Xuyên Không [Edit] Mị Vương Sủng Thê: Quỷ Y Ăn Chơi Trác Táng - Cố Nhiễm Cẩm

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Nguyễn Thị Miền, 22 Tháng hai 2023.

  1. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    [Edit]Mị Vương Sủng Thê - Quỷ Y Hoàn Khố Phi

    [​IMG]

    Tác giả: Cố Nhiễm Cẩm​

    Tên khác: Y Phi Kinh Thế


    Bộ này siêu đáng yêu, hài có, tu có, vả mặt đã lắm nha​

    Số chương: 10626 chương (đã hoàn raw)

    Nguồn convert: Wikidich

    Edit và bìa: Nguyễn Thị Miền (Lăng Nhược Vi)

    Lịch đăng chương :3 chương/ngày

    Tình trạng edit: Đang edit

    * * *​

    Văn án:

    Thật sự thì nàng vốn có thực lực rất cường hãn, lại có thêm gia chủ thế gia có y thuật siêu quần.

    Nhưng bỗng vào một ngày sáng sớm cư nhiên nàng lại bị xuyên qua trở thành đích tiểu thư phế vật tướng quân phủ, trở thành Thái tử phi đầu tiên bị từ hôn, mọi người trào phúng!

    Trong bữa tiệc tuyển tú, nàng bị ban hôn gả cho Vương gia tàn phế nổi danh lừng lẫy.

    Mọi người cười: Người mù xứng với tàn phế, đúng là trời sinh một đôi.

    Nhưng không biết rằng trong tay nàng có đan phương thất truyền, có thể luyện đan dược tuyệt đỉnh, thú nuôi trong nhà chính là Thần cấp manh sủng, thiên hạ độc nhất vô nhị!

    Càng đáng sợ hơn chính là Vương gia tàn phế nhà nàng --

    Một bụng phúc hắc đầy những thủ đoạn dơ bẩn, cộng thêm thể chất tu luyện nghịch thiên, nháy mắt đánh bại hết thảy thiên tài.

    Ban ngày ngồi xe lăn, buổi tối lại quấn lấy nàng ở trên giường luyện eo cơ, đậu má, ai nói tàn phế đây? Tàn phế như này thì tất cả mọi người tính là gì?

    Lưu ý

    Thảo luận và góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của N guyễn Thị Miền (Lăng Nhược Vi)
     
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng ba 2023
  2. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Tiểu thư phế vật

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đau.

    Đầu như muốn nổ mạnh, thân thể phảng phất như bị xe nghiền qua, đau đớn truyền khắp toàn thân nóng rát, khó chịu đến cực điểm.

    Bách Lý Hồng Trang cố gắng mở mắt ra, khi nhìn thấy mọi thứ trước mắt đều xa lạ, nàng đột nhiên hoàn toàn tỉnh táo.

    "Đây là nơi nào?"

    Đôi mắt u tối như một cái giếng không đáy nhấp nháy với sự thông minh. Nàng nhớ rất rõ ràng mình đã tìm thấy chiếc nhẫn thần bí trong tổ chim phượng hoàng, máu tươi vô ý nhỏ giọt ở trên nhẫn.

    Rồi sau đó đột nhiên cuồng phong gào thét, trời đất thay đổi, sau khi tỉnh lại thì thấy đã tới nơi xa lạ này.

    "Tê.."

    Bách Lý Hồng Trang cau mày, hai tay ôm đầu, vô số những đoạn ký ức vừa quen thuộc vừa xa lạ xuất hiện trong đầu nàng gần như quá tải.

    Một lúc sau, cảm giác đau đầu như muốn nứt ra dần dần biến mất, sự mê hoặc trong mắt Bách Lý Hồng Trang cũng biến mất không thấy, nhưng trong lòng lại chấn động tột đỉnh.

    "Ta thật sự đã xuyên qua?"

    Trên mặt Bách Lý Hồng Trang hiện lên vẻ không thể tin nổi

    "Lại còn xuyên qua một ngàn năm đến Thánh Huyền Đại Lục?"

    Nàng nguyên là người trẻ tuổi nhất- gia chủ thế gia Thánh Huyền Đại Lục, thiên phú tuyệt luân, thanh danh vang dội.

    Không nghĩ tới bởi vì một chiếc nhẫn mà hồn xuyên qua ngàn năm đến Thánh Huyền Đại Lục, nhập vào thân xác của tiểu thư phế vật phủ tướng quân Phong Bác Quốc!

    Thật trùng hợp vị tiểu thư này cũng gọi là Bách Lý Hồng Trang!

    Đáng tiếc thân là đích tiểu thư tướng quân phủ lại không được tướng quân sủng ái, mẹ đẻ mất sớm, cũng may đã có hôn ước cùng Thái tử, vì thế mới bảo vệ được địa vị hiện giờ.

    Không ngờ tới, ba tháng trước đột nhiên biến thành người mù, đánh mất tư cách trở thành quốc mẫu.

    Hôm qua Hoàng Thượng tuyên bố hủy bỏ hôn ước, Bách Lý Hồng Trang nhất thời nghĩ quẩn trong lòng nên nuốt vàng tự sát.

    Nói đến điều này, nuốt vàng tự sát cũng có công lao của "tỷ tỷ tốt" Bách Lý Ngọc Nhan của nàng.

    Hôm qua, giả vờ đến an ủi nàng, Bách Lý Ngọc Nhan nói lời kích thích, làm nàng thêm kích động.

    Chỉ sợ, sự tình lúc trước biến thành người mù cùng Bách Lý Ngọc Nhan thoát không khỏi can hệ!

    Cũng may, sau khi nàng xuyên qua thực lực đã khôi phục.

    "Cái gì mà nhẫn hỏng!" Bách Lý Hồng Trang chửi ầm lên.

    Từ gia chủ thế gia kinh diễm đến một tiểu thư phế vật, sự chênh lệch cũng không phải là nhỏ!

    Bách Lý Hồng Trang thở dài và cúi đầu xuống, ánh mắt chợt đọng lại, một cái nhẫn cổ màu đen đang ở trên tay nàng!

    "Làm sao.. làm sao có khả năng này?"

    Bách Lý Hồng Trang kinh ngạc vuốt nhẫn trên tay, chẳng lẽ chiếc nhẫn này cùng nàng xuyên qua đây?

    Lúc này, một chuỗi tiếng bước chân vang lên dồn dập ngoài cửa, ngay sau đó thân ảnh một nam một nữ dựa sát vào nhau xuất hiện trong tầm mắt của Bách Lý Hồng Trang.

    Hai người này không phải ai khác, chính là Bách Lý Ngọc Nhan và Thái tử Hiên Viên Hoàn!

    Khác với phế vật Bách Lý Hồng Trang, Bách Lý Ngọc Nhan có thiên phú tu luyện thập phần xuất chúng, tuổi còn trẻ đã nổi danh khắp Phong Bác Quốc.

    Cũng vì thế, tướng quân phủ sớm đã tính toán để Bách Lý Ngọc Nhan thay thế vị trí của nàng!

    Hai người nhìn thấy Bách Lý Hồng Trang đang sống sờ sờ ngồi ở trên giường, trên mặt đều thoáng hiện lên một tia kinh ngạc.

    Bọn họ rõ ràng đã nghe nha hoàn nói Bách Lý Hồng Trang không còn thở nữa, lúc này mới chậm chạp qua đây, vì sao còn chưa chết?

    "Muội muội tốt, ngươi sao lại nghĩ quẩn trong lòng như thế? Sao lại nuốt vàng tự sát!"

    Bách Lý Ngọc Nhan đi tới bên cạnh Bách Lý Hồng Trang, bộ dáng ra vẻ quan tâm, ánh mắt lại tràn ngập chán ghét.

    Ngày hôm qua nàng đã nói nhiều như vậy, chính là nghĩ Bách Lý Hồng Trang có thể sẽ tự sát, hôm nay sau khi nghe nói đến việc này thì cảm thấy rất thống khoái, không nghĩ tới phế vật này lại chết không thành!

    Phế vật chính là phế vật! Ngay cả tự sát cũng làm không tốt, sau này nàng vẫn nên tới hỗ trợ một tay!
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng ba 2023
  3. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Tiện nhân chính là đạo đức giả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong lòng Bách Lí Hồng Trang cười lạnh, trên mặt lại vẫn giả làm người mù như cũ, giọng nói nhu nhược:

    - "Tỷ tỷ, ta.."

    Hiên Viên Hoàn dùng một tay kéo Bách Lí Ngọc Nhan lại, trong mắt lấp lánh ý cười dâm tà, đôi tay tự ý làm càn trên người Bách Lí Ngọc Nhan.

    - "Ngọc Nhan, phế vật có thể chết cũng là một loại giải thoát, nàng còn quan tâm nàng ta như vậy làm gì?"

    Nếu như không phải Ngọc Nhan gọi hắn tới cùng xem, hắn căn bản không muốn nhìn thấy phế vật mù này.

    Hắn đường đường là đương kim Thái tử thế nhưng có một vị hôn thê như vậy, bị không biết bao nhiêu người ngầm nhạo báng!

    Thật vất vả mới hủy bỏ được hôn ước, hắn rốt cuộc có thể không cần nhìn thấy phế vật này nữa, không nghĩ tới nữ nhân này lại nuốt vàng tự sát!

    Đối với loại tiết mục một khóc hai nháo ba thắt cổ, hắn chán ghét nhất, nữ nhân này lại có ý đồ dùng phương thức như vậy để vãn hồi tâm ý hắn!

    Trên mặt Bách Lí Ngọc Nhan tươi cười vui sướng, tùy ý để Hiên Viên Hoàn xằng bậy trên người, ngoài miệng vẫn nói những lời đạo đức giả như cũ.

    - "Thái Tử điện hạ, Hồng Trang là muội muội ta, ta làm sao có thể để nàng làm việc ngu ngốc đây?"

    - "Ngọc Nhan, nàng chính là thiện lương như vậy, ta thật sự yêu nàng muốn chết."

    Hiên Viên Hoàn tươi cười sáng lạn, làm trò trước mặt người mù như Bách Lí Hồng Trang thật ra có một loại khoái cảm nói không nên lời!

    Trong lòng Bách Lí Ngọc Nhan mừng thầm, vừa phối hợp với động tác của Hiên Viên Hoàn, vừa tiếp tục giả sắm vai thân phận tỷ tỷ tốt.

    - "Thái tử, người nói Hồng Trang như vậy sẽ khiến nàng thương tâm!"

    - "Hà tất phải có nhiều cố kỵ như vậy!"

    Hiên Viên Hoàn khinh thường liếc mắt nhìn Bách Lí Hồng Trang một cái:

    - "Nếu như Bách Lí Hồng Trang không phải là đích tiểu thư của tướng quân, ta mới sẽ không định ra hôn ước cùng nàng, người ta thích chính là Ngọc Nhan nàng!"

    Bách Lí Hồng Trang nhìn tiết mục xấu xa trình diễn trước mắt, trong lòng không ngừng cười lạnh, Bách Lí Ngọc Nhan thật đúng là bạch liên hoa!

    Làm trò trước mặt một người tự sát chưa thành như vậy, còn chẳng biết xấu hổ làm ra loại chuyện này, nhân phẩm hai người này thật sự đáng tán dương!

    Cũng may nguyên bản Bách Lí Hồng Trang đã chết, nếu không chính mắt nhìn thấy một màn trước mặt, chỉ sợ sẽ chịu không nổi mà tự sát lần nữa!

    Bách Lí Hồng Trang đánh giá Hiên Viên Hoàn trước mắt, thật uổng công Bách Lí Hồng Trang lúc trước hâm mộ hắn như vậy.

    Trong mắt nàng, người này căn bản là một cái bao cỏ háo sắc, khiến người khác buồn nôn từ tận đáy lòng!

    Nếu không phải hiện tại thân thể chưa khôi phục, nàng nhất định sẽ khiến cho đôi gian phu dâm phụ này biết tại sao hoa lại đỏ như vậy!

    Hiên Viên Hoàn cười xấu xa, đặt tay ngang hông Bách Lí Ngọc Nhan, vừa ôm hôn vừa đi về phía Bách Lí Hồng Trang.

    Hiển nhiên, hắn muốn đến gần để Bách Lí Hồng Trang có thể cảm thụ hết thảy này!

    Trong mắt Bách Lí Hồng Trang quét ra sự chán ghét châm chọc, thuận tay cầm lấy một viên ngọc hình tròn rút ra từ trên trâm hoa, kín đáo ném xuống dưới chân Hiên Viên Hoàn.

    Bịch!

    Một chân Hiên Viên Hoàn đạp lên viên ngọc, cả người bổ nhào về phía trước, Bách Lí Ngọc Nhan trong tay bị hắn nặng nề ném ra ngoài!

    - "..."

    Bách Lí Ngọc Nhan hét thảm một tiếng, mặt nàng ta trực tiếp đụng vào trên giường, máu mũi không ngừng chảy xuôi, khuôn mặt xinh xắn cũng một mảnh xanh tím.

    Hiên Viên Hoàn ngã như một con chó ăn phân, cả người ngã nhào trên mặt đất, nào còn bộ dạng đắc ý lúc trước?

    - "Tỷ tỷ, các ngươi làm sao vậy?"

    Bách Lí Hồng Trang cười lạnh trong lòng, thần sắc lại ra vẻ hoảng loạn, vẻ mặt mờ mịt nhìn về phía trước.

    Hiên Viên Hoàn vội vàng đứng lên, thần sắc thập phần xấu hổ, duỗi tay ra đỡ Bách Lí Ngọc Nhan phía trước.

    Nhưng mà, Hiên Viên Hoàn mới vừa bước về phía trước một bước, dưới chân lại trợt, trực tiếp đâm về phía trước!
     
    Last edited by a moderator: 22 Tháng hai 2023
  4. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Trả lãi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - "Bịch!"

    Một loạt tiếng va chạm nặng nề vang lên, cùng lúc Hiên Viên Hoàn nặng nề đánh mạnh về phía trên giường!

    - "Răng rắc!"

    Lại một loạt tiếng đứt gãy thanh thúy vang lên, va chạm này của Hiên Viên Hoàn thế nhưng trực tiếp va vào xương mũi hắn, lập tức kêu thảm ra tiếng:

    - "A --"

    Đáy mắt Bách Lí Hồng Trang hiện lên ánh sáng châm chọc, nếu như các ngươi hại chết Bách Lí Hồng Trang trước kia, vậy thu của các ngươi hai cái lễ quỳ lạy trước coi như vẫn có lợi!

    Hiên Viên Hằng thống khổ che mũi lại, máu mũi ào ạt chảy xuôi từ khe hở ngón tay ra ngoài, đau đớn kịch liệt làm trước mắt hắn từng đợt choáng váng..

    - "Thái Tử điện hạ, người thế nào?"

    Khuôn mặt đầu heo của Bách Lí Ngọc Nhan hiện lên sự lo lắng, nàng vội vàng bò dậy, nhìn về phía Hiên Viên Hằng một bên.

    Hai người bốn mắt giao nhau, hai hàng máu mũi chảy xuôi mà xuống, bộ dáng kia muốn có bao nhiêu buồn cười thì có bấy nhiêu.

    - "Đáng chết!"

    Hiên Viên Hằng mắng một tiếng, trợn mắt nhìn Bách Lí Hồng Trang, một tay trực tiếp bóp lấy cổ nàng.

    - "Bách Lí Hồng Trang, có phải ngươi làm hay không!"

    Bách Lí Hồng Trang dùng đôi tay nắm lấy hai tay Hiên Viên Hoàn đang bóp cổ mình, biểu tình mờ mịt mà vô tội:

    - "Thái Tử điện hạ, ta.. ta cái gì cũng chưa làm a!"

    Hiên Viên Hằng tức giận dâng lên, nhưng nghĩ Bách Lí Hồng Trang chỉ là một người mù căn bản cái gì cũng đều làm không được, chỉ có thể phẫn nộ đem Bách Lí Hồng Trang ném ra, rít gào nói:

    - "Đen đủi!"

    Bách Lí Hồng Trang che cổ lại và không ngừng và ho khan, đứt quãng nói:

    - "Ngươi, các ngươi cũng cảm thấy đen đủi?"

    - "Trước kia ta cũng nghe nói viện này có quỷ nháo, xem ra đúng là sự thật a."

    Bách Lí Ngọc Nhan ngẩn ra, truy vấn nói:

    - "Những lời này của ngươi là có ý tứ gì?"

    - "Từ nhỏ ta sống trong viện này cũng đã xảy ra quá nhiều sự tình cổ quái, loại sự tình không thể hiểu được này chỉ là chuyện thường thấy mà thôi."

    - "Theo ta thấy, bộ dáng nghèo túng của ta nói không chừng chính là vì nguyên nhân nơi này bị ma ám."

    Đang nói, ánh mắt Bách Lí Hồng Trang sáng ngời, khuôn mặt chiếu sáng sự hy vọng và cầu xin.

    - "Tỷ tỷ, ngươi có thể giúp ta nói với cha hay không, đổi ta qua một chỗ khác?"

    Khi nghe những lời này, biểu tình của Bách Lí Ngọc Nhan khẽ biến, mọi nơi trong tướng quân phủ đều rất tốt, chỉ có cái sân rách nát nơi Bách Lí Hồng Trang cư trú là khác, đây vốn là một nơi tồn tại thập phần kỳ quái.

    Mỗi lần tiến vào đây nàng đều cảm thấy rất không thoải mái, nói không chừng thật đúng là một tòa quỷ viện!

    Thật tuyệt, về sau không cần phải tới đây nhiều hơn!

    Bất quá, điều nàng muốn chính là khiến Bách Lí Hồng Trang không thể xoay người được, sao có thể giúp nàng đổi sân?

    - "Muội muội, ta sẽ cố gắng đề cập với cha, tính tình của cha ngươi cũng biết, có thể thành công hay không ta cũng không chắc."

    Bách Lí Ngọc Nhan lộ ra vẻ mặt khó xử, giọng nói ôn nhu chứa đầy bất đắc dĩ.

    Nghe Bách Lí Ngọc Nhan dối trá trả lời cho có lệ, Bách Lí Hồng Trang trong lòng cười lạnh.

    Nàng ta thật ra rất thông minh, đem mọi chuyện đều đẩy đến trên người tướng quân, ngược lại chính mình ở trước mặt Hiên Viên Hoàn lại là một hình tượng ôn nhu thiện lương.

    - "Ngọc Nhan, ngươi còn quản người này làm gì." Hiên Viên Hằng vẻ mặt chán ghét, "Chúng ta đi thôi!"

    Giờ phút này, Hiên Viên Hằng thật đúng là một giây cũng không muốn ngốc ở chỗ này nhiều!

    Hắn đường đường là Thái tử còn chưa bao giờ từng mất mặt qua như thế, quan trọng nhất căn bản là mũi bị đứt gãy đau nhức không thể chịu được a!

    Thẳng đến lúc hai người rời đi, hai tròng mắt của Bách Lí Hồng Trang hiện lên ánh sáng lạnh lẽo sắc bén, nếu nàng đã chiếm cứ thân thể này, như vậy nàng chính là Bách Lí Hồng Trang của tướng quân phủ!

    Bách Lí Ngọc Nhan cùng Hiên Viên Hằng khiến nàng thống khổ, nàng sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần cho bọn hắn!

    Đau khổ hôm nay, nàng sẽ thu thập nó giống như là thu thập lợi tức trong tương lai.

    Phải biết rằng, Bách Lí Hồng Trang nàng, chưa bao giờ là người dễ khi dễ!
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2023
  5. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Ai đáng ghét nhất

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bách Lí Hồng Trang sau khi kiểm tra tình huống thân thể xong, trước đây lúc nàng 5 tuổi cũng đã bị kết luận là phế vật không thể tu luyện, đan điền đã bị hủy.

    Chỉ là, sau khi nàng trải qua một đợt kiểm tra lại phát hiện đan điền rách nát của chính mình không biết khi nào đã được chữa trị.

    Tuy rằng không biết nguyên nhân từ đâu, nhưng điều này đối nàng mà nói chính là thiên đại chuyện tốt.

    Chỉ có mau chóng tăng tu vi lên, nàng mới có đủ thực lực để thay đổi cục diện bị động hiện nay.

    Tin rằng, Bách Lí Ngọc Nhan cùng Hiên Viên Hằng sau khi trải qua sự tình hôm nay, trong một khoảng thời gian ngắn sẽ không tới tìm nàng phiền toái.

    Nhưng mà, thời điểm ngay khi Bách Lí Hồng Trang đang chuẩn bị tu luyện, một loạt giọng nói non nớt đột ngột truyền vào trong tai nàng

    - "Hiên Viên Hoàn thật quá ghê tởm!"

    - "Ta thấy Bách Lí Ngọc Nhan càng không biết xấu hổ!"

    Lại một giọng nói bén nhọn vang lên ngay sau đó.

    Giọng nói khó hiểu truyền đến làm Bách Lí Hồng Trang trừng lớn hai tròng mắt, toàn bộ trong phòng trừ bỏ nàng ra không còn những người khác a, vậy giọng nói của hai tên gia hỏa này là từ đâu mà ra?

    - "Các ngươi là ai?"

    Bách Lí Hồng Trang nhăn mày lại, trong mắt cẩn thận đánh giá bốn phía.

    Nhưng mà, lời của Bách Lí Hồng Trang phảng phất như đá chìm đáy biển, căn bản không có người trả lời, bởi vì hai tên gia hỏa này đã ồn ào đến mờ mịt, căn bản không nghe thấy lời nàng nói.

    - "Ta nói Hiên Viên Hằng thật ghê tởm!"

    - "Ta nói Bách Lí Ngọc Nhan thật đáng ghét!"

    - "Hiên Viên Hằng đáng ghét!"

    - "Bách Lí Ngọc Nhan đáng ghét!"

    Bách Lí Hồng Trang hắng cao giọng, cắt ngang lời hai tên gia hỏa đang khắc khẩu

    - "Đừng ồn! Hai tên gia hỏa đều đáng ghét!"

    - "Hừ!"

    - "Hừ!"

    Hai tên gia hỏa bất mãn hừ lạnh một tiếng, lúc này mới dừng đấu khẩu.

    - "Các ngươi là người nào? Đi ra cho ta!"

    Bách Lí Hồng Trang lạnh lùng nói.

    Sau một lúc lâu, giọng nói non nớt tràn ngập hương vị làm nũng, bất mãn nói:

    - "Chủ nhân, ngươi thật là hung dữ nga!"

    - "Đúng vậy, ngươi không thả nhân gia ra, nhân gia làm sao mà ra tới đây?"

    Một giọng nói khác cũng vang lên.

    Bách Lí Hồng Trang lộ vẻ mặt nghi hoặc

    - "Chủ nhân? Thả các ngươi ra?"

    - "Đúng rồi!"

    - "Đúng rồi!"

    - "Các ngươi ở đâu?"

    Bách Lí Hồng Trang dò hỏi.

    - "Chúng ta là hỗn độn chi giới, nằm ở trên tay chủ nhân!"

    Tiếp theo, tầm mắt của Bách Lí Hồng Trang lập tức dừng lại trên chiếc nhẫn cổ ở trên tay.

    Cũng chính là do chiếc nhẫn này nàng mới có thể xuyên qua, nguyên lai chiếc nhẫn này gọi là hỗn độn chi giới!

    - "Chủ nhân, ngươi chỉ cần rót tinh thần lực vào hỗn độn chi giới là có thể tiến vào trong không gian giới."

    Nghe lời này, tâm ý Bách Lí Hồng Trang vừa động, phân ra một sợi tinh thần lực đến gần hỗn độn chi giới.

    Ngay sau đó, nàng chỉ cảm thấy tinh thần chấn động, lập tức tiến vào một không gian mới lạ.

    Trong tầm mắt, một tòa cung điện đen trắng rất lớn đan chéo thình lình hiện ra, tràn ngập tản ra một cỗ hơi thở thần thánh mà cường đại.

    Sâu nặng, tang thương, trang nghiêm, tôn kính, làm người cảm thấy kính sợ từ tận đáy lòng.

    Cung điện bóng loáng làm nổi bật thân hình Bách Lí Hồng Trang, đứng trước một cung điện to lớn và rộng rãi như vậy, trông nàng thật nhỏ bé.

    Đôi mắt phượng đen nhánh như mực hiện lên sự kinh ngạc cảm thán, Bách Lí Hồng Trang ngơ ngẩn nói:

    - "Đây là trong thế giới hỗn độn chi giới hay sao? Thật sự khiến người cảm thán kinh ngạc!"

    Cho tới nay, nàng chỉ biết túi Càn Khôn có không gian, nhưng dùng để lưu trữ đồ vật, trước nay chưa từng biết đến một trang sức lại có thể có một không gian khổng lồ như thế!

    - "Ầm ầm ầm!"

    Đại môn dày và nặng chậm rãi mở ra, phảng phất giống như trăm ngàn năm chưa từng có người mở nó, khiến người mạc danh chấn động.

    Bách Lí Hồng Trang từ từ đi vào trong đó, chỉ thấy một gian chủ điện thật lớn xuất hiện ở trước mặt nàng!
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2023
  6. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Mao Cầu nói chuyện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bốn phía chủ điện đều vẽ các loại đồ án kỳ quái mà tinh xảo, lộ ra huyền ảo và thần bí, trống không, phảng phất giống như một quảng trường nhỏ.

    Hai loại sắc thái đen trắng rất đậm giao hòa bên nhau ở chỗ này lại có một loại cảm giác hài hòa nói không nên lời. Hai bên chủ điện, có hai thông đạo riêng biệt, đi thông ra phía sau.

    Lúc này, giọng nói quen thuộc mà non nớt vang lên lần thứ hai

    - "Chủ nhân! Chủ nhân!"

    Bách Lí Hồng Trang theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy hai vật thể không rõ một đen một trắng đang lăn lại về phía nàng.

    Không sai! Chính là lăn lại đây!

    Hai tròng Bách Lí Hồng Trang trợn lên, quan sát kỹ lưỡng hai tiểu gia hỏa trước mắt, vẻ mặt tức khắc trở nên rực rỡ hẳn lên.

    Xuất hiện ở trước mặt Bách Lí Hồng Trang chính là hai trái Mao cầu* một đen một trắng, lông tóc mềm mại bao vây quanh thân, nếu liếc mắt nhìn qua một cái thì chỉ cảm thấy giống như là hai trang sức làm bằng lông thú.

    *Mao cầu ( 毛球) : Quả bóng lông.

    Nhìn kỹ thì sẽ phát hiện hai mao cầu này có mũi có mắt, thực ra chính là một sinh vật sống!

    Hai đôi mắt phảng phất giống như quả nho, giờ phút này đang nhấp nháy nhìn nàng đầy chờ mong!

    - "Chủ nhân!"

    Bạch mao cầu ôn nhu kêu lên, nói xong còn cọ cọ ở bên chân Bách Lí Hồng Trang.

    Hắc mao cầu cũng không cam lòng yếu thế, lập tức cọ một cái chân khác của Bách Lí Hồng Trang

    - "Chủ nhân!"

    Bạch mao cầu trừng mắt liếc nhìn hắc mao cầu một cái

    - "Là chủ nhân của ta!"

    - "Chủ nhân của ta!"

    Hắc mao cầu cãi lại.

    Thấy hai quả mao cầu lại có xu thế khắc khẩu, Bách Lí Hồng Trang vội vàng ngắt lời nói:

    - "Các ngươi ai có thể nói cho ta biết, nhẫn Hỗn Độn Chi Giới này là gì?"

    - "Ta có thể!"

    Bạch mao cầu nhảy nhót một chút, nói:

    - "Hỗn Độn Chi Giới chính là thần khí thượng cổ, xuất hiện từ khi Thánh Huyền Đại Lục tồn tại tới nay, nó có thể trợ giúp người tu luyện trở thành cường giả tuyệt thế!"

    - "Ta đã xuyên qua có quan hệ gì cùng Hỗn Độn Chi Giới hay sao?"

    Hắc mao cầu nhảy nhót nói:

    - "Thời điểm chủ nhân có được chiếc nhẫn Hỗn Độn Chi Giới thì đã lấy máu nhận chủ, nhưng nhiều năm nay Hỗn Độn Chi Giới chưa từng nhận người làm chủ, dao động quá lớn làm xuất hiện không gian gió lốc, chủ nhân lúc này mới xuyên qua."

    Từ trong câu trả lời do hai quả mao cầu tranh nhau nói, lúc này Bách Lí Hồng Trang mới hiểu biết ngọn nguồn vì sao nàng xuyên qua.

    Nàng không nghĩ tới trong lúc vô tình tìm được một chiếc nhẫn tuyệt vời như thế!

    Phàm là người trở thành chủ nhân của Hỗn Độn Chi Giới đều chắc chắn sẽ trở thành cường giả tuyệt thế. Nàng vừa lúc tìm được Hỗn Độn Chi Giới lại bị Hỗn Độn Chi Giới nhận chủ, dưới nhân duyên trùng hợp, lúc này này mới trở thành đích tiểu thư tướng quân phủ.

    Nàng cũng từng nghe nói trên thế gian, có những cường giả lưu lại truyền thừa hoặc thần khí, nhưng chưa từng nghĩ tới có một ngày thần khí sẽ xuất hiện ở trước mặt nàng.

    Dưới sự dẫn dắt của hắc mao cầu cùng bạch mao cầu, Bách Lí Hồng Trang hướng về một gian thạch thất phía sau chủ điện đi đến.

    Nghe nói, nơi này có một quyển sách tu luyện công pháp thập phần cường đại.

    Thạch thất rất trống trải, ở trung tâm chỉ có một tòa đài trên cao với ánh sáng đen trắng tỏa ra mê mang.

    Hai tông màu ánh sáng đan chéo không ngừng thay đổi, lực lượng thần bí lan tràn ra từ nơi này, trong vô thức hấp dẫn tâm trí người.

    Bách Lí Hồng Trang chậm rãi đi tới trên đài cao, chỉ thấy tại trung tâm của ánh sáng chói mắt kia đang nâng một quyển công pháp, màu đen bao phủ quyển cổ thư lộ ra tang thương cùng dày nặng, tản ra ma lực lệnh người trầm luân. 《Hoán Ma Kinh》!

    Ba chữ cổ xưa đơn giản nhưng phảng phất thâm nhập vào một lực lượng vô cùng, làm người không dám nhìn thẳng!

    Chỉ liếc mắt một cái, Bách Lí Hồng Trang liền minh bạch, quyển công pháp này nhất định không phải là vật bình thường!

    Với cả hai tay, Bách Lí Hồng Trang trực tiếp lấy xuống cuốn 《Hoán Ma Kinh》, khi 《Hoán Ma Kinh》 bị gỡ xuống, ánh sáng lóng lánh không ngừng kia cũng ngừng chớp động.

    Mới vừa mở ra trang thứ nhất của 《Hoán Ma Kinh》, Bách Lí Hồng Trang liền cảm thấy trong óc một trận đau đớn, lượng tin tức khổng lồ trực tiếp dũng mãnh tràn vào trong óc nàng, khiến đầu có cảm giác đau như muốn nứt ra lần nữa.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2023
  7. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Hoán Ma Kinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau một lúc lâu, cảm giác đau nhức mới biến mất, nội dung《Hoán Ma Kinh》 đã khắc ở trong đầu nàng.

    Lại nhìn về phía 《Hoán Ma Kinh》trong tay, bên trên đã biến thành giấy trắng, không có nửa cái văn tự.

    Bách Lí Hồng Trang sau khi rời khỏi Hỗn Độn Chi Giới, hai quả mao cầu hắc bạch cũng không chịu cô đơn mà đi theo nàng cùng chạy ra ngoài.

    Không để ý đến hắc bạch mao cầu giống như thoát khỏi vòng hỗn loạn. Sau khi Bách Lí Hồng Trang phân phó chúng không được rời khỏi Nhã Huyên Các liền bắt đầu bế quan tu luyện.

    Cho đến khi Bách Lí Hồng Trang hiểu biết được nội dung của 《Hoán Ma Kinh》, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi càng sâu, bởi vì đây là một quyển công pháp cấm kỵ!

    Tốc độ tu luyện này nhanh hơn nhiều so với người tu luyện bình thường, chỉ có chủ nhân do Hỗn Độn Chi Giới nhận định mới có thể tu luyện.

    Nếu đổi thành những người khác, không có khả năng tu luyện, nếu ép buộc tu luyện, chỉ có thể rơi vào kết cục ngã xuống.

    Công pháp tu luyện chia làm bốn cấp bậc, trong đó kém cỏi nhất đó là Bất Nhập Lưu công pháp, sau đó theo thứ tự là Tinh Thần công pháp, Nguyệt Lượng công pháp cùng với Thái Dương công pháp.

    Trong đó, công pháp mà đại đa số mọi người tu luyện chính là Bất Nhập Lưu công pháp.

    Mọi người đều biết, Thái Dương công pháp chính là công pháp có đẳng cấp mạnh nhất.

    Cấp bậc của《Hoán Ma Kinh》 lại càng sâu hơn một bậc, Bách Lí Hồng Trang quả thực chưa từng nghe thấy.

    Thời gian trôi qua như bay, trong nháy mắt, một tháng đã trôi qua.

    Bách Lí Hồng Trang mở cánh cửa phòng đã đóng lâu ngày ra. Những tia nắng vàng sái lạc ở trên người nàng, tươi đẹp mà ấm áp.

    Ánh mặt trời ưu nhã tươi cười bận rộn nở rộ ở trên khuôn mặt như ngọc. Bách Lí Hồng Trang duỗi eo lười một cái, bế quan một tháng, tóm lại là không làm nàng thất vọng!

    Phàm là người tu luyện, chỉ có bước vào hậu thiên cảnh giới mới được xem như là đã bước vào con đường tu luyện.

    Hậu thiên cảnh giới được chia làm ba cảnh giới, chính là: Huyền Địa Cảnh, Huyền Nguyên Cảnh, Huyền Thiên Cảnh, trong đó mỗi cảnh giới lại phân ra: Sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ.

    Một tháng tu luyện, cùng với kinh nghiệm tu luyện và dưới sự trợ giúp của 《Hoán Ma Kinh》, Bách Lí Hồng Trang đã thành công đột phá đến trung kỳ Huyền Địa Cảnh!

    Bách Lí Ngọc Nhan bắt đầu tu luyện từ năm 5 tuổi, hiện giờ đã 16 tuổi và đạt tới hậu kỳ Huyền Địa Cảnh đã được vinh danh là thiên tài.

    Tốc độ tu luyện của Bách Lí Hồng Trang như vậy nếu như truyền đi ra ngoài, chỉ sợ không biết sẽ khiến bao nhiêu người kinh hãi!

    - "Bế quan lâu như vậy, là thời điểm nên đi ra ngoài nhìn một cái!"

    Mắt phượng đen nhánh như mực lập loè cảm khái cùng bất đắc dĩ. Kể từ khi 5 tuổi nàng chưa từng đi ra khỏi Tướng Quân phủ, ngay cả hoàng thành có bộ dáng là gì đều đã nhanh quên.

    Huống chi, tu luyện cũng yêu cầu mua một ít đồ vật, nàng cần phải chuẩn bị thật tốt một phen mới được.

    Nghe Bách Lí Hồng Trang nói, hắc bạch mao cầu vội vàng nhảy nhót lao đến!

    - "Chủ nhân, ta cũng muốn đi!"

    Hai thân thể lông xù nhanh chóng phóng đại ở trong mắt Bách Lí Hồng Trang, thân mình Bách Lí Hồng Trang vừa động, nhanh chóng né tránh!

    Bịch! Bịch!

    Chỉ nghe hai tiếng rú vang lên khắp phòng, hai gia hỏa một đen một trắng với đôi mắt ngập nước đang nhìn nàng chờ đợi.

    Bách Lí Hồng Trang đỡ trán, hai gia hỏa này trừ bỏ bám dính lấy người ra còn có một kỹ thuật giết người nhất định-- diễn xuất dễ thương!

    Trong một tháng này, nàng đã sâu sắc hiểu được, hai tên gia hỏa này quả thực chính là khắc tinh ông trời phái tới. Sau khi lăn lộn làm nũng không được liền giả vờ đáng thương, cố tình đôi mắt ngập nước thật sự là có lực sát thương rất lớn.

    - "Thật sự muốn đi?"

    Bách Lí Hồng Trang bất đắc dĩ hỏi.

    Hai mao cầu không ngừng gật đầu như gà con mổ thóc, bạch mao cầu gật đầu quá mạnh khiến cho thân mình trực tiếp lăn một vòng.

    Sau khi phát hiện chính mình không ở tại chỗ, liền vội vàng lại lăn trở về.

    - "Muốn đi!"

    Hai mao cầu mở to đôi mắt, tư thế nếu Bách Lí Hồng Trang mà không đáp ứng liền sẽ khóc cho nàng xem.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2023
  8. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Mao cầu lấy tên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn bộ dáng hai mao cầu kiên định như vậy, Bách Lí Hồng Trang nhíu mày.

    - "Hai tên gia hỏa các ngươi lớn lên kỳ lạ như vậy, mang bọn ngươi đi ra ngoài không phải sẽ bị mọi người nhìn chằm chằm sao?"

    - "Nếu có người cảm thấy hứng thú đối với các ngươi, trực tiếp cướp các ngươi đi, ta chưa chắc có thể giữ được các ngươi."

    Bách Lí Hồng Trang dùng ngón trỏ ma xát dưới cằm nói.

    - "Cái này chúng ta có biện pháp!"

    Hắc mao cầu nhảy nhót nói.

    Ngay sau đó, trong tầm mắt kinh ngạc của Bách Lí Hồng Trang, thân hình hắc bạch mao cầu nhanh chóng thu nhỏ lại, biến thành hai viên hạt châu lớn nhỏ nhảy tới trên đầu Bách Lí Hồng Trang, phảng phất như châu hoa căn bản không thể nào phát hiện.

    Miệng của Bách Lí Hồng Trang biến thành hình chữ O, nàng thật đúng là không biết hai tên gia hỏa này có bản lĩnh như vậy.

    Theo cách nào đó, điều này thực sự làm mọi thứ trở nên thuận tiện hơn rất nhiều!

    - "Vậy hai tên gia hỏa các ngươi đi theo ta ra ngoài cũng không thể gây thêm phiền phức, chỉ có thể truyền lời bằng tâm linh, không thể nói thẳng lời nói."

    Bách Lí Hồng Trang dặn dò nói.

    Vạn nhất hai tên gia hỏa ở trên đầu nàng cũng nói không ngừng nghỉ, âm thanh nói chuyện bị người khác nghe được, vậy nàng còn không bị người khác cho rằng là quái vật sao?

    - "Minh bạch!"

    Hắc bạch mao cầu lập tức ngoan ngoãn gật đầu, vì có thể đi ra ngoài chơi, cái gì chúng nó cũng nhận!

    Thấy này hai tên gia hỏa ngừng lại, Bách Lí Hồng Trang lộ ra thư thái tươi cười, có hai tên gia hỏa bồi tại bên người, cuộc sống này kể ra cũng náo nhiệt không ít.

    Hoàng thành, dòng người chen chúc xô đẩy trên mười dặm trường phố, người đi đường nối liền không dứt, hai bên đường phố bày đầy sạp hàng, buôn bán tất cả các loại, tiếng rao hàng vang vọng khắp toàn bộ đường phố.

    Đi bộ trên những con đường đầy náo nhiệt, Bách Lí Hồng Trang không thể không dâng lên một loại ảo giác, giống như đang ở tại ngàn năm phía trước.

    Chỉ là, hai tiểu gia hỏa không ngừng kinh hô rõ ràng nhắc nhở nàng, nàng đã không phải là Bách Lí Hồng Trang của ngàn năm trước.

    - "Ta đặt tên cho các ngươi thì thế nào?"

    Đôi mắt của Bách Lí Hồng Trang lấp lánh ánh sáng, hai tên gia hỏa này cả ngày quậy với nhau, không đặt tên thật sự là rất khó phân biệt.

    Hắc bạch mao cầu nhìn nhau liếc mắt một cái, nhìn Bách Lí Hồng Trang đầy chờ mong, đến tận bây giờ chúng đều chưa có tên.

    - "Bạch mao cầu, gọi là Tiểu Hắc." Khóe miệng Bách Lí Hồng Trang nở nụ cười vừa lòng

    - "Hắc mao cầu gọi là Tiểu Bạch!"

    Hai đôi mắt nguyên bản đang lập loè chờ mong nháy mắt hiện lên sự khinh thường

    - "Thật khó nghe!"

    "Ta là màu trắng, vì sao lại gọi Tiểu Hắc!"

    Bạch mao cầu kháng nghị nói.

    Bách Lí Hồng Trang nhướng mày

    - "Để cho công bằng!"

    - "Ngươi xem, hắc mao cầu có lẽ trong lòng thực hy vọng chính mình là màu trắng, ngươi ở sâu trong nội tâm có lẽ cũng thích màu đen."

    - "Ta lấy một cái tên như vậy, quả thực rất hoàn mỹ!"

    Khóe miệng Bách Lí Hồng Trang tràn ra nụ cười quyến rũ, nàng thật sự là một chủ nhân công bằng công chính!

    - "Không cần!"

    Hắc mao cầu cũng kháng nghị

    - "Ta không muốn gọi là Tiểu Bạch!"

    - "Kháng nghị không có hiệu quả!"

    Khóe miệng Bách Lí Hồng Trang tươi cười như cũ, căn bản không để ý tới kháng nghị của hai tên gia hỏa, nàng thật sự là bội phục bản thân mình thông minh tài trí, những cái tên nàng chọn thật là tuyệt vời!

    Ngay thời điểm Bách Lí Hồng Trang đang đi dạo tứ tán, phía trước truyền đến một trận âm thanh ồn ào náo động, hấp dẫn tầm mắt nàng.

    - "Mau nhìn! Thần Vương gia lại bị khi dễ!"

    - "Ài, Thần Vương gia cũng thật là xui xẻo, tướng mạo anh tuấn nhưng cố tình hai chân lại bị tàn tật, hiện tại lại bị Thái tử bọn họ khi dễ nói móc."

    - "Thần Vương gia từ trước đến nay không được hoàng thượng yêu thích, đây chính là sự tình mọi người đều biết, ai bảo mệnh hắn không tốt, là đứa con ngoài giá thú của hoàng thượng?"

    Tất cả những âm thanh đều mang một ý niệm hối tiếc nhẹ nhàng vang lên 3 lần, rất rõ ràng truyền vào trong tai Bách Lí Hồng Trang.
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2023
  9. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 8: Đứa con ngoài giá thú

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thần Vương gia? Đứa con hoang?

    Hai từ này nhanh chóng xẹt qua ở trong đầu Bách Lí Hồng Trang, đối với Thần Vương gia nàng cũng có một ít hiểu biết nhất định.

    Nếu nàng là một trò vui đùa lớn nhất mà bá tánh trong hoàng thành thích tán chuyện, vậy thì Thần Vương gia chính là trò vui đùa lớn thứ hai.

    Ba năm trước đây, đương kim thánh thượng đột nhiên phong danh hào cho một người nam tử không quen biết là Vương gia, khiến cho triều đình sóng to gió lớn, người này chính là Đế Bắc Thần.

    Mặc dù bị triều thần phản đối, Hoàng thượng vẫn cố ý hành động như cũ, phong Vương gia sau đó lại ban thưởng, kể từ đó Phong Bác Quốc được biết đến là một vị Vương gia tàn phế.

    Trong lúc nhất thời, lời đồn nổi lên bốn phía, mọi người đều sôi nổi suy đoán Đế Bắc Thần là đứa con ngoài giá thú của Hoàng thượng. Nếu không phải như vậy, vì sao một người vô năng tàn phế không có tài đức gì bỗng nhiên lại trở thành Vương gia?

    Tuy nhiên, Hoàng Thượng khi biết được lời đồn này cũng không hề ra mặt giải thích một lời, ngược lại giống như là cam chịu, dần dà, mọi người đều lặng lẽ thừa nhận thân phận của Đế Bắc Thần.

    Vốn tưởng rằng Hoàng Thượng bất chấp dị nghị của mọi người phong thưởng cho Đế Bắc Thần nhất định là thập phần thích hắn, chưa từng nghĩ rằng Hoàng Thượng ngoại trừ năm thứ nhất đối Đế Bắc Thần rất tốt, sau đó thì càng lúc càng mờ nhạt, vì thế địa vị của Đế Bắc Thần cũng xuống dốc không phanh.

    Bách Lí Hồng Trang chậm rãi đi đến nơi đang ầm ĩ kia, có lẽ là do có ý nghĩ cùng cảnh ngộ, nàng cũng có một chút tò mò đối với Đế Bắc Thần.

    Rốt cuộc, trong hoàng thành to lớn như vậy, những ngày thê thảm giống nàng như vậy, ngoại trừ Đế Bắc Thần ra sẽ không có người nào có thể so vai.

    Đi vào vòng vây của đám người, Bách Lí Hồng Trang nhìn theo tầm mắt của mọi người, chỉ thấy trên lầu ba của Túy Tiên Lâu đang đứng mấy thân ảnh, liếc mắt một cái thì nhìn thấy đó là thân ảnh khiến nàng chán ghét không thôi.

    Hiên Viên Hằng!

    Chỉ thấy vẻ mặt của Hiên Viên Hằng mang thái độ ương ngạnh, khinh thường nhìn chằm chằm vào thân ảnh một người mặc áo choàng màu vàng đang ngồi ngay ngắn phía trước.

    - "Đế Bắc Thần, nếu ngươi nói là do ta không cẩn thận nên đụng vào ngươi, đẩy ngươi từ lầu ba xuống, ngươi sẽ như thế nào?"

    Khóe miệng Hiên Viên Hằng nhếch lên cười châm chọc, thái độ nghiễm nhiên đem Đế Bắc Thần trở thành vật để vui đùa!

    Bách Lí Hồng Trang nhìn sau lưng thân ảnh màu vàng từ phía dưới, người này chắc hẳn chính là Đế Bắc Thần không có nghi ngờ.

    - "Nếu như Thái tử muốn đẩy, ta có thể làm được gì?"

    Giọng nói nhẹ nhàng nhàn nhạt lộ ra một chút trào phúng, phảng phất giống như một làn gió nhẹ thổi qua trái tim, lộ ra sự tiêu sái thờ ơ.

    Hiên Viên Hằng ngẩn ra, chau mày, nhìn khuôn mặt ung dung bình thản trước mắt. Hắn thậm chí hoài nghi, giờ phút này mình mới giống là người đang bị khi dễ.

    Hắn chán ghét nhất là bộ dáng thờ ơ như vậy của Đế Bắc Thần, dường như bất cứ sự tình gì cũng đều không thể ảnh hưởng đến hắn.

    Giống như hắn mới là người cao cao tại thượng, mà chính mình bất quá là một vai hề đang nhảy nhót, để hắn chế giễu mà thôi.

    - "Đại ca, hắn là một phế vật sao có thể như thế?"

    Nhị hoàng tử Hiên Viên Cảnh vẫn chưa phát hiện ra sóng ngầm giữa Hiên Viên Hoàn và Đế Bắc Thần đã bắt đầu khởi động, cười nói:

    - "Trực tiếp đẩy hắn xuống chẳng phải sẽ biết hay sao?"

    Vừa dứt lời, Hiên Viên Cảnh giả vờ không cẩn thận dưới chân, cả người vướng về phía Đế Bắc Thần, hai tay đẩy ra, Đế Bắc Thần lập tức rơi qua lan can!

    Chỉ nghe thấy một tiếng lan can bị hỏng, ngay sau đó là một ánh sáng màu vàng rơi xuống từ trên lầu ba!

    Ánh mắt Bách Lí Hồng Trang nheo lại, Hiên Viên Hằng thật sự là một vật không ra gì!

    Hai chân Đế Bắc Thần bị tàn tật đã đủ thảm, Hiên Viên Hằng vẫn không chịu buông tha!

    Một sự trào phúng hiện lên trong cặp mắt ngăm đen màu đồng. Hiên Viên Hằng thích làm nhất, còn không phải là loại sự tình bỏ đá xuống giếng hay sao?

    Cho dù là nàng, hay là Đế Bắc Thần, Hiên Viên Hằng đều không muốn buông tha, ti tiện vô sỉ!

    Không ít người vây xem đều dời ánh mắt, Thần Vương gia thật sự rất đáng thương, nhưng bọn họ bất quá chỉ là bá tánh bình dân, có thể làm được gì?
     
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng hai 2023
  10. Nguyễn Thị Miền

    Bài viết:
    0
    Chương 9: Trộm gà không được còn mất nắm thóc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tuy nhiên, âm thanh vật nặng rơi xuống trong dự đoán vẫn chưa vang lên, ngược lại truyền đến một loạt tiếng kêu cứu.

    - "Ai nha, đại ca, mau cứu ta!"

    Giọng nói kinh hoảng lộ ra sợ hãi và run rẩy, đúng là âm thanh của Nhị hoàng tử Hiên Viên Cảnh!

    Mọi người lúc này mới nhìn về phía trên tửu lâu, vừa nhìn thấy, tất cả đều nổi lên nghi hoặc trừng lớn mắt mà nhìn.

    Giờ phút này, Hiên Viên Cảnh đang treo ở trên chỗ lan can bị hỏng của tửu lầu, bị kẹp ở giữa lầu hai và lầu ba, không thể lên cũng không thể xuống, chỉ có thể nôn nóng kêu cứu.

    - "Phụt!"

    Không biết là ai đã dẫn đầu cười lên một tiếng, mọi người lập tức không nhịn được cười lên ha hả.

    Thì ra thời điểm khi Hiên Viên Cảnh rơi xuống, quần áo đã bị rách, phơi bày mông hoa màu trắng, khiến đám đông cười nhạo!

    - "Mông của Nhị hoàng tử thật là trắng!"

    Bên trong đám người, một giọng nói truyền ra từ trong yên lặng, càng khiến mọi người cười vang không ngừng.

    - "Ha ha, hôm nay chúng ta cũng coi như đã nhìn thấy mông của người hoàng tộc, không có gì khác nhau!"

    Ngày thường Hiên Viên Cảnh luôn luôn kiêu ngạo và ương ngạnh, sự tình như khinh nhục bá tánh bình dân, mọi người đã nhìn mãi quen mắt, khó có thể nhìn thấy một màn mất mặt của Hiên Viên Cảnh, tất cả mọi người đều cảm thấy một trận thống khoái!

    Nghe được lời này, Hiên Viên Cảnh mới cảm giác được mông mình mát mẻ quá mức, duỗi tay muốn che giấu nó.

    Nhưng vừa buông tay phải ra, thân mình lập tức rơi xuống vài phần, vì thế cũng không dám buông tay nữa, chỉ có thể nhìn về phía Hiên Viên Hoàn cầu xin giúp đỡ.

    Sắc mặt Hiên Viên Hằng cũng thập phần khó coi, vốn nghĩ rằng vũ nhục Đế Bắc Thần một phen, chưa từng nghĩ đến Hiên Viên Cảnh sẽ xấu mặt như vậy, ngược lại hắn cũng bị mất mặt theo, lập tức không có kiên nhẫn liền cứu Hiên Viên Cảnh trở lại.

    Lúc này, mọi người mới nhìn về phía Đế Bắc Thần, sắc mặt lập tức càng thêm cổ quái.

    Bởi vì Đế Bắc Thần rơi xuống trên mặt đất, không biết từ khi nào đã có thêm hai trái bóng tròn vo!

    Trái bóng không nghiêng không lệch dừng ngay ở phía dưới nơi Đế Bắc Thần rơi xuống, bởi vậy mà Đế Bắc Thần không hề bị chút thương tổn nào.

    Cái gì gọi là "ăn trộm gà không thành còn mất nắm thóc", mọi người hôm nay đều xem như đã hoàn toàn hiểu biết!

    - "Thật sự là gặp quỷ!"

    Hiên Viên Hằng phỉ nhổ, tức giận nói:

    - "Đây là bóng của ai?"

    Giọng nói rơi xuống, chỉ thấy một thân ảnh màu trắng đi ra từ bên trong đám người, khuôn mặt xinh đẹp điểm một nụ cười mờ nhạt, không quan tâm.

    - "Ngượng ngùng, vừa mới mua hai cái đệm mềm, cầm không chắc nên đã lăn ra ngoài, mong rằng công tử chớ trách."

    Dưới nắng gắt, một thân ảnh màu trắng được nhuộm màu vàng nhàn nhạt, khuôn mặt thanh lệ thoát tục phảng phất như hoa sen tươi mát động lòng người.

    Chỉ thấy một nữ tử mặc một bộ váy dài màu trắng, phác họa nên dáng người phập phồng quyến rũ, tóc dài như thác nước tùy ý xõa xuống, một vài sợi tóc rũ xuống ở hai bên má, lộ ra sự lười biếng và thờ ơ.

    Mày dài lá liễu dịu dàng động lòng người, một đôi mắt phượng lóa sáng sạc sỡ như lưu li, đôi môi không điểm mà đỏ, phản chiếu da thịt bóng loáng như bạch ngọc, khiến người không khỏi cảm khái cho một mỹ nhân phong hoa tuyệt đại!

    Hiên Viên Hoàn trừng lớn hai tròng mắt, nhìn khuôn mặt hiện ra có vài phần quen thuộc, nghi hoặc nói:

    - "Nữ nhân này vì sao lớn lên lại giống Bách Lí Hồng Trang như vậy?"

    - "Tên ngươi là gì?"

    Hiên Viên Hằng hỏi.

    - "Tại hạ là Hồng Trang."

    Tên quen thuộc khiến cho Hiên Viên Hằng càng thêm hoài nghi, bất quá sau khi cẩn thận đánh giá, lập tức lại quét đi nghi hoặc trong lòng.

    Tuy rằng mặt mày nữ tử này có vài phần giống với Bách Lí Hồng Trang, nhưng bất luận là khí chất hay là những mặt khác thì Bách Lí Hồng Trang còn xa mới có thể so.

    Một ánh mắt khao khát tràn ngập hiện lên ở trong mắt Hiên Viên Hằng, nữ tử trước mắt này quả thực còn muốn đẹp hơn cả người được xưng là đệ nhất mỹ nhân hoàng thành Bách Lí Ngọc Nhan!

    Nếu như có thể có được nàng, chỉ sợ không biết sẽ chọc tới bao nhiêu người hâm mộ!
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...