Welcome! You have been invited by hatin10 to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 30

Lâm Vãn trấn định nhìn hai người, chuyện này khẳng định có âm mưu.

Không thể không nói, hai vợ chồng này vô cùng tâm ý tương thông, mặc dù không thương lượng trước, nhưng mạch não cũng thực nhanh trùng nhau.

Quả nhiên, Lâm Quốc An cười tủm tỉm nói, "Bình thường người ta học chữ đều phải đóng học phí, chúng ta là người một nhà thì không cần học phí. Nhưng mà Thắng Nam dạy dỗ hài tử cũng thật vất vả, có phải hay không nên bồi bổ cho Thắng Nam?"

"..."

Bà Lâm mặt đều đen. "Lão tam, dạy người trong nhà còn đòi hỏi, lời này mà con cũng có thể nói ra được."

Lâm Quốc An nói, "Mẹ, mẹ chuẩn bị nhiều lễ hỏi như vậy cho vợ lão tứ, nhưng đối với vợ con sao lại nhỏ mọn như vậy."

Lưu Thắng Nam lập tức bi phẫn nhìn bà Lâm.

Trương Thu Yến cũng nhìn bà Lâm, trong lòng tuy cảm thấy hai vợ chồng lão tam lòng dạ hiểm độc, dạy cháu trai còn đòi hỏi này nọ. Nhưng cũng cảm thấy bà Lâm bất công, có thể chuẩn bị lễ hỏi cho lão tứ, hiện tại đến phiên nhà mình muốn cho con đọc sách biết chữ, lại nhất quyết không đồng ý.

Bà Lâm nghe hắn lại nhắc đến lễ hỏi, tức giận vỗ bàn. Vẫn là ông Lâm lo lắng mọi người trong nhà cãi nhau, xụ mặt uy nghiêm nói, "Ăn cơm, không cho phép nói nữa!"

Vì thế trên bàn cơm bắt đầu an tĩnh lại.

Cơm nước xong, trời đã tối hẳn. Dân quê đều tiết kiệm, trong thôn nghèo cũng không ai mở điện. Đa số mọi người đều dùng đèn dầu hỏa. Vì có thể tiết kiệm dầu hỏa, mọi người đều sẽ ăn cơm sớm, sau đó bắt đầu nghỉ ngơi, đi ngủ.

Lâm Vãn vốn dĩ cũng chuẩn bị về phòng ngủ, kết quả sau khi trở lại trong phòng, cha mẹ hắn lại sờ soạng ra cửa, cũng không biết làm gì.

Lâm Vãn trong lòng có chút lo lắng.

Một lát sau, hai người mới trở lại, sau đó kêu Lâm Vãn tới ăn cùng. Trên bàn gỗ bày một ít đậu nành và đậu phộng.

"Ở đâu ra vậy ạ?"

Lâm Quốc An ngồi ở ghế lột đậu phộng ăn, vừa ăn vừa nói, "Ăn ăn ăn, đều không cần tiền."

Lưu Thắng Nam phồng miệng nói, "Sao lại không cần tiền, đây là học phí mẹ dạy học."

Lâm Vãn vừa nghe, trong lòng lộp bộp, "Mẹ, người dạy ai?"

Lâm Quốc An nhét đậu phộng vào trong miệng hắn, "Đương nhiên là Hạ Sinh, vừa rồi con không nghe nhị thẩm nói sao, muốn để Hạ Sinh cùng con học tập. Mới vừa cơm nước xong, thẩm ấy liền kêu ba tới phòng bếp nói chuyện. Đồ này là đồ mà bọn họ giấu, ba nói mà họ cũng là người không thành thật, vậy mà suốt ngày nói nhà chúng ta."

"..."

Bà Lâm khá là tín nhiệm đại bá nương và nhị bá nương, cho nên cơ hội lấy đồ vật của hai người này rất nhiều.

"Ba, nhà ta lấy đồ ăn của nhà bọn họ, ba không lo lắng nhị thúc trách ba ư."

"Ba không làm như vậy, bọn họ cũng sẽ đi kiếm mẹ con."

Lâm Vãn cảm thấy ba hắn ba nói rất đúng.

"Mấu chốt là có lợi như vậy vì sao không lấy?" Lâm Quốc An lại nói.

Lưu Thắng Nam nhét thêm vài viên vào trong miệng, thấy Lâm Quốc An ăn rất nhiều, lập tức nói, "Đúng vậy, có đồ ăn ngon vì sao không cần, mẹ dạy học rất vất vả. Mẹ ăn nhiều một chút, hai ba con ăn ít lại."

Lâm Quốc An nói, "Dựa vào đâu, đây đều do anh mở miệng đòi, nếu anh không nói thì gì cũng không có."

Hai vợ chồng đều nhìn về phía Lâm Vãn.

Lâm Vãn: ".. Con nếu không thông minh, thì cũng không có ai tìm ba mẹ."

Vì thế ba người quyết định chia đều.

Lâm Vãn ăn uống no đủ nằm ở trên giường, sau đó tiếp tục tiến vào trong không gian hệ thống học tập. Hắn thề, nhất định phải dùng tri thức thay đổi vận mệnh, thay đổi cuộc sống nghèo khó. Ít nhất không cần vì ăn chút đậu phộng, đậu nành mà tranh đoạt với cha mẹ mình.
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 31

Nhị phòng bên này đang oán giận hai vợ chồng Lâm Quốc An lòng dạ hiểm độc.

Đậu phộng và đậu nành đều do Trương Thu Yến mỗi lần nấu cơm trộm giấu đi. Ngày thường trừ bỏ cho hai đứa con trai ăn một chút, đa số là để dành khi nào về nhà mẹ đẻ có đồ vật mà mang về.

Nghĩ đến vài thứ kia, cô ngực đau, sau đó nhìn Lâm Hạ Sinh, "Con trai, con nhất định phải nỗ lực học tập, nhất định phải thông minh hơn so với Lâm Vãn, học giỏi con liền có thể đi học tiểu học. Về sau có thể thoải mái giống như tứ thúc."

Cho dù con trai mình không có thiên phú này, nhưng nếu sớm một chút học tập, về sau tới tuổi đi học, liền thông minh hơn so với người khác, cha mẹ chồng cũng không thể không đáp ứng việc cho hài tử đi học.

Lâm Hạ Sinh nhìn mẹ, lại nhìn anh mình, có chút ngơ ngác nói, "Sao anh không học?"

"Anh không đi đâu, sách nhiều như vậy, nhìn liền choáng váng đầu." Lâm Đông Sinh lập tức lắc đầu. Hắn phía trước quả thật hâm mộ Vãn Sinh đi học không cần làm việc, nhưng nếu muốn học nhiều như vậy, hắn tình nguyện làm việc.

Lâm Hạ Sinh mếu máo, hắn cũng không muốn đọc sách. Muốn đi đào con giun cho gà ăn.

* * *

Buổi sáng ngày hôm sau Lâm Quốc An chủ động nói ra việc muốn dạy Lâm Hạ Sinh học tập, lí do là sau khi suy nghĩ cả đêm, hắn cảm thấy dù sao cũng là người một nhà, vẫn không nên so đo nhiều như vậy. Cho nên quyết định để vợ hắn dạy Hạ Sinh đọc sách.

Mọi người trong Lâm gia vô cùng bất ngờ, nhìn hắn như nhìn sinh vật lạ. Sau đó lại nhìn hai vợ chồng Lâm Quốc Cường, khẳng định là có chuyện gì đó.

Nhưng hai vợ chồng Lâm Quốc Cường tỏ ra trấn định, biểu hiện vô cùng quang minh chính đại.

Không thể bắt được nhược điểm của hai nhà, ông Lâm và bà Lâm tự nhiên cũng không nghĩ quá nhiều.

Sau khi cả nhà đi làm việc, năm tuổi Lâm Hạ Sinh bắt đầu đi theo Lưu Thắng Nam học tập.

Một cái bàn nho nhỏ, ba người ngồi ở một bên.

Lưu Thắng Nam hoàn toàn sẽ không dạy hài tử học, chỉ biết đọc theo sách giáo khoa, mấu chốt là Lâm Hạ Sinh chỉ là một đứa trẻ bình thường, hoàn toàn không hiểu nội dung đang nói tới.

Lâm Vãn nhìn không được, nhớ tới ngày hôm qua ăn đậu nành cùng đậu phộng, cảm thấy không thể quá hố người, vì thế hướng dẫn Lâm Hạ Sinh cầm bút bắt đầu viết số 1.

Lưu Thắng Nam nhìn Lâm Hạ Sinh thành thành thật thật ngồi một chỗ viết chữ, cũng không cần người quản, tức khắc cao hứng. Ôm con mình hôn một cái, "Vẫn là con thông minh, thật là bớt việc."

"..."

Lâm Vãn dứt khoát vùi đầu khổ học.

Bởi vì trí nhớ tốt, nên việc học tập cũng nhẹ nhàng, trừ bỏ bị trừ điểm ở phần viết văn, thì chương trình ngữ văn lớp 3 trên cơ bản không có vấn đề gì.

Tiếc nuối duy nhất chính là mỗi lần đều thiếu một điểm năng lượng, chỉ đạt được ba điểm năng lượng.

Sau khi học xong chương trình ngữ văn năm lớp 3, Lâm Vãn bắt đầu thêm toàn bộ điểm năng lượng vào trí nhớ. Trí nhớ lập tức đạt tới 130.

Thời điểm Lâm Vãn học xong chương trình ngữ văn năm lớp 4, trí nhớ của hắn đã đạt tới 136. Mà Lâm Hạ Sinh cũng bắt đầu học viết tới con số 6.

Bởi vì có Lâm Hạ Sinh để so sánh, người nhà họ Lâm càng sâu sắc cảm nhận được, con trai lão tam Vãn Sinh thật sự không đơn giản.

Trương Thu Yến: "..."
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 32

[HIDE-THANKS]
Thật ra, Lâm Hạ Sinh mới năm tuổi, ở thời đại này có thể bắt đầu học tập từ độ tuổi này vô cùng ít. Hắn có thể ngồi yên học số đếm, Lâm Vãn đã cảm thấy không tồi.

Không phải là học sinh xuất sắc, nhưng chịu ngồi yên học tập. Dù sao Lâm Vãn cảm thấy thời điểm mình năm tuổi không ngoan được như vậy.

Nhưng mà Trương Thu Yến lại cảm thấy không đủ, con trai nhà lão tam có thể nhận thức được nhiều chữ như vậy, hơn nữa nghe nói chương trình lớp 4 đã học xong, vậy mà thằng con nhà mình còn đang học số đếm.

Chênh lệch như vậy có phải hay không quá lớn?

Cô cảm thấy cả nhà lão tam không thành thật, khẳng định ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, không chịu dạy con mình học.

Vì thế vào buổi tối hỏi con trai nhà mình, ban ngày học tập như thế nào.

Lâm Hạ Sinh có chút ngốc, sờ sờ đầu nói ra trạng thái học tập của mình mấy bữa nay. Đều là anh Vãn Sinh dạy, dạy hắn đếm số, dạy hắn viết chữ.

Trương Thu Yến nghe được lời này liền tức điên, "Mẹ nói mà, khó trách con học chậm như vậy, thì ra là để cho một đứa con nít dạy học."

Nhớ tới đậu phộng và đậu nành của mình, cô liền đau lòng, lập tức lôi kéo Lâm Hạ Sinh ra cửa.

Lâm Quốc Cường thấy vậy nhưng không đuổi theo đi cùng. Đối với những chuyện này, vẫn là nữ nhân ra mặt tốt hơn. Nếu nam nhân xuất đầu lộ diện, dễ dàng làm người ta nói nhàn thoại.

Cả nhà Lâm Quốc An đang chuẩn bị ngủ, thì nghe thấy Trương Thu Yến đang ở bên ngoài ồn ào.

Lưu Thắng Nam vẻ mặt không thể hiểu được nói, "Làm gì đây, không phải là hối hận, tới đòi lại đồ ăn?"

"Muốn cũng vô dụng, anh đều ăn vô bụng cả rồi." Lâm Quốc An nói.

Lưu Thắng Nam nhìn con trai nhà mình, Lâm Vãn buông tay, "Ăn sạch.." Bị ba hắn ăn hết rồi.

Lưu Thắng Nam bình tĩnh đi mở cửa, Trương Thu Yến đang đứng ở ngoài, những người khác trong nhà cũng ra tới.

"Có chuyện gì vậy, giờ này cả nhà chuẩn bị ngủ rồi."

"Chuyện gì? Đương nhiên là có việc muốn hỏi em." Trương Thu Yến xụ mặt nói.

Bà Lâm không cao hứng nói, "Vợ lão nhị, hơn nửa đêm rồi con còn làm ầm ĩ?"

Trương Thu Yến cả giận nói, "Con tìm nhà lão tam bọn họ có việc, ba mẹ hai người đi nghỉ ngơi trước đi."

"Con ồn ào như vậy, người khác sao có thể nghỉ ngơi?" Ông Lâm cầm tẩu thuốc, bắt đầu hút thuốc.

Thấy người trong nhà như vậy, Trương Thu Yến cũng không dám lại lớn tiếng làm ầm ĩ, quay đầu lại nhìn Lưu Thắng Nam, "Chị nghe Hạ Sinh nhà chị nói, ngày thường em không dạy hắn, mà toàn để cho Vãn Sinh dạy?"

Lâm Vãn ở trong phòng nghe được lời này, liền sờ sờ trán. Thiếu chút nữa đã quên Hạ Sinh có thể nói ra mấy chuyện này. Đứa nhỏ này quá thành thật.

Lưu Thắng Nam cũng có chút chột dạ. Bất quá nàng da mặt dày, không dễ dàng đỏ mặt, mà thật đúng lý hợp tình nói, "Độ tuổi này, không thích hợp em dạy. Để Vãn Sinh dạy cũng giống nhau. Vãn Sinh nhà em chính là thiên tài."

"Chị mặc kệ thiên tài hay không thiên tài, chị gửi Vãn Sinh cho em dạy, chính là coi trọng việc em biết dạy học, nhưng em lại để Vãn Sinh dạy học, chuyện này phải nói rõ ràng!"

Lâm Vãn cảm thấy chuyện này phải nói rõ, tránh gây hiểu lầm, chạy nhanh chạy cửa, "Nhị bá nương đừng hiểu lầm. Là như vầy, phương thức dạy học của mẹ cháu có chút đặc biệt, Hạ Sinh nghe không hiểu."

"Sao lại nghe không hiểu, nếu nghiêm túc dạy học, sao có khả năng nghe không hiểu?"

Lâm Vãn nói, "Không tin người hỏi Hạ Sinh đi."

Trương Thu Yến liền nhìn con trai mình. Lâm Hạ Sinh khẩn trương nói, ".. Con cũng không rõ tam thẩm nói gì, là anh Vãn Sinh nói cho con biết."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 0 Tìm chủ đề
Chương 33

[HIDE-THANKS]
Không chờ Trương Thu Yến nhìn mình, Lưu Thắng Nam liền lập tức chỉ lên trời thề nói, "Em vô cùng nghiêm túc, em dạy Vãn Sinh nhà em như thế nào, liền dạy cháu nó như thế. Đều là con cháu nhà họ Lâm, em sao có thể bạc đãi cháu nó?"

"Vậy tại sao Vãn Sinh lại hiểu được?" Trương Thu Yến nhìn về phía Lâm Vãn. Cô cảm thấy con mình cho dù không thông minh, cũng không đến mức kém hơn nhiều so với con trai nhà lão tam. Con trai lão tam trước kia cũng không thông minh, tới ba tuổi nói chuyện đều nói không rõ. Đi đường còn không vững, thường xuyên té ngã, ngốc không tả được.

Lâm Vãn muốn nói kỳ thật chính mình cũng nghe không hiểu, phải cảm ơn những ân sư đời trước vất vả dạy bảo. Nhưng lời này không thể nói ra.

Cũng may Lưu Thắng Nam nghĩ ra cái lý do cho hắn, sau khi tự hỏi liền đưa ra kết luận, "Có thể bởi vì, phương thức dạy học của em chỉ thích hợp dạy thiên tài. Ví dụ như Vãn Sinh nhà em."

Lâm Vãn: "..."

Lời này còn rất có đạo lý, gặp phải cô giáo như vậy, hài tử thông minh còn có thể tự học, không thông minh liền không có biện pháp.

Lâm Quốc Hoa cũng giúp đỡ nói chuyện, "Nhị tẩu, tam tẩu hẳn là không gạt người. Tẩu xem ngày đó em kiểm tra Vãn Sinh, không phải tùy tiện đọc một hai lần, Vãn Sinh liền nhớ kỹ. Đứa nhỏ bình thường nghe đều nghe không rõ, huống chi là nhớ kỹ. Quả thật không thể so sánh."

Lại một lần nữa chịu đả kích, ngực Trương Thu Yến nghẹn có chút thở không nổi, nhìn lại con trai nhà mình, hoàn toàn không biết cô đang làm ầm ĩ vì cái gì. Tức khắc có chút buồn bực.

Ông Lâm nói, "Được rồi, trở về ngủ cả đi."

Trương Thu Yến buồn bực nói, "Đậu.." Đậu phộng và đậu nành của cô không phải lãng phí rồi sao? Việc này còn không thể nói ra, thật là nghẹn khuất muốn chết!

Lâm Vãn nhìn ra ý tưởng của nhị thẩm, rất là phúc hậu nói, "Nhị thẩm, Vãn Sinh hiện tại đã biết viết con số, so với rất nhiều người đã rất giỏi. Em nó mới năm tuổi, nếu cho nó tiếp tục đi học, khẳng định có thể học giỏi."

Lâm Hạ Sinh lôi kéo ống quần mẹ mình, "Mẹ, con muốn học cùng anh." Anh Vãn Sinh tính tình tốt, không giống mấy người anh khác trong nhầ thường xuyên khi dễ hắn. Hắn thích nhất anh Vãn Sinh.

"Được rồi được rồi, ngày mai tiếp tục học." Trương Thu Yến buồn bực lôi kéo con mình về phòng.

Đuổi đi đám người, Lưu Thắng Nam nhẹ nhàng thở ra, lôi kéo con mình về phòng đóng cửa ngủ. Kết quả Lâm Quốc An người nam nhân này thế nhưng đã nằm ở trên giường ngủ, tiếng ngáy vang lên bốn phía.

Có thể thấy được hắn một chút cũng không lo lắng cho vợ con nhà mình bị người khác ăn hiếp.

Lưu Thắng Nam tức giận đá chồng mình lăn sang một bên, sau đó chính mình bá chiếm phần lớn giường đệm.

Lâm Vãn thành thật nằm trên giường nhỏ của mình.

Lưu Thắng Nam nằm trên giường, buồn bực nói, "Con trai, mẹ khó chịu quá."

Lâm Vãn đang chuẩn bị vào trong không gian học tập, nghe được mẹ hắn nói như vậy, quan tâm nói, "Mẹ đừng khổ sở. Nhà ai không có chút mâu thuẫn?"

"Mẹ không phải khó chịu vì việc này," Lưu Thắng Nam sâu kín thở dài, "Mẹ khổ sở vì chuyện về sau không thể làm giáo viên. Mẹ phát hiện ra mình chỉ có thể dạy thiên tài, chính là trên thế giới này không nhiều thiên tài như vậy cho mẹ dạy. Mẹ không thể làm giáo viên ở công xã tiểu học."

Lâm Vãn: "..."

Nhị thẩm tới nháo thật đúng là quá đúng.

Buổi tối làm ầm ĩ cũng không có ảnh hưởng tới việc Lâm Vãn học tập.

Hắn tiếp tục ở trong không gian hệ thống chuyên tâm học tập.

Đã học xong chương trình ngữ văn năm lớp 4. Lâm Vãn tiếp tục học sang chương trình ngữ văn năm lớp 5. Chương trình học lớp 5 quả thật khó hơn nhiều so với trước đây. Ngữ văn có một điểm không tốt, chính là dù đã học xong cơ sở, nhưng nếu xuất hiện kiến thức mới, vẫn như cũ phải học, nếu không học sẽ không làm bài được.

Cũng may trí nhớ của hắn đã vô cùng tốt, học thuộc cũng không quá sức. Khó khăn duy nhất chính là viết tập làm văn, yêu cầu cao hơn nhiều so với trước. Trước đây khi viết văn hắn chỉ bị trừ hai ba điểm, Nhưng tới chương trình lớp năm có lần bị trừ tới hai mươi điểm.

Hơn nữa còn yêu cầu học sinh phải suy nghĩ, lý giải đoạn văn. Lâm Vãn thật lo lắng nếu như không cẩn thận có thể bị trừ mười mấy điểm, đến lúc đó điểm năng lượng không còn bao nhiêu.
[/HIDE-THANKS]
 

Những người đang xem chủ đề này

Nội dung nổi bật

Xu hướng nội dung

Back