Ôm khối băng về làm vợ Tác giả: Nhất Thế Hoa Thường Thể loại: Đam mỹ 1x1, HE, tình cảm, hiện đại, hài hước, hắc bang Đang edit (bản gốc đã hoàn) Editor: TDương VĂN ÁN
1. Trác Viêm Bấm để xem Trác Viêm vĩnh viễn cũng quên không được thời điểm hắn nhìn thấy Hill. Khi đó hắn đang cùng một đám anh em ở pub vò đầu bứt tai tìm con mồi của mình, Luân Đôn ban đêm náo nhiệt dị thường, tuy rằng còn chưa tới mùa hạ, nhưng quán bar sớm có tỏa rõ sức hút với các mỹ nữ nóng bỏng, các nàng xuyên qua ở đám người náo nhiệt phối hợp lắc lư eo theo thứ nhạc đặc thù của bar, nhìn qua có thể khiến người ta huyết khí sôi trào, high đến mức đem áo ngực cởi ra tùy tay một cỗ ném đi xa, người trong bar liền nháy mắt bị đưa tới đỉnh điểm. Hill chính xác ở ngay lúc này đi đến, khuôn mặt tinh xảo như ẩn như hiện ở nơi ánh đèn hỗn loạn, khi thì sắc bén khi thì nhu hòa, mặt vô biểu tình, một đôi mắt trầm ổn an tĩnh, cả người nhìn qua có chút lạnh lẽo, cho người ta cảm giác dường như không quá dễ dàng cùng người này ở chung, phảng phất không có bất luận sự việc gì có thể kích thích hứng thú. Có vẻ cảnh tượng hỗn loạn ở quán bar không hợp với y Nhưng nơi xa trác viêm nhìn lại phảng phất có tia điện xẹt ngang mang theo lửa tình Thậm chí hô hấp đều ngừng lại, chung quanh hết thảy đều giống như như thủy triều chớp mắt từ bên cạnh rút lui, như không nhìn thấy đám người náo nhiệt, không nghe thấy tiếng sôi trào ồn ào, náo động Toàn bộ thế giới chỉ còn lại có hắn cùng người trước mặt, làm hắn nhịn không được tìm đập càng nhanh. Hill ăn mặc thuần tây trang thủ công, cùng chào đón phục vụ sinh nói chuyện, ở quầy bar ánh đèn chiếu xuống đường cong sườn mặt hoàn mỹ không tì vết, làn da trắng nõn, mi nhàn nhạt, cái mũi cao thẳng, môi hơi mỏng.. Hết thảy đều như là độc dược đột nhiên xâm nhập đáy lòng Trác Viêm, làm hắn ở nháy mắt trúng độc. Chung quanh anh em nhìn ra khác thường của hắn, đâm đâm bờ vai "Nhìn cái gì mà nhìn, đánh cược thua thì phải chịu phạt, nhanh lên đi qua tán hắn." Trác Viêm bị hắn đâm hoàn hồn, ngồi ở trên sô pha không có động, chớp cũng không chớp nhìn nơi xa người được phục vụ viên cung kính dẫn đến trên lầu, rõ ràng là muốn đi gian khách quý. Hắn vẫn luôn nhìn theo người kia lên lầu, thân ảnh biến mất ở ngã rẽ mới thu hồi tầm mắt. "Nếu như đi nhanh như vậy, này còn chơi cái gì?" người bên cạnh Trác Viêm mở miệng nói, còn quay đầu nhìn nhìn hắn, bĩu môi, "Tôi nói Trác thiếu, cậu vừa rồi thất thần làm gì, không phải là tưởng quỵt nợ đi?" Trác Viêm có chút khinh bỉ nhìn qua người bạn tốt Phỉ Văn Vũ, cười lắc đầu, "Vui đùa cái gì vậy, cậu chừng nào thì gặp qua tôi chơi xấu?" "Vậy cậu vừa rồi như thế nào bất quá đi, đừng nói cho ta là bởi vì xem người kia không đơn giản không dám qua" Phỉ Văn Vũ chớp mi "Loại tình huống này nếu là thay đổi người khác tôi tin, thay đổi Trác thiếu.. ha, đánh chết tôi đều không tin!" Chung quanh mấy cái anh em lập tức phụ họa, "Chính là, ngươi Trác Viêm đến đại nữ nhi của bang chủ 3k cũng có thể cùng người ta lên giường vỗ mông phạch phạch rồi chạy, lại như thế nào sẽ sợ người kia như vừa rồi, Trác Viêm người này từ điển căn bản liền không có một từ 'sợ'". Trác Viêm nhìn xung quanh, lại hướng nơi xa lầu hai ngã rẽ luyến tiếc nhìn nhìn, lúc này mới cười tủm tỉm nói, "Tôi chẳng qua bỗng nhiên nghĩ tới một biện pháp chơi tốt mà thôi." "Biện pháp gì?" Bạn tốt Phỉ Văn Vũ hứng thú, nhướng mày hỏi. "Như vậy.." Trác Viêm cười tủm tỉm hướng bọn họ ngoắc ngoắc ý bảo bọn họ lại đây, sau đó bắt đầu nói ra ý nghĩ của chính mình. "Tôi tin! Chủ ý này không tồi," bạn tốt Eric ngẩng đầu, bích sắc trong mắt lóe lên ánh sáng tràn đầy hưng phấn, chỉ là kia ánh sáng chỉ duy trì một hồi lại chậm rãi trở tối, nhụt chí nói, "Ai, chính là chỉ sợ quản lý sẽ không đồng ý đi, cậu nói đi như thế nào thuyết phục được?" Trác Viêm híp híp mắt, tà khí cười cười, "Việc này các anh liền không cần lo cho, giao cho tôi" Hắn nói liền đứng lên đi đến hướng quầy bar. Chuẩn bị đi đến tâm sự mỏng với quản lý quán bar, bộ dạng tùy ý, đảo mắt liền cảm thấy người này chuẩn bị đưa ra đề nghị. Eric ở sau người xem không nhịn được mà bật cười, "Tôi cược hắn sẽ không thành công." Phỉ Văn Vũ chỉ cười không nói, xoa xoa cằm đánh giá Trác Viêm cách đó không xa, bọn họ đều là phụ cận tiến sĩ y khoa đại học, thời điểm không có việc gì luôn thích tới gian quán bar này uống chút rượu, đánh ván cược hai thanh, tiền đặt cược cũng là hoa hoè loè loẹt, bất quá nhất thường chơi chính là người thua chủ động động đứng trước cửa quán bar, sau đó cùng cái người xuất hiện ở trong tầm mắt hơn nữa là từ bên ngoài đi vào quán bar người đến gần, vô luận nam nữ, vô luận xấu đẹp gạ họ. Hắn nhớ rõ có một lần hắn còn bị bắt cùng một lão bà trọng lượng gấp ba hắn đến gần, kết quả ngày đó buổi tối thiếu chút nữa bị nàng kéo đi khai phòng, thật là thảm không nỡ nhìn, xong việc bị này bị đám hỗn đản liên tục cười nhạo một tuần. Mà Trác Viêm cùng vị lớn nhất bang phái 3k kết oán cũng là vì đánh cược thua mà cửa xuất hiện người vừa lúc chính là đệ nhất mỹ nhân Catherine con gái của lão đại, mà tiểu nữ nhi Catherine khiến lão đại đau đầu không thôi. Tục ngữ truyền rằng Catherine tính tình thật là hư đến không lời gì để nói, mà cô nàng này cực kỳ chán ghét người da vàng. Trác Viêm tuy rằng mang theo đặc thù con lại rõ ràng, nhưng rốt cuộc vẫn là người Châu Á, bọn họ lúc ấy nhất trí cho rằng Trác Viêm lần này khẳng định chết chắc rồi, chỉ là không nghĩ tới hắn chẳng những không có chết còn thành công đem mỹ nhân quải lên giường, chẳng những quải lên giường còn thành công làm mỹ nhân yêu hắn, ăn sạch sẽ sau ném đầu trực tiếp chạy lấy người, ngược lại mỹ nhân đó còn mãnh liệt theo đuổi hắn tình nguyện phó mặc cho bản thân dưới cơ người kia, ngược lại là làm cho bọn họ ở một bên xem trên người phủ một tầng mồ hôi lạnh. Phải biết rằng 3k ở cái mảnh đất này thế lực chính là rất lớn, Trác Viêm như vậy không nơi nương tựa là du học sinh ở trong mắt 3k bang quả thực liền con kiến đều không bằng, trực tiếp làm thịt đều không quá phận, huống chi là trộm người trở về cho tiểu nữ nhi làm sủng vật? Dùng một câu của bang chủ chính là "Nữ nhi của ta một ngày thích ngươi ta liền một ngày không bỏ ngươi, nàng nếu là thích cả đời ta theo quan tâm ngươi cả đời, đến chết sau chính là hóa thành tro cũng muốn chôn ở cùng nhau". Vì thế Trác Viêm cứ như vậy bị mang đi, chính thời điểm ở trong đầu bọn họ cho rằng Trác Viêm đời này liền như vậy xong rồi hắn đã quay trở lại, không chỉ trở lại còn lông tóc vô thương (không bị mất một cọng lông), như cũ cả ngày cười tủm tỉm, phảng phất ngày đó bị mang đi người không phải hắn. Bọn họ lúc ấy đều rất tò mò sau đó đem hắn vây ở một chỗ truy vấn, nhưng hắn lại cười tủm tỉm đáp lời "Bang chủ cảm thấy con người của ta là cái khó gặp thiên tài, nhốt lại quá đáng tiếc liền đem ta thả", như thể không giải quyết được gì. Nhưng thật ra về sau Catherine theo đuổi thế công trở nên càng ngày càng mãnh liệt, chút nào không để bụng Trác Viêm lãnh đạm làm lơ, ở trước mặt hắn quả thực như dịu ngoan tiểu miêu, bọn họ vài người xem vài người tấm tắc bảo chuyện lạ. Bất quá chuyện lạ gặp chuyện lạ, bọn họ trong lòng cũng đều minh bạch Trác Viêm sở dĩ sẽ lông tóc vô thương trở về khẳng định là đã xảy ra một ít việc, hoặc là là hắn thật sự tài ăn nói quá hảo cùng 3k bang bang chủ đạt thành hiệp nghị nào đó, hoặc là chính là người này giá thế quá mạnh, mạnh đến độ 3k bang người cũng không dám dễ dàng động thủ nông nỗi, chỉ là.. Phỉ Văn Vũ xoa xoa cằm lâm vào suy tư hỏi, nếu thật là bối cảnh cực cường lại như thế nào đến cái danh ở trường học lưu học cũng không ai biết, lại còn có không ưu không phiền học được tiến sĩ? Kỳ thật từ mặt ngoài xem sẽ phát hiện Trác Viêm người này rất đơn giản, người này cả ngày cười tủm tỉm, tính tình thực hảo, tựa hồ với ai đều có thể hòa mình, ăn mặc đều du học sinh giống nhau bình thường, ngẫu nhiên cùng làm công cùng bọn họ mấy anh em khao đi uống rượu lẫn nhau tìm đối tượng, cao hứng khi nói có bạn gái, sau đó không quá mấy ngày lại khôi phục độc thân, tiếp tục lười nhác sinh hoạt như trước. Tóm lại người này vô luận từ phương diện nào xem đều là một học sinh bình thường không thể bình thường hơn. Chính là Phỉ Văn Vũ nhìn nơi xa hắn cùng quản lý quán bar nói chuyện với nhau người vẫn nhịn không được muốn lâm vào hoài nghi, trừ chuyện 3k bang sự, phía trước cũng gặp được rất nhiều sự việc hung hiểm đều nhìn qua, cốt lõi mọi việc đến cuối cùng Trác Viêm luôn có thể bình tĩnh đơn giản bãi bình, tựa hồ chuyện tới trên tay hắn đều có thể thuận lợi giải quyết, giống như trên thế giới này không có gì sự có thể làm khó hắn, nếu đều lấy vận khí tốt làm cớ chế mắt rõ ràng không thể nào nói nổi, nhưng nếu không nói như vậy tựa hồ lại không có gì có thể giải thích lý do, cuối cùng chỉ có thể tìm hiểu và kiểm tra người này quá thông minh. Mà trên thực tế Trác Viêm xác thật thông minh, bằng không vì cái gì luôn là một bộ lười nhác bộ dáng muốn đi đi học liền đi, không đi dứt khoát ở chung cư ngủ một ngày nhưng người này mỗi lần thi cử tổng đều giành hạng nhất, trái lại bọn họ mệt chết mệt sống cuồng nghiên cứu, cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng chen vào hàng ngũ học bổng? Thật là ngẫm lại liền nhịn không được muốn một phen chua xót nước mắt. Trừ bỏ điểm này ngoài ra còn có một chút làm cho bọn họ cực độ cảm thấy không công bằng, chính là Trác Viêm người này diện mạo thật quá làm nữ sinh không có sức chống cự, thông minh có thông minh, diện mạo cũng so với bọn hắn thắng một khoảng lớn khiến cho người ta buồn bực. Trác Viêm bởi vì mang theo đặc thù rõ ràng của con lai, ngũ quan phi thường, rất là anh tuấn, đặc biệt thời điểm hắn nhìn chằm chằm người khác cười, đôi mắt thuần hắc sẽ trở nên thâm thúy vô cùng, tổng cho người ta một loại.. Thực kỳ lạ cảm giác Rất thâm tình.. Phỉ Văn Vũ phán câu kết thúc cười tủm tỉm nhìn Trác Viêm hướng bọn họ đi tới, chậm rãi dưới đáy lòng châm chước ngữ khí, tổng cho người ta một loại thâm tình.. Ảo giác. * * * Tác giả có lời muốn nói: Nói rốt cuộc jj rút về tới.. : Mẹ tác giả nói clq gì á tui đọc bản QT cũng đ hiểu luôn
2. Trò chơi hắc ám Bấm để xem "Thế nào?" Thấy Trác Viêm trở về, mấy thằng bạn vội vàng tiến lên dò hỏi. Trác Viêm cười tủm tỉm nhìn mấy người trước mặt, không đáp hỏi lại, "Tôi làm việc có lúc không thành công sao?" Eric đôi mắt nháy mắt sáng ngời, cơ hồ muốn lập tức nhảy dựng lên, "Đó chính là nói thành? Trời ạ" hắn đứng lên cao hứng kêu lên, "Trác Viêm ngươi quả thực quá soái, quá lợi hại!" Trác Viêm cười ngồi xuống uống một ngụm rượu, ánh mắt cố ý hướng lầu hai ngã rẽ nhìn lướt qua. "Kia khi nào mới bắt đầu đâu?" Phỉ Văn Vũ nghiêng đầu tò mò hỏi, "Tổng nên có cái thời gian đi?" "Đúng vậy, nhanh lên nói cho tôi thời gian" Eric hưng phấn đủ rồi vội vàng ngồi xuống truy vấn, "Tôi xem nhìn thật lâu chân dài mỹ nữ bên kia, ngươi nói cho ta thời gian ta sẽ đi qua trước tiên" Dư lại vài người nghe hắn nói như vậy cũng đi theo trước mắt sáng ngời, tiện đà nhanh chóng ở trong đám người tìm kiếm con mồi, còn không quên hỏi trò chơi dẫn dắt giả, "Đúng vậy Trác Viêm, nói cho chúng ta biết thời gian đi" "Gấp cái gì?" Trác Viêm như cũ cười tủm tỉm một khuôn mặt, buồn cười nhìn bạn tốt trước mặt tìm kiếm sắc đẹp, "Các người trước chọn, chọn xong lại nói cho tôi, tôi cùng giám đốc nói xem tay của tôi thế hành động." "Đó chính là nói!" Eric nuốt nuốt nước miếng, lại ánh mắt tỏa ánh sáng nhìn Trác Viêm. Nếu đổi thành động họa hiệu quả kia giờ phút này hắn chung quanh khẳng định lóe một vòng ngôi sao nhỏ sáng lấp lánh, phiến dải lụa rực rỡ tương hô ứng thành công, liền kém từ đỉnh não trồi lên một trái tim nhỏ màu đỏ rực bùm kinh hoàng, hắn đôi mắt kim quang lấp lánh nhìn Trác Viêm, hỏi, đáp "Cậu tưởng khi nào bắt đầu là có thể liền nào bắt đầu?" "Thu liễm một chút biểu tình của cậu đi" Trác Viêm đá hắn một chân, cười mắng "Mất mặt chết!" Eric bị hắn đá đến "Ngao" một tiếng nhảy đi thật xa, lại xoa chân nhanh chóng chạy về, ngồi xổm trước mặt hắn, tiếp tục truy vấn, "Rốt cuộc có phải hay không vậy?" "Đúng vậy." "Ngao!" Eric một chút ôm lấy Trác Viêm đùi, đầy mặt sùng bái, "Trời ơi, ngươi quả thực chính là thần, tôi quyết định về sau đi theo cậu, tôi nhất định phải đi theo cậu!" "Nếu đổi thành một mỹ nhân như vậy ngồi xổm ta trước mặt cọ đùi tôi nhất định sẽ thật cao hứng sau đó cùng đi khai phòng, mà ngươi!" Trác Viêm cười tủm tỉm vươn tay lôi kéo hắn sau cổ rời xa chính mình, sau đó dùng ánh mắt bắt bẻ đi siêu thị mua khoai tây đem hắn đánh giá một cái qua lại, nói "Liền tính đem thân thịt mỡ này giảm xuống đi ta dám chắc đối tượng thượng ngươi có sẽ hứng thú." Eric bị hắn đánh giá ánh mắt thẳng xem đến trong lòng phát mao, run run rẩy rẩy vỗ thịt mỡ trước ngực, thẳng đến sau khi nghe được nửa câu mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, bất quá nghĩ lại tưởng tượng lại cảm thấy không thích hợp, mắng "Ha, cậu tưởng thượng ta còn không cho ngươi thượng đâu!" Một đám người cười đánh chửi một trận, Trác Viêm lại giương mắt quét một chút lầu hai chỗ ngã rẽ, thấy chỗ đó mơ hồ lộ ra một bộ góc áo, đột nhiên ngồi ngay ngắn, híp mắt nói, "Đều đi chuẩn bị cho tôi, tôi lập tức phải tuyên bố bắt đầu rồi." "Không nói sớm, làm cái gì đột nhiên tập kích?" Một đám người nghe vậy lập tức đứng lên từng người hướng con mồi đi đến, chỉ có Phỉ Văn Vũ không có động, như cũ bưng chén rượu khinh khí ở sô pha. "Mày không đi?" Trác Viêm đứng dậy chuẩn bị hành động, trước khi đi quay đầu lại nhìn thoáng qua bạn tốt. Phỉ Văn Vũ than thở, bĩu môi nói, "Không có biện pháp, tương đối đều là mỹ nữ mắt bích tóc vàng, ta còn là tương đối thích người da vàng, đáng tiếc nhìn một vòng đều không có thích hợp." "Kia thật đúng là đáng tiếc," Trác Viêm cười tủm tỉm đánh giá một chút trước mặt thằng bạn, trừ bỏ kia một thân khinh khi người này như vầy nhưng thật ra khá văn nhã, vì thế bỏ thêm câu lời khuyên, "Bất quá cậu cũng cẩn thận một chút, miễn cho bị người khác đánh lén, trinh tiết khó giữ được." "Phi!" Phỉ Văn Vũ cười mắng một câu, vươn chân hướng hắn đá "Đừng cho tôi vận xui, chạy nhanh lăn!" Trác Viêm liền không nói chuyện nữa, quay đầu định thần nhàn hướng quầy bar đi đến. Phỉ Văn Vũ ở phía sau xem rõ ràng, có chút tò mò về phía quầy bar tả nhìn nhìn, muốn nhìn một chút con mồi bị Trác Viêm coi trọng rốt cuộc trông như thế nào, tiếp theo hắn thực mau liền ở lầu hai chỗ ngoặt thấy được một người, người kia giờ phút này vừa mới từ thang lầu đi xuống tới chuẩn bị hướng cửa đi đến, vừa lúc liền phải đi ngang qua quầy bar, Phỉ Văn Vũ trừng lớn hai mắt, tiện đà ôm bụng nở nụ cười, khó trách Trác Viêm phải chờ tới hiện tại mới bắt đầu trò chơi, nguyên lai hắn là đánh chủ ý cái này. Trác Viêm dư quang đã có thể nhìn đến người kia, nhìn khoảng cách của nhau liền bất động thanh sắc mà đối với sự chờ đợi một bên kia của quản lý đánh thủ thế một cái, quản lý thấy lập tức hướng sân khấu phất phất tay, ngay sau đó toàn bộ quán bar âm nhạc bỗng nhiên ngừng lại, mọi người không biết ra chuyện gì cũng đi theo sôi nổi ngừng tay động tác, trong lúc nhất thời quán bar mọi thanh âm đều im lặng. Hill đi xuống thang lầu sau mới vừa đi hai bước liền gặp loại tình huống này, y vươn chân ở không trung tạm dừng 0.01 giây, tiếp theo mặt vô biểu tình tiếp tục hướng ra phía ngoài đi ra, đối xung quanh sự tình hoàn toàn không thèm để ý không thèm quan tâm, thậm chí liền lông mi đều không có run một chút, hắn một bên hướng ra phía ngoài đi một bên nghe được hướng sân khấu truyền ra một thanh âm, sự an tĩnh của quán chậm rãi quanh quẩn, mỗi một chữ đều nghe được dị thường rõ ràng -- "Thân ái, các người có phải hay không đã đối trong số người ở đây cùng một vị nào đó sinh sinh ra hứng thú nồng hậu lại không biết như thế nào khai triển hành động, các ngươi có phải hay không mới vừa nhận thức bằng hữu còn không có làm sao tới kịp tiến thêm một bước làm nóng quan hệ lẫn nhau đâu, ở các ngươi chung quanh có phải hay không có một người làm ta biết rõ đến tường tận lẫn nhau không có cơ hội lại vẫn là nhịn không được chính mình đối với hắn yêu say đắm đâu?" Nói mấy câu nói xuống dưới trong đám người lập tức nổi lên một trận phụ họa, sân khấu người trên vẫy vẫy tay làm đại gia an tĩnh, tiếp tục chính mình nói -- "Lại hoặc là -- ở bên cạnh ta có một người rất muốn nói chuyện nhưng vẫn tìm không thấy cơ hội thích hợp, hoặc là chính là rõ ràng là không quen biết người, nhưng ta chính là xem hắn không vừa mắt rất muốn đi lên đưa cho hắn hung hăng một quyền, đem hắn đấm đến liền mẹ nó cũng không quen biết nông nỗi?" Đám người lập tức tuôn ra một trận cười, trong lúc nhất thời tiếng còi không ngừng. Sân khấu người trên nhìn dưới đài xao động đám người, tươi cười đầy mặt mà tiếp theo nói, "Như vậy thân ái, hiện tại cơ hội tới với các vị, đêm nay chúng ta đem chơi một cái mười phút trò chơi hắc ám, tại đây mười phút nội các người có thể làm bất luận cái gì bản thân muốn làm, đương nhiên vẫn phải bảo đảm chính mình xong việc sẽ không bị người bắt được, cơ bất khả thất, thời bất tái lai nga." (thời cơ không xuất hiện lần hai) "Như vậy hiện tại chuẩn bị!" "One, two, three, ready" "Go!" "Như vậy hiện tại chuẩn bị!" Cuối cùng một khoảnh khắc thành âm rơi xuống, toàn bộ quán bar sở hữu đèn toàn bộ tắt, nháy mắt rơi vào vô biên hắc ám, chỉ còn tiếng thét cao giọng mà chói tai.
3. Mỹ vị Bấm để xem Trác Viêm tăng thêm lực đạo trong tay, gắt gao chế trụ người trong lòng ngực, làm đầu lưỡi chính mình có thể tiến càng sâu, triền miên cưỡng gian, hắn thậm chí có thể nghe được thanh âm môi cọ xát lẫn nhau cùng với tiếng nước trong miệng dâm loạn, tất cả hết thảy đều làm hắn cực độ phấn khởi, đầu ngón tay đều nổi lên một tầng run rẩy. Không gian bên trong tối đen như mực, sân khấu lại lần nữa phấn chấn vang lên rock 'n roll, đám người la hét chói tai, tiếng mắng, âm thanh bàn ghế di động khi cọ xát, tiếng bia cùng chén rượu vỡ nát hỗn loạn vang lên bốn phía, mà giờ phút này thế giới của hắn cũng chỉ có người trong lòng ngực, hắn tận tình hôn y, ngửi được tất cả hơi thở đều là của người này xa lạ này, nhưng hắn lại cảm giác như thế quen thuộc, phảng phất hắn đã tồn tại trên đời cùng năm tháng trong thông đạo đợi vô số năm, dường như hắn ở tại đây cùng phồn hoa mê loạn trên thế giới không ngừng biến chuyển chính là vì tìm kiếm hương vị này, tìm kiếm nửa đời yên ổn cùng chung nơi ăn chốn ở với y. "Ha.." trong cổ họng Hill phát ra một tiếng thở dốc, y ngửa đầu, cảm thấy được tư thế bị động bị người gắt gao ôm trong ngực, không khí trong phổi đều bị nam nhân này dùng môi lấy dần. Móng tay cậu cào thật sâu vào mu bàn tay người nam nhân này, ngón tay thon dài bởi vì thiếu oxy hít thở không thông bắt đầu trở nên co rút, sức lực thân thể cũng theo từng chút bị lấy ra, đồng tử Hill co lại một chút, dùng sức lực cuối cùng cắn xuống môi người kia. Nam nhân trước mặt phát một tiếng tặc lưỡi, hơi hơi rời khỏi một chút, không khí mới lập tức ùa vào tới thông qua kẻ hở, Hill há miệng hít một hơi, chính là còn chưa chờ tới y toàn bộ thở ra, cái kẻ hở kia liền lại bị nam nhân trước mặt lấp kín, mùi máu tươi nồng đậm nháy mắt ở môi răng tràn ngập chảy ra, người nam nhân này hiển nhiên vừa rồi một chút cảm nhận sự phản kháng ở đầu lưỡi, mà y càng cảm nhận rõ hơn chính là máu tươi kích thích trực tiếp khơi mào càng mãnh liệt dục vọng của người nam nhân này. Y có thể rõ ràng cảm giác được bên hông lực tay tăng lên nhiều, cũng có thể rõ ràng mà cảm giác có một cái vật thể cương cứng để ở trước người, đều là nam nhân, bất quá lại rõ ràng nhất đây là thứ gì, nhận được thông tin này làm đôi mắt y lạnh một phân, hoàn toàn bị động rơi vào tư thái làm y cực độ bất mãn. Trong bóng tối quán bar càng thêm hỗn loạn, Trác Viêm một bên tận tình hôn người trong lòng ngực, một bên cảm giác biến hóa xung quanh, chuẩn bị ứng phó thời khắc đột phát sự kiện. Hill tuy rằng vào thế bị động nhưng tinh thần vẫn luôn thật thanh tỉnh, ví dụ như hắn biết người trước mặt ở thời điểm hôn y bỗng nhiên mang theo cơ thể mình hướng một bên nghiêng đi một độ cung, ngay sau đó y cảm nhận có một đồ vật từ sườn mặt bọn họ lướt qua, bên tai lưu lại dư âm gào thét, mang theo một lọn tóc, ở sau người "Phanh" một tiếng vỡ tan, mang theo một thanh âm thanh thúy cùng ào ào tiếng nước. - - một cái bình chứa đầy rượu. Thân thể Hill cứng đờ một chút, đáy lòng lại bỏ thêm một tầng cảnh giác, người nam nhân này có thể như thế dễ dàng chuẩn xác tránh đi vật nguy hiểm bay tới, đến tột cùng là bởi vì trực giác hắn quá nhạy bén hay là bởi vì đao kiếm máu tanh sống chết của con người tiếp xúc quá nhiều thế cho nên trực giác đối với nguy hiểm sớm đã thâm nhập vào cốt tủy? Vô luận là loại nào đều khó đối phó. Trác Viêm cảm giác người trong lòng ngực thân thể cứng đờ, hơi hơi thả lỏng lực đạo bàn tay, động tác dần dần trở nên ôn nhu. Hắn.. Đây là đang an ủi cậu? Cảm thấy cậu bị bình rượu dọa tới rồi cho nên đang an ủi cậu? Thoạt nhìn người này trừ việc dùng nửa người dưới hành động thay não vẫn là có chỗ đáng khen, bất quá.. Hill giương mắt phân minh trắng đen, gắt gao nhìn hắn trong bóng đêm, ánh mắt chứa đựng mặt nước ngàn năm hàn băng, thực tốt, tính kế quấy rầy cậu về sau lại đem cậu quy vào hàng ngũ nhát gan, cậu nên báo đáp hắn như thế nào, nam nhân? Sân khấu âm nhạc nơi xa bỗng nhiên truyền xuống dưới, đằng sau quá chỉnh thanh âm chính là một câu nói -- "Cho đến khi trò chơi kết thúc còn có một phút, các vị cần phải nắm chặt nha, còn có một việc ngàn vạn phải nhớ kỹ, đó chính là đừng quên chạy trốn, ha ha!" Trác Viêm nghe được thanh âm này cổ tay tăng thêm lực đạo, trong miệng động tác tùy ý cũng trở nên kịch liệt lên, tựa hồ tưởng như đem phần cảm giác này vĩnh viễn khắc vào chỗ sâu trong thân thể. "Ưm.." trong cổ họng Hill lại phát ra một tiếng thở dốc, đột nhiên hắn nhanh chóng xâm lược cướp không khí còn lại từ lồng ngực, y hít thở không thông cảm thấy phải mau chóng hướng hắn một lần nữa đánh úp lại. Người nam nhân này cứ như thế lộ liễu xâm phạm mang theo ý vị rõ ràng muốn xé rách y, trừ phi thật sự đem y ăn vào bụng nếu không dường như sẽ vĩnh viễn không dừng. Chỉ là ở thời điểm y cho rằng sẽ bị nuốt sống người trước mặt lại dừng động tác, thật chậm rãi rời khỏi tai chuyển toàn bộ hơi thở nóng rực tỏa ra ở cổ, nhiệt độ này quả thực có thể làm làn da cậu bị phỏng. Hơi thở nam nhân mang theo nhàn nhạt huyết tinh khí, thanh âm bởi vì tình dục nhiễm một tầng khàn khàn, hắn thở dốc mà cười nhẹ nói, "Bảo bối, hương vị của cậu thật quá tuyệt mỹ, tôi thật muốn liền ở chỗ này phang nhau.." Hill vì hít dưỡng khí mà kịch liệt thở hổn hển, nghe thế câu nói ánh mắt một cái chớp mắt lạnh băng, còn không chờ hắn có phản ứng gì liền phát hiện lực đạo vẫn luôn giam cầm chính mình đột nhiên biến mất, trước mặt hơi thở cũng dần dần biến mất, theo bản năng muốn duỗi tay đi bắt, kết quả chỉ có thể bắt lấy một mảng không khí, trong không khí kia thậm chí còn mang theo độ ấm nóng rực của trên người của người nọ, cũng đã không chỗ có thể tìm ra nam nhân kia. Thanh âm trên sân khấu lại một lần vang lên, kích động kêu "Đếm ngược bắt đầu rồi mười, chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn, ba -- hai --" "Một!" Ánh đèn sáng lạn lóa mắt nháy mắt sáng lên, mọi người bởi vì ánh sáng đột ngột có lại sôi nổi che lại mắt mắng một trận mới mở ra. Quán bar nội sớm đã là một mảnh hỗn độn, có người quần áo không có, có người đầu bị bình rượu tạp phá một cái trên đầu máu tươi chảy ròng, có người mặt đầy ửng đỏ, có người mặt mũi bầm dập, còn có đôi cho tới bây giờ còn không tách ra, như cũ vong tình triền miên. Hô hấp Hill sớm đã khôi phục bình thường, y đứng yên an tĩnh ở đám người quét mắt một vòng, sau đó mặt vô biểu tình quay đầu tiếp tục đi ra phía ngoài, động tác cùng lần tắt đèn trước giống như đúc, tựa hồ vừa rồi cùng vị nam nhân kia hôn đến hỗn loạn không có bất cứ liên quan nào. Chậm rãi đi ra quán bar, Hill hướng về ô tô ven đường một đường đi đến, một bên lấy ra khăn tay thong thả ung dung đem bên vết máu trên môi cùng móng tay còn dính tơ máu lau khô. "Thiếu gia." tài xế canh giữ ở trong xe thấy hắn đi tới vội vàng xuống xe đem cửa xe mở ra, cung kính đứng ở một bên. Hill mặt vô biểu tình đi vào, thuận tiện đem khăn tay đưa cho tài xế, cũng không quay đầu lại ra mệnh lệnh, "Đi tra, nhìn xem có tra được người này không." Thời điểm y nói những lời này trên mặt như bình thường không có biểu tình, thanh âm cũng là giếng cổ vạn năm không gợn sóng, nhưng tài xế đứng ở kia lại cảm thấy toàn bộ độ ấm không khí bỗng nhiên tuột xuống, làm hắn khống chế không được rùng mình một cái, vội vàng tiến tới lên tiếng tiếp nhận "Vâng ạ." tiếp theo đi đến ghế lái đánh xe rời đi. Giờ phút này trong quán bar như cũ là một mảng hỗn loạn, một góc sô pha mấy vị huynh đệ sôi nổi trở lại, Eric ngồi xuống cầm lấy rượu trên bàn ngửa đầu uống một hớp lớn, cười nói, "Thật con mẹ nó đã ghiền." Có lẽ là bởi vì góc hẻo lánh, bọn họ không có dễ chịu chút nào lao đến cái bàn này, Phỉ Văn Vũ số với mười phút trước y như cũ bộ dáng lười nhác, thấy Eric vẻ mặt cười cười, hỏi "Như thế nào, được đến lợi ích thực tế?" Eric hắc hắc cười ra tiếng, vươn tay làm ra một cái trảo động tác khua tay múa chân, chưa đã thèm nói "ahihi, tuyệt đối 36d, đúng giời!" "Aiss! Vận khí tốt như vậy!" Đám bạn xung quanh cười mắng một tiếng, lại đánh thành một đoàn. Phỉ Văn Vũ ngẩng đầu nhìn trở về Trác Viêm, nhướng mi lên, khách khí hỏi, "Như thế nào?" Trác Viêm híp mắt, vươn đầu lưỡi liếm vết máu còn lưu ở khoé miệng, cười nhẹ "Thật là cực hảo!" Một đám người lại cười một trận liền đứng dậy rời đi, Trác Viêm nói tạm thời không việc làm nên tiễn bọn họ đi trước, chờ mọi người đều đi rồi mới đứng dậy đi đến hướng quầy bar. "Dựa theo ước định, đêm nay bên bọn anh được bồi thường." Hắn nói từ lấy ra một trương chỗ trống chi phiếu chuẩn bị đưa quản lý. "Không không không.." quản lý kia vội vàng xua tay, cung kính nói "Ông chủ chúng tôi đã dặn biết trên dưới nên việc này là tính vào khai trương mời chào khách hàng hoạt động." Bất quá con đường tin tức của ông chủ bọn họ cũng quá nhanh chóng, bên này vừa mới bắt đầu bên kia liền có điện thoại gọi tới, nói là mời chào khách hàng, nhưng cái hoạt động này rõ ràng người chi ra tiền nong vẫn là chính quán bar, quản lý tại đây làm việc lâu rồi, biết ông chủ làm như vậy hoàn toàn là bởi vì người trước mặt, chỉ là hắn nhìn ngang nhìn dọc cũng không có nhìn ra nguyên nhân, không biết người này đến tột cùng có cái gì đặc biệt làm ông chủ nhà mình làm được như thế. "Khai trương?" Trác Viêm kinh ngạc nghiêng đầu, "Các ngươi đổi ông chủ à?" "Đúng vậy, quán bar này của chúng tôi tuần tuần trước bị bang chủ 3k mua lại, hiện tại ông chủ là hắn." quản lý cung kính trả lời. "3k mua?" Trác Viêm nở nụ cười, khó trách.. Hắn cười đem chi phiếu thu hồi, nói, "Vậy ngươi có rảnh chuyển lời cho ông chủ của mình, nói hắn đề nghị lần trước ta sẽ suy xét." Hắn nói xong liền xua xua tay đi ra phía ngoài, giương mắt nhìn tia sáng rọi xuống từ tinh quang bầu trời đêm thở ra một hơi, thoạt nhìn ngày mai có thể sẽ nắng đây. * * * Tác giả có lời muốn nói: Trong nhà ra điểm sự, ta là tối hôm qua ký túc xá tắt đèn đoạn võng sau nhận được tin tức, tương đối đột nhiên.. Cho nên đại sáng sớm sấn ký túc xá còn có điện thời điểm bò dậy càng văn, ta đại khái phải đi ba bốn thiên bộ dáng, này tam chương là ta hiện tại cận tồn lương thực.. Liền toàn cày xong.. : Đại ý là ký túc xá bả hồi qua ra thông báo tắt đèn đột ngột nên sáng sớm phải mò dậy soạn chương. Lương thực trong tủ lạnh sắp hết nên càng phải soạn chương nhanh
4. Mưa gió sắp đến Bấm để xem Trác Viêm ở một mình nên thuê một chung cư gần trường học, mà quán bar cách chung cư không xa nên hắn liền chậm rì rì đi về nhà. Chung cư là một tòa lâu đài đơn giản, đã có tuổi thọ lâu đời, gỗ trên sàn nhà khi bị bước chân giẫm lên mang theo tiếng kẽo kẹt, Trác Viêm thuê tầng cao nhất, là một cái giác mái. Hắn nhẹ nhàng leo lên ghế nằm cạnh cửa sổ của gác mái. Mỗi tối nằm ở đây đều có thể thấy được bầu trời đêm đẹp đẽ. Sau khi tắm rửa đơn giản xong, hắn mặc một cái áo ngủ rộng rãi nằm trên gác mái, tâm trạng tốt đẹp khởi động máy tính đi đến hộp thư của mình xem xét, rất nhanh có thể thấy được tin nhắn mới. Hắn click mở ra xem đôi mắt thâm thúy lập tức lộ vẻ mị hoặc, khóe miệng gợi lên một đường cong nghiền ngẫm cười: "Ồ? Có chút thú vị" Hắn cầm di động bấm lên một dãy số, mới vừa vang lên hai tiếng đầu dây bên kia đã nhận được. "Ầy lão đại, nhanh như vậy đã gọi điện cho tôi, xem xong tin nhắn rồi à" Điện thoại vừa mới chuyển được bên kia liền truyền đến một thanh âm vui sướng. "Xem xong rồi," Trác Viêm híp mắt, che giấu hơn phân nửa cảm xúc: "Nó tới nước Anh mấy ngày nay làm cái gì" "Ai biết, cả ngày rất bận rộn, bất quá!" kia đầu thanh âm dừng một chút, truyền đến một tiếng cười ngắn ngủi, mang theo vẻ vui sướng khi người gặp họa: "Người ta dù sao cũng không phải tới mua sắm hay thăm người thân, cho nên anh không cần trong mong người ta sẽ đến thăm anh hay làm những điều ngọt ngào đâu" Trác Viêm cười một chút, mắng, "Tiêu Thành cậu tốt nhất thu hồi vẻ ngươi vui sướng khi người gặp họa, tôi thấy cậu gần đây quá rãnh rỗi, có muốn tôi tìm nhiệm vụ cho cậu làm không, hả? " Đừng a! "âm thanh bên kia lập tức suy sụp xuống bày ra dáng vẻ đáng thương cười hề hề:" Lão đại, anh thân là lão đại của tôi! Lần trước tôi vừa mới hoàn thành nhiệm vụ, anh là cấp trên phải giữ lời hứa chứ, nếu không tôi sẽ mệt chết, tôi mệt chết ai làm việc cho anh. " " Câm đi "Trác Viêm cười mắng một tiếng," Đừng nói như thể tôi thiếu cậu thì không có người khác " " Là là là.. "Tiêu thành vội vàng hùa theo:" Tổ chức có nhiều cao thủ trung thành như vậy đương nhiên sẽ không thiếu một người như tôi, nhưng thế nào thì tôi cũng được coi như một cao thủ trong số đó mà? Không phải hiện tại nhân tài khan hiếm, anh thiếu đi tôi không phải là một tổn thất lớn sao? Còn nữa là.. " " Được rồi "Trác Viêm ngắt lời," Cho cậu vài ngày, nên làm gì thì làm đi. " " Lão đại thật sáng suốt! "Tiêu Thành vui sướng nói, dừng lại một chút đổi thành giọng điệu đứng đắn:" Thôi vậy cũng tốt, tuy tôi không cho rằng anh có thể 'lật thuyền trong mương' nhưng vẫn phải nhắc nhở cái tâm tư kia của anh một chút " " Tôi đều có chừng mực "Trác Viêm híp híp mắt, nói chuyện này một cách tùy ý:" Trong nhà sớm hay muộn đều phải dọn sạch rác rưởi, chỉ là bọn hắn muốn tìm cái chết quá sớm mà thôi " Tiêu Thành ngán ngẩm thở dài:" Tìm anh là tìm phiền phức, tôi thật sự cảm thấy thương tiếc cho bọn chúng, bất quá đây cũng là bởi vì anh che giấu quá tốt, trong mắt bọn họ cái danh con của đệ nhất cá sấu khét tiếng Đông Nam Á về súng ống đạn dược chỉ là một đứa ngu ngốc đam mê ngành y học, tất nhiên sẽ không đem anh để trong lòng, haizzz "cậu nói xong bi ai thở dài một hơi, giống như nuối tiếc thay cho bọn chúng" Người nào chưa thấy anh thậm chí không cần nâng đỡ từ bùn lầy cách không nhảy lên bức tường vẫn là chưa gặp thiên tài hắc đạo thật sự " Trác Viêm xì một cái cười ra tiếng, lắc đầu:" Cậu đánh giá tôi hình như cao quá rồi? Tôi khiến cậu chú ý như vậy sao? "Tiêu Thành cũng cười ra tiếng:" Khinh thường anh sẽ cam tâm tình nguyện gọi anh hai tiếng 'lão đại' sao, thêm nữa nếu không phải anh dẫn đầu bọn tôi cùng nhau sáng lập ra cái tổ chức mà giới nhà giàu cũng không thể phát hiện, càng không thể.. "cậu nói đến đây liền dừng lại một chút, không có nói tiếp, mà Trác Viêm có thể hiểu rõ điều kia là nói về cái gì. Càng không thể ở trong tổ chức cảm nhận được ấm áp chưa bao giờ có, ấm áp giống như một" gia đình ". Trác Viêm cười khẽ, không nói gì, đối với người sống trong hắc đạo," gia đình "chính là hy vọng xa vời. Lúc trước hắn dẫn đầu thành lập cái tổ chức này cũng là xuất phát từ việc đó, bọn họ muốn thành lập một nơi có thể giúp bản thân tránh đi sóng gió gia tộc, một nơi có thể tháo xuống lớp mặt nạ sống một cách yên bình vui vẻ, tuy rằng lúc trước đa số đều đến vì lợi ích, nhưng mấy năm sống chung đã khiến mọi người sớm xem nơi này như máu thịt của mình, sớm đã xem nó như một nơi để trở về, đối với điều này hắn cảm thấy rất hài lòng. " Được rồi, nể tình cậu đã rất vất vả nên tôi cho cậu mấy ngày, muốn làm cái gì thì làm nhanh lên, có cơ hội không nên bỏ lỡ, thời thế không quay lại lần hai "Trác Viêm cười nói. " Trời ạ "bên kia truyền đến âm thanh bất mãn của Tiêu Thành:" Tôi và anh không giống nhau, đời sống sinh hoạt cá nhân của tôi không giống cái dạng đại thiếu gia đào hoa hỗn loạn như anh, tôi đây đối với chuyện tình cảm vô cùng nghiêm túc. " Nháy mắt trong đầu Trác Viêm nhớ tới khuôn mặt lớn lên cực kì phong lưu của Tiêu Thành, lập tức lắc đầu:" Lớn lên thật uổng phí khuôn mặt này " " Điều đó và vẻ bề ngoài có quan hệ sao? "Tiêu Thành ảo não," Phải giống như anh trên mặt thể hiện 'tôi không phải kẻ xấu' rồi ra vẻ thâm tình mà trên thực tế lại là một công tử làng chơi mới được à " Trác Viêm sờ mũi, bộ dạng vô tội:" Tôi có đào hoa như vậy sao? "Hắn chẳng qua là ngẫu nhiên chọn người để giải quyết nhu cầu sinh lý mà thôi. " Có! "Tiêu Thành nói tràn đầy chắc chắn" Anh cả ngày dựa vào gương mặt kia lừa gạt người khác, còn thường xuyên ăn xong rồi liền quay đầu bỏ đi, chỉ là 'Người thường đi ở bờ sông làm sao tránh được giày bị ướt'. Lão đại, tôi đã nói rồi, trái tim của anh cũng sẽ có ngày bị người khác lấy đi bằng chính con đường này, không ai cứu được. " Trác Viêm chợt nhớ tới lúc ở quán bar cùng cậu con trai kia trao nhau nụ hôn nồng nhiệt hết mức như muốn thiêu đốt đến tận xương tủy, khóe miệng cong lên ý cười:" Không ai cứu thì không ai cứu, chỉ cần kéo người kia cùng xuống nước là được " Tiêu Thành lập tức thấy vui vẻ khi người gặp nạn reo lên:" Coi khi người ngươi cơ bản không thích anh không chừng? Ha ha, đến cuối cùng chỉ có anh đau khổ tuyệt vọng " Trác Viêm ngẫm nghĩ hồi tưởng một chút, thầm nghĩ cậu con trai đó mặt lạnh như băng, toàn thân tỏa ra khí chất khiến người bình thường phải sợ hãi run chân, cười khổ một tiếng, có chút bất đắc dĩ nói:" Haizz, cậu nói không sai, đúng thật là chỉ có một mình tôi tuyệt vọng. " " Cái gì? "Tiêu Thành theo phản xạ hỏi lại, cảm thấy không thể tin được, đứng hình trong chốc lát mới trả lời với giọng điệu có chút hoảng hốt" Anh.. Anh đừng nói với tôi hiện tại đang tương tư ai đó nha? Hoang đường, có thể cho tôi biết người này là ai, lại có bản lĩnh chiếm lấy tình cảm của anh, lại có thể đối với khuôn mặt này của anh không có cảm tình. " " Tôi tạm thời không biết cậu ấy là ai. "Trác Viêm tiếp tục cười khổ, giọng điệu càng thêm bất đắc dĩ, ít nhất nhìn qua thì người đó không phải nhân vật đơn giản. " Trời má không tin được "giọng điệu Tiêu Thành càng thêm kinh khủng:" Anh đừng nói với tôi cái này là nhất kiến chung tình đi? " Trác Viêm sờ mũi:" Tôi cũng rất muốn nói với cậu không phải " " Ha ha ha.. "Bên kia im lặng một chút chớp mắt lập tức truyền đến giọng điệu vui sướng của Tiêu Thành:" Anh rốt cuộc cũng 'lật thuyền trong mương', không biết mọi người trong tổ chức sau khi nghe xong sẽ có phản ứng gì, chật chật thật là một lý do đáng giá để chúc mừng sinh nhật, thế nào lão đại? Có muốn tôi tra giúp anh tư liệu của người kia không? Xem như quen biết tôi chỉ lấy nửa giá với anh " " Cút! "Trác Viêm cười mắng một tiếng, nói đùa:" Muốn tôi cho cậu đi công tác phải không? " " Đừng mà "Tiêu Thành vội vàng hạ giọng," Tôi còn ngày nghỉ phép cơ mà? " " Cậu cũng biết bản thân còn ngày nghỉ phép à "Trác Viêm cười mỉm" Nhanh cao chạy xa bay một chút, cút đi. " Hắn nói xong liền cúp điện thoại, ngẩng đầu nhìn ra những ngôi sao nhỏ trên bầu trời, rơi vào trầm tư. Gia tộc càng cổ xưa vấn đề bên trong cũng ngày càng nhiều, đặc biệt là gia tộc có lợi nhuận kếch xù từ các ngành sản xuất thì càng nhiều vấn đề hơn nữa. Người đang nắm quyền điều hành Trác gia cũng chính là cha Trác Viêm bởi vì làm việc sắc bén quyết đoán, ánh mắt độc đáo, đem sự nghiệp Trác gia đưa tới đỉnh cao xưa nay chưa từng có, việc này rất dễ khiến người khác nhìn vào liền đỏ mắt, ví dụ như đám dòng họ thân yêu của hắn, đáng tiếc lão già của hắn đem tài chính khống chế hoàn toàn, do đó cái đám kia dù có nằm mơ cũng muốn duy trì cái kế hoạch của bọn họ nhưng không có dư thừa tiền để làm. Việc này nhìn ở một góc độ nào đó cũng coi như tránh đi một sự kiện đổ máu, điều đáng nói là nếu cha con Trác Viêm cùng tập đoàn tài chính nổi danh ở nước ngoài hợp tác thì không nhất định phải tránh đi nữa. Mà đứa em kia vào lúc Trác Viêm sắp tốt nghiệp, vô duyên vô cớ cố tình bàn bạc với cha hắn ngày sinh nhật gần 50 của ông sẽ đi đến nước Anh.. Việc này không khỏi khiến người ta thắc mắc. Nghĩ lại thì số tập đoàn tài chính nổi danh ở nước Anh không có ai ngoài ba gia tộc" Bá Hatton, Riley, Tư Đốn ". Bỏ ra danh hiệu" Công tước"cực kỳ có quyền ở nước ngoài, tam đại gia tộc này dù đưa lên xếp hạng trên toàn thế giới cũng phải là xếp thứ nhất, thứ nhì. Có thể xem là rất có quyền thế. Người đứng đầu Tư Đốn hiện tại đang ở Trung Quốc khai thác thị trường thứ hai, mà Bá Hatton ở Trung Quốc chỉ là tổng giám đốc chi nhánh tuy nói người điều hành không ở đây nhưng năng lực và thủ đoạn cực kì ghê gớm, muốn tìm bọn họ đàm phán trực tiếp cũng có thể, chỉ còn lại tập đoàn duy nhất không đi Trung Quốc là gia tộc Riley. Điều đáng chú ý hơn nữa là sự nghiệp chính của nhà Riley là đầu tư ngành hàng không, nếu người cầm đầu cũng có dã tâm cao muốn đặt chân vào lĩnh vực vũ khí chiến đấu tất nhiên sẽ cần điều kiện tiên quyết là một kỹ thuật tiên tiến, kỹ thuật càng tiến tiến càng tốt, mà Trác gia bản thân là con rồng đi đầu sản xuất súng ống đạn dược kỹ thuật tất nhiên cũng là tốt nhất. Một bên có kỹ thuật thiếu tài chính, một bên có tài chính thiếu kỹ thuật, hai bên hợp tác là ăn khớp với nhau. Đôi mắt mị hoặc của Trác Viêm lóe lên, khóe miệng cũng gợi lên một đô cong cười cười, rất tốt, mọi chuyện diễn biến như vậy mới thú vị.