Chương 120: Thần Nông Giá tài đại khí thô
Thường Đức quả thực bị dọa cho phát ngốc, sắc mặt cũng trở nên xanh lè.
Hàn Phỉ cười híp mắt vung vung tay, nói: "Tản ra chút đi, chớ đem người dọa cho phát sợ, mau đỡ hắn lên, chà chà, Linh Tứ trước sau vẫn thô bạo như vậy a."
Hàn Phỉ có chút vui mừng, may là Linh Tứ không quẳng nàng như vậy, từ trên trời mà rơi xuống như thế khẳng định là sẽ đau chết. Nàng lại không nghĩ tới, nếu Linh Tứ dám quẳng nàng như vậy, hắn cũng không cần phải sống nữa.
Mà lúc này Hác lão bản đã triệt để tin tưởng vào thủ đoạn của Hàn Phỉ, người này vậy mà thật sự đã trói một tên Dược Nông mang đến a! Có thể từ trong Trung Thảo Đường thủ vệ nghiêm ngặt trói đến đấy!
Hác lão bản nhớ lại đã từng cho người theo dõi Hàn Phỉ nhưng tất cả các thám tử đều biến mất. Nàng đột nhiên ý thức được, bên người Hàn Phỉ này nhất định có tuyệt thế cao thủ hộ tống!
Hác lão bản đâm đâm Thường Đức, sau khi thấy thân thể hắn rung động một hồi, Hác Mỹ mới dám xác nhận là đối phương còn sống. Một người lớn sống sờ sờ cứ như vậy bị trói đến.
Hàn Phỉ nói thẳng: "Nhanh lên một chút, thời gian không có nhiều, đêm nay ta muốn có được Tuyết Liên!"
Xác định được rằng Hàn Phỉ thâm tàng bất lộ, Hác lão bản cũng bắt đầu gọn gàng làm việc, trực tiếp ra lệnh cho người đem Thường Đức mang đến dược viên ở phía sau, Hàn Phỉ bước nhanh theo, nàng cũng hết sức tò mò với dược viên đấy.
Muốn tới chỗ dược viên phải đi qua một hành lang rất dài, còn có vô số lần cửa phải kiểm chứng mới có thể qua. Hàn Phỉ có chút ngạc nhiên nhìn các loại thủ đoạn đề phòng trộm cướp của Thần Nông Giá, không thể không khâm phục trí tuệ của người thời đại này.
Thấy Hàn Phỉ đối với cái này có hứng thú, Hác lão bản không khỏi ưỡn ngực, đem vóc người đẹp đẽ của mình phô ra bằng hết, không sót chút gì, lập tức phong tình vạn chủng nói: "Hàn cô nương, an ninh của Thần Nông Giá ngài có thể còn thỏa mãn hơn. Những cơ quan này đều là ta dùng một số tiền rất lớn mua từ trong Cơ Quan Thành, tuyệt đối đến một con muỗi cũng không vào được đâu!"
Trong giọng nói của Hác Mỹ có chút ít ý tứ huyền diệu, nếu nàng muốn hợp tác, vậy phải lấy ra chút thành ý mới được!
Hàn Phỉ không tỏ rõ ý kiến, giống như tùy ý nói: "Nhiều cơ quan như vậy lại chỉ để bảo hộ một cái dược viên bình thường thôi sao? Tuyết Liên bên trong dược viên kia hẳn là phải có giá trị nhất đi, bị ta lấy đi rồi, còn lại dược tài gì có thể có giá trị như thế nữa?"
Hác Mỹ: "..."
Đúng là không có! Nàng làm sao lại luôn mất mặt trước Hàn cô nương này đây! Hác lão bản trong lòng phiền muộn, không muốn nói chuyện nữa, hứng thú muốn giới thiệu cho Hàn Phỉ biết một chút về những cơ quan này cũng bay mất sạch sẽ. Có thể nói, từ lúc gặp phải Hàn Phỉ, tự tin cường đại từ trước tới nay của Hác Mỹ đã bị đả kích nghiêm trọng gần như không còn.
Hàn Phỉ một đường đi tới, mặt ngoài nhìn bình tĩnh, nhưng trong đầu lại cùng hệ thống nhiệt liệt thảo luận.
"Kí chủ, kí chủ! Đây chính là xuất phẩm của Cơ Quan Thành a! Dựa theo tư liêu của thế giới này, đây đều là cơ quan cao cấp thượng đẳng đấy, dùng tiền cũng chưa chắc đã mua được! Tên cường hào này nhất định phải nịnh bợ cho tốt mới được!"
"Ta lấy cái gì nịnh bợ nàng ta đây!"
"Mặc kệ! Ngươi ngay cả công chúa cũng có thể lôi kéo, nhanh nghĩ biện pháp đi! Gần đây đầu óc ngươi không phải rất sáng suốt sao! Nhất định sẽ nghĩ ra! Kí chủ cố lên!"
Đây là lần đầu tiên, hệ thống thẳng thắn khen nàng như vậy, Hàn Phỉ vì trình độ vô liêm sỉ của hệ thống mà liếc trắng mắt, vì đạt được mục đích, câu nói như thế cũng có thể nói ra được!
"Người này không thiếu tiền, nhưng lại thiếu thuốc, thiếu đại phu, thế thì có thể ra tay."
Hàn Phỉ suy nghĩ. Kỳ thực nàng cũng động tâm. Hác lão bản này tài phú hùng hậu đến sắp chảy ra mỡ, quan trọng nhất là, thứ nàng ta sở cầu, nàng lại có. Vì muốn trợ giúp nam thần, nàng cần phải có tiền.
Hàn Phỉ nhìn bóng lưng Hác lão bản, đáy mắt lóe lên một tia sáng chói, mà Hác lão bản đột nhiên rùng mình, hắt xì một cái, toàn thân phát run, âm thầm thắc mắc trời đã trở lạnh rồi sao?
Rất nhanh, đoàn người mang theo Thường Đức đi tới một dược viên to lớn bị vây xung quanh, nhìn quanh một chút, ánh mắt ai cũng phát sáng xanh lè, rất là khả quan.
Ánh mắt sắc bén của Hàn Phỉ lại càng chú ý hơn tới những dược liệu mới trồng kia, biểu hiện yêu thích dược tài theo gió mà phấp phới, ánh mắt như lang sói nhìn chúng chằm chằm.
Là một người thường xuyên tiếp xúc với các loại dược liệu trung y, lúc Hàn Phỉ nhìn thấy những dược liệu này khỏi nói cả người có bao nhiêu khoan khoái!
Là một Dược Nông quanh năm trồng thuốc hái thuốc, lúc Thường Đức nhìn thấy số lượng dược tài đông đảo như vậy khỏi nói có bao nhiêu kích động!
Hai mắt Hàn Phỉ cùng Thường Đức nhất thời phát sáng có thể so với dạ minh châu, khiến Hác lão bản giật mình.
Hàn Phỉ bước ra đầu tiên, ngồi chồm hổm xuống nhìn kỹ những thảo dược này, càng bất ngờ phát hiện bề ngoài của chúng đều tương đối khá, chí ít nhìn có thể thấy gần như đã thành thục, điều này là cực kỳ hiếm có.
Thấy Hàn Phỉ đối với điều này có hứng thú, Hác lão bản cuối cùng cũng coi như mặt mày hớn hở, mà Thường Đức lại càng trực tiếp đẩy những người đang đỡ hắn qua một bên, chính mình xông lại, lẩm bẩm nhìn cái dược viên này. Dù cho Thường Đức hắn tự nhận đã gặp qua dược viên, lại còn làm Dược Nông ở Trung Thảo Đường nhiều năm như vậy, cũng không thể không thừa nhận, nơi này thật sự là có tiền a!
Đậu phộng, Thiên tiên Lộ Thủy này mỗi một giọt đều là bạc a!
Ở thảo đường đều chỉ có dược tài cao cấp được bồi dưỡng mới cần dùng đến! Ở đây! Hắn nhìn thấy cái gì? Một cái thùng! Một cái thùng chứa đầy lộ thủy đấy! Cái thùng kia không phải là dùng để chứa nước bình thường à! Có thể đối xử thô bạo với Tiên Lộ thượng hạng hơn được không hả? Trời ơi, tài đại khí thô đến bậc này.. thực sự là.. làm lòng người thống khoái a!
Mặt mũi Thường Đức kích động đến phát hồng. Hàn Phỉ cũng lưu ý đến mấy cái thùng nước kia, nhìn dáng dấp những dược liệu này lớn lên tốt như vậy chắc hẳn là cùng nước này có liên quan, quả nhiên không hổ là người có tiền mà, đây mới chính là phong cách của người có tiền đấy!
Than thở xong, Hàn Phỉ cũng không quên chuyện quan trọng nhất của mình, nàng đứng dậy, nói: "Tuyết Liên đâu?"
Lúc này Hác Mỹ đã cho lui những người khác, chỉ để lại hai người khôi ngô có vẻ là hai kẻ thủ vệ, quay về Hàn Phỉ nói: "Ở bên trong, ở khu đặc cấp."
Giải thích xong, Hác Mỹ cất bước mang theo bọn hắn hướng về nơi sâu nhất trong dược viên đi đến, lần này, Thường Đức đã không cần người đỡ cũng cùng đi theo.
Càng đi vào bên trong, ánh mắt Hàn Phỉ càng trở nên nghiêm túc, từ số lượng bên ngoài của những dược liệu này đủ để khiến Hàn Phỉ nhìn rõ ràng một chuyện. Ở độ cao cấp của dược tài thì Thần Nông Giá cái không thể so sánh được với Trung Thảo Đường, nhưng ở số lượng thảo dược phổ thông chuẩn bị thành thục thì nhiều đến phát khiếp.
Dù sao những bệnh tật phức tạp cũng không nhiều, bệnh phổ thông nghi nan tạp chứng mới là chủ yếu, nhu cầu đối với dược tài thông thường là rất lớn, không chút khách khí mà nói điều này có thể trở thành gánh nặng không nhỏ lên nửa số dược vật của quốc gia. Nói một cách khác, Thần Nông Giá so với nàng suy nghĩ, còn có thêm không ít giá trị.
Nếu vậy, số thảo dược cần thiết cho nam thần.. tim Hàn Phỉ đột nhiên đập thình thịch, ánh mắt nàng sáng quắc nhìn Hác lão bản, trong lòng đánh lên tính toán nhỏ nhặt, vốn chỉ muốn tận lực thử xem, hiện tại nàng lại càng ôm tâm tư tất thắng. Phải làm thế nào mới có thể duy trì 'vững chắc' cho mối quan hệ hợp tác đây?
Còn không chờ Hàn Phỉ nghĩ ra phương pháp đã đi tới nơi cao cấp nhất của dược viên, nhìn một vòng, mỗi một mẫu dược viên được quy hoạch vô cùng chỉnh tề, ở mặt trước còn dựng mộc bài ghi rõ tên từng loại dược thảo, thậm chí ngay cả thời gian niên đại cũng được tỉ mỉ ghi chép xuống. Nhất là bên trong còn có dược tài tương đối danh quý mà số lượng của chúng cũng vô cùng kinh người.
Hàn Phỉ cười híp mắt vung vung tay, nói: "Tản ra chút đi, chớ đem người dọa cho phát sợ, mau đỡ hắn lên, chà chà, Linh Tứ trước sau vẫn thô bạo như vậy a."
Hàn Phỉ có chút vui mừng, may là Linh Tứ không quẳng nàng như vậy, từ trên trời mà rơi xuống như thế khẳng định là sẽ đau chết. Nàng lại không nghĩ tới, nếu Linh Tứ dám quẳng nàng như vậy, hắn cũng không cần phải sống nữa.
Mà lúc này Hác lão bản đã triệt để tin tưởng vào thủ đoạn của Hàn Phỉ, người này vậy mà thật sự đã trói một tên Dược Nông mang đến a! Có thể từ trong Trung Thảo Đường thủ vệ nghiêm ngặt trói đến đấy!
Hác lão bản nhớ lại đã từng cho người theo dõi Hàn Phỉ nhưng tất cả các thám tử đều biến mất. Nàng đột nhiên ý thức được, bên người Hàn Phỉ này nhất định có tuyệt thế cao thủ hộ tống!
Hác lão bản đâm đâm Thường Đức, sau khi thấy thân thể hắn rung động một hồi, Hác Mỹ mới dám xác nhận là đối phương còn sống. Một người lớn sống sờ sờ cứ như vậy bị trói đến.
Hàn Phỉ nói thẳng: "Nhanh lên một chút, thời gian không có nhiều, đêm nay ta muốn có được Tuyết Liên!"
Xác định được rằng Hàn Phỉ thâm tàng bất lộ, Hác lão bản cũng bắt đầu gọn gàng làm việc, trực tiếp ra lệnh cho người đem Thường Đức mang đến dược viên ở phía sau, Hàn Phỉ bước nhanh theo, nàng cũng hết sức tò mò với dược viên đấy.
Muốn tới chỗ dược viên phải đi qua một hành lang rất dài, còn có vô số lần cửa phải kiểm chứng mới có thể qua. Hàn Phỉ có chút ngạc nhiên nhìn các loại thủ đoạn đề phòng trộm cướp của Thần Nông Giá, không thể không khâm phục trí tuệ của người thời đại này.
Thấy Hàn Phỉ đối với cái này có hứng thú, Hác lão bản không khỏi ưỡn ngực, đem vóc người đẹp đẽ của mình phô ra bằng hết, không sót chút gì, lập tức phong tình vạn chủng nói: "Hàn cô nương, an ninh của Thần Nông Giá ngài có thể còn thỏa mãn hơn. Những cơ quan này đều là ta dùng một số tiền rất lớn mua từ trong Cơ Quan Thành, tuyệt đối đến một con muỗi cũng không vào được đâu!"
Trong giọng nói của Hác Mỹ có chút ít ý tứ huyền diệu, nếu nàng muốn hợp tác, vậy phải lấy ra chút thành ý mới được!
Hàn Phỉ không tỏ rõ ý kiến, giống như tùy ý nói: "Nhiều cơ quan như vậy lại chỉ để bảo hộ một cái dược viên bình thường thôi sao? Tuyết Liên bên trong dược viên kia hẳn là phải có giá trị nhất đi, bị ta lấy đi rồi, còn lại dược tài gì có thể có giá trị như thế nữa?"
Hác Mỹ: "..."
Đúng là không có! Nàng làm sao lại luôn mất mặt trước Hàn cô nương này đây! Hác lão bản trong lòng phiền muộn, không muốn nói chuyện nữa, hứng thú muốn giới thiệu cho Hàn Phỉ biết một chút về những cơ quan này cũng bay mất sạch sẽ. Có thể nói, từ lúc gặp phải Hàn Phỉ, tự tin cường đại từ trước tới nay của Hác Mỹ đã bị đả kích nghiêm trọng gần như không còn.
Hàn Phỉ một đường đi tới, mặt ngoài nhìn bình tĩnh, nhưng trong đầu lại cùng hệ thống nhiệt liệt thảo luận.
"Kí chủ, kí chủ! Đây chính là xuất phẩm của Cơ Quan Thành a! Dựa theo tư liêu của thế giới này, đây đều là cơ quan cao cấp thượng đẳng đấy, dùng tiền cũng chưa chắc đã mua được! Tên cường hào này nhất định phải nịnh bợ cho tốt mới được!"
"Ta lấy cái gì nịnh bợ nàng ta đây!"
"Mặc kệ! Ngươi ngay cả công chúa cũng có thể lôi kéo, nhanh nghĩ biện pháp đi! Gần đây đầu óc ngươi không phải rất sáng suốt sao! Nhất định sẽ nghĩ ra! Kí chủ cố lên!"
Đây là lần đầu tiên, hệ thống thẳng thắn khen nàng như vậy, Hàn Phỉ vì trình độ vô liêm sỉ của hệ thống mà liếc trắng mắt, vì đạt được mục đích, câu nói như thế cũng có thể nói ra được!
"Người này không thiếu tiền, nhưng lại thiếu thuốc, thiếu đại phu, thế thì có thể ra tay."
Hàn Phỉ suy nghĩ. Kỳ thực nàng cũng động tâm. Hác lão bản này tài phú hùng hậu đến sắp chảy ra mỡ, quan trọng nhất là, thứ nàng ta sở cầu, nàng lại có. Vì muốn trợ giúp nam thần, nàng cần phải có tiền.
Hàn Phỉ nhìn bóng lưng Hác lão bản, đáy mắt lóe lên một tia sáng chói, mà Hác lão bản đột nhiên rùng mình, hắt xì một cái, toàn thân phát run, âm thầm thắc mắc trời đã trở lạnh rồi sao?
Rất nhanh, đoàn người mang theo Thường Đức đi tới một dược viên to lớn bị vây xung quanh, nhìn quanh một chút, ánh mắt ai cũng phát sáng xanh lè, rất là khả quan.
Ánh mắt sắc bén của Hàn Phỉ lại càng chú ý hơn tới những dược liệu mới trồng kia, biểu hiện yêu thích dược tài theo gió mà phấp phới, ánh mắt như lang sói nhìn chúng chằm chằm.
Là một người thường xuyên tiếp xúc với các loại dược liệu trung y, lúc Hàn Phỉ nhìn thấy những dược liệu này khỏi nói cả người có bao nhiêu khoan khoái!
Là một Dược Nông quanh năm trồng thuốc hái thuốc, lúc Thường Đức nhìn thấy số lượng dược tài đông đảo như vậy khỏi nói có bao nhiêu kích động!
Hai mắt Hàn Phỉ cùng Thường Đức nhất thời phát sáng có thể so với dạ minh châu, khiến Hác lão bản giật mình.
Hàn Phỉ bước ra đầu tiên, ngồi chồm hổm xuống nhìn kỹ những thảo dược này, càng bất ngờ phát hiện bề ngoài của chúng đều tương đối khá, chí ít nhìn có thể thấy gần như đã thành thục, điều này là cực kỳ hiếm có.
Thấy Hàn Phỉ đối với điều này có hứng thú, Hác lão bản cuối cùng cũng coi như mặt mày hớn hở, mà Thường Đức lại càng trực tiếp đẩy những người đang đỡ hắn qua một bên, chính mình xông lại, lẩm bẩm nhìn cái dược viên này. Dù cho Thường Đức hắn tự nhận đã gặp qua dược viên, lại còn làm Dược Nông ở Trung Thảo Đường nhiều năm như vậy, cũng không thể không thừa nhận, nơi này thật sự là có tiền a!
Đậu phộng, Thiên tiên Lộ Thủy này mỗi một giọt đều là bạc a!
Ở thảo đường đều chỉ có dược tài cao cấp được bồi dưỡng mới cần dùng đến! Ở đây! Hắn nhìn thấy cái gì? Một cái thùng! Một cái thùng chứa đầy lộ thủy đấy! Cái thùng kia không phải là dùng để chứa nước bình thường à! Có thể đối xử thô bạo với Tiên Lộ thượng hạng hơn được không hả? Trời ơi, tài đại khí thô đến bậc này.. thực sự là.. làm lòng người thống khoái a!
Mặt mũi Thường Đức kích động đến phát hồng. Hàn Phỉ cũng lưu ý đến mấy cái thùng nước kia, nhìn dáng dấp những dược liệu này lớn lên tốt như vậy chắc hẳn là cùng nước này có liên quan, quả nhiên không hổ là người có tiền mà, đây mới chính là phong cách của người có tiền đấy!
Than thở xong, Hàn Phỉ cũng không quên chuyện quan trọng nhất của mình, nàng đứng dậy, nói: "Tuyết Liên đâu?"
Lúc này Hác Mỹ đã cho lui những người khác, chỉ để lại hai người khôi ngô có vẻ là hai kẻ thủ vệ, quay về Hàn Phỉ nói: "Ở bên trong, ở khu đặc cấp."
Giải thích xong, Hác Mỹ cất bước mang theo bọn hắn hướng về nơi sâu nhất trong dược viên đi đến, lần này, Thường Đức đã không cần người đỡ cũng cùng đi theo.
Càng đi vào bên trong, ánh mắt Hàn Phỉ càng trở nên nghiêm túc, từ số lượng bên ngoài của những dược liệu này đủ để khiến Hàn Phỉ nhìn rõ ràng một chuyện. Ở độ cao cấp của dược tài thì Thần Nông Giá cái không thể so sánh được với Trung Thảo Đường, nhưng ở số lượng thảo dược phổ thông chuẩn bị thành thục thì nhiều đến phát khiếp.
Dù sao những bệnh tật phức tạp cũng không nhiều, bệnh phổ thông nghi nan tạp chứng mới là chủ yếu, nhu cầu đối với dược tài thông thường là rất lớn, không chút khách khí mà nói điều này có thể trở thành gánh nặng không nhỏ lên nửa số dược vật của quốc gia. Nói một cách khác, Thần Nông Giá so với nàng suy nghĩ, còn có thêm không ít giá trị.
Nếu vậy, số thảo dược cần thiết cho nam thần.. tim Hàn Phỉ đột nhiên đập thình thịch, ánh mắt nàng sáng quắc nhìn Hác lão bản, trong lòng đánh lên tính toán nhỏ nhặt, vốn chỉ muốn tận lực thử xem, hiện tại nàng lại càng ôm tâm tư tất thắng. Phải làm thế nào mới có thể duy trì 'vững chắc' cho mối quan hệ hợp tác đây?
Còn không chờ Hàn Phỉ nghĩ ra phương pháp đã đi tới nơi cao cấp nhất của dược viên, nhìn một vòng, mỗi một mẫu dược viên được quy hoạch vô cùng chỉnh tề, ở mặt trước còn dựng mộc bài ghi rõ tên từng loại dược thảo, thậm chí ngay cả thời gian niên đại cũng được tỉ mỉ ghi chép xuống. Nhất là bên trong còn có dược tài tương đối danh quý mà số lượng của chúng cũng vô cùng kinh người.
Chỉnh sửa cuối: