Truyện Ma [Edit] Thần Bí Phục Tô (Khủng Bố Sống Lại) - Phật Tiền Hiến Hoa

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi shimjyn1312, 23 Tháng một 2022.

  1. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    60: Bắt lấy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Muốn từ trong 1 bầy thi thể quái dị tìm ra con quỷ chân chính.

    Độ khó không nhỏ.

    Bọn họ không có tư bản để thử nghiệm, bởi vì điều động lực lượng ác quỷ là một chuyện cực kì nguy hiểm. Mỗi lần sử dụng đều trực tiếp rút ngắn tính mạng của bản thân.

    Thật tới lúc ra tay, không chỉ cần dũng khí, còn cần cả quyết tâm.

    Dương Gian có dũng khí này, Nghiêm Lực có quyết tâm này.

    Vì lẽ đó, giờ khắc này bọn họ không chạy trốn, mà là lựa chọn động thủ.

    Máu tươi thông qua 2 tay Nghiêm Lực thấm vào thân thể người phụ nữ trung niên mặc tây trang.

    Máu tươi trong tay hắn phảng phất vĩnh viễn chảy không hết, máu tươi ngấm vào, thi thể trước mắt không hề có bất kỳ cử động nào, những thi thể khác tựa như cũng mất đi năng lực, đều đứng cứng đờ tại chỗ.

    Loại dấu hiệu này dường như đang chứng tỏ.

    Con quỷ chân chính đang ẩn nấp trong thi thể này.

    Nhưng, sự thực có thật sự như vậy sao?

    Dương Gian không xác định, coi như chính bản thân Nghiêm Lực cũng không xác định.

    "Là thi thể này sao?"

    Sắc mặt Nghiêm Lực phá lệ nghiêm nghị: "Tôi.. Không rõ lắm, nhưng nhìn bộ dáng dường như đúng là nó, máu trong tay tôi chỉ có thể áp chế quỷ, không thể nhận biết nó có phải là quỷ hay không."

    Dương Gian nhăn đầu lông mày lại, tất cả xung quanh tối tăm.. lại yên tĩnh.

    Ngoại trừ thi thể Nghiêm Lực đang nắm chảy máu ra, không hề có bất cứ dị thường nào.

    Tất cả giống như dừng lại trong giây lát.

    Nhưng cục diện đình trệ vô thanh vô tức này mới đáng sợ nhất, bởi vì Nghiêm Lực không phân biệt được thi thể trong tay rốt cuộc có phải là quỷ hay không, nếu tiếp tục giằng co nữa, một khi đoán sai, chết tuyệt đối sẽ là hắn.

    Có thể nói, thời gian mỗi 1 giây trôi qua đều là tổn thất.

    Quỷ chân chính có đủ thời gian chơi hao tổn với bọn họ.

    "Dương Gian, làm sao bây giờ? Cậu nhanh nghĩ biện pháp xác nhận xem thi thể này rốt cuộc có phải là quỷ hay không, nếu quả là phải, chúng ta liền cất nó vào hộp." Trên trán Nghiêm Lực mồ hôi rịn ra như tắm.

    Hắn bắt đầu cảm giác máu tươi ở hai tay dần khó bị khống chế.

    Mà giờ khắc này Dương Gian cũng đang nhanh chóng suy tính đủ các loại chi tiết nhỏ nhặt nhất.

    Nếu như thi thể này không phải là quỷ, vậy con quỷ hẳn đang còn ẩn giấu ở đây, nếu nó vẫn cố ý bất động để Nghiêm Lực tùy ý lãng phí năng lực, bằng với gián tiếp giết người.

    Nếu thi thể này thực sự là quỷ, vậy những thi thể khác không có lý do gì một chút xíu phản ứng cũng không có.

    Mồi nhử~!

    Tám phần 10 khả năng thi thể này chỉ là mồi nhử.

    Giống như câu cá, trước phải có mồi mới có thể dụ cá cắn câu.

    Nhưng nếu như suy đoán sai lầm, thì sẽ bỏ mất cơ hội tuyệt hảo bắt con quỷ này.

    Cân nhắc trái phải.

    Cuối cùng hắn lựa chọn cái có tỷ lệ lớn hơn.

    Trong lòng Dương Gian đưa ra suy đoán to gan: Thi thể này không phải quỷ.

    Lúc này hắn cắn răng, lập tức nói: "Trước tiên lui về, từ bỏ cơ hội lần này."

    "Cái gì? Lui về?"

    Nghiêm Lực không nghĩ tới vào lúc này Dương Gian sẽ nói mấy câu như thế.

    Lui về liền mang ý nghĩa, lần ra tay cuối cùng thất bại, hắn uổng phí mất 1 lần sử dụng sức mạnh.

    "Thi thể này tuyệt đối không thể nào là quỷ.. Nếu như bà ta đúng là quỷ, những thi thể này phải toàn bộ ngã xuống chứ không thể đứng bất động tại chỗ, có lúc làm quá mức hoàn mỹ liền ý nghĩa sơ hở lớn nhất sẽ lộ ra, lui về, vào lúc này nếu như cậu chết vì ác quỷ thức tỉnh sẽ đẩy tình huống về hướng không thể không thể ngăn cản."

    Dương Gian nghiêm túc lại mang theo mấy phần lo lắng nói.

    "Nhưng là.." Nghiêm Lực không dám đánh cược, hắn do dự.

    "Không nhưng gì hết, lui về."

    Dương Gian hét nhỏ: "Hiện tại cậu không có lựa chọn, nếu như cậu không lui về, hiện tại tôi sẽ rời đi, thời gian quỷ vực của tôi không kéo dài lâu được, hao tổn chỉ hại chúng ta đều chết."

    "Đáng ghét.. Tôi tin cậu một lần."

    Nghiêm Lực rất không cam lòng, hai tay hắn không còn chảy máu nữa, sau đó buông thi thể trong tay ra.

    "Không nên đối lưng với những thi thể này, bước lùi lại về bên tôi." ánh mắt Dương Gian nghiêm nghị, lập tức nói.

    "Tôi biết." Nghiêm Lực bỏ qua lần hành động này lựa chọn lui về phía sau.

    Dương Gian lại nói; "Chậm một chút."

    Nghiêm Lực cẩn thận từng li từng tí một từ từ lui về phía sau.

    Mà lúc hắn đang lui về, nữ thi mặc tây trang giống như mất đi chống đỡ, lập tức xụi lơ ngã trên mặt đất, bày ra 1 tư thế quỷ dị, mà vết nối ở cổ cũng tựa như bị cắt đứt, khiến cái đầu lăn lông lốc vài vòng.

    Thi thể này bị thấm ướt máu tươi của Nghiêm Lực, mất đi năng lực quỷ dị, đã biến thành một cỗ thi thể bình thường.

    Nhưng thi thể này ngã xuống đất lại không ảnh hưởng tới những thi thể khác

    Bọn chúng vẫn đứng cương trực ở đó, không nhúc nhích, coi như đã thối rữa nghiêm trọng vẫn có thể duy trì sự cân bằng không hợp với lẽ thường.

    "Suy đoán của cậu là đúng, bà ta không phải quỷ." Nghiêm Lực thấy 1 màn này, vừa giận vừa sợ.

    Hắn bị con quỷ này lừa gạt~!

    Ngay lúc hắn sắp lùi tới biên giới quỷ vực.

    Đột nhiên, 1 cỗ thi thể trong đó di chuyển, cái đầu thi thể lấy 1 tốc độ cực nhanh xoay đầu 180 độ, mặt trực tiếp hướng ra sau lưng, con mắt trợn lớn, 1 đôi con ngươi màu xám theo dõi hắn, cánh tay vụt ra nhanh như gió chộp lấy cánh tay Nghiêm Lực

    "Két!"

    Chỉ là kèm theo một tiếng tiếng vang nhỏ nhẹ, cánh tay Nghiêm Lực giống như búp bê, dễ dàng tháo xuống, ở miệng vết thương không hề có máu tươi chảy ra, chỉ nhìn thấy máu thịt đỏ tươi.

    "Quỷ~!"

    Nghiêm Lực gặp 1 màn bị tháo rời tay, con mắt co rút.

    Nhưng tình huống kế tiếp khiến hắn phải hoảng sợ.

    Con quỷ chân chính lại gỡ 1 cánh tay của nó xuống sau đó lắp cánh tay của hắn lên, giống như xếp gỗ.

    "Dương Gian, nhanh ngăn cản nó, tuyệt đối không thể để nó đổi cánh tay với tôi, bên trong cánh tay kia ẩn chứa quỷ máu, một khi nó đổi được, hậu quả khó mà lường.." Nghiêm Lực vội vàng rống to.

    Cả người hắn đều đang run rẩy.

    Suy đoán lúc trước là đúng.

    Đây là một cái bẫy.

    Chính mình cùng Dương Gian đều bị con quỷ này nhử, mục đích của nó là muốn kiếm 1 thân thể tốt hơn.

    Nguyên nhân vì thi thể con người sẽ mục nát, không bao lâu sẽ trở nên vô dụng, vì thế nó mới không ngừng thay đổi thân thể, thay đổi đầu.

    Nhưng thân thể người ngự quỷ lại không giống, bởi vì bên trong thân thể người ngự quỷ ẩn giấu 1 con quỷ chân chính.

    Một khi quỷ điều động quỷ, trình độ kinh khủng sẽ tăng lên theo cấp số nhân.

    Bởi vì quỷ.. Sẽ không chết.

    Còn không chờ Nghiêm Lực rống xong, 1 tia sáng đỏ chợt lóe lên trước mắt hắn.

    Con quỷ trước mắt biến mất.

    Cánh tay thuộc về hắn rơi trên đất.

    "Bắt được ngươi rồi, con quỷ này ẩn giấu rất sâu, nhưng nếu như đã tiến vào quỷ vực của tôi, trừ phi tôi chết, bằng không nó cũng đừng hòng rời khỏi." Khóe miệng Dương Gian lộ ra một nụ cười lạnh lùng.

    Bên trong Quỷ vực, một bộ thi thể đứng ở trước mặt hắn, không nhúc nhích, cái đầu vẫn còn trong tư thế quay ngược 180 độ.

    Nhưng Dương Gian biết, quỷ chân chính đang nằm bên trong cái thi thể này.
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười 2022
  2. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 61: Thành công giam giữ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cảnh vật kiến trúc chung quanh vẫn quen thuộc như vậy, giống siêu thị như đúc.

    Nhưng toàn bộ thế giới nơi này giống như bị máu tươi nhuộm đẫm, mọi thứ đều bị bao phủ 1 tầng sáng đỏ nhàn nhạt.

    Quỷ vực nhìn như rất nhỏ, kỳ thực không gian sau khi chân chính tiến vào quỷ vực mới có thể phóng đại vô hạn, giống như một không gian dị độ, ở vào khoảng giữa của hiện thực và hư ảo, coi như Dương Gian nắm giữ quỷ vực cũng không cách nào phân tích ra, rốt cuộc quỷ vực là tồn tại dạng hình thái gì.

    Giờ khắc này, ở trước mặt Dương Gian là 1 thi thể đứng thẳng.

    Một thi thể mất đi 1 tay, cái đầu xoay ngược 180°.

    Thi thể này hắn nhận ra.

    Là 1 trong mấy vị đồ đệ đi theo La đại sư.

    Khoảng độ ba mươi, tương đối trẻ tuổi.

    "Quả nhiên, con quỷ này sẽ lựa chọn bám vào thi thể mới mẻ nhất, những thi thể đã thối rữa hoặc không cân đối bị nó bỏ qua, nhưng.. Không bài trừ nó có năng lực chiếm cứ bất kỳ 1 cỗ thi thể nào, nếu như vậy, Nghiêm Lực có lợi hại như thế nào đi nữa cũng không thể bắt giữ, trừ phi 1 hơi hạn chế toàn bộ thi thể."

    "Nhưng con quỷ bị mình nhốt vào quỷ vực không giống, đây là phương pháp duy nhất có thể ngăn chặn con quỷ này chạy trốn."

    "Nghiêm Lực lựa chọn hợp tác với mình là chính xác, vừa nãy đích xác không có lãng phí năng lực của Nghiêm Lực."

    Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích, hắn nhìn đồng hồ đếm ngược trên điện thoại 1 cái.

    Đã qua hai phút bốn mươi giây.

    Nhưng mà không đáng kể.

    Quỷ đã tìm được, mà cực hạn của hắn là năm phút đồng hồ, sau đó chỉ cần có thể thành công giam giữ con quỷ này, cho dù kéo dài tới năm phút đồng hồ cũng không sao hết.

    "Nhưng hiện tại mới là thời điểm nguy hiểm nhất."

    Dương Gian hơi hít nhẹ một hơi.

    Lúc trước hắn đối mặt chỉ là thi thể bị quỷ thao túng, mà bây giờ là quỷ chân chính.

    Thi thể trước mắt này cũng không lựa chọn bất động, hoặc chuyện nó ngủ đông đã bị Dương Gian khám phá, giờ khắc này đầu của nó giống như máy móc lên dây, chậm rãi từ sau lưng quay lại, khôi phục dáng vẻ bình thường. Sau đó nó tự thân quay cả người nhìn Dương Gian.

    Con mắt màu xám không biết còn có thể nhìn thấy sự vật hay không, nhưng nó cứ thể nhìn chằm chằm Dương Gian.

    Mất cảm giác, cứng ngắc, không có một tia cảm tình.

    Giống như 1 con rối hình người, vẻn vẹn ánh nhìn chằm chằm đã khiến người ta sởn cả tóc gáy.

    Thế nhưng Dương Gian cũng không phải lần đầu tiếp xúc với quỷ, con quỷ gõ cửa lúc trước còn kinh khủng hơn cũng đã gặp, nội tâm được coi là mạnh mẽ.

    Đột nhiên.

    Con quỷ này động.

    Nó hành động hết sức mau lẹ, lấy 1 tốc độ loài người không tưởng xoạc chân chạy về hướng Dương Gian, dường như trong 2 giây nó đã tới trước mặt hắn, còn duỗi 1 bàn tay ra, không nhắm vào đầu Dương Gian mà nhắm vào quỷ nhãn trên cánh tay hắn.

    "Tay Nghiêm Lực, quỷ nhãn của mình.. con quỷ này muốn chắp vá 1 cỗ thân thể mới hoàn toàn do ác quỷ hình thành? Vì lẽ đó nó mới không ngừng thay đổi thân thể của tất cả mọi người.. Nó đang tìm tứ chi thích hợp cho bản thân sao?"

    Dương Gian không có hành động, hắn đứng tại chỗ, cũng không trốn, cũng không tránh.

    "Xem ra con quỷ này giống như quỷ anh, có không gian trưởng thành rất lớn, một khi nó thu thập đủ 1 thân thể được hình thành từ các bộ phận quỷ, phỏng chừng trình độ kinh khủng có thể trực tiếp định nghĩa đến cấp S hủy diệt, nhưng hết sức đáng tiếc, cấp bậc khủng bố của bản thân nó lại không cao."

    Trước mắt Dương Gian không thể để cho con quỷ này bắt được mình, nó sẽ cứng rắn móc ra con mắt quỷ trên tay hắn.

    Nhưng sau một khắc.

    Hắn biến mất

    Dương Gian xuất hiện ở sau lưng con quỷ cách đó không xa.

    "Ta hết sức vui mừng hôm nay có thể ngăn chặn một con quỷ cực kỳ nguy hiểm trong tương lai, chẳng qua đến bây giờ ta không biết, quỷ các ngươi rốt cuộc có trí tuệ hay không?"

    Hắn nỗ lực từ hành động, mục đích cùng với tồn tại của con quỷ này, phân tích ra 1 chút tin tức hữu dụng.

    Đem lần hành động này phóng đại thành quả.

    Nhưng con quỷ này không trả lời hắn, chỉ cương trực đứng đó không nhúc nhích.

    "Nếu đã không thể nói chuyện, vậy cũng chỉ có thể nhốt cái thứ kinh khủng như ngươi lại." Dương Gian không dám bất cẩn, mặc dù thân còn ở trong quỷ vực.

    "Nghiêm Lực, cậu nên ra tay rồi."

    Kèm theo ánh sáng đỏ bảo phủ cửa hàng quần áo, thân hình Dương Gian hiện ra, đồng thời còn có cả cỗ thi thể kia.

    Giờ khắc này Nghiêm Lực đã nối lại cánh tay vừa nãy bị quỷ hái xuống, cũng không biết hắn dùng phương pháp gì nối lại, hoặc đây cũng là 1 trong những năng lực của con quỷ trong thân thể hắn.

    "Xác định là thi thể này sao?"

    Nhìn thấy Dương Gian đột nhiên xuất hiện, mí mắt hắn giật lên, lập tức hỏi.

    "Tôi dùng quỷ vực khốn trụ nó, trong lúc đó những thi thể khác có động hay không?" Dương Gian hỏi.

    "Cái này.. cũng không có." Nghiêm Lực nhìn những thi thể khác, xác thực không có động tĩnh.

    "Chẳng qua tôi muốn xác nhận lại, nếu như tính sai, tình huống của tôi cậu cũng biết đấy."

    Dương Gian nói; "Vốn là liều mạng, làm gì có nếu như, nếu có thể thành công giam giữ con quỷ này, cậu cũng có thể xin nghỉ hưu sớm không phải sao? Đồ vật giá trị 100 triệu, đủ để cậu chết không có tiếc nuối.. Đối với tôi cũng giống như vậy."

    "Nói đúng." Nghiêm Lực cắn răng, bước vào trong quỷ vực.

    Quỷ vực không phải hắn có thể ra vào tự nhiên, mà Dương Gian cho phép hắn mới có thể đi vào.

    Nhưng Nghiêm Lực vừa đi vào, hoặc là sự tồn tại của hắn uy hiếp đến con quỷ này..

    Lập tức.

    Một bóng người mơ hồ đi ra khỏi thi thể kia.

    Nó thân cao, to nhỏ nhanh chóng biến hóa, đã biến thành chiều cao giống như Dương Gian, mập gầy giống nhau.. Chỉ là quỷ ảnh này vẫn không có đầu.

    Quỷ không đầu~!

    Đây chính là diện mạo thật sự của con quỷ này sao?

    Chẳng trách mỗi một bộ thi thể, phần đầu là thối rữa nhanh nhất, nguyên lai do nó thiếu mất đầu.

    "Dương Gian, mục tiêu của nó là cậu." Nghiêm Lực thấy vậy vội vàng rống lên.

    Còn không xong, quỷ ảnh này nhanh chóng gần kề, dường như muốn hòa làm 1 thể với hắn.

    Không biết là Dương Gian phản ứng không kịp, hay là hành động của quỷ ảnh quá mức quỷ dị.

    Rất nhanh, này quỷ ảnh sáp nhập vào trong thân thể Dương Gian.

    Hắn bất động..

    "Không phải chứ?" Con mắt Nghiêm Lực co rụt lại, trong tâm căng thẳng một hồi.

    Tiếp xúc lâu như vậy, hắn đã hiểu năng lực của con quỷ này.

    Đây là một con quỷ có thể cướp đoạt thân thể người, quỷ.. Không riêng gì thân thể, những thứ đồ khác cũng giống vậy, nếu lúc này Dương Gian bị cướp đi thân thể thì xong đời.

    "Cậu đang kinh ngạc cái gì vậy? Con quỷ kia chỉ là phụ thân lên 1 người mẫu nhựa mà thôi, bây giờ nhìn lại, coi như quỷ cũng có thể lừa gạt."

    Giọng nói của Dương Gian vang lên, không biết lúc nào hắn từ bên cạnh đi tới.

    Hắn không hề bị tổn thương gì.

    Mà người bị phụ thân trước mắt, theo 1 tia sáng đỏ lóe lên đã biến thành 1 người mẫu giả.

    "Đây chính là năng lực khó giải của quỷ vực sao?" Nghiêm Lực khiếp sợ nhìn Dương Gian xuất hiện xuất quỷ nhập thần.

    Hắn hoài nghi, Dương Gian này cũng có thể là giả.

    Nhưng mặc dù nghi ngờ, hắn cũng không cách nào phán đoán ra được.

    Quỷ vực có thể tùy ý vặn vẹo hiện thực, chỉ có đồ vật Dương Gian cho là thật sự, mới là chân thực.

    "Thời gian sắp đến rồi, không ra tay tôi sẽ rời khỏi." Dương Gian nói.

    "Tôi biết rồi."

    Nghiêm Lực phục hồi lại tinh thần từ trong khiếp sợ, vội vàng chạy tới.

    Mới đi một bước, hắn đã tới trước mặt người mẫu nhựa kia.

    Ngay cả khoảng cách cũng có thể rút ngắn?

    Nghiêm Lực không có thời gian để suy nghĩ về quỷ vực, hắn tóm lấy người mẫu giả, máu tươi tràn ra khỏi 2 găng tay, nhanh chóng thấm màu cơ thể nhựa trước mặt.

    "Phù phù, phù phù, phù phù~!"

    Máu quỷ có thể hạn chế con quỷ khác, vừa tiếp xúc với con quỷ chân chính, những thi thể bên trong cửa hàng trang phục đều đồng loạt ngã xuống.

    Thi thể và đầu chia lìa, giống như bộ đồ xếp gỗ bị đẩy ngã.

    "Có hiệu quả, chúc mừng, cậu bắt được là con quỷ chân chính, năng lực của cậu rất mạnh mẽ, chí ít tôi chỉ có thể nhốt nó lại, mà không thể hạn chế nó." Dương Gian liếc mắt nhìn, mở miệng nói.

    Nghiêm Lực cười khổ; "Đừng nói giỡn, quỷ vực khó giải của cậu mới thật là khủng bố, trừ phi hai tay tôi nắm được quỷ, bằng không chẳng có tác dụng gì, một khi hạn chế thất bại, ngay cả cơ hội bỏ chạy lấy mạng cũng không có, chẳng qua nếu như chúng ta đã hợp tác, bắt một con quỷ sẽ tương đối trở nên dễ dàng."

    Nói xong, hắn lại nhìn Dương Gian một chút.

    Xác thực, năng lực hai người bọn họ có chút tác dụng hỗ trợ lẫn nhau.

    Nhưng sau đó Nghiêm Lực lại cảm thấy tiếc nuối.

    Bởi vì, cực hạn của hắn sắp đến rồi, không sống được lâu nữa đâu, nếu như sớm gặp phải Dương Gian, tình huống có thể sẽ khá hơn một chút.

    Nhưng nói lại, Dương Gian không bao nhiêu ngày trước vẫn là một học sinh, thời gian hắn trở thành người ngự quỷ cũng không dài.

    "Chuyện phiếm vẫn là chờ một lúc nữa nói tiếp, đã sắp bốn phút, cậu không muốn tôi chết vì ác quỷ thức tỉnh thì mau mau giam giữ nó." Dương Gian nói.

    "Đợi thêm chút nữa, không nhanh như vậy." Nghiêm Lực đáp.

    Dương Gian nghe vậy, chỉ có thể kiên trì chờ đợi.

    Đại khái 10 giây sau.

    Quỷ máu Nghiêm Lực thẩm thấu vào đã đủ nhiều, người mẫu nhựa này đang chậm rãi bị hòa tan.

    Đúng, không có nhìn lầm.

    Quỷ máu rỉ ra từ mỗi 1 khớp xương của người mẫu giả, từ từ che toàn thân nó, sau đó liền bắt đầu hòa tan.

    Quỷ ảnh bám vào trong đó dường như cũng đang bị hòa tan.

    Máu tươi ròng ròng, tạo thành một vũng máu bạc, quỷ vực chung quanh cũng bị ảnh hưởng.

    Giờ khắc này Nghiêm Lực lại ngồi xổm xuống, đặt tay trên vũng máu kia.

    Máu tươi lần thứ 2 bị hắn hút vào thân thể.

    Huyết dịch cấp tốc thiếu đi.

    Cuối cùng chỉ còn lại một bãi nho nhỏ.

    Nhưng ở bên trong vũng máu, có thứ gì đó đang giãy dụa.

    Nó đưa tay ra, muốn xoay người, muốn trốn ra khỏi vũng máu này.

    Nhưng không làm nên chuyện gì.

    Máu tươi giống như 1 loại gông xiềng, vững vàng nhốt nó lại.

    "Bây giờ có thể rồi." Nghiêm Lực lấy ra cái hộp nặng trịch được chế tạo từ vàng.

    Mặc dù không lớn, nhưng nhét 1 bãi máu nhỏ này thừa sức.

    Máu tươi nhúc nhích trên mặt đất, phảng phất như có sinh mệnh, mang theo quỷ ảnh không đầu chảy vào trong hộp.

    "Răng rắc~!"

    Hộp đóng lại, vừa khớp, nhưng Nghiêm Lực cảm thấy không yên lòng, lấy ra giấy vàng cuốn lại vài vòng, không lưu lại chút khe hở.

    "Chỉ là đóng lại bước đầu, còn cần hòa tan giấy thếp vàng bên ngoài, hàn chết tất cả chỗ hổng, như vậy con quỷ này vĩnh viễn không thể ra được, nếu để lại 1 cái khe, con quỷ này vẫn có khả năng thoát vây, trước đây đã có người ngự quỷ ăn trái đắng."

    Làm xong tất cả những thứ này, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

    "Như vậy sao? Kiến thức rộng rãi." Dương Gian nhìn vào trong mắt, ghi tạc hết tất cả các bước.

    Chỉ là vàng còn chưa đủ, còn cần hàn chết, không lưu chỗ hổng.

    "Nếu đã thành công bắt nhốt con quỷ, vậy sau đó cậu định làm gì? Nếu như không ngại, chiếc hộp này tạm thời do tôi bảo quản, cậu cảm thấy thế nào?" Sau đó dương gian chậm rãi mở miệng nói.
     
    Last edited by a moderator: 30 Tháng mười 2022
  3. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 62: Hợp tác vui vẻ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quỷ thành công bị giam giữ, quan hệ hợp tác cá nhân giữa Dương Gian cùng Nghiêm Lực chấm dứt ở đây.

    Sau đó chính là màn tranh thủ lợi ích của mỗi người.

    Hộp chỉ có một, Dương Gian không có lý do gì để Nghiêm Lực cầm.

    Ra cửa, mọi người ai nhận ra ai vậy?

    Cái tuổi này, nợ tiền mới là đại gia.

    "Dương Gian, lời này của cậu là ý gì? Cậu cảm thấy tôi sẽ độc chiếm vật này?" Nghiêm Lực cau mày lại, nhìn Dương Gian nói: "Vật này tạm thời để ở chỗ tôi, sau này tôi sẽ tới câu lạc bộ thả ra tiếng gió, chẳng mấy chốc sẽ có người mua tìm tới, đến lúc đó chúng ta cùng đi giao dịch, sau khi chuyện thành công, tiền chia 1 nửa, tình báo cùng hưởng."

    "Tôi sẽ không chiếm tiện nghi của cậu, cũng sẽ không để cậu chịu thiệt."

    Dương Gian nói: "Đã như vậy, vậy tại sao không yên lòng để ở chỗ tôi? Cậu đi liên hệ người mua, tới lúc đó tới tìm tôi, tôi mang thứ này tới giao dịch, lẽ nào cậu lo tôi sẽ chạy?"

    "Đây chính là không muốn nói chuyện sao?" Nghiêm Lực hỏi

    Hắn không nghĩ tới vị cảnh sát hình sự trẻ tuổi còn hết sức tâm cơ, vừa giải quyết sự kiện linh dị, liền bắt đầu đàm luận ích lợi.

    "Nếu nhưcậu không thể khiến tôi yên tâm, như vậy tôi cảm thấy đúng là không cần tiếp tục nói chuyện nữa." Dương Gian nghiêm túc nói: "Cậu không yên lòng tôi, cũng như chính tôi không yên lòng cậu."

    "Được rồi, vừa nãy là tôi tự tay giam giữ con quỷ này." Nghiêm Lực hò hét.

    "Tôi cứu cậu, hai lần." Dương Gian bình tĩnh nói.

    Nghiêm Lực có chút tức giận; "cậu còn có mặt mũi nói cứu tôi, vừa nãy cậu đẩy tôi ra quỷ vực rõ ràng là muốn lấy tôi làm mồi nhử, dẫn con quỷ kia đi ra, cậu cũng không phân biệt được trong những thi thể này rốt cuộc ai mới là quỷ, bằng không vừa nãy cậu có thể trong nháy mắt mang tôi vào quỷ vực, căn bản không cần kêu tôi chậm rãi lui về."

    "Cậu có biết, vừa nãy cậu làm như vậy suýt chút nữa hại chết tôi rồi."

    Dương Gian theo dõi hắn nói: "Bởi vì chỉ cậu mới có thể đi làm mồi, không phải vậy, lần này nhất định sẽ thất bại, tôi là vì suy nghĩ đại cục, bằng không sao cậu có thể đứng ở chỗ này tranh biện với tôi? Hơn nữa dưới tình huống tôi có quỷ vực, muốn cứu cậu chỉ là chuyện trong một giây đồng hồ, tôicó tự tin này bảo đảm cậu không chết, thế nhưng đổi lại là tôi, cậu có tự tin đảm bảo tôi không chết sao?"

    "Vậy nếu như hôm nay tôi cố ý phải mang chiếc hộp này đi thì sao?" Nghiêm Lực mặt lạnh nói.

    Hắn tuyệt đối không thể đem thứ khổ cực mới bắt được này giao cho Dương Gian

    "Vậy cậu xác định cái hộp trong tay cậu là thật sao?" con mắt Dương Gian hơi híp lại: "Cậu.. Hiểu rõ quỷ vực sao?"

    Mí mắt Nghiêm Lực giật lên, theo bản năng liếc mắt nhìn đồ vật trong tay.

    Trong nháy mắt Hắn sợ hết hồn.

    Chiếc hộp bằng vàng Trong tay không biết lúc nào đã biến thành một cái đầu người chết thối rữa

    Cơ hồ theo bản năng hắn liền vứt ra ngoài

    "Cậu, cậu đổi nó lúc nào?" Nghiêm Lực vừa giận vừa sợ.

    "Cậu đoán?"

    Dương Gian nói: "Ở bên trong quỷ vực chỉ có thứ tôi cho là thật mới là thật, thứ cậu nhìn thấy chưa chắc đã là thật?"

    "Mắt nhìn thấy? Bàn tay đụng phải, vẫn là mũi ngửi được?"

    "Lúc cậu biết tất cả những thứ này đều là giả, cậu sẽ phát hiện thế giới cũng là giả, chính là ảo cảnh."

    "Năng lực Rất thú vị đi."

    "Không thể, người ngự quỷ cũng là sử dụng sức mạnh ác quỷ, không thể ảnh hưởng tới vàng mới đúng, đây là sự thực người ngự quỷ trên toàn thế giới đều biết." Nghiêm Lực cắn răng nói.

    Dương Gian: "Tôi không thể ảnh hưởng tới vàng, lẽ nào không thể ảnh hưởng tới con mắt của cậu sao? Cậu cảm thấy thứ vừa nãy cậu vứt bỏ thực sự là 1 cái đầu người?"

    Lẽ nào?

    Trong lòng Nghiêm Lực run lên, vội vàng nhặt cái đầu người cách đó không xa lên

    "Cậu xác định thứ cậu nhặt lên là đầu người lúc trước cậu vứt sao?"

    Dương Gian lại mở miệng hỏi, khóe miệng của hắn mang theo vẻ tươi cười: "Sau khi làm xong chuyện cậu không nên tín nhiệm tôi, tôi cũng không thể nào tín nhiệm cậu, cái hộp không thể chia thành hai nửa, tuy rằng công lao của cậu rất lớn, nhưng công lao của tôi cũng không nhỏ."

    "Trước hết phát hiện ra quy luật của con quỷ này, tìm được con quỷ này, chính là tôi."

    Theo lời của hắn, Đã thấy trên tay hắn không biết xuất hiện thêm 1 cái hộp màu vàng óng từ lúc nào

    Chính là cái hộp lúc trước Nghiêm Lực giam giữ con quỷ không đầu

    Nếu như cái hộp nằm trong tay Dương Gian, như vậy trong tay Nghiêm Lực.. Chính là một cái đầu người chân chính

    "Đáng ghét." trong lòng Nghiêm Lực thầm mắng.

    Lần thứ hai Hắn vội vàng ném cái đầu người trong tay đi.

    Hiện tại nội tấm hắn đã bị mê hoặc, bởi vì hắn triệt để không phân biệt được trong quỷ vực này cái gì là thật, đồng thời không biết tại sao, trong đầu có loại cảm giác may mắn, dường như vui mừng vì Dương Gian không phải một con quỷ chân chính, bằng không làm sao hạn chế con quỷ này?

    Trong nháy mắt sẽ phải đoàn diệt.

    "Tôi thừa nhận, tôi không phải là đối thủ của cậu, chuyện lần này do cậu làm chủ, cậu muốn thế nào? Sẽ không phải muốn nuốt 1 mình chứ" Nghiêm Lực nói.

    Nếu như Dương Gian lựa chọn độc chiếm, vậy hắn cũng không có cách nào

    Dương Gian nói; "Tuy rằng lúc phân phối lợi ích chúng ta nháo tới không vui, nhưng dù sao tôi vẫn là 1 người có nguyên tắc, nếu làm người mà không có nguyên tắc, vậy người và quỷ có gì khác nhau? Vì lẽ đó.. hợp tác lúc trước vẫn tiếp tục, nhưng chiếc hộp này giao cho tôi bảo quản, cậu đi phụ trách liên hệ người bán, nhưng đàm phán, nhất định phải là tôi làm, cậu cảm thấy thế nào?"

    ".. Tôi có tư bản để bàn điều kiện sao?"

    Nghiêm Lực nói: "Cứ làm theo lời cậu nói đi"

    Có thể tiếp tục duy trì quan hệ hợp tác, trong lòng hắn đã cám ơn trời đất, nếu như đổi lại thành người tàn nhẫn một chút, chuyện hôm nay hắn đừng hòng chiếm được lợi ích

    "Rất tốt, lúc giao dịch nhớ gọi điện cho tôi, bình thường đừng gọi loạn, tôi rất bận rộn.. Còn có, hợp tác vui vẻ."

    Hắn từ trong túi lấy ra một cây bút, viết số điện thoại, sau đó thả trên mặt đất.

    Làm xong tất cả những thứ này, ánh sáng đỏ chung quanh biến mất rồi.

    Đồng thời biến mất còn có Dương Gian.

    Rời khỏi quỷ vực rồi sao?

    Nghiêm Lực nhìn chung quanh, hắn liếc thấy cái đầu người chết trên đất

    Căn bản không phải đầu người chết, chỉ là 1 bịch mì ăn liền mà thôi, còn là nguyên vị mà hắn ghét

    "Vui vẻ cái rắm, quỷ vực vô giải này.."

    Nghiêm Lực chăm chú nắm chặt tay, cảm thấy vô lực một trận.

    Cũng là người ngự quỷ, tại sao Dương Gian lại may mắn chiếm được năng lực kinh khủng như thế.. Không công bằng a.

    May mắn?

    Nếu như Dương Gian biết ý nghĩ của hắn, nhất định sẽ cảm thấy buồn cười.

    Phần may mắn này, hắn cũng không muốn

    Sự kiện linh dị Lần đó, chết mất bao nhiêu người trong trường hắn không biết, hắn chỉ biết, lớp hắn chỉ còn sót lại 6 người may mắn sống sót

    Nếu như không phải hắn trở thành người ngự quỷ, lại chiếm được lời nhắc nhở của tấm da người, lần đó chính là diệt sạch, tuyệt đối không còn 1 người có thể còn sống

    Đổi thành Nghiêm Lực có thể tồn tại không?

    Dương Gian cũng không lập tức rời khỏi siêu thị

    Hắn còn chưa quên 1 người

    Giang diễm.

    Cô ta cũng coi như là người may mắn duy nhất sống sót trong siêu thị

    Mấy chục người chết trong siêu thị, tóm lại vẫn có 1, 2 người may mằn không chết

    "Giang diễm đại tỷ, cô chết chưa? Trong điện thoại không có âm thanh." Dương Gian bỗng dưng xuất hiện ở trong phòng quản lí.

    Thời gian quỷ vực của Hắn vẫn còn

    Giờ khắc này, giang diễm nắm chặt cái điện thoại di động đã ngoài vùng phủ sóng, rúc người trong 1 góc, nhỏ giọng khóc sụt sùi.

    Nguyên bản cô đã cảm thấy tuyệt vọng rồi.

    Bởi vì Dương Gian cùng Nghiêm Lực sau khi tiến vào cửa hàng trang phục kia liền không ra ngoài nữa, co cho rằng 2 người đã chết ở bên trong.

    Tình huống Quỷ vực máy theo dõi không thể quay tới

    Giờ khắc này, nội tâm giang diễm hỏng mất, nếu như Dương Gian chết rồi, vậy mình nên làm thế nào? Con quỷ kia còn ở bên ngoài, chính mình cứ thế ra ngoài khẳng định sẽ chết..

    Nhưng tiếng nói của Dương Gian vang lên, tiếng khóc của cô ngừng bặt lại, vội vàng ngẩng đầu lên.

    Nhìn thấy Dương Gian xuất hiện ở trước mắt, cô kích động đứng lên, nhào ra ngoài: "Tôi còn tưởng rằng cậu đã chết, cậu không có chuyện gì thật sự là quá tốt."

    "Ai nha~!"

    Vốn là nhiệt tình ôm nhau, nhưng giang diễm trực tiếp xuyên qua người Dương Gian té xuống đất, lúc ngẩng đầu lên mũi cũng chảy máu.

    "Giang đại tiểu thư, cô kích động như vậy làm cái gì? Tôi còn tưởng rằng cô muốn tập kích tôi đây." Dương Gian nghi hoặc nhìn cô ta nói.

    "Cậu, cậu là người hay là quỷ?" giang diễm ngẩng đầu hoảng sợ nhìn Dương Gian.

    Cô ta có thể khẳng định bản thân mình thật sự mới xuyên qua cậu ta

    Không sai, trực tiếp xuyên qua.

    "Không muốn giải thích với cô những thứ cô không hiểu, nhiệm vụ của cô hoàn thành cần phải đi." Dương Gian cầm lấy cổ tay cô ta.

    Trong nháy mắt Hai người biến mất tại chỗ.
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng mười một 2022
  4. shimjyn1312

    Bài viết:
    20
    Chương 63: Rời khỏi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dương Gian hợp tác với Nghiêm Lực, thành công nhốt được con quỷ bên trong siêu thị

    Tuy rằng trình độ kinh khủng chỉ có thể định nghĩa là cấp c, nhưng khó đối phó hơn trong tưởng tượng nhiều, không chỉ phải hiểu rõ quy luật hành động, tìm ra chân thân nó, còn phải hạn chế thủ đoạn của nó, với phương pháp.. Hơn nữa chỉ cần hơi bất cẩn một chút, chính là chết thảm.

    Đặc biệt lúc con quỷ kia muốn thay đổi cánh tay trên người Nghiêm Lực, cáng khiến Dương Gian sợ toát mồ hôi lạnh cả người.

    Nếu không phải đã sớm chuẩn bị, phản ứng đúng lúc, chậm một chút, hắn cùng Nghiêm Lực đều phải chết.

    "Lưu đội trưởng, còn đang phá án sao? Tôi còn tưởng rằng ông đã rời đi."

    Dương Gian đi ra khỏi siêu thị, hắn nhìn thấy Lưu đội trưởng còn có mấy cảnh viên khác đang phòng bị bên ngoài.

    Đường cảnh giới Xung quanh sáng lên đèn đỏ, ngay cả dân chúng quanh đó cũng bị sơ tán

    Hiển nhiên, Lưu đội cũng không phải lần đầu tiên xử lý sự kiện linh dị, có chút kinh nghiệm.

    Lưu đội nhìn thấy Dương Gian đầu tiên là chào một cái, bởi vì cảnh sát hình sự cấp bậc ở trên hắn, sau đó nói; "Nằm trong chức trách, làm sao dám thất lễ, xin hỏi tình huống bên trong thế nào? Còn có người may mắn sống sót không?"

    Dương Gian nói: "Có một tin tức tốt cùng tin tức xấu, tin tức tốt là sự kiện lần này giải quyết viên mãn, siêu thị này sẽ không còn xuất hiện tình huống mất tích nhân khẩu"

    "Vậy tin tức xấu.." Lưu đội hỏi.

    Sắc mặt Dương Gian biến thành hơi ngưng trọng: "Người chết hơi nhiều, mấy chục bộ thi thể ở bên trong, cũng đều là người mất tích, nếu đặt trong hoàn cảnh bình thường tuyệt đối là vụ án lớn chấn động toàn quốc, nhưng bây giờ.. Chỉ có thể nói. Con số tử thương này vẫn còn trong giới hạn chịu đựng, cho tới nay người may mắn còn sống, hết sức đáng tiếc, cũng chỉ có người này."

    Hắn chỉ chỉ Giang Diễm bên cạnh.

    Đầu tóc Giang Diễm bơ phò, cả người hơi tiều tụy, nhưng lúc này trong ánh mắt đang toát ra sự vui sướng sống sót sau tai nạn

    "Mất tích nhiều người như vậy chỉ may mắn còn sống 1 người?" Lưu đội hơi thay đổi sắc mặt, cảm thấy có chút vô lực sâu sắc.

    Mất tích chết hết.

    Đây mới là con số tử thương của 1 lần sự kiện lịnh dị a

    Dương Gian nói; "Bên trong đã không có nguy hiểm.. Chí ít tôi cho là như thế, chuyện sau này xin nhờ Lưu đội trưởng, hiện tại tôi có ít chuyện cần phải đi xử lý, không tiện tiếp tục ở lại, nếu có nhu cầu hiệp trợ điều tra, có thể gọi điện thoại hỏi tôi."

    "Được rồi, cực khổ rồi, chuyện kế tiếp giao cho tôi đi." Lưu đội có chút tôn trọng nhìn Dương Gian nói.

    Tuy rằng số người chết lần này hơi nhiều, nhưng nếu như không phải Dương Gian tiến vào trung tâm thương mại xử lý sự kiện linh dị, chỉ sợ vụ tai nạn này sẽ càng ác liệt hơn

    Mà đối với công việc nguy hiểm của cảnh sát hình sự, Lưu đội vẫn có chút nhận thức

    Dương Gian gật đầu, để lại điện thoại liền rời đi.

    "Cậu, cậu đi đâu?" Giang Diễm vội vàng đuổi theo.

    "Đại tỷ, cô làm gì đi theo tôi? Cô đã ra khỏi siêu thị, hiện tại không có chuyện gì, nhanh về nhà đi, mất tích vài ngày, người nhà cô sẽ lo lắng cho cô, cũng đừng quấn quýt lấy tôi nữa." Dương Gian nói.

    Giang Diễm có chút oan ức: "Đừng nói như vậy mà, tôi cũng đã đồng ý làm bạn gái của cậu, cậu không thể cứ như vậy đem tôi bỏ lại mặc kệ."

    "Đại tỷ, cô muốn chiệm tiện nghi của tôi sao? Ai để cho cô làm bạn gái của tôi." mí mắt Dương Gian giật lên.

    "Trước ở trong WC không phải đã nói rồi sao? Còn có, không nên gọi tôi là đại tỷ, tôi còn rất trẻ được không." Giang Diễm nói.

    Dương Gian nhìn cô hỏi; "cô năm nay bao nhiêu tuổi?"

    "25, không, thực tế là 24, 25 là tuổi mụ, như thế nào, tôi còn rất trẻ đi." Giang Diễm nói xong, ngưỡng mặt lên có chút đắc ý, tựa hồ muốn nói, làm bạn gái cậu là tiện nghi cho cậu

    "Thực sự xin lỗi, năm nay tôi mười tám tuổi, tuổi mụ nhiều nhất mười chín."

    Dương Gian mở miệng nói: "Vì lẽ đó liền đàng hoàng thừa nhận mình là đại tỷ đi, không có kêu cô là a di đã là nể mặt, kỳ thực tôi còn rất lễ phép, cô cảm thấy sao? Giang đại thư?"

    "..."

    Giang Diễm cảm thấy da đầu tê dại, so về độ tuổi cô không có chút cảm giác thành tựu nào, còn tưởng rằng Dương Gian đã hai mươi lăm, hai mươi sáu, không trách vừa thấy mặt đã gọi mình là đại tỷ.

    Bản thân mình trước mặt hắn thật đúng là đại tỷ.

    "Tiểu huynh đệ, chuyện ngày hôm nay rất cảm ơn cậu, thực sự là làm phiền cậu hỗ trợ."

    Đột nhiên, Đường lão bản đang lấy khẩu cung nhìn thấy Dương Gian chuẩn bị rời đi, vội vàng chạy tới, một phát bắt lấy cánh tay hắn, một bộ dáng vô cùng cảm kích nói.

    Dương Gian cười: "Lấy tiền làm việc, sự tình bổn phận, ông chủ nghiêm trọng."

    "Nói chi vậy, mạng của tôi là do tiểu huynh đệ cậu cứu đây, đây là điện thoại của kẻ hèn này, lần sau có chuyện gì cần tôi giúp một tay, tiểu huynh đệ cứ việc mở miệng." Đường lão bản lấy ra một tấm danh thiếp nhét vào trong tay Dương Gian.

    "Này, Đường An, khẩu cung của ông còn chưa ghi xong, vẫn phải tới cục với tôi 1 chuyến, những người mất tích trong siêu thị, ông cũng phải gánh vác 1 phần trách nhiệm ông biết không?" Một cái cảnh viên gọi nói.

    "Tới đây, tới đây, xin lỗi cảnh sát đại ca, tôi nói mấy câu liền đi"

    Đường lão bản chịu nhận lỗi, quay người lại nói; "Tiểu huynh đệ, sau này xin chiếu cố nhiều hơn, kẻ hèn này tên Đường An, sau này có thời gian tới công ty tôi ngồi một chút, công ty tôi ở ngay gần, lần tới có thời gian tôi mời ngài ăn cơm."

    Dương Gian thấy vậy trong lòng có chút cảm khái.

    Đường lão bản thật không hổ là người làm ăn, biết nối quan hệ ghê.

    Ánh mắt so với người khác lâu dài hơn nhiều.

    Khó trách ông ta là ông chủ, họ Lý kia cũng chỉ có thể là quản lí.

    "Được rồi, có thời gian tìm Đường lão bản ngồi chơi một chút." Dương Gian nhận danh thiếp, hắn cảm thấy giao thiệp nhiều sau này có lẽ hữu dụng.

    Chí ít, Đường lão bản này là người có tiền, sau này thiếu tiền tìm ông ta mướn chút, tin tưởng ông ta sẽ rất tình nguyện.

    "Bất quá, sau đây mình nên đi đâu đây?" Dương Gian đi tới bên đường, một hồi rồi lại mê mang.

    Về nhà?

    Đừng nói giỡn, trong nhà có chuyện ma quái đây, coi như lá gan hắn có mập cũng không dám ở

    Gặp người chết.

    "Xem ra chỉ có thể tìm 1 chỗ đặt chân trước tiên, sau đó chờ Nghiêm Lực tìm được người mua, giao dịch 1 chuyến.. nhưng trước đó.. Nhất định phải đem vật này hàn lại đã, nấu chảy hết mới được." Dương Gian lấy ra một cái hộp được bọc giấy bạc

    Đó không phải là giấy bạc, là giấy thếp vàng.

    Tuy rằng cái hộp này không lớn, nhưng nặng trình trịch, độ vài kg.

    Nhưng ai có thể nghĩ tới, trong cái hộp này lại nhốt 1 con quỷ

    "Cậu làm gì vậy, không phải cậu có xe sao?" Giang Diễm vẫn theo qua, cô ta đột nhiên nói.

    "Tôi nhà nghèo, làm gì có xe, xe đẹp còn chẳng có." Dương Gian nói: "Lại nói đại tỷ còn đi theo tôi làm gì?"

    Giang Diễm híp mắt cười nói; "trướccậu không có xe, nhưng bây giờ cậu có a, cậu quên mình kiếm lời 8 triệu từ trong tay La đại sư kia sao? Ông ta không đủ tiền, đặt cọc 1 cái xe cho cậu, còn cái gì phỉ thúy, đồng hồ đeo tay các loại, tôi trong phòng theo dõi nhìn rõ rõ ràng ràng."

    "Bị cô nhắc mới nhớ ra, đích xác tôi có kiếm lời một chiếc xe."

    Dương Gian sờ sờ túi áo, một đống thứ linh linh bát quái, đích thật có 1 cái chìa khóa xe.

    Hắn ấn một hồi.

    Trong 1 loạt những chiếc xe dừng ở ven đường, 1 chiếc xe việt dã, bắp thịt cảm giác mười phần sáng đền

    "Cậu kiếm bộn rồi, con xe này giá thị trường gần năm triệu, La đại sư kia thiệt thòi lớn" ánh mắt Giang Diễm sáng lên, ngay lập tức nhận ra.

    Dương Gian nói: "Tôi càng muốn bán con xe này đổi lấy tiền."

    "Xe này còn chưa sang tên, cậu không bán được."

    Giang Diễm chủ động đi tới khoác lên cánh tay Dương Gian, lôi kéo hắn đi về phía trước.

    "Đại tỷ, tôi và cô không thân thiết lắm đâu."

    "Cậu có tiền như vậy, lại tuổi trẻ, lớn lên còn đẹp trai, tôi dán cậu không được sao? Hơn nữa cậu đã cứu tôi, không phải vẫn còn chưa thu lệ phí sao.. nếu không Hôm nay tới nhà trọ của tôi, một lần thu đủ?" Giang Diễm vứt cho hắn cái mị nhãn ám chỉ mười phần.

    "Tại sao tôi cảm giác, ánh mắt của cô có gì đó không đúng, giống như muốn ăn tôi vậy? Nhưng nếu như cô chịu để tôi mượn phòng vậy thì tốt quá, nhưng chuyện khác đầu tiên nói rõ, tôi sẽ không trả tiền mướn phòng và đồ ăn." Dương Gian nói.

    "Biết rồi, là tôi đeo bám cậu còn không được không? Trước không phải cậu nói còn có chuyện chưa làm sao? Tôi đi với cậu." Giang Diễm dường như có ý định ỷ lại Dương Gian, cũng không chịu dễ dàng từ bỏ như vậy.

    Cô không giống tiểu nữ sinh, cô là 1 người phụ nữ trưởng thành, lại là kế toán 1 công ty

    Nghề nghiệp cùng bản năng phái nữ để Giang Diễm hết sức rõ ràng, bản thân cần một người bạn trai thế nào, hơn nữa sau sự kiện linh dị lần này, cô cảm thấy chỉ có vững vàng ôm đùi Dương Gian, mình mới có tương lai để nói chuyện.

    Bằng không, gặp thêm 1 lần sự kiện linh dị, Giang Diễm không cho là mình còn có thể sống được.

    Thế giới này đã không giống nhau.

    Giang Diễm ôm chặt lấy cánh tay Dương Gian, trước ngực đầy đặn cố ý chèn ép, cô không tin Dương Gian không động tâm tý nào

    Rất nhanh.

    Dương Gian lái một con xe việt dã bắp thịt 10 phần, chạy trên đường lớn

    Trên ghế Lái phụ, khóe miệng Giang Diễm mỉm người, tựa người bên cửa sổ.

    Xuyên qua cửa sổ pha lê, cô có thể nhìn thấy Dương Gian đang lái xe.

    "Tuy rằng tuổi còn nhỏ một chút, nhưng có làm sao?" trong lòng Giang Diễm thầm nói.

    Nhưng mà, sau một khắc.

    Đột nhiên cánh tay Dương Gian mạnh mẽ giơ lên, túm lấy cổ Giang Diễm, sức mạnh to lớn khiến cô không hít thở nổi nổi

    "Khụ khụ, cậu làm cái gì?" Giang Diễm giằng co theo bản năng.

    Dương Gian Lái xe, quay đầu nhìn cô: "Vừa nãy tôi sót một điểm.. con quỷ trong Trung tâm thương mại rốt cuộc có đầu hay là không có đầu, nếu như không có thì tốt, nếu như có, cái đầu kia ở nơi nào?"

    "Tôi làm sao biết, cậu không thể ôn nhu một chút sao?" Giang Diễm nói.

    "Xin lỗi, có chút nghi thần nghi quỷ, nhưng vẫn muốn xác nhận lại 1 lần." Dương Gian nói; "Tôi không muốn vào lúc cuối cùng bị con quỷ kia lật bàn"

    Hắn hơi buông lỏng sức mạnh, bàn tay nghiêm túc vuốt cổ cô

    Lần thứ hai xác định cô chưa bị đổi đầu.

    "Lần sau muốn xác nhận thì nói sớm 1 chút, có phải tôi không phối hợp đâu." Giang Diễm có chút oán giận nhỏ

    Nhưng cô cũng không dám chống cự Dương Gian kiểm chứng.

    Bởi vì chỉ có hắn mới có thể đánh quỷ, chỉ cần liên quan tới sự kiện linh dị, cô sẽ vô điều kiện phối hợp, dù sao cô cũng không muốn bản thân có việc gì

    Dương Gian mò mò cổ cô nhiều lần, cảm thầy ngoại trừ da thịt nhẵn nhụi bóng loáng, cũng không có dấu vết chứng minh cô bị đổi đầu

    Đó chính là nói, lúc hắn rời khỏi phòng quản lí, Giang Diễm cũng không gặp sự cố.

    "Không phải cô.. Có lẽ là tôi đa nghi." Dương Gian nói.

    Đôi mắt Giang Diễm thăm thẳm: "Người khác ở trên xe có mò chân, có mò ngực, từ trước tới nay chưa từng thấy qua mò cổ, có bản lĩnh cậu mò ở đây này."

    Cô nắm lấy tay Dương Gian đặt lên đôi chân nhỏ của mình

    "Đùi đẹp, tất chân chính hãng, có thể chơi ba năm."

    "Tôi cũng có thể mặc tất chân"

    "..."
     
    Last edited by a moderator: 17 Tháng mười một 2022
Trả lời qua Facebook
Đang tải...