Bài viết: 31 

CHƯƠNG 7: Bị Biến Thái Bắt Cóc
Edit: Vạn Niên Thanh.
Bạch Dịch đang mơ mơ màng màng ngủ thì bị Hoàng Hậu đẩy tỉnh.
"Em muốn ngủ." Bạch Dịch ôm chăn lẩm bẩm, một chút cũng không muốn phối hợp với Hoàng Hậu.
Lãnh Phong nhìn thiếu niên chui thẳng vào chăn, bất đắc dĩ mở miệng nói: "Em ngủ rất lâu rồi, trước tiên ăn một chút đã rồi ngủ tiếp có được không, ngoan."
"Anh làm thịt nướng rất thơm có muốn ăn hay không?" Mùi hương tràn ngập lều trại, Bạch Dịch rốt cuộc mở mắt.
Tùy ý để Hoàng Hậu đút cho cậu một ly sữa bò, lúc này mới há mồm cắn lát thịt cực mỏng được nướng đến thơm ngon, ăn uống no đủ lúc này con sâu ngủ Bạch Dịch mới tỉnh táo lại.
Nâng lên mí mắt, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Hoàng Hậu, Bạch Dịch rốt cuộc vẫn là nhịn không được hỏi: "Hoàng Hậu, em hỏi anh, trứng có phải đang ở trong bụng em không? Không được gạt em."
Kỳ thật tối hôm qua trước khi ngủ cậu đã cẩn thận suy xét qua chuyện này, tám phần liền ở trong người cậu, bằng không Hoàng Hậu vì cái gì đối tốt với cậu một cách vô điều kiện như thế, ai mà tin được, trứng ở trong bụng cậu, mới chân chính hợp tình hợp lý.
Thấy Hoàng Hậu không nói lời nào, hai phần không chắc chắn trong lòng Bạch Dịch cũng biến mất, cậu biết mà.
"Thôi, ở trong bụng em liền ở trong bụng em đi. Nghê Thường gặp qua bé con Tiểu Miêu, chúng ta có thể biến tiểu miêu thành bộ dáng tiểu hài tử cũng không tồi a. Em cảm thấy em lúc trước còn nhìn qua bé một cái, ít nhất không dễ dàng phân biệt được." Bạch Dịch mở miệng nói.
Thời điểm bọn họ trốn đi, tuy rằng mục tiêu ít, nhưng Bàn Quất cùng Tiểu Miêu không có khả năng tách ra, chỉ cần trong hoàng cung có một thị vệ bị bắt được, tình huống của bọn họ trên cơ bản sẽ bị đoán được.
Lãnh Phong ở lúc thiếu niên hỏi trứng, hắn không có cách nào nói dối dưới cái nhìn chăm chú của thiếu niên, vì thế liền trầm mặc. Không nghĩ tới thiếu niên cứ như vậy tiếp nhận rồi, còn nhắc tới chuyện của Tiểu Miêu, hắn không phải không biết, nhưng là hắn không có khả năng thật sự bỏ rơi Tiểu Miêu.
Bạch Dịch xem xét một chút hệ thống không gian, cảm xúc ác cảm đã tích lũy hơn bảy vạn, hẳn là đều đến từ nhân viên Hắc Ma Thành đuổi bắt bọn họ, thời tiết ác liệt nơi nơi khói độc, còn muốn truy kích bọn họ, có thể không oán hận chính chủ là cậu sao!
Lúc trước giá trị hảo cảm có hai trăm, một cây kẹo que mất hai điểm giá trị hảo cảm, hai bịch mì gói mất 10 điểm giá trị hảo cảm.
Tối hôm qua sau khi cậu ngủ, Tiểu Miêu không biết làm sao lại đóng góp mười mấy điểm, còn có chính là thời điểm vừa rồi cậu nói đến trứng, Hoàng Hậu cống hiến tới 99 điểm.
Trị số rất lớn làm Bạch Dịch cao hứng, đủ cho cậu mua mấy cái thuốc nhuộm lông, Hoàng Hậu hẳn là thật cao hứng khi cậu tiếp nhận sự thật có trứng này rồi.
Thật là một con tra long a, mới sinh hạ Tiểu Miêu hơn mười ngày, liền làm bụng Bàn Quất bệ hạ có thêm viên trứng rồng.
Không đúng, trọng điểm là cậu vậy mà là một Omega, làm sao bây giờ, chuyện này có chút làm cậu kinh hoảng!
Từ hệ thống thương thành mua sắm một lọ thuốc nhuộm lông màu đen cùng một lọ thuốc nhuộm lông màu nâu, vì thế trong lúc Tiểu Miêu ngủ mơ, mắt phải biến thành mắt gấu trúc, mắt bên trái, sau lưng cùng cái đuôi nhỏ, đều biến thành màu đen, dư lại lỗ tai cùng hai cái chân phía trước đều biến thành màu nâu.
Tiểu thân mình trắng tuyết, một vết đen lại thêm một cây cọ, thật sự rất giống tiểu hoa miêu có điểm xấu manh, trong vài phút khiến Lãnh Phong nhận không ra đây là con của hắn.
Lãnh Phong miệng bất giác run rẩy một chút, lúc Tiểu Miêu tỉnh lại ước chừng là muốn hỏng mất, đừng nhìn nó nhỏ, kỳ thật rất xú mỹ lại yêu thích soi gương.
Thuốc nhuộm lông bị nhét vào trong tay hắn, Bạch Dịch ngượng ngùng một chút, lúc này mới mở miệng nói: "Anh cũng giúp em nhuộm một chút, màu đen, em muốn biến thành mèo đen, như vậy sẽ không dễ bị nhận ra tốt nhất vẫn là nghĩ biện pháp, làm Tiểu Miêu biến thành tiểu hài tử, bọn họ cũng không có gặp qua bộ dáng của em, không dễ dàng nhận ra đâu."
Lãnh Phong nhìn thiếu niên ngượng ngùng xoắn xít biến thành Bàn Quất, tay run rẩy, tuy rằng có điểm không đành lòng, nhưng vẫn xuống tay, kỳ thật hắn quen với Bàn Quất, nhìn thực thuận mắt.
Trước gương, Bạch Dịch rất là vừa lòng chính mình một màu đen, ít nhất nhìn qua tuy hình dạng giống Ngốc Quất bệ hạ nhưng ánh mắt linh động không ngốc, không tồi không tồi.
Đột nhiên trên cổ bị một cái vòng cổ bằng da chế trụ, lắc tay nô lệ lúc trước còn ném ở mép giường, nâng lên móng vuốt, Bạch Dịch nổi giận, muốn đi công kích Hoàng Hậu, thật xem cậu là tiểu sủng vật sao?
Lãnh Phong lập tức trấn an nói: "Đừng nóng giận, cái vòng trung gian này được khảm năng lượng huyết mạnh rất quan trọng, thân thể em hiện tại cần năng lượng để dựng dục trứng, Tiểu Miêu cũng có."
Bạch Dịch bị thuyết phục, vòng cổ bằng da dán thật sát, mặc kệ là hình mèo, hay là hình người. Cậu thử thay đổi vài lần, thuốc nhuộm lông thực không tồi, hình người cũng không có bởi vì thuốc nhuộm lông mà biến thành người da đen, đương nhiên cũng không có bởi vì sau khi biến thành người mà thuốc nhuộm lông bị phai màu.
"Không thể đem Tiểu Miêu biến thành người sao?" Bạch Dịch bế Tiểu Miêu buồn ngủ mông lung lên hỏi Hoàng Hậu.
Lãnh Phong lắc lắc đầu nói: "Con còn quá nhỏ, ít nhất phải nửa năm sau mới có thể, con sẽ tự động che giấu huyết mạch, nhìn qua liền cùng sủng vật bình thường giống nhau, người bình thường cũng khó phát hiện được, coi như em nuôi tiểu sủng vật đi."
Nghe xong phụ thân nói, lại nhìn đến tiểu xấu miêu xa lạ trong gương kia Tiểu Miêu phát ra tiếng kêu thảm thiết, cảm xúc ác cảm không tiết kiệm liền rải ra cho Bạch Dịch!
Thu liễm cảm xúc Bạch Dịch mới theo Lãnh Phong rời khỏi lều trại, lều thật nano[1] nhanh quay lại hình dáng ban đầu bị Lãnh Phong nhét trở lại vào ba lô, Bạch Dịch tương đương tò mò với thứ này.
Đi theo Lãnh Phong đến bồn rửa mặt, Bạch Dịch loáng thoáng nghe được quán bar bên này có người ở Hiệp Hội Lính Đánh Thuê treo giải thưởng, không ngờ Nghê Thường lại gấp không chờ nổi, hiện tại giá trị con người của Ngốc Quất bệ hạ cùng bé con Tiểu Miêu đã lên tới ngàn vạn, thật là rất đáng giá nha. Bất quá nếu thêm trứng rồng nữa, Bạch Dịch cảm thấy giá cả này, thật sự có chút thấp.
Rửa mặt xong Bạch Dịch vào phòng vệ sinh, Hoàng Hậu còn ở bồn rửa mặt bên kia đang cùng người ta nói chuyện, hẳn là râu quai nón tối qua nói chính là nhiệm vụ tìm kiếm Ngốc Quất bệ hạ, giường như một ngàn vạn tinh tệ ở chỗ này là thật nhiều.
Lúc Bạch Dịch một bên nghe một bên mở của nhà vệ sinh, nháy mắt một đạo hắc ảnh xuất hiện ở sau lưng cậu, trước mắt Bạch Dịch tối sầm lại, lập tức mất đi tri giác.
Lúc Bạch Dịch lần nữa khôi phục tri giác, cậu không nhúc nhích hơi hơi xốc lên mi mắt, kết quả liền đối diện một đôi mắt làm cậu khiếp sợ, bò dậy liền lăn vào một góc.
Sờ sờ Tiểu Miêu trong túi, tâm Bạch Dịch mới hạ xuống, cũng may tiểu miêu thực an tĩnh, ấm áp, đại khái ăn no rồi, còn không chưa tỉnh ngủ.
"Anh là ai, vì sao lại bắt tôi." Bạch Dịch vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm người nam nhân trước mắt.
Tần Vũ nhìn thiếu niên trước mặt, đôi mắt to mang theo kinh hoảng, tròn xoe, rất là thuần khiết đáng yêu, khó trách sẽ bị tên Huyết Sát kia coi trọng, rốt cuộc cũng giống như bọn họ đao kiếm dính máu đều thích vật nhỏ thuần khiết, chỉ là có điểm tay ngứa, rất muốn phá hư!
Tần Vũ khóe miệng giơ lên, nghiêng đôi mắt nhìn qua có chút lạnh lùng, đặc biệt là huyết hồng đồng tử kia, làm người ta không tự giác phải hoảng sợ.
"Sao lại hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy, đương nhiên là thích em." Tần Vũ nói xong liền đứng lên đi tới chỗ Bạch Dịch tiểu đao trong tay chuyển động làm người hoa cả mắt, vậy mà không có cắt trúng ngón tay mình.
Nhìn người càng dựa càng gần, Bạch Dịch bị dọa rồi. Trời ơi, cậu bị một người nam nhân theo dõi, hắn ta còn chẳng đẹp bằng Hoàng Hậu, tuyệt đối không được.
Nhắc đến Hoàng Hậu, Bạch Dịch hiện tại cũng đang lo lắng, cậu đều còn chưa có hạ quyết tâm!
Nháy mắt Bạch Dịch biến mất, ánh mắt Lãnh Phong lạnh lùng, Lạc còn chưa kịp phản ứng chỉ có cảm giác cả người lạnh run, Huyết Sát liền biến mất ở trước mắt, anh ta còn chưa có nói xong mà.
Lần này Hiệp Hội Lính Đánh Thuê đã phát một cái nhiệm vụ lớn, giá tìm kiếm Ngốc Quất bệ hạ cùng Tiểu Miêu thái tử Miêu thành là một ngàn vạn. Nguy hiểm hẳn không phải rất lớn. Miêu thành tối hôm qua bị Hắc Ma Thành thành chủ hạ lệnh phá, Ngốc Quất bệ hạ cùng Tiểu Miêu bị truy nã, hộ vệ bên người chắc là sẽ không quá nhiều, nghe nói chỉ có một Hoàng Hậu, tuy rằng cửu tinh cũng không phải đặc biệt mạnh, rốt cuộc nhiều người có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ.
Lãnh Phong đẩy ra cánh của còn chưa đóng hẳn, bên trong quả nhiên cái gì đều không có, Miêu Miêu của hắn không thấy, tinh thần lực trong phạm vi đều không có Miêu Miêu của hắn.
Là người nào làm, chắc không phải là người bên kia của Nghê Thường, hắn không có khả năng bại lộ nhanh như vậy, đối phương nhất định có không gian thuấn di, bằng không không thể dưới mí mắt hắn dễ dàng bắt cóc Miêu Miêu.
"Huyết Sát ngươi không sao chứ, muốn cùng chúng ta tiếp nhiệm vụ này không" Lạc mở miệng kêu lên.
Lãnh Phong nhìn lướt qua Lạc đang đi tới lạnh lùng nói: "Không thấy Tiểu Nô Lệ của tôi đâu."
"Cái Tiểu Nô Lệ tối hôm qua kia?" Lạc nhìn thoáng qua cánh cửa bên trong nói với Huyết Sát: "Là Huyết Nha, tiểu tử kia cướp Tiểu Nô Lệ của tôi đi rồi."
Lãnh Phong đi vào, quả nhiên nhìn thấy cách cánh cửa bên trong có một con Huyết Sắc Ô Nha, ánh mắt hắn lập loè vài cái, tâm đang treo lên hơi buông xuống một chút, nếu là Huyết Nha thì không đến mức thương tổn Miêu Miêu. Nhưng Lãnh Phong không thể xác định, đến Lam Lạc Tinh trên cơ bản đều là đào phạm biến thái bị truy nã, có cực nhỏ người bình thường sẽ chạy tới nơi này, Huyết Nha này cũng không phải cái thứ gì tốt!
"Huyết Sát cậu còn nhớ rõ Hồng Tán không? Cái nhà thám hiểm theo đuổi cậu đó chỉ là bị cậu cự tuyệt, cô ta tối hôm qua cùng Huyết Nha chạm qua mặt, muốn tìm Tiểu Nô Lệ của cậu, có lẽ có thể tìm Hồng Tán." Lạc mở miệng nói, anh ta vẫn muốn cùng tổ đội với Huyết Sát, Huyết Sát thực lực cực mạnh, có đồng đội như vậy tuyệt đối được không ít công to.
Lãnh Phong gật gật đầu nói: "Tìm được Tiểu Nô lệ, tôi có thể cùng tổ đội với anh."
Lúc trước Lãnh Phong không nghĩ chính mình sẽ tiếp nhiệm vụ, nhiều nhất chính là trốn tránh chờ đợi Bạch Tấn đến, nhưng hiện tại ngẫm lại, vừa trốn tránh vừa lộ diện, có lẽ như vậy càng an toàn hơn một ít, những cái đó gia hỏa tuyệt đối sẽ không làm hắn cảm thấy an tâm.
Chờ đến lúc hai người ra ngoài bồn rửa mặt bên này có một phần tin tức, hiển nhiên là cho Lãnh Phong.
Mở ra phong thư, Lãnh Phong nhìn chữ trên đó, nếu muốn Tiểu Nô Lệ, mời đến hẻm núi Hoành Đoạn, chỉ cho phép một người, bằng không liền nhặt xác cho Tiểu Nô Lệ.
Đó là một nơi địa hình cực kỳ phức tạp, thích hợp để mai phục.
"Tôi đi cùng cậu." Lạc nói, Hồng Tán nữ nhân này, có thù tất báo, bát cấp thực lực, Lạc nhưng không tin nữ nhân này lúc đầu óc nóng lên mà không làm ra chuyện giúp đỡ một cái Huyết Nha như vậy Lãnh Phong sẽ rất nguy hiểm.
Lãnh Phong đem giấy thư đưa cho Lạc nói: "Anh giúp tôi tra điểm dừng chân gần nhất của Huyết Nha, nếu tôi có thể cứu Tiểu Nô Lệ trở về thì chúng ta lập tổ đội tiếp nhiệm vụ tìm mèo của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê."
"Được" Lạc gật đầu, anh ta hy vọng Huyết Sát có thể tìm được Tiểu Nô Lệ kia, Huyết Sát tuy rằng lạnh lùng nhưng chưa bao giờ lạm sát kẻ vô tội, chỉ là vẫn luôn độc lai độc vãng, thật vất vả mới thuyết phục được Huyết Sát, chỉ cần anh ta tìm được Tiểu Nô Lệ, như vậy Huyết Sát sẽ đồng ý cùng anh ta chung tổ đội, có Huyết Sát kéo dong binh đoàn sẽ dễ dàng nhiều.
Lãnh Phong đi ra khỏi sơn động uốn lượn, không trung xám xịt cát vàng đầy trời, gió lạnh phần phật giống như đao cắt, băng hạt hỗn loạn trong gió, hy vọng Huyết Nha tên hỗn đản kia không có mang Miêu Miêu đi ra ngoài.
Chờ nửa giờ, tảng lớn bông tuyết rơi xuống, màu lam óng ánh, là độc tuyết.
Đứng ở lối vào hẻm núi Hoành Đoạn, Lãnh Phong một bước một bước tới gần, hắn toàn lực cảnh giác, tinh thần lực toàn bộ phóng ra chung quanh phạm vi trăm mét, trên cơ bản đều hiện ra trong đầu hắn.
Một đạo hắc quang hiện lên, Lãnh Phong nghiêng người né tránh, tốc độ rộng mở nhanh hơn, giống như tia chớp trong chớp mắt.
"Huyết Sát đâu, không có khả năng," Huyết Tiều kinh hô, hắn ta không ngờ Huyết Sát có thể tránh khỏi súng bắn tỉa L42A1[2] . Cơ hồ Huyết Tiều cảm thấy nguy hiểm, hắn ta giơ chủy thủ lên muốn ngăn trở loan đao xuất hiện ở trước mắt, kết quả chủy thủ bị cắt thành hai phần, loan đao trực tiếp chém vào ngực hắn ta, huyết vũ đầy trời.
Cùng cấp bậc cửu tinh lực lượng, ngay cả hợp kim chủy thủ cứng rắn nhất hiện nay hắn ta tốn số tiền lớn mua vậy mà hoàn toàn ngăn không được trực tiếp bị chặt đứt.
"Huyết Tiều, Huyết Tiều, anh làm sao vậy, Huyết Sát đâu?" Huyết Tiều chậm rãi ngã xuống, đôi mắt hắn ta nhìn bầu trời âm u, khóe miệng bắt đầu trào ra lượng máu lớn, không phải không thể phát ra âm thanh, chỉ là nghĩ muốn chết thì mọi người cùng chết.
Cầm súng bắn tỉa L42A1, Lãnh Phong túm thi thể Huyết Tiều vứt trên mặt đất, quả nhiên mai phục chỗ âm u là thích khách Trương Du, sự can đảm tan vỡ Trương Du cùng Hồng Tán hai người hướng tới hẻm núi bỏ chạy.
Huyết Sát tên hỗn đản này cư nhiên ẩn giấu thực lực, tốc độ nhanh như vậy còn chưa tính ngay cả súng bắn tỉa L42A1 cũng có thể tránh thoát, bát cấp như bọn họ căn bản không phải đối thủ.
Huyết Tiều trong bốn bọn họ thực lực đứng thứ hai, mạnh nhất chính là Huyết Nha kia, đáng tiếc thằng nhóc kia chỉ cảm thấy hứng thú đối với Tiểu Nô Lệ, không có hứng thú phục sát Huyết Sát, cho nên bọn họ mới đem người giao cho Huyết Nha trông giữ.
Không nhanh không chậm đi sau hai người, Lãnh Phong chắc chắn bọn họ sẽ dẫn hắn tìm thấy Miêu Miêu.
Mười mấy phút sau, hai người chui vào một cái sơn động, Huyết Nha đang ăn lẩu nhìn hai người chật vật liếc mắt một cái: "Có đói bụng không? Có muốn ăn không? Đây đều là Tiểu Nô Lệ làm, hương vị thực không tồi."
Bạch Dịch hướng sau lưng Huyết Nha rụt rụt, gió thổi vào có chút lạnh, cậu có điểm sợ hai người đằng đằng sát khí này.
HẾT.
[1] Lều trại nano
[2] Súng bắn tỉa
Bạch Dịch đang mơ mơ màng màng ngủ thì bị Hoàng Hậu đẩy tỉnh.
"Em muốn ngủ." Bạch Dịch ôm chăn lẩm bẩm, một chút cũng không muốn phối hợp với Hoàng Hậu.
Lãnh Phong nhìn thiếu niên chui thẳng vào chăn, bất đắc dĩ mở miệng nói: "Em ngủ rất lâu rồi, trước tiên ăn một chút đã rồi ngủ tiếp có được không, ngoan."
"Anh làm thịt nướng rất thơm có muốn ăn hay không?" Mùi hương tràn ngập lều trại, Bạch Dịch rốt cuộc mở mắt.
Tùy ý để Hoàng Hậu đút cho cậu một ly sữa bò, lúc này mới há mồm cắn lát thịt cực mỏng được nướng đến thơm ngon, ăn uống no đủ lúc này con sâu ngủ Bạch Dịch mới tỉnh táo lại.
Nâng lên mí mắt, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm Hoàng Hậu, Bạch Dịch rốt cuộc vẫn là nhịn không được hỏi: "Hoàng Hậu, em hỏi anh, trứng có phải đang ở trong bụng em không? Không được gạt em."
Kỳ thật tối hôm qua trước khi ngủ cậu đã cẩn thận suy xét qua chuyện này, tám phần liền ở trong người cậu, bằng không Hoàng Hậu vì cái gì đối tốt với cậu một cách vô điều kiện như thế, ai mà tin được, trứng ở trong bụng cậu, mới chân chính hợp tình hợp lý.
Thấy Hoàng Hậu không nói lời nào, hai phần không chắc chắn trong lòng Bạch Dịch cũng biến mất, cậu biết mà.
"Thôi, ở trong bụng em liền ở trong bụng em đi. Nghê Thường gặp qua bé con Tiểu Miêu, chúng ta có thể biến tiểu miêu thành bộ dáng tiểu hài tử cũng không tồi a. Em cảm thấy em lúc trước còn nhìn qua bé một cái, ít nhất không dễ dàng phân biệt được." Bạch Dịch mở miệng nói.
Thời điểm bọn họ trốn đi, tuy rằng mục tiêu ít, nhưng Bàn Quất cùng Tiểu Miêu không có khả năng tách ra, chỉ cần trong hoàng cung có một thị vệ bị bắt được, tình huống của bọn họ trên cơ bản sẽ bị đoán được.
Lãnh Phong ở lúc thiếu niên hỏi trứng, hắn không có cách nào nói dối dưới cái nhìn chăm chú của thiếu niên, vì thế liền trầm mặc. Không nghĩ tới thiếu niên cứ như vậy tiếp nhận rồi, còn nhắc tới chuyện của Tiểu Miêu, hắn không phải không biết, nhưng là hắn không có khả năng thật sự bỏ rơi Tiểu Miêu.
Bạch Dịch xem xét một chút hệ thống không gian, cảm xúc ác cảm đã tích lũy hơn bảy vạn, hẳn là đều đến từ nhân viên Hắc Ma Thành đuổi bắt bọn họ, thời tiết ác liệt nơi nơi khói độc, còn muốn truy kích bọn họ, có thể không oán hận chính chủ là cậu sao!
Lúc trước giá trị hảo cảm có hai trăm, một cây kẹo que mất hai điểm giá trị hảo cảm, hai bịch mì gói mất 10 điểm giá trị hảo cảm.
Tối hôm qua sau khi cậu ngủ, Tiểu Miêu không biết làm sao lại đóng góp mười mấy điểm, còn có chính là thời điểm vừa rồi cậu nói đến trứng, Hoàng Hậu cống hiến tới 99 điểm.
Trị số rất lớn làm Bạch Dịch cao hứng, đủ cho cậu mua mấy cái thuốc nhuộm lông, Hoàng Hậu hẳn là thật cao hứng khi cậu tiếp nhận sự thật có trứng này rồi.
Thật là một con tra long a, mới sinh hạ Tiểu Miêu hơn mười ngày, liền làm bụng Bàn Quất bệ hạ có thêm viên trứng rồng.
Không đúng, trọng điểm là cậu vậy mà là một Omega, làm sao bây giờ, chuyện này có chút làm cậu kinh hoảng!
Từ hệ thống thương thành mua sắm một lọ thuốc nhuộm lông màu đen cùng một lọ thuốc nhuộm lông màu nâu, vì thế trong lúc Tiểu Miêu ngủ mơ, mắt phải biến thành mắt gấu trúc, mắt bên trái, sau lưng cùng cái đuôi nhỏ, đều biến thành màu đen, dư lại lỗ tai cùng hai cái chân phía trước đều biến thành màu nâu.
Tiểu thân mình trắng tuyết, một vết đen lại thêm một cây cọ, thật sự rất giống tiểu hoa miêu có điểm xấu manh, trong vài phút khiến Lãnh Phong nhận không ra đây là con của hắn.
Lãnh Phong miệng bất giác run rẩy một chút, lúc Tiểu Miêu tỉnh lại ước chừng là muốn hỏng mất, đừng nhìn nó nhỏ, kỳ thật rất xú mỹ lại yêu thích soi gương.
Thuốc nhuộm lông bị nhét vào trong tay hắn, Bạch Dịch ngượng ngùng một chút, lúc này mới mở miệng nói: "Anh cũng giúp em nhuộm một chút, màu đen, em muốn biến thành mèo đen, như vậy sẽ không dễ bị nhận ra tốt nhất vẫn là nghĩ biện pháp, làm Tiểu Miêu biến thành tiểu hài tử, bọn họ cũng không có gặp qua bộ dáng của em, không dễ dàng nhận ra đâu."
Lãnh Phong nhìn thiếu niên ngượng ngùng xoắn xít biến thành Bàn Quất, tay run rẩy, tuy rằng có điểm không đành lòng, nhưng vẫn xuống tay, kỳ thật hắn quen với Bàn Quất, nhìn thực thuận mắt.
Trước gương, Bạch Dịch rất là vừa lòng chính mình một màu đen, ít nhất nhìn qua tuy hình dạng giống Ngốc Quất bệ hạ nhưng ánh mắt linh động không ngốc, không tồi không tồi.
Đột nhiên trên cổ bị một cái vòng cổ bằng da chế trụ, lắc tay nô lệ lúc trước còn ném ở mép giường, nâng lên móng vuốt, Bạch Dịch nổi giận, muốn đi công kích Hoàng Hậu, thật xem cậu là tiểu sủng vật sao?
Lãnh Phong lập tức trấn an nói: "Đừng nóng giận, cái vòng trung gian này được khảm năng lượng huyết mạnh rất quan trọng, thân thể em hiện tại cần năng lượng để dựng dục trứng, Tiểu Miêu cũng có."
Bạch Dịch bị thuyết phục, vòng cổ bằng da dán thật sát, mặc kệ là hình mèo, hay là hình người. Cậu thử thay đổi vài lần, thuốc nhuộm lông thực không tồi, hình người cũng không có bởi vì thuốc nhuộm lông mà biến thành người da đen, đương nhiên cũng không có bởi vì sau khi biến thành người mà thuốc nhuộm lông bị phai màu.
"Không thể đem Tiểu Miêu biến thành người sao?" Bạch Dịch bế Tiểu Miêu buồn ngủ mông lung lên hỏi Hoàng Hậu.
Lãnh Phong lắc lắc đầu nói: "Con còn quá nhỏ, ít nhất phải nửa năm sau mới có thể, con sẽ tự động che giấu huyết mạch, nhìn qua liền cùng sủng vật bình thường giống nhau, người bình thường cũng khó phát hiện được, coi như em nuôi tiểu sủng vật đi."
Nghe xong phụ thân nói, lại nhìn đến tiểu xấu miêu xa lạ trong gương kia Tiểu Miêu phát ra tiếng kêu thảm thiết, cảm xúc ác cảm không tiết kiệm liền rải ra cho Bạch Dịch!
Thu liễm cảm xúc Bạch Dịch mới theo Lãnh Phong rời khỏi lều trại, lều thật nano[1] nhanh quay lại hình dáng ban đầu bị Lãnh Phong nhét trở lại vào ba lô, Bạch Dịch tương đương tò mò với thứ này.
Đi theo Lãnh Phong đến bồn rửa mặt, Bạch Dịch loáng thoáng nghe được quán bar bên này có người ở Hiệp Hội Lính Đánh Thuê treo giải thưởng, không ngờ Nghê Thường lại gấp không chờ nổi, hiện tại giá trị con người của Ngốc Quất bệ hạ cùng bé con Tiểu Miêu đã lên tới ngàn vạn, thật là rất đáng giá nha. Bất quá nếu thêm trứng rồng nữa, Bạch Dịch cảm thấy giá cả này, thật sự có chút thấp.
Rửa mặt xong Bạch Dịch vào phòng vệ sinh, Hoàng Hậu còn ở bồn rửa mặt bên kia đang cùng người ta nói chuyện, hẳn là râu quai nón tối qua nói chính là nhiệm vụ tìm kiếm Ngốc Quất bệ hạ, giường như một ngàn vạn tinh tệ ở chỗ này là thật nhiều.
Lúc Bạch Dịch một bên nghe một bên mở của nhà vệ sinh, nháy mắt một đạo hắc ảnh xuất hiện ở sau lưng cậu, trước mắt Bạch Dịch tối sầm lại, lập tức mất đi tri giác.
Lúc Bạch Dịch lần nữa khôi phục tri giác, cậu không nhúc nhích hơi hơi xốc lên mi mắt, kết quả liền đối diện một đôi mắt làm cậu khiếp sợ, bò dậy liền lăn vào một góc.
Sờ sờ Tiểu Miêu trong túi, tâm Bạch Dịch mới hạ xuống, cũng may tiểu miêu thực an tĩnh, ấm áp, đại khái ăn no rồi, còn không chưa tỉnh ngủ.
"Anh là ai, vì sao lại bắt tôi." Bạch Dịch vẻ mặt cảnh giác nhìn chằm chằm người nam nhân trước mắt.
Tần Vũ nhìn thiếu niên trước mặt, đôi mắt to mang theo kinh hoảng, tròn xoe, rất là thuần khiết đáng yêu, khó trách sẽ bị tên Huyết Sát kia coi trọng, rốt cuộc cũng giống như bọn họ đao kiếm dính máu đều thích vật nhỏ thuần khiết, chỉ là có điểm tay ngứa, rất muốn phá hư!
Tần Vũ khóe miệng giơ lên, nghiêng đôi mắt nhìn qua có chút lạnh lùng, đặc biệt là huyết hồng đồng tử kia, làm người ta không tự giác phải hoảng sợ.
"Sao lại hỏi vấn đề ngu ngốc như vậy, đương nhiên là thích em." Tần Vũ nói xong liền đứng lên đi tới chỗ Bạch Dịch tiểu đao trong tay chuyển động làm người hoa cả mắt, vậy mà không có cắt trúng ngón tay mình.
Nhìn người càng dựa càng gần, Bạch Dịch bị dọa rồi. Trời ơi, cậu bị một người nam nhân theo dõi, hắn ta còn chẳng đẹp bằng Hoàng Hậu, tuyệt đối không được.
Nhắc đến Hoàng Hậu, Bạch Dịch hiện tại cũng đang lo lắng, cậu đều còn chưa có hạ quyết tâm!
Nháy mắt Bạch Dịch biến mất, ánh mắt Lãnh Phong lạnh lùng, Lạc còn chưa kịp phản ứng chỉ có cảm giác cả người lạnh run, Huyết Sát liền biến mất ở trước mắt, anh ta còn chưa có nói xong mà.
Lần này Hiệp Hội Lính Đánh Thuê đã phát một cái nhiệm vụ lớn, giá tìm kiếm Ngốc Quất bệ hạ cùng Tiểu Miêu thái tử Miêu thành là một ngàn vạn. Nguy hiểm hẳn không phải rất lớn. Miêu thành tối hôm qua bị Hắc Ma Thành thành chủ hạ lệnh phá, Ngốc Quất bệ hạ cùng Tiểu Miêu bị truy nã, hộ vệ bên người chắc là sẽ không quá nhiều, nghe nói chỉ có một Hoàng Hậu, tuy rằng cửu tinh cũng không phải đặc biệt mạnh, rốt cuộc nhiều người có thể cùng nhau hoàn thành nhiệm vụ.
Lãnh Phong đẩy ra cánh của còn chưa đóng hẳn, bên trong quả nhiên cái gì đều không có, Miêu Miêu của hắn không thấy, tinh thần lực trong phạm vi đều không có Miêu Miêu của hắn.
Là người nào làm, chắc không phải là người bên kia của Nghê Thường, hắn không có khả năng bại lộ nhanh như vậy, đối phương nhất định có không gian thuấn di, bằng không không thể dưới mí mắt hắn dễ dàng bắt cóc Miêu Miêu.
"Huyết Sát ngươi không sao chứ, muốn cùng chúng ta tiếp nhiệm vụ này không" Lạc mở miệng kêu lên.
Lãnh Phong nhìn lướt qua Lạc đang đi tới lạnh lùng nói: "Không thấy Tiểu Nô Lệ của tôi đâu."
"Cái Tiểu Nô Lệ tối hôm qua kia?" Lạc nhìn thoáng qua cánh cửa bên trong nói với Huyết Sát: "Là Huyết Nha, tiểu tử kia cướp Tiểu Nô Lệ của tôi đi rồi."
Lãnh Phong đi vào, quả nhiên nhìn thấy cách cánh cửa bên trong có một con Huyết Sắc Ô Nha, ánh mắt hắn lập loè vài cái, tâm đang treo lên hơi buông xuống một chút, nếu là Huyết Nha thì không đến mức thương tổn Miêu Miêu. Nhưng Lãnh Phong không thể xác định, đến Lam Lạc Tinh trên cơ bản đều là đào phạm biến thái bị truy nã, có cực nhỏ người bình thường sẽ chạy tới nơi này, Huyết Nha này cũng không phải cái thứ gì tốt!
"Huyết Sát cậu còn nhớ rõ Hồng Tán không? Cái nhà thám hiểm theo đuổi cậu đó chỉ là bị cậu cự tuyệt, cô ta tối hôm qua cùng Huyết Nha chạm qua mặt, muốn tìm Tiểu Nô Lệ của cậu, có lẽ có thể tìm Hồng Tán." Lạc mở miệng nói, anh ta vẫn muốn cùng tổ đội với Huyết Sát, Huyết Sát thực lực cực mạnh, có đồng đội như vậy tuyệt đối được không ít công to.
Lãnh Phong gật gật đầu nói: "Tìm được Tiểu Nô lệ, tôi có thể cùng tổ đội với anh."
Lúc trước Lãnh Phong không nghĩ chính mình sẽ tiếp nhiệm vụ, nhiều nhất chính là trốn tránh chờ đợi Bạch Tấn đến, nhưng hiện tại ngẫm lại, vừa trốn tránh vừa lộ diện, có lẽ như vậy càng an toàn hơn một ít, những cái đó gia hỏa tuyệt đối sẽ không làm hắn cảm thấy an tâm.
Chờ đến lúc hai người ra ngoài bồn rửa mặt bên này có một phần tin tức, hiển nhiên là cho Lãnh Phong.
Mở ra phong thư, Lãnh Phong nhìn chữ trên đó, nếu muốn Tiểu Nô Lệ, mời đến hẻm núi Hoành Đoạn, chỉ cho phép một người, bằng không liền nhặt xác cho Tiểu Nô Lệ.
Đó là một nơi địa hình cực kỳ phức tạp, thích hợp để mai phục.
"Tôi đi cùng cậu." Lạc nói, Hồng Tán nữ nhân này, có thù tất báo, bát cấp thực lực, Lạc nhưng không tin nữ nhân này lúc đầu óc nóng lên mà không làm ra chuyện giúp đỡ một cái Huyết Nha như vậy Lãnh Phong sẽ rất nguy hiểm.
Lãnh Phong đem giấy thư đưa cho Lạc nói: "Anh giúp tôi tra điểm dừng chân gần nhất của Huyết Nha, nếu tôi có thể cứu Tiểu Nô Lệ trở về thì chúng ta lập tổ đội tiếp nhiệm vụ tìm mèo của Hiệp Hội Lính Đánh Thuê."
"Được" Lạc gật đầu, anh ta hy vọng Huyết Sát có thể tìm được Tiểu Nô Lệ kia, Huyết Sát tuy rằng lạnh lùng nhưng chưa bao giờ lạm sát kẻ vô tội, chỉ là vẫn luôn độc lai độc vãng, thật vất vả mới thuyết phục được Huyết Sát, chỉ cần anh ta tìm được Tiểu Nô Lệ, như vậy Huyết Sát sẽ đồng ý cùng anh ta chung tổ đội, có Huyết Sát kéo dong binh đoàn sẽ dễ dàng nhiều.
Lãnh Phong đi ra khỏi sơn động uốn lượn, không trung xám xịt cát vàng đầy trời, gió lạnh phần phật giống như đao cắt, băng hạt hỗn loạn trong gió, hy vọng Huyết Nha tên hỗn đản kia không có mang Miêu Miêu đi ra ngoài.
Chờ nửa giờ, tảng lớn bông tuyết rơi xuống, màu lam óng ánh, là độc tuyết.
Đứng ở lối vào hẻm núi Hoành Đoạn, Lãnh Phong một bước một bước tới gần, hắn toàn lực cảnh giác, tinh thần lực toàn bộ phóng ra chung quanh phạm vi trăm mét, trên cơ bản đều hiện ra trong đầu hắn.
Một đạo hắc quang hiện lên, Lãnh Phong nghiêng người né tránh, tốc độ rộng mở nhanh hơn, giống như tia chớp trong chớp mắt.
"Huyết Sát đâu, không có khả năng," Huyết Tiều kinh hô, hắn ta không ngờ Huyết Sát có thể tránh khỏi súng bắn tỉa L42A1[2] . Cơ hồ Huyết Tiều cảm thấy nguy hiểm, hắn ta giơ chủy thủ lên muốn ngăn trở loan đao xuất hiện ở trước mắt, kết quả chủy thủ bị cắt thành hai phần, loan đao trực tiếp chém vào ngực hắn ta, huyết vũ đầy trời.
Cùng cấp bậc cửu tinh lực lượng, ngay cả hợp kim chủy thủ cứng rắn nhất hiện nay hắn ta tốn số tiền lớn mua vậy mà hoàn toàn ngăn không được trực tiếp bị chặt đứt.
"Huyết Tiều, Huyết Tiều, anh làm sao vậy, Huyết Sát đâu?" Huyết Tiều chậm rãi ngã xuống, đôi mắt hắn ta nhìn bầu trời âm u, khóe miệng bắt đầu trào ra lượng máu lớn, không phải không thể phát ra âm thanh, chỉ là nghĩ muốn chết thì mọi người cùng chết.
Cầm súng bắn tỉa L42A1, Lãnh Phong túm thi thể Huyết Tiều vứt trên mặt đất, quả nhiên mai phục chỗ âm u là thích khách Trương Du, sự can đảm tan vỡ Trương Du cùng Hồng Tán hai người hướng tới hẻm núi bỏ chạy.
Huyết Sát tên hỗn đản này cư nhiên ẩn giấu thực lực, tốc độ nhanh như vậy còn chưa tính ngay cả súng bắn tỉa L42A1 cũng có thể tránh thoát, bát cấp như bọn họ căn bản không phải đối thủ.
Huyết Tiều trong bốn bọn họ thực lực đứng thứ hai, mạnh nhất chính là Huyết Nha kia, đáng tiếc thằng nhóc kia chỉ cảm thấy hứng thú đối với Tiểu Nô Lệ, không có hứng thú phục sát Huyết Sát, cho nên bọn họ mới đem người giao cho Huyết Nha trông giữ.
Không nhanh không chậm đi sau hai người, Lãnh Phong chắc chắn bọn họ sẽ dẫn hắn tìm thấy Miêu Miêu.
Mười mấy phút sau, hai người chui vào một cái sơn động, Huyết Nha đang ăn lẩu nhìn hai người chật vật liếc mắt một cái: "Có đói bụng không? Có muốn ăn không? Đây đều là Tiểu Nô Lệ làm, hương vị thực không tồi."
Bạch Dịch hướng sau lưng Huyết Nha rụt rụt, gió thổi vào có chút lạnh, cậu có điểm sợ hai người đằng đằng sát khí này.
HẾT.
[1] Lều trại nano

[2] Súng bắn tỉa

Chỉnh sửa cuối: