Tiểu Bì Bạch
Bì Trắng Nhất Diễn Đàn (●´ω`●)
- Xu
- 103,434
Chương 30: Vào đêm
Tạm thời không nhắc tới chuyện cả nhà đang xoắn xuýt, chỉ nói sau khi Lương Nhất Nhất trở về phòng đã ngã đầu nằm ngủ.
Nửa đêm, báo thức trên điện thoại vang lên, Nhất Nhất nhanh chóng đứng dậy, lấy ra một bộ quần da, áo da, giầy da màu đen bó sát lưu loát mặc vào, máy tính cũng đã sớm cất kỹ vào không gian, vì phòng ngừa vạn nhất, trên mặt cũng đã ngụy trang như cũ, nghiêng tai lắng nghe trong chốc lát, chung quanh không có động tĩnh gì, Lương Nhất Nhất mở ra cửa sổ trong phòng, thân thủ lưu loát phi thân nhảy xuống lầu ba - đúng vậy, là phi thân nhảy xuống.
Từ lần trước sau khi linh khí trong kinh mạch Lương Nhất Nhất chuyển hóa thành công thành nội lực, cô đã có thể nhảy từ đất bằng lên sáu, 7m cao, mặc dù từ lầu ba nhảy đến mặt đất có hơn 10m, thế nhưng chỉ cần đặt tay lên tường mượn lực, độ cao mười mét này căn bản cũng không phải là vấn đề gì trong mắt Lương Nhất Nhất.
Ra sân nhỏ nhà mình, Lương Nhất Nhất né tránh lính tuần và phạm vi giám sát của cameras, lách qua trạm gác phi thân phóng qua tường vây.
Ra đại viện khoảng 1, 2 cây số có một tiểu khu cho dân kiểu cũ, Lương Nhất Nhất đi qua chọn lấy một chiếc ô tô màu đen hiện đại đỗ cửa tiểu khu, dùng ba giây đồng hồ cạy mở khóa xe, lên xe đóng cửa, khởi động, không đợi ô tô phát ra âm thanh báo động, Lương Nhất Nhất đã nghênh ngang lái xe rời đi.
Trong đêm trên đường xe không nhiều lắm, Lương Nhất Nhất lái thật nhanh, mười lăm phút sau Lương Nhất Nhất đã đến hẻm nhỏ phía sau công ty Phú Đạt, cô cũng không có vội vã xuống xe mà là bật máy tính lên xâm nhập vào hệ thống giám sát và điều khiển của Phú Đạt, sau khi tìm được vị trí làm việc của Lương Điền Tín, Lương Nhất Nhất mới thu hồi máy tính xuống xe.
Việc tránh né bảo vệ và cameras đối với một sát thủ mà nói thì chỉ là chuyện thường ngày, Lương Nhất Nhất thâm nhập vào công ty Phú Đạt từ cửa sau, tìm kiếm lối đi khẩn cấp, bởi vì ở đây không có lắp đặt cameras và bảo vệ, Lương Điền Tín ở trong văn phòng tại tầng 29, mấy phút đồng hồ sau Lương Nhất Nhất đã xuất hiện ở tầng này. Đi đến cửa ra vào của lối đi khẩn cấp, Lương Nhất Nhất cũng không có vội vã đi ra ngoài, cô phục chế một đoạn thu hình đặt vào bên trong hệ thống giám sát, làm cho bảo an dưới lầu nhìn thấy hình ảnh hành lang trống rỗng như lúc bình thường, Lương Nhất Nhất đếm được tầng này có đến 12 cái cameras, bất quá bây giờ cô không cần phải đếm xỉa đến chúng.
Văn phòng của Lương Điền Tín nằm ở ngay giữa tầng, Lương Nhất Nhất đưa mắt nhìn quét mép khung cửa một vòng, không có phát hiện sợi tóc hay bụi bặm nào mới mở cửa phòng đi vào.
Văn phòng rất đơn giản, có thể hình dung là vừa xem đã hiểu ngay, một cái giá sách, một bộ bàn văn phòng, trên mặt bàn có một máy tính, một bộ ghế sa lon bằng da thật màu đen, bàn trà đá cẩm thạch, đối diện ghế sô pha có một đài TV 3, 7 m. Lương Nhất Nhất cảm thấy phòng này rất đơn giản, đơn giản có chút không bình thường.
Lẽ ra văn phòng phải nối liền với phòng nghĩ, nhưng Lương Nhất Nhất nhìn một vòng cũng không tìm được phòng nghỉ ở đâu. Vì vậy nghi vấn trong nội tâm càng lớn. Bất quá Lương Nhất Nhất cũng không có lập tức lui ra ngoài, vẫn cài đặt một máy nghe trộm trong văn phòng như bình thường.
Cứ như vậy trở về Lương Nhất Nhất có chút không cam lòng, vì vậy cô lại liên tiếp mở ra cửa ban công của hai gian phòng cách vách, tìm được nơi phù hợp, y dạng họa hồ lô (đồ lên vật có sẵn để vẽ hình), giấu kỹ máy nghe trộm, lúc này mới có ý định trở về.
Bỗng nhiên, Lương Nhất Nhất nghe được "Đinh" một tiếng, đó là tiếng thang máy mở cửa, thanh âm giày da đi trên mặt đất truyền đến: "Đêm hôm khuya khoắt, có cái gì để tuần tra đâu, toàn bộ trong công ty không có một bóng người, cũng không biết mấy người lãnh đạo này muốn thế nào?"
"Ngươi quản nhiều như vậy làm gì, người ta bảo chúng ta làm gì thì chúng ta liền làm cái đó, ai cho tiền lương thì người đó là lãnh đạo, ai, nói thật, thiệt tình thì chủ tịch lúc trước đối với chúng ta cũng không tệ, tốt hơn nhiều so với đám giặc nước R này."
"Mà nói đến, chủ tịch mới này cũng thật quái dị, hắn cũng không có ở văn phòng tầng này, còn làm ra cái văn phòng như vậy làm gì? Còn làm cho anh em chúng ta phải chạy nhiều thêm một tầng."
"Ai, được rồi đi thôi đi thôi, nơi đây làm gì có cái gì mà xem, mau trở về để tôi còn có thể ngủ một lát, tối hôm qua đánh mạt chược cả buổi, buồn ngủ quá."
Nghe cửa thang máy đinh một tiếng, tầng này lại khôi phục yên tĩnh. Lương Nhất Nhất chờ hai người rời khỏi lập tức lấy ra máy tính, phục chế hình ảnh hai người giám sát tại các tầng bỏ vào hệ thống điều khiển, lại đem hình ảnh chỗ trống phát tới màn hình giám sát tầng 28, đem máy tính bỏ vào không gian, Nhất Nhất từ cầu thang đi đến tầng 28. Lương Nhất Nhất tự nhủ trong lòng, cũng may vừa rồi không có vội vã rời đi, bằng không đêm nay đi chính là một chuyến uổng không. Nghĩ cả nữa ngày hóa ra văn phòng tầng này chỉ là giả vờ giả vịt.
Lương Nhất Nhất lần lượt tìm từng phòng từ phải quá trái, rốt cuộc tìm được văn phòng của Lương Điền Tín Nhị ở căn thứ 3 bên trái, Lương Nhất Nhất không dám trì hoãn nhiều, đơn giản nhìn lướt qua đã tìm được cửa phòng nghỉ, cửa cũng không có khóa, Lương Nhất Nhất nhẹ chân nhẹ tay đi vào, trong cùng là một cái giường lớn, siêu đại giường lớn, Lương Nhất Nhất thả máy nghe trộm xuống dưới đáy giường, sau đó bắt đầu lục soát căn phòng, trong tủ treo đồ có mấy bộ quần áo của đàn ông, nhưng cũng không nhiều, xem ra Lương Điền Tín Nhị cũng không có nghỉ trưa nhiều trong phòng này, trong phòng vệ sinh còn thừa lại nhiều rác, Lương Nhất Nhất tìm một vòng trong phòng nghỉ cũng không thấy có két an toàn, như vậy có khả năng hắn không để vật phẩm quý trọng ở công ty.
Nhất Nhất có hơi thất vọng, ra phòng nghỉ, lại đặt thêm hai máy nghe trộm ở phòng làm việc, đành chờ ngày mai xem có thể nghe được cái gì hữu dụng hay không.
Dưới lầu, trong ngõ phía sau công ty Phú Đạt, Lương Nhất Nhất bật máy tính lên, đem hệ trống giám sát khôi phục bình thường, xóa dấu vết truy cập hệ thống Internet, tắt máy tính thu vào không gian, lúc này mới nhanh chóng lái xe rời đi.
Trả xe về vị trí lúc đầu ở tiểu khu, lau dấu vân tay trên xe, Lương Nhất Nhất theo đường cũ trở về. Ba giờ mười phút sáng, Lương Nhất Nhất đã đổi áo ngủ nằm trên giường. Bộ dạng yên tĩnh như căn phòng này chưa từng có người rời đi.
Thứ tư, ăn xong điểm tâm buổi sáng, Lương Nhất Nhất nói với Lương Văn Vũ đang đứng dậy muốn đi: "Anh hai, anh chờ em một chút, em lên lầu lấy sách rồi lập tức đi xuống."
Lương Văn Vũ cười nói: "Em thật sự là cùng ta đi làm sao? Đi, anh hai chờ em ở dưới lầu, em chậm một chút cũng không sao."
Tám giờ sáng, Lương Văn Vũ đã đúng giờ ngồi trong văn phòng, Dương trợ lý ôm một chồng văn kiện đặt lên bàn: "Tổng giám đốc, những văn kiện này là hôm qua vừa đưa đến, chờ chỉ thị của ngài."
"Ừ, tôi đã biết, cậu để xuống trước đi, lát nữa sẽ giải quyết. Từ hôm nay trở đi, Nhất Nhất sẽ đi làm cùng tôi, cậu giúp tôi chuẩn bị thức ăn trưa cho tốt, mặt khác phối một cái bàn đọc sách trong phòng làm việc cho con bé, cậu ngay lập tức đi làm chuyện này đi." Lương Văn Vũ mỉm cười nói.
Nửa đêm, báo thức trên điện thoại vang lên, Nhất Nhất nhanh chóng đứng dậy, lấy ra một bộ quần da, áo da, giầy da màu đen bó sát lưu loát mặc vào, máy tính cũng đã sớm cất kỹ vào không gian, vì phòng ngừa vạn nhất, trên mặt cũng đã ngụy trang như cũ, nghiêng tai lắng nghe trong chốc lát, chung quanh không có động tĩnh gì, Lương Nhất Nhất mở ra cửa sổ trong phòng, thân thủ lưu loát phi thân nhảy xuống lầu ba - đúng vậy, là phi thân nhảy xuống.
Từ lần trước sau khi linh khí trong kinh mạch Lương Nhất Nhất chuyển hóa thành công thành nội lực, cô đã có thể nhảy từ đất bằng lên sáu, 7m cao, mặc dù từ lầu ba nhảy đến mặt đất có hơn 10m, thế nhưng chỉ cần đặt tay lên tường mượn lực, độ cao mười mét này căn bản cũng không phải là vấn đề gì trong mắt Lương Nhất Nhất.
Ra sân nhỏ nhà mình, Lương Nhất Nhất né tránh lính tuần và phạm vi giám sát của cameras, lách qua trạm gác phi thân phóng qua tường vây.
Ra đại viện khoảng 1, 2 cây số có một tiểu khu cho dân kiểu cũ, Lương Nhất Nhất đi qua chọn lấy một chiếc ô tô màu đen hiện đại đỗ cửa tiểu khu, dùng ba giây đồng hồ cạy mở khóa xe, lên xe đóng cửa, khởi động, không đợi ô tô phát ra âm thanh báo động, Lương Nhất Nhất đã nghênh ngang lái xe rời đi.
Trong đêm trên đường xe không nhiều lắm, Lương Nhất Nhất lái thật nhanh, mười lăm phút sau Lương Nhất Nhất đã đến hẻm nhỏ phía sau công ty Phú Đạt, cô cũng không có vội vã xuống xe mà là bật máy tính lên xâm nhập vào hệ thống giám sát và điều khiển của Phú Đạt, sau khi tìm được vị trí làm việc của Lương Điền Tín, Lương Nhất Nhất mới thu hồi máy tính xuống xe.
Việc tránh né bảo vệ và cameras đối với một sát thủ mà nói thì chỉ là chuyện thường ngày, Lương Nhất Nhất thâm nhập vào công ty Phú Đạt từ cửa sau, tìm kiếm lối đi khẩn cấp, bởi vì ở đây không có lắp đặt cameras và bảo vệ, Lương Điền Tín ở trong văn phòng tại tầng 29, mấy phút đồng hồ sau Lương Nhất Nhất đã xuất hiện ở tầng này. Đi đến cửa ra vào của lối đi khẩn cấp, Lương Nhất Nhất cũng không có vội vã đi ra ngoài, cô phục chế một đoạn thu hình đặt vào bên trong hệ thống giám sát, làm cho bảo an dưới lầu nhìn thấy hình ảnh hành lang trống rỗng như lúc bình thường, Lương Nhất Nhất đếm được tầng này có đến 12 cái cameras, bất quá bây giờ cô không cần phải đếm xỉa đến chúng.
Văn phòng của Lương Điền Tín nằm ở ngay giữa tầng, Lương Nhất Nhất đưa mắt nhìn quét mép khung cửa một vòng, không có phát hiện sợi tóc hay bụi bặm nào mới mở cửa phòng đi vào.
Văn phòng rất đơn giản, có thể hình dung là vừa xem đã hiểu ngay, một cái giá sách, một bộ bàn văn phòng, trên mặt bàn có một máy tính, một bộ ghế sa lon bằng da thật màu đen, bàn trà đá cẩm thạch, đối diện ghế sô pha có một đài TV 3, 7 m. Lương Nhất Nhất cảm thấy phòng này rất đơn giản, đơn giản có chút không bình thường.
Lẽ ra văn phòng phải nối liền với phòng nghĩ, nhưng Lương Nhất Nhất nhìn một vòng cũng không tìm được phòng nghỉ ở đâu. Vì vậy nghi vấn trong nội tâm càng lớn. Bất quá Lương Nhất Nhất cũng không có lập tức lui ra ngoài, vẫn cài đặt một máy nghe trộm trong văn phòng như bình thường.
Cứ như vậy trở về Lương Nhất Nhất có chút không cam lòng, vì vậy cô lại liên tiếp mở ra cửa ban công của hai gian phòng cách vách, tìm được nơi phù hợp, y dạng họa hồ lô (đồ lên vật có sẵn để vẽ hình), giấu kỹ máy nghe trộm, lúc này mới có ý định trở về.
Bỗng nhiên, Lương Nhất Nhất nghe được "Đinh" một tiếng, đó là tiếng thang máy mở cửa, thanh âm giày da đi trên mặt đất truyền đến: "Đêm hôm khuya khoắt, có cái gì để tuần tra đâu, toàn bộ trong công ty không có một bóng người, cũng không biết mấy người lãnh đạo này muốn thế nào?"
"Ngươi quản nhiều như vậy làm gì, người ta bảo chúng ta làm gì thì chúng ta liền làm cái đó, ai cho tiền lương thì người đó là lãnh đạo, ai, nói thật, thiệt tình thì chủ tịch lúc trước đối với chúng ta cũng không tệ, tốt hơn nhiều so với đám giặc nước R này."
"Mà nói đến, chủ tịch mới này cũng thật quái dị, hắn cũng không có ở văn phòng tầng này, còn làm ra cái văn phòng như vậy làm gì? Còn làm cho anh em chúng ta phải chạy nhiều thêm một tầng."
"Ai, được rồi đi thôi đi thôi, nơi đây làm gì có cái gì mà xem, mau trở về để tôi còn có thể ngủ một lát, tối hôm qua đánh mạt chược cả buổi, buồn ngủ quá."
Nghe cửa thang máy đinh một tiếng, tầng này lại khôi phục yên tĩnh. Lương Nhất Nhất chờ hai người rời khỏi lập tức lấy ra máy tính, phục chế hình ảnh hai người giám sát tại các tầng bỏ vào hệ thống điều khiển, lại đem hình ảnh chỗ trống phát tới màn hình giám sát tầng 28, đem máy tính bỏ vào không gian, Nhất Nhất từ cầu thang đi đến tầng 28. Lương Nhất Nhất tự nhủ trong lòng, cũng may vừa rồi không có vội vã rời đi, bằng không đêm nay đi chính là một chuyến uổng không. Nghĩ cả nữa ngày hóa ra văn phòng tầng này chỉ là giả vờ giả vịt.
Lương Nhất Nhất lần lượt tìm từng phòng từ phải quá trái, rốt cuộc tìm được văn phòng của Lương Điền Tín Nhị ở căn thứ 3 bên trái, Lương Nhất Nhất không dám trì hoãn nhiều, đơn giản nhìn lướt qua đã tìm được cửa phòng nghỉ, cửa cũng không có khóa, Lương Nhất Nhất nhẹ chân nhẹ tay đi vào, trong cùng là một cái giường lớn, siêu đại giường lớn, Lương Nhất Nhất thả máy nghe trộm xuống dưới đáy giường, sau đó bắt đầu lục soát căn phòng, trong tủ treo đồ có mấy bộ quần áo của đàn ông, nhưng cũng không nhiều, xem ra Lương Điền Tín Nhị cũng không có nghỉ trưa nhiều trong phòng này, trong phòng vệ sinh còn thừa lại nhiều rác, Lương Nhất Nhất tìm một vòng trong phòng nghỉ cũng không thấy có két an toàn, như vậy có khả năng hắn không để vật phẩm quý trọng ở công ty.
Nhất Nhất có hơi thất vọng, ra phòng nghỉ, lại đặt thêm hai máy nghe trộm ở phòng làm việc, đành chờ ngày mai xem có thể nghe được cái gì hữu dụng hay không.
Dưới lầu, trong ngõ phía sau công ty Phú Đạt, Lương Nhất Nhất bật máy tính lên, đem hệ trống giám sát khôi phục bình thường, xóa dấu vết truy cập hệ thống Internet, tắt máy tính thu vào không gian, lúc này mới nhanh chóng lái xe rời đi.
Trả xe về vị trí lúc đầu ở tiểu khu, lau dấu vân tay trên xe, Lương Nhất Nhất theo đường cũ trở về. Ba giờ mười phút sáng, Lương Nhất Nhất đã đổi áo ngủ nằm trên giường. Bộ dạng yên tĩnh như căn phòng này chưa từng có người rời đi.
Thứ tư, ăn xong điểm tâm buổi sáng, Lương Nhất Nhất nói với Lương Văn Vũ đang đứng dậy muốn đi: "Anh hai, anh chờ em một chút, em lên lầu lấy sách rồi lập tức đi xuống."
Lương Văn Vũ cười nói: "Em thật sự là cùng ta đi làm sao? Đi, anh hai chờ em ở dưới lầu, em chậm một chút cũng không sao."
Tám giờ sáng, Lương Văn Vũ đã đúng giờ ngồi trong văn phòng, Dương trợ lý ôm một chồng văn kiện đặt lên bàn: "Tổng giám đốc, những văn kiện này là hôm qua vừa đưa đến, chờ chỉ thị của ngài."
"Ừ, tôi đã biết, cậu để xuống trước đi, lát nữa sẽ giải quyết. Từ hôm nay trở đi, Nhất Nhất sẽ đi làm cùng tôi, cậu giúp tôi chuẩn bị thức ăn trưa cho tốt, mặt khác phối một cái bàn đọc sách trong phòng làm việc cho con bé, cậu ngay lập tức đi làm chuyện này đi." Lương Văn Vũ mỉm cười nói.
Chỉnh sửa cuối: