Xuyên Không [Edit] Sau Khi Xuyên Sách Tôi Yêu Phải Đại Ca Ác Ma! - Giang La La

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi tientuni19, 25 Tháng ba 2021.

  1. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 29: Ngủ cùng tớ không? (Nghĩ đơn giản thôi nhé)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Kỷ Ức đi theo Hứa Việt tới một nơi hoàn toàn xa lạ, nơi này rời xa thành phố ồn ào náo nhiệt, trong đêm giao thừa náo nhiệt có vẻ vô cùng yên lặng.

    Khi Hứa Việt hỏi cô có dám cùng cậu ấy về nhà hay không, cô chỉ hơi kinh ngạc, trong lòng lại không cảm thấy sợ hãi.

    Không biết bắt đầu từ khi nào, vai ác lão khiến cô sợ hãi thế nhưng đã biến thành người cho cô cảm giác an toàn.

    Dưới khu nhà này trang trí theo bố cục hoa viên kiểu tây, từ cửa lớn đi vào là có thể đến bậc thang lầu một.

    Nhưng đến cửa cầu thang mới phát hiện nơi này đen như mực, nhìn không thấy ánh đèn.

    Cô vỗ vỗ bàn tay vẫn không thấy phản ứng.

    "Nơi này không có đèn đường, cũng không có đèn cảm ứng sao?" Cô khó hiểu hỏi.

    Hứa Việt ngẩng đầu liếc mắt nhìn bóng đèn ngày thường vẫn sáng, nhăn lại mày: "Chắc là hỏng rồi."

    ".. Thật xui xẻo." Kỷ Ức sờ sờ cái mũi, nghĩ thầm cô trải qua đêm giao thừa thật sự quá thảm.

    Hứa Việt vươn tay về phía cô: "Nắm lấy!"

    Kỷ Ức cúi đầu nhìn thoáng qua, nơi này không có ánh đèn, thật sự không thể thấy ngón tay của cậu ấy, sau đó liền giơ tay lên, ngón tay nắm lấy cậu ấy.

    Khi cô làm động tác như vậy rất tự nhiên.

    Ánh đèn không thể chiếu sáng lên trong bóng tối giấu đi cảm xúc vui vẻ của chàng trai, còn có xúc động bị đè nén trong lòng.

    "Đi theo tớ."

    "Ừ, ừ!"

    Kỷ Ức thực tin tưởng cậu.

    Đi theo bước chân của Hứa Việt, từng bước một vững vàng dẫm lên cầu thang, đi đến chỗ rẽ thành công, còn phải tiếp tục đi lên trên.

    Tầng lầu trên cao đã có ánh đèn, ánh sáng soi xuống nền nhà, cô có thể thấy cầu thang rất rõ ràng, cũng tự nhiên có thể thấy bàn tay hai người nắm lấy rất rõ ràng.

    Vốn chỉ là cô dùng mấy ngón tay đơn giản nắm lấy Hứa Việt, hiện tại lại biến thành bàn tay to rộng kia bao bọc lấy tay nhỏ của cô, còn có thể cảm giác được rõ ràng độ ấm trong lòng bàn tay của cậu ấy dần dần tăng cao.

    "Tay của cậu thật ấm áp." Kỷ Ức buột miệng cảm thán.

    Hứa Việt vừa mới đi trên một bậc thang cuối cùng nghe được những lời này rõ ràng ngơ ngẩn, đã quên nhắc cô bước tiếp..

    Kỷ Ức mới vừa đi lên cầu thang, đi về phía trước một bước, bước tới một bậc thang thấp, nếu không phải Hứa Việt nắm lấy tay cô, thiếu chút nữa cô đã té ngã.

    "Ai u.."

    Cô thật là!

    Mỗi lần đều té ngã ở trước mặt Hứa Việt.

    Tuy rằng mỗi lần đều không có té ngã, nhưng quá trình rất mất mặt có được không!

    Hứa Việt rũ mắt, lông mi ở khóe mắt hiện lên âm u nhàn nhạt.

    Chỉ là giây lát sau cậu liền gợi lên khóe môi, gương mặt trở nên nhu hòa, nốt ruồi son nơi khóe mắt nhiều thêm một phần quyến rũ: "Đáng tiếc lần này không có nhào vào trong lòng ngực của tớ."

    Kỷ Ức bị một câu giống như "Đùa giỡn" chọc đến đỏ mặt, tức giận tránh thoát khỏi lòng bàn tay của cậu ấy, còn vỗ vào mu bàn tay một cái: "Đại ca, cao ngạo và nghiêm túc của cậu đi đâu rồi?"

    "Tớ làm chuyện gì? Làm cho cậu sinh ra hiểu lầm lớn như vậy?" Cậu ấy nhướng nhướng mày, cố ý đè thấp giọng nói thêm nhiều phần khó đoán.

    Tự biết không thể cãi lại cậu ấy, tay Kỷ Ức đặt ở tay vịn cầu thang tiếp tục đi lên phía trước.

    Nhưng chưa đi được hai bước đã bị người từ sau tóm chặt mũ áo, không thể đi lên phía trước được nữa.

    "Đi đâu?"

    Hứa Việt đè lại bả vai cô, kéo người lại gần về phía mình.

    Sau đó lấy ra một cái chìa khóa, trực tiếp cắm vào trong ổ khóa trước mặt.

    "Cạch."

    Chỉ thấy ngón tay thon dài cầm chìa khóa cấm vào ổ khóa, xoay chìa khóa theo hình tròn, liền nghe được tiếng động cửa mở.

    Thì ra đã tới rồi..

    Hứa Việt vươn tay ấn xuống chốt mở, bóng tối trong nhà trở nên sáng ngời.

    "Đi vào."

    "Tớ mang cái gì?"

    "..."

    Vấn đề này thật làm khó cậu.

    Bên cạnh tủ giày chỉ có hai đôi dép lê, một đôi màu xanh biển và một đôi màu đen, bình thường cậu hay mang.

    Hứa Việt nhìn lướt qua, không kêu cô đi đổi dép: "Trực tiếp vào đi."

    "Không phải có hai đôi dép lê sao?" Kỷ Ức chỉ vào tủ giày.

    "Đó là tớ đã mang qua."

    "Cậu để ý sao?" Cô đơn giản đặt câu hỏi.

    "Nếu cậu không ngại thì tớ có thể mang của cậu."

    Ánh đèn phòng khách sáng ngời, sàn nhà rất sạch sẽ, khác hẳn ngôi nhà bị đảo lộn lần trước cô gặp qua.

    Điều này liền chứng minh chủ nhân nơi này thích sạch sẽ.

    Mà bọn họ vừa rồi dẫm một ít nước, lúc này bước vào nhất định sẽ để lại dấu chân.

    Hứa Việt khom lưng cầm đôi dép lê màu đen trong tủ giày đặt ở bên chân cô: "Mang cái này."

    Kỷ Ức cởi giày ra, để lộ vớ nhung màu trắng.

    Đang muốn tiếp tục cởi vớ ra, Hứa Việt ngăn cô lại: "Trực tiếp mang vớ vào, nếu không sẽ lạnh."

    Kỷ Ức liền rút tay về.

    Vốn dĩ sợ Hứa Việt để ý, thật ra cô cũng sợ lạnh.

    Dép lê của Hứa Việt thật sự là không hợp chân của cô, tạm chấp nhận có thể mang, chẳng qua mỗi một bước đi đường phải cẩn thận, nếu không dễ dàng rớt ra, thậm chí không cẩn thận sẽ té ngã.

    Hứa Việt như nhìn thấu suy nghĩ của cô, nhắc nhở: "Cẩn thận một chút."

    "Đã biết."

    "Nếu thật sự không cẩn thận té ngã.. Nhớ rõ hướng vào trong lòng ngực tớ." Bỗng nhiên cậu ấy híp mắt, nốt ruồi son trên khóe mắt càng thêm rõ ràng.

    Kỷ Ức: "!"

    Tôi nghi ngờ lão đại đang trêu ghẹo tôi!

    Lần này có chứng cứ!

    Hứa Việt sắp xếp cho cô ngồi ở phòng khách, cậu đẩy cửa đi vào phòng bên trái.

    "Chờ tớ một chút."

    Ngồi ở nhà người khác không tránh được có chút lo lắng, cô ngồi ngay ngắn ở trên sô pha bằng da, hai chân gần như khép lại tạo thành góc 90 độ, hai tay hơi hơi nắm lại đặt ở đầu gối.

    Ánh mắt lượn quanh một vòng trong phòng khách.

    Phòng khách rất rộng, bốn phía lấy màu trắng làm chủ đạo, nơi này chỉ có một ngăn tủ, một cái bàn nhưng phía trên không có để đồ vật, thậm chí TV đều không có.

    Trừ phòng bếp và phòng vệ sinh, nơi này còn có ba cái phòng, hình như là phòng ngủ, không biết một mình Hứa Việt sinh sống ở chỗ này sẽ dọn phòng ngủ biến thành cái dạng gì.

    Cô đang nghĩ ngợi tới, nghe được âm thanh đóng cửa.

    Trên tay Hứa Việt cầm một cái hộp đen trông có chút nặng.

    Cậu ấy cầm hộp đen đến trên ban công, quay đầu lại vẫy tay với Kỷ Ức: "Lại đây."

    "Sao?"

    Kỷ Ức đứng ở bên cạnh đánh giá cái hộp đen này, tiến lại gần xem thật cẩn thận, nhưng cũng không biết là cái gì.

    Cô dùng ngón tay chọc chọc hai cái: "Đây là cái gì?"

    Hứa Việt nói: "Lùi về phía sau một chút."

    "Được." Cô làm theo, lui lại một bước.

    Hứa Việt sờ bên cạnh cái hộp một cái, nắp hộp bỗng nhiên mở ra, phía trên có một cái kim giống như kim đồng hồ đang xoay tròn.

    Kỷ Ức xem cẩn thận, chờ kim đồng hồ chuyển động đến vị trí một nửa, trong hộp bỗng nhiên phóng ra một chùm sáng, bay lên không trung ở khoảng cách 1 mét liền nở rộ, pháo hoa đủ màu sắc lộng lẫy, xinh đẹp lại sáng rực.

    Kim đồng hồ đi qua mỗi một phút đều sẽ nở rộ ra một màn pháo hoa, bên tai có thể nghe được tiếng vang thanh thúy, ánh sáng nở bừng một mảnh trước mắt.

    Tuy rằng trước kia chưa từng gặp qua pháo hoa hoành tráng, nhưng từng chùm sáng như sao băng bay qua bốn phía, vô cùng chói mắt.

    "Đây là pháo hoa đặc biệt nhất tờ từng gặp."

    Cô nhìn chằm chằm cảnh vật kỳ diệu trước mắt, một tia cũng không muốn bỏ lỡ.

    "Thích không?"

    "Thật xinh đẹp.."

    Từ đáy lòng cô cảm thán.

    Kim đồng hồ đi qua ba phần tư đoạn đường, Hứa Việt bỗng nhiên nắm lấy cổ tay của cô, mở lòng bàn tay cô ra hướng về phía trước, pháo hoa liền ở trong lòng bàn tay cô nở rộ ra, không có cảm giác nào khác.

    "Tớ có thể chạm vào pháo hoa?" Cô chưa từng làm qua chuyện mới lạ như vậy, đôi mắt to sáng ngời tất cả đều chứa đầy kinh ngạc.

    "Nó không giống như pháo hoa thật mà nó chỉ là một cái hộp chế tạo ra hình ảnh, thu âm thanh của pháo hoa."

    "Đây là cậu làm?"

    "Ừ?" Đáy mắt Hứa Việt xẹt qua một tia nghi ngờ, trước nay cậu chưa hề nói cho Kỷ Ức cậu làm những gì.

    Nhưng nhìn thấy ánh mắt thản nhiên của cô, cậu kìm nén lại nghi ngờ, gật gật đầu: "Đúng vậy."

    "Hứa Việt! Cậu thật là lợi hại nha! Thật sự rất lợi hại!" Cô kích động ôm lấy cánh tay cậu, giống như ôm lấy đùi vàng.

    Cô biết Hứa Việt ở phương diện máy móc rất có thiên phú, không những có thể vẽ ra các loại thiết kế mới lạ, thậm chí còn sẽ tự mình chế tạo.

    Cho nên khi nhìn đến cái hộp này, phản ứng đầu tiên không phải hỏi cậu mua ở nơi nào, mà là muốn biết có phải cậu tự làm hay không?

    Quả nhiên.

    Bạn thân cô nhìn trúng là thật sự lợi hại!

    Cô lựa chọn tuyệt đối không sai.

    Hộp đen không chỉ phóng pháo hoa, còn có thể kết nối Bluetooth phát ra âm nhạc, mặt bên mở ra còn có gương. Tóm lại xung quanh đều là chốt mở thần kì.

    Kỷ Ức coi hộp đen như bảo bối thần kì, thích vô cùng.

    Cô không che giấu cảm xúc của mình, Hứa Việt thấy được rõ ràng.

    Nhưng mặc dù là rất thích cũng không có chủ động đưa ra yêu cầu, nhưng cậu lại nhịn không được chủ động mở miệng: "Nếu cậu thích, tặng cho cậu."

    "Tặng cho tớ?" Cô kinh ngạc đến nỗi miệng mở to hình chữ "o", nhưng thực nhanh khôi phục bộ dáng thục nữ: "Sao tớ có thể không biết xấu hổ.."

    Nhưng cô ôm hộp đen không chịu buông tay, tròng mắt xoay tròn đảo quanh.

    Khóe miệng chàng trai hơi hơi cong lên: "Không cần ngượng ngùng, là tớ một hai phải tặng cho cậu."

    "Vậy tớ rất rất cảm ơn cậu!"

    Cô hận không thể hiện tại ôm cái hộp thần kỳ này hôn một cái.

    Hai người loay hoay một hồi đã tới 11 giờ khuya, Kỷ Ức nói phải về nhà, Hứa Việt cầm chìa khóa đứng dậy: "Tớ đưa cậu trở về."

    Vừa đến cửa, di động rung lên một tiếng.

    Hứa Việt cầm lấy di động ấn vài cái, không phải chúc mừng năm mới, mà là Tần Sơn đang thúc giục công việc.

    Cậu cất di động vào trong túi, làm như không thấy.

    Bọn họ thật may mắn, mới vừa xuống lầu liền có xe taxi đi qua.

    Kỷ Ức ngồi ở ghế sau, mới vừa ngồi lên, Hứa Việt cũng đi theo ngồi lên.

    "Tớ tự mình trở về là được." Kỷ Ức không muốn lại làm phiền cậu ấy.

    Hứa Việt không hé răng, trực tiếp đóng cửa xe, dùng hành động cho thấy cậu lựa chọn.

    Lăn lộn gần nửa tiếng đồng hồ cuối cùng cũng về đến nhà, lại phát hiện nhà họ Kỷ đen như mực không có ai.

    Kỷ Ức có chút sợ: "Sẽ không phải là chưa trở về đi.."

    "Sao lại không đi lên?"

    "Không biết người trong nhà có trở về chưa."

    "Đi lên nhìn xem."

    Cô gõ cửa vài cái, ấn chuông cửa cũng không ai phản ứng. Không còn cách nào khác phải gọi cho Kỷ Tâm Phi, chỉ truyền đến giọng nói lạnh lẽo: "Thực xin lỗi, thuê bao quí khách hiện đang bận.."

    Đây không phải đường dây bận, là Kỷ Tâm Phi cố ý không nghe.

    Kỷ Ức ủ rũ cụp đuôi đứng ở cửa.

    Hứa Việt lại đi tới, nghiêng đầu hỏi: "Cùng tớ về nhà ngủ không?"

    Tử Ni: Kiên trì edit tới chương 29 rồi! Cố lên.

    Vô cùng cảm tạ mọi người đã ủng hộ truyện nhé!

    CÒN TIẾP..
     
  2. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 30: Hứa Việt chơi lưu manh.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    Cghjkljgv, Kanhiu, camnhu264314 người khác thích bài này.
  3. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 31: Tớ chờ cậu trở về!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu307 người khác thích bài này.
  4. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 32: Tình địch.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu307 người khác thích bài này.
  5. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 33: Yêu sớm.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    Cghjkljgv, Kanhiu, camnhu264308 người khác thích bài này.
  6. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 34: Quỳ xuống!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu302 người khác thích bài này.
  7. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 35: Đổi chỗ ngồi.

    [​IMG]

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu291 người khác thích bài này.
  8. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 36: Giận dỗi và quan tâm.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu294 người khác thích bài này.
  9. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 37: Cậu ghen tị đến phát điên rồi!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu293 người khác thích bài này.
  10. tientuni19 Tiên Tử Ni

    Bài viết:
    102
    Chương 38: Tớ rất thích.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem

    CÒN TIẾP..
     
    sweettttt, Cghjkljgv, Kanhiu293 người khác thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...