.

Ký chủ của nó đã lấy chân dẫm lên đầu hắn ta.

Nghiền qua nghiền lại không ngừng.

Tô Tử Trác phát ra tiếng rên đau đớn.

Lực chú ý của Nam Nhiễm quét đến tay Tô Tử Trác.

Nhìn kia trên cánh tay kia, không có bất cứ miệng vết thương nào.

Trên mạng nói cắt cổ tay gì đó.

Đều là giả.

Nhưng mà.

Rất nhanh liền sẽ thành sự thật.

Nam Nhiễm cầm lấy cục đá ở bên cạnh.

Đập lên cổ tay hắn.

"..."

Tô Tử Trác phát ra tiếng hô đau kịch liệt.

Máu đầy mặt.

Mở một đôi mắt.

Cặp mắt kia, nhìn Nam Nhiễm, cuối cùng cũng có một thứ gọi là sợ hãi.

Hắn thở hồng hộc

"Cô, cô."

Bỗng nhiên, sắc mặt hắn hung ác, cắn chặt răng

"Mày đi chết đi!"

Nói, liền từ trên mặt đất ôm lấy chân Nam Nhiễm.

Há miệng cắn qua.

Chỉ tiếc.

Còn chưa cắn được.

Đã bị Nam Nhiễm dùng một cục đá đập bất tỉnh.

Ngay lúc cô đập hắn bất tỉnh.

Liền nghe được tiếng còi xe cảnh sát.

Xe cảnh sát ngày càng gần.

Chói tai khiến cô phải bịt tai lại,

Đằng trước, là một chiếc xe thương vụ màu đen,

Xe thương vụ dừng lại.

Có một người bước xuống khỏi xe,

Sau đó.

Ào ào, vệ sĩ áo đen nháy mắt bao vây người kia lại.

Bảo vệ người đó bên trong.

Chặt chẽ tới mức không có chỗ nào có thể bắt bẻ được.

Vẻ mặt lạnh nhạt.

Hơi hơi nhăn mày.

Nguyễn Mặc nhanh chóng đi đến trước mặt Nam Nhiễm.

Giữ chặt cô.

Ôm vào ngực.

"May mà em không sao."

Ninh Dã ngồi trong xe.

"······"

Này người anh em, cậu không thấy được cái người đầy máu nằm dưới chân Nam Nhiễm sao?

Cô ấy đâu chỉ không sao,

Mà còn đem tên biến thái kia đánh cho gần chết.

Con ngươi đen như mực của Nam Nhiễm bình tĩnh mà nhìn Nguyễn Mặc một hồi lâu.

Nghiêng đầu.

À.

Đúng, dạ minh châu.

Cô xé quần áo của vệ sĩ bên cạnh, lau lau tay.

Sau đó mới ôm dạ minh châu.

Lẩm bẩm một câu,

"Anh không phải nên nằm trên giường sao?

Tại sao lại xuất hiện ở đây?"

Đang nói.

Lúc này.

Cảnh sát đã nhanh chóng đi tới.

Phong tỏa khu vực này.

Sau khi đơn giản tìm hiểu một chút tình hình.

Biết Tô Tử Trác là do Nam Nhiễm phòng vệ chính đáng, mà đánh bại hắn.

Sau đó, một đám cảnh sát hành lễ với Nam Nhiễm.

"Đồng chí Nam Nhiễm, xin cho phép chúng tôi được kính lễ cao quý nhất.

Trừng gian diệt ác, cô chính là tấm gương tốt của nhân dân!"

Ninh Dã ở bên cạnh, đỡ xe, suýt chút nữa nhũn chân.

Dựa theo hành động của Nam Nhiễm.

Lời này thật sự rất xứng với cô.

Nhưng.

Ngẫm lại phương thức động thủ lúc nãy của cô.

Ninh Dã run rẩy.

Nam Nhiễm bị nhóm cảnh sát này hành lễ khiến cho ngơ ngác.

Lúc lâu sau,

Cô nghiêm túc gật đầu

"Ừm. Đúng.

Tôi là tấm gương.

Phải học tập thật tốt."

Vị bạn học này thản nhiên tiếp thu.

Không có bất cứ lương tâm bất an nào.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back