Chương 130: Chênh lệch giữa nữ thần cùng nữ thần kinh
[HIDE-THANKS]Editor: Phong Hà
Hắn đứng thẳng trước mặt mọi người.
Thân ảnh cao lớn tuấn tú khiến cho đám nữ tử trong lớp không rời mắt được.
Thiên hạ đệ nhị mỹ nam tử quả nhiên danh bất hư truyền.
Ánh mắt hắn lạnh nhạt đảo qua bốn phía: "Người có thể vào được Vân Thiên học viện đều là nhân tài nổi bất trong gia tộc, đều là những người có thiên phú cực cao. Sở dĩ nhiều năm nay mọi người vẫn luôn dậm chân Thất Ban nhất định là có nguyên nhân khác. Về phần đó là nguyên nhân gì, có lẽ mọi người đều rõ ràng."
"Kỳ tích là một tên gọi khác của cố gắng. Ta hi vọng các ngươi vĩnh viễn ghi nhớ câu nói này: Ngàn vạn lần đừng vì tình cảnh hiện tại mà tự coi nhẹ chính bản thân mình!"
Những lời này của Vân Thiên Triệt làm vang vọng trong phòng thật lâu.
Ngay lúc đó, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Trong phòng lặng ngắt như tờ.
Nhiều năm qua, Chu Hữu Vi vẫn luôn dẫn dắt bọn họ.
Chu Hữu Vi đối với bọn họ không đánh thì mắng. Trước giờ đều coi bọn họ là phế vậy, chưa bao giờ nói với họ những điều này.
Thấy tất cả đều trầm mặc, Vân Thiên Triệt cũng không nói thêm lời nào.
"Kế tiếp, bắt đầu bài học hôm nay.."
Qua nhiều năm như vậy, buổi học này là buổi học tốt nhất mà đệ tử của Thất Ban được học.
Tuy tư lịch của Vân Thiên Triệt kém Chu tiên sinh, nhưng thái độ giảng bài của hắn tuyệt đối tốt hơn Chu tiên sinh vô số lần.
Hơn nữa..
Đây chính là mỹ nam tử đứng thứ hai của đại lục.
Buổi học trôi qua thật nhanh.
Hai canh giờ thoáng cái đã qua.
Đến khi Vân Thiên Triệt tuyên bố buổi học hôm nay chấm dứt, mọi người mới ý thức được thời gian đã hết.
Vân Thiên Triệt cũng không nán lại thêm, đi thẳng ra ngoài.
Chờ hắn đi xa, trong phòng học tràn đầy những tiếng vui mừng.
"Quả nhiên là đệ nhị mỹ nam tử, thật sự là quá xuất sắc rồi."
"Hơn nữa hắn dạy cũng rất tốt, phương pháp dẫn dắt linh lực hắn dạy thật sự có hiệu quả. Đâu như Chu tiên sinh lừa gạt trước kia."
"Đúng vậy. Xem ra ở Thất Ban cũng không phải không có chỗ gì tốt rồi! Những đệ tử của các ban khác có thể ở khoảng cách gần như vậy không kiêng nể gì nhìn mỹ nam sao?"
Mấy nữ tử thảo luận về Vân Thiên Triệt, đáy mắt tràn đầy màu hồng.
Đám nam tử bên cạnh vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn các nàng.
"Một đám hoa si.."
Lại quay đầu nhìn Phượng Sở Ca lạnh nhạt cách đó không xa, có người khẽ lắc đầu.
"Ai.. Chênh lệch.. Thật sự chênh lệch! Đối lập giữa nữ thần cùng nữ thần kinh quả thật quá lớn."
* * *
Mặt trời ngả về phía tây, người Thất Ban cũng dần tán đi.
Phượng Sở Ca ôm Nhục Đoàn, cùng Tử Lan các nàng hướng về phía một tiểu viện.
Phòng học của Thất Ban nằm ở phía nam Vân Thiên học viện, còn tiểu viện được phân cho các nàng thì ở phía bắc.
Các nàng gần như phải đi xuyên qua toàn bộ học viện.
Trên đường, Tử Lan theo sau líu ríu không ngừng.
"Thật ra điều kiện của Vân Thiên Triệt cũng vô cùng tốt, có hai nam tử ưu tú nên lựa chọn cũng nhiều hơn một chút.."
"Nhưng.. Đế Tuyệt Trần có chút quá hoàn mỹ, căn bản không thực tế. Ta vẫn ủng hộ Vân Thiên Triệt hơn."
Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn Lục Trúc cùng Bích La: "Các ngươi thì sao? Các ngươi ủng hộ ai?"
Lục Trúc cùng Bích La đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Phượng Sở Ca đi trước khẽ vuốt trán, nàng thật muốn mở đầu Tử Lan ra xem bên trong rốt cuộc chứa những gì.[/HIDE-THANKS]
Hắn đứng thẳng trước mặt mọi người.
Thân ảnh cao lớn tuấn tú khiến cho đám nữ tử trong lớp không rời mắt được.
Thiên hạ đệ nhị mỹ nam tử quả nhiên danh bất hư truyền.
Ánh mắt hắn lạnh nhạt đảo qua bốn phía: "Người có thể vào được Vân Thiên học viện đều là nhân tài nổi bất trong gia tộc, đều là những người có thiên phú cực cao. Sở dĩ nhiều năm nay mọi người vẫn luôn dậm chân Thất Ban nhất định là có nguyên nhân khác. Về phần đó là nguyên nhân gì, có lẽ mọi người đều rõ ràng."
"Kỳ tích là một tên gọi khác của cố gắng. Ta hi vọng các ngươi vĩnh viễn ghi nhớ câu nói này: Ngàn vạn lần đừng vì tình cảnh hiện tại mà tự coi nhẹ chính bản thân mình!"
Những lời này của Vân Thiên Triệt làm vang vọng trong phòng thật lâu.
Ngay lúc đó, tất cả mọi người đều trầm mặc.
Trong phòng lặng ngắt như tờ.
Nhiều năm qua, Chu Hữu Vi vẫn luôn dẫn dắt bọn họ.
Chu Hữu Vi đối với bọn họ không đánh thì mắng. Trước giờ đều coi bọn họ là phế vậy, chưa bao giờ nói với họ những điều này.
Thấy tất cả đều trầm mặc, Vân Thiên Triệt cũng không nói thêm lời nào.
"Kế tiếp, bắt đầu bài học hôm nay.."
Qua nhiều năm như vậy, buổi học này là buổi học tốt nhất mà đệ tử của Thất Ban được học.
Tuy tư lịch của Vân Thiên Triệt kém Chu tiên sinh, nhưng thái độ giảng bài của hắn tuyệt đối tốt hơn Chu tiên sinh vô số lần.
Hơn nữa..
Đây chính là mỹ nam tử đứng thứ hai của đại lục.
Buổi học trôi qua thật nhanh.
Hai canh giờ thoáng cái đã qua.
Đến khi Vân Thiên Triệt tuyên bố buổi học hôm nay chấm dứt, mọi người mới ý thức được thời gian đã hết.
Vân Thiên Triệt cũng không nán lại thêm, đi thẳng ra ngoài.
Chờ hắn đi xa, trong phòng học tràn đầy những tiếng vui mừng.
"Quả nhiên là đệ nhị mỹ nam tử, thật sự là quá xuất sắc rồi."
"Hơn nữa hắn dạy cũng rất tốt, phương pháp dẫn dắt linh lực hắn dạy thật sự có hiệu quả. Đâu như Chu tiên sinh lừa gạt trước kia."
"Đúng vậy. Xem ra ở Thất Ban cũng không phải không có chỗ gì tốt rồi! Những đệ tử của các ban khác có thể ở khoảng cách gần như vậy không kiêng nể gì nhìn mỹ nam sao?"
Mấy nữ tử thảo luận về Vân Thiên Triệt, đáy mắt tràn đầy màu hồng.
Đám nam tử bên cạnh vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn các nàng.
"Một đám hoa si.."
Lại quay đầu nhìn Phượng Sở Ca lạnh nhạt cách đó không xa, có người khẽ lắc đầu.
"Ai.. Chênh lệch.. Thật sự chênh lệch! Đối lập giữa nữ thần cùng nữ thần kinh quả thật quá lớn."
* * *
Mặt trời ngả về phía tây, người Thất Ban cũng dần tán đi.
Phượng Sở Ca ôm Nhục Đoàn, cùng Tử Lan các nàng hướng về phía một tiểu viện.
Phòng học của Thất Ban nằm ở phía nam Vân Thiên học viện, còn tiểu viện được phân cho các nàng thì ở phía bắc.
Các nàng gần như phải đi xuyên qua toàn bộ học viện.
Trên đường, Tử Lan theo sau líu ríu không ngừng.
"Thật ra điều kiện của Vân Thiên Triệt cũng vô cùng tốt, có hai nam tử ưu tú nên lựa chọn cũng nhiều hơn một chút.."
"Nhưng.. Đế Tuyệt Trần có chút quá hoàn mỹ, căn bản không thực tế. Ta vẫn ủng hộ Vân Thiên Triệt hơn."
Nói xong, nàng ta quay đầu nhìn Lục Trúc cùng Bích La: "Các ngươi thì sao? Các ngươi ủng hộ ai?"
Lục Trúc cùng Bích La đưa mắt nhìn nhau, cả hai đều nhìn ra sự bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
Phượng Sở Ca đi trước khẽ vuốt trán, nàng thật muốn mở đầu Tử Lan ra xem bên trong rốt cuộc chứa những gì.[/HIDE-THANKS]