Truyện Ma [Edit] Thần Bí Phục Tô (Khủng Bố Sống Lại) - Phật Tiền Hiến Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi shimjyn1312, 23 Tháng một 2022.

  1. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 50: Đổi đầu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Lưu Cường, lẽ nào cậu không cảm giác bản thân có chỗ nào không đúng sao?" Dương Gian nghiêm túc theo dõi hắn, mở miệng hỏi.

    Lưu Cường nhìn thấy tất cả chuyện trong video, cũng ngây ngẩn cả người, hắn cẩn thận nhớ lại, có 1 số việc không thể nhớ được, phảng phất như bản thân có 1 số thời gian không có ký ức, bình thường hắn cũng không chú ý, nên làm chuyện mình nên làm, cũng không làm ra chuyện gì đặc biệt.

    "Dương Gian, ý của cậu là, tôi cũng giống những người trong video, từng bị đổi đầu?"

    Lưu Cường khiếp sợ nhìn hắn, trên mặt là vẻ không thể tin nổi.

    "Xem ra chính cậu cũng không biết tình huống của bản thân, tôi hỏi cậu, trước khi tới phòng quản lí, cậu đi đâu?" Dương Gian hỏi.

    "Tôi ở.." Lưu Cường vừa định trả lời, nhưng sau đó hắn ngẩn người.

    Mình làm sao lại tới phòng quản lí?

    Là sau khi cúp điện thì tới, nhưng con đường hắn đi là đường nào, gặp phải ai, nhìn thấy thứ gì?

    Không nhớ ra được, Lưu Cường không nhớ ra được, hoặc có lẽ căn bản hắn không có bộ phận ký ức lúc đó.

    Dương Gian nói; "Cậu có thể tìm lại màn hình giám sát mình, camera trong siêu thị đều có mắt hồng ngoại, coi như đèn tắt tối đen vẫn có thể thấy rõ."

    "Tôi tìm xem.." Lưu Cường lập tức tìm màn hình giám sát chính mình.

    Rất nhanh, hắn tìm ra.

    Thời gian trở lại trước khi La đại sư làm phép.

    Tất cả mọi người ở tầng 1 trung tâm thương mại xem La đại sư làm phép.

    Sau đó bởi vì Dương Gian cảm thấy buồn cười, không nhịn được cắt đứt quá trình làm phép của La đại sư, hai người nói nhau vài câu.

    Nhưng trong màn hình, Lưu Cường giờ phút đó lại như không để ý mà trực tiếp rời đi.

    Không có ai lưu ý hắn rời đi.

    "Tôi, tại sao khi đó tôi lại tới phòng điện lực?" Lưu Cường nhìn thấy mình trong màn hình giám sát, kinh ngạc như trời trồng.

    Trong màn hình, Lưu Cường sau khi tới phòng điện lực trong chốc lát, siêu thị bị cúp điện.

    Điện là do Lưu Cường tự mình cắt.

    Dương Gian nói: "Cậu không nhớ rõ, không đại biểu rằng cậu chưa từng làm, lại tiếp tục nhìn."

    Sau khi đèn trong siêu thi tắt toàn bộ, Lưu Cường giật mình tại chỗ, hắn đứng đó giống như người gỗ, không nhúc nhích, nhưng tình huống như vậy không kéo dài lâu.

    Rất nhanh hắn lại động.

    Xoay người đi về phía 1 nhà wc ở tầng 1.

    Dương Gian thấy vậy liền biết, tất cả chuyện tình khi nãy xảy ra, con quỷ ở trong cầu tiêu, chính là Lưu Cường.

    "Không thể, không thể nào, tại sao một chút tôi cũng không nhớ được mình đã từng làm những chuyện như vậy?"

    Lưu Cường mạnh mẽ đứng lên, hắn quay đầu nhìn Dương Gian, trên mặt viết đầy vẻ sợ hãi.

    Dương Gian lui về sau một bước, nghiêm túc nói; "Bởi vì vào lúc cậu mất đi trí nhớ, cậu đã không phải người, mà là.. Quỷ, hoặc là bị quỷ thay thế, sở dĩ cậu còn có thể nhớ chỉ là vì cái đầu cậu vẫn còn, vẫn chưa tới mức thối rữa, chờ thêm mấy ngày nữa đầu cậu rữa ra, trí nhớ của cậu sẽ hoàn toàn biến mất."

    "Vì lẽ đó, nghiêm ngặt về mặt ý nghĩa mà nói, mấy ngày trước cậu đã chết, cậu thử sờ cổ của mình xem, vết thương khi đổi đầu vẫn còn, nếu cậu không phải quỷ, tuyệt đối không thể có miệng vết thương như thế."

    Lưu Cường theo bản năng sờ sờ cái cổ.

    Bàn tay xẹt qua làn da trên cổ, 1 cái lỗ hổng nho nhỏ lật ra, lộ ra máu thịt đỏ tươi bên trong, đồng thời 1 mùi tanh hôi tản ra.

    Hắn đang rữa nát..

    "Không thể, tôi không tin, tôi không tin mình đã chết, tôi rõ ràng còn sống rất tốt."

    Tâm tình Lưu Cường kích động, hắn không ngừng sờ miệng vết thương trên cổ mình, xác định xem lời nói của Dương Gian có phải thật hay không.

    Nhưng mà hắn bị quỷ đổi đầu đã mấy ngày, miệng vết thương không còn căng mịn nữa, hắn càng sờ, miệng vết thương hở càng lớn, da thịt cũng dần bong tróc rớt xuống.

    Mùi xác thối càng phát nồng nặc.

    "Tôi phải làm sao đây? Tôi không muốn chết a, Dương Gian, cậu có cách nào giúp tôi không?" Lưu Cường phát hiện sự thực này, hoàn toàn kinh hoảng, trên tay hắn đầy máu bẩn, phát ra mùi tanh tưởi, cổ trên đầu đã lệch vị trí, lấy một hình tượng không cân đối nhìn Dương Gian.

    Từ mắt của hắn Dương Gian nhìn thấy sự hoảng sợ, còn có tuyệt vọng..

    "Xin lỗi, tôi không có bất kỳ phương pháp trợ giúp cậu." Hắn rất nghiêm túc nói: "Điều tôi có thể làm chính là nhắc nhở cậu, gọi điện thoại cho người nhà, nói vài lời cuối cùng, đây là điều duy nhất cậu có thể làm."

    Hai tay Lưu Cường run run, từ trong túi móc điện thoại ra, ánh mắt hắn chảy nước mắt, cúi đầu chuẩn bị gọi điện thoại cho người nhà.

    Nhưng hắn cúi đầu 1 cái.

    Cái đầu đã bị lệch vị trí không còn tiếp tục nằm trên cổ được nữa..

    "Ầm~!"

    Một tiếng rơi nặng nề vang lên.

    Đầu Lưu Cường rời khỏi cổ, rớt xuống đất, lăn vài vòng trên nền nhà, cuối cùng đụng vào vách tường mới ngừng lại.

    Thân thể mất đầu lập tức cứng lại, điện thoại trong tay chỉ mới sáng màn hình tóm lại là còn chưa kịp bắt đầu cuộc gọi.

    Liếc mắt nhìn cái đầu Lưu Cường trắng bệch không còn chút máu, chết không nhắm mắt, Dương Gian thở dài trong lòng.

    Lại là một người bị ác quỷ hại chết.

    Thu hồi ánh mắt, hắn nhìn về phía Giang Diễm đang tựa người vào vách tường run lẩy bẩy.

    Dương Gian đi tới, có chút thô bạo bóp gương mặt mịn màng của cô, ấn đầu cô lên tường, tay hắn dùng sức xẹt qua cổ của cô.

    "Cô không phải quỷ?" Dương Gian mang theo mấy phần kinh ngạc nói.

    Ngón tay lướt qua cổ cô, không hề tìm được miệng vết thương nào.

    Giang Diễm vừa sợ vừa tức: "Cậu hoài nghi tôi là quỷ?"

    "Nhất định phải hoài nghi, cô cũng là nhân viên trung tâm thương mại, chỉ cần bị đổi đầu sẽ là quỷ, hơn nữa cô có bị đổi đầu qua hay không, chính mình cũng không biết." Dương Gian buông lỏng Giang Diễm.

    "Vậy làm sao bây giờ? Bên ngoài đều là thứ kia, chúng ta làm sao rời khỏi chỗ này?"

    Giang Diễm đối với cách làm của hắn cũng không tức giận, trái lại sợ Dương Gian tức giận, lôi kéo tay hắn, vẻ mặt có vài phần đáng thương nói.

    Dương Gian; "Trong siêu thị vẫn còn có người, tôi mang họ ra ngoài sẽ rời đi, hơn nữa khóa cửa hẳn đang trên người Lệ tỷ, phải lấy được chìa khóa trên người bà ta mới có thể đi."

    "Nhưng trước khi rời đi, cô nhất định phải ở chỗ này, thay tôi nhìn màn hình, biết rõ thân phận chân chính của con quỷ, tốt nhất tìm được cái đầu quỷ của nó."

    "A, tôi không muốn ở lại chỗ này, tôi muốn đi với cậu."

    Giang Diễm sợ hết hồn, vội vàng ôm cánh tay của hắn, không chịu buông tay.

    Dương Gian lắc đầu: "Không được, tôi cần cô xem giám sát, nếu không sao tôi biết được khi nào bên người có 1 con quỷ đến bên cạnh? Làm sao có thể xác nhận thân phận cuối cùng của con quỷ kia? Tôi không thể tiêu tốn thời gian ở chỗ này, lập tức trời sẽ tối, tới lúc đó trong siêu thị triệt để không còn ánh sáng, với chúng ta sẽ càng thêm bất lợi."

    "Có thể, nhưng chỗ này có Lưu Cường, tôi sợ." Giang Diễm mang theo tiếng khóc nức nở nói.

    Dương Gian không để ý tới, chỉ cầm lấy điện thoại trong tay thi thể Lưu Cường, bấm số điện thoại vệ tinh của mình.

    "Điện thoại phải luôn kết nối, có tình huống lập tức thông báo, mặt khác, cô phải nhớ kỹ một điểm, vĩnh viễn đừng đưa lưng về phía bất cứ người nào, con quỷ kia muốn đổi đầu chỉ có thể ra tay từ phía sau lưng, chỉ cần cô đứng chính diện với nó, con quỷ kia sẽ không tập kích cô."

    Nói xong, hắn đưa điện thoại di động bỏ vào trong tay Giang Diễm.

    "Tôi, tôi vẫn sợ lắm." Giang Diễm nói.

    "Đã quên lúc trước ở tầng 1 cô hứa hẹn thế nào rồi sao. Không nghe lời, cô không thể sống sót rời đi, cô là một người thông minh, lúc nào biết nên làm chuyện gì, chỉ cần lá gan cô lớn hơn một chút, chuyện này đối với cô mà nói không thành vấn đề, tốt rồi, không nói nhiều thừa thãi, bắt đầu làm việc."

    Dương Gian nói xong không nói hai lời, liền rời khỏi phòng quản lí.

    "Này.." Giang Diễm muốn giữ lại.

    Nhưng ầm 1 tiếng cửa đã đóng lại.

    Giang Diễm muốn đi chung, tuy nhiên lại lập tức dừng chân.

    Bởi vì, bên ngoài càng nguy hiểm, chỉ có vị bảo an nho nhỏ kia mới dám đi loạn trong siêu thị.

    Do dự một chút, cô cắn răng, nhịn nỗi sợ xuống, đi về phía đài giám sát, trong tay gắt gao nắm chặt điện thoại của Lưu Cường.

    Mà cái thi thể không đầu và cái đầu của Lưu Cường đang nằm lăn lóc bên vách tường, cô không dám nhìn nhiều.

    "Này, nghe được sao?"

    Dương Gian đi lại trong siêu thị, hắn kiểm tra tín hiệu điện thoại vệ tinh.

    "Nghe, nghe được, tôi ở đây có nhìn thấy cậu." Đầu bên kia điện thoại truyền tới giọng nói khẩn trương của Giang Diễm.

    "Rất tốt, chú ý lưu ý bất kỳ động tĩnh nào bên cạnh tôi, kịp thời nói cho tôi biết."

    Dương Gian treo cái điện thoại ở trước ngực, sau đó đi về phía đám người Đường lão bản xảy ra chuyện.

    Trong nhóm người kia có Lệ tỷ.. Mà bà ta hẳn là một con quỷ.

    "Một triệu sẽ không bỏ lỡ chứ?"

    Trong lòng Dương Gian thầm nói: "Bất quá lần này chỉ cần Giang Diễm phối hợp tốt, mình có thể không cần sử dụng sức mạnh quỷ vực cũng có thể kiếm được số tiền kia."

    Ngay lúc hắn bắt đầu hành động, trong siêu thị lúc trước còn vắng ngắt, yên lặng, giờ khắc này từng bóng người bắt đầu xuất hiện trong góc tối bí ẩn, hoặc trong những cửa hàng không còn kinh doanh nữa, chậm rãi đi ra.

    Tướng mạo bọn họ khác nhau, từng người sắc mặt trắng bệch, mắt nhắm lại, hành động cứng đờ.

    Giang Diễm đang theo dõi nhìn thấy cảnh này, sợ tới mức tái mét mặt.

    Mà cách Dương Gian không xa.

    "Cái kia, những thứ đó xuất hiện.." giọng nói Giang Diễm run rẩy nhắc nhở.

    "Tôi biết rồi, cô chú ý báo cáo vị trí những con quỷ gần tôi, những cái khác không cần phải để ý đến, thuận tiện, đừng quên lời nhắc nhở lúc trước của tôi." Ngữ khí Dương Gian rất bình tĩnh, khiến trong lòng Giang Diễm trấn định hơn không ít.
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  2. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 51: Hết thảy người mất tích.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Siêu thị to lớn yên tĩnh có chút đáng sợ.

    Một chút xíu âm thanh đều không có, chỉ có tiếng bước chân của Dương Gian vang lên.

    Sắc trời bên ngoài cũng đã hoàng hôn, mặt trời xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu vào, khiến trong siêu thị tối đen có mấy phần ánh sáng.

    Nhưng ánh sáng này không duy trì được bao lâu.

    Một khi trời tối.

    Trong siêu thị bị tắt đèn sẽ tối tới mức đưa tay không thấy được năm ngón.

    "Rè rè.. Trái, bên trái cậu có 1 người." Tiếng rè rè điện thoại vang lên, điện thoại di động vệ tinh định vị trước ngực Dương Gian truyền tới giọng nói khẩn trương của Giang Diễm.

    Một người đàn ông trung niên sắc mặt tái nhợt, cả người bốc mùi thối đang nhắm mắt đứng ở bên trái con đường rẽ, giống như bức tượng gỗ không nhúc nhích.

    Dương Gian nhanh chân đi đến, hắn liếc về bên trái, ánh mắt khẽ nhúc nhích: "Thấy được."

    Hắn nghiêng người đi về phía trước, trực tiếp tránh đi người đàn ông trung niên này.

    Mà người đàn ông trung niên không có động, coi như Dương Gian đi tới trước mặt người đàn ông trung niên này cũng như vậy.

    "Cậu quá lợi hại, suy đoán đúng rồi, thật sự có thể, con quỷ kia không tập kích cậu." Bên trong phòng quản lí, Giang Diễm nhìn thấy tình cảnh này không nhịn được có chút kích động nói.

    Nhưng dương Gian cũng không quá vui vẻ: "Không, bây giờ tôi hoài nghi những thứ này không phải quỷ chân chính, bọn họ chỉ bị quỷ thao túng mà thôi, quỷ chân chính nhất định ẩn giấu ở một nơi nào đó, cũng hoặc là trên 1 người nào đó. Không nên lãng phí thời gian, video giám sát có thể lưu trữ 15 ngày, tình huống lúc trước của siêu thị tôi hiểu rõ, từ khi vụ án xảy ra tới khi đóng cửa chỉ là chuyện trên dưới 10 ngày mà thôi."

    "Chỉ cần cô nghiêm túc tìm kiếm, nhất định sẽ tìm được đầu mối."

    "Cậu yên tâm đi, tôi biết nên làm như thế nào." Giang Diễm đáp lời, lúc này cô ta cũng dần có tự tin, không quá sợ hãi nữa.

    "Phía sau, phía sau cậu, trong cửa hàng kia tôi nhìn thấy 1 người."

    Đột nhiên, cô vội vàng nhắc nhở.

    Dương Gian lập tức quay đầu nhìn lại.

    Phía sau cửa kính một gian hàng, không biết từ lúc nào xuất hiện 1 thiếu nữ thanh xuân tịnh lệ đứng đó, làn da của thiếu nữ đã biến thành màu xám đen, hẳn chết vài ngày, so với Ngụy Hiểu Hồng còn lâu hơn, trên đầu thối rữa nghiêm trọng, cô ta khẽ động 1 cái, 1 bảng da đầu mang theo cả tóc rơi xuống.

    Trong mũi, trong mắt đều chảy ra nước thi tanh hôi.

    Nhưng 1 cỗ thi thể lại đang vươn tay lên chụp về phía Dương Gian.

    "Trong cửa hàng cũng có?" Vẻ mặt Dương Gian hơi động, vội vàng xoay người.

    Hắn nghiêng người lui về sau.

    Không nên đưa lưng về phía bọn họ, có thể tránh bị tập kích, nếu vì quá hoảng sợ mà chạy trốn, tuyệt đối sẽ chết rất thê thảm.

    Sau khi nhìn rõ quy luật, Dương Gian cảm thấy con quỷ này cũng không khó đối phó.

    "Ba câu nói tổng kết của Chu Chính quả nhiên cực kỳ sâu sắc, chỉ cần biết rõ quỷ luật giết người, coi như người bình thường cũng có thể rời khỏi nơi này." Trong lòng Dương Gian thầm nói.

    Đương nhiên cái này là nhắm vào ác quỷ cấp thấp mà thôi.

    Tăng lên 1 bậc nữa, đạt tới trình độ quỷ anh sẽ tiến hành giết người không phân chia, quy luật không thể bảo đảm ngươi trăm phần trăm sống sót, chỉ là tăng xác suất sống sót mà thôi.

    Tránh khỏi 2 người đang tới gần, lần thứ hai Dương Gian tăng nhanh tốc độ.

    Bởi vì hắn có thể nghe được tiếng bước chân xung quanh không ngừng tới đây, còn có âm thanh thang máy hoạt động.

    Dương Gian biết, bất luận hắn đưa lưng về phía nào cũng đều có quỷ xuất hiện, chỉ là nó cách sau lưng khá xa, cần chút thời gian chạy tới mà thôi.

    Nếu kéo dài quá lâu, một khi bị vây lại.. chính là chết chắc.

    Đương nhiên, Dương Gian dám bất cẩn như thế là vì hắn là người ngự quỷ, đổi thành người thường tuyệt đối không dám chơi như vậy.

    "Phòng tạp vật quẹo trái ở phía trước, nhưng cậu phải nhanh lên, quỷ sau lưng cậu đang nhiều hơn, hơn nữa tôi còn nhìn thấy quỷ đi theo thang máy không ngừng hướng về cậu."

    Giang Diễm lần thứ hai sốt sắng; "Tôi ở chỗ này giúp cậu nhìn màn hình giám sát, rất nhanh sẽ tìm ra được nơi con quỷ kia xuất hiện đầu tiên."

    "Tôi biết." Dương Gian liếc mắt một cái.

    Quả nhiên, thang máy tầng 4 đang vận chuyển, bên trong hắn lờ mờ nhìn thấy có 1 người đứng trong thang máy đi lên tầng 5.

    Hơn nữa âm thanh thang máy vận chuyển vẫn không ngừng vang lên từ tầng 2, tầng 3.

    Dưới tầng, Dương Gian mơ hồ nhìn thấy có bóng người đi lại.

    "Rốt cuộc trong siêu thị này mất tích bao nhiêu người?" Trong lòng Dương Gian rùng mình.

    Chỉ là đại khái chừng 1 chốc, chít ít đã có hơn 20 người, số lượng còn đang không ngừng tăng lên, không ngừng xuất hiện ở mỗi ngóc ngách trong siêu thị, trong không khí, mùi xác thối càng trở nên nồng nặc.

    "Con quỷ này xuất hiện cũng thật biết chọn chỗ, chọn nơi nhiều người qua lại như siêu thị, dưới tình huống buôn bán bình thường, mấy ngày mất tích 2 mấy người căn bản không ai phát giác được, đổi lại thành nơi ít người qua lại, căn bản không có cơ hội để nó sát hại nhiều người như thế."

    "Bây giờ những người chết đi lại biến thành phiền toái của mình."

    Mang theo sự cẩn thận, hắn chạy thẳng tới phòng chứa đồ lặt vặt.

    Lúc này bên ngoài cửa phòng chứa đồ, 1 nam tử mặt âm u đầy tử khí, cứng đờ đứng ở đó, mặc dù đầu hắn là dáng vẻ 1 nam tử tầm 30 tuổi, nhưng thân thể lại là 1 cô gái, mặc váy dài, đi đôi giày cao gót màu cà phê.

    Hiển nhiên, hắn bị đổi đầu hơi quá.

    Nam tử chết lặng gõ cửa, mỗi một lần giống như chùy sắt nện vang rền, muốn gõ bể cánh cửa trước mặt.

    Mà cánh tay nam tử này đã máu thịt be bét, nhiều mảnh da thịt rụng xuống, ngay cả xương cũng lộ ra, gãy gập quỷ dị.

    Thân thể con người rốt cuộc cũng không cứng như cửa.

    Nhưng tất cả những thứ này cũng không gây trở ngại cho việc hắn muốn phá cửa mà vào.

    Nhưng đám người trốn trong phòng chứa đồ bị dọa không nhỏ, cánh cửa như muốn lung lay vỡ nát, từng người sợ tới toát mồ hôi lạnh, cả người run rẩy.

    "Lại, lại tới nữa rồi, Nghiêm Lực, cậu nhanh nghĩ cách đi, thứ kia muốn phá cửa vào rồi, quả nhiên nó vẫn ở bên ngoài không rời đi." Lý quản lý sợ hãi nói.

    "Năm triệu, tôi cho cậu 5 triệu, chỉ cần cậu có thể mang tôi ra khỏi chỗ này, tôi sẽ cho cậu." Đường lão bản không dám keo kiệt nữa, ông ta sợ tới vội vươn tay ra giá.

    Tiền mặc dù quan trọng, nhưng tính mạng càng quan trọng hơn.

    Sắc mặt Nghiêm Lực lúc này đặc biệt khó coi, hắn nhìn 2 tay mình 1 chút, máu me đầm đìa, đã thấm ướt găng tay, không ngừng chảy cả ra ngoài.

    Máu tươi tự trên mặt đất, đã không thể thu hồi lại.

    "Không thể sử dụng năng lực nữa, nếu không mình chết càng nhanh hơn." Hắn hít một hơi thật sâu.

    Lúc này máu tươi trên cửa đã chảy hết, không còn tiếp tục nhỏ giọt nữa vì tay hắn không tiếp tục nhấn lên cửa.

    "Cạnh, đùng đùng~!"

    Tiếng cửa lớn nổ vang, khung cửa chấn động, tro bụi chung quanh lại tuôn từ trên đỉnh đầu xuống.

    Lực lượng kia càng lúc càng lớn..

    Vào lúc bọn họ sợ hãi ôm lấy nhau, Lệ tỷ đang núp trong góc, bình thường không kêu lên tiếng nào, đột nhiên từ từ đứng lên.

    Bà ta nhắm mắt lại, trên mặt hoàn toàn không còn chút máu, thân thể chuyển động với 1 tư thế quỷ dị, quay 1 vòng, nhìn 1 đám người đang đưa lưng về phía mình, 2 tay chậm rãi nâng lên.

    Nhưng ngay tại lúc đó, bên ngoài đột ngột truyền tới 1 tiếng vang thật lớn.

    Là thứ gì đó rơi trên mặt đất, bộp một tiếng rớt bể.

    Giọng nói của Dương Gian vang lên bên ngoài: "Này, mấy người bên trong còn sống chứ? Chưa chết thì mở cửa giùm cái, tôi có cách mang các người rời khỏi chỗ này?"

    "Cái gì? Bên ngoài còn có người." Lúc này kinh hãi nhất là Nghiêm Lực.

    Hắn nghe giọng nói phía bên ngoài, trên mặt không thể tin được, trong siêu thị này nhiều quỷ như vậy, không thể có người sống tồn tại mới đúng, cho dù có cũng nên chết rồi.

    "Là giọng nói của vị bảo an kia, nhanh mở cửa xem, hỏi hắn thật sự có cách rời khỏi nơi này không." Trí nhớ Đường lão bản không tệ, lập tức nhận ra giọng nói của Dương Gian.

    "Đừng, đừng mở cửa, ai biết người đang nói chuyện bên ngoài rốt cuộc là người hay là quỷ." Lý quản lý sợ hãi nói.

    Được nhắc nhở, trong lòng Nghiêm Lực cũng rùng mình, lúc này ngưng trọng đứng lên.

    Đúng đấy, không có chứng cứ cho thấy người bên ngoài kia chính là vị bảo an trẻ tuổi.

    Nếu như đây là một cái bẫy thì sao?

    Dương Gian thật vất vả loại bỏ tên đang đứng chắn ở cửa phòng chứa đồ, tuy hắn ngã không chết, nhưng còn cần 1 đoạn thời gian leo lên đây, tạm thời giảm bớt nguy cơ trước mắt.

    Nhưng nghe được lời những người bên trong phòng chứa đồ, mặt hắn tối sầm lại: "Đúng rồi, các ngươi không ra cũng không sao, trước tôi xem màn hình giám sát, Lệ tỷ trong mấy người kia cũng là quỷ, không biết Lệ tỷ kia đã bắt đầu hành động chưa, nếu như hành động rồi, thì các người chỉ có chết ở bên trong, vì thế kính xin, nhanh đưa ra quyết định."

    "Hả?"

    Nghe nói như thế, tất cả mọi người trong phòng chứa đồ lặt vặt sợ tới cả người xuất mồ hôi lạnh.

    Cái gì? Lệ tỷ là quỷ?

    Hầu như theo bản năng, mọi người xoạt 1 tiếng ngoái đầu nhìn lại.

    Nhưng sau một khắc, bọn họ nhìn thấy Lệ tỷ ở sau lưng không biết đứng lên từ lúc nào, mà bà ta.. đã không còn đầu.

    "A~!"

    Vài âm thanh rít gào vang lên trong phòng chứa đồ lặt vặt.

    Phía ngoài Dương Gian không nhịn được bịt kín lỗ tai.

    Thanh âm vang lên đủ đi làm ca sĩ opera.

    Sau một khắc.

    Cửa phòng chứa đồ ầm 1 tiếng bị đụng vỡ.

    Một đám người vừa lăn vừa chạy, như ong vỡ tổ ào ra, có người nước mắt nước mũi, có vài người đã tiểu ra quần.

    "Nhanh, nhanh cứu với."

    "Cứu mạng, tôi không muốn chết a."

    Dương Gian lại nhắc nhở một câu: "Các ngươi kêu gọi vài tiếng cũng không sao, chỉ đừng chạy lung tung, quỷ bên ngoài nhiều lắm, chạy trốn, chết càng nhanh."

    Đường lão bản, Lý quản lý, còn có đám người La đại sư chạy tứ tán được vài bước, lập tức sợ tới co quắp ở trên mặt đất.

    Không biết lúc nào, những con đường trên tầng 5 đã chiếm hết người.

    Trước sau trái phải, hầu như nơi nào cũng có người.

    Những người này, từng người sắc mặt trắng bệch, nhắm mắt lại, cả người tỏa ra một mùi thối rữa, đi lại cứng đờ, đang không ngừng tiến về bên này, đem tất cả đường đi chặn lại.

    Bọn họ là toàn bộ những người mất tích trong siêu thị.

    Hôm nay, xuất hiện toàn bộ.
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  3. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 52: Nằm xuống

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Còn tưởng rằng trong phòng chứa đồ tạm thời an toàn.

    Mọi người không nghĩ tới nguyên lai bên người mình có 1 con quỷ.

    Nếu như không phải Dương Gian nhắc nhở bọn họ, bọn họ còn không phát hiện được điểm này, mà hậu quả như thế nào hẳn ai cũng rõ ràng.

    Đám người kia đừng mơ có ai sống mà ra ngoài, thậm chí bao gồm cả người ngự quỷ.. Nghiêm Lực kia.

    Người Ngự quỷ nắm giữ sức mạnh ác quỷ, nhưng không phải vạn năng, sử dụng sức mạnh lung tung chỉ khiến ngươi chết càng nhanh hơn.

    Lúc này Dương Gian nhìn thấy người trẻ tuổi Nghiêm Lực.

    Sắc mặt của hắn cũng không tốt, có loại xám trắng vì mất quá nhiều máu.

    Nhưng càng khiến Dương Gian để ý, là rốt cuộc trong thân thể Nghiêm Lực ẩn giấu con quỷ như thế nào? Cực hạn cơ thể hắn đã tới chưa, khoảng cách tới khi ác quỷ thức tỉnh còn bao lâu?

    "Cậu.. Là người?"

    Nghiêm Lực không kinh hoảng như những người khác, mà sau khi chạy khỏi phòng chứa đồ, lập tức đứng lại, sắc mặt mười phần ngưng trọng nhìn Dương Gian.

    Hắn còn chưa xác định vị bảo an trước mắt này là người hay là quỷ.

    Dương Gian nói: "Nên tính là người, trước tôi nghe cậu nói, tên cậu là Nghiêm Lực? Cậu là người ngự quỷ sao?"

    Con mắt Nghiêm Lực hơi co rụt: "Cậu cũng vậy sao?"

    "Tôi coi như 1 thành viên hình cảnh quốc tế."

    Dương Gian suy nghĩ một chút, trước tiên phải đội cho mình lớp da hổ, không thể nói cho người khác biết, mình chỉ là một học sinh.

    Tuy hắn chưa phải 1 thành viên trong tổ chức, nhưng không phải tiếp tuyến viên Lưu Tiểu Vũ kia vẫn luôn lôi kéo, muốn hắn tiến vào tổ chức cảnh sát quốc tế sao.

    "Hình cảnh quốc tế?"

    Nghiêm Lực lần thứ hai đánh giá Dương Gian, nhìn thấy hắn mặc đồng phục an ninh cũng không quá tin, nhưng lúc nhìn thấy điện thoại vệ tinh đang đeo trên cổ hắn, là tiêu chí của cảnh sát hình sự, hắn liền tin.

    "Nghe nói tổ chức cảnh sát quốc tế thiếu người nghiêm trọng, mỗi 1 thành phố còn không đủ phân phối 1 vị cảnh sát hình sự, quốc tế hình cảnh của thành phố Đại Xương lúc trước tên là Chu Chính, cậu tên là gì?"

    "Tôi gọi Dương Gian, thuận tiện nói cho cậu biết, Chu Chính chết rồi, hy sinh trong sự kiện trường cao trung mấy ngày trước." Dương Gian bình tĩnh nói.

    Nghiêm Lực: "Thì ra là vậy, tình huống vừa nãy cảm ơn cậu, không biết cậu dựa vào đâu căn ngản nhiều ác quỷ tập kích như vậy? Coi như người ngự quỷ, trong loại tình huống kia cũng hết sức bị động, ban đầu tôi cho rằng số người mất tích trong siêu thị không nhiều, đẳng cấp nguy hiểm của con quỷ kia không cao, chỉ cấp c, hiện tại..

    Xem ra, là tôi đánh giá thấp nghiêm trọng."

    "Biết sớm như vậy tôi không nên tham số tiền kia."

    Trên mặt hắn lộ ra vẻ hối hận, vì hành vi của mình mà cảm thấy ảo não.

    "Cậu dựa vào năng lực gì để có thể sinh tồn trước sự tập kích của ác quỷ nơi đây?"

    Dương Gian không nói ra năng lực của mình, trái lại dò hỏi hắn.

    Nghiêm Lực cũng không ẩn giấu, hắn cúi đầu nhìn 2 bàn tay đầy máu: "Người khác gọi tôi là quỷ máu Nghiêm Lực, 2 tay tôi dính máu quỷ, máu quỷ có năng lực hạn chế ác quỷ khác, từng hợp tác với người khác, thành công bắt được một con quỷ, nhưng máu quỷ của tôi không thể ở bên ngoài cơ thể quá lâu, nếu không sẽ có quỷ ngoi đầu lên từ vũng máu."

    "Chờ chút, cậu nói cậu hợp tác với người khác thành công chộp được một con quỷ?"

    Con mắt Dương Gian ngưng lại, lộ ra vẻ ngạc nhiên, nghi ngờ: "Cậu dùng biện pháp gì?"

    Quỷ cũng có thể bắt được sao?

    "Phương pháp rất đơn giản thô bạo, tôi dùng quỷ máu hạn chế con quỷ kia, chỉ cần trong khoảng thời gian ngắn đem nó nhét vào 1 cái hộp bằng vàng, đủ kín gió, nó sẽ không chạy ra ngoài được."

    Nghiêm Lực mở miệng nói: "Đây là phương pháp thông dụng trên toàn thế giới, thân là cảnh sát hình sự, chẳng lẽ cậu không biết?"

    "Tôi là thực tập sinh, còn chưa phải làm việc chính thức." Dương Gian nói.

    Hắn đích xác nhớ lại mấy bài viết trong trang web kia.

    Là một người ký tên: Giáo sư Bruce.

    Nội dung đại khái bài viết đó là, quỷ có thể ảnh hưởng tới tất cả vật chất, nhưng không thể nào ảnh hưởng tới hoàng kim, vị giáo sư kia dùng khoa học, nghiêm cẩn, nỗ lực phân tích, tìm ra phương pháp khắc chế quỷ.

    Nếu như luận văn có tác dụng, vậy thông qua 1 chiếc hộp được làm từ vàng, đích xác có thể giam giữ, bắt quỷ.

    Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ như thế, tuy nhiên không thể giết chết, tiêu diệt.

    "Cứu, cứu mạng a."

    Lúc này những tiếng kêu hoảng sợ bên cạnh cắt đứt cuộc nói chuyện của 2 người.

    Dương Gian nhìn quanh, thấy bốn phương tám hướng, rất nhiều người bị quỷ đổi đầu đang vây lại, lấp kín mỗi một cái hành lang.

    Trừ phi trực tiếp nhảy từ tầng 5 xuống, nếu không căn bản không thể trốn.

    Nhưng nhảy từ tầng 5 xuống cũng coi như tự sát.

    Đám người Đường lão bản, Lý quản lý, La đại sư đang kêu cha gọi mẹ, chạy lui trở về, bọn họ không thể ra ngoài được.

    "Cậu rốt cuộc có biện pháp gì mới có thể không sợ bị nhiều quỷ tập kích như vậy?"

    Nghiêm Lực cũng có chút kinh hoảng: "Tiếp tục như vậy, coi như cậu là hình cảnh quốc tế cũng phải chết ở chỗ này, sức mạnh ác quỷ dùng nhiều cũng chết, điểm này cậu không thể không biết."

    "Tôi đương nhiên biết."

    Dương Gian bình tĩnh nói; "Cậu đã dùng không ít sức mạnh ác quỷ đi, ngay cả máu quỷ trên tay đã có chút không khống chế nổi, cực hạn của cậu sắp tới rồi, đã mua quan tài chưa?"

    "Lời của cậu tôi rất rõ ràng, nhưng có lúc vì sống tiếp, cũng không còn cách nào." Nghiêm Lực cắn răng nói.

    "Có lúc xác thực hết cách rồi, nhưng trước khi cậu đối phó với quỷ nên coi lại sức mạnh ác quỷ của mình, nếu không sẽ chết càng nhanh hơn, mà tôi không bình thường, tôi dựa vào đầu óc, đầu óc không có tác dụng mới dùng tới sức mạnh ác quỷ, nhưng hiện tại không phải lúc tán gẫu, tôi không thể để ông chủ này chết như vậy." Dương Gian chỉ đầu mình, nở một nụ cười.

    Nói xong, hắn bước tới 1 đám quỷ cách đó không xa.

    Sắc mặt Nghiêm Lực chợt biến, coi như hắn cũng không dám trực diện đối đầu với nhiều ác quỷ như vậy, vị cảnh sát trẻ tuổi này can đảm như vậy sao?

    Hơn nữa nhìn những người khác bị quỷ vây nhốt, trong lòng hắn đã không tính cứu những người này, chỉ muốn làm sao rời khỏi chỗ đây.

    Số tiền kia không có mệnh để kiếm rồi.

    Đột nhiên.

    Nghiêm Lực nhìn thấy Dương Gian đi tới, dùng chân đá bọn họ.

    Kèm theo vài tiếng kêu quái dị, ba, bốn người bị hắn đá nằm trên đất.

    Cậu ta là cứu người hay là hại người a?

    Nghiêm Lực ngây đơ.

    "Không muốn chết thì ngoan ngoãn nằm trên đất chớ lộn xộn, làm vậy những con quỷ này sẽ không tập kích các ngươi, các ngươi mới có thể còn sống rời khỏi, còn chạy loạn, chết sẽ nhanh hơn." Dương Gian túm lấy vạt áo Đường lão bản khẽ quát một tiếng.

    Đường lão bản đã sợ tới không biết nên làm thế nào, trước mặt 1 đám quỷ đang chạy tới, ông ta không còn lựa chọn.

    Lúc này ông ta nhắm mắt lại, chọn tin tưởng Dương Gian, nằm trên đất không nhúc nhích.

    Nằm trên đất liền mang ý nghĩa, lưng vĩnh viễn quay về phía mặt đất, như thế có thể hoàn mỹ né tránh tập kích của quỷ ở bất kỳ hướng nào.

    "Những người khác không muốn chết thì nghe theo, nằm xuống đừng nhúc nhích." Dương Gian lại nói.

    Nhưng mà có người nghe lời nằm xuống, lại có nhiều người hơn coi lời Dương Gian là đánh rắm, bởi vì nằm xuống chẳng khác chờ chết tại chỗ, vì thế bọn họ vẫn hoảng sợ quay đầu bỏ chạy.

    "Này, đây là tầng 5, đừng có nhảy, chết người đó." Dương Gian nhìn thấy 1 người sợ hãi khóc than không biết phải làm gì, trực tiếp nhảy ra khỏi lan can tầng 5 xuống, là 1 nam tử đi cùng La đại sư.

    Dũng sĩ a.

    Trong lòng Dương Gian thở dài.

    Không nhảy còn có thể sống sót, nhảy 1 cái, chết chắc.

    Nhảy lầu chết chắc thì những người kia chạy trốn cũng không khá hơn chút nào.

    Rất nhanh mấy người đang trốn chạy phát hiện các con đường đều bị lấp kín.

    Quỷ vây từ bốn phương tám hướng, càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.. Đến cuối cùng bọn họ bị bao vây.

    "A~!" Tiếng kêu thảm thiết vang lên, sau đó 6, 7 cánh tay thối rữa đưa tới.

    Tiếng kêu thảm thiết lập tức dừng phắt lại.

    Mấy cái đầu sống sờ sờ bị vặt xuống.

    Có quỷ gỡ đầu mình ra, đặt cái đầu mới lên cổ, 1 con quỷ mới lại ra đời.

    Nhưng sau khi làm xong tất cả, xung quanh lại trở nên yên tĩnh.

    Tất cả quỷ.. Bất động.

    Những người còn lại, nằm trên đất thật sự không bị quỷ tập kích, toàn bộ đều còn sống.

    "Sao có thể có chuyện đó?"

    Nghiêm Lực chấn kinh rồi, hắn cũng nằm xuống, nhưng giây phút này hắn nhìn Dương Gian như thấy quỷ.

    Dương Gian cũng không nằm xuống mà tựa người vào lan can, không đưa lưng về phía phất cứ con quỷ nào.

    "Làm sao, không lừa các ngươi chứ?"

    Dương Gian mở miệng: "Chúc mừng các ngươi, còn sống, tiếp theo không ngại thanh toán phí dịch vụ chứ, chuyện đầu tiên phải nói rõ, phí dịch vụ của tôi rất đắt."

    Phí hết tâm tư bất chấp nguy hiểm, cứu những người có tiền ghê tởm này, tại sao?

    Đương nhiên là để kiếm tiền.

    Thật sự cho rằng Dương Gian thương bọn họ sao.
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  4. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 53: Xấu hổ thoát đi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong cửa hàng mờ tối, hoàn toàn yên tĩnh.

    Tiếng thang máy hoạt động cũng dừng lại, tiếng bước chân truyền tới từ 4 phương cũng dừng lại.

    Ngay cả tiếng kêu cứu cũng im hơi lặng tiếng.

    Nhưng trong cửa hàng an tĩnh lại không hề quạnh quẽ.

    Một mùi tanh tưởi lấp đầy không gian, từng người sắc mặt trắng bệch, thân thể rữa nát đứng ở tầng 5 trung tâm thương mại, đem mọi lối đi chặn cứng, dường như không để cho bất kỳ người nào đi qua.

    Những người này chết đã lâu, nguyên bản bọn họ chính là những người mất tích trong siêu thị, lúc này bước ra từ trong mỗi ngóc ngách của siêu thị.

    Nói bọn họ là người, càng nên nói bọn họ là 1 đám quỷ.

    Cả người ông chủ Đường căng thẳng, con mắt khép lại không dám mở mắt ra nhìn một màn đáng sợ như vậy.

    Trong lòng ông ta không ngừng niệm A Di Đà Phật, hi vọng Bồ Tát phù hộ, những con quỷ kia tuyệt đối không nên hại chính mình, sau khi mình rời khỏi nơi này, nhất định sẽ càng thêm siêng năng cúng bái thần linh.

    Một lát sau, Đường lão bản phát hiện xung quanh đã không còn động tĩnh.

    Mà mình còn sống, không hề có chuyện gì.

    Ông ta có thể còn sống, nguyên nhân dĩ nhiên không phải do ông ta nhắm mắt lại cầu nguyện, mà vì Dương Gian cứu ông ta.

    "Đường lão bản, đừng giả bộ chết, nhanh trợn con mắt ra, đừng coi lời của tôi như gió thoảng bên tai không nghe thấy, các ngươi chỉ tạm thời an toàn mà thôi, có thể rời khỏi chỗ này hay không còn chưa chắc. Nếu như các người chịu thanh toán phí dịch vụ, tôi có thể đảm bảo mỗi người các ngươi có thể còn sống rời khỏi nơi này." Dương Gian nói.

    Lúc này ông chủ Đường mới thận trọng mở mắt ra, ông ta quan sát xung quanh một chút, nhìn thấy những thi thể trắng bệch đang đứng lố nhố bên cạnh, trái tim bị dọa cho co rút.

    "Đây đây, Đường lão bản, ông thấy thế nào?" Dương Gian đứng một bên nói.

    Đường lão bản nhìn thấy Dương Gian là người sống sờ sờ, trái lại thở phào nhẹ nhõm: "Nếu cậu thật sự đảm bảo tôi có thể còn sống rời khỏi nơi đây?"

    "Đường lão bản đang hoài nghi trình độ nghiệp vụ của tôi sao? Cũng không nhìn xem vừa nãy là ai cứu ông. Đúng rồi, ông đừng đứng lên, cứ nằm thế đi, tạm thời an toàn." Dương Gian nói.

    Nghiêm Lực đứng 1 bên cũng nói: "Chớ thấy hắn còn trẻ mà kinh thường, hắn là hình cảnh quốc tế, phân khu Á Châu, thuộc về nhân viên biên chế của quốc gia, giá trị lời nói của hắn đáng để tin tưởng, hơn nữa trừ hắn ra không ai có thể đảm bảo mấy người còn sống. Tình huống trước mắt mấy người thấy rồi đấy, cục diện đã vượt qua phạm vi năng lực của tôi."

    "Vì lẽ đó tôi kiến nghị ông nên để Dương Gian bảo vệ ông rời khỏi đây, đương nhiên nếu ông yêu tiền quá thì coi như tôi chưa nói gì."

    Hắn làm người tốt, biết thời biết thế, đem vụ làm ăn này nhường lại cho Dương Gian.

    Dù sao hắn không có năng lực đi kiếm.

    "Thế nào? Suy tính một chút, tôi không cho các ngươi nhiều thời gian đâu, nhiều nhất mười phút, tôi sẽ rời khỏi chỗ này." Dương Gian lấy điện thoại di động của mình ra nhìn đồng hồ.

    Hắn không muốn chờ trời tối.

    Khi trời tối, nơi này cái gì cũng không thể nhìn thấy được, giống như tiến vào quỷ vực, nguy hiểm tăng gấp đôi.

    Đường lão bản thận trọng hỏi; "Vậy vị cảnh sát hình sự này, phí dịch vụ của cậu là bao nhiêu? Năm triệu có đủ hay không?"

    Ngược lại, tiền này cho Nghiêm Lực cũng là cho, cho cảnh sát hình sự trẻ tuổi này còn tốt hơn, bảo toàn mạng sống còn có thể kết giao thêm bạn bè, dù sao người ta cũng là hình cảnh quốc tế, có thân phận, đơn vị chính quy.

    Tuy rằng năm triệu hết sức nhức hầu bao, nhưng so với mạng mình vẫn là không đáng nhắc tới.

    "Tốt, vậy năm triệu." Ánh mắt Dương Gian sáng lên.

    Quả nhiên, trước tiên để Đường lão bản bị dọa cho tè ra quần, giá tiền mới dễ nâng lên. Nếu lúc trước trức tiếp tìm ông ta nói chuyện, không chỉ ông ta không tin mà giá cả không thể nâng lên được.

    "Nhưng cần phải trả tiền trước, sau mới làm việc, đây là phong cách làm việc của tôi, nếu không có vấn đề, bây giờ ông có thể bắt đầu trả tiền." Dương Gian nói.

    "Không, không thành vấn đề." Đường lão bản lập tức đồng ý.

    Đối với ông chủ 1 siêu thị thương mại lớn mà nói, năm triệu đích thật có thể lấy ra 1 hơi.

    "Ông, đúng, chính là ông đừng giả câm điếc, Lý quản lý, tôi nói chính là ông, ông chủ Đường bỏ ra 5 triệu mua an toàn, ông trả bao nhiêu đây? Đừng tưởng rằng tôi sẽ miễn phí mang ông ra ngoài, nếu ông không trả tiền, tôi sẽ để ông lại chỗ này." Dương Gian đe dọa.

    Lý quản lý biến sắc, hắn nhìn về phía Dương Gian, mang theo mấy phần cầu xin: "Tôi không thể bỏ nổi 5 triệu, tôi chỉ có 500 nghìn, 1 người quản lý như tôi nào có nhiều tiền như vậy."

    "Từ trong mắt ông tôi thấy được sự gian trá, nhưng tôi là người tốt, lúc trước ông mắng tôi vài câu, sao tôi có thể tức giận với ông được cơ chứ? Vì thế, nhanh cho tôi xem số dư thẻ ngân hàng, nếu thấp hơn 500k, tôi chỉ thu ông như vậy, nếu như hơn 500k, thật không tiện, ông phải dùng toàn bộ tiền bên trong để trả phí dịch vụ, nếu không thì cứ nằm đây chờ cứu viện đi."

    "Con người của tôi làm ăn hết sức công đạo, tuyệt đối sẽ không làm khó ông, cũng không lấy việc công trả thù riêng, quản lí, ông có thể yên tâm."

    Dương Gian nghiêm túc nhìn ông ta nói.

    "..."

    Lý quản lý nhất thời trợn tròn mắt.

    "Đừng kéo dài thời gian, chưa lấy được tiền, tôi sẽ mang ông chủ Đường đi một mình." Dương Gian nói.

    "Cho, cho cậu, tôi cho cậu không phải là được rồi sao?" Lý quản lý khóc không ra nước mắt, ông ta đưa điện thoại di động cho Dương Gian.

    Dương Gian mở tài khoản ngân hàng của ông ta nhìn số dư, không khỏi chà chà nói: "Lý quản lý, ông cũng thật có tiền, hơn 180 vạn, trong thẻ ngân hàng của ông sao giàu có như vậy chứ? Khiến người nghèo như tôi thật không thể hiểu được, thế nhưng bây giờ nó là của tôi, phiền ông chuyển qua nhanh."

    Hắn lại trả điện thoại cho Lý quản lý.

    "Gian thương, đây là một tên gian thương, nhất định hắn đang vơ vét." Trong lòng Lý quản lý thầm nói, muốn mắng tên bảo an này nhưng không dám mở miệng.

    Nhưng không cho thì không được.

    Xem ra số tiền mình dành dụm lâu như vậy, toàn bộ tiện nghi cho tên bảo an này rồi.

    Tiền không còn có thể kiếm lại, mất mạng, cái gì cũng mất.

    Cuối cùng hắn trả tiền.

    Sau khi thu tiền, Dương Gian lại đưa mắt nhìn La đại sư, hắn có chút cảm kích đi tới, cầm lấy bàn tay đang run lẩy bẩy của La đại sư nói: "Đại sư, hôm nay thực sự làm phiền ông, ông kêu đóng cửa lại đúng là 1 chủ ý ưu tú, không chỉ thành công hại chết mấy học trò của mình mà còn hại chết không ít nhân viên trong siêu thị."

    "Liền ngay cả chính mình cũng thiếu chút nữa khó thoát chết, tìm đường chết có thể làm đến nước này, cũng thực sự là hiếm thấy."

    "Vì cái thao tác khóa cửa sinh đẹp này, tôi quyết định phá lệ chăm sóc ông.."

    Dương Gian giơ 1 ngón tay cái với La đại sư.

    Không phải ông ta khóa cửa làm pháp sự, căn bản sẽ không có nhiều chuyện như thế, tất cả mọi người đều có thể chạy đi, không nhất thiết chết nhiều người như vậy.

    "Tôi, tôi.." sắc mặt La đại sư hết sức cổ quái, không biết là sợ sệt, hay là tức giận.

    Cuối cùng, ông ta nín nửa ngày mới lộ vẻ tức giận mở miệng nói: "Trên người tôi chỉ có hơn 3 triệu, những thứ khác đều bỏ trong két bảo hiểm ở nhà, tôi đưa hết cho cậu, chỉ xin cậu mang tôi rời khỏi chỗ này là tốt lắm rồi, chuyện lúc trước là tôi không đúng, tôi xin lỗi cậu được không?"

    "Đại sư, ông nói cái gì đó? Tôi là loại người thấy tiền mờ mắt sao? Đường lão bản người ta còn bỏ ra 5 triệu, đại sư phong thủy như ông, mua bán không vốn, của cải khẳng định không ít, như vậy đi, cho 1 số may nắm, 8 triệu, tôi mang ông ra khỏi nơi này. Tiền không ở trên người không sao, lấy đồ đặt cọc cũng được." Dương Gian nói.

    La đại sư run lập cập, cuối cùng vẫn là chuyển cho Dương Gian hơn 3 triệu, thêm vào 1 cái đồng hồ đeo tay, 1 mảnh ngọc bài phỉ thúy, 1 chìa khóa xe và mấy thứ kì quái trên người.

    "Hơn 10 triệu, hiện tại mình cũng coi như 1 người có tiền ghê tởm rồi." Dương Gian nhìn thông báo số dư trong điện thoại di động, trong lòng có chút kinh hỉ.

    Nếu như không phải trở thành người ngự quỷ, số tiền kia dựa vào đọc sách làm việc, sợ là mấy chục năm, thậm chí cả đời cũng không kiếm được.

    Nhưng trở thành người ngự quỷ, chỉ trong vòng 1 ngày hắn đã kiếm lời được nhiều như vậy.

    Chẳng trách, người ngự quỷ nước ngoài đều muốn làm lính đánh thuê, treo giải thưởng mà làm việc, bởi vì.. loại chuyện này tuy nguy hiểm cao, nhưng hồi báo cực kỳ hấp dẫn người ta.

    "Tiểu huynh đệ, vậy lúc nào cậu mang tôi rời khỏi nơi này?" Đường lão bản có chút nóng nảy hỏi.

    Dương Gian cất điện thoại di động nói; "Ngay bây giờ."

    Hắn đi tới cạnh thi thể Lệ tỷ bên trong phòng chứa đồ, móc ra chia khóa cửa lớn.

    "Đi theo tôi, những vẫn là câu nói trước kia, không cho phép đứng lên, nằm xuống."

    "Nằm xuống đi như thế nào?" Lý quản lý hỏi.

    Dương Gian nói; "Nhìn thấy sâu lông chưa? Cứ đi như thế là được rồi, hơi giống bơi ngửa, rất dễ dàng."

    "Cái gì? Cậu kêu 1 đám người lớn chúng tôi phải bò ngửa như mấy đứa con nít sao? Nhất định là cậu đùa nghịch chúng tôi, tại sao cậu có thể đứng mà đi lại, chuyện gì cũng không có." Lý quản lý có chút xấu hổ nói.

    Dương Gian ; "Tôi là hình cảnh quốc tế, có năng lực đối phó ác quỷ, ông có không? Ông cảm thấy động tác này xấu hổ cũng không sao, đứng lên chết rồi tôi không chịu trách nhiệm."

    "..."

    Lý quản lý trầm mặc một chút, hai chân ông ta đẩy đẩy trên sàn nhà, di chuyển y như 1 con sâu lông.

    "Là như vậy sao?"

    "Đúng, cứ như vậy, động tác của ông hết sức tiêu chuẩn, trượt vừa nhanh lại ổn, rất tốt." Dương Gian gật đầu.
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  5. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 54: Trườn ra khỏi siêu thị

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giờ khắc này, trong siêu thị xuất hiện 1 màn kỳ quái.

    Một đám người trưởng thành, sự nghiệp thành công đang nằm trên đất, dùng chân đẩy cơ thể, trườn về sau như con sâu lông, trên mặt thỉnh thoảng còn lộ ra thần sắc sung sướng.

    "Thật hữu dụng, những con quỷ kia giống như không nhìn thấy chúng ta, đều đứng đó bất động." Đường lão bản kích động nói.

    Bọn họ đã từ tầng năm trượt tới lầu bốn.

    Đi qua khu vực nguy hiểm nhất.

    Tất cả thuận lợi, bọn họ rất nhanh sẽ có thể rời khỏi nơi này.

    "Lý quản lý, làm sao ông lại trườn nhanh thế, sắp tới tầng 3 rồi?" Đường lão bản liếc mắt nhìn.

    Lý quản lý không ngừng trườn ra sau, mở miệng: "Lúc trước chưa quen, hiện tại quen rồi tôi cảm thấy tôi còn có thể trườn nhanh hơn chút nữa, ông chủ, có phải động tác của ông chưa đủ tiêu chuẩn không? Ông nhìn động tác của tôi đi, có phải vừa trôi chảy lại dùng ít sức?"

    "Các ngươi chờ tôi với, đừng vứt tôi lại phía sau." La đại sư nóng ruột.

    Ông ta có chút mập mạp, hành động hơi chậm chạp, rơi vào cuối cùng.

    Dương Gian ở phía sau, nhìn bọn họ học theo sâu lông trườn 1 đường từ tầng 5 xuống, nhịn không được bật cười.

    Vào lúc này không có ai dám nói hắn câu nào.

    Bởi vì không phải Dương Gian đưa ra biện pháp này, bọn họ căn bản không thể nào thuận lợi đào mạng.

    Tuy rằng động tác này đối với người trưởng thành mà nói, có chút xấu hổ.

    "Này, Giang Diễm, tình huống bên cô thế nào rồi?" Dương Gian nói với điện thoại vô tuyến.

    "Ở chỗ tôi vẫn tốt, tôi đã tìm được màn hình giám sát lúc trước, rất nhanh có thể tìm ra vị trí thực sự của con quỷ kia.. vị trí trước hết của nó hình như ở tầng 5, người bị hai thứ nhất, chính là bị hại ở tầng 5."

    Âm thanh Giang Diễm có chút sốt sắng ; "Sao các người đi hết rồi, không phải để tôi 1 mình ở chỗ này đấy chứ?"

    "Tôi đưa mấy đồng đội lợn rời khỏi chỗ này trước, quay đầu lại tới đón cô, yên tâm chỉ cần cô không chạy loạn thì không sao, tiếp tục duy trì trò chuyện, có nguy hiểm lập tức gọi tôi." Dương Gian dặn dò.

    "Được, được." Giang Diễm chỉ lo Dương Gian bỏ lại chính mình.

    Nghe được câu này, cô mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

    Hiện tại, thời gian là chạng vạng tối.

    Trước cửa siêu thị có mấy chiếc xe cảnh sát dừng lại, ở cửa kéo dải cách ly, di tản người dân ra xa.

    Toàn bộ khu vực đều bị phong tỏa.

    "Tình huống siêu thị thế nào?"

    Người phụ trách vụ án này gọi Lưu Kiến Minh, là đội trưởng cảnh đội khu vực này, biểu hiện của hắn ta có chút mệt mỏi, cau đầu lông mày nhìn vào siêu thị đã đóng cửa không tiếp tục kinh doanh.

    Một vị cảnh viên nói; "Lưu đội, trước nhận được báo án, nói nơi này xuất hiện tội phạm giết người, nghi có quan hệ với những vụ án mất tích lúc trước. Nhưng căn cứ theo lời ông chủ cửa hàng bên cạnh. Đại khái một canh giờ trước, ông chủ Đường An của siêu thị có mời 1 vị đại sư phong thủy tới đây xem phong thủy, làm pháp sự, cố ý đóng cửa toàn bộ siêu thị, tình huống hiện tại chưa xác định được."

    Lưu Kiến Minh nói: "Nếu như đúng là hung thủ gây án, vậy cũng tốt, chuẩn bị phá cửa, giải cứu nhân viên bị nhốt."

    "Vâng đội trưởng."

    Lập tức, cảnh viên phía ngoài liền bắt đầu hành động, dùng công cụ cưỡng ép mở cửa chính siêu thị.

    Trong chốc lát, khóa cửa trung tâm thương mại bị phá hư.

    Cửa lớn rất nhanh mở ra.

    Cửa lớn vừa mở, lập tức có 1 mùi thối rữa tanh tưởi phả vào mặt, người đứng gần bị hun trực tiếp nôn mửa.

    Sắc mặt Lưu đội khẽ thay đổi.

    Quanh năm hắn chạm mặt các loại án hình sự, thi thể gặp qua không ít, mùi vị này hắn ngửi 1 cái liền nhận ra.

    Phải.. Xác thối.

    "Mọi người cẩn trọng một chút, trước tiên chớ vào."

    Lưu đội lờ mờ cảm giác, vụ án mất tích trong trung tâm thương mại tuyệt đối không đơn giản như vậy, chỉ là trước kia điều tra, không tìm được chứng cứ, chỉ có thể tạm thời phong tỏa siêu thị.

    Nhưng mà chưa được bao lâu.

    Đám người đứng ngoài siêu thị liền sửng sốt.

    Trong bóng tối lờ mờ, 1 nam tử mặc âu phục nằm trên đất, mặt mũi cực kỳ kích động, trườn như sâu lông ra ngoài cửa.

    Cái thao tác gì vậy?

    Không, nằm trườn như vậy cũng không chỉ có 1 người.

    Phía sau còn có ông chủ của trung tâm thương mại Đường An, còn có La đại sư, cùng với mấy vị nhân viên may mắn sống sót. Giống như đoàn tàu, người này tiếp người kia nối đuôi nhau trườn ra ngoài. Hai chân người nào người nấy đạp đặc biệt mạnh mẽ, động tác giống như đã trải qua huấn luyện, chỉnh tề, gọn gàng.

    "Trước tiên chớ tới gần, chờ bọn hắn an toàn rời khỏi siêu thị hãy giải cứu bọn họ, những người khác cẩn thận tình huống đột phát." Lưu đội căn dặn.

    Lý quản lý nhìn thấy cửa lớn siêu thị đã mở, bên ngoài đứng đầy cảnh sát, nhất thời như gặp được cứu tinh, kích động muốn khóc, động tác nhanh hơn, người bình thường bước đi còn không đuổi kịp hắn.

    Cuối cùng cũng coi như, bản thân còn sống rời khỏi siêu thị.

    "Quá tốt rồi, tôi không có chết, tôi còn sống." Lý quản lý cảm giác đời này chưa từng kích động và vui sướng như thế.

    "Lưu đội, chuyện gì thế này?" Có người nhìn thấy tình cảnh ấy thì trợn tròn mắt.

    Mặt Lưu đội phức tạp nói: "Không rõ lắm, hỏi tình huống trước một chút."

    "Đừng, đừng kéo tôi lên, tôi còn có thể tiếp tục trườn, tôi phải trườn xa thêm 1 chút nữa mới đứng lên.." Lý quản lý từ chối đứng lên, không kiên trì trượt tới đường biên cảnh sát giăng lên hắn sẽ không đứng lên.

    Nhìn những người này thuận lợi rời khỏi, nhiệm vụ lần này của Dương Gian hoàn thành.

    Số tiền kia thuận lợi lấy vào tay.

    "Dương Gian, nếu hiện tại chuyện trung tâm thương mại được giải quyết, với năng lực của 2 người chúng ta, hợp tác có tỷ lệ rất cao nắm lấy con quỷ kia, có muốn hợp tác 1 lần hay không?" Sau khi Dương Gian đi ra ngoài, Nghiêm Lực vừa trượt ra khỏi trung tâm thương mại lập tức đứng lên nói.

    Hợp tác bắt quỷ?

    Dương Gian nói: "Ko muốn sống sao? Tại sao muốn đi bắt quỷ?"

    "Mục đích tôi tới nơi này chủ yếu chính là bắt quỷ, con quỷ trong trung tâm thương mại tôi phỏng chừng, chết no cũng chỉ là tồn tại cấp bậc hạn chế, độ khủng bố không cao, nếu như có thể thành công bắt được.. Giá trị hết sức cao."

    Nghiêm Lực nói: "Nhưng năng lực 1 mình tôi có hạn, thêm cậu nữa, khả năng là rất lớn."

    "Có ích lợi gì?" Dương Gian nói.

    Nghiêm Lực thấp giọng; "Thị trường ngầm, một con quỷ giá trị ít nhất 100 triệu, các quốc gia, công ty lớn, tập đoàn tài chính lớn, thậm chí là các bộ ngành quốc gia cũng lén lút thu mua, nếu như cấp bậc càng cao giá trị sẽ còn gia tăng, người ngự quỷ chúng ta không sống được lâu nữa đâu, điểm này cậu cũng biết, nếu như cuộc trao đổi này có thể thành công, cho dù chết, cũng có đủ tiền để cho người nhà."

    Dương Gian lắc đầu ; "Tiền không bao giờ đủ, tôi không cần thiết vì 100 triệu kia mà mạo hiểm bắt quỷ, huống hồ hôm nay tôi đã kiếm đủ nhiều, đủ cho người nhà dùng rồi."

    "Hơn nữa thật muốn bắt quỷ, không tránh khỏi phải dùng tới sức mạnh ác quỷ, điều này có ý vị gì cậu rõ ràng, hơn nữa tôi cảm thấy hôm nay cậu đã dùng sức mạnh ác quỷ đủ nhiều, thêm 1 lần nữa, tôi lo con quỷ trong người cậu sẽ chạy ra."

    Nghiêm Lực nói: "Tình huống của tôi tôi rất rõ ràng, làm xong chuyện này không thành vấn đề, hơn nữa cậu không muốn biết phương pháp để sống tiếp sao? Cậu cam nguyện cứ như vậy không làm gì chờ chết?"

    Phương pháp sống tiếp?

    Lời này đâm trúng nội tâm Dương Gian.

    "Dùng 1 con quỷ ngoại trừ đổi lấy tiền, còn có thể đổi lấy tình báo có giá trị, kỳ thực phương pháp để người ngự quỷ sống tiếp đã nghiên cứu ra được, thành phố Đại Xương đã có người thành công.. Sống hơn nửa năm cũng không gặp chuyện, trong lúc đó còn không chỉ 1 lần sử dụng sức mạnh ác quỷ, thật giống như đã tìm ra phương pháp loại bỏ ác quỷ thức tỉnh." Nghiêm Lực do dự một chút, đem tin tức này nói ra.

    Không tiết lộ điều này, phỏng chừng không thể nào đánh động Dương Gian.

    "Thật sự?" Trong lòng Dương Gian khẽ nhúc nhích, đích thật là có chút động lòng.

    Hắn nhớ tới tấm da người trên tay.

    Phương pháp điều khiển ác quỷ sẽ công bố sau 3 tháng nữa.

    Nhưng tình huống của hắn, cơ hội sống tới 3 tháng sau không quá lớn.

    Vì lẽ đó nhất định phải sớm nắm giữ phương pháp điều khiển ác quỷ, không thể chờ tới 3 tháng sau.

    Cho dù là một tháng hắn cũng chờ không nổi.

    Dương Gian không dám dùng mạng mình đánh cược sự thay đổi trong tương lai.

    Ai biết tương lai như thế nào, tấm da người kia cũng không đáng để tin tưởng.

    "Cậu nghiêm túc ngẫm lại, thừa dịp con quỷ kia còn ở trong siêu thị, chưa có biến động gì, mau chóng đưa ra quyết định, một khi con quỷ kia rời khỏi chỗ này, muốn tìm được 1 con quỷ không tính là kinh khủng mà còn nắm được quy luật không dễ đâu." Nghiêm Lực dụ dỗ.

    "Cho tôi một phút thời gian ngẫm lại."

    Dương Gian không đồng ý, cũng không có cự tuyệt, cần cân nhắc một hồi.

    Nhưng trong lúc hắn đang suy nghĩ, Lý quản lý lại mang theo mấy vị cảnh sát đi tới.

    "Chính là tên bảo an này, hắn ở trong siêu thị vơ vét, dọa dẫm tôi, trong điện thoại của tôi còn có ghi nhớ chuyển khoản, tất cả đều là chứng cứ.." Lý quản lý nổi giận đùng đùng chỉ vào Dương Gian, báo án chuyện hắn chuyển tiền lúc trước.

    Chỉ ra và xác nhận Dương Gian dọa dẫm vơ vét.

    "Vị bạn nhỏ này, có vụ án làm phiền cậu phối hợp điều tra 1 chút." Một vị cảnh viên tiến lên nói chuyện.

    "Hả?" Dương Gian quay đầu lại liếc mắt nhìn Lý quản lý.

    Con sâu lông này muốn gây chuyện sao?
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  6. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 55: Xin ngươi bắt đầu biểu diễn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Nghiêm Lực, chuyện kia chúng ta đặt qua 1 bên, trước tiên tôi phải xử lý chút chuyện này." Dương Gian nói.

    Nghiêm Lực thương hại liếc mắt nhìn Lý quản lý.

    Tên này Đầu óc bị co rút sao, lại gây sự với Dương Gian, chẳng lẽ không biết nói hắn là người ngự quỷ?

    Cái tuổi này, đắc tội với ai cũng đừng đắc tội với người ngự quỷ, tâm trạng của loại người này rất dễ dàng tụt xuống vô cực, người tâm địa tốt thì gia nhập tổ chức cảnh sát quốc tế, giữ gìn hòa bình thế giới, vì sự phồn vinh hưng thịnh của Địa cầu, cống hiến 1 phần sức lực cho truyền thừa loài người sinh sôi.. Mặc dù nói có chút đường hoàng, nhưng đích thật là ý này.

    Nếu tâm địa không tốt..

    Người Ngự quỷ chính là 1 con quỷ chân chính.

    Loại người như hắn có cả vạn phương pháp chơi chết một người bình thường, mà người bình thường ngay cả mình chết lúc nào cũng không biết.

    "Tôi chờ câu trả lời chắc chắn của cậu." Nghiêm Lực gật đầu.

    Dương Gian nhìn Lý quản lý, đưa tay nói: "Sâu lông, đến, xin ông bắt đầu biểu diễn."

    "Cậu nói cái gì? Ai là sâu lông."

    Lý quản lý tức giận: "Các ngươi thấy chưa, thái độ tên bảo an này hung hăng ác liệt như vậy, chính hắn lúc trước ở trong siêu thị dọa dẫm, vơ vét tiền bạc của tôi, trong thẻ ngân hàng bên còn hơn 180 ngàn chuyển tới tài khoản của hắn, số tiền lớn như thế, đủ lập án điều tra đi."

    "Nếu như tình huống là thật, chúng tôi sẽ lập án điều tra, không bỏ qua cho người xấu, cũng không oan uổng người chết." Một vị cảnh viên nói.

    "Cậu trai trẻ này, tên là gì? Có thể giơ thẻ căn cước ra cho chúng tôi nhìn xem không?"

    Dương Gian nói; "Tôi nghĩ 2 vị cảnh viên đại ca hiểu lầm, tôi căn bản không dọa dẫm vơ vét tài sản của ông ta. Là vị Lý quản lý này có 1 cuộc giao dịch làm ăn với tôi, trả phí dịch vụ cho tôi, không tin có thể hỏi những người đi cùng khác."

    "Sự tình chúng tôi sẽ điều tra rõ ràng, bất quá.. Họ tên, thẻ căn cước? Vẫn xin cậu phối hợp một chút." Một vị cảnh viên nói.

    Một bên Lý quản lý nhìn Dương Gian cười hí ngược.

    Tên bảo an nho nhỏ này nhờ vào chút oai môn tà đạo, muốn móc hết tiền của mình, hôm nay buộc hắn phải nôn ra toàn bộ.

    "Tôi gọi Dương Gian, đây là chứng minh thư của tôi.."

    Dương Gian rất phối hợp lấy ra thẻ căn cước.

    "Tra xem."

    Một vị cảnh viên tiếp nhận thẻ căn cước, đưa cho một vị đồng nghiệp bên cạnh.

    Vị cảnh viên đồng nghiệp cầm thẻ căn cước đi kiểm tra trong máy tính, nhìn xem hồ sơ tư liệu cá nhân.

    Lưu lại vị cảnh viên kia tiếp tục hỏi han: "Vị Lý quản lý này nói cậu ở trong siêu thị, dọa dẫm vơ vét tiền của ông ta, liên quan đến kim ngạch một trăm tám mươi ngàn hơn, xin hỏi có chuyện này hay không?"

    "Tôi là người tốt, làm sao lại làm loại chuyện vơ vét tài sản kia chứ?" Dương Gian nói: "Đây là nói xấu."

    Lý quản lý: "Đánh rắm, cậu là người tốt? Chỗ tôi còn có ghi ghép chuyển khoản của cậu, cảnh viên đại ca nhìn xem, đây là ghi chép chuyển khoản lúc trước, mà tài khoản kia chính là Dương Gian."

    "Cậu có thừa nhận tài khoản này thuộc về cậu hay không? Nếu như đúng, vậy có thể xác nhận khoản chuyển tiền này là chân thật hữu hiệu, chúng tôi sẽ tiến hành lập án điều tra cậu." Cảnh viên nói.

    Dương Gian cười cợt; "Tài khoản này không phải của tôi."

    Xác thực không phải của hắn, đây là thẻ của mẹ hắn.

    "Cảnh viên đại ca, hắn không thừa nhận không sao, chỉ cần đi ngân hàng tra một cái là có thể biết cái thẻ này có phải của hắn hay không." Lý quản lý nói.

    "Các ngươi coi chừng hai người bọn họ."

    Vị cảnh viên này cầm số tài khoản ngân hàng đi chứng thực.

    Chờ cảnh viên kia vừa đi, Lý quản lý thấp giọng nói; "Tiểu tử, đừng không biết điều, cậu cứu mấy người kiếm lời hơn 10 triệu là đủ rồi, đem tiền của tôi trả cho tôi, chuyện này coi như xong, tôi cũng không làm phiền cậu nữa, hơn 180 vạn, đủ để tội danh dọa dẫm vơ vét tài sản thành lập, cậu muốn ngồi tù mười mấy năm sao."

    "Được, tôi trả tiền cho ông cũng được, chỉ cần ông lại học sâu lông trườn trở về tầng 5 siêu thị, tôi lập tức trả tiền?" Dương Gian cười nói.

    Lý quản lý biến sắc mặt, ánh mắt lộ ra mấy phần sợ hãi.

    Nơi quỷ quái kia, cả đời này ông ta sẽ không tới nữa.

    "Cậu cứu tôi không sai, nhưng cái này nói suông không có chứng cứ, ở trước mặt pháp luật tất cả đều cần chứng cứ, tôi có bạn là luật sư, phương diện này tôi hiểu rõ hơn so với cậu, vẫn là câu nói kia, chỉ cần cậu trả lại tiền cho tôi, tôi sẽ không kiện cậu tội dọa dẫm vơ vét tài sản." Lý quản lý nói.

    "Sâu lông nhà ông cũng thật là buồn nôn, vừa ra ngoài liền trở mặt không quen biết, sớm biết vậy tôi nên 1 cước giẫm chết ông."

    Ánh mắt Dương Gian đột nhiên lạnh lẽo: "Thừa dịp hiện tại tôi còn chưa có tâm tư đối phó với ông, tốt nhất ông thấy đỡ thì thôi, hiện tại rời đi còn kịp, nết thật sự muốn tiếp tục dây dưa.."

    Sau đó hắn nói thầm bên tai Lý quản lý; "Tôi không ngại để ông biết được cái gì mới là ác quỷ chân chính."

    Trong lòng Lý quản lý run lên, nhưng nghĩ tới mình đã an toàn, bên người lại có nhiều cảnh viên như vậy bảo vệ, không sợ 1 tên bảo an nho nhỏ kia làm xằng bậy, thẳng khí hùng hồn nói: "Tôi há sợ cậu sao? Có bản lĩnh thì bày ra đây."

    Lúc này ở 1 chỗ gần đó.

    "Lưu đội, tới xem cái này 1 chút." Đột nhiên một vị cảnh viên điều tra Dương Gian gọi.

    Lưu đội đi tới: "Xảy ra chuyện gì?"

    "Cậu nhìn hồ sơ của người này, rất kỳ quái." Cảnh viên chỉ vào màn hình nói.

    Trên màn hình đích thực cho thấy hồ sơ của Dương Gian, nhưng căn bản không có tin tức cá nhân của hắn, chỉ biểu hiện là hồ sơ cơ mật, quyền hạn không đủ, không thể điều tra.

    "Cảnh đội quyền hạn cũng không tra được?"

    Lưu đội sửng sốt một chút, sau đó nghiêm nghị nói; "Đưa thẻ căn cước cho tôi, tôi tới hỏi chỗ tỉnh đội bên kia."

    Nói rồi hắn cầm điện thoại, bấm 1 dãy số: "Đúng vậy, là tôi Lưu Kiến Minh, chỗ này tôi có 1 thẻ căn cước hiềm nghi, làm phiền bên cậu điều tra 1 chút, quyền hạn của cảnh đội không đủ, bên cậu như thế nào.."

    "Lưu đội, cậu thực biết gây phiền toái cho tôi, hồ sơ này đã giao lại cho ngành đặc biệt, cấp bậc hết sức cao, đừng nói là chỗ tôi, coi như cấp bậc cao đến đâu cũng không có tư cách điều tra, chờ chút, phía bên tôi điều tra hồ sơ này, có người gọi điện thoại tới.."

    Âm thanh bên kia cắt đứt 1 hồi.

    "Này, nghe thấy sao?" Lưu đội hỏi.

    Bên kia điện thoại, bạn đồng nghiệp im lặng nửa ngày mới phẫn nộ nói; "Là phản lần theo trình tự, người phía trên cảnh cáo, hồ sơ của người tên là Dương Gian này không được phép tiếp tục điều tra, phía trên nói cấp bậc của hắn hết sức cao, ngược lại còn cao hơn nhiều so với cấp bậc cảnh đội khu, nếu như nhậm chức, tất cả cục cảnh sát thị cấp đều thuộc quyền điều động của hắn, coi như bên này cũng không có quyền sai khiến."

    "Nếu như Dương Gian này thật phạm vào vụ án gì, chúng ta có thể lập án điều tra, nhưng không có quyền tạm giam, bắt giữ, nhất định phải xin chỉ thị cấp trên mới có thể hành động. Cậu nên cẩn thận, đừng để người có tâm lợi dụng, phía trên đã nói rõ, nếu có người cố ý vu hại một vị hình cảnh quốc tế, định danh tội gây nguy hại tới an ninh quốc gia, trực tiếp bắt."

    "Tôi.. Biết rồi, làm phiền cậu." Lưu đội trầm mặc cúp điện thoại.

    Hắn liếc mắt nhìn Dương Gian cách đó không xa.

    Thẻ căn cước mới biểu hiện mười tám tuổi, coi như có năng lực như thế nào đi nữa, không thể còn trẻ mà đạt tới cấp bậc này.

    "Là loại người như cảnh sát hình sự Chu Chính sao?" Trong lòng Lưu đội xem như đã hiểu.

    Chỉ có loại người này mới khiến các quốc gia đối xử đặc thù.

    "Vụ án Dương Gian tôi tới xử lý, các ngươi đi làm những thứ khác đi." Lưu đội nói.
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  7. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 56: Ngọn nguồn.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lưu đội trưởng cầm thẻ căn cước của Dương Gian đi tới.

    "Lưu cảnh sát, tình huống thế nào? Tôi không nói sai đâu, cái tên bảo an này đích thật là tội phạm dọa dẫm vơ vét tài sản, tôi kiến nghị ông lập tức đưa hắn tạm giam, sau đây tôi sẽ mời luật sư thu gom chứng cứ, tôi nhất định phải đòi lại công đạo cho bản thân." Lý quản lý nghĩa chính ngôn từ nói.

    Phảng phất như bản thân thật sự là người bị hại.

    Lưu đội mở miệng nói: "Lý quản lý, vụ án của ông chúng tôi chỉ có thể điều tra, dưới tình huống xác lập chứng cứ mới có thể lập án. Cấp bậc lệ thuộc của Dương Gian quá cao, chúng tôi không có quyền tạm giam, nhất định phải xin chỉ thị cấp trên, nếu như Lý quản lý xác định vị đồng chí Dương Gian này thật sự có hành động dọa dẫm vơ vét tài sản, vậy kính xin theo tôi tới cảnh đội lập hồ sơ điều tra."

    "Hả?" Lý quản lý nghe được câu này nhất thời ngây ngẩn cả người.

    "Cái gì? Không có quyền tạm giam? Lưu đội, ông có phải nghĩ sai rồi không, một tên bảo an nho nhỏ mà ông không có quyền tạm giam?"

    Dương Gian cũng lập tức hiểu, xem ra sau khi mình cầm điện thoại vệ tinh của Chu Chính, bên Lưu Tiểu Vũ đã sắp xếp mình tiến vào tổ chức cảnh sát quốc tế.

    Lại nói, hình cảnh quốc tế lệ thuộc vào phân khu Á Châu, cấp bậc thực sự cao lắm sao?

    Hắn hơi nghi hoặc một chút, dù sao hắn cũng không hiểu phân chia cấp bậc trong này.

    "Không có sai đâu, tôi đã hỏi tỉnh độ bên kia, Lý quản lý, mời theo chúng tôi 1 chuyến." Lưu đội nói; "Đem Lý quản lý tới cảnh đội, ghi lại 1 phần khẩu cung."

    Lý quản lý cảm giác chuyện tình có gì đó không đúng, hắn cẩn thận từng li từng tí một hỏi; "Lưu đội, nếu lập án điều tra không thành thì sẽ như thế nào?"

    "Nếu như chứng cứ không đủ, sau khi lập án phát hiện nguyên cáo vu hại bị cáo, vậy sẽ bị bắt vì tội danh nguy hại an ninh quốc gia." Ánh mắt Lưu đội nhìn về phía Lý quản lý có chút không đúng.

    Hắn làm cảnh đội nhiều năm qua, ngữ khí của Lý quản lý này rõ ràng là chột dạ.

    Vụ án này quá nửa là án giả.

    "Sẽ bị tạm giam sao?" Lý quản lý lại hỏi.

    "Tạm giam?"

    Lưu đội lắc đầu nói; "Ông đùa gì thế, tội nguy hại an ninh quốc gia chí ít hai mươi năm có dư, nghiêm trọng một chút.. ông có thể hỏi thử người bạn làm luật sư của mình, hắn biết còn rõ ràng hơn tôi, nhưng người bị nhận tội danh này, có thể kêu là hán gian, hậu quả nghiêm trọng đến mức nào, ông hẳn cũng tự mình rõ ràng rồi chứ."

    "Cái gì?" Lý quản lý sợ hết hồn.

    Sắc mặt trắng bệch.

    Có nghiêm trọng như vậy sao?

    Chỉ là lừa dối thông thường mà thôi, lại đưa tới tội phản bội quốc gia.

    Chuyện này.. trên mặt Lý quản lý toát mồ hôi lạnh.

    Lần thứ hai nhìn về phía Dương Gian đã lộ ra vẻ sợ hãi.

    Cái này tuyệt đối không phải là một vị bảo an nho nhỏ..

    Dương Gian nói; "Đừng nhìn tôi chứ, mời ông tiếp tục biểu diễn."

    "Tiểu, tiểu huynh đệ, vừa nãy tôi chỉ là đùa giỡn, chuyện này hay là coi như thôi. Quay đầu lại tôi mời cậu ăn cơm, nhận lỗi với cậu, cậu thấy sao?" Lý quản lý cưỡng ép cố nặn ra vẻ tươi cười.

    Dương Gian nói; "Không phải ông muốn cáo trạng tôi tội dọa dẫm vơ vét tài sản sao? Làm sao, không tố cáo nữa à?"

    "Hiểu lầm, đó là hiểu lầm, vừa nãy tôi làm sâu lông rất vui vẻ, chỉ là trong lúc nhất thời có chút choáng váng đầu, mấy lời kia chỉ là nói lung tung, tôi căn bản không thể khống chế được mình."

    Lý quản lý nói: "Cậu nhìn miệng tôi này, căn bản là không nghe sai khiến, có thể vừa nãy trúng tà, nhất định là như vậy, tôi cũng là bị hãm hại."

    "Con người ông cũng thật ưu tú, tôi bắt đầu có chút bội phục phục ông rồi, nhưng con người tôi không thích bỏ dở giữa chừng, nếu đã muốn điều tra thì nên làm cho ra nhẽ. Lưu đội trưởng ông nghĩ thế nào?" Dương Gian nói nghiêm túc

    "Đây là tự nhiên."

    Lưu đội gật đầu; "Mang vị Lý quản lý này về lập án điều tra."

    Hai vị cảnh viên lập tức đi tới.

    Lý quản lý sợ hãi đến chân cũng mềm nhũn, trực tiếp co quắp ngồi trên mặt đất, so với lúc trước đụng phải quỷ còn muốn tuyệt vọng hơn.

    "Sâu lông, gặp lại sau."

    Dương Gian phất phất tay nói; "Lên đường bình an, ông cũng đừng trách tôi, tôi không hề làm gì cả, là thao tác của ông tự đưa mình đâm đầu vào lối chết, 20 năm đi ra không nên oán tôi."

    "Dương Gian, tên khốn kiếp nhà cậu." Lý quản lý chảy nước mắt mang theo tiếng khóc nức nở mắng hắn.

    Thật không nghĩ tới hình cảnh quốc tế phân lượng nặng như vậy.

    Lúc trước nhìn thấy Chu Chính, một chút cũng không nhìn ra.

    "Dương Gian, cậu từ trong siêu thị đi ra, không biết tình huống bên trong thế nào? Có tiện lộ ra 1 chút hay không, nếu như dính đến đồ vật bên hình cảnh quốc tế vậy thì quên đi."

    Lưu đội trưởng thấp giọng nói: "Gần đây vụ án người mất tích trong siêu thị hơi nhiều, áp lực phá án của tôi rất lớn, vẫn là xin cậu thông cảm cho."

    "Những người lúc trước biến mất trong siêu thị đã xuất hiện, nhưng bây giờ đã không thể coi như là người, bây giờ trong siêu thị hết sức nguy hiểm, tôi kiến nghị ông lập tức phong tỏa nó lại, không nên phái bất luận người nào đi vào, vào khó lòng ra được. Hơn nữa, vụ án này các ngươi phụ trách không nổi, vẫn nên để hình cảnh quốc tế phụ trách, chỉ là Chu Chính đã chết, cảnh sát hình sự mới còn chưa tới, tới lúc đó tôi kiến nghị ông nên giao vụ án lại cho hình cảnh quốc tế mới."

    "Nói chung, vẫn là giảm thiểu thương vong không cần thiết đi."

    Dương Gian nhắc nhở xuất phát từ đáy lòng.

    "Tôi hiểu." Lưu đội gật đầu, lập tức hiểu được tình huống của nơi này.

    Hắn lập tức kêu cảnh viên cảnh giới, cách xa nơi này, đồng thời phong tỏa các khu vực xung quanh siêu thị.

    "Bây giờ tôi phải đi vào xử lý một ít chuyện, sẽ không quấy rầy Lưu đội phá án." Dương Gian nói.

    Lưu đội cười khổ: "Cậu nói đùa, cậu mới là người phá án, tôi chẳng qua là hiệp trợ mà thôi."

    Tự mình điều tra hồ sơ của Dương Gian, ông ta đã nhận định Dương Gian là một thành viên của hình cảnh quốc tế.

    "Nghiêm Lực, đi thôi, cùng tôi tiến vào siêu thị."

    Dương Gian không lãng phí thời gian, lập tức hành động.

    Đúng, hắn nghĩ thông rồi.

    Con quỷ này nên bắt.

    Chính mình không thể trốn tránh cả đời, trước mắt có một cơ hội, nhất định phải thử nghiệm.

    "Loại người như chúng ta không có lựa chọn, có cơ hội nhất định phải nắm lấy, không phải vậy chính là ngồi chờ chết." Nghiêm Lực lập tức đi tới.

    "Đúng đấy, thật sự chúng ta không có lựa chọn." Dương Gian nhìn bên trong siêu thị mờ tối.

    Trời, đã tối.

    Mà lúc này đây, trong siêu thị không 1 bóng người, vẫn còn Giang Diễm đang trốn trong phòng quản lí trên tầng 5.

    Cô ta không dám đi ra ngoài, cũng không dám lộn xộn.

    Bởi vì thi thể không đầu của Lưu Cường còn quỳ trên mặt đất, đầu hắn còn nằm cách đó không xa.

    Dương Gian không đến đón mình, cô ta chỉ có thể ở trong phòng quản lí.

    "Dương Gian làm sao còn chưa trở về, làm sao đứng bên ngoài lâu như vậy." Giang Diễm vừa xem lại những video trước đây, vừa nhìn giám sát ngoài cửa, trên mặt là sự hoảng sợ.

    Người sống đều được cứu đi, chỉ còn lại 1 mình.

    Cô ta sợ Dương Gian cố ý lợi dụng bản thân, cứu người kiếm tiền, cuối cùng bỏ mình mặc kệ.

    "Này, Dương Gian, cậu có nghe được không? Này." Giọng nói của Giang Diễm mang theo mấy phần nức nở ; "Nhanh tới cứu tôi đi, tôi nghe lời cậu như vậy, cậu không thể không để ý tới tôi chứ."

    "Chớ ồn ào, tôi còn con nít cũng không khóc, bà dì như cô động 1 tý vừa khóc vừa gào, ngoại trừ thân thể thành thục, tâm trí của cô còn chưa hề chín chắn chút nào." Đầu kia Điện thoại truyền tới giọng nói của Dương Gian.

    "Tìm được chưa? Bộ mặt thật của con quỷ kia? Tôi thuận tiện tới đón cô."

    Giang Diễm nghe được lời này của Dương Gian, nhất thời nín khóc mỉm cười, một hồi cảm giác an lòng cực kỳ, cô nói: "Không tìm được thân phận chân chính của nó, nhưng tôi thấy, hiện tượng xuất hiện ban đầu ở trong 1 cửa hàng bán quần áo tầng 5.."

    Trong màn hình là 1 cửa hàng bán trang phục.

    Thời gian thu hình là buổi tối.

    Cửa hàng này đã đóng cửa nghỉ ngơi, nhưng không biết lúc nào, 1 cánh cửa trong tiệm, chậm rãi mở ra.

    Bên trong Video không nhìn thấy người, chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mơ hồ.

    Cái bóng này đi ra, nó dường như dừng lại trước gương 1 chút, sau đó đám người mẫu giả chung quanh đột nhiên không hiểu sao ngã ra đất.

    Bóng người kia đi tới, từ trong đống người mẫu giả này lấy tay, chân, thân thể xuống, sau đó chắp vá lại.

    Người mẫu chắp vá này không phải 1 chân dài 1 chân ngắn thì là thân thể quá nhỏ, dường như không thể nào thỏa mãn bóng đen kia.

    Tất cả người mẫu giả bên trong cửa hàng đều bị nó tháo gỡ.

    Mãi đến cuối cùng, một người mẫu thân cao hai mét, người nhỏ, chân dài, tay dài, có vẻ cực kỳ không cân đối được chắp vá ra..

    Nhưng mà người mẫu này không có đầu.

    Trong video, có thể nhìn thấy bóng đen này nhập vào trong người mẫu giả 2m kia, sau đó cái người mẫu không đầu này cử động.

    Nó tháo đầu của những người mẫu nhựa khác, đặt trên cổ mình.

    Có thể cảm giác cái đầu kia không thích hợp, lại bỏ xuống, lắp 1 cái đầu người nhựa khác vào, nhưng vẫn không thích hợp như cũ.

    Người mẫu nhựa không đầu cứ thể lặp đi lặp lại thử nghiệm, thời gian từng giờ trôi qua, bất tri bất giác trời đã sáng.

    Ông chủ cửa hàng lục tục tới siêu thị, mở cửa kinh doanh.

    Một bà chủ đi tới trước cửa hàng trang phục của mình, người mẫu nhựa 2m đứng ở trước cửa sổ thủy tinh không nhúc nhích.

    Bà chủ kia mở cửa bước vào, đầu người mẫu nhựa chuyển động theo phương hướng của bà ta..

    Cuối cùng cái đầu xoay đủ 180 độ, nó có vẻ không hợp với cái cổ, bịch 1 cái, rớt xuống đất.

    Bà chủ kia quay đầu lại liếc mắt nhìn, sau đó bắt đầu dọn dẹp cửa hàng.

    Mà trong lúc bà chủ kia xoay người, con người mẫu quái dị chuyển động.

    1 cánh tay không cân đối thật dài, đưa về phía bà chủ đang đứng quay lưng lại..

    "Đây là người bị hại thứ nhất sao?" Giang Diễm nhìn video, vô cùng sốt sắng.

    "Nói như thế, con quỷ kia.. là ở trong tiệm quần áo."
     
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  8. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 57: Hợp tác lần thứ nhất

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Sự tình đầu tiên nói rõ, tôi và cậu đồng thời hợp tác không sai, nhưng nếu như trong lúc đó gặp phải nguy hiểm gì, hoặc là có tình huống gì đặc biệt, xuất hiện chuyện tình vượt qua khống chế, tôi sẽ không do dự bỏ chạy, đến lúc đó đừng có mắng tôi bán đồng đội."

    Dương Gian lần thứ hai đi vào trong siêu thị.

    Nghiêm Lực nói: "Điều này rất tự nhiên, chúng ta hợp tác là vì muốn bắt con quỷ này, nếu không thể nào làm được, tự cố gắng bảo vệ tính mạng của mình cũng là điều nên làm, tình huống con quỷ này hết sức đặc thù, coi như người ngự quỷ có kinh nghiệm phong phú nhất cũng không nắm chắc có thể thành công bắt giữ 1 con quỷ cấp bậc hạn chế."

    "Phân hóa cấp bậc của ác quỷ vốn là chuyện rất dễ khiến người khác chủ quan, lần trước tôi đã bị thua thiệt"

    "Cậu nói như vậy tôi an tâm." Dương Gian gật đầu.

    Hắn có quỷ vực, muốn rời khỏi trung tâm thương mại không cần ba giây đồng hồ, hơn nữa quỷ vực còn có thể ngăn cách những con quỷ khác tập kích.

    Cả con quỷ gõ cửa kia còn không thể lưu mình lại, con quỷ trong trung tâm thương mại này cũng không thể đáng sợ hơn quỷ gõ cửa đi.

    Chính là có sức mạnh tự vệ này hắn mới dám đồng ý với Nghiêm Lực.

    "Nhưng nếu như bắt được quỷ, sau đó phân chia như thế nào?" Dương Gian nói tiếp: "Nói rõ trước, miễn lúc sau vì chuyện này mà náo tới không vui."

    "Tiền phân một nửa, tình báo cùng hưởng." Nghiêm Lực nói: "Vừa nãy cậu giúp tôi, tôi cũng không chiếm tiện nghi của cậu."

    "Như vậy cũng tốt." Dương Gian gật đầu.

    "Đúng rồi, hỏi lại cậu 1 chuyện, địa vị của hình cảnh quốc tế rất cao sao?"

    Nghiêm Lực ngẩn người, kinh ngạc hỏi lại: "Cậu không biết?"

    "Tôi là người mới, có một số việc còn chưa kịp hiểu rõ, nếu như cậu không biết thì thôi, tôi sẽ hỏi tiếp tuyến viên." Dương Gian đáp.

    Nghiêm Lực: "Trước đây tôi gặp Chu Chính, hiểu được chút tình báo. Luận về chức vị mà nói, chức vị hình cảnh quốc tế đại khái gần như đội trưởng 1 cảnh đội, còn quyền lực.. Rất lớn, bởi vì nó trực thuộc ngành đặc biệt, hơn nữa những năm gần đây sự kiện linh dị bùng nổ mạnh mẽ, các quốc gia nghiêm trọng thiếu hụt nhân sự giải quyết sự kiện linh dị, vì thế người ngự quỷ ở các quốc gia trở thành đối tượng được coi trọng 10 phần."

    "Nước ta đặc biệt coi trọng, lấy Chu Chính ở Đại Xương thành phố mà nói, 1 cú điện thoại của hắn ta có thể điều động sức mạnh cảnh bị toàn thành phố, nếu cần thậm chí có thể xin quân đội hiệp trợ, vận dụng vũ khí có tính sát thương quy mô lớn.. Hơn nữa còn có 1 khoản tài chính chuyên dụng trong thành phố, chuyên muôn dùng để cho các hình cảnh quốc tế trú đóng sử dụng"

    Mí mắt Dương Gian giật lên: "Quyền lợi như thế lớn?"

    "Chức vị không cao, quyền lợi xác thực rất lớn, khiến cho tôi cũng rất hâm mộ, nhưng quyền lợi càng lớn, trách nhiệm lại càng lớn, muốn duy trì trị an một thành phố, giải quyết sự kiện linh dị trong một thành phố, nói thật.. Hết sức khó khăn."

    Nghiêm Lực lắc đầu; "Người Ngự quỷ dùng nhiều sức mạnh sẽ chết vì ác quỷ thức tỉnh, đây là tồn tại không cách giải."

    "Hình cảnh Quốc tế nói trắng ra là chính dùng mạng sống của mình duy trì trị an 1 phương, tuy rằng tôi rất ước ao quyền lợi của hình cảnh quốc tế, nhưng tôi không vĩ đại như vậy, vì lẽ đó không cân nhắc gia nhập."

    "Một thành phố lẽ nào chỉ có 1 vị cảnh sát hình sự? Chuyện này cũng quá khiến người khác khó chịu đi." Dương Gian nhăn đầu lông mày.

    Vứt chuyện quỷ anh sang 1 bên không tính, chỉ sự kiện thần quái hắn gặp phải chí ít đã có 3 cái.

    Nghiêm Lực nói; "Bởi vì nhân thủ khan hiếm, ngẫm lại xem toàn cầu lớn bao nhiêu? Thành thị có bao nhiêu? Á Châu bên này có thể phân phối một thành phố 1 người ngự quỷ đã tốt lắm rồi. Loại người đoản mệnh như chúng ta, chưa tới nửa năm đã chết, còn không tính là hy sinh trong sự kiện linh dị.."

    "Hơn nữa cũng không phải tất cả người ngự quỷ đều trở thành hình cảnh quốc tế, đại đa số người giống như tôi, sau khi trở thành người ngự quỷ chỉ muốn hoạt động tự do, bất kể là lợi dụng sự kiện linh dị kiếm tiền, hay là dùng loại năng lực này để thỏa mãn tư dục của mình, kết quả đều tốt hơn là trở thành cảnh sát hình sự, vì duy trì trị an mà bôn ba, cuối cùng chết vì ác quỷ thức tỉnh."

    "Ý của cậu là, ngược lại đều là chết, sao không sử dụng năng lực này kiếm tiền, hưởng thụ 1 cái rồi chết? Quốc gia đại sự không liên quan tới mình." Dương Gian mở miệng.

    "Gần như chính là ý này." Nghiêm Lực trả lời.

    Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích; "Nhưng đây là xây dựng trên tiền đề chúng ta không tìm được hy vọng sống, 1 khi tình huống ác quỷ thức tỉnh có thể thay đổi, các quốc gia sẽ ngay lập tức nhận được tình báo, trực tiếp được lợi nhất chính là cảnh sát hình sự quốc gia đó, dù sao để tăng cao tỷ lệ sinh tồn của cảnh sát hình sự, đây là 1 việc cấp bách, những người ngự quỷ vì thiếu hụt tình báo hoặc không nhận được kịp thời mà mất đi cơ hội sống sót."

    Nghiêm Lực sửng sốt một chút, hắn không nghĩ tới Dương Gian suy nghĩ chuyện về lâu dài như vậy.

    Đại đa số ngự quỷ người đều lựa chọn con đường giống hắn, có thể còn sống lâu thêm 1 chút là hưởng thụ thêm một phen.

    "Cậu nói đã có người thành công ngăn việc ác quỷ thức tỉnh, như vậy cậu cảm thấy tình báo của người kia là từ đâu mà có?" Dương Gian hỏi.

    "Ý cậu muốn nói cái gì?" Nghiêm Lực không hiểu.

    Dương Gian bình tĩnh nói; "Các quốc gia nhất định đã sớm bỏ tiền nghiên cứu, phân tích sự tồn tại của quỷ, coi như không thể nào phá giải được tồn tại đó, cũng nhất định tìm được phương pháp điều động ác quỷ, mà loại nghiên cứu này đã có 1 thành quả nhất định, chỉ là phương pháp các quốc gia nghiên cứu ra tồn tại thiếu sót rất lớn, cũng không ổn thỏa, thậm chí có nguy hiểm tương đối lớn."

    "Vì lẽ đó, đến bây giờ các quốc gia đều không công bố ra."

    "Nhưng theo sự kiện linh dị tăng cường, thế cuộc bắt đầu chuyển biến xấu, coi như nó không phải phương pháp tốt nhất cũng nhất định phải công bố ra."

    "Nước ta có câu gọi là uống rượu độc giải khát."

    Nghiêm Lực trầm mặc một chút: "Trước tôi chỉ là công nhân thủy điện, loại chuyện đại sự quốc gia này cũng không quá hiểu biết, nếu như lần này có thể thành công, tôi sẽ giới thiệu cậu tới 1 CLB đặc biệt, tin tức tôi đều lấy được từ nơi đó."

    "Cái câu lạc bộ gì?" Dương Gian hiếu kỳ.

    "Một CLB chỉ có người ngự quỷ mới có tư cách gia nhập, tuy rằng người không nhiều, nhưng sức ảnh hưởng của bọn họ rất lớn, giao thiệp rất rộng, thứ biết được còn nhiều hơn nữa."

    "Thật không? Vậy có cơ hội phải tới xem 1 chút." Dương Gian nói.

    Trao đổi đồng loại, cũng đích xác mới có lợi.

    Bất tri bất giác trong lúc nói chuyện hai người đi theo cầu thang tới tầng 2, hơn nữa còn đang hướng về tầng 3.

    Đi có chút chậm.

    Bởi vì phải cảnh giác tình huống chung quanh.

    "Những người kia.. dường như lại biến mất." Dương Gian ngẩng đầu nhìn, những quỷ ảnh lúc trước đứng ở tầng 5 đã không thấy đâu nữa.

    Trên đất, 1 cỗ thi thể cũng không để lại.

    "Lại trốn rồi sao?" Nghiêm Lực lên tiếng.

    Dương Gian nhắc nhở: "Không nên đưa lưng về phía bất kỳ con quỷ nào, nó sẽ đem đầu mình đổi với đầu người khác.. Lúc trước ở tầng 5 cậu đã gặp qua. Mà người bị đổi đầu vẫn còn ký ức khi còn sống, căn bản không nhớ được bản thân đã từng bị đổi đầu."

    "Nhưng chỉ cần đồng ý, bất cứ lúc nào bọn họ cũng có thể biến thành quỷ."

    "Cậu đã sớm phát hiện cái quy luật này? Lúc trước sao cậu không nhắc nhở tôi, còn để tôi giống như bọn họ, trườn ra ngoài?" Nghiêm Lực kinh ngạc nói.

    Dương Gian: "Không phải tôi không tin tưởng năng lực của cậu, là không tin những người kia. Có câu nói, cây lớn tất có cành khô, nhiều người tất có dừng bút, có vài người trí lực rất khó dùng lời nói để giải thích, cậu không biết những người quá coi trọng sinh mạng bản thân có thể làm ra động tác ưu tú thế nào đâu, không chỉ hại chết chính mình, còn hại chết người khác."

    "Tôi chỉ là ngăn chặn trước bất kỳ chuyện ngoài ý muốn có thể xảy ra, để bọn họ làm sâu lông thì có gì không được, cậu cũng thấy đấy, bọn họ trườn trên đất vừa nhanh lại ổn, còn rất cao hứng."

    "..."

    Nghiêm Lực không còn gì để nói: "Được rồi, tôi thừa nhận hành động của cậu là chính xác."

    "Vậy thì tốt.. Này, Giang đại thư ở đây không? Không chết xin trả lời, chết rồi tôi thay cô nhặt xác." Dương Gian chợt nói với điện thoại di động vệ tinh.

    Giọng nói của Giang Diễm căng thẳng.. lại tức giận vang lên: "Tôi còn chưa có chết đâu, tôi đã thấy cậu tiến vào, nhanh tới đón tôi, vừa nãy tôi thấy thi thể Lưu Cường di chuyển, hiện tại tôi cảm giác tình huống có gì đó không ổn.."

    "Con quỷ kia đâu? Nơi nó xuất hiện trước nhất ở đâu?" Dương Gian hỏi.

    "Tôi đã xem giám sát, con quỷ kia xuất hiện trước hết ở trong 1 tiệm quần áo ở tầng 5, là 1 bóng người mơ hồ tôi không nhìn thấy rõ lắm, bóng người kia nhập vào trong 1 thân thể nhựa, tôi sẽ đem hình ảnh gửi cho cậu." Giang Diễm trả lời.

    Dương Gian ; "Gửi vào 1 cái điện thoại khác của tôi, điện thoại di động này không có công năng nhận hình ảnh."

    "Được rồi."

    Rất nhanh, hắn nhìn thấy hình ảnh được chuyển tới.

    "Đây chính là nguyên hình của con quỷ kia sao?" Nghiêm Lực nhìn qua xem 1 chút.

    Dương Gian nói; "Cậu đã chuẩn bị công cụ chưa?"

    Nghiêm Lực móc từ trong người ra 1 cái hộp được chế tác từ vàng, không to hơn cái hộp trang điểm là bao, nhưng rất nặng ít nhất cũng vài kg, hơn nữa được làm rất khớp.

    "..."

    "Con quỷ lớn thế này, cậu chuẩn bị 1 cái hộp chỉ như thế, sao cậu không chuẩn bị 1 quả pokemon ball đi." Dương Gian cổ quái nhìn hắn.

    Nghiêm Lực nói; "Giá vàng gần đây hơi đắt, chỉ chiếc hộp thế này tôi đã phải bỏ ra hơn 2 triệu, toàn bộ tiền trước kiếm được đều phải đập vào."

    "Đạo lý tôi hiểu, nhưng cái hộp lớn thế này, tro cốt cũng đựng không đủ, sao nhốt nổi 1 con quỷ?" Dương Gian nói.

    "Mặc dù hơi nhỏ, nhưng chen chúc một chút vẫn có thể chen vào, con quỷ kia không phải chỉ là một bóng người sao? Không có thực thể, hộp nhỏ thế nào cũng không sao hết." Nghiêm Lực đáp lại.

    "Không còn cách nào, tới lúc đó chỉ có thể nhắm mắt thử 1 chút."

    Dương Gian cũng không quá quấn quýt chuyện này, hắn ôm thái độ nhìn thử xem có thành công giam giữ con quỷ này hay không.

    Đến tầng năm.

    Hắn nhận ra cửa tiệm quần áo kia.

    Sau cửa kính là 1 đống thân thể người mẫu giả, không phải thiếu tay chính là thiếu chân.

    Lúc trước, lần thứ nhất hắn tuần tra đã cảm thấy có chút quỷ dị.

    Ai biết trực giác khi đó lại chính xác.

    Con quỷ chân chính đúng là ở bên trong.

    Thu lại sự coi thường, Dương Gian cùng Nghiêm Lực lập tức nghiêm túc hẳn lên.

    Trước mắt, trong cửa hàng một mảnh đen nhánh.

    Cửa không khóa, chỉ cần đưa tay kéo là có thể mở ra.

    Nhưng nghĩ tới con quỷ chân chính trốn ở chỗ này, lòng bàn tay Dương Gian đã toát mồ hôi lạnh.

    Nghiêm ngặt về mặt ý nghĩa, đây là lần đầu tiên hắn chính thức giao thủ với quỷ.

    Sự kiện quỷ anh lúc trước không tính, đó chỉ là bị động cứu người chạy trốn mà thôi, không có áp lực gì quá lớn, nhưng lần này không bình thường, đây là chủ động xuất kích.

    Ngay tại lúc Dương Gian cùng Nghiêm Lực chuẩn bị bước vào.

    Tình cảnh quái quỷ xuất hiện.

    Cánh cửa kính nặng nề của cửa hàng quần áo không gió mà từ từ mở ra..

    Dương Gian nhất thời cả kinh.

    Con quỷ này biết mình muốn vào sao?
     
    Swaka Nguyệt Lam thích bài này.
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  9. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 58: Tràn vào

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cậu trước?" Dương Gian nhìn Nghiêm Lực nói.

    "Không, không, không, cảnh sát hình sự đại ca, cậu trước tiên."

    "Tôi mới mười tám tuổi, tuổi còn nhỏ, nên tôi gọi cậu là đại ca mới đúng, hơn nữa tôi nhiều lắm chỉ coi như làm việc tạm thời, còn không gánh nổi cái danh cảnh sát hình sự, vẫn là cậu trước đi."

    "Năng lực của cậu mạnh, tôi theo cậu là được, cậu dẫn đầu, tôi nghe chỉ huy."

    "Khiêm nhường, cậu trở thành người ngự quỷ lâu hơn tôi, cậu là tiền bối, tôi còn nhiều chỗ cần học hỏi cậu đây."

    Dương Gian cùng Nghiêm Lực hai người đứng trước cửa hàng quần áo, khiêm nhượng lẫn nhau.

    Cửa kiếng trước mắt tự động mở ra, bên trong một mảnh tối tăm, trong vô hình lộ ra 1 loại ngột ngạt khác thường.

    Đặc biệt là dưới tình huống biết có quỷ, trong lòng lại càng thêm bất an.

    Nói là liên thủ hợp tác bắt quỷ.

    Nhưng đến trước mắt, ai cũng không có đủ dũng khí bước vào trước tiên.

    Bởi vì sai lầm một cái là sẽ chết người.

    Trở thành người ngự quỷ chỉ là có tư bản để giao thiệp với ác quỷ mà thôi, cũng không đại biểu ngươi có thể trắng trợn không kiêng dè trước mặt quỷ.

    Hai người khiêm nhượng nhau một hồi, ai cũng không chịu đi vào trước.

    Cuối cùng Dương Gian đề nghị: "Nếu đã không chắc chắn, hay là thôi?"

    "..."

    Nghiêm Lực không còn gì để nói.

    "Cậu bỏ lỡ con quỷ này, lần sau có thể gặp phải 1 con quỷ càng thêm kinh khủng hơn, tới lúc đó muốn bắt cũng không dễ như vậy đâu."

    Dương Gian sờ sờ mu bàn tay; "Cái này ngược lại cũng đúng, cấp bậc con quỷ này xác thực không đủ cao, bằng không những ngày này cũng không chỉ chết chừng đó người, đã như vậy thì cùng vào chung đi."

    "Tốt, đi vào chung." Nghiêm Lực gật đầu.

    Hắn không muốn từ bỏ cơ hội này, tình huống của hắn có thể còn nghiêm trọng hơn nhiều so với Dương Gian, khoảng cách tới thời gian thức tỉnh càng lúc càng ngắn, cho nên hắn phải liều.

    "Bắt đầu đi."

    Dương Gian hít một hơi thật sâu, nhìn cánh cửa kính đã mở ra, thận trọng đi tới.

    Nghiêm Lực đồng hành cùng hắn, sắc mặt căng thẳng, đã làm xong chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể sử dụng sức mạnh.

    Cửa hàng trang phục không lớn, nhưng vì bên trong đặt người mẫu giả, còn có hàng hóa chất đống nên hơi hỗn độn, chật chội.

    "Con quỷ kia ở trong 1 thân thể người mẫu nhựa, hình ảnh cậu đã thấy, tìm đươc nó, chúng ta đồng thời đối phó." Dương Gian thấp giọng phân phó.

    Hắn mở đèn pin lên, đặt trên 1 cái giá hàng.

    Ánh sáng đèn pin cầm tay quay vào trong cửa hàng, vừa vặn rọi sáng cửa hàng trang phục.

    "Tôi nhớ cái thân thể người mẫu kia, thứ kia hết sức đặc biệt, không nhận sai được đâu." Nghiêm Lực nói.

    Dương Gian không nói lời nào, chỉ từ từ tiến vào bên trong cửa hàng, đánh giá bốn phía.

    Không có động tĩnh gì.

    Cũng không có chỗ nào kỳ quái.

    Giống như 1 cửa hàng tạm thời không tiếp tục kinh doanh bình thường.

    Chỉ là.. có 1 cái mùi thi thể dần dần tràn ngập.

    "Két.." Một tiếng vang nhỏ nhẹ.

    Cửa kính đang mở ra chậm rãi đóng lại, tuy rằng thanh âm không lớn, nhưng trong hoàn cảnh cực kỳ an tĩnh lại đặc biệt chói tai.

    Dương Gian cùng Nghiêm Lực cả kinh, quay đầu nhìn lại.

    Không có thứ gì.

    Giống như trước kia, cánh cửa phảng phất như tự nó bỗng dưng đóng lại.

    "Không có gì." Nghiêm Lực thì thầm.

    "Tôi biết, nhưng tình huống như vậy tôi có thể khẳng định, con quỷ kia, chính là ở trong này." Dương Gian nói.

    Chỗ khác đều bình thường, chỉ có cửa hàng phục trang này hắn có cảm giác không bình thường, hơn nữa Giang Diễm cũng xác nhận trong video, cửa hàng này là địa điểm đầu tiên xảy ra sự kiện linh dị.

    "Cửa đóng không sao chứ?" Nghiêm Lực hỏi.

    "Cũng không tính chạy, nhốt thì nhốt, hơn nữa thực sư muốn chạy cũng không có ý định chạy từ cửa chính." Dương Gian nói.

    "Chờ chút, nghe đi, thanh âm gì?"

    Vẻ mặt Nghiêm Lực trở nên nghiêm túc.

    Trong cửa hàng phục trang vang lên những âm thanh nhẹ nhàng, cổ quái, giống như là tiếng ma sát của vật gì đang chuyển động.

    "Dương Gian, cậu xem những người mẫu giả này.." Đột nhiên, Nghiêm Lực kinh ngạc một tiếng.

    Không cần hắn nói Dương Gian đã chú ý tới.

    Trong cửa hàng, 7 thân thể người mẫu giả đang chầm chậm chuyển động đầu.

    Không chỉ 1 con, mà tất cả người mẫu giả trong cửa hàng đều chuyển đầu cùng lúc, chúng nó máy móc hướng mặt về phía Dương Gian cùng Nghiêm Lực, 1 đôi mắt giả lộ ra thần sắc quỷ dị, phảng phất như đang để lộ ra 1 tin tức đáng sợ.

    Tôi nhìn chằm chằm các ngươi~!

    "Không nên đưa lưng về phía nó." Dương Gian nói: "Cẩn thận bị hái rơi đầu."

    Hắn nhìn thấy dưới đất, một con người mẫu giả không có 2 chân đột ngột ngẩng đầu nhìn về phía hắn, mượn lực đôi tay, lê lết về phía mình.

    Những người mẫu giả khác cũng đang có xu thế hoạt động, các động tác trên thân thể ngày càng thường xuyên.

    Phảng phất.. như con Quỷ đang thức tỉnh.

    Dương Gian cùng Nghiêm Lực nhanh chóng điều chỉnh vị trí, không để cho sau lưng của mình bày ra trước mặt bất kỳ người mẫu giả nào, rất nhanh, những người mẫu giả này mới dần lắng lại.

    "Quỷ có thể điều khiển cả thân thể của những con người mẫu này sao?" Nghiêm Lực hơi kinh hãi, có chút sốt sắng nói.

    Dương Gian: "Dường như tất cả những thứ bị quỷ đổi đầu đều bị nó điều khiển, nhưng đến bây giờ tôi còn chưa xác định được con quỷ này rốt cuộc dùng phương thức gì tồn tại. Người mẫu nhựa cũng được, những thi thể bị đổi đầu cũng tốt, đều không phải quỷ chân chính, quỷ chân chính còn ẩn nấp trong bóng tối, chúng ta phải nhất định bức nó lộ ra mới bắt được."

    "Có phương pháp gì không?" Nghiêm Lực nói.

    "Tạm thời vẫn không có.." trong lòng Dương Gian do dự một chút.

    Kỳ thực hắn có thể thử dùng quỷ vực bao vây, nhìn xem có thể mang con quỷ kia vào quỷ vực hay không.

    Thế nhưng, một khi suy đoán sai lầm, con quỷ này chạy khỏi cửa hàng phục trang, như thế hắn sẽ uổng phí hết một cơ hội.

    "Vẫn là chịu đựng thêm 1 hồi nữa, quỷ thật sự xuất hiện dùng quỷ vực không muộn, không thể vồ hụt."

    "Dương Gian nhìn phòng thay quần áo, cửa không đóng, thân thể người mẫu bị con quỷ phụ thể có thể ở bên trong hay không?" Đột nhiên, Nghiêm Lực chỉ chỉ một gian phòng thay đồ hơi rộng mở cửa phòng.

    "Rất có thể, cùng đi xem."

    Hai người cảnh giác tới gần.

    Ánh sáng đèn pin cầm tay chậm rãi chiếu sáng bên trong phòng thay đồ.

    Trong phòng thay đồ có đứng 1 người.

    Một nữ nhân sắc mặt trắng hếu, đang nhắm mắt, nữ nhân này hết sức xa lạ, hẳn là 1 người bị hại trong siêu thị, hơn nữa tuy rằng tướng mạo là của 1 cô gái, thế nhưng không phải thân thể người, mà là thân thể 1 người mẫu giả.

    Con quỷ kia đem đem đầu người thật đặt trên cổ người mẫu giả?

    Nhưng cái đầu này đã đặt ở đây được 1 thời gian, màu sắc da thịt đã thay đổi, còn tỏa ra 1 mùi thối rữa.

    "Không phải cái này." Nghiêm Lực thấp giọng nói.

    Nhưng ngay lúc đó, cửa phòng thay đồ bên cạnh chậm rãi mở ra.

    Một thân thể người mẫu giả kỳ quái, cao gần 2m, vô thanh vô tức từ bên trong đi ra, thân thể nó che đi tia sáng cầm tay từ phía sau lưng bắn tới, một đôi tay đang từ sau lưng đưa về phía đầu của Dương Gian cùng Nghiêm Lực.

    "Hả?"

    Mà 1 khắc khi nhìn thấy ánh sáng bị che lấp, con mắt Dương Gian đột nhiên co rụt lại, ý thức có chuyện không ổn.

    Thần kinh cẳng thẳng từ lâu khiến hắn phản ứng lại theo bản năng.

    Một con mắt đỏ thắm ở sau ót mở ra.

    Cảnh tượng sau đầu thông qua Quỷ nhãn truyền vào trong óc.

    Không biết lúc nào, thân thể người mẫu giả được chụp trong màn hình điện thoại đã đứng sau lưng, đang đưa tay về phía mình.

    "Ở phía sau."

    Dương Gian gầm nhẹ một tiếng, vội vàng tiến về trước 1 bước, tránh đi tập kích.

    Nhưng phản ứng của Nghiêm Lực không kịp, sau gáy của hắn đã bị chạm vào

    Một luồng cảm giác lạnh như băng xuyên qua da đầu, truyền khắp toàn thân, khiến da gà của hắn nổi lên theo bản năng.

    Nghiêm Lực lanh lẹ, tay hắn đã nhuộm đầy máu tươi, không chỉ không né tránh, trái lại đưa tay chộp về phía người mẫu giả này.

    "Bắt được ngươi rồi."

    Máu tươi trên tay hắn như không cần tiền, nắm lấy cánh tay thật dài đang đưa tới kia, thâm nhập vào bên trong cánh tay nhựa, rất nhanh ở những nơi khớp xương, con mắt, cổ.. không ngừng có máu tràn ra ngoài.

    "Quỷ huyết của tôi có năng lực áp chế bất kỳ 1 con quỷ nào, nhân lúc này cậu mau chế phục nó.." Nghiêm Lực hô lên.

    Nhưng còn chưa nói xong, cỗ nữ thi kia đột nhiên chuyển động.

    1 cánh tay xanh đen, mục nát từ sau lưng đưa về phía Nghiêm Lực.

    Tựa như chỉ ngăn người mẫu kia lại cũng không có tác dụng.

    "Cậu bắt được 1 con cũng không dùng được, không nhìn tình huống bên cạnh 1 cái sao." Dương Gian nhìn thấy nữ thi đột nhiên động, không chút do dự đưa chân đạp một cái.

    Trên chân hắn tỏa ra ánh sáng đỏ nhàn nhạt.

    Nữ thi nhận 1 đá của hắn, thân thể cô ta nạm vào phía trong vách tường, Nhưng hai chân còn đang giãy dụa, không ra được.

    Nghiêm Lực quay đầu lại liếc mắt nhìn, nhất thời sợ bóng sợ gió một hồi.

    Còn tốt lần này hợp tác với Dương Gian, nếu chỉ có 1 mình, vừa nãy xoay người hắn đã chết.

    Nhưng, chuyện càng kinh khủng hơn xảy ra.

    Dương Gian bước ra khỏi phòng thay đồ, chuẩn bị cùng Nghiêm Lực đồng thời đối phó với con người mẫu đặc biệt kia.

    Lơ đãng liếc mắt một cái, hắn nhất thời sửng sốt.

    Không biết lúc nào, bên ngoài cửa hàng đứng đầy người, bọn họ chen chúc tới nước chảy không lọt, trong đó có 1 người còn đi vào trong cửa hàng, cầm cái đèn pin đang để trên kệ của hắn.

    Cái người này không có đầu, nhưng mặc quần áo bảo an.

    "Lưu Cường sao?" Dương Gian nhận ra thi thể này.

    "Này, Dương Gian, không xong, vừa nãy tôi thấy thi thể Lưu Cường đi ra ngoài, tôi sợ tới không dám lên tiếng, bên kia cậu cẩn thận một chút." trong điện thoại Vệ tinh truyền đến giọng nói của Giang Diễm.

    "Tôi biết." Dương Gian tối sầm mặt.

    Hiện tại mới nói, nữ nhân này cũng thật là ưu tú, người đều đã chạy tới trước mặt mình rồi.

    "Xoạch~!"

    Kèm theo một tiếng vang nhẹ nhàng, vị bảo an không đầu tắt đèn pin cầm tay.

    Xung quanh lập tức tối đen.

    Trong bóng tối, Dương Gian nghe thấy từng tiếng răng rắc của từng người đang tiến vào trong cửa hàng.

    Quỷ càng ngày càng tràn vào nhiều hơn, dường như muốn lấp kín cái cửa hàng quần áo không lớn này
     
    Swaka Nguyệt Lam thích bài này.
    Last edited by a moderator: 11 Tháng chín 2022
  10. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 59: Quỷ ẩn giấu chính giữa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vào lúc đèn pin cầm tay tắt đi, Dương Gian đã nhìn thấy bên ngoài cửa hàng đứng đầy những người sắc mặt trắng bệch, cả người tỏa ra mùi thối rữa mục nát.

    Những người này chính là đám người mới vừa rồi vây nhốt 1 đám Đường lão bản, La đại sư, Lý quản lý.

    Lúc trước biến mất, không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện toàn bộ.

    Số lượng như vậy đã đem lối ra lấp kín toàn bộ, coi như bây giờ muốn từ đây chạy ra, người bình thường tuyệt đối không thể làm được.

    Mà trong 1 nơi chật hẹp như thế này, không ai có thể bảo đảm chính mình sẽ không bị tập kích.

    "Này, nhiều như vậy sao? Đã vượt qua phạm vi năng lực của tôi, nhanh nằm xuống, chúng ta rời khỏi nơi này." Nghiêm Lực nhìn thấy tình cảnh ấy vội vàng nói.

    "Không, đừng nằm xuống, không đúng." Sắc mặt Dương Gian biến động, vội vàng mở đèn pin điện thoại lên.

    Dưới ánh đèn, bảy, tám người đã đi vào cửa hàng trang phục, hơn nữa bên ngoài còn đang không ngừng tràn vào, tuy rằng những người này đi lại chậm chạp, nhưng không cần tới 1 phút bọn họ đã đi tới trước mặt mình, đem bốn phương tám hướng vây thành nước chảy không lọt.

    Nghiêm Lực nói: "Tại sao? Không phải nằm xuống bọn họ sẽ không tập kích chúng ta sao?"

    "Đó là trước kia, nhưng bây giờ không giống nhau, trước chúng ta nhìn thấy không phải quỷ chân chính vì thế mới có thể đánh lạc hướng tập kích cố định của họ, khi có người nằm xuống bọn họ sẽ mất đi mục tiêu, sau đó thì không cử động nữa, rồi rất nhanh sẽ rời khỏi, mãi tới lần sau mới xuất hiện."

    "Nhưng bây giờ, cậu nhìn lại một chút, chúng ta cũng không đưa lưng về phía bọn họ, những con quỷ này vẫn tiến tới, điều này có ý vị như thế nào chẳng lẽ cậu không biết sao?"

    "Cậu muốn nói cái gì?" Trên trán Nghiêm Lực gấp tới độ đổ mồ hôi.

    Ánh mắt Dương Gian quét qua: "Quỷ chân chính ở bên trong đám người này, hơn nữa không phải người mẫu giả cậu đang nắm, chuyện này tôi suy đoán, đây chỉ là thân thể thứ nhất của nó mà thôi, sau này nó khẳng định đã lần thứ hai đổi thân thể, bộ thi thể trong phòng thay quần áo là chứng minh tốt nhất, nếu như quỷ đúng là người mẫu giả cậu đang nắm trong tay.."

    ".. Sức mạnh áp chế quỷ của cậu sao không có tác dụng, những thi thể này làm sao vẫn cử động."

    "Bây giờ cậu mới nói cái này?"

    Con mắt Nghiêm Lực co rụt vội vàng thu tay về, không tiếp tục sử dụng sức mạnh ác quỷ.

    Thân thể người mẫu giả cao 2m được thả ra, lập tức mất đi năng lực hành động, trong khoảnh khắc liền ngã trên mặt đất, té chia năm xẻ bảy, hơn nữa không còn động tĩnh.

    Dương Gian suy đoán là chính xác.

    Thân thể người mẫu giả này xác thực không phải quỷ chân chính.

    Mà giờ khắc này, một đám thi thể mang theo mùi vị mục nát đã tới trước mặt, trên gương mặt lạnh lẽo trắng hếu của bọn họ chỉ có một loại biểu tình tĩnh mịch, giống như xác sống, nhưng so với xác sống còn đáng sợ hơn.

    Bởi vì.. trong đám người xác sống này ẩn giấu một con quỷ chân chính.

    "Xong, xong rồi, lần này chết chắc rồi, chúng ta bị con quỷ này hố rồi, cửa hàng trang phục này là cạm bẫy, đặc biệt cái người mẫu giả nổi bật kia chính là mồi nhử, thứ này đang câu chúng ta." Sắc mặt Nghiêm Lực giờ khắc này tro nguội, lộ ra vẻ tuyệt vọng.

    Hắn coi như là người ngự quỷ cũng không có khả năng dựa vào sức mạnh ác quỷ xông ra ngoài, trong lúc này, hoặc là chết vì ác quỷ thức tỉnh, hoặc là chết trong tay con quỷ không đầu.

    Trước sau đều là tử lộ.

    "Nói bậy bạ gì đấy, còn chưa có chết đã nói như thế, đi theo tôi, tuyệt đối đừng sử dụng sức mạnh ác quỷ." Dương Gian cắn răng một cái, bắt lấy Nghiêm Lực.

    Trên người hắn toát ra ánh sáng đỏ.

    Năm con quỷ nhãn cùng nhau trợn mở.

    Ánh sáng đỏ bao phủ xung quanh ba, bốn mét, đem nghiêm lực bên cạnh cũng thu vào, quỷ vực thuộc về hắn triển khai.

    Tình huống như thế không sử dụng quỷ vực đó là một con đường chết, tuyệt đối không thể xông ra ngoài, không riêng gì Nghiêm Lực, chính mình cũng như vậy.

    Dưới sự bao phủ của ánh sáng đỏ. Phảng phất như chia lìa với hiện thực.

    Những con quỷ đâm đầu đi tới đi xuyên qua thân thể hai người, căn bản không đụng tới bọn hắn.

    Nguy cơ tạm thời hóa giải.

    "Đây là.. Quỷ vực? Sao có thể có chuyện đó, năng lực của cậu lại là quỷ vực."

    Nghiêm Lực khiếp sợ phảng phất còn hơn so với gặp quỷ, trợn mắt nhìn Dương Gian.

    "Quỷ vực hết sức đặc thù sao?" Dương Gian liếc mắt nhìn hắn hỏi.

    "Nào chỉ là đặc thù, nhất định chính là hiếm thấy, bởi vì quỷ nắm giữ quỷ vực đều đặc biệt khủng bố, người ngự quỷ căn bản không thể nào điều động, cưỡng ép sẽ khiến bản thân lập tức chết vì ác quỷ thức tỉnh." Nghiêm Lực vẫn như cũ, ánh mắt mang theo kinh hãi nhìn Dương Gian.

    Hơn nữa, năng lực quỷ vực ở trong mắt người ngự quỷ được định nghĩa là tồn tại không thể giải.

    Một khi bước chân vào quỷ vực, liền mang ý nghĩa đoạn tuyệt đường lui, trừ phi ngươi có thể giam giữ con quỷ trong quỷ vực của nó.

    Nhưng, cái này có khả năng sao?

    Tuyệt đối không thể nào làm được, quỷ có thể nắm giữ quỷ vực, đại đa số cấp bậc là cấp tai nạn, cấp A, quỷ ở cấp bậc này còn có cả quỷ vực có thể khiến hết thảy người ngự quỷ trên toàn cầu phải cảm thấy tuyệt vọng.

    Vẻ mặt Dương Gian thành thật nhìn hắn nói; "Bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, 3 phút, chúng ta chỉ có ba phút, trong phòng 3 phút phải tìm ra được con quỷ chân chính, đồng thời nhốt nó vào hộp vàng, bằng không chúng ta chỉ có thể trốn."

    Cực hạn của hắn là năm phút đồng hồ, nhưng để cho ổn thỏa, hắn để lại hai phút thời gian chạy trốn.

    "Có quỷ vực đích thật là muốn đi là có thể đi.." Nghiêm Lực có chút kinh hỉ nói, hiển nhiên cũng hiểu rõ một chút năng lực quỷ vực.

    Loại tồn tại không thể giải này, người ngự quỷ vẫn là có chút hiểu biết.

    Nhưng mà nhìn thấy những con mắt đỏ thắm trên tay, trên đầu Dương Gian mọc ra, mấy phần vui sướng trên mặt hắn nhất thời cứng lại.

    Con mắt này chỉ là tùy ý chuyển động, nhìn chằm chằm Nghiêm Lực đã khiến hắn phải sởn cả tóc gáy.

    Nghiêm Lực có thể cảm giác được, một khi con quỷ trong cơ thể Dương Gian thức tỉnh, sẽ ấp ủ thành một trường tai nạn đáng sợ.

    "Bắt đầu hành động."

    Điện thoại di động trong tay Dương Gian đã tính giờ, hắn mang theo Nghiêm Lực xuyên qua tầng tầng thi thể ngăn cản, tới trung tâm của đoàn người.

    Dưới sự bao phủ của ánh sáng đỏ, hai người bọn họ cũng không trực tiếp tiếp xúc với đám quỷ.

    Có lẽ bởi vì hai người thân nằm trong quỷ vực, con quỷ kia trực tiếp mất đi mục tiêu.

    Giờ khắc này, tất cả thi thể đều đứng bất động.

    Bọn họ cứ như vậy đứng cứng đờ trong cửa hàng quần áo.

    Dương Gian cùng Nghiêm Lực hai người bắt đầu điên cuồng quét mắt qua mỗi một bộ thi thể, phán đoán bộ thi thể kia có khả năng là quỷ chân chính hay không.

    "Con quỷ nhất định ở trong này, trong vòng ba phút nhất định phải tìm ra, nếu không lần hành động này cũng quá thiệt thòi." trong lòng Dương Gian tính toán.

    Đã sử xuất quỷ vực, không thể lãng phí lần cơ hội này.

    Nhưng mà, trong đám người này ai mới thật sự là quỷ đây?

    Bộ nữ thi có độ thối rữa cao kia?

    Hay là người nam tử bị đổi hơi quá tay?

    Hay là thi thể của Lưu Cường?

    Hay là thi thể Ngụy Hiểu Hồng?

    Mỗi 1 người đều có khả năng.

    "Không, không thể dựa vào đoán, nhiều thi thể như vậy nếu chỉ dựa vào phán đoán là không có tác dụng, Nghiêm Lực sử dụng sức mạnh ác quỷ quá thường xuyên, nếu như hắn dùng năng lực của mình đi thử nghiệm, nhất định sẽ chết vì ác quỷ thức tỉnh." Dương Gian vì xác nhận, hỏi hắn 1 tiếng: "Nghiêm Lực, cậu còn có thể sử dụng mấy lần sức mạnh ác quỷ?"

    "Cực hạn của tôi kỳ thực đã sắp đến rồi, lấy trạng thái trước mắt, nhiều nhất ba lần, sau 3 lần, tôi có thể sẽ chết." Nghiêm Lực nói.

    Hắn không xác định.

    Bởi vì không có ai biết được cực hạn của mình ở đâu, chỉ có thể tính toán đại khái.

    "Ba lần sao?" trong lòng Dương Gian suy tính.

    Nhưng mà ngay vào lúc này.

    Đột nhiên một bộ thi thể động.

    Tất cả thi thể cũng không có nhúc nhích, chỉ có cỗ thi thể kia động.

    Đây là thi thể 1 người đàn ông mặc tây trang, nhưng trên cổ lại mọc ra 1 cái đầu đàn bà trung niên.

    Bà ta có lẽ bởi vì Dương Gian đang ở trong quỷ vực, bỏ quả tập kích 2 người bắt đầu xoay người chuẩn bị ly khai.

    "Nhất định là bà ta." Nghiêm Lực lập tức nói.

    "Thử một chút xem." Dương Gian thu hồi ánh sáng đỏ, để hắn rời khỏi quỷ vực.

    Nghiêm Lực cắn răng một cái, bắt lấy thi thể kia.

    Máu tươi từ tay hắn tràn ra không ngừng sáp nhập vào trong thi thể kia.

    Từ mắt, mũi miệng, cổ của thi thể đang có máu tươi không ngừng rỉ ra.

    Bà ta bất động.

    Dường như bị hạn chế.

    "Thành công sao?" Dương Gian khẩn trương nhìn.
     
    Last edited by a moderator: 4 Tháng mười 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...