Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 871:

Sau khi máy bay của lão gia tử dừng lại ở sân bay tư nhân, Noãn Noãn liền đỡ lão gia tử xuống máy bay.

Bên ngoài máy bay, một người đàn ông đã đợi trong gió rét không biết bao lâu.

Mùa đông ở thủ đô dị thường rét lạnh, người đàn ông quấn toàn bộ thân thể gầy yếu của mình ở trong quần áo, nhìn cồng kềnh không chịu nổi.

Lão gia tử nhìn thấy người đàn ông này, ngay cả bước chân đều vội vàng mấy phần.

Chung Noãn Noãn nhanh chóng đỡ lấy lão gia tử xuống máy bay.

Ngay khi nhìn đến lão gia tử đi tới, trong đôi mắt người đàn ông lóe lên ánh sáng, chẳng qua tùy theo mà đến là sự kinh ngạc cùng lo lắng.

"Ba, cẩn thận!"

Nhìn thấy lão gia tử vậy mà tự mình xuống cầu thang, người đàn ông không nhịn được đi về phía trước hai bước, thế nhưng mà chỉ đi hai bước, cả người liền ngồi xổm ở trên mặt đất.

"Nhị gia!"

"Trạch Nghiêu!"

Người đàn ông này chính là Xích Trạch Nghiêu, cự tài thương nghiệp, đứa con trai mà lão gia tử nhận nuôi.

Vệ sĩ ở phía sau cùng lão gia tử đồng thời kêu một tiếng, bước chân của lão gia tử càng thêm vội vàng.

Chung Noãn Noãn đỡ lấy lão gia tử, lấy tốc độ rất nhanh đi xuống máy bay, bước nhanh đi đến bên người Xích Trạch Nghiêu.

Giờ phút này, Xích Trạch Nghiêu đã được vệ sĩ dìu dắt đứng lên, vệ sĩ ở đằng sau cũng nhanh chóng đưa một chiếc xe lăn đến.

Sau khi Xích Trạch Nghiêu ngồi lên, nhóm vệ sĩ lập tức khoác lên trên người ông một tấm thảm dê nhung thật dày.

Lão gia tử hai ba bước đi đến bên người Xích Trạch Nghiêu.

Xích Trạch Nghiêu vốn dĩ đang cúi đầu, vẻ mặt đau đớn, nhưng ngay khi lão gia tử đi vào bên cạnh ông, ông liền giơ lên một khuôn mặt tươi cười gượng ép.

"Ba, ngài không kêu một tiếng liền đi, làm con lo lắng muốn chết."

Dứt lời, nhìn về phía Chung Noãn Noãn ở một bên, giơ lên một nụ cười ấm áp hỏi: "Đây chính là Noãn Noãn đi?"

Lúc đầu lão gia tử vẻ mặt lo lắng, thế nhưng mà lúc nghe được Xích Trạch Nghiêu hỏi Noãn Noãn, nét cười lập tức liền mở ra.

"Noãn Noãn, đây là chú hai cháu. Mau gọi chú hai."

Chung Noãn Noãn rất lễ phép hơi hơi hành lễ với Xích Trạch Nghiêu: "Chú hai, chào ngài!"

Bởi vì ở kiếp trước, mấy lần Xích Dương phát bệnh đều là được chú hai phát hiện kịp thời đưa đi bệnh viện, cho nên đối với chú hai, Chung Noãn Noãn là tràn đầy biết ơn.

Xích Trạch Nghiêu nhìn Noãn Noãn, trong tươi cười đều là vui mừng, không ngừng gật đầu: "Tốt tốt. Chuyện của cháu chú đều đã nghe lão gia tử nói, Xích Dương có thể tìm được người vợ chưa cưới ưu tú như cháu, là phúc của nó, cũng là phúc của nhà họ Xích."

"Đừng nói chuyện ở bên ngoài, thân thể con không tốt, nói đừng tới tiếp, con nhất định phải đến!.."

Về sau, lão gia tử lại bắt đầu tự mình nói liên miên lải nhải. Không ngừng nhắc tới chú hai như vậy không tốt, không nghe lời như vậy, nhắc tới mức Noãn Noãn đều cảm giác lỗ tai của cô sắp bị chai, thế nhưng mà chú hai vẫn là vẻ mặt tươi cười ôn hòa nghiêm túc lắng nghe, thái độ vô cùng tốt không ngừng nói bản thân không phải.

Cuối cùng, lão gia tử đều đã bị tính tình tốt đẹp quá mức của ông làm cho không có ngôn ngữ, cả giận nói: "Con a, ngôn ngữ giống như người khổng lồ, hành động lại như chú lùn! Mỗi lần nói con, thái độ của con tốt nhất, thế nhưng lại không chấp hành! Ở trong bộ đội, loại người như con điển hình chính là con nhím!"

Chú hai bị chọc phát cười.

"Loại người mặt ngoài nghe lời như vậy, trên thực tế lại không tuân thủ như con, không nên gọi con nhím, hẳn là gián điệp."

"Phi phi phi!" Lão gia tử tức giận trừng ông một cái, dẫn tới Xích Trạch Nghiêu cười khẽ một chút.

Chẳng qua Noãn Noãn nhìn Xích Trạch Nghiêu rõ ràng rất lạnh, thế nhưng mà cái trán còn không nhịn được chảy mồ hôi ra bên ngoài, không nhịn được kiểm tra thân thể giúp ông một chút.

Trước đó liền biết thân thể Xích Trạch Nghiêu thật không tốt, chẳng qua bởi vì bài xích Xích Dương, Noãn Noãn chưa từng chữa trị thân thể giúp lão gia tử hoặc là chú hai.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 872:

Không phải cô chán ghét bọn họ, ngược lại, cô cảm thấy ở chung cùng ông nội và chú hai, càng giống như là ở chung cùng người thân.

Thế nhưng mà cô đã bị người nhà họ Chung cùng nhà họ Giang gây thương tích, đã có ý định từ bỏ, liền không muốn có bất cứ ràng buộc về cảm tình nào, cho nên đời trước, dù là biết rõ bệnh của chú hai rất nặng, nhưng xưa nay cô chưa từng dùng thấu thị điều tra bệnh tình giúp ông lần nào.

Nhưng lần điều tra này cũng làm Chung Noãn Noãn kinh hãi.

Bởi vì trên người chú hai căn bản không phải là bệnh gì, mà là bị thương.

Diện tích tổn thương vô cùng lớn!

Loạn trong giặc ngoài.

Mặc dù da trên người ông là tốt, nhưng lại nhìn ra được, tất cả những làn da này đều là lúc sau phẫu thuật cấy da đi lên. Bao gồm cả dung mạo!

Bây giờ dung mạo của chú hai nhìn rất bình thường, nhưng mà Chung Noãn Noãn vẫn cảm thấy nét cười của chú hai nhìn rất đẹp, là loại người ôn nhuận ưu nhã chân chính. Cố Minh Triết thường xuyên lộ ra nụ cười như thế, nhưng mà nét cười của Cố Minh Triết chỉ có thể làm Chung Noãn Noãn nghĩ đến mấy chữ -- Bắt chước bừa.

Cái gọi là vẽ hổ khó vẽ xương, họa sĩ vẽ hình khó vẽ hồn.

Chỉ có người thật sự trải qua sống chết, hoàn toàn lắng đọng xuống, lại hài lòng với cuộc sống hiện tại, mới có thể có được nụ cười như thế.

Loại nụ cười này, siêu thoát ngoài thế tục, không ở trong ngũ hành, cho dù là anh Xích Dương nhà cô cũng không có khả năng có được nụ cười như vậy.

Cho nên cô cảm thấy, có thể có được loại nụ cười này, diện mạo lúc trước của chú hai nhất định là vô cùng đẹp mắt đi?

Rốt cuộc phải trả qua chiến đấu thảm liệt như thế nào mới có thể tạo thành thương thế như vậy?

Chẳng qua toàn thân cấy da là tiếp theo, bởi vì cô phát hiện, thân thể chú hai đang cấp tốc suy kiệt.

Loại thân thể này, khả năng nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì được ba năm năm năm mà thôi.

Khó trách ở kiếp trước thường xuyên nghe nói chú hai làm phẫu thuật.

Hẳn là khí quan thân thể đạt đến cực hạn, cho nên chỉ có thể đổi đi.

Giống như khi đó chú hai liền muốn trực tiếp như vậy đi, miễn cho tiếp nhận đau khổ, ngay cả Xích Dương đều từng khuyên chú hai, đừng lại tiếp tục nữa. Thế nhưng mà chú hai sợ ông nội đau lòng, cho nên một lần lại một lần bức bách bản thân làm phẫu thuật đổi nội tạng cỡ lớn.

Nhưng bởi vì thân thể bản thân rất yếu, cho nên cuối cùng sẽ xuất hiện các loại vấn đề về dung hợp máu, dẫn đến sau khi phẫu thuật không cách nào khôi phục, thường thường vấn đề này còn chưa giải quyết, vấn đề kia lại tới.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Chung Noãn Noãn vẫn luôn dính ở trên người mình, Xích Trạch Nghiêu bị nhìn có chút ngượng ngùng.

"Noãn Noãn, từ lúc lên xe cháu vẫn luôn nhìn chằm chằm chú hai, chẳng lẽ trên người chú hai mọc lên bông hoa?"

Lão gia tử không nhịn được lẩm bẩm, "Con liền mơ tưởng đi! Trong mắt con bé này chỉ có Xích Dương, cho nên trong lòng con bé, cho dù trên người con mọc lên bông hoa, vậy cũng chỉ có Xích Dương mới có thể mọc lên."

Chung Noãn Noãn bị lời của ông nội chọc cười.

"Chú hai, vừa rồi cháu đang nhìn thân thể của chú."

Xích Trạch Nghiêu có chút nhướng mày, cười nói: "Trước đó ba gọi điện thoại về liền các loại đắc ý, nói Tiểu Dương tìm một cô gái rất tốt, cô gái này chẳng những dịu dàng đáng yêu, còn có bản lĩnh đã gặp qua là không quên được cùng một thân y thuật tinh xảo. Thật sự là sóng sau của Trường Giang đè sóng trước, bây giờ xem ra, nhà họ Xích chúng ta, thật sự có phúc."

Chung Noãn Noãn đang cười muốn mở miệng nói chú hai quá khen, kết quả ông nội liền không kịp chờ đợi đứng lên ý đồ đi che miệng chú hai!

Nhưng chuyện này hiển nhiên là không che giấu được, lão gia tử thẹn quá hóa giận quát: "Con thật sự không tiến bộ, không phải nói chuyện này là bí mật sao? Con cứ tuỳ tiện tiết lộ bí mật ba nói cho con như vậy, con còn để cho lão già như ba lăn lộn ngoài xã hội hay không? Còn có thể để cho ba xử sự hay không?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 873:

Xích Trạch Nghiêu: "..."

Lúc lão gia tử nói về Noãn Noãn với ông, có từng nói là không cho phép ông nói ra sao? Tại sao ông không nhớ rõ?

Chung Noãn Noãn: "..."

Cho nên nói, bí mật của cô chỉ có thể là lão gia tử một truyền mười, mười truyền trăm, không cho phép người khác nói ra ngoài? Thật sự là một người ông nội tốt biết giữ bí mật!

Chú hai bị ông nội mắng oan uổng, nhưng tính tình vấn rất tốt, "Ba, thật xin lỗi, con quên."

"Hừ! Liền biết không thể dựa vào con cùng Xích Dương! Về sau lão già này liền dựa vào Noãn Noãn nhà chúng ta!"

Noãn Noãn cười thân mật kéo tay lão gia tử: "Vâng, ông nội dựa vào cháu, cháu cũng muốn dựa vào ông nội."

Lão gia tử bị chọc cười đến cười ha ha: "Ha ha ha ha, tốt tốt, chỉ cần ông nội còn sống, chính là chỗ dựa cho mấy đứa. Muốn dựa như thế nào liền dựa như thế đó!"

Bởi vì ông tin tưởng Noãn Noãn tuyệt đối là một đứa bé tốt, khẳng định là sẽ không làm những chuyện phạm pháp loạn kỷ cương, cho nên ông nguyện ý không phân biệt thời gian trường hợp, bất cứ lúc nào đều có thể trở thành chỗ dựa của cháu dâu.

"Noãn Noãn, lần đầu gặp mặt, không có cái gì tốt đưa cháu, cái này cháu cầm. Mặc dù chú nghe ba nói, cháu là con gái công tước Y Đốn, vẫn là chủ tịch Thiên Hằng Trí Địa, khẳng định là không thiếu tiền, nhưng đây là một chút tâm ý của chú hai. Về sau, ngoại trừ có người ba là công tước Y Đốn, cháu còn có Xích Dương, ông nội, cùng người chú hai là chú. Nếu ở bên ngoài gặp việc khó gì, phải nhớ rằng chúng ta đều là người nhà của cháu."

Chung Noãn Noãn tiếp nhận thẻ mà Xích Trạch Nghiêu đưa qua, vậy mà lại là thẻ hắc kim.

Loại thẻ này được toàn thế giới bán với số lượng có hạn, chỉ có số rất ít cá sấu khổng lồ cấp thế giới mới có thể có được loại thẻ hắc kim này.

Người cầm thẻ, có thể nói là có thể tiêu hao vô hạn lượng.

Có thể thấy được chú hai hào phóng với cô đến mức nào.

Quan trọng nhất, là phần tâm ý cùng lời nói này của chú hai.

"Cảm ơn chú hai!" Mặc dù cô cũng có loại thẻ này, nhưng mà người lớn ban thưởng không thể từ chối, Chung Noãn Noãn vẫn là rất vui vẻ nhận lấy.

"Chú hai, về sau chúng ta chính là người một nhà, nếu là chú cần cháu hỗ trợ cái gì, cũng không cần khách sáo!"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười nói: "Được, chú hai cũng sẽ không khách sáo với cháu. Hơn nữa hiện tại chú hai liền có việc muốn nhờ cháu."

"Chuyện gì?"

"Nghe ba nói thuật châm cứu của cháu rất lợi hại, cháu có thể dùng châm cứu giảm bớt chút đau đớn cho chú sao?"

"Đương nhiên có thể! Vừa rồi cháu đang nhìn thân thể của chú. Da của chú đều là về sau cấy ghép vào, thân thể cũng thật không tốt, cảm giác chỗ nào cũng đều bị thương. Mặc dù tạm thời cháu không có cách nào dùng châm cứu hoàn toàn chữa khỏi cho chú, nhưng mà cháu đến thủ đô chính là vì học đại học y. Chờ cháu học được toàn bộ phần y học lâm sàng, phẫu thuật lại thêm châm cứu, cháu cam đoan có thể chữa khỏi thân thể của chú trong vòng ba năm."

Xích Trạch Nghiêu khẽ giật mình.

Ngược lại là lão gia tử kích động.

"Noãn Noãn, cháu nói thật? Cháu đừng lừa gạt ông nội!"

"Ông nội, cháu đã bao giờ lừa gạt ông đâu!"

"Ha ha ha.. Đó chính là thật? Thế nhưng mà bác sĩ nói thân thể này của Trạch Nghiêu cũng chỉ có thể chống được ba năm năm, cháu lại nói có thể chữa khỏi trong vòng ba năm, đó chính là nói, Trạch Nghiêu sẽ không chết?"

"Ông nội chú hai, hai người yên tâm đi, chuyện này cứ bao ở trên người cháu!"

"A ha ha ha.." Lão gia tử vui mừng đến mức trực tiếp phá lên cười. Tâm tình vô cùng tốt.

"Trạch Nghiêu, gọi điện thoại cho lão già Nam Cung cùng lão Từ, lão Lý, nói tối nay ba mời bọn họ ăn cơm!"

Mặc dù Xích Trạch Nghiêu cũng thật vui mừng bởi có lẽ bản thân có thể sống được càng lâu, nhưng mà đối với sống chết, ông cũng đã sớm nhìn thấu.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 874:

Nếu như không phải là vì không cho lão gia tử đau lòng, ông đã sớm không muốn tiếp nhận loại đau khổ vô tận này.

Có thể sống sót, với ông mà nói, cũng không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.

Chẳng qua nhìn lão gia tử vui vẻ, ông cũng là vui vẻ, lại là có chút bất đắc dĩ.

"Ba, ngài biết bọn họ đều đi đứng không tiện.."

"Nói cho bọn họ, không muốn hối hận, ngồi xe lăn cũng phải đến! Cháu dâu nhà chúng ta chính là thần y!"

Chung Noãn Noãn: "!"

Cho nên ông nội đây là muốn mang cô đi ra ngoài khoe khoang sao?

Có chút im lặng.

Chẳng qua.. Ông nội vui vẻ là được.

Đi tới nhà họ Xích, chú hai lập tức sai người dẫn Noãn Noãn lên tầng xem phòng của mình.

Còn tưởng rằng lại sẽ thấy một căn phòng dễ thương màu hồng phấn đâu, thế nhưng mà khi người giúp việc đẩy cửa ra, Chung Noãn Noãn lại giật nảy cả mình.

Tin vui xuất hiện một cách rất bất ngờ.

Cả phòng đều là sắc điệu màu xám bạc, thoạt nhìn rất cao cấp đại khí có cấp bậc, điệu thấp xa hoa có nội hàm. Trương dương lại không huyễn khốc, điệu thấp lại lộ ra xa hoa.

Để thuận tiện cho lão gia tử cùng xe lăn của chú hai, nhà họ Xích lắp đặt thang máy trong phòng. Giờ phút này Xích Trạch Nghiêu ngồi ở trên xe lăn, đi theo Noãn Noãn nhìn căn phòng, nói: "Trước đó nhìn qua video của cháu, cảm thấy có thể cháu sẽ thích màu xám bạc, cho nên chú làm người ta để phòng của cháu thành nhan sắc này. Sắc điệu này có thể quá lạnh hay không? Nếu cần đổi thì nói với chú hai, chú hai lập tức cho người đi làm."

"Không cần, cháu đặc biệt thích nhan sắc này. Cám ơn chú hai!"

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười: "Không cần khách sáo. Người một nhà không cần nói như vậy."

"Vâng." Noãn Noãn gật đầu, sau đó nhanh chóng buông rương hành lý xuống, lấy ra một cái hộp ở bên trong.

"Chú hai, cháu cũng không có đồ gì tốt đưa chú. Đây là thuốc trung y do chính cháu nghiên cứu ra, rất có ích đối với thân thể. Cháu đã biến thành thuốc viên, chú chỉ cần uống ba viên sau bữa ăn vào mỗi buổi sáng trưa tối là được."

Xích Trạch Nghiêu tiếp nhận hộp thuốc, mở hộp ra, bên trong có 8 bình không có nhãn hiệu, không có xưởng sản xuất, bên trong là thuốc viên trung y.

Loại cá sấu khổng lồ như Xích Trạch Nghiêu, ngày bình thường muốn dạng thuốc gì mà không có? Sao có thể uống loại sản phẩm ba không này?

Thế nhưng mà Xích Trạch Nghiêu tiếp nhận hộp thuốc này lại rất vui vẻ, như nhặt được chí bảo, cười nhìn Chung Noãn Noãn: "Đây thật sự là thuốc viên do chính cháu chế tạo?"

"Vâng." Noãn Noãn gật đầu.

"Trị liệu cái gì?"

"Không có đặc biệt nhằm vào loại khí quan nào, nhưng mà thuốc viên này có ích cho điều trị thân thể."

Mặc dù cô biết bệnh của Xích Trạch Nghiêu rất nặng, nhưng bởi vì trước đó chưa từng quan tâm, cho nên cũng không biết bệnh tình cụ thể của ông. Cho nên làm ra loại thuốc trung y điều trị loại đại chúng hóa.

Chẳng qua Chung Noãn Noãn dám khẳng định, dù chỉ là thuốc trung y điều trị loại đại chúng hóa, nhưng so với thuốc trung y bình thường tới nói, thuốc của cô lại tốt hơn rất nhiều.

Xích Trạch Nghiêu không xem nhẹ những viên thuốc này chút nào, ngược lại, nghe sự khen ngợi của lão gia tử đối với Chung Noãn Noãn, ông có thể xác định cô gái này tuyệt không phải người bình thường. Đặc biệt là sau khi gặp được Chung Noãn Noãn, loại cảm giác này càng sâu.

Cho nên Xích Trạch Nghiêu vô cùng vui vẻ nhận lễ vật, "Noãn Noãn, vất vả cháu, cảm ơn cháu đã chuyên môn làm thuốc viên cho chú!"

Noãn Noãn cười trêu ghẹo nói: "Chú hai không phải nói người một nhà không cần nói khách sáo như vậy sao?"

Xích Trạch Nghiêu cười ra tiếng: "Đúng vậy. Chú ngược lại quên mất. Được, cháu buông hành lễ xuống rồi xuống ăn cơm đi. Ngồi máy bay lâu như vậy, đói bụng không? Bình thường cháu thích ăn cái gì?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 875:

Chú hai là một chú hai rất lải nhải, nhưng cũng là một chú hai rất tinh tế toàn diện.

Bình thường, ông đem phần lớn thời gian đều dành cho việc quan trọng là nên làm như thế nào để lão gia tử trôi qua vui vẻ, thương nghiệp, chỉ là ngẫu nhiên quản lý lúc nhàn rỗi mà thôi.

Cho nên Chung Noãn Noãn vô cùng chấn kinh, cô là bởi vì có dị năng, còn có những người có năng lực rất mạnh trong thương nghiệp là Phượng Thánh Hiên, Bách Lý Nguyệt cùng Eden quản lý vương quốc thương nghiệp giúp cô, cho nên cô mới có thể làm chủ tịch mà vẫn nhàn rỗi thoải mái như vậy.

Nhưng mà Xích Trạch Nghiêu, chẳng qua là một thân thể ốm yếu, có thể sử dụng thời gian rảnh rỗi chế tạo ra vương quốc thương nghiệp lớn như vậy, quả thực có thể xưng là biến thái.

Ăn cơm xong, Chung Noãn Noãn liền đưa ra ý muốn trị liệu giúp Xích Trạch Nghiêu.

Toàn thân Xích Trạch Nghiêu đều là tổn thương, Chung Noãn Noãn cũng không thể nào trị được, chỉ có thể nói là khơi thông mạch lạc bị tắc nghẽn từ bên ngoài giúp ông.

Về phần nội tạng bị hao tổn đến mức gần như muốn sụp đổ của ông, tạm thời cô cũng là bất lực.

Xích Trạch Nghiêu không có chút ý muốn ghét bỏ hoặc là chất vấn Chung Noãn Noãn, giống với lão gia tử lúc ấy, Chung Noãn Noãn nói muốn châm cứu cho ông, ông lập tức liền biến thành một người bệnh ngoan rất xứng đôi, chờ đợi bác sĩ chữa bệnh cho ông. Dù là bác sĩ này không có bất kỳ tư cách làm nghề y gì, ông cũng nguyện ý biến thành chuột trắng.

Bởi vì ông tin tưởng, Noãn Noãn sẽ không lấy sinh mệnh cùng bệnh tình của ông để nói đùa.

Bởi vì thương thế của Xích Trạch Nghiêu nghiêm trọng hơn Xích lão gia tử rất nhiều, cho nên lúc Noãn Noãn châm cứu cho Xích Trạch Nghiêu, thời gian sử dụng cũng muốn lâu hơn nhiều.

Noãn Noãn không chỉ châm cứu trên người ông, để máu của ông lưu thông, đa số khớp nối của Xích Trạch Nghiêu đều đã biến hình, muốn uốn nắn, rất không dễ dàng.

Vì tăng lớn hiệu quả, Noãn Noãn thậm chí làm lão gia tử tìm tới điện kẹp dùng trong bệnh viện, sau khi ngân châm đâm vào huyệt vị còn không tính, trên ngân châm còn cần điện kẹp mở điện.

Nhìn bộ dáng đau đến sắc mặt đều tái nhợt còn đầu đầy mồ hôi của con trai, lão gia tử quả thực các loại lo lắng.

Ngân châm tính chất đặc biệt của Noãn Noãn được chế tạo rất nhiều, chỉ là bình thường bên trong vòng tay của cô chỉ có thể để hơn 200 cái mà thôi.

Lần này đi tới thủ đô, Noãn Noãn đương nhiên là mang hết toàn bộ gia sản đi.

Cho nên lão gia tử chỉ có thể nhịn đau nhìn thân thể của con trai, cùng các chỗ khớp nối, lại bị hơn 800 cái ngân châm đâm vào.

Tuy nói lấy thủ đoạn của Noãn Noãn, lúc đâm đi vào khả năng không đau, nhưng đây là trị thương cho Xích Trạch Nghiêu, mà lại toàn bộ khớp nối của Xích Trạch Nghiêu đều bị biến hình, thậm chí ngay cả đầu gối đều đang thoái hóa, cho nên quá trình trị liệu khẳng định rất đau.

Không nói những cái khác, chỉ nói châm cứu. Lúc ấy Noãn Noãn châm cứu cho lão già ông, chính là ngân châm phối hợp bình lửa là xong việc. Nhưng mà Trạch Nghiêu, chẳng những ngân châm bình lửa, lại còn muốn dẫn điện.

Noãn Noãn đương nhiên đã nhìn ra sự lo lắng của lão gia tử, an ủi: "Ông nội, ông không cần quá lo lắng, mặc dù trị liệu như vậy sẽ tương đối đau, thế nhưng mà lại vô cùng tốt đối với thân thể chú hai, cũng rất có tác dụng đối với tổn thương của chú ấy. Ông nội, đau dài không bằng đau ngắn."

Xích Trạch Nghiêu nằm ở trên giường cũng là mỉm cười: "Ba, chút đau nhức này con vẫn còn có thể chịu được. Ba không cần nghĩ con yếu như vậy."

Lão gia tử nghe xong, ngạo kiều nói: "Chính là! Con trai của Xích Nguyên Thịnh, sao có thể yếu được!"

Trong quá trình trị liệu, Xích Trạch Nghiêu là rất đau, thế nhưng mà sau khi trị liệu xong, lúc Chung Noãn Noãn lấy điện kẹp kết nối ngân châm xuống, Xích Trạch Nghiêu ngạc nhiên phát hiện, thân thể đau đến chết lặng, giờ phút này lại có dòng nước ấm chảy về phía mỗi một khớp nối.

Mà khớp nối vố dĩ thời thời khắc khắc đều đang vặn vẹo đau đớn, giờ phút này dưới sự bao vây của dòng nước ấm này, đã không có cảm giác đau như ngày xưa.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 876:

Hai mắt Xích Trạch Nghiêu mở to, vẻ mặt không thể tin tưởng nhìn Chung Noãn Noãn.

Mặc dù đã nghe lão gia tử nói qua hiệu quả của châm cứu, nhưng kia cũng chỉ là nghe nói mà thôi. Mà khi bản thân thật sự cảm nhận được loại hiệu quả này, loại rung động này lại là chuyện khác.

"Thế nào? Sau khi Noãn Noãn rút châm, có phải là cảm giác được chữa khỏi rất nhiều? Cảm giác đều sắp biến thành người bình thường?"

Noãn Noãn toát mồ hôi.

"Ông nội, tình huống của chú hai nghiêm trọng hơn ông rất nhiều, hắn là sẽ không cảm giác được bản thân biến thành một người bình thường."

Nhưng mà Xích Trạch Nghiêu lại vô cùng ra sức nói: "Ba, thật sự rất thần kỳ. Con thật sự cảm giác hiện tại bản thân giống như là một người bình thường. Tất cả khớp nối trên người đều đã hết đau!"

Trong nháy mắt Chung Noãn Noãn biến thành bà quản gia, "Chú hai, mặc dù đã hết đau, nhưng không có nghĩa là chú đã tốt. Cho nên chú vẫn phải ngồi xe lăn, không đến bất đắc dĩ không cần đứng thẳng, hoặc là không có sự cho phép của cháu, chú cũng không thể đứng. Đặc biệt là cách đứng giống lúc ở phi trường đón người lúc trước, về sau tốt nhất là đừng có. Bởi vì hiện tại các khớp nối của chú vốn là yếu ớt, nếu như lại cưỡng ép đứng thẳng, sẽ mang đến ảnh hưởng trái chiều đối với sự trị liệu của cháu."

Lão gia tử nghe xong, thổi râu trừng mắt mệnh lệnh, "Lời nói của Noãn Noãn con có nghe hay không?"

Thái độ của Xích Trạch Nghiêu rất tốt, rất khiêm tốn: "Vâng vâng, nghe được."

"Từ giờ trở đi, con liền do Noãn Noãn tiếp nhận. Lời nói của Noãn Noãn, con nhất định phải nghe theo vô điều kiện! Nếu để cho ba biết con không nghe lời Noãn Noãn nói, xem ba có đánh con hay không!"

"Vâng vâng vâng!" Xích Trạch Nghiêu hoàn toàn là một người có tính tình rất tốt, "Ba yên tâm, con nhất định sẽ nghe Noãn Noãn."

Dứt lời, lại nhìn về phía Noãn Noãn: "Noãn Noãn, từ giờ trở đi, hết thảy liền nhờ cháu."

Chung Noãn Noãn cười đến có chút đắc ý, có chút khoe khoang, có chút làm cho lưng người ta phát lạnh: "Vâng, chú hai chính là đáp ứng ông nội, từ giờ trở đi, hết thảy đều nghe cháu."

Xích Trạch Nghiêu mỉm cười, tại sao ông lại có loại cảm giác như tiến vào ổ sói?

Buổi chiều, lão Từ, lão Lý cùng lão già Nam Cung trong miệng ông nội liền lần lượt đến nhà họ Xích.

Ba vị này, Nam Cung lão gia tử tự nhiên là không cần giới thiệu, ông chính là ông ngoại ruột của Noãn Noãn, thượng tướng Nam Cung Nhân Nghĩa.

Mà Từ lão gia tử cùng Lý lão gia tử, kỳ thật đều là nhân vật lớn cấp phó ggg của quốc gia.

Bình thường quan hệ của ba vị này với lão gia tử là tốt nhất, cho nên lão gia tử muốn khoe khoang, dĩ nhiên là bắt đầu khoe khoang với ba vị này trước tiên.

Ba vị lão gia tử đều là bị người đẩy xe lăn tới.

Vốn dĩ bọn họ là không có ý định đến, thế nhưng mà nghe được cặp chân nát của lão già họ Xích kia đều có thể đi bộ, bọn họ liền không bình tĩnh.

Bọn họ cũng muốn đi đường!

Cho nên sau khi tiếp nhận tin tức của Xích lão gia tử, bọn họ liền giấu diếm con cái lặng lẽ meo meo mà tới.

Dù sao nếu như để con cái biết bọn họ muốn tới làm chuột trắng cho một cô bé 17 tuổi, khẳng định đầu đều sẽ bị mắng băng.

Cho nên là phúc là họa, bọn họ đều phải lặng lẽ meo meo tiến hành. Dù sao đều là chân nát, nếu về sau thật sự đều không đứng lên nổi, vậy quên đi.

"Tới tới tới, Noãn Noãn, ông nội giới thiệu cho cháu một chút, vị này là ông nội Nam Cung, vị này là ông nội Từ, vị này là ông nội Lý."

Sau khi Chung Noãn Noãn xuất hiện, cả người Nam Cung Nhân Nghĩa đều ngây ngẩn.

Mặc dù con gái ông làm phẫu thuật chỉnh dung từ khi còn bé, che dấu khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành kia, thế nhưng mà làm ba, Nam Cung Nhân Nghĩa thật sự rất rõ ràng dung mạo của con gái ông.

Cho nên lần đầu tiên nhín thấy Chung Noãn Noãn, trái tim ông liền hụt một nhịp.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 877:

Dung mạo này..

Nếu như Ngọc Nhi nhà ông có thể bình an lớn lên, vậy bây giờ hẳn là cũng không kém cô gái này bao nhiêu?

Chung Noãn Noãn từ trong nhà ra liền cảm nhận được ánh mắt gần như đính ở trên người cô của Nam Cung Nhân Nghĩa.

Nhưng mà xét thấy đời trước mấy vị thiếu gia nhà họ Nam Cung trợ giúp Chung Thiên Thiên rất nhiều, làm cô rất không vui, cho nên cho dù biết có một đám người thân rất lợi hại như vậy, cô cũng không có ý định muốn nhận.

Chí ít là trước khi mấy vị thiếu gia kia tiêu trừ sự buồn bực của cô, cô là không có ý định muốn nhận.

Mắt Noãn Noãn nhìn thẳng lộ ra một cái mỉm cười vừa vặn, khí chất hơi mở, cung kính chào hỏi: "Ông nội Nam Cung, ông nội Từ, ông nội Lý, chào các ngài."

Nói thật, mặc dù biết Xích Dương có cô vợ nhỏ, mà lại lão già họ Xích còn nói dáng dấp của cô bé này rất xinh đẹp, không những có bản lĩnh gặp qua là không thể quên, y thuật còn vô cùng lợi hại. Thế nhưng mà cái kia cũng chỉ là nghe nói, bây giờ nhìn thấy người thật, thấy cô bé này vậy mà xinh đẹp như vậy, trong lòng mấy lão gia tử này đều có chút ghen.

Mặc dù Xích lão gia tử rất hưởng thụ dáng vẻ ghen ghét của mấy lão già này, nhưng vẫn là bảo vệ chủ quyền nói: "Này này này, lào già họ Nam Cung kia, ông đây là ánh mắt gì! Sao ông có thể già mà không đứng đắn như vậy? Đây chính là cháu dâu nhà tôi! Con bé vừa ra tới ánh mắt ông liền dính ở trên người Noãn Noãn nhà tôi, đây là có ý gì?"

Lời nói của Xích lão gia tử cũng dẫn tới sự kinh ngạc của Từ lão gia tử cùng Lý lão gia tử. Thật đúng là như vậy, bọn họ thật sự là khó được nhìn thấy Nam Cung lão gia tử không bình tĩnh trước mặt người khác như vậy.

Nam Cung lão gia tử bị nói như vậy, mặt mo cũng không nhịn được mà biến đỏ.

Lần này Xích lão gia tử không chịu nổi.

"Ai.. Ông ta còn đỏ mặt! Tôi nói Nam Cung Nhân Nghĩa, ông không thể nào! Người đều mau 80, ông còn để ý một cô bé? Ông.. Ông quả thực! Tôi cảnh cáo ông, đây chính là cháu dâu mà nhà họ Xích tôi nhận định, nếu là ông dám có ý đồ xấu gì, tôi chẳng những trực tiếp tuyệt giao với ông, tôi còn muốn khai chiến với ông!"

Giờ phút này Nam Cung lão gia tử cũng đã lấy lại tinh thần, trừng mắt, khí thế của thượng tướng cũng ra tới.

"Nói hươu nói vượn cái gì? Tôi chỉ là nhìn cháu dâu nhà các người, đột nhiên liền nghĩ tới con gái của tôi mà thôi. Dung mạo của cháu dâu nhà ông rất giống với con gái tôi!"

Lời nói của Nam Cung Nhân Nghĩa làm Từ lão gia tử cùng Lý lão gia tử nhao nhao khẽ giật mình, lập tức trừng to mắt: "Chúng tôi không biết cô bé này có giống con gái ông hay không, nhưng mà dáng dấp của cô bé này thật sự rất giống chị dâu!"

Nam Cung Nhân Nghĩa bĩu môi: "Nói nhảm, con gái của tôi lớn lên liền rất giống phu nhân tôi!"

"Được rồi được rồi, đừng nhìn đến con gái nhà ai đẹp mắt liền dát vàng lên trên mặt mình. Dù sao hôm nay tôi là làm các ông tới gặp cháu dâu nhà tôi, về sau con bé chính là cháu gái các ông. Nếu về sau cháu dâu nhà tôi ở bên ngoài cần các ông hỗ trợ, các ông thấy được con bé thì giống như là thấy được tôi. Loại thái độ hỗ trợ kia, các ông hiểu chứ?"

Lý lão gia tử là ở Hải thị, mấy lão gia tử này thường xuyên đều sẽ học một ít giọng điệu Hải thị của Lý lão gia tử.

Thế nhưng mà câu nói này hỏi ra đi, lại làm cho tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Nếu Xích lão gia tử cần trợ giúp, mấy người bọn họ tuyệt đối là muốn đánh bạc tính mạng đi giúp, hiện tại ông làm mấy người bọn họ nhìn thấy Chung Noãn Noãn cũng giống như nhìn thấy ông, đây chẳng phải là nói, nếu Chung Noãn Noãn cần trợ giúp, bọn họ cũng muốn lấy ra thái độ như vậy?

"Không sai không sai, tôi không có nói sai, chính là ý này!" Thấy mấy người chấn kinh, Xích lão gia tử lập tức chứng thực, cũng trịnh trọng nói: "Đây là cháu dâu mà nhà họ Xích tôi nhận định!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 878:

"Cũng là tính mạng của nhà chúng tôi, quan trọng giống như Xích Dương vậy. Tôi già, hiện tại bên ngoài có một ít người tôi cũng không nói được, nếu như có thể có sự hỗ trợ của những người như các ông, chí ít cháu dâu tôi vẫn có thể đi ngang ở thủ đô. Chẳng qua các ông yên tâm, cháu dâu nhà tôi rất ngoan, con bé tuyệt đối không phải loại người tùy tiện gây chuyện. Cho nên một khi phát sinh mâu thuẫn, vậy tuyệt đối là đối phương sai."

Chung Noãn Noãn bị lời nói của lão gia tử làm cho dở khóc dở cười, đồng thời cũng vì sự bao che khuyết điểm của lão gia tử mà cảm thấy rất ấm áp.

"Được rồi được rồi, chúng tôi đã biết. Yên tâm đi, ông cũng không phải loại người sẽ tùy tiện đi nhờ vả người khác, cho nên yêu cầu của ông ngày hôm nay chúng tôi đều đáp ứng, về sau chuyện của Noãn Noãn nhà ông chính là chuyện của ba lão già chúng tôi. Có cái gì, liền làm Noãn Noãn báo tên của chúng tôi là được." Từ lão gia tử rất nghĩa khí mở miệng.

Lý lão gia tử ở một bên cũng lập tức đáp ứng. Chỉ có Nam Cung Nhân Nghĩa, từ sau khi nhìn thấy Noãn Noãn, cả người đều sa vào trong bi thương.

Thật lâu mới lên tiếng: "Cô bé, dung mạo của cháu rất giống con gái đã qua đời của ông, nếu là cháu không chê, có thể gọi ông một tiếng ông nội. Cháu yên tâm, cho dù cháu không phải cháu dâu của lão Xích, nếu là cháu nhận ông làm ông nội, ông cũng nhất định sẽ chăm sóc cháu. Cái này.. Coi như là duyên phận giữa chúng ta đi."

Thực ra thì Chung Noãn Noãn cũng không tức giận Nam Cung lão gia tử mấy. Dù sao ở kiếp trước, mặc dù Nam Cung lão gia tử cũng đối tốt với Chung Thiên Thiên, nhưng lại vẫn luôn quản giáo chặt chẽ cô ta, cho nên Chung Thiên Thiên vẫn luôn không thích Nam Cung lão gia tử.

Cô tức giận, càng nhiều chính là mấy vị thiếu gia muội khống không rõ phải trái kia.

Cho nên nhìn thấy Nam Cung lão gia tử nói tới mẹ của cô vậy mà lộ ra vẻ mặt đau buồn như vậy, trái tim Chung Noãn Noãn cũng mềm nhũn.

"Được, cảm ơn ông nội."

Nghe được Chung Noãn Noãn gọi ông như vậy, Nam Cung lão gia tử rốt cục cười. Cười đến đặc biệt vui vẻ.

Chung Noãn Noãn còn ẩn ẩn nhìn thấy nước mắt trong hốc mắt Nam Cung lão gia tử đều nhanh ra.

Nam Cung lão gia tử vui vẻ, Xích lão gia tử liền ăn dấm, một tay kéo Noãn Noãn đến bên cạnh ông, như gà mái hộ gà con nói: "Này, Nam Cung Nhân Nghĩa, lão già ông quả thực không được! Noãn Noãn chính là bảo bối nhà họ Xích chúng tôi, tôi liền kéo Noãn Noãn ra đến đi bộ một vòng mà thôi, sao ông có thể không biết xấu hổ mà nhận kết nghĩa như vậy? Ông hỏi qua ý kiến của tôi sao?"

Cứ như vậy, bốn lão gia tử giống như là đứa trẻ tiếp tục lý luận.

Khóe môi Chung Noãn Noãn mỉm cười mà nhìn bốn vị lão gia tử chỉ cần run run một cái, cũng có thể làm cho nước Z phát sinh động đất mãnh liệt này ở nơi đó làm cho túi bụi chỉ vì việc nhỏ bé như hạt vừng.

Công kích lẫn nhau, lại lẫn nhau mà tổ đội.

Mùa đông đến, bởi vì đi đứng không tiện, lại không muốn phiền phức con cái, cho nên bọn họ đã có một đoạn thời gian không gặp mặt.

Cho nên ở mùa đông vô cùng lạnh lẽo này, vài vị lão gia tử liền bắt đầu các loại đấu võ mồm ở trong sân, ngay cả chút thời gian vào nhà cũng không muốn lãng phí.

"Vài vị ông nội, chân của các ông đều không tiện, nếu không chúng ta vào nhà nói đi."

Chung Noãn Noãn lên tiếng, mấy vị lão đồng chí này mới làm người đẩy bọn họ vào nhà.

Xích Trạch Nghiêu đã sớm nhìn thấy mấy vị lão thủ trưởng đến đây, thế là lập tức phân phó giúp việc đi châm trà.

Mấy vị lão thủ trưởng thích trà gì, trong lòng Xích Trạch Nghiêu đều rất rõ ràng.

Cho nên sau khi mấy vị lão thủ trưởng vào nhà, đặt tại trên tay bọn họ, đều là loại trà mà bọn họ thích.

"Nước trà nhai này vừa xem liền biết là Trạch Nghiêu làm người ta ngâm."

"Trạch Nghiêu thật sự là trước sau như một mà làm cho người ta cảm thấy ấm lòng!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 879:

"Lão Xích, ông nói y thuật của Noãn Noãn tốt như vậy, đều có thể trị chân ông làm ông có thể đi lại giữa mùa đông, sao ông không để Trạch Nghiêu cũng thử làm Noãn Noãn châm cứu một chút?"

Xích Trạch Nghiêu cười nói: "Từ lão gia tử, buổi trưa hôm nay Noãn Noãn vừa mới đến. Vừa rồi ăn cơm trưa xong con bé đã bắt đầu trị liệu cho tôi. Tôi cảm giác đã khá hơn nhiều."

Từ lão gia tử kinh ngạc: "Thật?"

"Thật."

Lý lão gia tử ở một bên gật đầu: "Hôm nay nhiệt độ giảm đột ngột, nếu như là trước kia, thân thể của Trạch Nghiêu khẳng định cũng đã khó chịu trở về phòng, ông nhìn xem hôm nay cậu ta còn có thể nhàn hạ thoải mái nói chuyện phiếm cùng chúng ta, xem ra là thực sự tốt hơn rất nhiều."

Lúc này Xích lão gia tử mới cười híp mắt nói: "Cho nên tôi mới khiến cho ba người các ông tới trước. Xem ở bình thường quan hệ của các ông cùng tôi rất tốt, cho nên tôi để các ông tới trước nếm cái ngon ngọt. Về sau nếu những người khác tới, tôi chính là muốn làm cho Noãn Noãn nhà chúng tôi thu phí. Dù sao cũng không thể trị liệu miễn phí đúng không?"

Dứt lời nhìn về phía Noãn Noãn, "Noãn Noãn, hôm nay cháu liền xem ở ba người bọn họ đáp ứng trợ giúp cháu mà làm châm cứu cho bọn họ đi. Về sau bọn họ ra ngoài cũng có thể làm quảng cáo, đúng không?"

Noãn Noãn bị sự keo kiệt bủn xỉn của lão gia tử làm cho dở khóc dở cười.

"Ông nội, chỉ cần là người bệnh mà ông làm cháu trị liệu, cháu đều có thể trị liệu vô điều kiện. Về phần người khác, chỉ cần là ông không muốn để cho cháu trị liệu, cho bao nhiêu tiền, cháu cũng không chữa trị."

Xích lão gia tử cảm động, gật đầu phối hợp: "Đúng! Dù sao Noãn Noãn nhà chúng ta cũng không thiếu tiền tiêu."

Chung Noãn Noãn làm ba vị lão thủ trưởng lấy tấm thảm ra, mặc dù cô có thấu thị, có thể vừa nhìn liền thấy rõ ràng vị trí mấu chốt của ba vị này, thế nhưng mà cô cũng không thể bại lộ dị năng của cô ra bên ngoài.

Cho nên chỉ có thể làm bộ nhìn rồi xoa bóp đầu gối, bắp chân cùng trên đùi của ba vị lão gia tử, rồi mới lên tiếng: "Tình huống của ba vị ông nội rất giống với tình huống của ông nội cháu. Chân của tất cả mọi người đều là tại trước kia bị viên đạn bắn thương, để lại di chứng, lại không điều trị đàng hoàng. Bây giờ lớn tuổi, tĩnh mạch giãn rất lợi hại, lại thêm bệnh cũ lúc trước, dẫn đến máu tích tụ ở giữa hai chân không cách nào bài trừ. Làm phẫu thuật, thứ nhất là các người lớn tuổi, thứ hai loại bệnh này dễ dàng tái phạm, cho nên tình nguyện bảo thủ ngồi xe lăn, bác sĩ cũng không đề nghị các người mổ."

Noãn Noãn thấy ba vị lão gia tử không ngừng gật đầu. Tất cả mọi người tràn ngập mong đợi nhìn cô.

"Noãn Noãn, vậy chân của chúng ta có thể giống như ông nội cháu như vậy, mùa đông cũng có thể đi đường sao?"

Chung Noãn Noãn gật đầu: "Có thể."

Ba vị lão gia tử vui mừng thảm rồi, Từ lão gia tử hỏi: "Kia phải làm châm cứu bao nhiêu lần thì chúng ta có thể đứng lên?"

"Hiện tại làm, chờ lát nữa liền có thể đi trở về."

Ba vị lão gia tử nghe xong, vui sướng hỏng rồi.

Tiếp xuống, chính là Chung Noãn Noãn dùng phương pháp giống nhau trị liệu chân cho ba vị lão gia tử. Khác biệt duy nhất chính là, vị trí vết thương trên chân của ba vị lão gia tử khác nhau, cho nên nơi châm cứu nhổ bình cũng khác nhau.

Nhìn lúc nhổ bình, cái bình nho nhỏ lại là nhổ đến bọn họ máu me đầm đìa, mấy vị lão gia tử thường thấy huyết tinh, trải qua rất nhiều sóng to gió lớn lại là đôi mắt đều không nháy một chút, tiếp tục chuyện trò vui vẻ.

Không gặp nhau thời gian dài như vậy, tất cả mọi người giống như là mở ra máy hát, trò chuyện trời nam đất bắc.

Cuối cùng châm cứu gần như là đồng thời làm xong.

Sau khi lau khô vết máu cho mấy vị lão gia tử, dặn dò bọn họ buổi tối không thể tắm, liền để bọn họ thử đứng lên.

Quả nhiên, sau khi ba vị lão gia tử tiếp nhận trị liệu, đều đứng lên. Hơn nữa còn cảm thấy chân vô cùng có lực lượng.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 880:

Lần này, ba vị lão gia tử vốn là ghen tị Xích Nguyên Thịnh có thể tìm tới cháu dâu xinh đẹp như vậy, liền càng thêm ghen tị Xích lão gia tử.

Thế nhưng mà lão gia tử còn phải có lý không tha người, mắt thấy đôi mắt của ba vị lão gia tử bởi vì ghen tị đều sắp biến thành màu đỏ, còn muốn cười ha hả giữ mọi người ở lại ăn cơm chiều.

Trong lúc ăn tối, ba vị lão gia tử nhìn Chung Noãn Noãn giữ gìn Xích lão gia tử cùng Xích Trạch Nghiêu như vậy, quan tâm thân thể bọn họ, trong lòng quả thực là ghen tị ghen ghét đến phát điên.

Ngay lúc lực hồng hoang trong cơ thể mọi người đều sắp không nhịn được mà dũng mãnh ra ngoài, Xích lão gia tử còn muốn cười ha hả đánh mặt.

"Các ông cảm thấy Noãn Noãn nhà chúng tôi thế nào? Rất ngoan phải không? Rất đáng yêu phải không? Trước đó các ông còn nói để cho tôi thử tìm đàn ông cho Xích Dương nhà chúng tôi, tôi đã từng nói như thế nào?"

"Phốc -- Khụ khụ khụ.."

Noãn Noãn đang ngoan ngoãn uống canh gà của cô, cũng không có trêu ai chọc ai, thình lình nghe được ông nội nói ra lời như vậy, một cái không phản ứng kịp, hơi kém phun ra.

Mặc dù không có phun một bàn, lại là làm bản thân bị sặc đến không nhẹ.

Xích Trạch Nghiêu thấy thế, nhanh chóng vỗ lưng cho cô, sau đó để cho người ta bưng nước trà đến cho cô.

"Noãn Noãn, không sao chứ? Yên tâm yên tâm, Xích Dương chính là cháu trai ruột của ông nội, sao ông nội có thể đẩy Xích Dương vào trong hố lửa được? Đều tại ba vị ông nội này của cháu quá không đáng tin cậy, trước đó thấy Xích Dương vẫn luôn không gần nữ sắc, vậy mà làm ông nội tìm đàn ông cho nó. Ông đã nói như thế nào? Ánh mắt Xích Dương nhà chúng ta chính là cao, hiện tại tìm được Noãn Noãn nhà chúng ta, lần sau các ông nhìn xem Xích Dương nhà chúng tôi đối với Noãn Noãn như thế nào! EQ kia, quả thực còn cao hơn cả tôi!"

Ba vị lão gia tử ở một bên quả thực muốn bị tức giận đến ăn không ngon.

Mẹ nó, cái này..

Hiển nhiên là tìm bọn họ đến chịu ngược đãi!

Mở miệng một tiếng Noãn Noãn nhà chúng tôi.

Biết Noãn Noãn nhà các người lợi hại, hiếu thuận lại xinh đẹp, thế nhưng mà không cần thiết luôn sát muối lên trên vết thương của bọn họ đi?

Nam Cung lão gia tử còn tốt. Chí ít cháu trai cả cùng cháu trai thứ hai đều kết hôn. Cháu trai cả còn sinh cho ông một đôi long phượng thai. Cháu trai thứ hai sao.. Đó cũng là chuyện sớm hay muộn.

Thế nhưng mà đứa cháu thứ ba, bốn, năm, sáu, lại là chết sống không kết hôn, ông cũng là sốt ruột đến miệng đều sắp nổi bọt khí.

Trước kia, mấy nhãi ranh kia còn có thể đẩy Xích Dương ra ngoài làm đệm lưng, nói cậu ta lớn tuổi như vậy, bạn gái còn không có cả cái bóng, cho nên bọn họ luôn không nhịn được mà trêu ghẹo lão Xích, để oong tìm đàn ông cho Xích.

Kết quả.. Xích Dương nhà người ta chẳng những tìm, còn tìm một cô bé lớn lên giống với con gái ông.

Đây quả thực là đang đào tim của Nam Cung lão gia tử!

Nhưng cái này vẫn chưa xong, đột nhiên Xích lão gia tử giống như nhớ tới cái gì, nói: "A đúng rồi đúng rồi, không phải các ông đều rất thích đồ cổ tranh chữ cùng ngọc thạch sao? Trước đó các ông đều cảm thấy tôi là chuyên gia trong lĩnh vực này phải không? Tôi nói cho các ông biết, các ông là chưa thấy qua chuyên gia chân chính! Noãn Noãn nhà chúng tôi, chọn ngọc thạch quả thực là chọn cái nào chuẩn cái đó! Ngày đó con bé đi theo tôi đến một cửa hàng chọn nguyên thạch, tổng cộng 15 viên tảng đá, kết quả 15 viên đều trúng. Ngày đó Noãn Noãn nhà chúng tôi nói muốn tặng cho tôi một cái đế vương lục, tôi còn tưởng rằng con bé chỉ nói nói mà thôi, kết quả.. Tới tới tới, cho các ông nhìn đế vương lục mà Noãn Noãn đưa tôi!"

Xích lão gia tử nhanh chóng làm người mang đế vương lục mà ông cất giữ ra.

Ban đầu Từ lão gia tử cùng Lý lão gia tử còn không tin, thế nhưng mà sau khi nhìn thấy một khối đế vương lục lớn như vậy, đôi mắt đều trừng lớn.

"Cái này.. Đây quả thật là Noãn Noãn nhặt được đưa cho ông?"

"Đương nhiên rồi! Chuyện này còn rất có tiếng ở thành phố Giang đâu!"
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back