- Xu
- 103,434
Chương 50: Tấm lòng
Khi về nhà, Lương Nhất Nhất tiện đường đi qua Tắc Linh một chuyến, đem những đồ ngày hôm qua làm mang về, đợi đến khi về đại viện cũng đã hơn 5 giờ, Minh Huệ Tâm thấy con gái trở về vội hỏi: "Con đi đâu vậy, sao muộn như vậy mới về?" Lương Nhất Nhất cười nói: "Con đi lấy mấy thứ này, sẵn tiện đi dạo một lát."
Minh Huệ Tâm giúp Lương Nhất Nhất đem từng gói đồ mở ra, vừa làm vừa nói: "Nhất Nhất, mấy cái này đều thật đẹp, mẹ cũng không muốn đem chúng chia cho bọn họ a."
Lão gia tử vừa tiến vào, nghe xong những lời này liền vội chạy đến nói: "Không thể được, đồ của ta làm sao lại không muốn chia cho ta, ta cũng phải lấy một cái. Nhanh đưa cho ta xem Nhất Nhất làm cho ta cái gì?"
Lương Nhất Nhất vội vàng cầm lấy một bộ ấm trà đưa cho lão gia tử, lão gia tử nhìn qua, ấm trà cũng giống như cái ấm trong nhà có 6 cái ly, bên trên vẽ hình lão gia tử đang cùng người đánh cờ, Lương Nhất Nhất đứng ở bên cạnh rót trà cho hai người, nước trà còn bốc lên hơi nóng.
Nhìn kỹ liền thấy, người đánh cờ với lão gia tử chẳng phải chính là lão Lưu đây sao? Còn lại 6 cái ly thì đơn giản hơn, bởi vì thể tích nhỏ, không thích hợp vẽ hình phức tạp, Lương Nhất Nhất đều vẽ lên hoa của bốn mùa, mùa xuân hoa đào, mùa hạ hoa sen, mùa thu hoa cúc, mùa đông hoa mai, còn lại hai cái thì vẽ hoa mẫu đơn và hoa trà.
Sau khi xem xong lão gia tử hài lòng nhẹ gật đầu, xem như bảo bối ôm lên phòng, Lương Nhất Nhất nói muốn giúp ông cầm ông cũng không đồng ý, muốn tự mình cầm, tựa như vừa lấy được trân bảo.
Còn lại mấy món thì đơn giản hơn, Lương Kiến Nghị, Lương Văn Long và Lương Văn Vũ đều là mỗi người một cái ly, của Lương Kiến Nghị chính là hình ảnh hắn mặc quân phục đang dạy Lương Nhất Nhất bắn súng, Lương Văn Long chính là hình ảnh hai người cùng nhau chạy bộ buổi sáng, Lương Văn Vũ là hai người cùng nhau ăn cơm trong văn phòng. Bởi vì Lương Kiến Nghị và Lương Văn Long đều không có ở nhà, nên Lương Nhất Nhất phân về phòng của hai người, Lương Văn Vũ sau khi ăn cơm xong liền tự mình cầm về rồi.
Có đôi khi Lương Nhất Nhất nhìn xem Lương Văn Vũ cũng rất buồn phiền, Lương Văn Vũ ở trước mặt người nhà thì vô cùng thân thiết ấm áp, trước mặt người ngoài là người tao nhã, bất luận là ai cũng đều đánh giá hắn rất cao, đây chính là một cái tuyệt thế ôn nhuận công tử.
Thế nhưng hắn năm nay đều đã 25 tuổi, chưa nói không có bạn gái, ngay cả bạn bè là nam cũng không nhiều, hơn nữa những người giống còn trẻ hắn, lại thành công như vậy thì chắc chắn phải có một vài sở thích nào đó, nhưng hắn một không thích xe sang trọng, hai không thích rượu ngon, ba không thích mỹ nhân. Kiếm được nhiều tiền như vậy, ngoại trừ những việc sinh hoạt cần tiêu, còn lại cơ bản đều không có đụng tiền.
Mỗi ngày đều là trong nhà công ty, công ty trong nhà, hai nơi tạo thành một cái đường thẳng. Ít xuất hiện đến làm cho người ta đều sợ hãi thán phục.
Đôi khi Lương Nhất Nhất cũng không biết tương lai hắn sẽ tìm được một người bạn gái như thế nào, người đó phải cần có bao nhiêu đặc biệt mới có thể hấp dẫn được sự chú ý của hắn.
Ăn cơm tối xong, Lương Nhất Nhất nhận được điện thoại của bà chủ khách sạn, nói "người anh trai" kia của cô đã tỉnh, Lương Nhất Nhất cũng yên tâm, lại dặn dò bà chủ nhất định phải chăm sóc thật tốt "anh trai" giúp mình mới cúp máy.
Trên sân thượng, Lương Nhất Nhất tiếp tục luyện công dưới ánh trăng, cô phát hiện từ sau khi tinh hoa ánh trăng được chuyển hóa thành nội lực, tốc độ hấp thụ của cô so với trước kia tăng không chỉ hơn gấp 3 lần, tốc độ tăng trưởng của nội lực trong Đan điền càng là có thể thấy được nhanh hơn, hơn nữa hai ngày nay cô đều ở trong không gian, dựa theo trong sách luyện thử khinh công, tốc độ của cô so với lúc bắt đầu liền nhanh hơn không dưới một phần, hơn nữa còn có thể nhảy lên độ cao hơn 10 thước, tốc độ tiến bộ này cũng thật là kinh người.
Phát hiện này làm cho cô vô cùng cao hứng, cho nên đêm này liền muốn luyện công thêm nhiều một lát, để tăng cao thêm bản lĩnh của mình, mới có năng lực cam đoan bảo vệ tốt người nhà của mình, bởi vậy cô vô cùng bức thiết muốn võ công của mình có thể tiếp tục nhanh chóng tăng lên một tầng, đây cũng là một trong những đảm bảo cho cô sau này có thể tiến vào quân đội.
Ba giờ sau, Lương Nhất Nhất thu công, thì ra sau khi luyện Nguyệt Chiết thần công đến Cảnh giới thứ nhất, mỗi ngày chỉ cần tu luyện 3 giờ, nếu vượt quá thời gian này, tốc độ hấp thu liền trở nên tương đối chậm chạp, cho dù có tu luyện như thế nào, cũng không có kết quả gì.
Sáng chủ nhật, Lương Nhất Nhất ăn xong bữa sáng liền chạy về phòng, rảnh rỗi không có việc gì làm, chợt nhớ lại bản thân có lắp máy nghe trộm ở công ty Phú Đạt, dù sao cũng không có việc gì làm, liền đeo lên tai nghe bắt đầu nghe trộm, lúc đầu cũng không có âm thanh gì, có thể là tại vì Lương Điền Tín Nhị không có đến công ty, mãi cho đến ba giờ mười phút chiều, trong văn phòng mới truyền tới tiếng nói, Lương Điền Tín Nhị gọi điện bảo Sato đến phòng làm việc của hắn một lát.
Tên đầy đủ là Sato chính là Sato Nhất Lang, hắn cùng Y Mộc quản gia đi theo Lương Điền Tín Nhị cũng đã hơn mười năm, là phụ tá đắc lực nhất mà Lương Điền Tín Nhị tin cậy, việc trong nhà đều là do Y Mộc thu xếp, còn chuyện bên ngoài đều là Sato phụ trách. Lương Nhất Nhất cảm thấy rất kỳ quái, ngay cả thứ 7 cũng đều không đi làm, hôm nay lại chạy đến công ty làm gì?
Hơn 10'sau Sato vội vàng đi đến, Lương Điền Tín Nhị để hắn ngồi xuống rồi bắt đầu nói chuyện: "Làm cả trưa giờ đã sắp xếp xong chưa?"
"Hội trưởng, người yên tâm, lần này không chỉ có một bên chúng ta phái ra người, vừa rồi bên kia cũng đã liên hệ đến, vì cam đoan không xảy ra sơ hở, hắn sẽ phải ra tâm phúc của mình đến giúp chúng ta, đảm bảo mọi việc sẽ không thất bại." Sato nói.
"Bọn hắn phái ra bao nhiêu người?" Lương Điền Tín hỏi.
"Hắn không có nói rõ, nhưng mà người của bọn hắn sẽ không trực tiếp lộ diện, bởi vì sợ bại lộ thân phận, vì vậy nếu như người của chúng ta thành công thì cũng liền không có chuyện của bọn hắn." Sato nói.
"Lão hồ ly, nói cái gì mà giúp chúng ta, bọ hắn căn bản chính là đến theo dõi chúng ta, bất quá cũng không thể trách vì sao tên họ Trương lại để ý cái này, dù sao cũng liên quan đến tiền đồ của hắn, hắn đương nhiên phải khẩn trương hơn so với chúng ta." Lương Điền Tín Nhị nói.
"Hội trưởng, ngài nghĩ cấp trên phái Anh Tử tiểu thư đến đây rốt cuộc là có mục đích gì? Tôi có cảm giác, mục đích của cô ta không hề đơn giản, chẳng lẽ là muốn thay thế người sao?" Sato nghi hoặc hỏi.
Trong văn phòng một hồi trầm mặc. Sau một lúc lâu Lương Điền Tín Nhị mới nói: "Mặc kệ cô ta có mục đích gì, chuyện lần này tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ sai sót nào, chỉ cần chúng ta làm việc cho tốt, ta xem ai dám loại bỏ ta. Đừng quên hiện tại bản vẽ kia đang ở trong tay ta, nếu như bọn họ thực sự chọc tức ta, vậy thì liền một phát tiêu hủy, ai cũng đừng hòng lấy được."
"Người yên tâm, mọi việc đều đã sắp xếp xong xuôi, chắc chắn sẽ không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ là người nhất định phải đề phòng tiểu thư Anh Tử, người này thật sự không đơn giản." Sato nói.
Lương Điền Tín ừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên là đã để tâm đến lời nhắc nhở của Sato.
Cuộc nói chuyện tới đây liền kết thúc, Lương Nhất Nhất cảm thấy rất có thể người họ Trương mà bọn hắn nói đến chính là Trương Kính Nghiệp, bây giờ cô phải lập tức đem đoạn đối thoại này đưa cho ông nội, để bọn họ có thể đề phòng.
Trong thư phòng.
Lão gia tử đã nghe xong đoạn đối thoại vừa rồi, Lương Nhất Nhất cũng không muốn để tâm đến quyết định của ông, chuyện cô nên làm cũng đã làm, liền lặng lẽ lui ra thư phòng, không quấy rầy lão gia tử đang suy nghĩ. Sau khi cô đi, rất nhanh, lão gia tử liền cầm điện thoại lên, sau khi có người bắt máy, liền nghiêm túc hồi báo cho người bên kia.
Minh Huệ Tâm giúp Lương Nhất Nhất đem từng gói đồ mở ra, vừa làm vừa nói: "Nhất Nhất, mấy cái này đều thật đẹp, mẹ cũng không muốn đem chúng chia cho bọn họ a."
Lão gia tử vừa tiến vào, nghe xong những lời này liền vội chạy đến nói: "Không thể được, đồ của ta làm sao lại không muốn chia cho ta, ta cũng phải lấy một cái. Nhanh đưa cho ta xem Nhất Nhất làm cho ta cái gì?"
Lương Nhất Nhất vội vàng cầm lấy một bộ ấm trà đưa cho lão gia tử, lão gia tử nhìn qua, ấm trà cũng giống như cái ấm trong nhà có 6 cái ly, bên trên vẽ hình lão gia tử đang cùng người đánh cờ, Lương Nhất Nhất đứng ở bên cạnh rót trà cho hai người, nước trà còn bốc lên hơi nóng.
Nhìn kỹ liền thấy, người đánh cờ với lão gia tử chẳng phải chính là lão Lưu đây sao? Còn lại 6 cái ly thì đơn giản hơn, bởi vì thể tích nhỏ, không thích hợp vẽ hình phức tạp, Lương Nhất Nhất đều vẽ lên hoa của bốn mùa, mùa xuân hoa đào, mùa hạ hoa sen, mùa thu hoa cúc, mùa đông hoa mai, còn lại hai cái thì vẽ hoa mẫu đơn và hoa trà.
Sau khi xem xong lão gia tử hài lòng nhẹ gật đầu, xem như bảo bối ôm lên phòng, Lương Nhất Nhất nói muốn giúp ông cầm ông cũng không đồng ý, muốn tự mình cầm, tựa như vừa lấy được trân bảo.
Còn lại mấy món thì đơn giản hơn, Lương Kiến Nghị, Lương Văn Long và Lương Văn Vũ đều là mỗi người một cái ly, của Lương Kiến Nghị chính là hình ảnh hắn mặc quân phục đang dạy Lương Nhất Nhất bắn súng, Lương Văn Long chính là hình ảnh hai người cùng nhau chạy bộ buổi sáng, Lương Văn Vũ là hai người cùng nhau ăn cơm trong văn phòng. Bởi vì Lương Kiến Nghị và Lương Văn Long đều không có ở nhà, nên Lương Nhất Nhất phân về phòng của hai người, Lương Văn Vũ sau khi ăn cơm xong liền tự mình cầm về rồi.
Có đôi khi Lương Nhất Nhất nhìn xem Lương Văn Vũ cũng rất buồn phiền, Lương Văn Vũ ở trước mặt người nhà thì vô cùng thân thiết ấm áp, trước mặt người ngoài là người tao nhã, bất luận là ai cũng đều đánh giá hắn rất cao, đây chính là một cái tuyệt thế ôn nhuận công tử.
Thế nhưng hắn năm nay đều đã 25 tuổi, chưa nói không có bạn gái, ngay cả bạn bè là nam cũng không nhiều, hơn nữa những người giống còn trẻ hắn, lại thành công như vậy thì chắc chắn phải có một vài sở thích nào đó, nhưng hắn một không thích xe sang trọng, hai không thích rượu ngon, ba không thích mỹ nhân. Kiếm được nhiều tiền như vậy, ngoại trừ những việc sinh hoạt cần tiêu, còn lại cơ bản đều không có đụng tiền.
Mỗi ngày đều là trong nhà công ty, công ty trong nhà, hai nơi tạo thành một cái đường thẳng. Ít xuất hiện đến làm cho người ta đều sợ hãi thán phục.
Đôi khi Lương Nhất Nhất cũng không biết tương lai hắn sẽ tìm được một người bạn gái như thế nào, người đó phải cần có bao nhiêu đặc biệt mới có thể hấp dẫn được sự chú ý của hắn.
Ăn cơm tối xong, Lương Nhất Nhất nhận được điện thoại của bà chủ khách sạn, nói "người anh trai" kia của cô đã tỉnh, Lương Nhất Nhất cũng yên tâm, lại dặn dò bà chủ nhất định phải chăm sóc thật tốt "anh trai" giúp mình mới cúp máy.
Trên sân thượng, Lương Nhất Nhất tiếp tục luyện công dưới ánh trăng, cô phát hiện từ sau khi tinh hoa ánh trăng được chuyển hóa thành nội lực, tốc độ hấp thụ của cô so với trước kia tăng không chỉ hơn gấp 3 lần, tốc độ tăng trưởng của nội lực trong Đan điền càng là có thể thấy được nhanh hơn, hơn nữa hai ngày nay cô đều ở trong không gian, dựa theo trong sách luyện thử khinh công, tốc độ của cô so với lúc bắt đầu liền nhanh hơn không dưới một phần, hơn nữa còn có thể nhảy lên độ cao hơn 10 thước, tốc độ tiến bộ này cũng thật là kinh người.
Phát hiện này làm cho cô vô cùng cao hứng, cho nên đêm này liền muốn luyện công thêm nhiều một lát, để tăng cao thêm bản lĩnh của mình, mới có năng lực cam đoan bảo vệ tốt người nhà của mình, bởi vậy cô vô cùng bức thiết muốn võ công của mình có thể tiếp tục nhanh chóng tăng lên một tầng, đây cũng là một trong những đảm bảo cho cô sau này có thể tiến vào quân đội.
Ba giờ sau, Lương Nhất Nhất thu công, thì ra sau khi luyện Nguyệt Chiết thần công đến Cảnh giới thứ nhất, mỗi ngày chỉ cần tu luyện 3 giờ, nếu vượt quá thời gian này, tốc độ hấp thu liền trở nên tương đối chậm chạp, cho dù có tu luyện như thế nào, cũng không có kết quả gì.
Sáng chủ nhật, Lương Nhất Nhất ăn xong bữa sáng liền chạy về phòng, rảnh rỗi không có việc gì làm, chợt nhớ lại bản thân có lắp máy nghe trộm ở công ty Phú Đạt, dù sao cũng không có việc gì làm, liền đeo lên tai nghe bắt đầu nghe trộm, lúc đầu cũng không có âm thanh gì, có thể là tại vì Lương Điền Tín Nhị không có đến công ty, mãi cho đến ba giờ mười phút chiều, trong văn phòng mới truyền tới tiếng nói, Lương Điền Tín Nhị gọi điện bảo Sato đến phòng làm việc của hắn một lát.
Tên đầy đủ là Sato chính là Sato Nhất Lang, hắn cùng Y Mộc quản gia đi theo Lương Điền Tín Nhị cũng đã hơn mười năm, là phụ tá đắc lực nhất mà Lương Điền Tín Nhị tin cậy, việc trong nhà đều là do Y Mộc thu xếp, còn chuyện bên ngoài đều là Sato phụ trách. Lương Nhất Nhất cảm thấy rất kỳ quái, ngay cả thứ 7 cũng đều không đi làm, hôm nay lại chạy đến công ty làm gì?
Hơn 10'sau Sato vội vàng đi đến, Lương Điền Tín Nhị để hắn ngồi xuống rồi bắt đầu nói chuyện: "Làm cả trưa giờ đã sắp xếp xong chưa?"
"Hội trưởng, người yên tâm, lần này không chỉ có một bên chúng ta phái ra người, vừa rồi bên kia cũng đã liên hệ đến, vì cam đoan không xảy ra sơ hở, hắn sẽ phải ra tâm phúc của mình đến giúp chúng ta, đảm bảo mọi việc sẽ không thất bại." Sato nói.
"Bọn hắn phái ra bao nhiêu người?" Lương Điền Tín hỏi.
"Hắn không có nói rõ, nhưng mà người của bọn hắn sẽ không trực tiếp lộ diện, bởi vì sợ bại lộ thân phận, vì vậy nếu như người của chúng ta thành công thì cũng liền không có chuyện của bọn hắn." Sato nói.
"Lão hồ ly, nói cái gì mà giúp chúng ta, bọ hắn căn bản chính là đến theo dõi chúng ta, bất quá cũng không thể trách vì sao tên họ Trương lại để ý cái này, dù sao cũng liên quan đến tiền đồ của hắn, hắn đương nhiên phải khẩn trương hơn so với chúng ta." Lương Điền Tín Nhị nói.
"Hội trưởng, ngài nghĩ cấp trên phái Anh Tử tiểu thư đến đây rốt cuộc là có mục đích gì? Tôi có cảm giác, mục đích của cô ta không hề đơn giản, chẳng lẽ là muốn thay thế người sao?" Sato nghi hoặc hỏi.
Trong văn phòng một hồi trầm mặc. Sau một lúc lâu Lương Điền Tín Nhị mới nói: "Mặc kệ cô ta có mục đích gì, chuyện lần này tuyệt đối không được xảy ra bất kỳ sai sót nào, chỉ cần chúng ta làm việc cho tốt, ta xem ai dám loại bỏ ta. Đừng quên hiện tại bản vẽ kia đang ở trong tay ta, nếu như bọn họ thực sự chọc tức ta, vậy thì liền một phát tiêu hủy, ai cũng đừng hòng lấy được."
"Người yên tâm, mọi việc đều đã sắp xếp xong xuôi, chắc chắn sẽ không để xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chỉ là người nhất định phải đề phòng tiểu thư Anh Tử, người này thật sự không đơn giản." Sato nói.
Lương Điền Tín ừ nhẹ một tiếng, hiển nhiên là đã để tâm đến lời nhắc nhở của Sato.
Cuộc nói chuyện tới đây liền kết thúc, Lương Nhất Nhất cảm thấy rất có thể người họ Trương mà bọn hắn nói đến chính là Trương Kính Nghiệp, bây giờ cô phải lập tức đem đoạn đối thoại này đưa cho ông nội, để bọn họ có thể đề phòng.
Trong thư phòng.
Lão gia tử đã nghe xong đoạn đối thoại vừa rồi, Lương Nhất Nhất cũng không muốn để tâm đến quyết định của ông, chuyện cô nên làm cũng đã làm, liền lặng lẽ lui ra thư phòng, không quấy rầy lão gia tử đang suy nghĩ. Sau khi cô đi, rất nhanh, lão gia tử liền cầm điện thoại lên, sau khi có người bắt máy, liền nghiêm túc hồi báo cho người bên kia.
Chỉnh sửa cuối: