Xuyên Không (Edit) Thập Niên 80, Tiểu Bàn Miêu Làm Cục Cưng

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi DaiminaDu, 1 Tháng hai 2023.

  1. DaiminaDu

    Bài viết:
    0
    Văn Án

    Tiểu Bàn Miêu đã chết, ăn vụng đùi gà bị sấm sét đánh chết!

    Trọng sinh vào Nguyễn gia có 9 cháu trai, trông mong cháu gái đến đỏ cả mắt, nháy mắt trở thành đại cục cưng của Nguyễn gia trên dưới 3 đời!

    Tiểu Bàn Miêu cười tủm tỉm, cảm thấy cuộc sống gia đình có bà nội sủng, ba mẹ yêu, anh trai bảo vệ thật ahihi tuyệt vời

    Đương nhiên, nếu trong góc phòng không có đại 'sói xám' trong mắt phóng ra lục quang nhìn nàng chằm chằm vậy thì càng tốt hơn!

    Tiểu Bàn Miêu đã chết, ăn vụng đùi gà bị sấm sét đánh chết!

    Trọng sinh vào Nguyễn gia có 9 cháu trai, trông mong cháu gái đến đỏ cả mắt, nháy mắt trở thành đại cục cưng của Nguyễn gia trên dưới 3 đời!

    Tiểu Bàn Miêu cười tủm tỉm, cảm thấy cuộc sống gia đình có bà nội sủng, ba mẹ yêu, anh trai bảo vệ thật ahihi tuyệt vời

    Đương nhiên, nếu trong góc phòng không có đại 'sói xám' trong mắt phóng ra lục quang nhìn nàng chằm chằm vậy thì càng tốt hơn!
     
  2. DaiminaDu

    Bài viết:
    0
    Tiểu Bàn Miêu đã chết, ăn vụng đùi gà bị sấm sét đánh chết!

    Trọng sinh vào Nguyễn gia có 9 cháu trai, trông mong cháu gái đến đỏ cả mắt, nháy mắt trở thành đại cục cưng của Nguyễn gia trên dưới 3 đời!

    Tiểu Bàn Miêu cười tủm tỉm, cảm thấy cuộc sống gia đình có bà nội sủng, ba mẹ yêu, anh trai bảo vệ thật ahihi tuyệt vời

    Đương nhiên, nếu trong góc phòng không có đại 'sói xám' trong mắt phóng ra lục quang nhìn nàng chằm chằm vậy thì càng tốt hơn!

    Tiểu Bàn Miêu đã chết, ăn vụng đùi gà bị sấm sét đánh chết!

    Trọng sinh vào Nguyễn gia có 9 cháu trai, trông mong cháu gái đến đỏ cả mắt, nháy mắt trở thành đại cục cưng của Nguyễn gia trên dưới 3 đời!

    Tiểu Bàn Miêu cười tủm tỉm, cảm thấy cuộc sống gia đình có bà nội sủng, ba mẹ yêu, anh trai bảo vệ thật ahihi tuyệt vời

    Đương nhiên, nếu trong góc phòng không có đại 'sói xám' trong mắt phóng ra lục quang nhìn nàng chằm chằm vậy thì càng tốt hơn![/QUOTE]

    Chương 1: Trọng Sinh

    Thời điểm tia sét vàng kia đánh xuống, Tiểu Bàn Miêu đang ở một góc gặm đùi gà vừa trộm ở chỗ sói lớn tới gặm đến ngon lành!

    Nàng theo bản năng ngẩn đầu, tia sét kia liền vừa vặn đánh trúng nàng.

    Tiếp theo liền cảm thấy toàn bộ thân thể bị điện giật, từ đỉnh đầu tới cái đuôi, ngay sau đó là cơn đau từ xương cốt truyền tới, ở giây phút cuối cùng khi sắp mất đi ý thức, nàng mơ hồ nghe thấy tiếng sói tru nôn nóng..

    * * *

    "Bác sĩ, Kiều Kiều nhà ta thế nào rồi?"

    "Hạ sốt rồi, nghỉ ngơi tốt là không vấn đề gì nửa."

    Tiểu Bàn Miêu vốn cho rằng mình bởi vì trộm một cái đùi gà, bị sấm sét đánh chết nên đến điện Diêm Vương, không nghĩ rằng khi vừa mở mắt lại gặp một cảnh tượng lạ lẫm.

    Cô khẽ mở mắt, nhìn chung quanh đứng đầy người, mười người đồng loạt quay qua nhìn nàng, ánh mắt kia.. Giống như bóng đèn 10.000 oát, lấp lánh sáng lên, làm cô sợ tới mức nhanh chóng nhắm hai mắt lại.

    Bất quá khi nãy nàng vừa tỉnh, người xung quanh đều đã thấy hết, đều vui sướng không thôi.

    Đứng ở sát bên là Nguyễn Lâm thị chắp tay trước ngực, hướng với trời đất vái lạy ba cái, trong miệng thì thầm: "Kiều Kiều, bé ngoan a, cuối cùng cũng tỉnh rôi, là lão tổ tông phù hộ, tổ tông phù hộ a."

    Ngay sau đó liền rất không kiên nhẫn xua tay với các nam nhân đứng bên giường, ghét bỏ bọn họ gây cản trở cục cưng hô hấp: "Đều tránh xa ra cả đi!"

    Đuổi xong lại lập tức đến xem người trên giường, đổi sắc mặt, lại dùng giọng cực kỳ ôn nhu kêu: "Bé ngoan, mau mở mắt nhìn bà nội, con đừng dọa nội a"

    Nói xong liền đem cô từ trên giường ôm xuống, ôm vào ngực mà nhẹ nhàng vỗ sau lưng, bộ dáng kia, thật là cưng chiều đến không chịu được, chỉ kém đem tim mình móc ra, để làm thuốc cho cục cưng ăn!

    "..."

    Bác sĩ đứng ở một bên khóe mắt co rút, cũng may nhiều ngày nay nhìn nhiều nên đã quen, biết nhà Nguyễn gia này cùng nhà khác không giống nhau.

    Nhà khác đều là xem cháu trai làm bảo bối, còn Nguyễn gia bọn họ, xem cháu gái là bảo bối, là đại cục cưng.

    Hắn yên lặng thu thập đồ của mình, từ trong đám nam nhân sủng con gái như mạng chen ra ngoài, cảm thán, may mà mình cứu sống bé gái này, may mà nhật về được một cái mạng a!

    Bác sĩ đi rồi, toàn bộ phòng bệnh liền lập tức ồn ào lên. Tiểu Bàn Miêu mở to tròng mắt đen nhánh, nhìn bên này một cái, nhìn bên kia một cái, chỉ cảm thấy đầu cực kì đau. Tỉnh tỉnh mê mê, giọng bọn họ lớn tiếng kêu cô, càng ồn ào đến mức đầu cô vang ong ong, cả khuôn mặt nhỏ đều nhăn lại.

    Cô vừa nhíu mày, Nguyễn Lâm thị đang ôm cô liền đen mặt, trước tiên đem đầu nhỏ của cô đè lại trong ngực, che kín hai lỗ tai cô, sau đó gầm nhẹ với người xung quanh: "Đều câm miệng cho ta, cút đi, ồn tới bé ngoan của ta rồi, xem ta có đem các ngươi rút gân không!"

    Một đám nam nhân yên lặng ngậm miệng, chỉ dùng đôi mắt khát vọng nhìn cục cưng bảo bối trong lòng nàng. Bọn họ không phải sợ Nguyễn Lâm thị, mà là sợ thật sự ồn tới tiều Kiều Kiều bảo bối của bọn họ.

    Đối với tiểu muội muội duy nhất trong nhà, bọn họ đều thật sự yêu quý, lúc này nàng đang bệnh, bác sĩ đều nói là bệnh tình nguy kịch, không chỉ người lớn trong nhà lo lắng, bọn họ càng sợ tới mức không ổn!

    Tuy rằng không rời được nhưng bọn họ vẫn đều lục tục ra khỏi phòng bệnh. Bọn họ vừa đi toàn bộ phòng bệnh đều an tĩnh lại.

    "Mẹ, để con ôm đi." Cuối cùng trong phòng bệnh chỉ còn lại Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc.

    "Không cần, ta còn ôm được." Nguyễn Lâm thị cự tuyệt, cúi đầu nhìn bé ngoan đang mở to mắt, cưng chiều nhìn cháu gái nhỏ của mình, chỉ cảm thấy trong lòng đều mềm thành một bãi nước, không khỏi nhớ tới mấy ngày trước đây bộ dáng nàng hơi thở mong manh, hóc mắt đã ươn ướt.

    "Bé ngoan của nội a, con nếu có bất trắc gì, con bảo nội làm sao mà sống đây, may mắn a, may mắn ông trời thương xót." Vừa nói, vừa rưng rưng hôn nàng. Làm Tiều Bàn Miêu sợ tới mức theo bản năng kêu ra tiếng.

    Không nghĩ tới, vừa kêu một tiếng, lại không phải tiếng kêu meo meo quen thuộc của cô, mà là tiếng a a a của em bé nhân loại!

    Cô hoảng sợ mở to mắt! Giãy giụa ở trong lòng ngực cua phụ nhân, lại thấy tứ chi mình cũng biến thành tay nhỏ chân nhỏ của em bé loài người!

    Này! Này! Này!

    "A, a, a.."
     
  3. DaiminaDu

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Trọng Sinh (2)

    "Bang Bang"

    Một tiếng giòn vang, trứng gà theo tiếng mà nứt vỏ.

    Móng vuốt nhỏ linh hoạt đem vỏ trứng gà cứng rắn đập vỡ, lộ ra lòng trắng trứng trắng nõn bên trong, một em bé mập mặc áo con màu đỏ mấp máy cái miệng nhỏ, than nhẹ một chút, liền muốn đem nguyên cái trứng gà nhét vào cái miệng, muốn thật khí phách ăn cả trứng, nhưng không có thành công.

    "Muội muội, trứng gà không thể ăn như vậy, sẽ nghẹn đấy." Một đôi chân hơi đen, nhưng tay nhỏ thực sạch sẽ duỗi đến trước cái miệng nhỏ chuẩn bị nuốt trứng gà, đem trứng gà cầm xuống đi.

    Em bé mập ngẩng đầu, nhìn về phía người cướp đồ ăn từ trong miệng mèo kia, mày nhíu lại đang muốn phản kháng, liền thấy tay nhỏ kia đem trứng gà bẻ ra, đem hơn nửa đưa đến bên miệng cô, còn cười tủm tỉm dùng giọng trẻ con dụ dỗ cô "Muội muội ăn đi này".

    "..."

    Tiều Bàn Miêu.

    Mở cái miệng nhỏ, ngao ô một ngụm nuốt vào, bẹp bẹp miệng, thuận tiện nhìn bé trai nhân loại đút mình đồ ăn kia, chau mày nhỏ nghiêm túc đáp lại.

    Trải qua sự tình mấy ngày nay, cô đã biết rõ tình cảnh hiện tại của bản thân.

    Cô bị một cái đùi gà hại chết, đương nhiên, cô cự tuyệt thừa nhận mình là vì ăn trộm đồ ăn bị thiên đạo trừng phạt! Xuyên đến một quyển tiểu thuyết, trong sách nam phụ bởi vì đối với nữ chính yêu mà không có được nên hắc hóa, cuối cùng hủy diệt thế giới.

    Nhưng mà cô xuyên vào không phải là nữ chính mà nam phụ kia cầu mà không được kia, mà là nữ phụ ác độc trong mắt nữ chính, nam chính, nam phụ chỉ nghĩ đến diệt trừ cho hả dạ!

    Quyển sách cô xuyên qua tên là 《 Bạo Sủng 80 》, nam chính là con cháu của cán bộ cấp cao Hứa Tiêu, nữ chính là người nhà nghèo túng nhưng phấn đấu tự lực cánh sinh Ngũ Y Đình, mà cô là nữ phụ ác độc Nguyễn Kiều Kiều.

    Ba người cùng ở chung một cái thôn, cùng nhau lớn lên, xem như là thanh mai trúc mã.

    Trong ba người, thân thế Kiều Kiều tốt nhất, bởi vì cô là bé gái duy nhất của Nguyễn gia trong trăm năm qua, cho nên trên dưới Nguyễn gia đem nàng sủng tận trời, có thể nói là trăm ngàn sủng ái tại một thân.

    Nữ chính Ngũ Y Đình thân thế có chút đáng thương, từ nhỏ cha mẹ đều mất, ở chung nhà thúc thúc mà lớn, nhận hết tra tấn, cho đến sau khi gặp nam chính, mới bắt đầu trở nên xuôi gió xuôi nước, hướng tới đỉnh cao nhân sinh, cuối cùng còn thu hoạch được một nam chính, cùng đông đảo nam phụ lưu luyến si mê.

    Mà thân thế Hứa Tiêu cùng nàng cũng không thua kém, hắn là bị bọn buôn người lừa bán đến trong thôn, lúc đầu hộ nhà mua hắn cũng coi như đối xử tử tế với hắn, cho tới khi họ có con của chính mình, liền coi hắn như trâu mà sai vặt, sau khi hơi lớn lên một chút dưới cơ duyên trùng hợp mới được hộ cán bộ cấp cao kia nhận về.

    Ba người khi còn nhỏ quan hệ không tồi, quan hệ phát sinh biến hóa là sau khi nam chính được nhận trở về, khi ba người gặp lại lần nữa.

    Đầu niên đại 90 Nguyễn gia liền phất lên, Nguyễn Kiều Kiều người vừa đẹp lại có tiền, thành một bạch phú mỹ đúng tiêu chuẩn.

    Trong một lần tụ hội cùng con cháu của cán bộ cấp cao tình cờ gặp lại nam chính, dưới sự tác hợp của trưởng bối hai bên, Nguyễn Kiều Kiều vốn dĩ có hảo cảm với Hứa Tiêu nay lại càng yêu hắn.

    Nam chính Hứa Tiêu tuy không tỏ vẻ thích thú gì, nhưng cũng không có mở miệng ngăn cản hai bên gia trưởng tác hợp.

    Hai người rất nhanh liền phát triển tới giai đoạn muốn đính hôn.

    Đến khi sắp tới ngày đính hôn, nam chính thông qua Nguyễn Kiều Kiều gặp lại nữ chính Ngũ Y Đình, hai người dần dần tiếp xúc, sau đó hiểu nhau yêu nhau, biên soạn ra một đoạn ngược luyến tình thâm, sau khi phát hiện đã yêu nhau sâu đậm, liền rũ bỏ nữ phụ Nguyễn Kiều Kiều.

    Nguyễn Kiều Kiều từ nhỏ đã được nuông chiều mà nuôi lớn, tất nhiên chịu không nổi cú sốc này, vì chia rẽ hai người, đã làm ra rất nhiều chuyện độc ác, cuối cùng bị nam chính nữ chính yêu nhau thâm tình hủy diệt.. Lại còn liên lụy toàn bộ Nguyễn gia nhà tan cửa nát.
     
  4. DaiminaDu

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Trọng sinh (3)

    Nhưng mà, cuối cùng nam nữ chính cũng không có HE, bới vì nam phụ yêu sâu đậm nữ chính hắc hóa, cuối cùng nghiên cứu phát minh ra virus hủy diệt toàn bộ thế giới.

    Hồi ức tới đây, mèo mập xuyên thành Nguyễn Kiều Kiều sâu kín thở dài.

    Tuy rằng cũng rất đồng tình nguyên chủ, nhưng cũng cảm thấy nguyên chủ là một người mắt mù, từ nhỏ đã được sủng ái, là thiên kim tiểu thư, giàu có như vậy, có thể mua được nhiều cá khô nhỏ như vậy, đây là cuộc sống tuyệt vời cỡ nào a, làm sao có thể lẩn quẩn trong lòng đi coi trọng một người nam nhân không yêu chính mình đây? Cuối cùng còn vì người nam nhân này làm cho cửa nát nhà tan?

    Thật là.. Ngu muốn chết!

    "Muội muội, uống nước." Nhìn Nguyễn Kiều Kiều ăn trứng gà mà vẫn thở dài, người đút trứng gà nhanh chân bưng đến nước trà, đưa tới bên cạnh miệng nhỏ của Nguyễn Kiều Kiều, sợ cô bị nghẹn.

    Nguyễn Kiều Kiều vừa lúc cũng cảm thấy khát nước, thuận thế nhấp một ngụm.

    Lại nhìn về phía tiểu thiếu niên trước mắt, dựa theo ký ức cô tiếp thu gần nhất, biết bé trai nhân loại này là ca ca của thân thể hiện tại Nguyễn Kiệt, năm nay mới 12 tuổi, là ca ca cùng mẹ cùng cha trong một đám các ca ca khác.

    Sau khi lớn lên thành một tổng tài bá đạo, đối với Nguyễn Kiều Kiều rất là yêu thương, chỉ đáng tiếc là sau này bởi vì cứu Nguyễn Kiều Kiều, kết thúc sinh mệnh dưới bánh xe.

    Cho dù là như vậy, cũng không thể kéo trái tim điên cuồng si mê của cô về.. Xem như bị chết thực nghẹn khuất.

    "Về sau bổn miêu.. Ta bảo vệ ngươi." Nếu đã trở thành Nguyễn Kiều Kiều, chiếm cứ cái thân thể này của nàng, Tiểu Bàn Miêu liền không thể trơ mắt nhìn Nguyễn Kiệt chết, toàn bộ Nguyễn gia, cô sẽ thay nàng bảo vệ.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...