Chương 70: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 1

Khoảng chừng năm phút sau.

Người dẫn chương trình có hơi tiếc nuối, nói:

"Như vậy, tiết mục phát sóng trực tiếp đến đây là kết thúc.

Mời các bạn fans, đánh CALL cho thần tượng mình yêu thích, bỏ ra một phiếu quý giá."

Nói xong, người dẫn chương trình khom lưng.

Sau đó.

Phát sóng trực tiếp liền kết thúc.

Có không ít fans đi tìm người mình thích chụp ảnh chung.

Nam Nhiễm ngồi tại chỗ.

Nhìn trang phục trình diễn màu đỏ diễm lệ trên người mình.

Đứng dậy, muốn đi.

Kết quả, có mấy bạn fans nhỏ, thẹn thùng chạy đến trước mặt Nam Nhiễm.

Trong mắt có hưng phấn không che giấu được.

"Chị Nam Nhiễm, có thể ký tên cho bọn em không?"

So với trận thế điên cuồng của người khác, số lượng fans bên phía Nam Nhiễm lại có vẻ ít đến đáng thương.

Cô rất bình tĩnh.

Cầm lấy bút soạt soạt soạt vạch mấy nét, trên tờ giấy kia viết xuống một chữ Nam.

Nhân tiện duỗi tay, sờ sờ đầu mấy cô bé.

Cũng không biết từ khi nào, Nam Nhiễm dưỡng thành loại sở thích thần kỳ này.

Sờ đầu.

Nếu vuốt thoải mái, sẽ sờ nhiều thêm hai cái.

Các cô bé thật cao hứng.

Nam Nhiễm không nói chuyện.

Chỉ cởi giày cao gót của mình, cầm lên, sau đó đi về phía hậu đài.

Các cô bé vừa vui vẻ cầm tờ giấy có chữ ký, vừa ngượng ngùng nói

"Chị Tiểu Nhiễm hình như không giống với bộ dáng ngoan ngoãn trong tiết mục lắm."

Cụ thể không giống chỗ nào, phải nói thế nào đây?

Trên TV nhìn thấy Nam Nhiễm, là ngoan ngoãn, ca hát vũ đạo cô đều giỏi.

Giống như con gái nhà người ta.

Chỉ là, khi tiếp xúc gần với Nam Nhiễm, hình như so với trên tiết mục càng quả đoán, càng ngầu hơn một chút.

Cuối cùng, Tiểu Hắc Long yên tĩnh thật lâu đã online,

【 Ký chủ, ký chủ. Cô tìm một nơi yên tĩnh.

Tiếp thu ký ức nguyên thân. 】

Nam Nhiễm đi về hướng toilet.

Lúc sắp tới cửa.

Phía sau có một người xông tới, phút chốc liền hắt cho cô một thân nước trái cây.

Người nọ nhăn mày, không kiên nhẫn,

"Không thấy người à."

Lúc nói, còn đánh giá Nam Nhiễm từ trên xuống dưới, trong mắt mang theo khinh thường cùng chán ghét

"Một con hát mà thôi. Sao lại ngang ngược như vậy?"

Nói xong, nữ sinh kia liền ngẩng đầu ưỡn ngực sải bước rời đi.

Nam Nhiễm nhìn bóng dáng nữ sinh kia rời đi.

Tiểu Hắc Long:

"Ký chủ, ký chủ, phải tiếp thu ký ức."

Nam Nhiễm nhẹ nhàng bâng quơ,

"Truyền đi"

Phút chốc liền kéo nữ sinh sắp biến mất trước mặt kia trở lại.

Đè vào thùng nước dùng để nhúng cây lau nhà trong toilet.

Nữ sinh bị dọa cho ngơ ngác, thét chói tai,

"A a a a a a!"

Cả người nữ sinh toàn là nước bẩn.

Trực tiếp khóc ra tiếng.

Lúc này, bạn học Nam Nhiễm cứ như không có gì liên quan tới mình, đi vào toilet.

Tiểu Hắc Long:

【 Nhắc nhở, ký ức đang truyền tống. 】

Nguyên thân tên Nam Nhiễm.

Tốt nghiệp đại học nổi tiếng ở nước ngoài trở về.

Bởi vì thật sự thích ca hát, trộm báo danh tham gia tiết mục tuyển chọn 《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái. 》này.

Chỉ là trong tiết mục vẫn luôn là một cái tiểu trong suốt.

Lúc tiến vào top mười tám.

Bị loại.

Nguyên thân thực mất mát, cho rằng chính mình đúng là không thuộc về nghề này.

Buồn bực không vui mà rời khỏi giới giải trí.

Tiếp nhận việc làm ăn địa ốc của cha mình, trở thành nữ phú hào trẻ tuổi nhất trên bảng phú hào.

Nhưng cho dù là thế, vẫn không bình ổn được sự đau xót trong lòng nguyên thân.

Nguyên thân quá nhiệt tình yêu thích ca hát.

Chuyện này liền thành nỗi đau cả đời cô không dám chạm vào.

Lúc 30 tuổi, buồn bực mà chết.

Tiểu Hắc Long:

【 Nhiệm vụ, xin ký chủ trợ giúp nguyên thân đạt được mọi người tán thành, và xuất đạo. 】

Mí mắt Nam Nhiễm động động.

"Nhiệm vụ?"

Tiểu Hắc Long:

【 Ký chủ, Tiểu Hắc Long là một hệ thống được tạo ra vì ký chủ.

Sẽ căn cứ vào những biểu hiện của ký chủ mà làm ra sửa đổi cùng đổi mới.

Đương nhiên, bản chất của Tiểu Hắc Long vẫn là một hệ thống cải tạo.

Mỗi vị diện cô phải làm được ba chuyện tốt mới có thể kết thúc thí luyện. 】
 
Chương 71: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 2

[HIDE-THANKS]
Đại khái nội dung, Nam Nhiễm đã nghe hiểu.

Chỉ là có một đoạn,

"Có tiền mà còn hậm hực chết?"

Nguyên thân này, cũng quá yếu ớt rồi đó.

Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí giải thích

【 Ký chủ, nguyên thân bị hạ độc dược mạn tính.

Bởi vì độc dược trường kỳ ăn mòn thân thể nguyên thân, hơn nữa tính cách nguyên thân hướng nội, vẫn luôn buồn bực không vui.

Nội tâm và thân thể cùng bị tàn phá.

Nên mới dẫn đến tử vong. 】

Nam Nhiễm nghe xong, lặp lại một lần,

"Hạ độc?"

Hệ thống nãi thanh nãi khí,

【 Ký chủ, hiện tại thân thể của cô đã bị hạ độc.

Thời kỳ ủ bệnh của độc tính có thể dài tới mười năm. 】

Sau đó, hệ thống Tiểu Hắc Long lại nhanh chóng nói

【 Ký chủ yên tâm, Tiểu Hắc Long có thể giải độc cho cô! 】

Nó chính hệ thống không gì không làm được.

Chút độc này, rất đơn giản.

Năm phút sau, Nam Nhiễm ra khỏi WC.

Lại một lần nữa nghe được tiếng bước chân hỗn loạn, còn có thanh âm chụp ảnh tách tách.

"Hàn ca ca, Hàn ca ca, chị cười một cái đi."

"Đúng vậy, đúng vậy, tụi em rất muốn thấy Hàn ca ca cười."

Diệp Khuynh Hàn đi ra từ một hướng khác của con đường.

Mang giày bot, quần màu đen, nửa người trên mặc một chiếc áo thun trắng ngắn.

Tóc buộc cao kiểu đuôi ngựa.

Trên khuôn mặt tinh xảo không có một nụ cười.

Một cô gái thực ngầu.

Chắc là do quá cool, quá ngầu, nên các fan xưng hô thần tượng Diệp Khuynh Hàn là Hàn ca ca.

Nam Nhiễm cùng Diệp Khuynh Hàn vừa vặn đụng độ nhau.

Ánh mắt Diệp Khuynh Hàn dừng lại trên người Nam Nhiễm.

Ánh mắt như đâm vào người.

Nam Nhiễm phải đi qua con đường duy nhất này mới rời khỏi nơi này được.

Nhưng hiện tại, hành lang dài này đã bị fans của Diệp Khuynh Hàn chặn lại đông nghẹt.

Xung quanh còn có phóng viên đang quay chụp, căn bản không đi qua được.

Bước chân Nam Nhiễm hơi dừng lại một chút.

"Này, chặn đường rồi."

Tóc dài rơi xuống, che khuất gò má của cô.

Tất cả lực chú ý của mọi người đều ở trên người Diệp Khuynh Hàn, căn bản không ai nghe cô nói chuyện.

Cô duỗi tay, đẩy người trước mặt ra.

Cô vừa ra tay.

Diệp Khuynh Hàn hơi nhăn mày.

"Cô làm gì đó?"

Diệp Khuynh Hàn vừa mở miệng, mọi người nhất trí tập trung vào Nam Nhiễm.

Rất mau, các fan đã nhận ra Nam Nhiễm.

Phóng viên nhanh chóng ấn camera trong tay tách tách chụp.

Động tác trên tay Nam Nhiễm không dừng lại.

Ngữ điệu không chút để ý.

"Cô nhìn không ra?"

Lúc nói, đã đem người đang ngăn trước mặt đẩy qua một bên.

Cô tiếp tục đi về phía trước.

Phía sau có fans khó chịu.

"Nam Nhiễm này, cô ta có ý gì vậy?

Sao lại ngang ngược như vậy?"

"Đúng vậy! Lúc trong TV thì thành thật ngoan ngoãn, sao trong cuộc sống hiện thực lại không có giáo dưỡng như vậy?"

Fans Diệp Khuynh Hàn ríu rít, không ngừng oán giận động tác đẩy các cô ra vừa rồi của Nam Nhiễm.

Diệp Khuynh Hàn nhíu mày, dường như cũng rất bất mãn với động tác vừa rồi của Nam Nhiễm.

Cô ta mở miệng.

"Nam Nhiễm, cô đứng lại."

Trên tay Nam Nhiễm cầm giày cao gót màu đỏ, đi chân trần.

Bước chân dừng lại.

Quay đầu,

"Hửm?"

Diệp Khuynh Hàn lãnh khốc nói.

"Xin lỗi."

Nam Nhiễm nghe từ này, tạm dừng ba giây.

"Cái gì?"

Dường như nghe không rõ.

Khẩu khí của Diệp Khuynh Hàn nặng thêm,

"Tôi nói, cô xin lỗi."

Nam Nhiễm dựa vào tường.

"Xin lỗi ai?"

"Fans của tôi."

Nam Nhiễm nhìn Diệp Khuynh Hàn thật lâu, môi hồng hơi gợi lên.

Ánh mắt đen nhánh, nhìn thẳng vào Diệp Khuynh Hàn, mang theo ác liệt,

"Cô là cọng hành nào, dám nói lời này với tôi?"

Nam Nhiễm vừa nói lời này.

Phỏng chừng tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng lại.

Trong nháy mắt, xung quanh yên tĩnh.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 72: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 3

[HIDE-THANKS]
Nam Nhiễm cầm giày, xoay người liền đi.

Chờ sau khi cô đi rồi, mọi người ở đây mới phản ứng lại.

Tức khắc, đám fans đó nổ tung.

"Cô ta dựa vào cái gì mà nói Hàn ca ca như vậy?"

"Đúng vậy! Đúng vậy!"

"Rõ ràng là cô ta sai trước, còn ở đây cưỡng từ đoạt lí!"

"Người gì vậy trời, còn có mặt mũi làm thần tượng."

"Nam Nhiễm này, thật khiến người ta ghê tởm!"

Sau khi mắng xong.

Tất cả mọi người lại bắt đầu an ủi Diệp Khuynh Hàn.

"Hàn ca ca, đừng giận, không cần so đo với người như vậy."

"Đúng, đúng, Hàn ca ca, cô ta xếp hạng thấp như vậy, vòng tiếp theo sẽ bị loại thôi."

"Chúng ta tuyệt đối sẽ không để loại người có nhân phẩm kém như cô ta xuất đạo."

Diệp Khuynh Hàn không nói gì.

Chỉ ngẩng đầu, nhìn hành lang dài thêm vài lần.

Sau đó, mới an ủi fans

"Tôi không sao."

Cô vừa nói xong, tất cả fans liền đau lòng.

Thần tượng bị bắt nạt.

Chúng ta nhất định phải mở rộng chính nghĩa vì thần tượng!

《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái 》 là một tiết mục cực kỳ nổi.

Cho nên sau khi trận đụng độ này xảy ra được mười lăm phút.

"Nam Nhiễm đẩy fans Diệp Khuynh Hàn" đã lên top một hotseach.

Tức khắc, Nam Nhiễm bị đám fans kích động kia cùng nhau công kích.

Mắng cho thương tích đầy mình.

*

Nam Nhiễm rời khỏi trường quay, ngồi lên xe bảo mẫu dừng ở ven đường.

Chị Thanh-người đại diện xem phát sóng trực tiếp mới nhất, cẩn thận tìm từ, dường như sợ kích thích đến Nam Nhiễm.

"Tiểu Nhiễm, em thật sự muốn tiếp tục tham gia thi đấu sao?"

Chị Thanh là lần đầu tiên nhìn thấy một cô bé bướng bỉnh như vậy.

Về nhà kế thừa công ty của cha không tốt sao?

Tham gia thi đấu gì chứ.

Hát hò gì chứ.

Chị Thanh là người duy nhất biết Nam Nhiễm là một cái siêu cấp phú nhị đại.

Chị dốc sức làm cả đời, liều mạng kiếm tiền.

Thế nên hoàn toàn không hiểu được những đứa trẻ phú nhị đại hiện nay đang nghĩ gì.

Có tiền còn không vui?

Có tiền còn ghét bỏ?

Đây là những tật xấu bị chiều ra kiểu gì vậy?

Xe bảo mẫu lái đi.

Nam Nhiễm lên tiếng,

"Ừm."

Liền không nói chuyện nữa.

Chỉ dựa vào trên sô pha, nhắm mắt lại, dường như đang ngủ.

Lúc này, Chị Thanh lướt Weibo một chút liền lướt tới hot search【 Nam Nhiễm đẩy fans Diệp Khuynh Hàn】.

Phản ứng đầu tiên của chị Thanh là.

Chuyện này tuyệt đối không có khả năng.

Nam Nhiễm có tính cách ngoan ngoãn hướng nội, sao có thể làm ra loại chuyện này được.

Trực giác liền cho là bị người bôi đen.

Sau đó, chị click mở hot search.

Nhìn video.

Sau đó.

Chị Thanh lại trừng mắt nhìn video kia lặp lại bảy tám lần.

Xác nhận cái người nói người ta là cọng hành nào trong video kia chính là vị đang ngồi trước mặt chị đây.

Chị Thanh không thể tưởng tượng

"Tiểu Nhiễm, người trong video là em?"

Nam Nhiễm ngồi dậy.

Nhìn nội dung trong Ipad.

"Ồ, bị quay lại rồi à."

Đây coi như là câu trả lời.

Chị Thanh không ngừng lặp lại mà đánh giá Nam Nhiễm.

Tiểu Nhiễm là đứa bé ngoan, trong tình huống bình thường, tuyệt đối sẽ làm không ra loại chuyện này.

Chắc chắn là bị buộc cho nóng nảy mới làm ra loại chuyện này.

Vậy lúc ở cửa WC kia, rốt cuộc đã chịu đả kích tới mức nào?

Chị Thanh đang bổ não.

Bỗng nhiên nghe thấy một câu của Nam Nhiễm,

"Đói bụng, đi mua cho em hai cái bánh bao."

Cô sai sử người ta làm việc, phải nói là lưu loát.

Không chút tự giác nào rằng người trước mắt cô là người đại diện.

Mà chị Thanh thì sao?

Sau khi bổ não thứ gì đó, liền cho rằng Nam Nhiễm bị kích thích lớn.

Nên càng phải dỗ.

"Được được được, chị đi mua cho em."

Nói xong, xe dừng lại trước cửa siêu thị.

Chị Thanh xuống xe đi mua bánh bao.

Khoảng ba phút sau.

Nam Nhiễm ngẩng đầu, quét mắt về phía siêu thị.

Sao vẫn chưa đem bánh bao tới?

Cái liếc nhìn này.

Liền nhìn thấy một người tỏa sáng lấp lánh đứng ở cửa siêu thị.

Điều này làm cho ánh mắt bạn học Nam Nhiễm, dừng lại trên người người nọ, không dời đi nữa.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 73: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 4

[HIDE-THANKS]
Hiện tại là cuối mùa hạ.

Lúc trời tối, bên ngoài sẽ thực mát mẻ.

Thiếu niên mặc một chiếc quần jean, cùng một chiếc áo thun trắng.

Đứng ở cửa siêu thị.

Trong tay cầm một chiếc bút bi, xoay xoay.

Một bên sườn mặt đẹp đẽ thu vào mắt Nam Nhiễm.

Đại khái, do ánh mắt Nam Nhiễm quá mức chuyên chú.

Thiếu niên nghiêng đầu, nhìn về phía xe bảo mẫu đang đỗ bên cạnh hắn.

Ngoại trừ cửa sổ đen như mực, còn lại không nhìn thấy được gì cả.

Nam Nhiễm ngồi trên xe nhìn.

Thiếu niên có bộ dáng cực kỳ đẹp.

Lông mi mỏng đen dài, mũi cao.

Cánh môi đỏ thắm.

Nhưng, một khuôn mặt làm người ta thèm nhỏ dãi như vậy.

Vẻ mặt của chủ nhân nó lại thực lãnh đạm.

Không có bất cứ cảm xúc dao động nào.

Mang theo loại xa cách không cho người khác tới gần.

Tiểu Hắc Long đột nhiên nhìn thấy giá trị hắc ám của ký chủ đang từ từ tăng lên.

Nó ho khan hai tiếng, khẩn cấp nói,

【 Ký chủ, giá trị hắc ám của cô đang tăng lên, mong cô hãy dừng lại tất cả hoạt động tâm lý.

Nếu không sẽ phải chịu trừng phạt. 】

Đại khái là do thanh âm của Tiểu Hắc Long có được chút tác dụng.

Nam Nhiễm phục hồi tinh thần lại.

Lúc này.

Chị Thanh đã mua bánh bao quay lại.

Vừa lên xe bảo mẫu, đóng cửa xe lại.

Chị Thanh tỷ đem bánh bao đưa cho đại tiểu thư đang thất thần.

"Nhanh ăn đi."

Lúc nói, chị Thanh đã ngồi xuống ghế bên cạnh.

Hít sâu một hơi.

Bắt đầu chuẩn bị xử lý chuyện của mình.

Nam Nhiễm lên hot search.

Che trời lấp đất đều là lời chửi rủa của fans.

Dù sao cũng phải làm chút gì đó.

Nam Nhiễm vừa cắn bánh bao vừa nhìn ra ngoài cửa sổ.

Xe chậm rãi khởi động.

Lúc này, thiếu niên kia đi về hướng suối phun nước trong công viên.

Chị Thanh đang xử lý công việc.

Liền nghe thấy tiếng mở cửa sổ.

Chờ đến lúc chị ngẩng đầu.

Liền phát hiện Nam Nhiễm đả nhảy ra khỏi cửa sổ.

Chị Thanh.

"······"

Sợ tới mức chị lập tức ném máy tính trong tay đi.

"Dừng xe!"

Chị Thanh trừng lớn đôi mắt, thanh âm đều thay đổi.

Chị được chính cha Nam Nhiễm giao phó, tới làm người đại diện cho Nam Nhiễm.

Nói dễ nghe một chút là người đại diện.

Trên thực tế là một cái bảo mẫu 24 giờ.

Là loại mà còn phải bảo vệ cả an toàn cho Nam Nhiễm ấy.

Nếu vị này xảy ra mạng người.

Vậy đã không phải vấn đề có tiền đồ hay không nữa rồi.

Xe bảo mẫu dừng lại.

Chị Thanh tông cửa xông ra.

Vừa mở cửa ra, liền thấy Nam Nhiễm ngồi trước suối phun nước cách đó mười mét ăn bánh bao.

Chị Thanh nhẹ nhàng thở ra.

Tim cuối cùng cũng yên ổn lại.

Là do thấy tin tức trên mạng, chịu kích thích?

Để cô một mình yên tĩnh, có lẽ cũng tốt.

Chị Thanh nghĩ như vậy.

Liền bảo tài xế ngừng xe lại ven đường.

Chị cầm laptop ra, ngồi chỗ cửa xe, vừa làm việc vừa nhìn Nam Nhiễm.

Ban đêm ở công viên này cực kỳ đẹp.

Trăng sáng sao thưa, ánh trăng nhàn nhạt chiếu vào trong đám cây.

Cỏ xanh hỗn hợp mùi bùn đất.

Bên tai truyền đến tiếng nước ào ào của suối phun.

Suối phun có bộ dáng mười hai con thiên nga.

Vây xung quanh một cô giá mặc váy đen múa ba lê đứng ở giữa.

Chờ đợi ở nơi này.

Sẽ khiến người ta không tự giác mà thả lỏng tâm tình.

Về phần Nam Nhiễm.

Cô thật ra không chú ý tới mấy thứ đó.

Vừa cắn bánh bao, vừa nhìn thiếu niên tỏa sáng lấp lánh đang đứng cách cô một mét.

Cạch cạch.

Bút trong tay thiếu niên, bị ấn xuống, lại buông ra.

Cứ lặp lại như thế.

Không biết thiếu niên đang suy nghĩ gì.

Chỉ là vẫn luôn nhìn suối phun này.

Cho đến khi.

Mí mắt thiếu niên rũ xuống, lông mi nhỏ dài đen nhánh khẽ rung động.

Bút bi luôn ấn đi ấn lại trong tay hắn đột nhiên dừng lại.

Nghiêng đầu.

Đối diện với cô gái mặc lễ phục màu đỏ, để chân trần kia.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 74: 【 Giới giải trí 】 lão đại thật soái 5

[HIDE-THANKS]
Nam Nhiễm ăn hết bánh bao.

Sau đó, đưa tay nhúng vào trong hồ nước.

Tiểu thiên nga phun ra nước, dừng lại trong tay Nam Nhiễm.

Ừm, rửa tay trước đã.

Đại khái là do đã cùng ký chủ trải qua một vị diện.

Trong lòng Tiểu Hắc Long ẩn ẩn có một loại dự cảm không lành.

Sao lại cảm thấy ký chủ sắp làm ra động tác lớn nhỉ?

Đang nghĩ vậy.

Bỗng nhiên có một chiếc xe thương vụ ngừng lại trước suối phun.

Đám người mặc tây trang màu đen bước xuống từ xe thương vụ.

Mục tiêu của bọn họ thực rõ ràng.

Chính là thiếu niên áo trắng kia.

Rất mau, thiếu niên đã bị vây quanh.

Đi ở sau cùng, có một người đàn ông ăn mặc không quá giống đám người áo đen đi lên đằng trước.

Nói với thiếu niên áo trắng.

"Nguyễn Mặc, đi theo tôi đi."

Thiếu niên liếc đám người kia một cái.

Bộ dáng lãnh lãnh đạm đạm, không có bất cứ thay đổi gì.

Quay đầu.

Một lần nữa nhìn về phía sau suối phun.

Hắn không nói một lời.

Tiểu Hắc Long nhỏ giọng nói,

【 Thì ra viên dạ minh châu này tên là Nguyễn Mặc à. 】

Vị dẫn đầu đám người áo đen kia dường như có chút bất đắc dĩ.

"Cậu sớm muộn gì cũng phải đi."

Đang nói.

Lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến thanh âm của một cô gái.

"Này, ông tránh ra, chắn tầm nhìn của tôi rồi."

Tức khắc, ánh mắt mọi người nhất trí nhìn về phía người phụ nữ vừa nói chuyện kia.

Ừm, không sai.

Là Nam Nhiễm.

Tiểu Hắc Long ực một tiếng, nuốt một ngụm nước miếng.

Có hơi khẩn trương.

【 Ký chủ, cô muốn quyết đấu với bọn họ sao?

Ký chủ cố lên!

Tà bất thắng chính! 】

Tức khắc, trong đầu hệ thống bắt đầu mô phong một hình ảnh người xấu tà ác muốn mang dạ minh châu đi, ký chủ xuất hiện mở rộng chính nghĩa.

Nam Nhiễm không nói chuyện.

Cô đi đến trước mặt Nguyễn Mặc.

Lắc lắc cánh tay, lắc lắc chân.

Vị áo đen dẫn đầu kia vẫn rất có lễ phép.

"Xin chào, cô là bạn của Nguyễn Mặc sao?"

Cô nhìn về phía thiếu niên.

Giây tiếp theo.

Không nói hai lời, khiêng thiếu niên lên, lập tức chạy.

Bạn?

Đó là thứ gì?

Cô là tới cướp dạ minh châu.

Cô mới không thèm làm bạn với dạ minh châu.

Tiểu Hắc Long run rẩy,

【 Ký chủ, cô cô cô, cô đang làm gì vậy? 】

Nam Nhiễm khó được mà trả lời nó,

"Chỉ cần tôi chạy trốn mau, dạ minh châu chính là của tôi."

Chưa tới mười giây.

Nam Nhiễm liền khiêng Nguyễn Mặc từ chỗ suối phun, chạy lên xe bảo mẫu.

Xoạch, cửa xe đóng lại.

Vèo một tiếng, xe bảo mẫu phát huy tốc độ mà nó không nên có.

Nhanh chóng mất bóng.

Thiếu niên, cậu đã từng trải qua tuyệt vọng chưa?

Hệ thống đang khóc lóc thảm thiết.

Ký chủ của nó là thủ lĩnh quân cướp sao?

······

Đại khái.

Đây là lần đầu tiên trong đời Nguyễn Mặc gặp phải loại chuyện này.

Thế cho nên lúc Nam Nhiễm khiêng hắn chạy, hắn thế nhưng còn không kịp phản ứng lại.

Cho đến khi bị ném lên xe rồi.

Mới từ trong hoảng hốt phục hồi tinh thần lại.

Hắn bị một một thiếu nữ không quen biết, cưỡng chế khiêng đi, bắt cóc?

Chưa trải qua chuyện này bao giờ, làm con ngươi đen nhánh của Nguyễn Mặc khó được có chút dao động.

Còn nhìn chằm chằm Nam Nhiễm một hồi lâu.

Chị Thanh ở bên cạnh nhẹ nhàng thở ra.

"Tiểu Nhiễm, bạn em chọc phải người nào vậy?

Chị thấy những người áo đen đó là định bắt người bạn này của em đi."

Chị Thanh hoàn toàn xem Nam Nhiễm là thanh niên nhỏ chính nghĩa giúp đỡ bạn bè.

Chắc là do mọi chuyện xảy ra quá đột nhiên.

Thế nên chị Thanh hoàn toàn quên mất trước kia Tiểu Nhiễm là một cô gái yếu đuối.

Hiện giờ, khiêng một người hơn một trăm cân* đều có thể chạy nhanh như bay.

*1 cân=0.5kg

Nam Nhiễm không trả lời chị Thanh.

Chỉ hơi nhếch môi.

"Về nhà."

Nam Nhiễm còn chưa tẩy trang.

Trên khuôn mặt được trang điểm lộng lẫy xinh đẹp kia, mang theo khí phách hăng hái cùng hưng phấn.

Nguyễn Mặc nhìn Nam Nhiễm.

Lông mi nhỏ dài đen nhánh hơi rung động.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 75: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 6

[HIDE-THANKS]
Chung cư Thần Hải.

Tầng 16.

Chị Thanh một đường đi theo, nói một ít những chuyện cần chú ý cho Nam Nhiễm.

"Thi đấu của em còn một tuần nữa. Trong một tuần này đừng lên mạng lướt Weibo.

Tránh cho ảnh hưởng tâm tình.

Bọn họ muốn nói gì thì mặc bọn họ nói."

Chị Thanh không ngừng dặn dò.

Sau đó.

Rầm một tiếng.

Cửa đóng lại.

Chị Thanh bị ngăn cách ở ngoài cửa.

Trong phòng.

Nam Nhiễm túm Nguyễn Mặc.

Ngay cả đèn trong phòng cũng chưa bật.

Một mảnh tối thui, ném Nguyễn Mặc tại chỗ đó.

Cô ngồi trên sô pha.

Liên tiếp nhìn rồi lại nhìn.

Nhìn một lúc lâu.

Nguyễn Mặc im lặng một đường cuối cùng cũng mở miệng.

"Cô là ai?"

Thanh âm rất êm tai.

Mang theo lãnh đạm cùng xa cách.

Cho người ta một loại cảm giác không dễ tới gần.

Giống với con người của hắn.

Nam Nhiễm nhìn Nguyễn Mặc.

"Nam Nhiễm."

Cô phun ra hai chữ.

Nguyễn Mặc cúi đầu, lông mi rung động

"Tôi không quen cô."

Nam Nhiễm một tay chống trán.

"Vậy anh phải nhớ rõ. Sau này nếu đi lạc, thì phải tự mình tìm trở về."

Ừm.

Dạ minh châu có ý thức đúng là tốt nha.

Nếu mang đi ra ngoài, lỡ không cẩn thận làm mất.

Chính mình còn có thể tìm trở về.

A.

Thật đúng là càng nhìn càng tốt.

Nam Nhiễm ngồi đàng kia nhìn Nguyễn Mặc.

Cạch cạch, cạch cạch.

Bút bi trong tay Nguyễn Mặc bị ấn cạch cạch vang lên.

Nửa ngày sau.

Hắn xoay người.

Đi về hướng cửa.

Hắn không có thói quen ở một chỗ với người xa lạ.

Chỉ là.

Đi tới cửa.

Lại không mở cửa ra được.

Trên cửa khóa điện từ hiện ra một dòng chữ.

【 Xin xác nhận vân tay. 】

Nguyễn Mặc quay đầu, lực chú ý lại lần nữa rơi xuống trên người Nam Nhiễm.

"Mở cửa."

Dựa theo ánh trăng chiếu vào, ẩn ẩn có thể thấy được vị trí Nam Nhiễm ngồi.

Sau khi hắn nói xong.

Nam Nhiễm đứng dậy.

Đi tới cửa.

Nhỏ giọng lẩm bẩm một câu

"Thật phiền toái."

Vừa nói xong.

Cô đã đi tới trước mặt Nguyễn Mặc.

Nâng tay lên, hạ xuống.

Bốp!

Đập vào trên cổ Nguyễn Mặc.

Tức khắc.

Dạ minh châu liền té xỉu trong lòng Nam Nhiễm.

Nguyễn Mặc tuy rằng gầy.

Nhưng cũng cao tới 1m83.

Cao hơn cô một cái đầu.

Cô khiêng Nguyễn Mặc lên.

Tương đương đơn giản thô bạo, trực tiếp ném vào phòng ngủ của mình.

Tiểu Hắc Long che mặt.

【 Ký chủ, cô nhất định phải như vậy sao?

Chúng ta không thể đàng hoàng nói chuyện sao? 】

Chỉ là.

Vừa ném Nguyễn Mặc lên giường.

Nam Nhiễm cúi đầu.

Nhìn về phía ngực của mình.

Cô đè đè.

Vị trí trái tim đang nhảy lên kia, truyền đến cảm giác đau đớn.

Giây tiếp theo, sắc mặt cô trắng nhợt.

Ngã xuống trên giường.

Tiểu Hắc Long lập tức mở miệng,

【 Ký chủ! Là độc mạn tính trong người cô phát tác! 】

Vốn dĩ, độc này vẫn luôn ẩn nấp đến năm nguyên thân 30 tuổi.

Ai ngờ, đêm nay ký chủ hoạt động mạnh, lượng vận động đã đạt tới mức cao nhất của thân thể này.

Kích thích độc mạn tính phát tác.

Nam Nhiễm nằm trên giường nghỉ ngơi trong chốc lát.

"Chẳng phải cậu giải độc rồi sao?"

Lúc nói những lời này, khẩu khí dường như mang theo sự âm trầm.

Tiểu Hắc Long tựa hồ biết mình phạm phải sai lầm, thanh âm nhỏ lại,

【 Ký chủ, tôi chỉ nói là có thể giải độc.

Nhưng, nhưng độc này muốn giải là cần phải có quá trình. 】

Nam Nhiễm không thèm nghe mấy thứ này, cô nói từng chữ, khẩu khí càng ngày càng âm trầm

"Lập tức giải độc cho ông!"

Tiểu Hắc Long bị ký chủ dọa, nhanh chóng nói,

【 Ký chủ, giải độc chia làm ba bước. Mỗi lần cô hoàn thành một chuyện tốt, tôi sẽ giải cho cô một phần độc tính.

Khi cô hoàn thành ba chuyện tốt, độc liền có thể giải hết.

Trong lúc này, xin ký chủ đừng vận động quá khích, nếu không, cô sẽ còn đau nữa.

Rất có khả năng sẽ đau chết. 】

Tiểu Hắc Long nói xong, ngay lập tức im lặng giả chết.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 76: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 7

[HIDE-THANKS]
Nam Nhiễm nằm trên giường.

Cảm giác đau đớn ở ngực chậm rãi biến mất.

"Vậy nếu tôi không làm chuyện tốt,

Thì sẽ chết?"

Tiểu Hắc Long nghe giọng điệu này của ký chủ.

Lại nghĩ đến phong cách hành động trước nay của ký chủ.

Nó nhỏ giọng nói:

【 Ký chủ, cô tuyệt đối đừng đi chết nhé.

Nếu cô chết, những viên dạ minh châu cô có được đều sẽ mất hết.

Sau đó nhảy đến vị diện tiếp theo tiếp tục nhiệm vụ. 】

Nam Nhiễm nghe xong.

Chậc.

Mất hết dạ minh châu ······.

Rồi còn muốn tiếp tục.

Giữa mày hiện lên chút không kiên nhẫn.

Duỗi tay ra.

Đặt lên người Nguyễn Mặc đang ngất đi bên cạnh.

Cô duỗi tay, sờ sờ hắn.

Ừm.

Lạnh lạnh.

Tâm tình tốt hơn chút.

Tiểu Hắc Long yếu ớt nói một câu

【 Ký chủ, cố lên! 】

Nói xong, Tiểu Hắc Long liền vội vàng im lặng.

*

Sáng sớm hôm sau.

Khi Nguyễn Mặc tỉnh lại.

Liền phát hiện mình ngủ ở một nơi xa lạ.

Sàn nhà gỗ, bức màn xanh nước biển.

Chăn bông thuần trắng.

Đơn giản, sạch sẽ, già dặn.

Mỗi nơi trong phòng đều lộ ra vẻ thoải mái.

Mí mắt hắn rũ xuống.

Ký ức ngày hôm qua hiện lên.

Hắn tự dưng bị một người phụ nữ mang đi.

Mang đến một cái chung cư, sau đó lại bị cô đánh ngất.

Trong phòng ngoại trừ hắn, thì không còn người khác nữa.

Biểu cảm lãnh đạm trên mặt không thay đổi.

Ra khỏi phòng, đi đến phòng khách.

Liền thấy được cô gái đã trói hắn tới chung cư này, đang ăn bánh bao.

Hắn nhớ rõ, cô tên Nam Nhiễm.

Áo sơ mi trắng trên người Nguyễn Mặc, trải qua một đêm, đã hơi nhăn.

Chỉ là chút này không ảnh hưởng đến được vẻ đẹp của hắn.

"Cô có mục đích gì."

Hắn không phải nghi vấn, là trần thuật.

Hỏi một người đang cầm tù hắn, đều có thể hỏi một cách đương nhiên như vậy.

Nam Nhiễm cắn bánh bao, ngẩng đầu nhìn hắn

"Không có mục đích gì, chỉ là mang anh về nhà."

Cô nói thản nhiên.

Đem dạ minh châu về nhà còn có mục đích gì?

Nguyễn Mặc nghe được bốn chữ 'mang hắn về nhà' này, cảm xúc hơi biến đổi.

"Tôi không có nhà"

Hắn vừa nghe đến chữ nhà này, đáy lòng liền hiện lên bài xích cùng ghê tởm.

Nam Nhiễm ngậm bánh bao, màn hình tv thật lớn trên tường đang phát tin tức giải trí.

Cô đứng lên.

Vừa nhìn TV, vừa đi đến trước mặt Nguyễn Mặc.

Giơ tay lên.

Bóp miệng hắn ra.

Nguyễn Mặc không quen có người khác đến gần.

Hắn lui về sau, muốn né tránh.

Ai ngờ.

Sức lực của bạn học Nam Nhiễm quá lớn.

Một giây liền đem bánh bao nhét vào miệng hắn.

"Ăn cơm."

Cô phun ra hai chữ.

Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí nhắc nhở

"Ký chủ, có phải cô nên đối xử với dạ minh châu tốt hơn một chút không?"

Dù sao nhìn qua, dạ minh châu có vẻ không giống như có thể chịu nổi ký chủ giày vò.

Coi chừng lại làm hư mất.

Nam Nhiễm

"Cho hắn ăn bánh bao, còn chưa đủ tốt?"

Lúc nói.

Trên TV xuất hiện tiếng hò hét kịch liệt.

"Nam Nhiễm lăn ra đây xin lỗi!"

Nghe được lời này.

Nam Nhiễm ngẩng đầu nhìn lại.

Là một phóng viên đang phỏng vấn một đám fans.

Mấy chục người vây quanh phóng viên kia.

Camera đảo qua.

Cảm xúc của mỗi fans đều thực kích động.

Trên đầu quấn băng đỏ, bên trên viết hai chữ 【 xin lỗi 】

Biểu ngữ thật lớn.

Ở ngay cổng công ty quay tiết mục 《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái》

Chỉ thấy trong đó có một fans nữ, vẻ mặt phẫn nộ nhìn camera

"Cô ta dám đánh fans, dám nhục mạ Hàn ca ca của chúng tôi, loại người có vấn đề về nhân phẩm đạo đức này.

Dựa vào cái gì mà tham gia tiết mục thần tượng?

Có tư cách gì xưng là thần tượng?"

Fans nữ này vừa dứt lời, những fans còn lại đều hò hét lên, cảm xúc quần chúng dân trào.

"Nam Nhiễm xin lỗi đi, cút khỏi cuộc thi!"
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 77: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 8

[HIDE-THANKS]
Biểu ngữ màu đỏ tươi treo ở phía sau.

Thậm chí còn lôi biểu ngữ tiếp ứng của Nam Nhiễm ra, xé xé vặn vặn.

Nếu giờ phút này, Nam Nhiễm đứng trước mặt bọn họ, e là một giây sẽ bị ăn tươi nuốt sống.

Nam Nhiễm ăn hết bánh bao trong tay.

Tiểu Hắc Long thật cẩn thận

【 Ký chủ, cô tức giận hả? 】

Nam Nhiễm:

"Cậu thấy sao?"

Cô không chút để ý hỏi lại.

Không nghe ra được rốt cuộc cô có tức giận hay không.

Nguyễn Mặc cúi đầu, từng chút từng chút mà ăn bánh bao.

Vị tôm tươi bóc vỏ tràn ra khắp miệng.

Ngay tại lúc này.

Ầm một tiếng.

Điều khiển trong tay Nam Nhiễm đập lên màn hình lớn.

Trực tiếp đập màn hình thành tối đen.

Mà điều khiển từ xa rơi xuống trên mặt đất, tan tành.

Tiểu Hắc Long trầm mặc ba giây,

Nhỏ giọng nói,

【 Ký chủ, đây là TV phát sóng, cô không đập chết bọn họ được. 】

Nam Nhiễm ngã lên sô pha.

"Ồ, quên mất."

Đã trải qua một vị diện hiện đại trước đó.

Nam Nhiễm đã hiểu rõ cách sống của mọi người ở đây.

Phần lớn thời gian, làm ra vẻ.

Chỉ là có một số ít việc nhỏ sẽ quên mất.

Ví dụ như vừa rồi.

Cứ cho rằng ném điều khiển từ xa kia đi, sẽ đập chết người trong TV.

Lúc này, người đại diện chị Thanh gọi tới.

Nam Nhiễm vừa bắt máy.

Chị Thanh vội vàng mở miệng

"Tiểu Nhiễm, lâm thời nhận được thông báo, tiết mục quay đổi thành tối nay.

Hơn nữa còn là hình thức phát sóng trực tiếp.

Tiểu Nhiễm, bây giờ chị đưa em đến trường quay diễn tập.

Mau xuống lầu đi."

"Được."

Nam Nhiễm đồng ý.

Trang điểm tùy ý, mang dép lào liền đi ra ngoài.

Lúc sắp ra cửa, nhìn thấy Nguyễn Mặc vẫn luôn đứng trong phòng.

Cô mở miệng

"Anh, ngoan ngoãn đợi."

Nói xong.

Liền đi rồi.

Nguyễn Mặc đứng tại chỗ, cúi đầu, từ đầu đến cuối vẫn luôn trầm mặc.

Cũng không biết rốt cuộc hắn đang nghĩ gì.

Ra chung cư, vừa lên xe.

Chị Thanh nhìn bộ dạng trang điểm này của Nam Nhiễm.

Dép lào, áo thun thêm quần đùi.

Người nào không biết còn tưởng là ra ngoài đổ rác.

Chị Thanh che trán.

Trong thời gian ngắn, thế nhưng không biết nên nói gì.

Nửa ngày sau.

Chị Thanh hít sâu một hơi.

Lấy di động ra.

"Bảo chuyên viên trang điểm và nhà tạo hình chờ ở cổng.

Đợi chúng tôi tới, trực tiếp cùng vệ sĩ đi đến trước xe."

Nói xong.

Cúp điện thoại.

Hai mươi phút sau.

Xe ngừng trước cổng công ty chế tác tiết mục.

Nam Nhiễm đứng lên định đi xuống.

Kết quả bị chị Thanh đè về lại chỗ ngồi.

Chị Thanh vừa dùng một tay đè Nam Nhiễm, vừa phân phó vào điện thoại.

"Vệ sĩ, bảo chuyên viên trang điểm và nhà tạo hình, lên xe."

Vừa nói xong, cửa xe mở ra.

Tức khắc, đèn flash lập loè.

Còn có người không ngừng hò hét.

"Nam Nhiễm xin lỗi! Nam Nhiễm cút khỏi tiết mục tuyển chọn!"

Chờ khi chuyên viên trang điểm lên xe.

Cửa xe nhanh chóng đóng lại.

Các phóng viên định chụp mấy tấm về Nam Nhiễm.

Kết quả, chỉ chụp được một đám vệ sĩ đầu đinh.

Cách một mét trước xe bảo mẫu, không lại gần được.

Mười mấy vệ sĩ đứng đó, chặn kín cửa

Trong đó một vị phóng viên thâm niên nhanh chóng ngửi được manh mối.

Nói thầm với phóng viên bên cạnh.

"Nam Nhiễm này, sao lại phô trương dữ vậy?

Nhìn trận thế này.

Sắp do được với ảnh đế ảnh hậu rồi.

Cho dù là Diệp Khuynh Hàn cùng Ninh Dã đang hot hiện nay cũng không dám làm như vậy."

Còn chưa xuất đạo đã dám phô trương như vậy, đây không phải là tự mình tìm mắng sao.

Còn đang nói.

Ai ngờ số vệ sĩ lại tăng thêm mấy chục người.

Kết quả chính là.

Khi Nam Nhiễm trang điểm, mặc quần áo do stylelist phối hợp xong bước xuống khỏi xe.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 78: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 9

[HIDE-THANKS]
Vệ sĩ ba tầng trong ba tầng ngoài vây cô kín mít.

Đừng nói là fans muốn tới gần khiến Nam Nhiễm xin lỗi.

Ngay cả phóng viên cũng bị chặn đến một bức ảnh của Nam Nhiễm cũng không chụp được.

Fans Diệp Khuynh Hàn khó thở, tiếng tức giận mắng chửi càng là ùn ùn không ngớt.

Mà bạn học Nam Nhiễm ······ cũng đang tức đó.

Cảm giác chỉ có thể nghe tiếng bọn họ chửi rủa, lại không đánh được bọn họ.

Thực khó chịu.

Chị Thanh đi theo bên cạnh, thở ra một hơi.

Những fans đó điên cuồng như vậy.

Nếu làm ra những hành động quá khích gì, khiến Nam Nhiễm bị thương, vậy thì không tốt rồi.

Thế này chẳng phải được rồi sao.

Vệ sĩ bảo vệ kín mít.

Tức chết đám fans đó của Diệp Khuynh Hàn.

*

Mười giờ tối.

Cuộc thi được phát sóng trực tiếp.

Bởi vì chuyện giữa Nam Nhiễm cùng Diệp Khuynh Hàn.

Số người xem phát sóng trực tiếp tăng vọt.

Mà số người tăng lên này, đương nhiên là tới xem náo nhiệt.

Trâu bò nha.

Chuyện náo nhiệt như vậy, đương nhiên phải đến xem.

"Anh em ơi, tôi tới đây"

"Đệt, Nam Nhiễm 666. Trận thế lớn như vậy, sắp so được với đại lão giới giải trí rồi."

"Cũng thật không biết loại người như Nam Nhiễm có mặt mũi gì mà tiếp tục ở chỗ này tham gia thi đấu"

"Nam Nhiễm cút đi"

"Nam Nhiễm là kỹ nữ"

Bình luận của phát sóng trực tiếp mở ra, một đám chửi rủa.

Người dẫn chương trình lên đài.

Cười mở miệng,

"Hoan nghênh mọi người đón xem hiện trường thi đấu tuyển top 8 của《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái! 》.

Đơn giản giải thích một chút quy tắc cuộc thi.

Năm nam sinh, năm nữ sinh, chia ra biểu diễn.

Sau đó, căn cứ internet đầu phiếu, tuyển ra sáu tuyển thủ được quần chúng thích nhất."

Quy tắc đơn giản.

Hoàn toàn là một cái tiết mục dựa vào độ yêu thích của khán giả để quyết định người đi tiếp hay rời khỏi.

Người dẫn chương trình hơi nhìn về phía nhà chế tác.

Kích động nói:

"Được, chúng ta cũng nhau đếm ngược năm tiếng, kênh bầu phiếu mở ra."

"Năm, bốn, ba, hai, một.

Đã bắt đầu bỏ phiếu, xin mọi người vì người mình yêu thích mà bỏ ra một phiếu quý giá."

Sau đó, âm nhạc tăng lên.

Hình ảnh thay đổi, cắt thành một người dẫn chương trình khác.

"Cho mời thí sinh biểu diễn đầu tiên của chúng ta, Nam Nhiễm biểu diễn 【 Ánh sáng trong đêm tối】"

Vừa nói xong.

Cảnh tượng trước mắt tối lại.

Lộc cộc.

Thanh âm giày cao gót cực kỳ rõ ràng.

Một chùm đèn chiếu vào trên người Nam Nhiễm.

Một chiếc váy lụa trắng, giống như tiên tử hạ phàm.

Chân mang giày cao gót trắng, tóc xoăn uốn lượn, trên mặt trang điểm tinh xảo.

Cực kỳ xinh đẹp.

Bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, tiếng chửi rủa chưa từng dừng lại.

"Gì vậy chứ. Vừa thấy chính là cái kỹ nữ."

"Đệt, Nam Nhiễm này thật đúng là lợi hại, dám chọn bài hát này.

Sao? Còn ngại mình chưa đủ mất mặt?"

"Trong giới âm nhạc, người có thể hát bài【 Ánh sáng trong đêm tối】 này có thể nói là đếm được trên đầu ngón tay.

Có thể hát, lại có thể hoàn mĩ biểu đạt ra ý cảnh, ngoại trừ bản gốc trâu bò ra, tôi tìm không ra người thứ hai."

Phòng phát sóng trực tiếp còn đang mắng.

Âm nhạc đã bắt đầu.

Nam Nhiễm đứng giữa sân khấu, rũ mí mắt xuống.

Bắt đầu hát.

"Ta bước đi giữa thế gian dơ bẩn.

Bị nước bùn lây dính.

Bị cỏ khô ràng buộc.

Ta rơi vào vũng bùn không thấy đáy này.

Không thể giãy giụa.

Không thể rời đi."

Tiếng ca của Nam Nhiễm vừa cất ra.

Tiếng chửi rủa trong phòng phát sóng trực tiếp bắt đầu lẫn lộn những âm thanh khác.

"Nghe cũng không tệ lắm mà."

"Thanh âm này, giọng hát này, tuyệt."

"Đệt, cô ấy hát hay vậy hả?"

Hát hát.

Bỗng nhiên, liền thấy người đứng trên sân khấu, dừng hát.

Tiểu Hắc Long:

【? Ký chủ, sao cô lại ngừng rồi?

Rất hay mà. 】

Đồng chí Nam Nhiễm nhẹ nhàng bâng quơ

"Hát mệt, nghỉ ngơi một chút."

Tiểu Hắc Long không thể tưởng tượng được.

Còn nghỉ ngơi một chút?

Đây là đang phát sóng trực tiếp, cô còn đang hát đó!
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Chương 79: 【 Giới giải trí 】 Lão đại thật soái 10

[HIDE-THANKS]
Tiểu Hắc Long vội vàng nhắc nhở,

【 Ký chủ, cô phải hoàn thành nhiệm vụ xuất đạo mới có thể.

Nói cách khác, cô cần phải vào vòng trong. 】

Nam Nhiễm mới chả thèm quan tâm mấy thứ đó.

Phúc chốc liền cởi giày cao gót ra.

Tiểu Hắc Long nhìn bộ dáng nói nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi của ký chủ.

Nhịn lại giọt nước mắt lã chã rơi.

【 Ký chủ, cô, cô phải hát. 】

Giọng điệu trẻ con, nghe cực kỳ tủi thân.

Nam Nhiễm bĩu môi

"Đừng khóc, phiền chết mất."

Vừa nói, cô vừa nhìn mái tóc đang rủ xuống của mình, xoăn xoăn, cực kỳ rối loạn.

Xẹt một tiếng.

Vạt váy bị xé ra một mảnh dài.

Vải trắng, buộc lại đầu tóc đang tán loạn kia.

Tất cả mọi người ngơ ngác.

Cô ta đang làm gì vậy?

Thật sự coi sân khấu như nhà mình, cô muốn làm gì thì làm sao?

Còn đang nghĩ.

Cao trào dâng lên.

Cô nắm chặt microphone, một tiếng hát cất cao quãng tám.

Người xem trực tiếp sôi trào.

Mắt nhà làm phim đứng dưới sân khấu sáng lên.

Nam Nhiễm này ······.

Thú vị nha.

"Ngươi là ánh sáng trong đêm tối của ta.

Dẫn ta rời khỏi vũng bùn này.

Dẫm hết cỏ khô trên thế gian.

Nghênh đón nắng sớm ngày mai."

Cao trào vừa ra.

Bình luận một mảnh spam.

"Đệt, 666 a."

"Phục, phục, trực tiếp thăng C, trâu bò trâu bò."

"*! Nam Nhiễm này hát đỉnh vậy sao?

Quả thực tuyệt đỉnh mà."

Đương nhiên, lời khen này chỉ chiếm một mảng nhỏ.

Fans Diệp Khuynh Hàn che kín cả màn hình, một đám tiếng chửi rủa.

"Thứ gì vậy chứ, rác rưởi."

"Hát cái gì vậy? Thật đúng là làm hỏng cả bài hát."

"Nam Nhiễm này thật đúng là không biết xấu hổ. Thích xé quần áo như vậy, sao không xé hết ra luôn đi?"

Hết một bài hát.

Nam Nhiễm đem microphone cắm về lại trên giá.

Lười nhác đứng ở đó.

Người dẫn chương trình khó có thể che dấu thần sắc kích động của mình.

"Thật không ngờ lực bùng nổ của Nam Nhiễm tiểu tỷ tỷ chúng ta lại mạnh như vậy.

Không biết tiểu tỷ tỷ Nam Nhiễm có lời gì muốn nói với những người xem trực tiếp không?"

Nam Nhiễm:

"Bầu phiếu cho tôi."

Cô không phải thỉnh cầu, cứ như đại gia, cẩn thận nghe cứ luôn cảm thấy như bị đánh cướp.

Người xem dưới sân khấu bộc phát ra tiếng vỗ tay mãnh liệt.

"Nam Nhiễm!"

"Nam Nhiễm!"

Hai mắt chị Thanh nhìn chằm chằm Nam Nhiễm, tiến lên nắm lấy tay cô.

"Chị có dự cảm, Tiểu Nhiễm, em sẽ hot."

Nam Nhiễm đối với điều này, phản ứng bình thường.

"Ồ."

Không thể không nói, chị Thanh tỷ thật không hổ là người đại diện chuyên nghiệp trong nghề.

Nửa giờ sau khi Nam Nhiễm hát hết bài hát.

"Giọng hát của Nam Nhiễm"

Bò lên top1 hot search.

Video Nam Nhiễm hát cũng bị người ta phát ra, nhanh chóng đột phá trăm vạn người xem.

Không chỉ như thế.

Nam Nhiễm là người đầu tiên biểu diễn.

Những người biểu diễn về sau, so với Nam Nhiễm, quả thực thảm không nỡ nhìn.

Có những thứ, là không nên đem ra so.

Mà phiếu bầu của Nam Nhiễm cũng bùng nổ tăng vọt.

Nhanh chóng từ một người đứng chót, lọt vào top5.

Thành công lọt vào vòng mười lấy tám.

Tiết mục phát sóng trực tiếp này vẫn luôn diễn ra đến 12 giờ.

Chờ khi Nam Nhiễm về nhà, đã là rạng sáng 1 giờ.

Về đến nhà, trong phòng đen nhánh một mảnh.

Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí,

【 Ơ? Ký chủ, dạ minh châu chạy rồi. 】

Nhắc tới dạ minh châu, Nam Nhiễm hơi có chút tinh thần.

Dạo quanh một vòng chung cư lớn này.

Cuối cùng phát hiện Nguyễn Mặc trong phòng ngủ.

Đẩy cửa phòng ngủ ra.

Nguyễn Mặc mặc áo trắng quần jean, ngồi dưới đất.

Trên mặt đất khắp nơi đều là giấy trắng.

Hắn ngồi giữa đống giấy trắng này.

Cúi đầu, dường như đang nghĩ gì đó.

Ngón tay thon dài, đè một trong số những trang giấy kia viết viết vẽ vẽ.

Thực chuyên chú.

Gương mặt cực kỳ xinh đẹp kia, vẫn lạnh nhạt như cũ.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back