Trọng Sinh [Edit] Trọng Sinh Sơ Trung: Thần Y Học Bá Tiểu Ngọt Thê - Cẩm Dạ

Discussion in 'Truyện Drop' started by Lê Linh 05032003, Jul 17, 2019.

  1. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 20: Mộ Tư Thần: Tôi tin tưởng cô

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Jan 25, 2021
  2. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 21: Dịch cân rèn cốt kinh

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
    Last edited: Jan 25, 2021
  3. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 22: Đột nhiên lỡ một nhịp tim

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  4. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 23: May mắn, hắn không gây hại cho nàng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn hôn mê, Cố Vân Niệm không chỉ cho hắn uống thuốc mà còn thay thuốc ở miệng vết thương trên người hắn?

    Mộ Tư Thần có chút sốt ruột, hắn có hay không làm nàng bị thương?

    Nhìn thấy ống hút trên bàn, hắn nghĩ đến cách Cố Vân Niệm cho hắn uống thuốc nhưng trong lòng lại không thấy phản cảm

    Lúc này cầu thang lên gác mái truyền đến tiếng bước chân, Cố Vân Niệm bưng cháo cùng thuốc đi lên.

    "Anh đã tỉnh?"

    "Anh (cô) không sao chứ?"

    Hai người đồng thời nói.

    Thấy Cố Vân Niệm kinh ngạc một chút, Mộ Tư Thần liếc mắt nhìn qua bàn gỗ, giải thích: "Tôi khi hôn mê, theo bản năng sẽ bài xích người tới gần, tối hôm qua không làm cô bị thương chứ?"

    Cố Vân Niệm lập tức nghĩ đến tối hôm qua Mộ Tư Thần cả người tràn ngập sát khí mà bóp nàng cổ, lần đầu tiên nàng cảm nhận được tử thần đến gần như vậy, sắc mặt khẽ biến.

    Mộ Tư Thần lúc này mới nhìn thấy vết bầm tím trên cổ của Cố Vân Niệm, sắc mặt đồng dạng biến đổi, áy náy nói: "Xin lỗi!"

    Hắn không biết Cố Vân Niệm làm thế nào để thoát khỏi tay hắn, may mắn, hắn không gây hại cho nàng.

    "Không có việc gì, Anh cũng không phải cố ý!" Cố Vân Niệm đem khay để trên bàn gỗ nhỏ, kéo tay của hắn và kiểm tra mạch đập.

    "Lại uống hai ngày thuốc, độc liền có thể thanh trừ. Tôi sẽ thay thuốc ở miệng vết thương cho anh. Anh đã có thể đi lại, dưới gác có phòng vệ sinh. Giữa trưa anh xuống lấy cháo ở phòng bếp, anh chủ động nhé!".

    Cố Vân Niệm vừa dặn dò vừa nhanh nhẹn tiến hành thay thuốc ở miệng vết thương cho hắn.

    Đang bước xuống gác, Cố Vân Niệm dừng bước chân, quay lại nói: "Nếu có người gõ cửa, không cần để ý tới. Trong nhà sẽ không có người ngoài tới, tôi khóa cửa và sẽ mang chìa theo."

    Mộ Tư Thần khó hiểu, Cố Vân Niệm nói tựa hồ ám chỉ điều gì đó, vừa muốn dò hỏi, nàng đã đi xuống dưới.

    Nghe được tiếng khóa cửa vang lên từ dưới nhà, hắn lấy máy di động từ trong túi áo ra, ấn một dãy số.

    Vừa mới ấn gọi đi, bên kia đã bắt máy.

    Mộ Tư Thần giọng điệu hờ hững, nhàn nhạt mà nói: "Là tôi.. Không có việc gì.. Không trở lại.. Quá mấy ngày.."

    Hắn dựa vào mép giường, vừa lúc nhìn thấy Cố Vân Niệm mặc áo ấm rộng thùng thình đi ra khỏi nhà, nghĩ đến ngày hôm qua ngửi được mùi nước sát trùng nhàn nhạt trên người nàng, dường như hắn đã đoán được điều gì, trong lòng không khỏi thấy thương xót.

    Cố Vân Niệm mang cơm cho Vân Thủy Dao xong, liền ra bên ngoài gọi điện cho Quý Thiên Trúc và đi cục cảnh sát tìm nàng.

    Đến phòng làm việc của Quý Thiên Trúc, Cố Vân Niệm thấy Quý Thiên Trúc đang dùng hai tay xoa giữa mày, vẻ mặt mệt mỏi.

    "Chị Thiên Trúc, chị bị đau đầu sao?" Cố Vân Niệm đứng ngoài cửa, dùng tay gõ gõ vào cánh cửa và hỏi.

    Quý Thiên Trúc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cố Vân Niệm, trên mặt hiện lên một nét cười.

    "Em đến rồi à! Ài, tối qua thức đêm xem hồ sơ, hầu như một đêm không ngủ."

    Cố Vân Niệm từ ba lô lấy ra một cái túi gấm, là loại túi vải vô cùng đơn giản, không có bất kì hoa văn gì, đưa cho Quý Thiên Trúc.

    "Chị thử xem, đây là túi gấm em làm, bên trong để một số dược liệu có tác dụng an thần. Chắc tại tối qua chị mất ngủ nên mệt mỏi, cho chị một cái dùng thử xem."

    Quý Thiên Trúc đưa tay nhận lấy, đặt trước mũi hít sâu một hơi, có chút hương vị bạc hà xen lẫn với hương vị của những loài thuốc khác, trong nháy mắt cảm thấy thanh tỉnh hơn rất nhiều.

    Quý Thiên Trúc vui mừng nói: "Ôi, tuyệt vời, không ngờ em lại biết làm cái này nhé. Về sau có thức đêm cũng không lo đau đầu, mệt mỏi nữa."

    "Đừng, đừng!" Cố Vân Niệm vội vàng xua tay nói: "Cái này thỉnh thoảng dùng còn được, thức đêm nhiều không tốt đâu. Vì sức khỏe bản thân, tốt nhất chị đừng nên thức đêm nhiều."

    Cố Vân Niệm sợ Quý Thiên Trúc ỷ vào túi gấm nàng đưa cho, không để ý sức khỏe bản thân mà thức đêm tăng ca, lúc đấy nàng sẽ ân hận.
     
    Last edited: Jan 27, 2021
  5. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 24: Mộ Tư Thần cảm động

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Hơn nữa, hiệu quả của túi gấm cũng không được lâu. Nhiều nhất nửa tháng, hiệu quả của thuốc sẽ không còn tác dụng."

    "Tốt rồi!" Quý Thiên Trúc cầm túi thơm hít hà thêm vài lần, nâng niu bỏ vào túi áo, nói đến việc chính: "Mọi việc đều tiến triển tốt, cũng đã thông báo cho Cố gia."

    "Cảm ơn chị Thiên Trúc. Em không làm phiền chị nữa, em đi về đây." Cố Vân Niệm đứng lên nói.

    Quý Thiên Trúc đứng dậy đưa nàng ra cửa, lấy tay khoác vai nàng đi ra ngoài, miệng tủm tỉm cười nói: "Mồm luôn nói cảm ơn không là không được đâu nhé, xem nghiên cứu làm cho chị hai cái túi gấm như thế này nữa nhé!"

    Cố Vân Niệm thấy Quý Thiên Trúc vì cái túi gấm mà không để ý đến hình tượng, trong lòng cũng thấy buồn cười nói: "Vâng. Chờ một thời gian, khi dược liệu trong túi này gần hết tác dụng, em sẽ làm cái mới cho chị".

    Nàng sảng khoái đáp ứng, lúc xảy ra chuyện, nếu không phải Quý Thiên Trúc giúp đỡ, nàng cũng không biết phải giải quyết như thế nào.

    Ra khỏi cục cảnh sát, nàng không đi bệnh viện, cũng không về nhà.

    Dạo bước theo ven đường và ngắm nhìn xung quanh, đồng thời làm nàng nhớ lại năm 1999 tại Giang Thành.

    Trong năm này, trừ ký ức đau thương mà trong lòng nàng có thể nói là khắc cốt ghi tâm, các ký ức khác đa số đã phai nhạt.

    Từ khi nàng qua đời, nàng đã sống qua mười năm rồi lại trọng sinh.

    Nhìn vẻ cũ ký của đường phố, hai bên đường tấp nập những người bán hàng rong, nàng đang suy nghĩ chờ mẹ nàng xuất viện rồi sẽ làm gì tiếp.

    Hơn những người khác mười năm ký ức, nàng không cam đoan có thể có thành tựu hơn xa người khác, nhưng để đảm bảo cuộc sống dư dả cho hai mẹ con nàng thì vẫn thể làm được.

    Sau khi xảy ra chuyện, mẹ nàng bị thương nặng, cần nghỉ ngơi điều trị, cũng không thể đi làm ngay tại xưởng dệt.

    Nàng cũng không nghĩ sẽ tiếp tục cho Vân Thủy Dao đi làm công việc vất vả là công nhân xưởng dệt, hơn nữa nàng nhớ rõ hiện nay thu nhập và đời sống của công nhân xưởng dệt rất thấp. Trong sáu tháng cuối năm xưởng dệt còn nợ lương công nhân chưa thể trả, hơn nửa năm nữa xưởng dệt sẽ bị bán cho doanh nghiệp bên ngoài.

    Vừa đi vừa suy nghĩ, bất giác nàng đã tới chợ hoa từ lúc nào.

    Ngắm nhìn những cửa hàng bán hoa ở hai bên đường, hương hoa đủ loại bay thoang thoảng, bất giác mắt nàng sáng lên, tròng lòng xuất hiện một ý tưởng.

    Tại chợ hoa, nàng đi dạo một vòng, mua một ít hoa tươi có mùi hương mà nàng thích.

    Lại đi đến một cửa hàng bán hoa, mua không ít hạt giống.

    Nhìn thấy phía trước có cửa hàng bán vải và chỉ thêu kim tuyến, nàng cũng mua mỗi thứ một ít.

    Tiền mang theo không đủ, nhưng có thẻ ngân hàng của của Mộ Tư Thần đưa, nàng liền rút ra một chút để dùng, nghĩ về đến nhà sẽ nói qua với hắn để mượn vài hôm rồi sẽ trả lại.

    Mang theo không ít đồ vật, nàng lại đi mua đồ ăn rồi mới vội vàng trở về nhà.

    Cố Vân Niệm về đến nhà, còn chưa đến giữa trưa.

    Vừa vào phòng bếp nàng nhìn thấy bát cháo dành cho Mộ Tư Thần đã trống không, mới nghĩ đến Mộ Tư Thần là một nam nhân, sức ăn sẽ lớn, nàng lựa theo mức nàng và mẹ nàng ăn mà chuẩn bị cho hắn chỉ sợ hắn ăn không đủ no.

    Nghĩ đến kế hoạch của mình, cần phải được Mộ Tư Thần hỗ trợ tài chính mới có thể thực hiện được, liền cảm thấy áy náy, chỉ sợ hắn đói lả người đi mất.

    Nàng vội vàng vào bếp, đem con gà vừa mua rửa sạch sẽ, lại thêm dược liệu vào hầm cùng và bắt đầu nấu cơm trưa.

    Bởi vì có thêm suất ăn của Mộ Tư Thần, nàng dự định làm cơm rang, đem thức ăn rửa sạch sẽ, chờ cơm chín sẽ rang lên, quay đầu lại thấy Mộ Tư Thần dựa vào cửa bếp, có chút thẫn thờ mà nhìn nàng.

    "Sao anh lại xuống dưới này?" Cố Vân Niệm có chút kinh ngạc hỏi.

    "Nghe tiếng động bên dưới nên biết cô đã trở lại, ở một mình trên đó cũng chán!" Mộ Tư Thần nói, liếc mắt nhìn phòng bếp sắp xếp ngăn nắp, thức ăn để nhiều trên bàn, mang theo vài phần cảm động, hỏi: "Cô thường xuyên nấu cơm?"
     
    Last edited: Jan 27, 2021
  6. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 25: Cố Vân Niệm lộ chữ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cố Vân Niệm sửng sốt, một lúc sau mới biết Mộ Tư Thần hiểu lầm.

    Có lẽ vì không lo được cho nàng cuộc sống đầy đủ về vật chất, nên trong sinh hoạt hằng ngày Vân Thủy Dao rất yêu chiều nàng, chưa bao giờ nàng phải lo việc bếp núc hay giặt quần áo.

    Việc nàng thành thạo nấu ăn là do khi trước, sau khi mẹ nàng qua đời, vì cuộc sống mưu sinh, nàng đã phải xin vào giúp việc cho quán cơm nên học được.

    Nhưng nàng cũng không biết phải giải thích với Mộ Tư Thần ra sao, chỉ có thể trả lời cho có lệ: "Cũng không phải, có thể tôi có năng khiếu về nấu ăn, xem người khác vài lần là học theo làm được."

    Sợ Mộ Tư Thần tiếp tục chủ đề, nàng dời ánh mắt về phía các loại hoa và hạt giống trên bàn, nói: "Tôi dùng tiền của anh mua một ít đồ, đợi một thời gian tôi sẽ kiếm tiền trả lại cho anh."

    Mộ Tư Thần khi xuống dưới nhà đã nhìn thấy trên bàn có thêm nhiều đồ linh tinh, việc quan sát hoàn cảnh xung quanh đã thành bản năng ngấm vào xương tủy của hắn, buổi sáng sau khi Cố Vân Niệm đi ra khỏi nhà, hắn đã xuống đây một chuyến, lúc này xuống dưới, liếc mắt liền phát hiện có nhiều đồ khác lạ trong nhà.

    "Không cần, cô đã cứu tôi một mạng, chẳng lẽ còn tính toán một chút tiền đó. Mà nói thật, tôi còn chưa trả cho cô tiền cô đã chữa bệnh cho tôi đâu!"

    Thẻ ngân hàng hắn đưa cho Cấp Cố Vân Niệm đã đăng ký SMS Banking, số tiền biến động hắn đều nhận được tin nhắn, hắn đã xem qua, Cố Vân Niệm cũng chỉ rút có 200 NDT.

    "Không được, không giống nhau." Cố Vân Niệm vẻ mặt kiên định mà nói: "Giúp anh giải độc, tôi đã dùng tiền của anh mua bộ ngân châm, nên việc chữa cho anh là miễn phí, với lại số thuốc mua được cũng không phải dùng hết để chữa cho anh, tôi còn để lại một chút dùng."

    Cố Vân Niệm suy nghĩ, muốn phân bua nhưng không thể diễn đạt.

    Cố Vân Niệm tiếp tục nói: "Mặc kệ như thế nào, tiền này tôi nhất định sẽ trả cho anh."

    "Được rồi! Nhưng cũng không cần gấp gáp, cô có tiền trả lại luôn sao?" Mộ Tư Thần cũng không cố chấp, chỉ là dành cho Cố Vân Niệm có thêm nhiều thời gian để trả.

    Hắn cũng đã thấy, trong nhà này, tuy rằng không thể nói chỉ có bốn bức tường nhưng cũng không kém là bao.

    Nếu không với sự hiểu biết của hắn đối với Cố Vân Niệm trong hai ngày tiếp xúc, cô ta sẽ không dùng đến tiền của hắn.

    "Được, cảm ơn anh!" Cố Vân Niệm lộ ra nụ cười xán lạn, đôi mắt thuần khiết, không chữa một chút tạp niệm, làm Mộ Tư Thần ngẩn ngơ.

    Đã không biết bao nhiêu lâu, hắn không nhìn thấy một nụ cười tươi tắn, ngọt ngào đến vậy.

    Cho đến khi Cố Vân Niệm vội vàng chạy ra ngoài, hắn mới lấy lại tinh thần, tim không khỏi đập thình thịch.

    "Anh đợi chút!"

    Cố Vân Niệm nói xong, vội vàng chạy lên gác.

    Một lúc sau, nàng cầm theo một quyển vở cùng cái bút đi xuống, ngồi vào bàn ăn hí hoáy viết gì đó.

    Mộ Tư Thần bước đến bên cạnh, nhìn những dòng chữ nàng viết, lại vô cùng kinh ngạc.

    Chữ của Cố Vân Niệm, phiêu dật tiêu sái lại nội liễm trầm ổn, bút lực thâm hậu, còn mang theo ba phần phiêu dật như rồng bay phượng múa, đến người giỏi về thư pháp luyện vài chục năm cũng không thể viết đẹp đến vậy, thế nhưng lại xuất hiện từ tay một cô bé mười mấy tuổi.

    Nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, thì hắn cũng không thể tưởng tượng ra.

    Lúc này Cố Vân Niệm đã đem một trang giấy có đầy chữ viết, xé xuống đưa cho Mộ Tư Thần, "Đây là phương thuốc để cho vào nước khi tắm, phương pháp cùng những việc cần chú ý tôi đã viết rõ ràng. Nhà tôi không có đủ dụng cụ, anh sau khi trở về cứ thế mà làm. Nhớ rõ, nhất định phải để miệng vết thương hoàn toàn bóc vảy mới có thể thực hiện. Thuốc tắm này có thể giúp anh giải độc còn có trong cơ thể và những nội thương từ trước.."

    Cố Vân Niệm ân cần dặn dò, một hồi lâu, mới để ý thấy ánh mắt Mộ Tư Thần đang nhìn chằm vào phương thuốc mà nàng đưa cho hắn.

    Không phải đang xem nội dung phương thuốc, mà là đang xem chữ nàng viết.

    Tức khắc, thân hình nàng cứng đờ, chột dạ cúi đầu, xoa xoa bàn tay.

    Làm sao bây giờ?

    Trong lúc kích động, nàng lại quên đi việc che dấu chữ viết của mình.
     
  7. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 26: Cố Vân Niệm làm hắn kinh ngạc nhiều lần

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. daitientuu

    Messages:
    4
    Chương 27: Trước mặt hắn, nàng luôn không đề phòng

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. Lê Linh 05032003

    Messages:
    9
    Chương 28: Bỗng nhiên sinh ra cảm giác ấm áp

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. Lê Linh 05032003

    Messages:
    9
    Chương 29: Người Cố gia đã đến

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
Trả lời qua Facebook
Loading...